1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiềm lực quân sự Trung Quốc - Phần 4

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi thtcaymamtep, 16/10/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hiraly

    hiraly Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    3.886
    Đã được thích:
    2.011
    chúng nó thực hành sơ cứu gì mà có mấy thằng choai choai và cả mấy con c@ve thế kia, ???
  2. Odyssey_Dawn

    Odyssey_Dawn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    326
    Đã được thích:
    0

    thì cái ấy là thể hiện xã hội chủ nghĩa đặc sắc kiểu trung quốc, ai cũng bình đẳng như ai từ choai choai đến c@ve đều được học quân sự sơ cứu....... >:)
  3. lamali1

    lamali1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2009
    Bài viết:
    7.813
    Đã được thích:
    14.230
    Thăm tàu 041 YUAN class Bác Mẽo kinh ngạc vì sự hiện đại và những tính năng độc nhất vô nhị của lớp tầu ngầm được người TQ tự chế tạo
    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Hỏi han và ngạc nhiên về những tính năng tối ưu của nó :
    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Hoảng sợ và chuồn :
    [​IMG]
  4. huongcoivtv

    huongcoivtv Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/06/2006
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    440
    Chỉ có một điều để nói. TẬP ĐOÀN PHẢN ĐỘNG BẮC KINH NÊN NHỚ DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG HỀ BIẾT SỢ!
  5. Odyssey_Dawn

    Odyssey_Dawn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    326
    Đã được thích:
    0
    Pakistan cho phép Trung Quốc 'nghiên cứu' trực thăng Mỹ?
    BDV
    Theo tờ Financial Times, Pakistan đã cho phép Trung Quốc tiếp cận nghiên cứu chiếc trực thăng tàng hình bí hiểm của Mỹ rơi trong chiến dịch tiêu diệt Bin Laden bất chấp những đề nghị chống lại việc này từ CIA.

    Sự kiện này thực sự là một cú giáng mạnh vào quan hệ vốn đã kém êm đẹp từ đầu năm giữa chínnh quyền Islamabad và Washington sau chiến dịch tiêu diệt Bin Laden của Mỹ mà không hề đếm xỉa gì đến việc thông báo cho chính quyền Pakistan.

    Trong chiến dịch nói trên, 1 trong 2 chiếc trực thăng UH-60 Blackhawk cải tiến (được tin rằng có khả năng tàng hình) đã bị trục trặc và rơi xuống đất khiến cho các lính đặc nhiệm phải bỏ lại.

    Theo tin tình báo của Mỹ, cơ quan tình báo Pakistan, ISI (Inter-Services Intelligence Directorate) đã cho phép các chuyên gia quân sự Trung Quốc chụp ảnh chiếc máy bay bị tai nạn, đồng thời lấy mẫu lớp phủ tàng hình đặc biệt trên chiếc máy bay, vốn giúp nó có khả năng thoát khỏi sự phát hiện của radar Pakistan.

    [​IMG]
    Ngay cả khi ISI không cho phép thì cũng khó ngăn chặn được tình báo Trung Quốc tiếp cận những mảnh xác máy bay này. Hiện tại chưa có thông tin phản hồi chính thức từ các quan chức Bộ Quốc phòng Pakistan, tuy nhiên ISI đã phủ nhận cáo buộc này. Ngoài ra, cũng có tin là tướng Ashfaq Kayani, tham mưu trưởng quân đội Pakista đã khẳng định Trung Quốc chưa tiếp cận được tới chiếc máy bay này.

    Phần đuôi của chiếc máy bay trên đã được chuyển về Mỹ, tuy nhiên phần thân còn lại của chiếc trực thăng đã bị Pakistan đe sẽ chuyển cho Trung Quốc nghiên cứu sau khi chính quyền nước này nổi giận trước việc bị tình báo Mỹ qua mặt.

    Thông thường, sau các tai nạn Mỹ thường ngay lập tức tìm cách hủy phương tiện để lại bằng cách ném bom hay bắn tên lửa nhằm tránh các công nghệ rơi vào tay quân địch, tuy nhiên lần này họ không kịp làm như vậy.


