1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Âm mưu và thảm hoạ chiến tranh

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi SSX, 25/02/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. SSX109

    SSX109 Guest

    Tổ chức Giám sát nhân quyền - HRW: Lịch sử và Mục đích


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}
    Từ nhóm Helsinki đến quyền năng giám sát “toàn cầu”



    Công việc đầu tiên của Ủy ban giám sát Helsinki Mỹ bị giới hạn chỉ ra các báo cáo hàng năm về quan sát nhân quyền tại LX, khối Vacsarva và lên tiếng về đàn áp bắt bớ các nhà dân quyền, đặc biệt là các thành viên Helsinki ở các nước này. Số lượng các nhân viên của Helsinki Mỹ tăng chậm chạp. Vào đầu thập kỷ 80, số lượng nhân viên không hơn 10 người, rồi thêm vào tỷ phú M. Bernard Aidinoff, luật gia Roland Agrant, Charles Biblowit và Russel Karp. Trên thực thế hoạt động là do Catherine Fitzpatrick, một bà cô sõi tiếng Nga, chống + có danh chỉ đạo.


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 st1\:-*{behavior:url(#ieooui) } <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0in; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} p {mso-margin-top-alt:auto; margin-right:0in; mso-margin-bottom-alt:auto; margin-left:0in; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:8.5in 11.0in; margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in; mso-header-margin:.5in; mso-footer-margin:.5in; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:SectiHội nghị quốc tế các nhóm Helsinki, họp tại khu nghỉ dưỡng Alpine mùa thu 1982 gần Como nước Ý, một sự kiện quan trọng của hội tự xưng “bảo vệ nhân loài toàn cầu”. Trong số các thành phần tham dự có không chỉ nhà dân quyền như Lyudmila Alekseeva chủ tọa nhóm Helsinki Mat-xcơ-va, và quí bà Jeri Laber của US Helsinki Watch, mà còn có nhiều nhà hoạt động chính trị xã hội cánh tả có danh của châu Âu, Mỹ. Pháp có triết gia Pierre Emmanuel, còn Jiri Pelikan là lãnh đạo Truyền hình Czech vào thời nổi loạn “Mùa xuân Praha”. Khách mời còn có cả tác giả của bài viết tham khảo đến này.


    Ảnh Reuters: “nhà dân quyền” Lyudmila Alekseeva lại bị cớm Nga bắt, như vô số lần đã bị bắt.
    Mỗi lần bị bắt mụ rất sướng, ảnh, tên tuổi lên trang nhất báo tây cả tuần, chẳng làm sao
    cả, nhốt bót ít giờ, nộp phạt nhẹ hều cỡ chục đô la vì tội gây rối với biểu tình không phép.
    Quan trọng là không có cái lông chân nào của mụ đám cớm dám làm rụng. Chủ tọa dân
    quyền cơ mà.
    [​IMG]


    Một trong những chủ đề đem ra bàn thảo tại biệt thự David Rockefeller là chính sách “tiêu chuẩn kép” về nhân quyền của CQ Reagan, là lập chi nhánh của US Helsinki Watch để chuyên giám sát Mỹ La tinh lấy tên Americas Watch. Luật gia phố Wall và là phó chủ tịch US Helsinki Watch Adrian W. DeWind làm chủ tịch Ủy ban giám sát Americas Watch.

    Nhưng chủ đề chính của hội nghị là tổ chức bảo vệ nhân loại toàn cầu, qui mô thế giới, chứ không giới hạn ở chỉ trích các quốc gia CS. Sau hội nghị Alpine, Robert Bernstein và cộng sự ở US Helsinki Watch bắt đầu đẻ ra các chi nhánh và mỗi chi nhánh chịu trách nhiệm cho một vùng.

    Tất cả các chi nhánh đều theo hình mẫu US Helsinki Watch: thuê các luật sư, khoa học chính trị trẻ, trong số đó có các nhà hoạt động chống chiến tranh. Chiến lược hoạt động được đề ra, liên hệ với CQ liên bang Mỹ, tổ chức công khai và nhận chỉ đạo chính trị và tiền từ tài phiệt Mỹ-DT qua các ủy ban cố vấn tại các chi nhánh. Những ban cố vấn này gồm các tỷ phú thương gia, các quản trị những quĩ phúc lợi như quĩ Ford, quĩ Carnegie Endowment. Các luật gia, các giáo sĩ mục sư Do Thái có tiếng, các chính trị gia theo khuynh hướng tự do làm bộ não trung tâm của các chi nhánh dân quyền.

    Năm 1985, chi nhánh châu Á được lập, luật sư Mỹ nổi tiếng Jack Greenberg làm chủ tịch Ban cố vấn. Năm 1988 là chi nhánh châu Phi, năm 1989 là chi nhánh Trung Đông.

    Năm 1989, tất cả các chi nhánh hợp lại thành tổ chức duy nhất lấy tên Giám sát nhân quyền (HRW- Human Rights Watch) vẫn do Robert L. Bernstein làm chủ tịch.
  2. SSX109

    SSX109 Guest

    Tổ chức Giám sát nhân quyền - HRW: Lịch sử và Mục đích


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

    Từ giám sát toàn cầu đến “xã hội mở”

    Bài trước đã đề cập đến Soros, một Bin Laden trong phong trào nhân quyền. Làm “ đồng minh” với kẻ đầu cơ DT George Soros trở thành quyết định quỉ quái của HRW. Hắn ta đến với HRW không chỉ một mình, còn có vợ hắn là Susan-một nhà đầu tư của quĩ đầu tư Quantum của Soros, các tỷ phú John Gutfreund và John Studzinski, vợ của nhà quản trị quĩ Stanley Druckenmiller là Fiona Druckenmiller, và thậm chí các nhân viên các công ty và các quĩ mà Soros sở hữu, cùng các nhà phân tích chính trị nổi tiếng Barnett Rubin và William D. Zabel, cũng như nhân vật ngoại giao Warren Zimmermann thành cố vấn HRW và các chi nhánh.

