1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến tranh biên giới phía Bắc 1979 và 1984 (phần 3)

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi Su35Fk, 15/02/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. doandonga

    doandonga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2008
    Bài viết:
    1.353
    Đã được thích:
    6
    Có xuất hiện không? Có thể có (có thể thôi nhé!), vì có ông lính nào đó kiếm được ở đâu thích chơi ngông thì mặc!

    Được trang bị không? Chắc chắn không!:))
  2. arrow2

    arrow2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/11/2010
    Bài viết:
    2.197
    Đã được thích:
    1.411
    Vì sao Đặng Tiểu Bình đánh VN năm 1979?
    [​IMG]
    Năm 1979, quân Trung Quốc đánh vào đến Lạng Sơn
    Nhắc lại Chiến tranh Trung - Việt 32 năm về trước, một số nguồn sử liệu gần đây nhấn mạnh hơn đến vai trò riêng của lãnh tụ Đặng Tiểu Bình trong cuộc tấn công Trung Quốc gọi là 'phản kích tự vệ'.
    Trong phần gửi cho BBC hôm 16/2 vừa qua, ông Dương Danh Dy, nhà ngoại giao Việt Nam từng làm việc tại Trung Quốc, có nói đến cách nhìn cuộc chiến từ hai phía.
    Tuy nhiên, văn bản này còn cho biết thêm về vai trò quan trọng của ông Đặng Tiểu Bình trong quyết định đánh Việt Nam, trong bối cảnh quốc tế có cả quan hệ với Washington và Moscow.
    Nay BBC Tiếng Việt khai thác thêm các góc độ trong tài liệu này và so sánh với một số đánh giá đã nêu từ trước về cuộc chiến 1979, sự kiện vẫn chưa được thảo luận công khai ở cả Việt Nam và Trung Quốc.
    'Hoa Kỳ không tán thành'
    Đặng Tiểu Bình được trích lời nói rằng ông đã tuyên bố dạy cho Việt Nam 'một bài học' trước đó, khi thăm Hoa Kỳ, mở đầu chiến lược kiên kết với chính quyền Carter, nhằm chống lại Moscow và các đồng minh, trong đó có Hà Nội.
    Ông Đặng nói với các tướng lĩnh Quân Giải phóng rằng Hoa Kỳ không tán thành việc Bắc Kinh trừng phạt Hà Nội nhưng cũng giúp một ít tin tình báo.
    Cuộc đưa quân sang Campuchia của Việt Nam khi đó cũng là chủ đề đáng được nhắc lại vì phía TQ cho rằng cuộc chiến 1979 chủ yếu để 'dạy cho VN một bài học' vì 'xâm lăng Campuchia', nước khi đó là đồng minh, và hiện nay cũng đang gần lại với Trung Quốc trong chiến lược Đông Nam Á của Bắc Kinh.
    Trong bản dịch của học giả Dương Danh Dy đăng tại một số trang mạng cá nhân ở Việt Nam như nguyenxuandien.blog nhân kỷ niệm 32 năm Chiến tranh Biên giới,
    Ông Đặng tiết lộ:
    "Khi thăm Mỹ tôi nói cho Việt Nam bài học, nước Mỹ không tán thành. Chúng ta sử dụng hành động tương đối lớn sợ dẫn tới phản ứng lớn của Liên Xô, nước Mỹ một mặt phản đối chúng ta trừng phạt, nhưng mặt khác cũng thông báo cho chúng ta chút tình báo, nói quân đội Liên Xô về căn bản không động đậy, trên mấy ngàn cấy số biên giới( Trung Xô) chỉ có 54 sư đoàn không đầy đủ quân số,"
