1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình hình quân sự, chính trị, xã hội CHDCND Triều Tiên (Phần II)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi blusunflower, 18/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoangkim95

    hoangkim95 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2012
    Bài viết:
    972
    Đã được thích:
    2
    Em cũng chỉ đọc thông tin này bên lichsuvn, đại loại là khoảng năm 1998-1999 ta có viện trợ cho họ 100 tấn gạo nhưng không hiểu tại sao họ lại không bốc hàng mà để gạo ta ngoài cảng [r37)]. Đọc lâu rồi không nhớ là topic nào bên đó nữa.
  2. suhomang

    suhomang Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2012
    Bài viết:
    15.659
    Đã được thích:
    1.839
    vụ này hình như các bác nhà mình dùng ngôn từ không phù hợp nên họ không nhận [:P] [ chỉ vì có mỗi từ viện trợ và tặng thôi đấy nhé ] [:D] trong ngoại giao đây có thể nói là bị lỗi kỹ thuật [:D]
  3. Malogs

    Malogs Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/10/2008
    Bài viết:
    9.910
    Đã được thích:
    3.063
    chắc lúc đó là khoảng thời gian quan hệ ấm dần trở lại giữa Nam Hàn và Việt Nam, các quan chức 2 bên thi nhau qua lại, kể cả tổng bí thư Mạnh cũng qua bển, rồi tổng thống Chung qua thăm ngay sau đó. Triều Tiên giận nên ko thèm...
  4. suhomang

    suhomang Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2012
    Bài viết:
    15.659
    Đã được thích:
    1.839
    Trung Quốc và Bắc Triều Tiên: Dằng co giữa những tranh cãi và thỏa hiệp

    nguồn : http://vietnamese.ruvr.ru/2012_09_13/88122667/

    [​IMG]

    Tiếp sau cảng Rajin, chính quyền Bắc Triều Tiên đã quyết định thu hút nhà đầu tư Trung Quốc tham gia phát triển Chongjin, một cảng lớn ở bờ biển phía đông. Tuy nhiên trong khi ấy, giải pháp cho tình huống tranh chấp với công ty khai thác mỏ Trung Quốc Siyan Group vẫn khá tù mù. Ban lãnh đạo doanh nghiệp này lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ "những hành vi vi phạm luật đầu tư nước ngoài" ở Bắc Triều Tiên.

    Bình diện quan hệ kinh tế thương mại giữa hai quốc gia láng giềng và đồng minh lâu năm - Trung Quốc và Bắc Triều Tiên – đang có không ít mâu thuẫn gây tranh cãi. Một mặt, trong những năm gần đây người ta nói nhiều về sự tăng tốc hợp tác. Nhà lãnh đạo trẻ Kim Jong Un kỳ vọng vận dụng sự yểm hộ của Trung Quốc để đưa nền kinh tế đất nước thoát khỏi cuộc suy thoái sâu sắc. Mặt khác, giới doanh nghiệp Trung Quốc không dụt dè bày tỏ hoài nghi về tính khả thi của sự hợp tác với Bắc Triều Tiên.

    Tháng Tám năm nay, Bắc Kinh và Bình Nhưỡng đã ký thỏa thuận cùng phát triển các vùng kinh tế tự do trên đảo Hvangemphen và Vihvado của Bắc Triều Tiên, cũng như khu công nghiệp Rason ở phía đông bắc đất nước. Các chuyên gia nhận định rằng, đây là một bước tiến trên con đường cải cách kinh tế theo mô hình Trung Quốc. Đặc biệt, đích thân ông Chang Song Thek, chú của nhà lãnh đạo trẻ Bắc Triều Tiên đã có mặt tại lễ ký kết ở Bắc Kinh, ông là một trong những nhân vật ảnh hưởng nhất đối với Chủ tịch Kim Jong Un. Rõ ràng, hiệp định về việc Trung Quốc tham gia mở mang cảng Chongjin đã được ký sau những kết quả thương lượng mà ông Chang Song Thek đạt được. Như đã công bố, các nhà đầu tư Trung Quốc sẽ bỏ vào dự án này gần 9,5 triệu euro.

