1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Riêng một góc trời

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi s0lotrada, 24/06/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chong_chenh

    chong_chenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2011
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Tại sao cứ buồn, tại sao cứ hi vọng, tại sao cứ nhớ....

    Vẫn biết chỉ mình với riêng một góc trời đơn độc, vẫn biết những gì đã qua thì cũng đã dừng lại trong quá khứ....

    Vậy mà yêu với thương cứ đong đầy và làm đầu óc vẩn vơ đến thế....

    "Anh là gì giữa bốn bề vang vọng

    Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên...."
  2. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Mọi chuyện bình thường, từ từ, chả có j mới, chả có j vui, cũng chả có j buồn...
    Dạo này m quen vs nhịp sống này...cũng chẳng thấy sóng lòng, chẳng thấy băn khoăn phiền muộn điều j...chẳng có điều j làm m chạnh lòng.
    K thấy chán nán ngán ngẩm, cũng k ghen tị với bất cứ ai, cũng chẳng than trách những gì k hợp ý,...hình như m đang dần bằng lòng vs csống của m, có tốt hay k? Bằng lòng và chấp nhận những gì hiện tại, nhưng m biết, đằng sau cái thực tại này, khi bước 1 bước khác, m sẽ lại chiến đấu quyết liệt và quyết tâm nhiều lần để cố gắng có những j m mong muốn...nói cho cùng, bản chất vẫn là tham vọng,...còn giờ thì cứ mỉm cười và đón đợi...cứ vờ như và bàng quan vs mọi việc thì đã sao, như thế làm m thấy thanh thản hơn, k ngấp ngóng, k nôn nóng, rồi lại sinh ra cái buồn chán cố hữu, lại nghĩ này nghĩ nọ cũng đâu có giải quyết được j.
    Mỗi người sinh ra đã có 1 số phận, m tin vào điều đó. Có thể m là người duy tâm? cũng chẳng có con đường nào trải thảm hoa hồng...
    Vậy thôi, một chút nhăng cuội vì đang lười k muốn làm bài tập :))=)), gớm chả mấy chốc lại là ths, nghe oai như cóc nhưng chả có chất j, tương lai 1 năm nữa, nếu k có j thay đổi và nếu thực sự muốn thì chắc chắn m có thể đi học master 2 ở nc ngoài theo diện cán bộ đc cử đi học=))=)). Haiz! m k thik. Mọi điều đều đã được sắp đặt sẵn, ngay từ cái kế hoạch đầu tiên sẽ cho m làm ở đâu, rồi vài tháng làm sau sẽ như thế nào? Mọi thứ đều đc lên kế hoạch, người lớn lo chuyện của họ, còn trẻ con như m (theo ý nghĩ người lớn) thì cứ ngồi đợi, lúc đc bảo bước nào thì đi bước đấy...mọi thứ, mọi thứ nó đều trái vs con người m, trái vs tính cách m, trái vs những j mà m muốn trở thành, trái vs csống mà m từng nghĩ...Bố mẹ thik và bố mẹ muốn => ok m làm! csống vì thế kém màu sắc...nhưng quay lại với cái suy nghĩ cố hữu từ đầu, mỗi người một số phận, số m chắc có lẽ là như thế này.
    Haiz :-<
  3. phanvthuan

    phanvthuan Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.507
    Đã được thích:
    35
  4. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Cái j đến phải đến...
    E xl...!
  5. phanvthuan