    [​IMG]
    Phần thân nát vụn của máy bay đã không được chuyển đi. Mối quan hệ giữ Mỹ và Pakistan đã lâm vào cảnh xuống dốc không phanh sau khi quân đội Mỹ bí mật tập kích tiêu diệt trùm khủng bố Bin Laden trên đất Pakistan. Sau sự kiện này, chính quyền sở tại đã rất tức tối và đã ngay lập tức giảm số cố vấn quân sự Mỹ trên đất nước Pakistan và hạn chế hoạt động của CIA tại đây.

    Sự việc trên không phải không có nguyên do khi CIA nghi ngờ chính Pakistan đã che chở cho Bin Laden khi ông ta có thể sống bốn năm yên ổn ngay gần một học viện quân sự tại tỉnh Abbottabad.

    Ngoài ra, việc Pakistan chần chừ triển khai quân đội đánh dẹp các phiến quân chống Mỹ đang trú tại Tây Bắc nước này cũng làm cho chính quyền Mỹ không hài lòng.

    Mặc dù nhận hàng tỷ USD viện trợ của Mỹ, Pakistan vẫn coi Trung Quốc là đồng minh đáng tin cậy hơn. Trung Quốc hiện là nhà đầu tư chính tại Pakistan trong rất nhiều lĩnh vực như viễn thông, cầu cảng, cơ sở hạ tầng. Thậm chí, Trung Quốc đã xây một tuyến đường cao tốc nối giữa Trung Quốc và vùng núi phía Bắc Pakistan, hỗ trợ việc giao thương hai nước. Việc buôn bán với Trung Quốc đã mang lại cho Pakistan 9 tỷ USD một năm và tất nhiên, Trung Quốc cũng là nhà cung cấp vũ khí chính cho Islamabad.




    Đúng là hàng của Mỹ có #, dù chỉ còn đống sắt vụn nát bét mà cả Nga Tàu cũng phải tranh nhau lấy cho bằng được về copi =))
  6. spyders

    spyders Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2009
    Bài viết:
    526
    Đã được thích:
    12
    ...do sợ bỗng nhiên tàu phát nổ:)):)):))
  7. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Báo ĐítVịt xào nhanh thế http://ttvnol.com/quansu/p-19615803#post19615803
    cu Đao cũng nhắm mắt nhắm mũi cọp nhanh thế!

    [​IMG] Các tu sỹ ở tỉnh Tứ Xuyên. Photo ©AFP

    Quân đội Trung Quốc bao vây tu viện Tây Tạng

    Quân đội Trung Quốc đã bao vây tu viện ở tỉnh Tứ Xuyên phía tây-nam đất nước sau khi một tu sỹ Tây Tạng tự thiêu. Hãng Agence France-Presse đưa tin về điều này hôm 16 tháng tám. Hiện tại trong tu viện có gần 100 người đang trong cảnh mất điện, các nguồn nước và đồ ăn uống.


    Theo lời của những người dân địa phương, những người nước ngoài bị cấm đến tu viện. Các con đường dẫn đến tu viện bị phong tỏa, xung quanh các tòa nhà chính phủ được cảnh giới. Tất cả các phương tiện giao thông đến tu viện bị lục soát. Tu viện bị không ít hơn một nghìn binh lính và cảnh sát bao vây. Các quan chức huyện Daofu, nơi tu viện tọa lạc, đã từ chối bình luận những gì đang xảy ra.
    .
    Như tin đã đưa hôm thứ hai, 15 tháng tám, một tu sỹ 27 tuổi đã tự vẫn. ÔNg đã tưới xăng lên người mình và tự thiêu sau khi hô một số khẩu hiệu ủng hộ Dаlаi-lаma.
    .
    Đây là vụ tự vẫn thứ hai tương tự ở Trung Quốc trong năm tháng gần đây: vào tháng ba một sự cố tương tự đã xảy ra tại tu viện nằm cách Daofu 200 km. Vụ tự vẫn của tu sỹ đã dẫn đến các cuộc chông đối , và cuối cùng tu viện đã bị đóng cửa. Như tin đã đưa, trong các cuộc đụng độ với cảnh sát đã có hai người dân Tây Tạng thiệt mạng.
    .
    Thủ lĩnh tinh thần của các phật tử Tây Tạng Dalai-lama XIV hiện đang sống lưu vong từ năm 1959. Vào năm 2008, trước thềm Olympic tại Pekin, các tu sỹ Tây Tạng đã yêu cầu ông trở về, và tuyên bố đòi Tây Tạng độc lập khỏi Trung Quốc. Trong quá trình đụng độ của những người Tây Tạng với cảnh sát đã có hàng trăm người bị bắt.