    Trong bối cảnh có vẻ thuận lợi, bỗng vang lên một tiếng sét giữa trời quang từ Siyan Group, doanh nghiệp nhiều năm tham gia chế biến quặng magnesit ở Bắc Triều Tiên. Ban quản lý công ty tuyên bố họ đã bị các quan chức Bắc Triều Tiên lừa dối và sự tham gia liên doanh của họ giống như một "cơn ác mộng". Trái với các thỏa thuận từ trước, phía Bắc Triều Tiên đã liên tục tăng chi phí thuê lao động, thuê đất, tiêu thụ điện. Kết quả là công ty liên doanh bắt đầu hoạt động vào tháng 4 năm 2011 đã buộc phải ngừng làm việc. Thay mặt Siyan Group, Phó Tổng giám đốc U Sishen đã phát biểu phê phán chính sách của Bắc Kinh hỗ trợ đầu tư vào Bắc Triều Tiên. Ông nhấn mạnh rằng, Trung Quốc hợp tác với Bắc Triều Tiên "chỉ bởi những động cơ địa chính trị". Đáp lại, các quan chức Bắc Triều Tiên nói rằng, những công bố về số phận khoản đầu tư của Siyan Group phản ánh quan điểm của các thế lực thù địch với Bình Nhưỡng.

    Chính quyền Trung Quốc cố ý không can thiệp vào cuộc tranh chấp. Theo chuyên gia Viện Nghiên cứu Viễn Đông Roald Saveliev, điều này cho thấy trong tương lai gần Bắc Kinh vẫn sẽ là nhà tiếp tế chủ chốt của Bình Nhưỡng, và Bắc Triều Tiên sẽ vận dụng kinh nghiệm của Trung Quốc để cải cách nền kinh tế. Ông Saveliev khẳng định, ở đây yếu tố chủ đạo là những cân nhắc mang tính chất địa chính trị.

    Chuyên gia Nga nhận xét: “Trung Quốc và cộng đồng kinh doanh của mình đã chiếm lĩnh những vị trí vững vàng tại Bắc Triều Tiên, họ tiếp tục sự hợp tác không màng tới bất cứ thiệt hại cho lợi ích của các nước thứ ba, đặc biệt là Hàn Quốc và Nhật Bản. Những động cơ chính trị này cản trở Hàn Quốc và Nhật Bản phát triển mối quan hệ bình thường với Bắc Triều Tiên.”

    Trung Quốc tích cực lợi dụng tình hình. Tuy nhiên, trường hợp Siyan Group cho thấy, Bình Nhưỡng cũng có những lợi ích riêng. Giới thượng lưu chính trị Bắc Triều Tiên dường như nhận thức được khả năng, không chỉ lấy tên lửa và vũ khí hạt nhân làm công cụ quan trọng trong các cuộc chơi địa chính trị. Bắc Triều Tiên vốn sở hữu 200 loại khoáng sản, bao gồm khối lượng lớn kim loại đất hiếm. Bắc Triều Tiên là nước đứng thứ hai trên thế giới về dự trữ magnesit đã được chứng minh, khoáng tầng vonfram của quốc gia đứng thứ sáu trên thế giới. Tranh chấp với đối tác Siyan Group xảy ra trong lĩnh vực khai thác mỏ. Hợp tác trong các dự án cơ sở hạ tầng là một việc, ngành công nghiệp chiến lược liên quan đến khoáng sản lại hoàn toàn là vấn đề khác. Khi mở cửa nền kinh tế cho đầu tư nước ngoài, Trung Quốc vẫn tìm cách hạn chế quyền truy cập vào các ngành công nghiệp chiến lược. Trước việc Trung Quốc là một đối thủ quan trọng trên thị trường các kim loại đất hiếm, Bắc Triều Tiên rất có khả năng sẽ tìm cách khiêu khích các công ty Trung Quốc.

    Theo các chuyên viên Hàn Quốc, tổng trị giá nguồn tài nguyên khoáng sản Bắc Triều Tiên ước tính là 6 nghìn tỷ đô la. Đối với một quốc gia nhỏ, đó là số tiền rất lớn. Ban lãnh đạo mới của Bình Nhưỡng đang đứng trước những lựa chọn về điều kiện sử dụng con bài này.
  5. tinhha880

    tinhha880 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2012
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    17
    Phân tích kỹ thuật về vụ tàu Cheonan

    Vào ngày 26/03/2010, tàu Cheonan của hải quân Hàn Quốc nổ tung và chìm xuống đáy biển cùng với 46 thuỷ thủ. Nghi phạm chính là Bắc Triều Tiên, sử dụng ngư lôi loại Yu-3G của Trung Quốc.