    phanvthuan Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.507
    Đã được thích:
    35
    e xin lỗi ai?
    e hãy xin lỗi bản thân em đi!
  6. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Cảm xúc hôm nay .... ừm... khá thú vị! :D
    Sáng thì bất ngờ với giấy báo bên Tổng cục thuế :)) k nghĩ là m lại được, thi kô mục đích thế mà lại được :)), kể cũng vui vui 1 tí...Haiz! nhưng mà rốt cục chắc k làm bên đấy vì đã xong xuôi bên BCA rồi. :-<
    Đầu giờ chiều, sang bên ông bà xem ảnh cưới của cậu, tự nhiên thấy vui lây cái niềm vui đấy. Cảm xúc thực sự là khó tả, có thể ảnh cưới không quá đẹp , k quá lung linh như những gì mình nghĩ, nhưngmà thấy rất mừng, và trên hết là thấy len lỏi có cảm giác, có dư vị của hạnh phúc. Thấy gương mặt của cậu với vợ tương lai, đúng thực sự là của những người hạnh phúc. Ở nhà m thân với cậu nhất, m cũng từng chứng kiến nhhiều chuyện tình của cậu, có thế này có thế khác, ... cũng đôi khi hơi chạnh lòng nghĩ, phải chăng người này cũng chỉ là đến đúng lúc mà thôi, k tin lắm vào ty đó...nhưng không, hnay mọi thứ làm m suy nghĩ lại, dương như chị này mới thực sự là cái duyên phận của cậu, mới thực sự là 1 nửa của cậu. M có đôi chút cảm nhận được niềm vui qua nét ảnh, cảm nhận đôi chút hạnh phúc ngọt ngào ý,...càng về sau, càng về sau, m càng hiểu rằng, ừ cậu cũng y chị ý thật nhiều. Chỉ là, m nghĩ cậu vẫn còn vướng bận chuyện quá khứ với bạn hx, nhưng giờ chắc quá khứ chỉ là quá khứ thôi, ty mới này cũng là 1 ty thực sự của c...thật lòng chúc mưng cho hp của cậu m quá, cũng là lý do làm m cảm thấy phấn chấn trong lòng :)
    Tối nay, một tối lặng lẽ, k đi đâu, ở nhà ngồi onl, và chat chit với một số người từ muôn năm cũ, những người trước kia hễ đi đâu là gọi, hễ tụ tập là k thể bỏ qua. Giờ ai cũng có những csống riêng, nhưng khi gặp nhau nói chuyện, vẫn thấy rôm rả như ngày nào, vẫn thấy vui vẻ như ngày nào. và vậy là, lại có những hẹn hò cho ngày sắp tới, gặp lại nhau ôn chuyện cũ và tổng kết chuyện mới :)) khá là hay ho=))=))
    ...
    Có người khen m giỏi, vì sao ư? Vì biến tb thành ty, rồi ty lại thành tb...m đã qua tất cả những điều đó. Chẳng có j là k làm được, nếu thực tâm m muốn thế. Và thực tế chứng minh, m đã và đang có những điều như thế, những mqh như thế. Vẫn vui vẻ, vẫn ngọt ngào và hp...m đã từng chúc phúc cho người m từng y, và sẽ có 1 ngày m nhận được điều ngược lại, chắc chắn vậy , hì, hp có đâu xa :D
    Như m là sống chậm, nếu như k nói là quá chậm nhỉ:))=)). Nhưng chẳng sao, rùa và thỏ ai là người thắng m vẫn nhớ :))=)), cứ dồn lực, chuẩn bị cho những bước nhẩy dài vậy :D , cố lên!
    ....
    Lan man một chút, m lại nghĩ về cái sự lựa chọn.
    Trước giờ lúc nào cũng sợ nhất khi phải chọn lựa bất cứ một điều j. Lựa chọn bao giờ cũng khó...giờ m cũng lại đang đứng trước 1 lựa chọn cho tương lai, nên đứng ở đâu, bên BCA hay bên TCT ? khó nghĩ về nhiều mặt...chẳng bao giờ có điều j là dễ dàng với m, dễ trong việc quyết định? rồi lại tương lai,năm sau học ths xong có nên học master 2 nữa k? m hoàn toàn có cơ hội,...lại lựa chọn nên hay k? Khó nghĩ...
    ...