    Một số nhân viên trong cơ cấu và vẫn giữ các chức vụ HRW đã cùng lúc làm việc và trở thành tay chân của Soros như Thành viên quản trị và Chủ tịch HRW chi nhánh châu Âu và Trung Á, cựu US Helsinki Watch, phóng viên Peter Osnos thành giám đốc điều hành nhà xuất bản của Soros. Thành viên Hội đồng cố vấn chi nhánh quyền phụ nữ đấu tranh vì quyền đồng giới Gara LaMarche trở thành phó Văn phòng New YorkViện Xã hội mở của Soros.
    của

    Người ta biết rất ít về vai trò của Soros trong HRW. Chỉ biết ít nhất là hầu hết lãnh đạo HRW (ban giám đốc và ban cố vấn) đều nhận lương từ “cơ cấu của Soros”. Nhưng vấn đề không chỉ ở chỗ bỏ vốn trực tiếp cho HRW và các thành viên quản trị của nó. Mà nằm ở chỗ những trùng khớp của các sự kiện lịch sử đổ vỡ và biến loạn ở nửa sau thập kỷ 70 cùng sự giàu lên nhanh chóng của Soros, một kẻ đầu cơ tiền tệ và tự tạo cho mình một học thuyết triết lý mà chính Soros gọi, theo sau ông thầy DT Karl Popper sáng tạo ra: “Xã hội mở".

    Soros đã kiếm được hàng tỷ đô la đầu cơ khủng hoảng trên thị trường tiền tệ quốc tế. Tiền đó được để vào các quĩ đầu tư trong đó có quĩ mang tên Hedge Funds mà mỗi phần hùn có giá tối thiểu 100000 USD, trong đó có tên của những kẻ đầu cơ khác như Stanley Druckenmiller, Bruce Kovner, Franklin Booth, Henry Kravis. Soros để mắt đến “không gian chưa khai phá” đông Âu và LX. Nhà xã hội mở nhìn thấy ở đây, lúc đang rối ren cơ hội để tổ chức cuộc thử nghiệm kinh tế-chính trị.

    Mục tiêu của cuộc thử nghiệm là tạo ra trong không gian Xô Viết các điều kiện để hình thành các quốc gia để di chuyển tự do và phi nhà nước kiểm soát dòng vốn tư bản (thiết lập các ngân hàng trung tâm với điều kiện thuận lợi như đã từng làm ở phương tây hàng thế kỷ nay). Soros cho rằng điều đó là có thể khi cái gọi là “Xã hội mở” với các hình mẫu dân chủ phương tây, thị trường tự do, nhà nước pháp quyền, báo chí tự do độc lập với chính quyền được thiết lập ở đây. Vào lúc mà Soros đang thực hiện điều đó thì kinh tế thị trường không có kiểm soát nhà nước là sức mạnh phá hoại dẫn đến khủng hoảng kinh tế và tan rã hệ thống chính trị thế giới và chỉ có giải pháp toàn cầu Soros thấy là thiếp lập cơ cấu khổng lồ siêu quốc gia, siêu chính phủ.

    Trên thực tế, Soros kêu gọi thiết lập Chính phủ thế giới như là một “liên minh của các xã hội mở, mà nó sẽ thay thế các chức năng của LHQ và biến Đại hội đồng LHQ thành cơ cấu quyền lực thực thi luật quốc tế”. Còn các tổ chức nhân quyền qui mô toàn cầu như HRW sẽ đứng trên luật pháp quốc gia, truyền thống xã hội, tôn giáo và đạo đức. Đó là bước đệm để quyền lợi của Soros và các trùm tài phiệt tài chính (phi công nghiệp) tiến ra toàn cầu.

    Các tổ chức chính trị nằm dưới quyền kiểm soát của phe “tự do toàn cầu” Mỹ (chủ yếu là Do Thái) sử dụng nhân quyền để giành lấy các mục tiêu chính trị-kinh tế như được tạo ra từ “xu hướng tổng hợp” này. Nói cách khác, hoạt động nhân quyền bắt đầu được chuyển đổi từ vấn đề thông tin-nhân đạo thành thông tin-tuyên truyền, một dạng tổ chức chuyên tuyên truyền kích động quần chúng phục vụ quyền lợi nhóm tài phiệt phe “tự do toàn cầu” Mỹ.

    Trong một số trường hợp, tuyên truyền dưới vỏ bọc nhân quyền cũng phục vụ cho các mục đích của CQ Mỹ, khi mục tiêu là đồng nhất với mục đích của Soros như đã từng xảy ra ở Nam Tư và Nga nửa cuối thập kỷ 90. Ở Balkan các lãnh đạo HRW và Soros ngang nhiên ủng hộ Mỹ xâm lược Nam Tư, cả HRW và Soros làm việc ăn ý cùng CQ Bill Clinton (cùng 2 nhân vật trong CQ là Madeleine Albright và James Rubin). Ở Chechnya, Soros và HRW đứng hẳn về phía ly khai, cùng với nhóm Zbigniev Brzezinski thành lập cả Ủy ban Mỹ về Chechnya.