    Một trong những giả thiết cho rằng vụ nổ là một tai nạn liên quan đến tháp pháo 76mm ở đuôi tàu, có thể là do hoả hoạn. Đó loại pháp tự động tốc độ cao do hãng OTO MELARA (Ý) chế tạo, một loại pháo rất phổ biến trên các chiến hạm phương tây. Tuy nhiên về mặt kỹ thuật giả thiết này rất khó có thể xảy ra. Gần như chỉ có 1 khả năng khiến cho cơ số đạn pháo này bị kích nổ là do một vụ nổ lớn khác, ví dụ như khi tháp pháo bị trúng đạn của đối phương. Còn trong trường hợp xảy ra hoả hoạn, số thuốc nổ trong đạn pháo cũng không phát nổ ngay lập tức mà sẽ tiếp tục cháy 1 thời gian. Ngoài ra, các tháp pháo loại này còn được thiết kế với phần đáy được gia cố chắc chắn hơn, do đó trong trường hợp xảy ra nổ thì lực nổ cũng sẽ được hướng lên trên.

    Một khả năng khác là vụ nổ gây ra bởi mìn chạm nổ sót lại từ thời chiến tranh Triều Tiên. Loại mìn này trôi nổi trên mặt biển hoặc được gắn dưới đáy biển bằng dây cáp và sẽ bị kích nổ khi va chạm với tàu. Tuy nhiên như vậy thì vụ nổ đáng lẽ phải xảy ra ở phần đầu con tàu thay vì phần đuôi như thực tế.

    Nói chung các giả thiết liên quan đến các loại khí tài còn sót lại từ chiến tranh Triều Tiên khó có thể xảy ra khi xét đến việc vị trí xảy ra vụ nổ rất gần bờ, nghĩa là đã có nhiều tàu thuyền khác có thể đã đi ngang khu vực đó trong hơn nửa thế kỷ qua. Theo cư dân sinh sống quanh đó, mỗi ngày có đến khoảng 200 tàu thuyền các loại đi qua khu vực đó. Ngoài ra, mọi loại vũ khí đều có 1 tuổi thọ nhất định. Sau hơn 50 năm thì nhiều khả năng những quả mìn trên không còn hoạt động nữa.

    Một khả năng khác được nhắc đến là đội người nhái cảm tử của hải quân BTT. Thông tin này đến từ một số binh sĩ BTT đào ngũ sang phía nam cung cấp. Theo đó, đơn vị này được tuyển chọn từ những thành viên ưu tú nhất của lực lượng đặc công thuỷ, được trang bị và đãi ngộ rất tốt, nhưng cùng với đó là 1 chế độ huấn luyện cực kỳ khắc nghiệt. Đơn vị này ra đời sau cuộc xâm lăng chớp nhoáng của quân đội Mỹ nhằm vào Iraq năm 2003. Theo đó lãnh đạo Kim Nhật Thành cho rằng việc sử dụng các lực lượng phi chính quy, như các đội đánh bom cảm tử hồi giáo, là cách hiệu quả hơn để chống lại bộ máy quân sự của Mỹ. Do đó cả 3 quân chủng hải lục không quân đều thành lập những đội cảm tử riêng của mình. Mật danh của đơn vị cảm tử không quân là "bất bại", của lục quân là "bom sống" và của hải quân là 'ngư lôi sống'. Trong đó, các đơn vị của hải quân được đặc biệt coi trọng, vì sau cuộc hải chiến năm 1999, phía BTT nhận định rằng mình không thể đánh bại hải quân Hàn Quốc bằng các phương cách chính quy. Chiến thuật chính của các đơn vị này là dùng các tàu ngầm mini chở các cảm tử quân vào vùng biển Hàn Quốc và những người này sau đó sẽ gắn mìn vào tàu chiến Hàn của đối phương.

    Có 2 vấn đề lớn đối với giả thiết này. Thứ nhất là lượng thuốc nổ mà một thợ lặn có thể đem theo quá nhỏ để có thể bẻ gãy 1 con tàu. Thứ hai là vùng nước mà tàu Cheonan bị chìm rất nguy hiểm cho việc lặn, với các dòng hải lưu chảy xiết, và nhiệt độ nước thấp vào thời điểm trên. Một bằng chứng rõ ràng là việc một thợ lặn của hải quân Hàn Quốc đã thiệt mạng trong quá trình trục vớt con tàu.