    Китайская армия взяла в осаду тибетский монастырь
  8. DKSH

    DKSH Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2011
    Bài viết:
    896
    Đã được thích:
    39
    quả này biển đông lại có sóng rồi đây
  9. vanhai124

    vanhai124 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2010
    Bài viết:
    1.683
    Đã được thích:
    8
  10. Naruto123

    Naruto123 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/04/2011
    Bài viết:
    2.716
    Đã được thích:
    3
    Vỡ tan giấc mộng 'MiG-23 made in China'
    Cập nhật lúc :3:29 PM, 17/08/2011
    Từng định sao chép MiG-23 và F-111 để tạo ra thiết kế riêng mang tên Q-6 nhưng do năng lực công nghiệp quốc phòng Trung Quốc hạn chế, dự án đã thất bại hoàn toàn.

    Yêu cầu bức thiết

    Năm 1974, Hải quân Trung Quốc từng dự định triển khai 115 máy bay để thực hiện 401 phi vụ hỗ trợ chiến đấu. Nhưng thực tế không có bất kỳ máy bay nào đảm đương được nhiệm vụ. Không quân Trung Quốc và Không quân Hải quân Trung Quốc không có khả năng thực hiện nhiệm vụ hỗ trợ đánh biển.

    Nguyên nhân được xác định do Trung Quốc thiếu hệ thống điện tử hiện đại và cơ sở hạ tầng để hỗ trợ cuộc chiến tranh trên không hiện đại. Trung Quốc tự nhận ra rằng các chiến đấu cơ trong kho vũ khí của họ không đủ khả tham gia nhiệm vụ hỗ trợ trận đánh trên biển:

    - Các máy bay tiêm kích đánh chặn J-5 (sao chép MiG-17), J-6 (sao chép MiG-19), J-7 (sao chép MiG-21) và J-8 thiếu khả năng cường kích mặt đất, bán kính tác chiến ngắn.
    - Máy bay cường kích mặt đất Q-5 có bán kính tác chiến ngắn, tải trọng vũ khí nhỏ.
    - Máy bay ném bom H-5 (sao chép Il-28) và H-6 (sao chép Tu-16) có tốc độ thấp, thiếu tính năng tự phòng vệ.

    Trước tình hình trên, Trung Quốc quyết định phát triển máy bay mới đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ đánh biển cho Hải quân Trung Quốc.

    [​IMG]
    Những năm 1970, loại cường kích duy nhất có mặt trong Không quân Trung Quốc là Q-5 nhưng chúng có bán kích chiến đấu ngắn, hệ thống điện tử lạc hậu.

    Sau năm 1974, Không quân và Không quân Hải quân Trung Quốc đệ trình yêu cầu về cường kích cơ mới lên Bộ số 3 (Cơ quan Trung ương Trung Quốc giám sát công nghiệp hàng không).

    Sau khi nghiên cứu chi tiết, dựa theo năng lực hiện có của công nghiệp quốc phòng Trung Quốc, Bộ số 3 nhận thấy không thể phát triển song song 2 kiểu máy bay trong cùng thời gian. Thay vào đó, Bộ số 3 quyết định chỉ phát triển một máy bay nhưng có nhiều biến thể đáp ứng yêu cầu cho Hải quân và Không quân Trung Quốc.