    Nhưng khi Soros phản đối mạnh can thiệp quân sự Mỹ vào Iraq, và sau đó tuyên bố "mục tiêu của cuộc đời” là quét J. Bush ra khỏi Nhà Trắng HRW đã giữ vai trò tương đối trung lập với chiến tranh và sau đó phần nào không hợp tác với CQ Bush.

    Soros: Mỹ phải thôi kháng cự cái chết của đồng đô la, chấp nhận đồng tiền toàn cầu và NWO: http://english.pravda.ru/world/americas/04-01-2011/116427-soros_new_world_order-0/

    Vai trò của Soros ở Đông Âu: http://www.mindfully.org/WTO/2003/George-Soros-Statesman2jun03.htm

    [FONT=&quot]Một số quĩ đầu tư của Soros: Quĩ xã hội mở năm 1979, Quĩ tài trợ Đông Âu ở Hungary năm 1984 và mạng lưới quĩ hoạt động ở các nước thế giới thứ 3 trải rộng từ Trung – Đông Âu, cựu Xô Viết, nam châu Phi, Haiti, Guatemala, Mông cổ và Mỹ. Soros cũng tài trợ các Viện nghiên cứu lớn như viện Trung Âu (Central European University) và Quĩ tài trợ Khoa học quốc tế (International Science Foundation). Năm 1994, mạng lưới quĩ Soros chi tiêu gần 300 triệu USD, năm 1995 350 triệu, năm 1996 362 triệu và năm 1997, 1998 cỡ 428 triệu USD.



    [/FONT]
  3. SSX109

    SSX109 Guest

    Tổ chức Giám sát nhân quyền - HRW: Lịch sử và Mục đích


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

    Từ xã hội mở đến "bắt giữ ngay"


    Ngay từ rất sớm khi bán mình cho Soros, các thành viên HRW đã thường xuyên đến đông Âu như Jeri Laber, Joanna Weschler, Adrian DeWind để thu thập tư liệu “vi phạm nhân quyền” ở các đất nước này. HRW và US Helsinki Watch đặc biệt chú ý đến Czech vì vụ “Hiến chương 77, ngay cả tận bây giờ, rất nhiều những gã tập tọng dân quyền dân chủ vẫn bắt chước cái hiến chương này. Các kết quả có được được CQ Mỹ và báo chí phương tây sử dụng như công cụ gây áp lực lên CH Czech không “phương tây hóa”. Đóng vai trò nặng ký trong chiến dịch tuyên truyền ở Czech là gã cố vấn US Helsinki Watch và cô vợ hắn ta, đại sứ Mỹ tại Prague thời kỳ 1982-1986 Wendy W. Luers. Có lẽ chỉ cần dẫn lời tự bộc bạch của ông TT Czech Vaclav Havel (1992-2003) tại trụ sở HRW ở New York là đủ thấy được vai trò của HRW: “Tôi biết rất rõ ràng là các bạn đã tạo ra nó cho chúng tôi, và dường như là, không có sự giúp đỡ của các bạn cuộc cách mạng của chúng tôi không thể nổ ra”.


    Ảnh của HRW London: Vaclav Havel trên sân khấu dân quyền
    [​IMG]


    Ảnh: Clinton tay chỉ miệng nói Vaclav Havel: “Cười nào ông bạn, camera đang ghi hình ông đấy!”
    ảnh chụp ngay sau khi rời ĐH Columbia, hội thảo “Các thách thức của nền dân chủ mới” có sự
    tham gia của 1200 sinh viên.
    [​IMG]


    Ngay sau khi chế độ thân Mỹ được lập ở Czech năm 1989, W. Luers thiết lập ở Quĩ xã hội mở dân sự năm 1990 và nó trở thành phần bộ phận quan trọng cho các “thành phần sáng giá” đã từng ký hiến chương 77. Tiền của quĩ Luers cũng được sử dụng cho “Dự án tư pháp thời kỳ chuyển đổi” năm 1992 với mức chi hàng năm 3 triệu đô. Mục tiêu của dự án này là “tăng cường dân chủ, luật pháp nhà nước, xã hội dân sự và kinh tế thị trường.” Tổng cộng Quĩ xã hội mở dân sự đã chi 11 triệu USD cho mục đích này.

    Bên cạnh đó, quĩ trên còn được dùng để thuê, tuyển nhân viên người Mỹ và Tây Âu làm “cố vấn” trong các bộ, chính quyền các thành phố và các cơ quan công quyền Czech và Slovakia. Trong 3 năm (1995 - 1998) Chương trình mạng lưới dân chủ (Democracy Network Program) một tổ chức do các cố vấn HRW thành lập cùng với sự giúp đỡ của Cơ quan Mỹ vì phát triển quốc tế (United States Agency for International Development-USAID) đã chi hơn 5 triệu USD cho "phát triển và tăng cường các tổ chức phi chính phủ (NGO) ở Czechia và Slovakia". Đó là bằng chứng HRW chẳng liên quan trực tiếp đến mục tiêu bảo vệ nhân quyền, mà có những kế hoạch sâu xa ở Đông Âu.

    Đến cuối thập kỷ 80, bên cạnh việc vẫn duy trì đều đặn báo cáo nhân quyền, HRW bắt đầu cho ra những tuyên bố mang giọng điệu can thiệp chỉ trích hành xử của các chính phủ. Muộn hơn một chút vào giữa thập kỷ 90, HRW bắt đầu ra khuyến cáo LHQ, khối NATO, CQ Mỹ. Thường các khuyến cáo này là các biện pháp trừng phạt các quốc gia mà HRW cho là vi phạm nhân quyền. Giọng điệu Soros và HRW đặc biệt giận giữ khó chịu giành cho Nam Tư khi họ không chịu “hợp tác” với Nato và không chịu “mở cửa” cho giới tài phiệt quốc tế thâm nhập.