    Có vẻ như chi tiết này khiến TQ tiến hành cuộc chiến họ gọi là 'Đối Việt tự vệ phản kích chiến' nhanh chóng và sau khi tàn phá sáu tỉnh biên giới của VN thì rút quân về:
    "Ba phần tư binh lực Liên Xô bố trí tại châu Âu, nên muốn tấn công Trung Quốc qui mô lớn thì phải chuyển dời trọng điểm chiến lược, ít nhất phải điều 1 triệu quân từ châu Âu về, việc này không kịp vì thời gian hành động của chúng ta không dài."
    [​IMG]
    Những người lính Trung Quốc hành quân trong cuộc chiến
    Trong bài nói chuyện đó, ông Đặng Tiểu Bình cũng gọi Việt Nam là 'Cuba Phương Đông', hàm ý nước này là 'tay sai Liên Xô', và gọi các lãnh đạo Hà Nội là 'điên cuồng'.
    Với giới trí thức bên ngoài, kể cả ở Phương Tây, cuộc chiến ngắn ngày nhưng dữ dội là một cột mốc quan trọng để đánh giá Trung Quốc trong quá trình tìm con đường mới, thoát khỏi thời kỳ tự cô lập của Mao Trạch Đông, và xác định vị trí trên trường quốc tế.
    Vai trò quyết định
    Trong một nghiên cứu hồi 2010, tác giả Trương Tiểu Minh từ U.S. Air War College, Hoa Kỳ cho rằng ông Đặng có vai trò cá nhân nổi bật trong quyết định đánh Việt Nam.
    Theo ông, nhìn từ quan điểm của ban lãnh đạo TQ khi đó thì có ba yếu tố khiến bối cảnh xảy ra cuộc chiến trở nên khả thi.
    Đó là quan hệ đặc biệt giữa Moscow và Hà Nội sau hiệp định 1978; vai trò thống trị của Việt Nam ở Đông Dương và quan hệ xấu đi nghiêm trọng giữa Bắc Kinh và Hà Nội.
    Còn về nội bộ, theo TS Trương, chính việc thăng chức của ông Đặng Tiểu Bình, từ vị trí phó thủ tướng khi Mao chết năm 1976, lên chức vụ cao nhất, nắm Quân uỷ Trung ương tại Hội nghị Trung ương 3, Ban Chấp hành Trung ương khóa 11 của Đảng Cộng sản Trung Quốc, là yếu tố quyết định cho việc đánh VN.
    Trong bài dịch của học giả Dương Danh Dy, ông Đặng tỏ ra có quan điểm thù ghét Việt Nam một cách khác thường.
    Trong phát biểu ngày 16/3/1979, ông được trích lời nói:
    "Đồng thời khi kinh doanh chuyện chống đối Trung Quốc, Việt Nam đã đánh nhau nhiều năm, ngay lúc chúng ta tăng cưòng viện trợ cho chúng, có công sự đã xây bẩy năm, có cái đã được ba năm, chỗ nào cũng thấy công sự, tích trữ rất nhiều vật tư, rất nhiều vật tư là do chúng ta viện trợ, gạo, đạn, vũ khí, lần này lấy về một loạt, Việt Nam cậy có hiệp ước Xô Việt mới dám như thế."
    Một số nhà quan sát đã từng cho rằng ông Đặng phụ trách chuyện viện trợ của TQ cho Hà Nội thời chiến tranh Mỹ - Việt nên cảm thấy bị 'phản bội' bởi thái độ quay sang Liên Xô của nước Việt Nam cộng sản sau chiến tranh.
    Vì thế, quyết định trừng phạt của ông được nói rõ:
    "Nó cũng nghĩ là cậy hiệp ước này kéo Liên Xô xuống nuớc, cũng cậy có hiệp ước này cho rằng chúng ta không dám áp dụng trừng phạt qui mô tưong đối lớn. Ngay trước khi chúng ta ra quân mấy ngày nó còn dự đoán rằng chúng ta chỉ có hành động phạm vi nhỏ hai sư đoàn. Chúng ta hạ quyết tâm này đúng là đã tỉnh táo đánh giá phản ứng của phía bắc lớn đến đâu."