    Năm 1976, đại diện các nhà máy chế tạo máy bay của Trung Quốc đã tụ họp ở Bắc Kinh để thảo luận về dự án mới. Theo đó, Nhà máy chế tạo máy bay Thẩm Quyến đưa ra bản thiết kế JH-8 – biến thể J-8II. Nhà máy chế tạo máy bay Nanchang đưa ra thiết kế Q-6 và Nhà máy Tây An đưa ra JH-7.

    Cả 2 mẫu thiết kế JH-8 và JH-7 đều không khả thi, cuối cùng Trung Quốc lựa chọn mẫu Q-6 làm ứng cử viên cho chương trình phát triển máy bay cường kích mới trang bị cho Không quân và Không quân Hải quân Trung Quốc.

    Vẫn "đi theo" Liên Xô

    Nếu như các chiến đấu cơ chủ lực của Trung Quốc J-6, J-7 đều là thiết kế sao chép công nghệ máy bay Liên Xô thì Q-6 không phải là ngoại lệ.

    Trước khi chính thức bắt đầu chương trình, Trung Quốc đã thu mua thành công 2 chiếc tiêm kích đánh chặn cánh cụp cánh xòe MiG-23BN và MiG-23MS từ Ai Cập. (>> xem thêm)
    [​IMG]
    Tiêm kích đánh chặn cánh cụp cánh xòe MiG-23.(*)

    Dựa trên kết quả nghiên cứu MiG-23, Trung Quốc quyết định đi theo hướng phát triên máy bay cường kích với kiểu cánh cụp cánh xòe. Nhà thiết kế chính dự án cường kích Q-5 Lộc Tiểu Bằng (Lu Xiaopeng) được chỉ định đảm nhận dự án Q-6.

    Kế hoạch ban đầu thiết kế Q-6 dựa trên MiG-23BN – biến thể cường kích mặt đất của MiG-23. Nhưng Quân đội Trung Quốc lại yêu cầu mẫu cường kích phải có khả năng không chiến, tự phòng vệ. Nếu như vậy, yêu cầu mẫu máy bay không chiến cần phải có radar (biến thể cường kích không cần radar), Nanchang quyết định thiết kế Q-6 dựa theo MiG-23MS.

    Ba nhân tố dẫn tới “cái chết” của Q-6

    Một trong những bộ phận quan trọng cho chiến đấu cơ mới là động cơ, các nhà khoa học Trung Quốc trong quá trình nghiên cứu chỉ ra rằng động cơ phản lực không đáp ứng yêu cầu cung cấp lực đẩy cần thiết hoạt động không chiến, vì thế họ quyết định phát triển động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy.

    Động cơ mới mang tên WS-6 bắt đầu phát triển năm 1964. Sau 17 năm nghiên cứu, tới tháng 10/1980 thì tham số động cơ cơ bản đã đáp ứng yêu cầu. Mặc dù đã được nhận giấy phép sản xuất năm 1981, nhưng dự án này vẫn tiếp tục nghiên cứu. Lý do được nêu ra là, lực đẩy động cơ WS-6 mới chỉ đạt 71 kN chưa đủ sức mạnh cần cho Q-6 trong không chiến.

    Năm 1983, biến thể WS-6G xuất hiện, cung cấp lực đẩy khoảng 138 kN, nhưng do hạn chế ngành công nghiệp quốc phòng Trung Quốc thời điểm đó, nên động cơ này không đáng tin cậy về mọi mặt, thậm chí tuổi thọ của động cơ chỉ khoảng 50 giờ. Đây là nhân tố thứ nhất dẫn tới sự chết yểu cuả dự án Q-6.