    Thập kỷ 90, các “nhà nghiên cứu nhân quyền” được HRW thuê, trả lương: Fred Abrahams, Peter Bouckaert, Rachel Denber, Lotte Leicht, Benjamin Ward, Joanne Mariner, Martina Vandenberg, thường xuyên đến Bosnia, Croatia và Kosovo – để thu thập tư liệu vi phạm nhân quyền trong các chiến dịch quân sự trên lãnh thổ Nam Tư. “Tư liệu” thu thập được chế biến và “sửa soạn” thành các dạng báo cáo hay tuyên bố để tung ra trong 10 năm sau đó.

    Tràn ngập trong các công bố của HRW là Liên bang Nam Tư (TT Slobadan Milosevic và TT Radovan Karadzhich) “phạm tội ác” "diệt chủng" và "thanh lọc chủng tộc" người Hồi giáo và dân chúng Croatian tại Bosnia và Kosovo. HRW đã nhằm mục tiêu chia rẽ người Croatia, người Hồi, người Albany và người Kosovo – người ta nói, HRW và các cố vấn đã cộng tác với phe Kosovo ly khai. Ví dụ, cựu US Helsinki Watch Morton Abramowitz là cố vấn của đại diện ly khai Kosovo-Albany trong đàm phán với Nam Tư tại Rambouillet Pháp năm 1999.

    Dĩ nhiên, với vai trò của mình, HRW cũng không thể hoàn toàn làm ngơ trước sự hung bạo từ phía Croatia và Hồi giáo. Xem thống kê các tuyên bố từ 1992 đến 2001 thấy thế này: 122 tuyên bố nhằm vào Serbia, 9 của Croatia và 4 của Bosnia hồi giáo, 6 của Kosovo UCK/KLA. Do đó mà, không có gì ngạc nhiên khi phương Tây bắt đầu nhìn chế độ R. Karadzic và S. Milosevic như những tội phạm ghê tởm, sánh với Hít-le hay Stalin.


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Tư liệu HRW được truyền thông phương tây lấy làm hệ thống tác động tâm lý, gây ảnh hưởng đến quan điểm quần chúng ở phương tây. Nhưng không chỉ có vậy, “nhà tài trợ” Soros và HRW còn đi xa hơn. Tại Nam Tư là gây dựng các tổ chức đối lập CQ Milosevic dạng dân sự và hạ tầng chính trị. Các tổ chức này bao gồm hàng tá NGO, “nhóm dân sự”, “nhóm dân quyền”, câu lạc bộ, hãng phát thanh truyền hình, báo và tạp chí. Tất cả tạo ra bầu không khí “cách mạng” ở Nam Tư và không chỉ nhằm hỗ trợ chuyển giao chế độ vào tay các đ. phái nằm dưới sự kiểm soát của phương tây mà còn tạo chỗ dựa cho chế độ mới thân phương tây mọi “sân khấu chính trị” cần thiết để thay đổi cơ bản kinh tế-chính trị.

    Tham gia vào biến cố Nam Tư còn có cả các Quĩ nhà nước Mỹ. Thí dụ Quĩ bảo trợ dân chủ quốc gia-National Endowment for Democracy (NED) mà ban lãnh đạo của nó cũng có các thành viên làm lãnh đạo HRW (như Morton Abramowitz). Đây là Paul McCarthy, người của NED phát biểu: “Các chương trình của NED hỗ trợ sống còn cho một lượng đáng kể báo chí tự do Nam Tư và phá vỡ trung tâm giám sát nhà nước quan trọng đối với truyền thông… Tăng cường các nguồn ảnh hưởng của thông tin khách quan. Sự giúp đỡ của NED tạo ra cơ hội để báo chí, phát thanh truyền hình có được trang thiết bị cần thiết cho họ, kể cả máy in báo và máy phát sóng. Trong số những người được nhận quà tặng của chúng ta là báo Nasha Borba, Vremja và Danas, hãng truyền hình độc lập TV Negotin ở nam Serbia, hãng truyền thông BETA và đài phát thanh Radio B-92.

    HRW năm 1992 còn hành động đề xướng ra cái gọi là “tòa án” nhằm vào các lãnh đạo hàng đầu “bướng bỉnh” ở Nam Tư, mà hàng đầu là Radovan Karadzic và Slobodan Milosevic. Tòa án International Criminal Tribunal for the former Yugoslavia-ICTY được lập tháng 2 năm 1993 vi phạm trực tiếp qui tắc của LHQ. Vài tháng sau, HRW ra báo cáo quân đội Nam Tư “thảm sát” 260 người Croatia vào ngày 20 tháng 11 năm 1991. Cái đầu đề của “báo cáo” này cực kỳ giật gân: “Khởi tố ngay! HRW công bố 8 hồ sơ lên tòa án ICTY”. Mặc dù có chăm chú đọc cái báo cáo này, thì cũng chẳng thấy có tý bằng chứng đáng thuyết phục nào để buộc tội quân đội Nam Tư giết hại hơn 200 người Croatia, nhưng “uy tín” của HRW là lại đủ để vô số quần chúng phương tây tin những buộc tội là thật.