    Các nguồn tin của phía Việt Nam, chẳng hạn như lời kể của cựu đại tá Bùi Tín, cho rằng mâu thuẫn giữa ông Lê Duẩn và Trung Quốc thời Đặng Tiểu Bình lên cao trước khi xảy ra cuộc chiến năm 1979.
    Một số giới tại Việt Nam tin rằng ban lãnh đạo Bắc Kinh không thực sự muốn hai miền Nam Bắc VN thống nhất dưới sự lãnh đạo của Hà Nội.
    Ngoài ra, trong dư luận Việt Nam có niềm tin rằng Trung Quốc chỉ lợi dụng tình thế để kiếm lợi về địa chính trị và cả lãnh thổ, với bằng chứng là vụ đưa quân chiếm Hoàng Sa năm 1974 từ tay Việt Nam Cộng Hòa.
    Hệ quả lâu dài
    Về vai trò của Mỹ, các bình luận cho tới nay phần nhiều đồng ý rằng chiến lược lôi kéo Trung Quốc để bao vây Liên Xô của cố vấn an ninh Zbigniew Brzezinski là yếu tố cơ bản để Washington liên kết với Bắc Kinh trong vấn đề Đông Dương.
    Điều này cũng được chính giáo sư Brzezinski, người gần đây lại một lần nữa kêu gọi chính quyền Obama xây đắp trở lại quan hệ với Trung Quốc, xác nhận trong nhiều bài viết và sách của ông.
    Đổi lại, Trung Quốc được mở lối vào lại với Phương Tây để hiện đại hóa nền kinh tế nhờ các thí điểm về đầu tư tư bản và công nghệ.
    Về phía Hoa Kỳ, chiến lược Brzezinski tạo liên minh không tên với Trung Quốc khiến Washington phá vỡ khối xã hội chủ nghĩa châu Á mà không phải tham chiến.
    Chiến tranh Biên giới 1979 và cuộc chiến Việt Nam - Campuchia đánh dấu lần đầu tiên trong lịch sử phong trào cộng sản quốc tế này, xung đột quân sự nổ ra giữa các nước cùng ý thức hệ.
    Kế hoạch Bốn Hiện Đại hóa của Trung Quốc cuối thập niên 1970, đầu 1980 có cả phần về quân sự.
    Và dù thiệt hại nặng trong cuộc chiến biên giới, Quân Giải phóng Trung Quốc đã rút kinh nghiệm trong việc tổ chức và tiến đến hiện đại hóa.
    Việc tăng cường quân bị theo mô hình dùng không quân, hải quân và tên lửa nhiều hơn bộ binh, lực lượng chịu nhiều thiệt hại năm 1979, khiến Trung Quốc ngày nay trở thành một cường quốc khu vực với tham vọng toàn cầu.
    Còn với Việt Nam, ngoài thiệt hại nghiêm trọng về vật chất ở các tỉnh biên giới phía Bắc, xung đột vẫn kéo dài, gây chảy máu nền kinh tế.
    Cuộc chiến và việc đóng quân lại Campuchia cũng khiến Hà Nội bị cô lập nhiều năm về chính trị và kinh tế.
    Tới khi bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc 10 năm sau, cùng thời gian cách mạng dân chủ rung chuyển Đông Âu, ban lãnh đạo Việt Nam đã quay trở lại làm thân với Bắc Kinh qua cuộc gặp Thành Đô, tạo ra một loạt hệ luỵ mới cho quan hệ song phương tới ngày nay.
    Vấn đề biên giới trên bộ và trên biển dần dần được giải quyết nhưng hòa bình qua đường biên giới, giao thương tăng nhanh với phần lợi nghiêng về Trung Quốc, vẫn chưa thực sự đem lại hòa giải giữa hai nước.
    Việc các trang mạng cá nhân và blog ở Việt Nam nhắc lại nhiều về cuộc chiến 1979 cho thấy giới trí thức e ngại Trung Quốc vẫn muốn lên tiếng, trong khi truyền thông chính thức không đả động gì đến chủ đề lịch sử này.
  3. Kutujop

