1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những điều chưa biết về tai nạn máy bay ở Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi vaputin, 10/04/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Vụ AN-24 bị rơi ở Bảo Lộc là "bí mật" nên HKVN ỉm luôn từ đó đến giờ, ngay cả việc thu hồi hài cốt lượm thượm thế nào thì nhờ bác Kamelot tru tréo lên thì bà con mới biết.

    Ngòai ra còn có vụ không tặc chiếc VN-B226 bất thành:

    7h ngày 7-2-1979,máy bay An-24 số hiệu 226 cất cánh rời đường băng sân bay gia Lâm,theo đường bay GL-ĐN-TSN.Sau hơn một giờ,máy bay hạ cánh xuống sân bay ĐN trả khách và đón thêm khách đi TSN.
    Trong số hành khách đi từ ĐN có một người đàn bà trạc 30 hiền lành,dắt theo đứa con trai nhỏ.Chị ta xách chiếc túi du lịch đi qua cửa kiểm soát,chuông cảnh giớ có kim khí của máy rà soi cầm tay réo lên từng hồi.Khi nhân viên an ninh kiểm tra chỉ thấy có mấy chiếc bánh mì,trứng luộc,hai hộp sữa đặc và hai chai rượu.Vì sân bay chưa đc trang bị máy soi hiện đại nên nhân viên an ninh không thể làm gì hơn để kiểm tra bên trong hộp sữa.Hơn nữa đây cũng là trường hợp thường gặp khi kiểm tra nên an ninh bỏ qua.
    Máy bay vừa rời san bay ĐN khoảng 20'' , Vui - nữ tiếp viên ở phía cuối buồng chuẩn bị bữa ăn nhẹ cho khách.Bỗng có hai ng đàn ôngtừ hàng ghế đầu đứng fắt dậy,chúng đứng sát chỗ người đàn bàđã bị kiểm tra túi xách lúc nãy.Chị ta đã lén đưa hộp sữa có hai trái lựu đạn mỏ vịt cho chúng.Một trong hai tên là Thục,nguyên là hoa tiêu máy bay UH-1 của chế độ VNCH.
    Hai tên đòng bọn khác ngồi ở hàng ghế cuối cũng đứng lên chặn lối đi .
    Ông N.Đ Thoại là chiến sĩ cảnh vệ của chuyến bay.Ông là một trong 26 chiến sĩ của Trung đoàn bảo vệ 144 được tuyển chọn sang tăng cường cho nhiệm vụ bảo vệ an toàn các chuyến bay.
    Vì hành khách số đông là bộ đội,công an nên Mr Thoại dễ dàng hoà lẫn vào số đông hành khách mà 4 tên không tặc không hề hay biết.

    "Tất cả,giơ hai tay để sau gáy!Buộc dây an toàn lại" một tên không tặc hô .
    anh Thoại cũng giơ tay nhưng klhông cài dây an toàn.Thấy hai tên đứng trước nhìn sang chỗ khác,anh nhanh tay rút súng,bật chốt an toàn.
    Hai tên phía sau thấy vậy hét toáng lên,vừa lúc ấy tên Thục đi xuống.Hắn nhào ngay đến,chỉ còn cách Thoại không đầy một bước.Mặc dầu chưa đứng lên khỏi ghế nhưng anh vẫn ở tư thế ngồi bóp ngay cò súng.Tên Thục đổ xuống,đè cả vào người anh.Anh bồi tiếp một phát đá hất hắn ra.Trái lựu đạn văng vào trong gầm ghế.Một đòng chí bộ đội gan dạ tóm lấy trái lựu đạn nhưng............................................ .................
    Rất may là quả lựu dạn chưa mở chốt !!!!
    Tên phía sau cách Thọai chỉ 3 hàng ghế lao dến tóm lấy cánh tay phải anh và giằng súng.Thoại oánh cùi chỏ về phía sau,trúng mạng sườn hắn ! hự...ự...ự....hắn ngã quỵ.
    Anh quay súng nã mấy phát liền hạ gục hắn!
    Tên cầm hai chai rượu xông đến.Thoại đứng dịch ra gần nửa lối đi,quay súng về phía hắn bóp cò.Nhưng.......súng đã hết đạn

    Sẵn đà,hắn vung tay đập chai rượu xuống đầu Thoại.Anh né đầu tránh,nhanh tay gạt rơi chai rượu và tiện tay cầm khẩu súng hết đạn quật trúng trán hắn !
    Giữa lúc ấy Vui ngồi ở ghế trên dứng phắt dậy chắn cho anh.Nhân cơ hội đó,Thoại liền với tay trái lấy khẩu súng ngắn giấu sẵn trên giá hành lí,lên đạn.
    Tên không tặc giận điên vì đánh hụt,dấn thêm một bước,tránh Vui,giáng mạnh chai rượu xuống dầu Thoại.
    Chai rượu vỡ tan,nhiều mảnh cắm sâu vào đầu anh,máu chảy toé loé.....Anh choáng váng,quay cuồng.....nhưng cái đau đã làm anh hăng máu.thoại cố định thần,nhắm thẳng tên không tặc bóp cò....Viên đạn xuyen thẳng vào ngực trái khiến hắn ngã sóg soài chồng lên tên Thục đã bị bắn chếít !!