    So với các loại khí tài khác, ngư lôi hiện đại là cách hiệu quả nhất để đánh đắm một con tàu. Ngư lôi cổ điển, cũng như đa số các loại mìn, dùng cơ chế chạm nổ để đục một lỗ thủng trên thân tàu bên dưới mớn nước để làm ngập con tàu. Do các tàu chiến luôn được chia thành nhiều khoang riêng biệt, không thấm nước, do đó thường phải dùng nhiều ngư lôi để đánh đắm 1 con tàu, và cũng thường mất khá nhiều thời gian trước khi con tàu bị ngập đủ nước để chìm.Ví dụ như lớp tàu Pohang, mà Cheonan là 1 trong số đó, có đến khoảng 100 ngăn kín không thấm nước, mặc dù Pohang không phải là một tàu chiến loại lớn. Ngư lôi hiện đại dùng cơ chế hoàn toàn khác. Nó sẽ phát nổ ngay bên dưới con tàu, cách đáy tàu khoảng vài mét, và bẻ gãy con tàu làm đôi và nhấn chìm nó trong nháy mắt. Nhưng chính xác thì bằng cách nào nó có thể làm được như vậy?

    Khi một ngư lôi nổ bên dưới và cách con tàu 1 khoảng, nó tạo ra 3 hiệu ứng, hay 3 giai đoạn khác nhau. Nếu hệ thống dẫn đường của ngư lôi hoạt động tốt, nó sẽ phát nổ ở vị trí ngay giữa con tàu. Trong giai đoạn đầu, vụ nổ tạo ra 1 'bong bóng' khổng lồ ngay bên dưới con tàu, bong bóng này giãn nở với tốc độ cực nhanh và ép vào lớp nước giữa nó và con tàu, do đó phần thân tàu ngay bên trên vụ nổ sẽ bị nâng lên, và làm sống tàu bị bẻ cong. Trong giai đoạn 2, lúc này bong bóng khí đã giãn nở tối đa, nó bị vỡ và giải phóng toàn bộ năng lượng đang bị nhốt bên trong. Năng lực này khi được giải phóng sẽ ép lớp nước bên dưới tàu và bắn nó lên trên, xuyên qua những vết nứt ở đáy tàu tạo ra trong giai đoạn 1, giống như một con dao bằng nước cắt xuyên qua con tàu. Hiệu ứng này cũng gần giống hiệu ứng luồng xuyên của các đầu đạn chống tăng. Giai đoạn này tạo sẽ ra 1 cột nước khổng lồ đặc trưng. Trong giai đoạn 3, sau khi bong bóng vỡ và bắn 1 lượng nước lớn lên không trung, nó sẽ 'khoét' 1 lỗ ngay bên dưới con tàu, khi mà nước chưa kịp lấp vào, và phần giữa của con tàu sẽ 'rơi' lại vào cái lỗ này, khiến cho sống tàu bị bẻ cong 1 lần nữa, lần này ngược hướng với giai đoạn 1. Phần lớn thiệt hại gây ra trong giai đoạn 1 và 3, khi mà con tàu bị bẻ cong lên và xuống. Sự kết hợp của 2 hiệu ứng này gần như chắc chắn làm cho cả con tàu bị gãy làm đôi.

    Như vậy sự tham gia của lớp nước giữa con tàu và ngư lôi có tác dụng cộng hưởng làm tăng sức công phá của ngư lôi, làm cho nó hiệu quả hơn so với các loại vũ khí khác (bom, tên lửa…) với cùng 1 khối lượng chất nổ.

    Ngoài ra, một loại khí tài nữa có thể gây tác dụng tương tự là mìn cảm ứng. Loại mìn này được đặt dưới đáy biển hoặc lơ lửng trong nước và được cố định bằng 1 sợi cáp gắn vào đáy biển. Khi tàu chạy qua bên trên khu vực đó mìn sẽ được kích nổ bằng cảm biến từ trường, hoặc âm thanh…Do mìn cũng nổ bên dưới con tàu, hiệu quả mà nó tạo ra cũng gần giống với ngư lôi. Tuy nhiên, theo thống kê chính thức hiện nay thì Bắc Triều Tiên sử dụng các loại mìn M-8, M-12, M-16, M-26, tất cả đều là mìn chạm nổ. Ngoài ra các loại mìn này thường có lượng thuốc nổ khá nhỏ, không đủ tạo hiệu ứng có thể cắt đôi con tàu.

    Ngoài ra, tất cả các giả thiết liên quan đến mìn đều có 1 điểm yếu là không ai có thể biết chính xác con tàu sẽ đi qua vị trí nào và do đó xác suất chỉ một quả mìn mà có thể đánh trúng con tàu là cực thấp và không đáng phải mạo hiểm để làm.

