1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tiềm lực quân sự Trung Quốc - Phần 4

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi thtcaymamtep, 16/10/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tombuys

    tombuys Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/08/2007
    Bài viết:
    4.447
    Đã được thích:
    3.371
    =D>=D>Chúc mừng ông bạn hay tự sướng NHẤT=)):))Rosoboronoexport đã không nhận được và không xem xét đề nghị nào của Trung Quốc về việc mua máy bay ném bom tầm xa Tu-22M3, đại diện Rosoboronoexport, ông Vyacheslav Davidenko tuyên bố hôm 24/1/2013.

    http://vietnamdefence.com/Home/tint...Nga-ban-Tu22M3-cho-Trung-Quoc/20131/52284.vnd
  2. Nguoi_Ban_Gom

    Nguoi_Ban_Gom Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/12/2012
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Khố khố >:), TQ đóng SLBM rồi cần mẹ gì Tu-22M3 nữa [-(

    Trung Quốc đang chế tạo 5 tàu ngầm hạt nhân

    Nhiều nước lớn trên thế giới trong đó có Trung Quốc đang ra sức phát triển hạm đội tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo.


    Tạp chí “Học giả Ngoại giao” Nhật Bản ngày 23/1 có bài viết cho biết, trong một bài viết đăng trên mạng blog “Truyền tin” chuyên nghiên cứu các vấn đề hải quân Mỹ và quốc tế, sĩ quan hải quân nghỉ hưu Mỹ Brian McGrath đã đưa ra một quan điểm gây ngạc nhiên: Mỹ chi nhiều tiền cho việc thay thế tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo hiện có, chẳng bằng tìm một sự lựa chọn răn đe khác. [​IMG]
    Tàu ngầm hạt nhân chiến lược 094 của Hải quân Trung Quốc. McGrath đã đưa ra 5 căn cứ: Trước hết, trong ngân sách đóng tàu, tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo đã chiếm định mức không tương xứng. Thứ hai, trong môi trường hạt nhân hiện đại, khả năng sống sót nhỏ hơn rất nhiều so với thời kỳ chiến tranh Lạnh.

    Thứ ba, loại bỏ tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo có thể sẽ mở ra cánh cửa lớn cho sự lựa chọn tấn công thông thường có hiệu quả hơn, trong đó có chương trình “tấn công toàn cầu tức thì”.

    Thứ tư, điều này có thể làm cho hải quân tập trung vào tác chiến và hiện diện ở tuyến đầu, chứ không phải là răn đe chiến lược. Cuối cùng, nếu môi trường chính trị toàn cầu thay đổi, Mỹ cũng có thể chế tạo tàu ngầm hạt nhân tên lửa đạn đạo mới.
    [​IMG]
    Tàu ngầm hạt nhân tấn công lớp Virginia của Hải quân Mỹ Tuy nhiên, bài viết của tờ “Học giả Ngoại giao” cho rằng, quan điểm này rõ ràng không thống nhất với tình hình phát triển tàu ngầm hạt nhân chiến lược của các nước lớn về hạt nhân hiện nay. Nhiều nước lớn trên thế giới đang ra sức phát triển hạm đội tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo.

    Trong cuộc tranh luận lớn về việc cải tiến tàu ngầm tên lửa Trident của Anh, rất nhiều thành viên của Công đảng cho rằng, chế tạo hạm đội tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo mới đắt tiền là lãng phí; Nga tiếp tục thúc đẩy chương trình tàu ngầm hạt nhân lớp Borey; Hải quân Trung Quốc đang chế tạo 5 tàu ngầm hạt nhân 094; chiếc tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo đầu tiên của Ấn Độ mang tên Arihant có thể sẽ đi vào hoạt động nửa đầu năm 2013; chỉ có Pháp hiện chưa có kế hoạch cải tiến quy mô lớn.
    [​IMG]
    Arihant là tàu ngầm hạt nhân nội địa đầu tiên của Ấn Độ Bài viết cho rằng, về “khả năng sống sót” và “tính linh hoạt”, tàu ngầm hạt nhân đều mạnh hơn tên lửa đạn đạo xuyên lục địa, Trung Quốc, Nga và Ấn Độ đồng thời lựa chọn phát triển hoặc nâng cấp tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên.