    Về hệ thống điện tử trang bị cho Q-6, việc Trung Quốc lựa chọn MiG-23MS là mẫu thiết kế phát triển Q-6 là muốn tận dụng loại radar RP-22 Sapfir-21. Nhưng loại radar này thiếu tính năng hỗ trợ không chiến ngoài tầm nhìn, điều đó tiếp tục cản trở dự án Q-6.
    [​IMG]
    Hình họa mô tả kiểu dáng Nanchang Q-6.​

    Theo một số nguồn tin, Trung Quốc có thể đã nhận được xác máy bay cường kích cánh cụp cánh xòe F-111 mà quân dân miền bắc Việt Nam bắn hạ trong cuộc chiến tranh phá hoại mà Mỹ tiến hành ở Việt Nam.

    Trong quá trình “mổ xẻ”, các nhà thiết kế Nanchang đã phát hiện ra những ưu điểm về loại radar trang bị trên F-111. Vì thế, họ chế tạo loại radar tương tự loại sử dụng trên F-111 gồm radar quét mặt đất AN/APQ-13 (tích hợp dễ dàng chế độ không đối không) và radar bám bề mặt địa hình AN/APQ-10 (dùng trong tiến công độ cao thấp). Chúng sẽ được đặt trong mũi Q-6 tương tự cách đặt ở F-111 (radar AN/APQ-10 đặt dưới radar AN/APQ-13).

    Tuy nhiên, ý tưởng đề ra là rất khả thi nhưng năng lực công nghiệp sản xuất vi mạch điện tử thời điểm đó của Trung Quốc còn hạn chế nhiều. Trung Quốc chưa thể đủ khả năng sản xuất mạch điện tử thể rắn.

    Họ tìm kiếm các vật liệu thay thế, cuối cùng Trung Quốc chế tạo được hệ thống radar nhưng khối lượng và kích thước tăng lên. Điều đó ảnh hưởng tới thiết bị điện tử khác: radar cảnh báo sớm, đo xa laze, thiết bị liên lạc và hệ thống hạ cánh.

    Vấn đề cuối cùng là vật liệu chế tạo thân máy bay, trình độ Trung Quốc chưa thể sản xuất được vật liệu composite cần thiết cho khung máy bay. Trong giai đoạn phát triển, Trung Quốc sửa đổi thiết kế MiG-23, họ cho rằng cửa hút khí mở ở hai bên máy bay không hiệu quả trong không chiến thay vào đó là dùng cửa hút đặt dưới bụng máy bay (như kiểu F-16 hay J-10) sau này.

    Năm 1989, chương trình phát triển Q-6 chính thức hủy bỏ. Giới tướng lĩnh Trung Quốc cho rằng cường kích cánh cụp cánh xòe Q-6 không thích hợp cho cuộc chiến tranh hiện đại, kiểu cánh như vậy sẽ mở rộng tiết diện phản xạ radar nhiều lần và do đó làm cho nó không thể sống sót trên chiến trường.

    Thực tế, Trung Quốc bắt buộc hủy bỏ dự án Q-6 do năng lực công nghiệp quốc phòng không đủ sức để phát triển các động cơ, thiết bị điện tử hiện đại. Nanchang đã sản xuất 3 nguyên mẫu và đều dùng để nghiên cứu thử nghiệm nhưng không có chiếc nào cất cánh.
    (*) MiG-23 là tiêm kích cánh cụp cánh xòe do cục thiết kế Mikoyan - Gurevich phát triển. MiG-23 đại diện cho lớp máy bay chiến đấu thế hệ thứ 3 của Liên Xô. Kể từ khi bắt đầu sản xuất vào năm 1970, đã có khoảng 5.000 chiếc MiG-23 ra lò. Ngày nay, chúng phục vụ hạn chế ở một số quốc gia trên thế giới với vai trò tiêm kích, cường kích.

    MiG-23 trang bị một động cơ tuốc bin phản lực cho phép đạt vận tốc gấp hơn 2 lần vận tốc âm thanh, bán kính chiến đấu khoảng 500-600km. MiG-23 mang các tên lửa đối không tầm ngắn, tầm trung trên 6 giá treo.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này