    Khả năng cuối cùng liên quan đến mìn là mìn tự hành. Loại này được đặt dưới đáy biển, khi có tàu chiến đối phương đi ngang qua gần đó, một phần của thiết bị sẽ được phóng ra đuổi theo con tàu. Trên thực tế, loại vũ khí này gần giống một ngư lôi tự hành hơn là 1 loại mìn. Tuy nhiên, thường thì chúng được thiết kế để chống tàu ngầm, và không phù hợp với vùng nước nông như khu vực tàu Cheonan bị chìm.

    Một điều đặc biệt là từ lời kể của những người sống sót trên tàu và cư dân trên đảo, không ai nhận thấy có ánh lửa từ vụ nổ mặc dù khi đó đang là buổi tối. Không ai trong số những thuỷ thủ sống sót bị phỏng, hoặc ngửi thấy mùi chất nổ. Điều này khẳng định việc vụ nổ xảy ra dưới nước. Nếu vụ nổ xảy ra ngay bên trong lòng con tàu, hoặc khi có một thiết bị nổ được gắn vào đáy tàu, chắc chắn nó sẽ gây ra cháy và các nhân chứng sẽ phải thấy ánh sáng từ vụ nổ. Chi tiết này giúp củng cố việc loại bỏ các giả thuyết về tai nạn liên quan đến đạn pháo trong con tàu hoặc người nhái gắn mìn vào bên dưới đáy tàu, hoặc một thiết bị nổ được lén đưa lên tàu. Tương tự, một tàu tuần duyên Hàn Quốc cũng có mặt ở gần nơi xảy ra vụ việc và đã đến ngay sau khi xảy ra vụ nổ để cứu thuỷ thủ đoàn tàu Cheonan. Theo đoạn video quay từ tàu tuần duyên đó, có thể thấy không hề có khói và lửa tại hiện trường.

    Cũng theo lời thuật lại của những người sống sót, bao gồm cả thuyền trưởng, con tàu đã bị nhấc bổng khỏi mặt nước ít nhất nửa mét, đặc điểm quan trọng của một vụ nổ do ngư lôi.

    Ngoài ra còn có một bằng chứng khác khẳng định nhận định trên. Một thuỷ thủ khác cho biết anh ta bị đánh thức bởi tiếng nổ và thấy phần đuôi tàu cách anh ta chưa đầy nửa mét đã biến mất. Nếu vụ nổ xảy ra bên trong con tàu, áp lực chắc chắn sẽ giết chết người này. Nhân chứng này trên thực tế còn sống sót mặc dù ở rất gần vụ nổ là nhờ lớp nước giữa ngư lôi và con tàu đóng vai trò 1 lớp đệm chặn sức ép của vụ nổ không cho nó lan truyền vào bên trong tàu.

    Trên thực tế, sau khi con tàu được trục vớt, có thể nhận thấy rõ các cấu trúc kim loại bên trên của Cheonan đều bị uốn cong lên trên, một bằng chứng rõ ràng cho thấy vụ nổ xảy ra bên dưới tàu.

    Tại hiện trường các thợ lặn còn thu thập được các mẫu kim loại hợp kim nhôm - manhê được sử dụng làm vỏ ngoài của ngư lôi. Người ta còn tìm thấy dấu vết của RDX, loại chất nổ dùng trong ngư lôi.

    Trong báo cáo cuối cùng, nhóm điều tra đa quốc gia xác nhận nguyên nhân gây ra vụ Cheonan là do 1 ngư lôi hạng nhẹ loại CHT-02D của BTT. Một phần của ngư lôi, bao gồm chân vịt, động cơ đẩy và 1 phần bánh lái được trục vớt.

    Như vậy sau khi xem xét các yếu tố kỹ thuật, ta có thể gần như chắc chắn rằng loại vũ khí được dùng để đánh đắm tàu Cheonan là ngư lôi. Câu hỏi còn lại là ai đã thực hiện vụ tấn công, bằng phương tiện gì, và nó diễn ra như thế nào.

    Theo báo cáo chính thức thì một tàu chiến khác của Hàn Quốc, chiếc Sokcho, ở gần đó đã nã pháo suốt 15 phút liền vào một mục tiêu trên radar, với tổng cộng 130 phát đạn, mà theo phía Hàn Quốc thì đó chỉ là một bầy chim. Tuy nhiên có thể khẳng định gần như chắc chắn rằng đẩy chỉ là một sự che đậy, vì mọi lực lượng quân sự chính quy đều có các quy tắc giao chiến chặt chẽ, nhất là tại một khu vực nhạy cảm như tại vùng ranh giới giữa 2 miền Triều Tiên. Không một thuyền trưởng nào có thể pháo kích 15 phút liên tục trong 1 tình huống không rõ ràng. Chỉ có một khả năng duy nhất là tàu Cheonan đã bị tấn công từ bên ngoài.