    Ngay sau báo cáo trên, HRW phát động chiến dịch mang tên “Bắt giữ ngay!” chống các lãnh đạo Nam Tư. HRW thông báo cho dân chúng với một sự tự hào rằng họ đã “phối hợp công việc với các luật sư, với báo chí và với sự huy động đông đảo quần chúng để buộc NATO bắt giữ nghi phạm, hoặc buộc họ đầu hàng”. Link đến bài “Bắt giữ ngay!” trên chính trang HRW đã bị xóa: http://www.hrw.org/annual-report/1998/20years3.html


    Thậm chí là cả ngày nay!
  4. SSX109

    SSX109 Guest

    Tổ chức Giám sát nhân quyền - HRW: Lịch sử và Mục đích


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

    Thay lời kết



    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Chống cường quyền áp bức bất công, vì công bằng bình đẳng bác ái là những mục tiêu mà con người theo đuổi từ hàng ngàn năm nay, cũng là những ý tưởng các tiền bối sáng lập nước Mỹ tuyên bố, đã bị HRW biến thành bảo vệ nhân quyền dân chủ tự do.

    Không có LHQ nào giao phó HRW giám sát và bảo vệ nhân quyền.

    HRW từ chỗ hoạt động theo Thỏa thuận liên quốc gia Hensinki trong phạm vi các nước châu Âu và phương Tây đã ký kết, đã vươn mình vượt quá phạm vi thẩm quyền ban đầu, đã tự phong làm người “bảo vệ nhân loài toàn cầu”.

    Dân quyền, dân chủ và dân tự do, ai cũng cần nhưng ai có thể trông chờ vào HRW? Một công cụ đắc lực phục vụ quyền lợi tài phiệt tài chính quốc tế. Cho đến tận khi nào còn tồn tại, thì nhà nước vẫn là thể chế tốt nhất để thực hiện tất cả các quyền đó chứ không phải HRW, tổ chức đội lốt nhân quyền dân chủ - công cụ của các ông chủ Do Thái.

    HRW xuất phát từ đâu, định đến đâu đã rõ!


    Phần tư liệu chính của loạt bài này lấy từ Chính thống giáo Nga;
    Xem thêm: Who is behind Human Rights Watch? (2004)

    Ảnh: Những con lợn tai to mõm dài và đẹp rất hay sủa dân chủ dân quyền!!!
    [​IMG]
  5. hoangvp

    hoangvp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2007
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Mình đọc mấy lượt rùi, nhưng trình độ hạn chế nên không dám phát biểu nhiều. Mình chỉ mơ hồ nghĩ chúng ta sẽ là những con nợ, sẽ trở thành những nô lệ phục vụ cho tầng lớp thống trị thế giới. Nếu thế giới này do 1 nhóm người lãnh đạo đặt lợi ích nhân loại lên trên, không còn xung đột giữa các dân tộc, phát triển về khoa học kỹ thuật để phục vụ cuộc sống con người. Thì đây thực sự là 1 thế giới tốt đẹp.
  6. Uraniumlandscape

    Uraniumlandscape Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    661
    Đã được thích:
    0
    ...những gì bạn viết chẳng nói lên được cái dòng đỏ.

    Đúng thật là thế giới đang đi trật đường rầy...
  7. SSX109

    SSX109 Guest

    Medvedev đánh mất tính hợp pháp và phải ra đi!!!

    Đã quá nửa nhiệm kỳ tổng thống và bảng thành tích thì quá nghèo nàn.

    Người ta sẽ nhớ đến một ông TT chỉ biết cách chức hàng trăm tướng tá giống ông Yeltsin mà chẳng thể xoay chuyển tình hình. Và khi tuyên đồng thuận với phương Tây, dân Nga càng nhớ ông Putin.

    Ngay sau "phát biểu bất cập" Gaddafi không còn hợp pháp và phải ra đi ở G8, chỉ số tín nhiệm Medvedev tụt thảm hại, còn câu "Thập tự chinh" đưa Putin lên cao rõ rệt. Nếu không có gì thay đổi, Med sẽ phải đối mặt với một nhiệm kỳ thất bại, tuy chưa đến nỗi thê thảm như Sarkozy hiện nay nhưng có lẽ cũng chẳng hơn gì Obama.

    Dùng đối ngoại để khỏa lấp đối nội, khi Med đã không cảm thấy nắm thực quyền thì có thể phải dựa hơi G7. Phe đối lập Nga nói rằng, Putin trước khi rời ghế TT đã bày binh bố trận để giữ Med trong vòng cương tỏa không thể thoát ra được và Med chỉ còn làm mỗi việc giữ ghế hộ Putin. Điều đó chưa thể khẳng định nhưng việc Med không thể thoát khỏi cái bóng Putin quá lớn là điều dễ nhận thấy.

    Gaddafi, người mà chỉ mới đây thôi vẫn tay bắt mặt mừng với các "lãnh đạo" phương tây, giờ đây chỉ còn là cái xác mà phương tây muốn thấy.

    Bảng thành tích NATO cũng quá èo uột không xứng với danh hiệu khối quân sự hùng mạnh nhất thế giới. Sau 3 tháng bom đạn cùng hàng đống tiền tài trợ al-qaeda + quân phiến loạn đánh Gaddafi mà vẫn chưa lật đổ được chế độ Libya, đất nước có 6 triệu dân bằng 1/100 dân số khối NATO cùng quân đội nghèo nàn lạc hậu.

    Đánh mất "tính hợp pháp"?

    Dường như cụm từ này là xuất phát từ Nhà trắng và Medvedev chỉ lặp lại như một con vẹt chứ hoàn toàn không phải là sáng kiến của mình. Một thể chế mất tính hợp pháp xem ra là không bình thường. Hoặc nó phải quá láo xược hay kiêu ngạo, hoặc tối tăm dốt nát. G8 họp ở Pháp cũng không thể cắt nghĩa thế nào là "mất hợp pháp".