    Tên thứ hai ở phía sau còn đang lúc túng kéo xác đòng đội ra cho đỡ vướng thì Thoại đã kết liễu tên cầm chai nên....
    Hắn lao đến như con thiêu thân,liều mạng bổ tới ôm lấy Thoại,định quật ngã anh ! Thoại dùng cùi tay trái liên tiếp oánh mạh ra sauđồng thời quay nòng súng gí sát vào sườn hắn nã mấy phát !!
    Thế là....chị ôi....rụng bông hoa Gạo......
    Bốn chú không tặc bị "hạ gục nhanh,tiêu diệt gọn" trong vòng vài phút !!
    Mất máu nhiều,choáng váng nhưng Thoại vẫn không......ngã xuống.Anh tìm cho mình vị trí lợi thế nhất trong buồng khách rồi tựa lưng vào vách ngăn,kêu gọi hành khách bình tĩnh.Tay vẫn giưưong súng về phía trước cảnh giới !!
    Vui lấy lại đc bình tĩnh,điện thoại lên tổ bay báo cáo tình hình.Nhân lúc ấy có một người đàn ông ngồi hàng ghé đầu nhỏm dậy.Thoại phát hiện thấy,lớn tiến trấn áp khiến hắn lại ngồi thụp xuống,không dám ngo ngoe .......
    Ngay sau khi nhận định đc tình hình,cơ trưởng Nguyễn Văn Tôn cho máy bay hạ cánh xuống sân bay Plâyku.
    Không quên cảnh báo các chiến sĩ an ninh về ng đàn bà nọ và ng hành khách khả nghi.Bàn giao xong tình hình,Thoại ngã xuống.................bất tỉnh !!!
    Người khách nọ tên Sơn và người đàn bà kia bị bắt.Sau này,trong phiên toà xét xử,người ta mới bíết,tên Sơn là sĩ quan VNCH,cùng tham gia âm mưu của bọn không tặc.Còn người đàn bà kia là vợ tên Thục,cùng chồng âm mưu cướp máy bay đưa con trốn ra nước ngoài.chúng đã bị kết án 15 năm tù giam .

    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    [​IMG]

    VN-B226 khi còn thuộc Interflug (số hiệu DM-SBD)
  2. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    HKVN còn sử dụng AN-30 nghe nói để chụp không ảnh. KQVN cũng có mấy chiếc nghe bảo để trinh sát.

    VN-B376 của Vascó

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    [​IMG]
  3. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Khi còn bay dưới bóng cờ HKVN

    [​IMG]


    Ảnh này được chụp tại sân bay Yangon, Myanmar

    Không rõ chiếc này sang đó chụp không ảnh hay làm gì?

    [​IMG]

    AN-30 cũng có một phiên bản cho VIP, ảnh dưới chiếc VN-B376 (nhận năm 1976) và VN-B378 (nhận 1977) nay đều đã về hưu

    [​IMG][​IMG]

    [​IMG]


    Chếc này mang số hiệu VN-B378

    [​IMG][​IMG]

    [​IMG]
    -

  4. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    [FONT=&quot]Những cánh bay vẽ hình đất nước
    [/FONT]


    [FONT=&quot]9 năm kháng chiến trường kỳ thắng lợi, miền Bắc được giải phóng, trong muôn vàn thiếu thốn của những ngày bắt đầu vào khôi phục đất nước sau chiến tranh, những cán bộ chiến sỹ của ngành Bản đồ quân sự đã không ngại gian lao vất vả băng rừng sâu, trèo núi cao, đo vẽ hình thành những tấm bản đồ phục vụ sự nghiệp xây dựng phát triển đất nước. Trong gian khổ, ước mơ có những chuyến bay chụp ảnh hàng không phục vụ cho công tác bản đồ là nỗi khát khao mong đợi của những người "vẽ hình đất nước" [/FONT]
    [FONT=&quot]Mong ước đã đến: 10h sáng ngày 29/6/1966, chiếc máy bay li - 2 mang số hiệu VN - 62624 nhận lệnh cất cánh bay chụp ảnh khu vực Hà Nội và vùng lân cận. Đó là kết quả của 3 năm (1964 - 1966) học tập, tiếp nhận kỹ thuật từ nước bạn. Sau gần 3 giờ bay lượn trên bầu trời Thủ đo, máy bay nhẹ nhàng hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm trong niềm hân hoan của các cán bộ, chiến sĩ. Niềm vui chưa kịp lắng, thì còi báo động vang lên. Không quân Mỹ đánh phá kho xăng Đức Giang, mở đầu cho giai đoạn ném bom trực tiếp vào thủ đô Hà Nội. Đạn lửa mịt mùng chỉ cách nơi đóng quân 3 km nhưng trong phòng tối, các chiến sỹ thấm đẫm mồ hôi vẫn bình tĩnh làm nhiệm vụ. Sáng hôm sau hoàn tất việc kiểm tra phim ảnh, đội trưởng Lưu Nhâm khẳng định:"Chuyến bay chụp ảnh địa hình đầu tiên đạt kết quả cao, phim ảnh hàng không đủ tiêu chuẩn sản xuất bản đồ địa hình quân sự..."Mọi người phấn chấn, tự hào, trân trọng, nâng niu những tấm ảnh in rõ hình ảnh thủ đô thân yêu.