    Một số thuỷ thủ đang liên lạc với người thân bằng điện thoại di động khi vụ việc xảy ra. Họ phải chấm dứt cuộc gọi vào khoảng 21h16 phút vì có một tình huống khẩn cấp đang diễn ra. Còn vụ nổ xảy ra vào khoảng 21h21. Vào khoảng 21h25, thuyền trưởng Choi Won-il gửi một tin nhắn bằng điện thoại di động đến Bộ tư lệnh Hạm đội 2 thông báo rằng Cheonan bị tấn công

    Loại phương tiện đáng nghi nhất được sử dụng là các loại tàu ngầm mini mà Bắc Triều Tiên thường sử dụng để chuyên chở các nhóm đặc tình đột nhập vào trong lãnh thổ Hàn Quốc. Những tàu ngầm mini này, một số thực chất là những tàu cao tốc có khả năng chạy ngầm dưới mặt nước. Khi nổi lên, chúng có thể di chuyển với vận tốc rất lớn, gần 80 km/h, ví dụ như loại Taedong của Bắc Triều Tiên. Tốc độ này cũng tương đương với tốc độ một đàn chim đang bay.

    Chỉ ngay sau tàu Cheonan bị đánh đắm, tư lệnh hạm đội Tây của hải quân Bắc Triều Tiên, Jeong Myung Do được thăng chức lên đại tướng, tư lệnh hải quân. Trước đó, hạm đội này đã được đặt trong tình trạng báo động từ tháng 3, mọi ngày phép đều bị huỷ bỏ. Theo lời một số lính miền Bắc bỏ ngũ sang miền Nam thì một hội nghị đã được tổ chức tại Nampo, nơi đặt tổng hành dinh của hạm đội Tây, vào ngày 16/2 (cũng là ngày sinh nhật của lãnh đạo Kim Young IL). Kết quả của hội nghị là quyết định phải trả thù cho thất bại trong cuộc hải chiến diễn ra vào tháng 11/2009, mà trong đó 10 thuỷ thủ BTT thiệt mạng, đồng thời khiến tư lệnh hạm đội Tây khi đó bị mất chức.

    Một câu hỏi được đặt ra là tại sao tàu Cheonan lại bị một tàu ngầm đánh chìm khi mà bản thân nó là một tàu chống tàu ngầm? Sự thật thì mặc dù được gọi như vậy, Cheonan nói riêng và toàn bộ lớp Pohang nói chung không được trang bị tốt cho vai trò này. Thông thường tàu chống tàu ngầm được trang bị 2 loại sonar: 1 là loại được gắn cố định vào thân tàu, và 2 là loại sonar dưới dạng 1 sợi cáp dài được kéo theo phía sau tàu. Cheonan chỉ được trang bị loại thứ nhất, và cũng chỉ với kích thước nhỏ. Vấn đề chính là kích thước của con tàu đã hạn chế việc trang bị những loại sonar lớn hơn, mạnh hơn. Lớp Pohang chỉ có lượng choán nước 1,200 tấn, trong khi loại tàu được dự kiến sẽ thay thế nó trong tương lai có lượng choán nước tới 2,300 tấn. Trên thực tế, nó chỉ thích hợp đối với việc săn tìm những tàu ngầm loại cũ thời chiến tranh lạnh của của BTT ngoài biển xa. Đối với những tàu ngầm mini loại mới, hoạt động gần bờ, Cheonan gần như không hiệu quả. Vùng biển duyên hải gần bờ luôn gây rất nhiều khó khăn cho việc săn tìm tàu ngầm. Những dòng nước chảy xiết, mật độ hoạt động cao của tàu bè gần bờ, âm vang do sự phản xạ của sóng âm thành vào đáy biển và bờ biển…tất cả những yếu tố trên kết hợp tạo ra rất nhiều nhiễu loạn cho thiết bị sonar.