    Cho rằng G8 đang nói đến "quyền lãnh đạo" của Gaddafi, dựa trên giọng điệu và thái độ thì có thể hiểu là chế độ cầm quyền Gaddafi đã mất quyền được tồn tại. Nếu như thế thì xấc láo và ngạo mạn lại chính là G8, bởi quyền lãnh đạo Libya không phải do G8 quyết định mà là ở dân chúng Libya. Trong trường hợp này, G8 hay các "tổ chức quốc tế" nào đó đã tự cho mình quyền đứng trên chủ quyền quốc gia khác và người ta thấy ngay đó là giọng điệu của một gã vua đế quốc thời Trung cổ hay một đức giáo hoàng thời Thập tự chinh. Putin lại nói đúng và đó là vua và đức giáo hoàng đang thể hiện quyền uy thôn tính thuộc địa. Đấy là chưa nói G8 không có địa vị quốc tế hợp pháp để phán xử như vậy. Tối thiểu nhất thì đó cũng phải là "quyền" của Liên Hiệp Quốc.

    Trên hết, phát biểu như vậy của G8 là dốt nát và bất hợp pháp bởi tính chính thống của một thể chế không phải là một quyền nào đó. Do đó mà nó không thể được cho hay được chọn bởi các quyền lực khác mà là dựa trên sự đồng thuận của nhân dân, không cần đến sự đồng thuận của quốc gia khác hay quyền lực khác. Tính chính thống của chế độ Gaddafi do đó mà cũng không phải do Gaddafi xác định, mà ở chỗ dân Libya có chấp nhận hay không.

    Còn nếu như thực sự G8 nói Gaddafi đánh mất chính thống trong lẫn lộn những ngôn từ khác, thì tất cả bọn họ lại không hề biết chính xác chính thống là gì, những kẻ bất lực tầm thường, hay những kẻ đạo đức giả vờ vịt không hay biết.

    Cho rằng là thiểu số Libya phía tây, hay phía đông bắt đầu từ Benghazi nơi có vẻ không còn muốn chính thống Gaddafi thì cuối cùng ông ta cũng sẽ bị lật đổ mà không cần can thiệp từ bên ngoài. Nhưng thực sự thì đám phiến loạn đã nhanh chóng sợ hãi bị đánh bại và không có sự can thiệp của đám kẻ cướp tư bản cùng sự cổ vũ của Medvedev thì chúng đã bị đánh bại từ lâu rồi.

    Dĩ nhiên, đám phiến quân cũng chẳng có tính chính thống, cũng chẳng có chỗ dựa là ý chí nguyện vọng của nhân dân Libya, do vậy mà chúng chẳng tự mình giành được bất cứ thắng lợi nào cho đến giờ.

    Bên cạnh đó, Med cũng chẳng có quyền để phán quyết Gaddafi chính thống hay không chính thống. Được hỏi sau khi ký tuyên bố chung G8, trong câu trả trả lời có nói rằng ...tuyên bố chung nói như vậy. Sự thay đổi quan điểm về Libya quá nhanh được ví như Med kéo cờ trắng đầu hàng. Đổi lại Medvedev và Nga được gì vẫn còn chưa rõ. Chính sách "hướng Tây" của Med luôn không được lòng đa số dân Nga vốn mang nặng hoài niệm quá khứ và vẫn coi phương Tây như kẻ thù. Vụ việc này một mặt làm lòng tin của dân Nga vào tổng thống giảm sút nghiêm trọng. Mặt khác các cơ cấu quyền lực Nga và Putin chấp nhận quan điểm của Med như thế nào? Họ không đồng thuận? Nếu họ đồng thuận thì cũng chỉ là thỏa thuận ngầm và trông chờ vào sự đổi chác lợi ích, ví dụ như Nga vào WTO thuận lợi hay Mỹ đưa trùm khủ ngbố Chechen Doku Umarov vào danh sách truy nã...

    Như vậy, trong bất cứ trường hợp nào thì chính Medvedev mới là người đánh mất tính chính thống.

    Đầu tiên, Med tự cô lập mình trong bối cảnh chính phủ và dân Nga vẫn ủng hộ quan điểm "xâm lược" và "thập tự chinh" của Putin. Cho dù là Med chứng minh mình không phải cái bóng của Putin khi tự đưa ra các quyết định. Thứ hai, quan điểm của Med không phản ánh quan điểm đa số của Nga nói chung. Trung tâm thăm dò dư luận quần chúng Levada cho thấy, chỉ có 13% dân Nga ủng hộ Med trong vấn đề Libya. Tương ứng với phía Putin là 53%. 9% dân Nga chấp nhận nghị quyết LHQ và 62% phản đối. Med tự cô lập mình khi bước qua truyền thống Nga không can thiệp, bỏ lại số đông ủng hộ và chỉ còn được lòng thiểu số. Do đó mà mất chính thống và vì vậy Med đã phải ngập ngừng khi nói về tương lai tranh cử nhiệm kỳ 2 đang đến gần.

    Dĩ nhiên với một nhiệm kỳ thất bại, Med tìm thấy chỗ dựa nhiếp chính ở ngoài Nga, từ các đồng minh G8 với quyết định của mình. Sarkozy là người đầu tiên giang rộng vòng tay láu cá: Chúng tôi đánh giá cao tính thuyết phục của ông ấy (Med). Đại diện cho Nga phê phán những gì xảy ra tại Libya và chính sách Gaddafi, và theo một lẽ tự nhiên, chúng tôi cần sự giúp đỡ từ Medvedev.