    Giờ chẳng còn những vướng bận nhỏ nhặt tc, chẳng còn quan tâm đến những thứ trước m hay trăn trở, phải chăng m dần quen vs nhịp sống này, vs con đường này, vs cđời của m, mà k phải đắn đo so sánh vs con đường của ngkhác như trước đây.
    ...
    Hì! :)
  7. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Nói chung là đang bị cục tức k thể chịu được [r37)], đúng là cơ quan nhà nước[r37)]
    Đứa k bếit j nó làm lãnh đạo=))[r37)]
    Nghe theo cái bọn chỉ thik oai chả biết j, bực thế [r37)]
    Tốt thì ở mà k tốt thì nghỉ, bực mình [r37)]
  8. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Những bức ảnh...
    Năm tháng qua đi, người đi người ở, .... ký ức đọng lại trên những tấm hình.
    Nhớ có người bạn, đam mê chụp ảnh hơn hết thảy, nhưng rồi, đến một hôm , cậu ta bảo rằng, sẽ bán hết máy đi, vì cậu ấy nghĩ rằng, nếu cứ sống với cái thế giới nhỏ, qua những tấm ảnh ấy, thì cậu ấy sẽ chẳng bao giờ bước ra nổi với cái thế giới to lớn này. Cậu ấy cho rằng, cuộc sống muôn màu muôn vẻ, chứ k như những bức ảnh chỉ ghi lại khoảng khắc nhất định, khoảnh khắc đó qua đi, cảm xúc giữ lại trên những bức ảnh, theo cậu ta đấy là một điều trái với tự nhiên, cậu ấy nghĩ là tốt nhất cứ để cuộc sống đúng với dòng chảy của nó, có buồn có vui, và k nên lưu giữ những thứ ấy lại qua những tấm hình, vì như thế, sẽ sống mãi với những điều muôn năm cũ, trong khi cuộc sống hiện tại bủa vây lấy con người, cái thực tại nó đa dạng và màu sắc lắm thay, so với những bức hình mà với cậu ta chỉ là ghi lại khoảnh khắc và kô nên giữ bên cạnh lâu đến thế...
    Kể ra thì thấy lan man, nhưng thực sự là không quan tâm tới những điều cậu ta nghĩ. Bản thân thấy, việc xuất hiện của chiếc máy ảnh đã là một bước tiến mới, giúp con người ghi nhận lại cảm xúc, gợi nhớ những kỷ niệm, là nơi mà mình đã từng đến, là cảm xúc mình đã từng có, là tất cả trong quá khứ, mặc dù thực tại nó chỉ là ảo vọng hay hư vô, ... lưu lại cũng tốt chứ sao, để mỗi khi nhìn vào, mình lại có đôi phút sống lại quá khứ, nhớ lại kỷ niệm, bạn bè khi đó ra sao, người này người nọ thế nào, ... rồi nhìn vào cái hiệnt ại này, mỗi người đã tự đổi khác con người mình ra sao. Cũng có thể là 100% hay cũng có khi vẫn giữ cái tôi cũ như vậy.
    E nhìn lại những hình mình từng chụp, những nơi mình từng qua, với bạn bè, với ai đó , và với người đang bên cạnh e. Chỉ duy nhất một từ để diễn tả, đó là VUI. Vui vì m đã có những phút giây hạnh phcú, vui vẻ đến thế, vui vì khi ấy bên cạnh m là những người bạn tuyệt vời, bên cạnh m là ny tuyệt nhất, là bố mẹ, là gđ là anh em...những người hết mực yêu thương, và quý trọng...Nhìn và đôi chút xúc động, thật là vô cớ, sao lại có những xúc cảm như thế khi nhìn vào quãng thời gian đã qua, m mới chập chững bước được vài bước, mà sao thấy mọi thứ giờ khác dường ấy. Quá khứ là quá khứ, và hiện tại này không có chỗ cho qk. Giật m vì biết rằng m đã đẩy lui qk xưa cũ từ lúc nào, k còn một chút gợn, k còn 1 chút nao nao cảm giác, thấy lạ lẫm, thấy xa lạ, và k còn gắn kết. Âu cũng là một cái kết hợp lý!