    Hải quân Mỹ hiện có 18 tàu ngầm hạt nhân lớp Ohio, thay thế những tàu ngầm này sẽ chi phí đắt đỏ, nhưng có thể giải quyết bằng cách kéo dài thời gian hoạt động của nó.
    [​IMG]
    Tàu ngầm hạt nhân chiến lược lớp Borey Nga Bài viết cho rằng, đối với an toàn hạt nhân ở mức cơ bản, một hạm đội tàu ngầm hạt nhân trang bị tên lửa đạn đạo có quy mô thu nhỏ vẫn là sự lựa chọn tốt nhất.


    http://www.baodatviet.vn/quoc-phong...uoc-dang-che-tao-5-tau-ngam-hat-nhan-2214460/


    Tàu ngầm TQ còn êm hơn Tàu ngầm Nga =D> - sao ? đủ cân hạm đội 7 chưa ?
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Chú trần nói cũng có lý, chính vì TQ e ngại hệ thống PT Aegis nên ko mua Tu-22M3 làm gì cả, mà TQ nhắm vào tử huyệt của HQ Mỹ đó là chống ngầm [r2)] hỗng phải tàu Cheonan trang bị rada, sonar Mỹ từng bị tàu ngầm mini Bắc TT bắn chìm đó là gì. Chưa hết vô số vụ tai nạn cụng đầu của tàu ngầm Mỹ, ko thể phát hiện cả tàu ngầm Nga đang neo đậu cách 200 hải lý. Còn nữa đợt tập trận với Phi bị tàu ngầm TQ quan sát cả mấy tuần mà ko hề hay biết tới khi TQ cho nổi tàu lên mới biết =D>. Về chống ngầm và đối hạm Mỹ còn xa lắm mới bằng Pháp Nga và TQ
  3. tranhuyphong2012

    tranhuyphong2012 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2012
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Cái này gọi là không ăn được thì " nổ " , cái tầm tàu của 3 ship ra anh Mỹ to con bạo hành thì giống vụ 70 chú PLAN " hi sinh " sau khi tàu mới đóng ít hôm nhể :))
  4. Nguoi_Ban_Gom

    Nguoi_Ban_Gom Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/12/2012
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    Su-35 40 chiếc TQ sắp nhận đều có khả năng chống hạm, ngay cả Su-30MKK cũng chống hạm tốt. Hông hiểu TQ còn cần mua Tu-22M3 làm gì ? [-(
  5. lanpurge

    lanpurge Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    4.955
    Đã được thích:
    481
    mua về chế thành H-10C tương đương loại C-130 trên biển ... dùng canon bắn tàu mỹ chơi dc không các bác ... như hồi mỹ quậy lính Trường Sơn đó
  6. tombuys

    tombuys Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/08/2007
    Bài viết:
    4.447
    Đã được thích:
    3.371
    :))Lại tự sướng là sắp nhận nữa cơ đấy!Xếp sau Nga rồi đến VN, Vene...Đến khi cẩu tặc nhận được chiếc thứ 40 thì giống như Mig21 hiện nay:))=))
  7. meo-u

    meo-u Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/04/2011
    Bài viết:
    4.710
    Đã được thích:
    4.111
    Tại sao TQ nổi tiếng thâm nho nhưng lại có những hành xử hâm hâm dở dở kiểu một mình một cõi như thế. Cái này nguyên nhân là do TQ có một lịch sử khá hoành tráng, trong đó người TQ đã đúc kết hết tất cả các mưu kế, chiến lược, phương cách ngoại giao, kinh tế, quân sự rồi. Chỉ cần sử dụng khéo léo tất cả các kiến thức đồ sộ đó là đủ dùng để thống trị thiên hạ.

    Vấn đề là sự nghiệp thống trị thiên hạ không phải một sớm một chiều mà hoàn thành, người ta gọi là thiên thời, địa lợi, nhân hòa là ở chỗ đó. Thường phải mất hàng trăm năm với rất nhiều đời lãnh đạo tài năng (tài hơn những người khác cùng thời) mới có thể thành công được. Không phải một minh Tần Thủy Hoàng thống nhất được cả thiên hạ, ông ta có cả nước Tần hùng mạnh chống lưng.

    Tại thời điểm hiện nay giống như thời Xuân Thu Chiến Quốc. Có hàng trăm nước, sau đó đánh nhau loạn xì ngầu rồi kết thành vài nước lớn. Lúc đó mới nói đến chuyện thống nhất thiên hạ được.
    Đặc điểm thời Xuân Thu là gì. Đó là do có quá nhiều nước nên người ta đặt chữ Tín nghĩa lên hàng đầu, giống như Luật pháp quốc tế thời nay vậy. Các nước lớn chỉ cao nhất là xưng Bá thôi. Khi 2 nước đánh nhau là có hàng chục nước nhảy vào can thiệp và điều đình. Lúc đó nước nào tỏ ra đàn anh, quân tử, giúp đỡ nước nhỏ khác thì sẽ có nhiều chư hầu theo. Một nước lớn có hàng chục chư hầu xung quanh là chuyện thường.
    Nó giống hệt hình thái thời nay.
    Thời đó các nước lớn làm gì. Họ tích cực đánh viễn chinh để tạo tiếng tăm, thanh thế. Có rất ít các cuộc thôn tính nước nhỏ một cách trắng trợn. Thường là bắt nước thua trân ký hòa ước đầu hàng, cắt đất và nộp cống lễ. Vừa hợp pháp lại không mang tiếng. Các nước nhỏ xung quanh cũng âm thầm chịu đựng, chịu xưng là chư hầu, muốn nhờ vả nước lớn thì phải cắt thành cống đất thôi.