    Vậy là lần đầu tiên người Việt Nam thực hiện được kỹ thuật chụp ảnh hàng không, góp phần quan trọng làm thay đổi công nghệ sản xuất bản đồ của ngành địa hình Việt Nam. Ngày 29/6/1966 trở thành ngày truyền thống của ngành chụp ảnh hàng không - Công ty trắc địa bản đồ - Bộ quốc phòng hôm nay. Từ chuyến bay đầu tiên, trong những năm lửa đạn, bất chấp hiểm nguy, đội chụp ảnh hàng không đã thực hiện hàng trăm chuyến bay chụp ảnh địa hình trên vùng trời miền Bắc, mang lại một khối lượng lớn phim ảnh, đáp ứng cho công tác sản xuất bản đồ theo công nghệ tiên tiến. Chỉ tính trong 3 năm (1969 - 1971) hàng trăm mảnh bản đồ địa hình tỷ lệ 1:25000 Gauss ra đời, phủ kín đồng bằng bắc bộ, góp phần xây dựng miền bắc xã hội chủ nghĩa, hậu phương vững chắc đối với tiền tuyến miền nam anh hùng. Kháng chiến chống Mỹ cứu nước thắng lợi, non sông liền một dải, những cánh bay "vẽ hình đất nước" được tung hoành dọc ngang trên mọi vùng miền từ Nam chí Bắc, từ núi rừng, đồng bằng, biển đảo...theo dọc chiều dài biên giới; góp phần vào các công trình thủy điện lớn của đất nước như Trị An, Sông Côn, Hòa Bình, Sơn La, đường Hồ Chí Minh...Rồi bay chụp ảnh lãnh thổ cho nước bạn Campuchia, các công trình thủy điện ở Lào (Nậm Thơn, Sê Đôn, Nậm Ngưm) và Myanmar (Bill, Kun, Manladay)....

    Hôm nay, những người thực hiện công tác chụp ảnh hàng không đã được trang bị kỹ thuật hiện đại như máy bay chuyên dùng AN - 30, thiết bị định vị, dẫn đường GPS, máy RC - 30 sử dụng công nghệ chụp ảnh có tọa độ tâm ảnh. Nhưng họ vẫn không quên chiếc Li - 2 mang số hiệu VN-62624 mà cán bộ chiến sĩ ngày ấy thường gọi:"thùng sắt bay". Bởi nó vốn là máy bay vận tải loại nhỏ do Liên Xô chế tạo trong đại chiến thế giới lần II. Để đưa vào chụp ảnh hàng không, phải cải tiến bằng cách cắt bỏ một ô vuông ở khoang bụng máy bay, gia công lắp đặt máy chụp ảnh MRB. Phi công Lê Văn Nha là cơ trưởng đầy kinh nghiệm cầm lái. Sỹ quan Lê Văn Tính, dẫn đường bay bằng mắt thường phải đứng sau, luôn cơ động sang phải, sang trái để quan sát tiêu ngắm trên máy bay đúng hướng với điểm nhận diện dưới mặt đất. Anh Vũ Duy Liêm làm nhiệm vụ chụp ảnh phải ngồi cố định trên máy ảnh suốt thời gian bay chụp từ 2 đến 3 giờ đồng hồ, mắt quan sát máy ảnh, tay điều chỉnh bọt nước, đôi chân chịu lạnh buốt ở nhiệt độ rất thấp -6 độ C đến -12 độ C. Bởi phải bay ở độ cao bay từ 4000m - 4500m, khi chụp ảnh phải mở "cánh cửa tự chế" ở khoang bụng để máy ảnh hoạt động, không khí lạnh lùa vào, chỉ cần cách lấy chăn bông, vải bạt quấn chặt đôi chân giảm bớt lạnh mà thôi. Đội bay chụp ảnh hàng không đã làm việc trong điều kiện đó gần trục năm, cùng với bộ phận tráng phim, in rửa ảnh làm việc trong buồng tối, thường xuyên tiếp xúc với hóa chất, trong những phòng nóng nực, chật hẹp như cái "tổ tò vò" nhưng đã tạo nên những bức ảnh địa hình có giá trị.

    Vẫn còn đó những kỷ niệm không quên, vào ngày 19/5/1969 sau khi bay chụp ảnh địa hình vùng giáp biên Việt Nam - Trung Quốc thuộc tỉnh Quảng Ninh. Trên đường trở về,máy bay Li - 2 đến vùng trời huyện Cẩm Giàng (Hải Dương) thì trận địa pháo phòng không mặt đất "sẵn sàng bắn hạ". Song chỉ huy nhận thấy máy bay đang hạ dần độ cao hướng về Hà Nội, nên ra lệnh ngừng bắn. Nhưng khi đến vùng trời Hưng Yên tiếp giáp với Hà Nội thì Mig-21 rượt sát lưng, sau đó đảo cánh một vòng hẹp luồn qua bụng, rồi vút lên nền trời xanh bay về hướng núi Tam Đảo....Hiện tượng "kỳ cục" của Mig-21 khiến cho cơ trưởng Lê Văn Nha lấy làm "khó chịu", bởi ngày đó, những phi công điều khiển Li-2 luôn cảm giác mình bị thiệt thòi so với những phi công tiêm kích, được trực tiếp chiến đấu. Ba ngày sau, Phi Công Đinh Tôn người lái Mig - 21 hôm đó cho biết chiếc Li - 2 đã nằm gọn trong kính ngắm. Nhưng Đinh Tôn vốn cũng là phi công từng lái Li - 2, trong "tích tắc" đã nhận ra máy bay của mình, nên đã không xảy ra việc "quân ta bắn quân mình". Đúng là một chuyến bay gặp hai lần "hú vía". Cơ trưởng Lê Văn Nha, người gắn bó những chuyến bay đầu tiên của ngành không ảnh tâm sự: Bay chụp ảnh địa hình trong những năm máy bay Mỹ đánh phá miền Bắc là sự thách thức lớn. Mỗi lần Li - 2 cất cánh là mỗi lần chúng tôi chấp nhận sự hi sinh. Có những hôm đang bay chụp ảnh thì gặp "Mig - 21" của ta quần lượn, rượt đuổi con ma Mỹ trên bầu trời, lúc đó phải mau lẹ hạ thấp độ cao dưới tầm kiểm soát của máy bay địch, nhưng cũng không thể quá thấp vì phải "cảnh giác" lưới lửa phòng không dày đặc ở mặt đất.... Chỉ sơ sểnh chút thôi là "ăn đạn quân mình" như chơi! Năm 1972 chúng tôi vào chụp ảnh phía bắc sông Bến Hải và miền tây huyện Vĩnh Linh. Đó là những ngày tháng thực hiện những chuyến bay đầy mạo hiểm, nhưng cuối cùng đều vượt qua, mang thắng lợi trở về.[/FONT]
    [FONT=&quot]Tạp chí hàng không Việt Nam[/FONT]