    Kutujop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    0
    Cho e hỏi cái sao vừa rồi không thấy có báo nào nhắc tới sự kiện này nhỉ? sao đau lòng quá vậy. Nhưng càng đọc càng ngẫm càng thấy mấy cha nha mình óc hạt nho, cậy quân mạnh, LX chống lưng, chiến thuật không hợp lý để thằng Tàu nó chơi cho nhớ đời. Nó đau nhiều nhưng đến giờ xét toàn cục thì cái lợi cái thiệt thì ai cũng rõ rồi, ai thua ai thiệt chẳng cần phải bàn nhiều nữa.
  4. start123456

    start123456 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/10/2005
    Bài viết:
    879
    Đã được thích:
    199
    Không biết ai óc hạt nho đây. Chỉ cần nói câu đầu tiên là thấy. Người ta đang muốn hữu hảo, nhắc đến để đánh nhau à? Những ai là con dân VN, muốn biết thì thiếu gì cách để biết, sách vở đâu thiếu.
    Thời đó Cam quậy mình, không đánh nó không được. Cậy quân mạnh với LX cái gì. Thằng Tàu nó xúi giục thằng Cam đánh mình và bảo kê cho nó. Mình đánh Cam, nó đánh mình là tất yếu.
    kienquoc thích bài này.
  5. apotosis

    apotosis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2009
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    Nghe hay ghê, phân tích kĩ hơn đi bạn:-bd
  6. JICKLE

    JICKLE Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    06/08/2007
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    18
    Xin phép anh em spam cái đã =))
    Mày làm cái éo gì mà lại la liếm ở đây vậy?
    Cẩn thận ở đây nhiều cao thủ lắm, vào ăn gạch ăn đá như chơi.

    Đọc kỹ lại các post trước đi ông bạn, phán như đúng rồi ấy.
    kienquoc thích bài này.
  7. TrymCuBoGia

    TrymCuBoGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2010
    Bài viết:
    2.038
    Đã được thích:
    1
    Không nhắc thì mấy chú nghẹo vàng với @ ngộ độc cám mới có cơ hội lộ mặt chứ lị [:P]
    Óc hạt nho chỗ nào, phân tích coi? Chiến thuật không hợp lý chỗ nào?
  8. giamadai

    giamadai Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2007
    Bài viết:
    1.888
    Đã được thích:
    707

    Sắp đến ngày C.uốc hận rồi. Thời gian qua thấy nhiều nghẹo lên đây lắm.
    Nhớ lại thì thấy sắp KN trận mở màn ở Tây Nguyên (10-3-1975). Chỉ 55 ngày mà quét sạch cả thầy lẫn tớ. Ôi đau quá! đau quá nên đến tận bây giờ phải ngồi từ xa cắn loạn xạ... Thông cảm cho họ đi!
  9. lanpurge

    lanpurge Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/07/2005
    Bài viết:
    4.955
    Đã được thích:
    481
    Ngày 17/2 - ngày để tôn vinh và tưởng niệm



    Hoàng Dũng Nhân
    Tuần Việt Nam

    Quá khứ không thể thay đổi, dù đó là quá khứ đau thương hay hào hùng. Chúng ta chỉ có thể thay đổi tương lai, tuy tương lai còn nhiều nét chưa định hình. Gác lại quá khứ, nhưng đừng quên những bài học từ lịch sử, để tương lai không rẽ vào những khúc quanh bi tráng ấy thêm nữa.
    Dù 32 năm trôi qua nhưng năm nào ngày 17/2 cũng là khoảnh khắc để chúng ta tôn vinh, tưởng niệm và cảnh giác.
    Tôn vinh những hy sinh đóng góp của cả một thế hệ cho sự nghiệp bảo vệ biên cương Đất nước, vì sự tồn vong của Dân tộc. Đấy là những tấm gương để hậu thế soi chung, và từ đấy rút ra những bài học cho hiện tại và tương lai.
    Tưởng niệm bao xương trắng máu đào các anh hùng liệt sĩ đã để lại suốt dọc các tỉnh biên giới những năm tháng ấy. Những hy sinh và đóng góp không chỉ mãi mãi được khắc sâu trong tâm khảm bao gia đình có công với Tổ quốc, mà còn vĩnh viễn ghi tạc vào ký ức của Dân tộc.
    Cảnh giác đừng để lịch sử lại rẽ vào những khúc quanh bi tráng như vậy!

    http://files.chungta.com/Image.ashx...db75dd5-So do tan cong.jpg/So do tan cong.jpg
    http://files.chungta.com/Image.ashx...n chien tranh.jpg/Bia su kien chien tranh.jpg
    Tấm bia nằm sâu trong vườn riêng của một gia đình. Không còn nhiều tấm biển, bia, tượng đài ghi dấu tích "Cuộc chiến 16 ngày" như thế này