    Còn đặc điểm thời Chiến Quốc. Lúc đó thiên hạ chỉ có vài nước đếm trên đầu ngón tay. Nhìn đâu cũng thấy đất của các đại ca. Cuộc chiến lúc này là cuộc chiến sinh tử. Lúc này đem quân đi đánh xa là thất sách, mất tiền mất công lại không giữ được đất. Lúc đó nước Tần mới chơi bài "Viễn giao cận công". Mua chuộc các nước lớn ở xa. Đánh các nước ở gần để thu phục thiên hạ.

    Nhưng đời người chỉ có hạn, vài chục năm là cùng. Các lãnh đạo TQ thời hiện đại lại muốn ăn xổi. Muốn trong thời kỳ mình cai trị có thể gây dựng sự nghiệp thiên thu như Tần Thủy Hoàng. Đốt cháy giai đoạn. Đặc trưng của việc này là chiến lược " Viễn giao cận công". Chơi thân với Mỹ, bắt nạt các đàn em ngay bên cạnh như Vịt[r37)]

    Đó quả là một sách lược ngoại giao thiển cận, ngu ngốc, đặc trưng cho loại người hủ nho, chỉ biết đọc các điển tích điển cố mà không biết phân tích tình hình.

    Rồi TQ sẽ bị các nước trên thế giới quây lại đánh hội đồng thôi. Hiện nay chỉ có Mỹ là có sách lược ngoại giao phù hợp. Xin đừng hỏi tại sao thế giới họ tin Mỹ hơn các nước khác nhé.

    Còn với Vịt, số khổ phải ở cạnh thằng đại ca hâm hâm dở dở. Lại phải gồng mình chống đỡ chứ biết làm thế nào. Là nước nhỏ thì phải linh hoạt mà sống thôi.
  8. vanhai124

    vanhai124 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2010
    Bài viết:
    1.683
    Đã được thích:
    8
    Úi thế là TQ ko mua được Tu 22m à
    Không biết anh Ukraina hủy hết đám Tu 22M chưa ? Chưa hủy là Nga lại mất 1.5 tỷ USD :D
  9. vtc1

    vtc1 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/10/2010
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    1
    Nói đến 1979 thì nên đề cập đến 1984 nha .

    1 tàu khu trục khác hoàn toàn 1 tàu đổ bộ nếu giống nhau thì chả ai đặt 2 tên =))
    Còn cái thiểu năng của bác là cái đỏ 1 tàu khu trục sinh không nhất thiết phải bv TSB , vậy những nước không có TSB không được đóng tàu khu trục =))
    Bác liên tục chê bai Type 052C, Type 052B mà có nói ra điểm yếu của nó đâu =)) Chắc do chỉ phân tích điểm yếu trên Type 052 chưa có bài nên chưa dám trình bày à?

    Mốt đất nước nhiều người ngu và ích ai quan tâm thì không bao giờ có trên mặt báo đâu=))
  10. dragonboy1080

    dragonboy1080 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/01/2006
    Bài viết:
    5.265
    Đã được thích:
    880
    Tham vọng Trung Quốc hai lần ‘vỡ mộng’ vì Nhật Bản​


    Nhật Bản gần như là “khắc tinh” của Trung Quốc trên con đường phát triển. Trung Quốc từng có hai cơ hội bứt phá quan trọng, nhưng đều vì Nhật Bản mà “đứt gánh giữa đường”.
    Giới thiệu bài viết của Mã Dũng, nhà nghiên cứu lịch sử cận đại (Viện Khoa học xã hội Trung Quốc) đăng trên Hoàn cầu Thời báo và Tân Hoa xã:


    Đây đang là lần thứ ba Trung Quốc khởi động tiến trình hiện đại hóa. Trải qua 34 năm cải cách mở cửa, đất nước đông dân nhất thế giới đang bước vào một giai đoạn then chốt.
    Dư luận đang đặt ra câu hỏi, liệu Trung Quốc có “mất cả chì lẫn chài” lần nữa và tiến trình hiện đại hóa lần thứ 3 này có bị người Nhật chặn đứng hay không?