    [​IMG]

    • [FONT=&quot]Nhớ lại những chuyến bay[/FONT]

    • [FONT=&quot]Từ năm 1964 đến 1966, Cục Không quân (nay là Bộ Tư lệnh Phòng không không quân) đã cử 20 cán bộ, chiến sĩ sang Liên Xô, Trung Quốc học lái máy bay chụp ảnh địa hình, dẫn đường bay, chụp ảnh trên không, tráng phim, in ảnh... Hai máy bay Li-2 và IL-14 do Liên Xô viện trợ cũng được đưa sang nước ngoài cải tiến thành máy bay chụp ảnh. Máy ảnh MRB của CHDC Đức, APHA-TE của Liên Xô được chuyển nhanh sang Việt [/FONT][FONT=&quot]Nam. Tháng 6/1966, Phòng Bản đồ tiếp nhận lô hàng viện trợ máy hàng trắc và đón chuyên gia Đức sang lắp đặt, hướng dẫn sử dụng...[/FONT]


    • [FONT=&quot]Vào khoảng 10 giờ sáng ngày 29/6/1966, chiếc máy bay Li-2 mang số hiệu VN-62624 nhận lệnh cất cánh bay chụp ảnh khu vực Hà Nội và vùng lân cận. Sau gần 3 giờ bay lượn trên bầu trời Thủ đô, chiếc Li-2 VN 62624 nhẹ nhàng hạ cánh xuông sân bay Gia Lâm trong niềm hân hoan của các cán bộ, chiến sĩ, "chiến thắng ngay từ trận đầu" đã cầm chắc trong tay. Bộ phận tráng phim in ảnh vừa vào phòng làm việc thì còi báo động máy bay địch xâm phạm vùng trời Hà Nội. Lũ "thần sấm", "con ma" Mỹ lao vào ném bom xuống kho xăng Đức Giang, cách nơi đóng quân của đơn vị chỉ 3 km, xăng cháy, khói lửa mịt mù... Bất chấp mọi hiểm nguy, trong phòng tối, các chiến sĩ thấm đẫm mồ hôi vẫn bình tĩnh làm nhiệm vụ. [/FONT]
    • [FONT=&quot]Sáng hôm sau hoàn tất việc kiểm tra phim ảnh, đội trưởng Lưu Nhâm khẳng định trước đơn vị: "Chuyến bay chụp ảnh địa hình đầu tiên đạt kết quả cao, phim ảnh hàng không đủ tiêu chuẩn sản xuất bản đồ địa hình quân sự…". Mọi người phấn chấn, tự hào, trân trọng nâng niu những tấm ảnh xinh xắn in hình "Đất mẹ Việt Nam", từ ******************** lịch sử, Cột cờ Hà Nội uy nghi, Văn Miếu- Quốc Tử Giám, ga Hà Nội, hồ Hoàn Kiếm, chợ Đồng Xuân, chùa Trấn Quốc..., những tán cây xanh trên đường Hoàng Diệu, Trần Phú, Trần Hưng Đạo..., cầu Long Biên vắt qua sông Hồng cuộn sóng, nhà máy điện Yên Phụ hiên ngang nhả khói... [/FONT]
    • [FONT=&quot]Thành công chuyến bay đầu tiên thuộc về những cán bộ chỉ huy: Lưu Nhâm, Vũ Đình Phùng, Nguyễn Đức Phu của "Đội chụp ảnh hàng không- Trung đoàn không quân 919/BTL-PKKQ". Thành tích này khẳng định bản lĩnh, ý chí của cơ trưởng Lê Nha, dẫn đường bay Lê Văn Tính, chụp ảnh trên không Vũ Duy Liêm, bộ phận tráng phim in ảnh: Vi Xuân Uyên, Nguyễn Đức Cầu, Ngô Văn Thiếc, Hoàng Đức Thuấn, Trần Văn Ngoan... Và bên cạnh đó sự giúp đỡ to lớn của các nước Liên Xô, Trung Quốc, CHDC Đức. [/FONT]
    • [FONT=&quot]Chuyến bay có ý nghĩa lịch sử đáng ghi nhận: Lần đầu tiên người Việt Nam tự tạo được phim ảnh hàng không đưa vào khảo sát, nghiên cứu, đo vẽ bản đồ bằng công nghệ tiên tiến, làm thay đổi diện mạo ngành địa hình quân sự Việt Nam trong những năm đánh Mỹ. Với ý nghĩa đó, ngày 29/6/1966 trở thành ngày truyền thống của "Đội chụp ảnh hàng không- Trung đoàn không quân 919/BTL-PKKQ", cũng là ngày truyền thống "Xí nghiệp chụp ảnh hàng không- Công ty trắc địa bản đồ- Cục Bản đồ, Bộ Tổng tham mưu" hiện nay.[/FONT]