    Lịch sử vốn không thể che đậy! Hơn nữa, ý nghĩa thực sự của ngày 17/2 lại nằm bên ngoài cuộc chiến. Bàn tay không thể che nổi mặt trời. Đánh một nước nhỏ hơn để “cầu” viện trợ nước lớn khác thì không thể nói cuộc chinh phạt phát ra bất cứ một ánh sáng nhân văn nào cả.
    Quá khứ không thể thay đổi, dù đó là quá khứ đau thương hay hào hùng. Chúng ta chỉ có thể thay đổi tương lai, tuy tương lai còn nhiều nét chưa định hình. Và lịch sử đòi hỏi phải sòng phẳng. Nó cần được ghi chép lại, mô tả như đã từng xẩy ra. Dù đó là lịch sử của bá đạo hay lịch sử của vương đạo.
    Vương đạo vốn là con đường chân chính của bậc thánh nhân, dùng đức và nghĩa mà hóa dân, trị thiên hạ. Đem cả nước hô hào làm việc nghĩa và không làm gì hại đến lễ nghĩa. Chỉ chuộng nhân nghĩa, vương đạo không dùng quyền uy vũ lực hay mưu mô xảo trá mà bức hiếp Man/Di để đạt mục đích.
    Bá đạo là con đường chuộng bạo lực uy vũ, mưu kế thâm hiểm để đạt mục đích làm bá chủ thiên hạ, thống trị và áp bức chư hầu. Làm điều bất nghĩa, giết một người không có tội, để được cả thiên hạ, kẻ nhân giả quyết không bao giờ nên làm như vậy.
    Tiền nhân từng dạy: Nếu muốn làm vương thiên hạ thì phải phát chính trị vương đạo, thi hành những điều nhân, khiến kẻ làm quan ai cũng muốn phục vụ dưới triều nhà vua, kẻ nông phu ai cũng muốn cày trên đất nhà vua, kẻ buôn bán ai cũng muốn đến chợ của nhà vua, khách lữ hành ai cũng muốn đi đường của nhà vua.
    Được như thế, ai “liên hoành” chống lại làm gì nữa!



    http://files.chungta.com/Image.ashx...4b2cfbc90-Le-Dinh-Chinh.jpg/Le-Dinh-Chinh.jpg
    Lê Đình Chinh, chiến sĩ đã chiến đấu bảo vệ cán bộ và nhân dân địa phương trước một toán "côn đồ" xâm nhập biên giới Lạng Sơn. Anh đã anh dũng chống trả bảo vệ tính mạng đồng bào và anh dũng hy sinh ngày 25/8/1978. Anh là người lính đầu tiên hy sinh ở biên giới phía Bắc trong cuộc chiến chống quân xâm lược giai đoạn đó, sau đó được trao tặng danh hiệu "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
    Hiện liệt sĩ Lê Đình Chinh đang yên nghỉ tại Nghĩa trang liệt sĩ huyện Cao Lộc, Lạng Sơn
    .



    http://files.chungta.com/Image.ashx...Benh-vien-Cao-Bang.jpg/Benh-vien-Cao-Bang.jpg
    http://files.chungta.com/Thumbnail....2E1AEE0/Lang_Son_tan_hoang_sau_cuoc_chien.jpg
    http://files.chungta.com/Image.ashx...f1f6a3422cec3-Bat tu binh.jpg/Bat tu binh.jpg