    Không thể giải quyết Gaddafi nhanh gọn bằng tên lửa và đám phiến quân ô hợp, nhưng phương Tây đã giành thắng lợi khiến Med cờ trắng đầu hàng.
  8. SSX109

    SSX109 Guest

    Thảm sát Nam Tư - đâu là sự thật?


    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}

    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 st1\:-*{behavior:url(#ieooui) } /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} "Đồ tể" Ratko Mladic: Những câu chuyện khép mở
    Tác giả: Hải Tâm (tổng hợp)
    Bài đã được xuất bản.: 01/06/2011 11:30 GMT+7
    Khép lại một trang ký ức đầy đen tối, mở ra cánh cửa bước vào Liên minh châu Âu của Serbia, câu chuyện về cái chết bi thảm của cô con gái yêu... đó là những điều vụ bắt giữ Ratko Mladic đã khơi lên.
    *******************************************
    Thua trên chiến trường, thất bại trong việc lật đổ chế độ Milosevic bằng quân sự nhưng thắng nhờ lũ ăn cám liệt não. Thêm một ví dụ nữa lũ ăn cám bị chủ nô nhồi sọ như thế nào.



    Cái gì thực sự xảy ra ở Srebrenica? Đã có thảm sát. Trên thực tế có rất nhiều vụ thảm sát nhưng người Serbia là nạn nhân!
    [FONT=&quot]
    Một phần nội dung của bài này đã từng đăng trên tờ Daily Telegraph và New York Post xuất bản ở Sydney;

    Ai có thể tìm lại đoạn video tướng Mladic phả khói thuốc vào mặt, làm nhục Trưởng đại diện Gìn giữ hòa bình UN tại Nam Tư?

    [/FONT]
  9. builang

    builang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2011
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Bạn chủ thớt khá tâm huyết nhưng mình thấy bài viết về Medvedev chưa thực sự xác đáng. Bạn có biết để cách chức được hành loạt tướng tá và thị trưởng Moscow thì không phải tổng thống nào cũng làm được kể cả người có quyền lực như Putin. Điều nguy hiểm hơn cả là thù trong chứ không phải giặc ngoài. Nếu cứ giữ lại hàng loạt tướng tá tham nhũng như thế thì quân đội Nga không đánh cũng tan. Mình thấy công này của Medv không nhỏ đâu và bài báo cũng có phần hơi phiến diện. Nếu Putin trở lại thì Medv phải ra đi vì đó là lẽ tất nhiên nhưng nhiệm kì tổng thống của Medv mình thấy có rất nhiều cải cách đưa nước Nga đi lên.
    Mình chỉ mong sao Việt Nam cũng có bộ đôi quyền lực như Nga thôi.
  10. SSX109

    SSX109 Guest

    Thảm sát Nam Tư - đâu là sự thật?

    Khủ ngbố Hồi giáo khoe giết người!

    [​IMG]

    Srebrenica là một thị trấn nhỏ hiện nay nằm trên đất Bosnia giáp gianh với Serbia, nơi trước kia và hiện nay có nhiều người Serbia sinh sống. Cùng trong sự đổ vỡ và ly khai của Nam Tư, khu vực phía đông và phía bắc Bosnia- Herzegovina nơi có đông người Serbia tuyên bố độc lập, thành lập nhà nước cộng hòa Repulika Srpska. Điều này làm phe Hồi giáo cực đoan Bosnia giận dữ, xung đột nổ ra… Năm 1995, khi quân đội Serbia-Bosnia tái chiếm Srebrenica, chỉ có duy nhất lực lượng Gìn giữ hòa bình LHQ người Hà Lan có mặt ở đây. Ta gọi tắt là UNP cho tiện.

    Chính UNP làm nhục chính quyền Clinton khi Mỹ tuyên bố rằng binh lính Serbia thảm sát hàng ngàn thường dân Hồi giáo. Đại úy Schouten của UNP viết tháng 7 năm 1995: “Ai ai cũng lải nhải về Srebrenica nhưng chẳng ai có bằng chứng rõ ràng. Ở Hà Lan dân chúng muốn chứng tỏ bằng mọi giá rằng diệt chủng đã xảy ra. Tôi không tin một chút nào. Ngày Srebrenica sụp đổ, 13 tháng 7, tôi đến Bratunac, nơi được cho là hiện trường thảm sát và ở lại đó 8 ngày. Tôi có thể đến bất cứ đâu mình muốn. Tôi được đảm bảo mọi trợ giúp có thể…”

    Khủngbố Hồi giáo, có căn cứ ở Srebrenica, đã tấn công dân cư, xử trảm và sát hại cả người Serbia và người Hồi không chịu theo chúng ở đây. UNP vô dụng và nhắm mắt làm ngơ trước tội ác. Quân đội Srpska buộc phải hành động, tái chiếm Srebrenica, cách ly người Serbia với người Hồi. Khi họ tái chiếm nơi này, chính UNP chứng kiến, không có hành động trả thù nào.

    LHQ tuyên bố năm 1993, Srebrenica là “Vùng an toàn” với nghĩa: không có xung đột tấn công trong vùng này và khu vực này được giải giáp vũ khí. Vậy mà chưa bao giờ UNP giải giáp vũ khí đám Hồi giáo và làm ngơ để chúng lập căn cứ nơi này (chưa trắng trợn như căn cứ Bangazi ở Libya hiện nay mà thôi).