    • [FONT=&quot]Trong một buổi họp mặt thuyền thống của Xí nghiệp chụp ảnh hàng không, anh Lê Văn Tính- một sĩ quan dẫn đường bay ngày đầu- nhớ lại: "Chiếc Li-2 VN-62624 ngày ấy là loại máy bay vận tải cỡ nhỏ của Liên Xô chế tạo vào thời kỳ chiến tranh thế giới thứ 2, ta đưa sang Trung Quốc cải tiến bằng cách cắt bỏ một ô vuông ở khoang bụng, gia công lắp đặt máy chụp ảnh MRB. Hồi đó chúng tôi thường gọi Li-2 là cái "thùng sắt bay". Anh Lê Nha là cơ trưởng giỏi, lái trực tiếp. Còn tôi dẫn đường bay bằng mắt thường, phải đứng sau anh Nha, luôn cơ động sang phải, sang trái để quan sát tiêu ngắm trên máy bay đúng hướng với điểm nhận diện dưới mặt đất. Anh Vũ Duy Liêm làm nhiệm vụ chụp ảnh phải ngồi cố định bên máy ảnh suốt thời gian bay chụp từ 2- 3 giờ đồng hồ, mắt quan sát máy ảnh, tay điều chỉnh bọt nước, đôi chân chịu lạnh buốt ở nhiệt độ từ -60C đến -120C, bởi độ cao bay thường từ 4000- 4500m (khi chụp ảnh phải mở cánh cửa ở khoang bụng, không khí lạnh lùa vào...". [/FONT]
    • [FONT=&quot]Cơ trưởng Lê Nha tâm sự: "Bay chụp ảnh địa hình trong những năm máy bay Mỹ đánh phá miền Bắc là sự thách thức lớn. Mỗi lần Li-2 cất cách là mỗi lần chúng tôi chấp nhận sự huy sinh có thể đến. Có những hôm đang bay chụp ảnh thì gặp Mig-21 của ta quần lượn, rượt đuổi "con ma" Mỹ, lúc đó phải mau lẹ hạ thấp độ cao dưới tầm kiểm soát của máy bay địch, nhưng cũng không hạ thấp quá vì còn tránh lưới lửa phòng không mặt đất của quân dân ta. Nếu chỉ sơ sểnh chút xíu thôi là "quân ta ăn đạn quân mình"! Năm 1972 chúng tôi vào chụp ảnh phía Bắc dòng sông Bến Hải và miền Tây huyện Vĩnh Linh. Đó là những ngày thực hiện những chuyến bay đầy mạo hiểm, nhưng cuối cùng đều vượt qua, mang thắng lợi trở về...". [/FONT]
    • [FONT=&quot]43 năm đã trôi qua, chứng tích một thời đạn lửa cũng chìm dần theo năm tháng. Người già lần lượt về cội, người trẻ kế tục sự nghiệp cha anh viết tiếp trang sử những chuyến bay thời kỳ đất nước đổi mới, hội nhập và phát triển. [/FONT]
    • [FONT=&quot]Sau ngày đất nước thống nhất, Đội chụp ảnh hàng không được đầu tư thiết bị, đổi mới công nghệ toàn diện. Từ máy bay AH-30 chuyên dụng chụp ảnh hàng không, lái tự động; dẫn đường bay bằng định vị GPS, đến máy chụp ảnh RC-30 hiện đại sử dụng công nghệ chụp ảnh có tọa độ tâm ảnh... [/FONT]
    • [FONT=&quot]Thượng tá, thạc sỹ Đinh Lê Quân- Giám đốc Xí nghiệp chụp ảnh hàng không- cho biết: "Hơn 30 năm qua "cánh đại bàng AH-30" từng bay lượn dọc ngang trên mọi vùng miền đất nước: Từ đồng bằng trung du Bắc Bộ, duyên hải miền Trung, đồng bằng sông Cửu Long, bưng biền Đồng Tháp, đất mũi Cà Mau, biển, đảo..., đến suốt chiều dài biên giới Việt Nam- Trung Quốc, Việt Nam- Lào, Việt Nam- Campuchia. Những công trình thủy điện Trị An, Sông Côn, Hoà Bình, Sơn La, rồi đường HCM... Chúng tôi ý thức sâu sắc rằng, chất lượng sản phẩm quyết định sự tồn vong của doanh nghiệp, chữ "tín" phải đặt lên hàng đầu. Do đó, mọi nhiệm vụ quốc phòng được giao, những hợp đồng kinh tế trong và ngoài nước, những dự án lớn tầm cỡ quốc gia đều hoàn thành với chất lượng cao, được bạn bè trong và ngoài nước tín nhiệm". [/FONT]
    • [FONT=&quot]"Cánh đại bàng AH- 30" chắc chắn sẽ còn bay cao, bay xa hơn! [/FONT]
    • [FONT=&quot]Ngô Xuân Chỉnh[/FONT]
    -