    Còn a của e, nhìn những tấm hình m bên nhau, vui thật, hp thật. E k nghĩ là sẽ có lúc e có những nét mặt như thế qua ảnh, e k nghĩ là giờ nhìn lại e còn cảm nhận rõ cái j đó rất ấm áp trên gương mặt khi ấy của e. Nếu là từ ngày xưa, có nằm mơ e cũng k nghĩ là e lại có được những giây phút ấy. Đoạn đường e đi, khá chật vật, trước kia, lúc nào e cũng có ý niệm về những khó khăn m chắc chắn gặp phải, vậy là gương mặt chẳng khi nào được thoải mái tự tại như thế, cho đến khi gặp a, ya và có những kỷ niệm với a. Có những lúc e cứ mơ hồ nó có phải là Ty k? Lúc e tin và có lúc e lại k tin ... nhưng dẫu sao, ở thời điểm hiện tại, e cảm nhận được niềm vui mà ty mang lại, cảm nhận được sự ấm áp, và k còn chút lo lắng. Vậy là được rồi nhỉ :)
    E lại chợt nghĩ, nếu lỡ có 1 ngày nào đó, tất cả những bức hình với a lại là kỷ niệm, một ngày nào đó, a lại là một người nữa tiếp theo, rời đi trong những tấm hình của e, k dừng lại trong cđ e...e lung lay, và e thầm nghĩ là sẽ như vậy, tương lai của a và của e , nó k giống nhau , chẳng có điểm đến chung trong hành trình của chúng m. Vậy nên, e luôn có ý niệm, điều j đến phải đến, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. e cũng sẵn sàng đón nhận tất cả, vì giờ e lớn hơn, vì giờ cảm xúc trong e k còn bị chi phối bởi nhiều thứ khác, k còn ngây ngô, non nớt như khi nào, mà giờ e làm chủ được những suy nghĩ của m, những j m thik, m y đều thật tuyệt, nhưng m nên làm những j là cần thiết nhất.
    Chỉ luôn hy vọng vào nhữgn điều tốt đẹp nhất cho tất cả thôi a!
  9. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai lại là 1 ngày dài, tuần mới lại là 1 tuần củao nỗ lực và cố gắng, chẳng nói đc với ai, chẳng san sẻ đc với người nào. Vì ngkhác k hiểu, k thể cảm thông cho những việc m đang làm, và k biết tsao m phải làm như thế, đôi khi nghe những câu hỏi từ người xung quanh, vờ như là thương nhưng thực thì cười cợt sau lưng, cũng có khi chế giễu, coi thường...đợi đấy nhé, vì chẳng biết ai hơn ai đâu, khi màc hưa biết cụ thể về ngta thế nào, về gđ ngta, hoàn cảnh ngta ra sao thì đừng có mà lên lối, kể cả,...chỉ đơn giản là kmuốn cho biết, và cũng chẳng muốn khoe khoang những thứ chả nên khoe thôi,...thế nên cứ cười đi, rồi sẽc ó lúc bị cái cười làm cho xấu hổ về chính bản thân m đấy :|
    Chát chúa chút thôi, với những người bằng mặt mà kbằng lòng vs m, vs những người ngàoi miệng thì tốt này tốt nọ, khuyên này khuyên nọ, ra vẻ quan tâm nhưng trong bụng, lúc nào cũng chỉ muốn đá bay m đi, xl t biết hết ạ!
    Hơi thấy buồn, hơi chạnh lòng!
    trước trong list friend thấy ai cũng có thể nói, giờ nhìn một lượt chả nói đc với ai. thật là lắm sự, lắm thứ...
    Nhìn ngta hp, m cũng hy vọng m đc nthế, m cũng khát khao đc chạm đến hp nthế,...nhưng chưa biết bao giờ sẽ là m?
    Buồn buồn nhỉ!
    Nhưng thôi, mỗi người 1sp, chắc m cũng sẽ đc hp nhanh thôi, nếu như m cố gắng và nỗ lực thật nhiều...và tìm đc ý nghĩa trong cđ của m để hướng tới.
    Htrc ở cơ quan, gặp 1 cảnh trớ trêu. 1 bác trông rất nhếch nhác, khó khăn, khổ sở, nhầm cq BHXH vs cq Thuế. Lên để khiếu nại về việc bọn BHXH tính thiếu tiền BH cho bác, rồi đủ thứ abc, xyz...đủ thứ ăn chặn của những người ở trên, để giờ ngta cơ cực, ngta khó khăn và cùng quẫn, ... nhìn thật thương cảm. về bố bảo, sau này nếu như có gặp TH nào khó khăn nthế, thì đừng gây khó dễ cho ngta, chẳng cần phải bố dặn, m cũng chả bao giờ làm những vc j thất đức như thế, gieo nhân nào ắt gặp quả đấy, tạo nghiệp chướng thì sau sẽ phải đi trả nghiệp thôi. Và đấy cũng là lần đầu tiên m chợt có cảm giác muốn làm CCNN, dù rằng m đã vào đây 1 time nhưng chưa bao giờ thik, đấy là giây phút đầu tiên m cảm thấy nên gắn bó với việc sẽ trở thành CC hay CA j đó. Vì k hiểu sao, m thấy thương ngta quá!