    Nhân ngày kỷ niệm này, hãy cùng đọc lại một bài viết trên báo chính thức của Trung Quốc có nội dung đề cập đến các nước láng giềng, trong đó nêu đích danh Việt Nam.
    Tựa đề “Trung Quốc đối phó thế nào với chiến lược của Mỹ kiềm chế Trung Quốc” (How China deals with the U.S. strategy to contain China) xuất hiện trên trang mạng Chinascope ngày 12/2 vừa qua. Đây là bản dịch lại bài viết bằng tiếng Trung trên nguyệt san Qiushi (Cầu Thị), cơ quan ngôn luận chính thức của ******* Cộng sản Trung Quốc.
    Tác giả bài viết trên tạp chí Cầu Thị là Từ Vận Hồng, ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương *******.
    Tổng kết các cuộc thao diễn quân sự giữa Mỹ với các đối tác và đồng minh ở khu vực Á Châu Thái Bình Dương, tác giả nhắc lại cuộc tiếp xúc quốc phòng giữa Mỹ và Việt Nam ở vùng biển quốc tế bên ngoài Ðà Nẵng, gồm cả chuyến thăm hàng không mẫu hạm nguyên tử USS George Washington ngày 11/8 năm ngoái.
    Bài viết kêu gọi Trung Quốc “hãy tấn công các kẻ thù ở gần”.
    Mỹ không những loan báo quay trở lại Ðông Á mà còn tuyên bố muốn lãnh đạo châu Á. Điều đặc biệt không thể chấp nhận được, theo tác giả bài báo là Mỹ đã khuyến khích các láng giềng của Trung Quốc tập hợp lại đối phó với Trung Quốc.
    Những nước như Nhật Bản, Ấn Ðộ, Việt Nam, Úc, Philipines, Indonesia, và Hàn Quốc đang gia nhập vào nhóm chống Trung Quốc, vì họ từng có chiến tranh với Trung Quốc, hoặc tranh chấp quyền lợi với Trung Quốc”.
    Từ cách nhìn như vậy, tờ Qiushi cho rằng: “Lợi ích quốc gia không thể nào bảo vệ bằng thương thuyết mà phải bằng chiến tranh. Do vậy, Trung Quốc phải bám lấy nguyên tắc căn bản: Chúng ta không tấn công trừ phi bị tấn công; nếu chúng ta bị tấn công, chúng ta chắc chắn phản công”.
    Bài báo viết tiếp: “Trung Quốc phải gửi tín hiệu rõ ràng cho các nước láng giềng biết rằng chúng ta không sợ chiến tranh và chúng ta đang chuẩn bị cho bất cứ lúc nào chiến tranh xảy ra để bảo vệ quyền lợi quốc gia”.
    "Các nước láng giềng cần giao thương với Trung Quốc hơn là chúng ta cần họ. Bởi vậy, họ, chứ không phải Trung Quốc sẽ phải gánh chịu tổn thật nặng nề hơn do thái độ thù địch với Trung Quốc. Trung Quốc nên tận dụng những lợi thế kinh tế và sức mạnh chiến lược này".
    Có thể nói, bài viết xuất hiện trên một cơ quan ngôn luận chính thức như thế, ít nhất phản ảnh suy nghĩ của một bộ phận giới cầm quyền hiện nay, nhất là khi người viết nêu tên trên bài nằm trong Ban Chấp hành Trung ương, dù là dự khuyết.
    Cầu Thị có thể là tạp chí có ảnh hưởng nhất trong các vấn đề chính trị, thường xuyên trình bày các lập trường chính thức của Trung Quốc hơn là những ngôn từ ngoại giao mà các quan chức thường sử dụng.
    Để lịch sử không lặp lại những khúc quanh bi tráng, như đã nói, rất cần thiện chí thực sự của tất cả các bên.

    http://files.chungta.com/Image.ashx...b-Bai-hoc-lich-su-1.jpg/Bai-hoc-lich-su-1.jpg
    http://files.chungta.com/Image.ashx...72ed3c3-Bao-ve-to-quoc.jpg/Bao-ve-to-quoc.jpg