  5. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Hàng không Việt Nam XHCN từ ngày thành lập đến những năm 1990 dùng phần lớn máy bay do Liên xô sản xuất. Tuy phi công và nhân viên kỹ thuật phần lớn học tại Liên xô và TQ nhưng sau ngày hòa bình HKVN lại có nhiều duyên nợ với CHDC Đức qua các phi vụ AN-24 và TU-134. CHDC Đức bị xóa sổ theo sau vụ bức tường Berlin sụp đổ nhưng cũng để lại cho HKVN một "tai nạn" còn bị người đời đàm tiếu đến ngày nay:


    Phi vụ mua 2 máy bay bất thành và hành trình đòi nợ

    Theo ca.cand.com.vn


    Hơn chục năm qua, Vietnam Airlines đã cử trên dưới 10 đoàn công tác, thuê luật sư và tiêu tốn hàng chục ngàn USD tổ chức đi đòi nợ nhưng vẫn chưa có kết quả. Mua bán cả một tài sản lớn như máy bay mà hành sự như mua mớ rau, con cá, chuyện nghe có vẻ khó tin nhưng lại là sự thật 100%.
    Bản hợp đồng mua hai máy bay trị giá 900 ngàn USD
    Căn cứ yêu cầu của ngành Hàng không dân dụng Việt Nam, ngày 17/8/1989, Hội đồng Bộ trưởng đã có văn bản cho phép Tổng Công ty Hàng không Việt Nam (TCTHK) được mua máy bay IL-18 của Cộng hoà Dân chủ Đức và được nhập máy bay chở khách từ khu vực thị trường ngoài XHCN.
    Theo báo cáo của Công ty XNK Hàng không (Airimex) gửi Bộ Thương nghiệp, thì 2 máy bay IL-18 dự định mua của Hãng Interflug - CHDC Đức đã được nước Đức chuyển giao cho Cộng hoà Áo để trả nợ. Căn cứ vào chào hàng của Công ty Aircom (Áo), tháng 1/1991, đại diện TCTHK Việt Nam đã ký hợp đồng với Công ty Aircom mua 2 máy bay IL-18 có số hiệu S/N 603 và S/N 905 với tổng số tiền là 900.000 USD.
    Trong điều khoản thanh toán của hợp đồng được thoả thuận là bên mua (Vietnam Airlines) phải chuyển 180.000 USD (bằng 20% giá trị hợp đồng) tiền đặt cọc vào tài khoản chỉ định của Công ty Aircom và mở tín dụng thư (L/C) thanh toán cho số tiền còn lại của hợp đồng (720.000 USD).
    Đến tháng 6/1991, TCTHK Việt Nam đã chuyển 180.000 USD tiền đặt cọc cho phía đối tác như đã thoả thuận. Sau đó theo yêu cầu của đối tác, phía Việt
    Trước tình hình đó, TCTHK Việt Nam đã cử một đoàn công tác sang Cộng hoà Áo để đàm phán giải quyết hậu quả. Tại đây, hai bên đã đạt thoả thuận: Phía Công ty Aircom sẽ giao cho phía Việt Nam số hàng hoá có tổng giá trị 900.000 USD gồm 2 máy bay IL-18 lúc đó đang ở Bulgaria giá trị 500.000 USD và một số phụ tùng, phụ kiện máy bay với giá trị 400.000 USD.
    Tuy nhiên, đến thời hạn cuối cùng trong thoả thuận giao máy bay ngày 28/2/1992, Công ty Aircom tiếp tục viện cớ do chưa xin được giấy phép xuất máy bay ra khỏi Bulgaria và đổ lỗi cho phía Việt Nam chưa sửa điều kiện trả khoản tiền 400.000 USD trong L/C cho người hưởng lợi, đề nghị Việt Nam gia hạn thời gian giao máy bay.
    TCTHK Việt Nam đã không chấp nhận, tuyên bố chấm dứt hợp đồng và yêu cầu Công ty Aircom hoàn trả lại số tiền đặt cọc.
    Bị ép mua về hai xe thang hành khách
    Phi vụ mua máy bay được ký kết từ năm 1991, nhưng 7 năm sau khi Thanh tra Nhà nước vào cuộc (1998), TCTHK Việt Nam vẫn phải ngược xuôi cử nhiều đoàn công tác, thuê luật sư và đề nghị các cơ quan chức năng của Việt Nam hỗ trợ để đàm phán mục đích đòi lại số tiền 180.000 USD đã đặt cọc cho Công ty Aircom.
    Không biết các thủ tục pháp lý TCTHK Việt Nam đã thực hiện như thế nào, cung cách đòi nợ ra sao, nhưng cũng phải mất nhiều năm sau đó, phía Công ty Aircom mới quyết định trả lại món đặt cọc trị giá 180.000 USD. Nhưng điều hết sức oái oăm là thay vì trả tiền, Công ty Aircom đã quyết định trả lại bằng 2 xe thang hành khách hiệu FFG.
    Câu chuyện khá khôi hài này chưa dừng lại tại đây. Sau khi phía Việt Nam đồng ý nhận hai chiếc xe thang này để trừ nợ, phía đối tác còn ra thêm điều kiện là phải trả thêm cho họ 400.000 USD mới được nhận hai xe thang về. Vì vào thế khó, phía Việt Nam miễn cưỡng chấp nhận và đã cử hẳn một đoàn công tác đi Áo và Hà Lan để kiểm tra và thống nhất cách thực hiện.
    Về mặt hình thức, khoản tiền 400.000 USD nêu trên, phía Việt Nam phải trả trực tiếp công ty của Áo bằng tiền mặt mới được nhận xe thang hành khách. Tuy nhiên, sau đó vụ mua bán gượng ép này cũng không thực hiện được và số nợ 180.000 USD của đối tác nước ngoài vẫn để treo đến bây giờ.
    Hàng chục ngàn USD đã bị ném qua cửa sổ
    Theo kết luận của Thanh tra Nhà nước, trong phi vụ này TCTHK Việt Nam đã làm mất hàng chục ngàn USD cho các khoản chi phí thuê luật sư và cử tới 9 đoàn công tác đi đòi số tiền đặt cọc mua 2 máy bay IL-18 trong nhiều năm. Tổng chi phí cho các khoản nêu trên tính đến thời điểm tháng 6/1998 là hơn 50.000 USD. Nhưng sau tất cả những nỗ lực đó cuối cùng vẫn chưa đòi được nợ.
    Kết quả thanh tra cho thấy: Điều đáng chú ý là sau phi vụ gây thiệt hại cho Nhà nước hàng chục ngàn USD này, những cán bộ chịu trách nhiệm trực tiếp về vụ việc đó vẫn không hề hấn gì mà trái lại, ông Nguyễn Khắc Hưng còn được đề bạt, cất nhắc lên vị trí cao hơn. Từ chức vụ Phó ban Kỹ thuật, vật tư xăng dầu, ông Hưng đã được đề bạt giữ chức Trưởng ban Kỹ thuật, vật tư xăng dầu và sau đó tiếp tục được bổ nhiệm lại.
    Theo đánh giá của Thanh tra Nhà nước, điều đáng chú ý là lần bổ nhiệm lại chức vụ cho ông Hưng vào tháng 5/1997, nội bộ TCTHK Việt Nam đang rất phức tạp. Một số cơ quan bảo vệ pháp luật đang yêu cầu cung cấp tài liệu, trong đó cơ quan điều tra đã mời ông Hưng lên để giải trình về một số vụ việc liên quan đến mua 2 máy bay IL-18 và thuê 3 máy bay B767. Nhưng không hiểu sao lãnh đạo TCTHK Việt Nam vẫn quyết định bổ nhiệm ông Hưng vào vị trí này?!
    Câu chuyện về phi vụ mua 2 chiếc máy bay cũ bất thành của TCTHK Việt Nam là vậy. Đến nay, theo một số cán bộ, công nhân viên trong ngành Hàng không, thì số tiền hàng trăm ngàn USD kể trên coi như đã mất. Điều bức xúc là sau phi vụ này, chẳng có một ai phải chịu trách nhiệm, không ai bị xử lý và TCTHK Việt Nam xem ra cũng chẳng rút kinh nghiệm gì trong quá trình hội nhập, ký kết làm ăn với nước ngoài [​IMG]