    Video này là quân Mladic cùng UNP (đội mũ xanh) gặp gỡ những người tháo chạy khỏi đám khủngbố Hồi giáo, có thể thấy Mladic ở đoạn 4:00; Ông Mladic nói (và chắc chắn đám UNP nghe thấy) Ai muốn ở lại thì ở lại, ai muốn ra đi thì đi. Như vậy mà đám truyền thông phương tây dựng đứng rằng Mladic thảm sát, xua đuổi, thanh lọc chủng tộc…

    http://www.youtube.com/watch?v=W3h-xAXAhUE&feature=related

    Truyền thông phương tây vẫn theo chiến thuật cũ, được nhà DT Joseph Goebbel, bộ trưởng tuyên truyền Đức quốc xã phát minh: Phàm cái gì, dù vô lý hoang đường đến đâu nhưng được nói láo như thật, nói láo liên tục không ngừng nghỉ thì cuối cùng cùng thành sự thật.

    Cái gọi là “quân đội Hồi giáo” Bosnia thực chất là băng đ. tội phạm cực đoan, trong lịch sử WWII, chính đội quân Hồi giáo cực đoan đã từng gia nhập đội quân Nazi SS khét tiếng và tàn sát người Serbia, người Gypsy và người Do Thái. Một chỉ huy quân Bosnia Hồi giáo này là Naser Oric, trong phỏng vấn của Toronto Star năm 1994 khoe:

    “Nhà cháy, người chết, đầu người cắt rời, và dân chúng tháo chạy (Oric cười nhăn nhở khoe video đang chiếu). Chúng tao phục kích chúng, hắn nói khi những xác chết (dân thường Serbia) xuất hiện trên màn hình.”

    “Tiếp theo những cái xác được xử lý bằng chất nổ. ‘Chúng tao cho những đứa này lên cung trăng’. Còn khi xuất hiện cảnh thị trấn ma đầy vết đạn và không một bóng người, Oric vội thông báo: ‘Chúng tao giết chết 114 người Serbia ở đây.’“

    Về sau Oric bị bắt và xử 2 năm tù!!!??? tại ICTY năm 2006. Nhưng vào lúc đó, Oric khoe “quân đội” của hắn cắt cổ và tàn sát dân làng vô tội, chứ không phải quân đội Serbia. Từ thời WWII đám Hồi cực đoan theo phát xít đã có sở trường giết người bằng vũ khí nguội: dao, búa và rìu. Oric nay cũng thế, hắn khoái được đám phóng viên chụp ảnh cùng chiến lợi phẩm: xác người và đầu các nạn nhân.

    Đây là Washington Post 1994 mô tả trong cuộc phỏng vấn với Oric, kẻ xưng là chỉ huy “quân đội Hồi giáo Bosnia”:

    "Chiến lợi phẩm chiến tranh của Naser Oric không treo trên tường căn hộ tiện nghi. Chúng nằm trong các băng video: nhà người Serbia bị đốt cháy và xác những đàn ông Serbia, những thi thể nhàu nát bị chất đống thê thảm. Hắn giải thích khi màn hình Sony 21-inch chiếu cảnh một người đàn ông bị cắt cổ bằng dao, ‘Chúng tao đã phải dùng vũ khí nguội tối nay… Mặc bộ quần áo lính Mỹ ngụ ytrang kín từ đầu đến chân, mảnh chữ thêu U. S. Army ngạo ngễ trên ngực… nhà chỉ huy Hồi giáo là tên du côn bất trị nhất trong cái thị trấn Srebrenica này. Nơi Hội đồng bảo an LHQ tuyên là “Vùng an toàn” được bảo trợ.
    "

    Sở dĩ chúng giết người và khoe khoang ngang nhiên như thế, là do được chính quyền Clinton cùng vô số các nhà dân chủ dân quyền phương tây bảo trợ và cung cấp tiền bạc. Cả một guồng máy không lồ nhồi sọ dân chúng rằng, Hồi giáo Bosnia là chính phủ hợp pháp và khoan dung!!!???

    Nhà lãnh đạo của cái “chính phủ” này là Alija Izetbegovic. Hắn đã từng tham gia đội quân Thanh niên Hồi giáo theo phát xít năm 1943. Hắn tích cực giúp đỡ tuyển mộ các thành viên cho sư đoàn SS Handzar. Hắn cũng làm nhân viên tình báo cho Abwer và Gestapo. Năm 1946 hắn bị tòa án Nam Tư phạt tù 3 năm vì những hoạt động phát xít. Izetbegovic thần tượng giáo chủ Iran Ayatollah Khomeini. Phong trào Hồi giáo của hắn thắng thế trước Fikret Abdic, một người thân Nam Tư năm 1990. Sau đó, Abdic và các đồng sự đã gia nhập liên minh đông đảo Bosnia-Serbia chống lại Izetbegovic cuồng tín. Không phải tất cả những người Hồi giáo đều tàn ác như tên giết người Oric.

    Tại sao chính quyền Clinton lại chống lưng cho đám Hồi giáo cuồng tín vẫn là một câu hỏi, dù biết rõ cả những kẻ đã từng theo phát xít trong WWII. Thực tế, những tên phát xít giết người ở Kosovo lại được trao việc làm quan chức tại LHQ, quả là rất tức cười.

    Ảnh: khoe chiến lợi phẩm đầu người là sở thích của đám khủngbố hồi giáo Nam Tư
    [​IMG]

    Các cuộc tàn sát người Serbia từ WWII đến này ở đây:
    http://sites.google.com/site/jillstarrsite/fgjgfjgfj

    Bosnia & Kosovo: radical Islam, organ trafficking, and media bias

    Bosnia and Clinton’s Radical Islamists

Chia sẻ trang này