    Lại nhắc đến chuyện trả nghiệp, hnay nói chuyện với thằng bạn về 1 đứa bạn, thằng bạn m bảo về đứa bạn đấy là "...rồi nó sẽ phải trả nghiệp thôi". m chả hiểu bạn m nó nghĩ j, nó làm j, và nó thế nào. Thằng bạn kia chỉ dám nói vs m nthế, chứ trc mặt đứa bạn thì vẫn cười nói chẳng thật tâm, Haiz, m thì chả chịu đc khi phải làm thế. Thik thì bảo thik, k thik thì kệ thôi, chứ cũng chẳng bao giờ lquan can thiệp sâu vào làm j, vì nó k phải vc của m, mặc kệ thôi. Csống của nó, nó lo, người ngàoi j thì cũng là người ngàoi, đến người trong còn chả nói đc nữa là người ngoài, nói chung thì tự làm tự chịu, sướng thì sướng mà khổ thì khổ. Qđ thế nào thì đừng có bao giờ hối hận, đơn giản thế thôi, k sau lại có lúc nếu như, giá mà thì đúng là...dù sao thì cũng là chuyện làm m có bận tâm, nhưng k thể qtâm đc nữa r, nó ngoài vùng phủ sóng của m r :)).
    NGủ sớm, mai lại chiến đấu tiếp nào,cố lên, tự cổ vũ m vậy, j cũn gcó thể vượt qua mà, cố lên!
  10. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    15-10-2010 - > 15-10-2011, viết cho những điều dang dở...!
    Hôm nay là một ngày dài, rất dài...e đã làm đc rất nhiều thứ, e lao vào làm nhiều việc, tốt hơn e nghĩ...hình như để xao nhãng những suy nghĩ cứ đau đáu trong e...những câu hỏi tại sao , và những ngờ vực e đặt ra,...những điều làm e không còn cảm thấy tin tưởng nữa,...và những thứ sẽ làm e buồn.
    Ngày hôm nay, đáng lẽ ra, nó không như thế, đáng lẽ ra mọi việc sẽ khác...nhưng, a và e đã làm j thế này? E buồn, thực sự...cái nỗi buồn mà e kô ngờ là e sẽ có, cái trống rỗng k ngờ là e lại có, và cái nỗi nhớ mà e lâu ngày đã quên đi mất. Có đôi lúc e nghẹn ngào, đôi lúc e ghìm lòng,...đôi lúc e chỉ muốn ngồi đâu đó, lặng lẽ nghĩ suy, lặng lẽ buồn 1 mình, nhâm nhi cái nỗi buồn mà e nghĩ sẽ k bao giờ đến với e như thế...
    Giờ e k biết phải thế nào. E có phải là người nên bắt đầu trước hay ko? E có phải là người nên buông tay trước hay ko ? E nên làm j vào lúc này đây? Khi mà trong e như phân thành 2 nửa, 1 thì thôi thúc e hãy bước tiếp đi, và 1 bên thì giằng kéo e lại, buộc e phải dừng lại ở đây thôi. E k biết phải làm sao? E k muốn, k bao giờ muốn m sẽ là người bắt đầu cho những điều như thế, khi mà e đã từng trải qua những việc tương tự, e hiểu cái cảm giác kia biết nhường nào, nên e cũng k muốn điều đó đến với bất cứ ai, e k muốn...e phải làm j bây giờ? Khóc k khóc được, cười k hẳn là nụ cười...cứ mải miết với những bận rộn tự e tạo ra, tự e chuốc lấy, vì e muốn chạy trốn, chí ít là trong cái lúc này...e muốn ngủ cũng k được, vì e thao thức, vì trong giấc mơ e lại chập chờn những hình ảnh thân quen. Nhắm mắt là e lại nghĩ tới những điều xa xôi...e đột nhiên, e muốn say...để e k nghĩ, để e biết cái cảm xúc thật của e là gì, tỉnh táo thế này, e k biết điều e muốn là gì nữa!...buồn k hẳn buồn, bt k ra bt, vui thì chắc chắn k thể nào cười tròn tiếng...ánh mắt , cử chỉ,...vô hồn và ngác ngơ...
    Làm sao đây a?

Chia sẻ trang này