    Theo CAND
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chiếc máy bay mua hụt

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    [​IMG]
  6. hoangkeo5

    hoangkeo5 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/07/2009
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    2
    - Mấy em An-30 trước giờ chỉ toàn bay vẽ bản đồ các tỉnh thành , các sân bay , đo đạc đường bay dân sự là chính thôi bác Vaputin .

    - Em thấy bác vaputin nói là đã từng bay từ TSN ---- > Hải Phòng bằng Il-18 mất có 2 tiếng thôi là chưa hợp lý lắm .

    - Xin góp ý với bác vputin là bác có thể chuyển toàn bộ bài viết trong topic này thành dạng PDF được không ạ ! [r24)]
  7. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Lâu rồi không nhớ mất bao lâu nhưng chắc cũng không quá 2h30 nhỉ?
    Pdf thì từ từ, khi nào hết topic ta sẽ tổng hợp lại thành một cuốn ebook pdf và bắt đầu một topic mới "Lịch sử hàng không Đông Dương"
  8. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Có ít nhất một chiếc IL-18 đã bị bán đồng nát

    Ai bán máy bay, tôi... mua!
    [​IMG]
    Công trường "mổ" máy bay ở làng Quan ĐộTT - "Nếu tàu vũ trụ hết hạn sử dụng mà rao bán ở VN thì đảm bảo dân làng tôi cũng mua được, huống chi là mấy vụ máy bay lẻ tẻ này!" - chủ tịch xã Vân Môn Nguyễn ******** tự hào kể về làng Quan Độ, xã Vân Môn, huyện Yên Phong (Bắc Ninh).
    Nghe đọc nội dung toàn bài:

    Ông Hội cho biết thêm: mổ xác máy bay chỉ là chuyện nhỏ, làng Quan Độ còn mổ... tên lửa, thiết giáp và cả chiến hạm! Ông Hội bảo tôi phải vào vai người đi mua phế liệu mới thâm nhập được bởi người làng cạy răng cũng chẳng kể chuyện nghề.

    Hễ "phế liệu" là... mổ!
    Dáng người thấp đậm, da ngăm đen và tóc đã ngả màu muối tiêu, thoạt nhìn cứ tưởng ông Nguyễn Thanh Long, 52 tuổi, ngụ tại Quan Độ, làm nghề đồ tể hàng thịt chứ ít ai nghĩ rằng đó là một trong những đại gia của làng Quan Độ, khét tiếng buôn khí tài quân sự cũ và là chỉ huy công trường mổ xác máy bay.