    [​IMG]
    Hình ảnh vẽ lại về cuộc chiến trên biển giữa Trung - Nhật.

    Tơi tả trong chiến tranh Thanh – Nhật
    Năm 1861, sau khi trải qua hai cuộc chiến tranh nha phiến khốc liệt, cuối cùng Trung Quốc đã tỉnh ngộ và bắt đầu học tập phương Tây, lịch sử Trung Quốc gọi đó là “phong trào Dương Vụ” hoặc “Đồng Quang trung hưng” (Đồng Quang: chỉ hai đời hoàng đế thứ 10 Đồng Trị và hoàng đế thứ 11 Quang Tự thời nhà Thanh).
    Vài năm sau đó, kinh tế Trung Quốc đã có sự thay đổi rõ rệt, nền tảng công nghiệp và giai cấp tư sản Trung Quốc mới nổi từng bước trưởng thành, thể chế chính trị, đặc biệt là hệ thống luật pháp sau một thời gian điều chỉnh dần dần hội nhập với thế giới. Việc xây dựng một đất nước Trung Quốc hoàn toàn mới có địa vị bình đẳng với các nước trên thế giới không phải là chuyện quá xa vời.
    Chiến tranh Thanh – Nhật là cuộc chiến tranh giữa triều đình Mãn Thanh của Trung Quốc và Nhật Bản diễn ra từ 1-8-1894 đến 17-4-1895. Cuộc chiến tranh này đã trở thành biểu tượng về sự suy yếu của nhà Thanh và chứng tỏ sự thành công của quá trình hiện đại hóa do công cuộc Minh Trị Duy Tân ở Nhật Bản mang lại so với phong trào Dương Vụ ở Trung Quốc.
    Tuy nhiên, trong lúc Trung Quốc đang tiến bước theo lộ trình đã hoạch định, giai cấp sĩ đại phu, giới quân sự diều hâu bắt đầu có tư tưởng tự mãn, khinh địch.
    Trung Quốc đã thay đổi những chính sách bí mật đã định khi phong trào Dương Vụ tiến hành được 33 năm, vì tương lai của Triều Tiên mà khai chiến với Nhật Bản qua cuộc chiến tranh Thanh Nhật (hay còn gọi là chiến tranh Giáp Ngọ ).
    Chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, quân đội nhà Thanh đã bị đánh tơi tả, huyền thoại “Đồng Quang trung hưng” một đi không trở lại.
    Sự thảm bại của hạm đội Bắc Dương đã khiến người Trung Quốc phải nén đau thương để suy nghĩ và tỉnh ngộ, và rất nhiều người cho rằng, đó là do quan điểm “Trung thể Tây dụng” (học lấy những tri thức hữu dụng của phương Tây, nhưng vẫn giữ lấy những giá trị bản thể cốt lõi của Trung Quốc) gây tai họa.

    [​IMG]
    Tàu chiến của hải quân Trung Quốc trước đây.

    Và thế là, năm 1895, Trung Quốc đã thay đổi toàn bộ chiến lược đã phát triển mấy chục năm, hướng về phương Đông, bắt chước Nhật Bản và bước vào “thời kỳ Duy Tân”.
    Sau đó, Duy Tân, Tân Chính, Quân Hiến, quân chủ lập hiến rồi lại Quân Hiến… tất cả đều đi theo vết xe của Nhật Bản.