    Trên thực tế thì đây không phải là lần đầu mà cả 2 bên che đậy những sự việc như vậy. Trong thực tế kể từ sau khi ký hiệp định ngừng bắn, một cuộc chiến cường độ thấp vẫn âm thầm diễn ra tại các khu vực giáp ranh giữa 2 miền. Theo ước tính cho tới năm 1989 chỉ riêng số quân nhân Mỹ thiệt mạng trong các trận giao tranh như vậy là hơn 140 người. Đó là chưa tính đến những vụ khủng bố, phá hoại nổi tiếng khác của phía Bắc Hàn, bao gồm việc tấn công vào Phủ Tổng thống Hàn Quốc, cho nổ tung một máy bay chở khách hay đặt bom nhắm vào 1 đoàn quan chức cao cấp của HQ tại Miến Điện. Nói chung trong thời kỳ chiến tranh lạnh, những vụ va chạm giữa các lực lượng quân sự của 2 phía đối địch là khá phổ biến, bao gồm cả giữa Mỹ và Liên Xô, với nhiều vụ kết thúc với thiệt hại về phương tiện hay cả nhân mạng. Tuy nhiên công chúng đa số không biết về những sự việc này. Sự kiện Cheonan tuy vậy không giống các vụ việc tương tự trong quá khứ, với con số thiệt hại nhân mạng rất lớn và thông tin đến với công chúng gần như ngay lập tức.

    Khu vực tàu Cheonan bị chìm là một vị trí hoàn hảo cho những cuộc đụng độ như vậy. Con tàu bị chìm ở vùng biển quanh đảo Baengnyeong, một trong những phần lãnh thổ xa nhất của Hàn Quốc, rất gần bờ biển BTT. Trên thực tế hòn đảo này còn nằm gần Bình Nhưỡng hơn Seoul. BTT cho rằng hòn đảo này, cùng 1 đảo khác là Daecheong, đáng lẽ phải thuộc về mình, lí do là nếu đường phân chia 2 miền trên bộ được kéo dài ra biển thì 2 hòn đảo này cùng vùng biển quanh đó sẽ thuộc về miền bắc. Chỉ riêng trong 1 thập niên qua đã có 3 cuộc đụng độ giữa hải quân 2 miền tại khu vực này, mà trong đó ưu thế thường nghiêng về miền Nam.

    Có thể thấy rõ sự lúng túng và mâu thuẫn trong nội bộ chính phủ Hàn Quốc giữa việc che đậy vụ việc như những lần khác và việc công bố sự thật. Tiêu biểu trong nhóm thứ 2 là Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Kim Tae-Young. Là 1 cựu quân nhân và theo đường lối cứng rắn với miền Bắc, ông này trước kia từng 2 lần cảnh báo rằng nếu biết chắc rằng phía BTT sắp tấn công, miền Nam sẽ ra tay trước. Trong khi mà mọi quan chứ cấp cao khác trong nội các, thậm chí ngay cả tướng Walter Sharp - tư lệnh lực lượng Mỹ đồn trú tại HQ, tìm cách giảm nhẹ mức độ nghiêm trọng của vụ việc thì Kim Tae-Young không hề ngần ngại trong việc chỉ đích danh BTT như nghi phạm chính. Ngày 29/3, trong buổi điều trần trước QH, ông này cho rằng có thể miền Bắc đã cố tình đặt mìn. Bốn ngày sau, cũng trước QH, ông này cho rằng ngư lôi là nguyên nhân hợp lý hơn. Trong lúc đó, các nguồn chính thức khác từ nội các đề cập đến vô số các giả thiết khác nhau, kể cả các giả thiết phi lý nhất như tàu bị mắc cạn, va phải 1 rặng san hô... Đến ngày 6/4, một tờ báo của HQ chụp được 1 bức ảnh từ phía sau ông Kim Tae-Young, lúc đó đang cầm 1 bản ghi nhớ được viết tay. Nội dung trong đó là "nhớ nói rằng ông chỉ biết về nguyên nhân sau khi con tàu được trục vớt, đúng như những gì chúng ta đã đồng ý. Và quân đội đang điều tra mọi khả năng và ông không nghiêng về bất cứ giả thiết nào. Tổng thống Lee muốn ông nói rằng việc2 tàu ngầm của miền Bắc biến mất khỏi căn cứ chỉ có nghĩa là quân đội không biết chúng đang ở đâu, và không có mối liên hệ trực tiếp nào giữa sự kiện này và vụ chìm tàu".

    Sự khác biệt về quan điểm giữa Bộ trưởng BQP và các thành viên dân sự của nội các cho thấy sự bất mãn âm ỉ của giới quân sự Hàn Quốc trước việc phải thường xuyên kiềm chế trước các hoạt động khiêu khích của BTT từ trước cho tới nay. Khác với đồng minh Mỹ, chức vụ Bộ trưởng BQP tại HQ vẫn do các tướng lĩnh quân đội nắm giữ thay vì các quan chức dân sự, do đó việc "lệch pha" ngay trong nội bộ chính phủ HQ là ko thể tránh khỏi.