    Chiến đấu vì Độc lập, Tự do
    Bài hát do nhạc sĩ Phạm Tuyên sáng tác vào đêm ngày 17/2/1979, khi nghe tin chiến tranh biên giới Việt-Trung bùng nổ vào sáng ngày hôm đó. Đây là bài hát mở đầu cho dòng nhạc "biên giới phía Bắc". Ca khúc này thường được gọi bằng cái tên không chính thức là Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới - câu đầu tiên trong ca từ.
    Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới
    Giục toàn dân ta vào trận chiến đấu mới
    Quân xâm lược bành trướng dã man đã dày xéo mảnh đất tiền phương,
    Lửa đã cháy và máu đã đổ trên khắp nẻo đường biên cương
    Đất nước của ngàn chiến công, đang sục sôi khí thế hào hùng
    Những Chi *****, Bạch Đằng, Đống Đa đang gọi tiếp thêm những bài hùng ca.
    Việt Nam, ơi đất Việt yêu thương!
    Lịch sử đã trao cho Người cả một sứ mạng thiêng liêng
    Mang trên người còn lắm vết thương
    Người vẫn nguyện lòng ra chiến trường
    Vì một lẽ sống cao đẹp cho mọi người: Độc Lập, Tự Do.

    Lời tạm biệt trước lúc lên đường
    (Vũ Trọng Hồi, NSUT Trần Thụ)
    Ngày ra đi, hướng biên cương, gió bấc tràn về lòng anh lạnh buốt.
    Nòng súng đen, níu câu thơ,
    Ý thơ thật hay là thơ Lý Thường Kiệt.
    Lòng người Việt Nam nào đâu thích gì đạn bom
    Ngọn nguồn đau thương trải qua đã nhiều rồi
    Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
    Trái tim Việt Nam, tình yêu cuộc sống.
    Giặc dùng đạn bom thì ta giáng trả đạn bom
    Quyết chiến thắng!
    Cho hôm nay, cho con, cho cháu và cho khắp mọi miền.
    Mùa thật đẹp, gió bát ngát,
    Xanh xanh câu hát trời trong sáng tuyệt trần

    Ngày ra đi, hướng biên cương, có em tiễn đưa mà mắt lệ ướt
    Về đi em, nếu yêu nhau
    Hãy yêu rộng hơn là non nước cuộc đời
    Cầm bàn tay em nào anh nói gì nhiều đâu,
    Cuộc đời đang xuân là thôi nhé tạm biệt,
    Dòng nước mắt, dù thiêng liêng, cũng không làm cho giặc kia lùi bước.
    Giặc dùng đạn bom thì ta giáng trả đạn bom
    Quyết chiến thắng!
    Cho hôm nay, cho con, cho cháu và cho khắp mọi miền.
    Mùa quả ngọt, trái sẽ chín,
    Anh đi em nhé vì chân lý ngời ngời.

    Chiều dài biên giới
    (Trần Chung)
    Chiều dài biên giới
    Dài theo bước chân chúng tôi
    Những đỉnh núi mờ sương
    Tiếng sóng vỗ trùng dương
    Nghe đất quê hương hát cùng bước chân chúng tôi
    Đường về biên giới
    Tình đất nước đẹp núi đồi
    Cánh rừng với dòng sông
    Mỗi tấc đất ngàn năm
    Gian khó đau thương vẫn ngời sắc hương
    Hành quân đi ven rừng xưa còn in bóng cờ
    Vó ngựa ngàn năm những anh hùng đi giữ nước
    Đây Chi *****, đây Đống Đa còn vang tiếng thét
    Vẫn còn kia
    Tiếng sóng xô Bạch Đằng đã cuốn đi cuồng phong
    Qua rồi thời vương bá!
    Chiều dài biên giới
    Từng tấc đất lộng gió ngàn
    Đất mẹ đất Việt Nam
    Nuôi ta lớn lên từ đây
    Gắn bó yêu thương tấm lòng chúng con khắc sâu
    Trập trùng biên giới
    Dù mưa nắng dù bão bùng
    Vẫn dồn bước hành quân
    Cho cây lúa hậu phương
    Em gái thân thương hát mừng quê hương
    Bàn chân đi tô đẹp trang lịch sử sáng ngời
    Trên đường hành quân nhớ dáng Người bên Pác Bó
    Ta ra đi trong khúc ca tình yêu đất nước
    Nghe còn vang
    Tiếng Bác vẫn vọng về ấm áp thêm lòng người
    Trên đường xa biên thuỳ
    Chiều dài biên giới chúng tôi đã qua
    Bảo vệ biên giới chúng tôi đứng đây
    Cho đất mẹ nở hoa
    Trong tình yêu bao la.