    Trượt dốc vì hung hăng
    Cho đến nay, lịch sử vẫn chưa thể phán đoán sự chuyển hướng của Trung Quốc năm 1895 là tốt hay xấu.
    Tuy nhiên, hầu hết các học giả Trung Quốc vẫn phải thừa nhận rằng, việc quốc gia này chấm dứt phong trào Dương Vụ là đáng tiếc.
    Giả sử năm 1894, Trung Quốc không vì tương lai của Triều Tiên mà khai chiến với Nhật Bản, giả dụ lúc đó Trung Quốc nghe theo lý do phản đối chiến tranh của các đại thần nhà Thanh như Lý Hồng Chương, Tôn Dục Văn, nghe ý kiến đánh giá của các chính trị gia quốc tế về quan hệ Trung – Nhật, tìm mọi cách để né tránh chiến tranh, tiếp tục con đường “Trung thể Tây dụng” thì 20 năm sau đó, Trung Quốc sẽ thế nào?
    Khi mới bắt đầu phong trào Dương Vụ, Trung Quốc chỉ học hỏi và phát triển khoa học kỹ thuật; 10 năm sau đó tập trung phát triển kinh tế đối ngoại, mở rộng đầu tư, chấp nhận các công ước quốc tế; 10 năm tiếp nữa, Trung Quốc thảo luận tính khả thi của phong trào cải cách chính trị… Nếu đi theo lộ trình đó, e rằng Trung Quốc sẽ không tụt hậu quá xa so với thế giới.
    Tuy nhiên, lịch sử quá đỗi vô tình. Sau chiến tranh Thanh – Nhật, mọi thứ đều trở về con số không. Trung Quốc lại trải qua 30 năm sóng gió, năm 1928 tái thiết thống nhất và bước vào công cuộc xây dựng hiện đại hóa mới.
    Nếu đánh giá trong vòng 1 thập kỷ (1928 – 1937) là giai đoạn “hoàng kim” để Trung Quốc phát triển chủ nghĩa tư bản có thể là hơi quá, nhưng đích thực đây là giai đoạn rất có tiềm năng để Trung Quốc tiến hành hiện đại hóa.
    Chiến tranh Trung Nhật, Chiến tranh Thế giới thứ hai đã làm thay đổi cục diện thế giới và thay đổi đất nước Trung Quốc.
    Khác với cuộc chiến Thanh – Nhật trên biển năm xưa, hầu hết học giả Trung Quốc cho rằng, chiến tranh chống Nhật của Trung Quốc là “không thể tránh khỏi”, nhưng cho dù thế nào thì đó cũng là lần thứ hai Nhật Bản chặn đứng tiến trình hiện đại hóa của Trung Quốc, khiến “thời kỳ hoàng kim” của chủ nghĩa tư bản Trung Quốc tan thành mây khói.

    [​IMG]
    Kì hạm Matsushima, tàu do Đô đốc Sukeyuki Ito chỉ huy trong trận hải chiến Hoàng hải 1894.

    14 năm dài chờ đợi, 8 năm khổ chiến chống chọi, tiến trình hiện đại hóa mà Trung Quốc phải trả giá rất đắt bằng sức người, sức của đã biến thành con số không tròn trĩnh.

    ‘Mồi lửa’ chiến tranh
    Hiện tại, Trung Quốc lại bắt đầu bước vào thời kỳ phát triển then chốt. 34 năm cải cách mở cửa đã khiến Trung Quốc có quyền được nói “không” nếu muốn.
    Những tranh chấp về lãnh thổ trên vùng quần đảo mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư và Nhật Bản gọi là Senkaku cùng mồi lửa chiến tranh có thể bùng phát bất cứ lúc nào đã khiến người Trung Quốc thực sự phẫn nộ.
    Mặc dù những năm tháng nghèo đói bần cùng đó đã trở thành quá khứ đối với người Trung Quốc, nhưng hai lần Nhật Bản đập tan giấc mơ hiện đại hóa của quốc gia tỉ dân này là bài học khiến Trung Quốc mãi mãi không thể quên.
    Ngày nay, sự lớn mạnh đã khiến Trung Quốc có nhiều không gian lựa chọn chiến lược hơn. Tuy nhiên, làm thế nào để không phải trả giá quá đắt, để những tranh chấp trên vùng quần đảo Điếu Ngư (Senkaku) không thể trở thành tảng đá chặn đứng bước tiến của Trung Quốc đang là một bài toán vô cùng đau đầu cho chính quyền Bắc Kinh, đồng thời cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho toàn Trung Hoa.
    Sự phát triển của kinh tế Trung Quốc trong vòng 34 năm qua đã khiến nội bộ Trung Quốc nảy sinh ra hàng loạt vấn đề, nhiều học giả Trung Quốc cho rằng nguyên nhân quan trọng khiến Nhật Bản “gây gổ” với Trung Quốc là họ tin rằng: Nếu tiếp tục cho Trung Quốc 20 năm hòa bình nữa, hàng loạt vấn đề nảy sinh trong nội bộ đất nước Trung Quốc sẽ được giải quyết một cách ổn thỏa.
    Đến lúc đó, Nhật Bản không thể sánh với Trung Quốc về tổng GDP mà còn để mất đi thế mạnh vượt trội so với Trung Quốc đã duy trì hơn một thế kỷ qua.
    Giả dụ Trung Quốc sẵn sàng khai hỏa đối đầu, kể cả giành chiến thắng trong cuộc chiến này, nhưng tiến trình hiện đại hóa lần thứ ba của Trung Quốc rất có thể sẽ bị chặn đứng, mọi vấn đề đang tồn tại trong nội bộ xã hội Trung Quốc không những không được giải quyết mà có thể sẽ bị kéo dài một các vô thời hạn.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này