    Trên thực tế, ngay sau khi tàu Cheonan bị chìm, tình báo quân đội HQ đã gửi 1 báo cáo cho Tổng thống Lee Myung-bak, khẳng định chắc chắn sự dính líu của phía BTT vào sự kiện Cheonan. Thậm chí trong báo cáo còn nêu rõ rằng tình báo quân đội tin rằng ngư lôi là thủ phạm làm chìm tàu

    Điều trớ trêu là những chính sách ưu đãi của HQ cho BTT theo chính sách Ánh Dương cũng trực tiếp tăng cường sức mạnh quân sự của miền Bắc. Ví dụ như một số cáp quang mà miền Nam cung cấp cho miền Bắc để sử dụng cho đường dây liên lạc giữa 2 miền đã bị chuyển sang sử dụng cho mục đích quân sự. Việc này khiến cho HQ gặp rất nhiều khó khăn trong việc do thám BTT.

    Có một thực tế rõ ràng là Hàn Quốc không ở trong điều kiện có thể thực hiện các hành động quân sự. Seoul, thủ đô và là trung tâm kinh tế chính của Hàn Quốc với 25% dân số, nằm trọn trong tầm pháo kích của pháo binh BTT, đặc biệt là từ Quân đoàn pháo binh 620 và Kangdong. Mỗi quân đoàn có từ 6 đến 12 lữ đoàn, mỗi lữ đoàn có từ 35 - 70 pháo các loại, tổng cộng là gần 1,200 đơn vị. Nói cách khác, BTT có thể nhấn chìm Seoul trong biển lửa trong nháy mắt.

    Read more: Ky thuat - Cong nghe Quan su http://ktcnqs.blogspot.com/search?u...results=5&start=5&by-date=false#ixzz26aPUdeJR

    blogspot đã ra tù, http://ktcnqs.blogspot.com có bài mới tuy muộn nhưng hay.
  6. hoangkim95

    hoangkim95 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2012
    Bài viết:
    972
    Đã được thích:
    2
    Đồn đi đồn lại thì rốt cuộc Cheonan đã chìm và Hàn Quốc bất lực trong việc xác định rõ ràng nguyên nhân, đến khi xác định rõ nguyên nhân rồi cũng chẳng làm gì được, đây mới là điều quan trọng.
  7. tinhha880

    tinhha880 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2012
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    17
    Bài này không phải đồn mà là người ta đang phân tích. Ví dụ phần phân tích về việc bắn đàn chim khá hay.
    Nguyên nhân HQ đã công bố rồi, chỉ có BTT không công nhận thôi.
    "chẳng làm gì được" cũng không hẳn, sau vụ này HQ đã ngừng viện trợ, sau vụ đánh đảo thì ngừng hẳn mọi viện trợ chính phủ. Trong 2 năm vừa rồi Triều tiên cũng chết khá nhiều dân đen do thiếu lương thực, thiên tai. Nếu không có lý do gì mà HQ ngừng viện trợ đột ngột thì BTT rất có thể đã đốt vài quả hột nhân rồi.
  8. tinhha880

    tinhha880 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2012
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    17
    Bài này không phải đồn mà là người ta đang phân tích. Ví dụ phần phân tích về việc bắn đàn chim khá hay.
    Nguyên nhân HQ đã công bố rồi, chỉ có BTT không công nhận thôi.
    "chẳng làm gì được" cũng không hẳn, sau vụ này HQ đã ngừng viện trợ, sau vụ đánh đảo thì ngừng hẳn mọi viện trợ chính phủ. Trong 2 năm vừa rồi Triều tiên cũng chết khá nhiều dân đen do thiếu lương thực, thiên tai. Nếu không có lý do gì mà HQ ngừng viện trợ đột ngột thì BTT rất có thể đã đốt vài quả hột nhân rồi.
  9. suhomang

    suhomang Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2012
    Bài viết:
    15.659
    Đã được thích:
    1.839
    Chịu khó đọc trang trước một chút rồi hãy nói , nam hàn muốn viện trợ nhưng người ta có cho viện trợ hay không là cả một nghệ thuật đấy>:)

    link đây : http://tuoitre.vn/The-gioi/511227/CHDCND-Trieu-Tien-tu-choi-vien-tro-cua-Han-Quoc.html
  10. vutamhoan

    vutamhoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    102
    Đã được thích:
    0
    Các chú ấy cần xi măng với gạo để nuôi quân, cứ chuyển bột mì qua lại phải cho dân ăn, nó béo lên làm loạn thì có mà chết.

    Ăn mày nó cũng có cái phẩm giá của thằng ăn mày, he he he

Chia sẻ trang này