    Bài hát "Chúng tôi, đồng đội của Lê Đình Chinh"
    Chúng tôi là đồng đội của Lê Đình Chinh, nghe đất nước gọi như tiếng gọi của chính mình.
    Tạm biệt xa bao người thân, vì đất nước ấm no toàn dân, vì một lý tưởng trong sáng vô ngần.
    Khi hòa bình ta không ngơi tay súng, từ trong lửa đạn bão bùng, chúng tôi thành những anh hùng Việt Nam.
    Nơi biên giới xa xôi! Nơi hải đảo ngàn trùng khơi!
    Đường đi dẫu có lắm gian nan, tuổi trẻ ơi! ra sức anh hùng!
    Tuổi trẻ vinh quang, tuổi trẻ là chí kiên cường, tuổi trẻ trong đấu tranh lòng tự hào cuộc sống vinh quang.
    Chúng tôi là đồng đội của Lê Đình Chinh, vì nước quên mình, vì đồng đội và nghĩa tình.
    Tuổi thanh xuân anh đẹp sao, vì đất nước hiến dâng dòng máu, cả một thế hệ anh dũng quên mình.
    Khi hòa bình ta không lơi tay súng, từ trong lửa đạn bão bùng, chúng tôi thành những anh hùng Việt Nam.
    Ôi! Tổ Quốc vinh quang!
    Ôi! Đất mẹ Việt Nam!
    Dù cho dẫu có lắm gian nan, tuổi trẻ ơi! ra sức anh hùng!
    Tuổi trẻ vinh quang, tuổi trẻ là chí kiên cường, tuổi trẻ trong đấu tranh lòng tự hào cuộc sống vinh quang.

    Tôi đã gặp anh
    (Nguyễn Trọng Tạo)
    Hình như tôi đã gặp anh
    buổi sớm đồng quê bình minh trong mát
    Nông trường Sông Âm say mê khúc hát
    tuổi lên đường màu áo lá tươi nguyên
    người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc
    bằng sự ra đi tự nguyện của mình
    Hình như tôi đã gặp anh
    bình minh rừng-mắt lá nhìn cảnh giác
    vai áo xước qua đêm truy kích giặc
    đường tuần tra biên giới phía tây nam
    người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc:
    trước mũi súng của mình
    cúi mặt một tù binh !
    Hình như tôi đã gặp anh
    đêm đơn vị hành quân lên phương bắc
    chuyện anh để ngắn dần con đường dốc
    nghe dập dồn vó ngựa thuở Quang Trung
    người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc
    bằng tình yêu từng trang sử anh hùng
    Lê Đình Chinh
    khi tôi biết tên anh, tôi tìm đến
    chỉ gặp đồng đội của anh bồng súng chào nén lặng
    trước nấm mộ biên thùy cỏ đắp còn tươi
    tuổi hai mươi ! Anh đem tuổi hai mươi
    chặn lũ giặc điên cuồng qua biên giới
    anh ngã xuống-hạt gieo vào đất ấy
    hóa cây rừng xanh mãi tuổi hai mươi...
    Tôi đi dọc rừng cây
    đi dọc đất đai mình
    đâu cũng gặp những người đi giữ nước
    những người nói tình yêu Tổ quốc
    như là đang trò chuyện cùng tôi !



    http://chungta.com/Desktop.aspx/ChungTa-SuyNgam/Hanh-Dong/17-2-ngay_de_ton_vinh_va_tuong_niem/
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------



    Bài Ca Đất Nước



    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=mJ4YNWYuj1




    http://www.nhaccuatui.com/profile?tv=wibtzkqvs


    :D@};-:-":-">:D<:-*
  10. Kutujop

    Kutujop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ cần gì phải phân tích nhiều, nếu ko cậy tinh tướng hồi đó và có chút bá quyền nữa, thử hỏi tình hình biên giới căng thế sao tham chiến ko có quân hay sư nào, để đến lúc thằng Tàu nó phang mới vội vàng dùng không vận chuyển về. Đến giờ rồi sao vẫn chưa chịu thừa nhận chiến thuật sai. cái j cũng cho là đúng hết thì sao mà tiến bộ được.

Chia sẻ trang này