    Tại công trường, ông Long chỉ vào những thân máy bay IL18 của Nga đang được các "thợ xẻ” (những người tháo dỡ các chi tiết máy bay) mổ, cười tủm tỉm: "Ông cần 2 tấn nhôm nguyên chất để làm khung nhôm kính chứ gì, muỗi! Riêng con này cũng đủ 4 tấn nhôm cho ông!". Theo ông Long, nhìn cái máy bay to đồ sộ như ngôi nhà hai tầng thế thôi chứ trông vào nhôm chẳng được mấy hột tiền. Chủ yếu là các chi tiết máy bay gồm các dây dẫn, giắc cắm và một số bộ phận khác không được gọi bằng tên thông thường, ở đó... có những hợp kim khá đắt tiền.

    Thuê "hoa tiêu" và cả... phi công!

    Theo ông Hậu, các đại gia ở Quan Độ có hẳn một mạng lưới "hoa tiêu" chuyên săn tin trên mọi miền đất nước. Các đại gia Quan Độ sẵn sàng cấp tiền cho "hoa tiêu" chu du thiên hạ, miễn là có thông tin chính xác đưa về. Đơn vị nào thanh lý tài sản cũ, điện thoại về làng ngay! Ai là người chịu trách nhiệm vụ thanh lý này, điện thoại về làng ngay! Ông chủ Long cho hay hồi đầu đi mua chiếc IL18 thanh lý, ông đã phải thuê một phi công già đã nghỉ hưu từng lái loại này để tìm hiểu thông tin về chiếc máy bay để lượng sức mua!

    Ông Long cười xòa khi tôi hỏi ai là người đầu tiên đưa nghề về làng Quan Độ để hôm nay phố làng có những ngôi nhà cao tầng ngất nghểu và xe hơi đủ loại lượn trên đường làng: "Chả ai là ông tổ cả. Dân làng tôi đi lên từ buôn phế liệu, mua từ ống bơ sữa bò, lon bia đã dùng cho đến mua máy bay, xe bọc thép... Chúng tôi mua hết, cứ nhẩm có lãi là mua!".

    Theo ông Long, quan điểm buôn bán phế liệu của dân Quan Độ là cứ cái gì hết hạn sử dụng thì được coi là... phế liệu, kể cả tàu vũ trụ. "Với dân làng tôi, điều quan trọng nhất là thời gian nào thì người ta bán và ai chịu trách nhiệm đứng ra bán chúng, còn chuyện tiền nong không thành vấn đề!". Ông bảo: "Chuyện làm ăn tế nhị lắm nhưng anh yên tâm, khi các khí tài quân sự cũ được bán ra thì người ta đã vô hiệu hóa nó rồi, chúng tôi chỉ mua được cái vỏ rách bươm mà thôi!".

    Giàu mà lo
    Phó chủ tịch xã Vân Môn Nguyễn Hữu Hậu cho hay làng Quan Độ phất lên hơn chục năm nay do kinh doanh phế liệu không kém gì làng " mổ xe" ở Tề Lỗ (Yên Lạc, Vĩnh Phúc). Năm ngoái, vụ đấu thầu mua lại một nhà máy ximăng lò đứng vùng Đông Bắc đã thành phế liệu, người ta thấy thấp thoáng bóng các đại gia ở Quan Độ miệng ngậm xì gà, mắt đeo kính râm lượn qua lượn lại ở phiên đấu giá. Chẳng biết có mua được hay không nhưng chỉ nửa tháng sau, đường làng Quan Độ đã có đủ lệ bộ của công nghệ ximăng lò đứng đang được các "thợ xẻ” phá rã, gang đi đằng gang, thép đi đằng thép. Nguyễn Văn Hùng, một đại gia buôn phế liệu, cho hay mấy năm trước anh còn rước hẳn được... một đoàn tàu gồm mười toa và một đầu máy hơi nước về làng. Vụ ấy Hùng trúng lớn nhưng sau lại bị "liệt" vì tham mua tên lửa (tất nhiên đã tháo đầu đạn và kíp nổ) vì ngỡ tưởng tên lửa có vạch vàng là mạ vàng, sau khi mua về phân kim mới biết là mạ đồng!

    Quan Độ hôm nay có ba công trường cỡ lớn chuyên mổ xác máy bay với công nghệ là búa chim và đèn khò. Những con chim sắt khổng lồ nằm rã rượi dọc đường làng và mùi khói khét lẹt thường ngày bốc lên khiến người nơi xa mới đến tưởng như một bãi chiến trường. Thành, công nhân mới vào nghề mổ xác máy bay, cho tôi biết sáng nay anh cùng hai người bạn đồng nghiệp vừa "đập" xong một con Mig 21. "Cứ tưởng phản lực cơ thế nào, em choảng cho hai búa tạ mà thân đã bẹp rúm!" - Thành cười ngoác miệng.

    Nhưng không phải không có những tai nạn. Ông Hậu cho hay từng có những vụ nổ đầu đạn, nổ bình khí ở Quan Độ mấy năm về trước. Cách đây ba năm, một buổi chiều dân Quan Độ kinh hoàng vì hơn 20 người đang làm việc bỗng lảo đảo ngã lăn đùng ra đất. Thì ra một bình khí độc asen vỡ bung do một công nhân quai búa tạ vào, anh này ngỡ tưởng là bình phế liệu trong đó không có gì nên đập bẹp. Gia đình nhà chủ thuê công nhân đã phải bán hết đồ đạc để đi nuôi bệnh nhân và người nhà bệnh nhân tại bệnh viện huyện.

    Quan Độ hôm nay có gần 400 hộ dân thì có trên 40 doanh nghiệp tư nhân, gần 80 ôtô các loại. "Người dân ở đây lúc vào việc chỉ cần hô một tiếng là có vài tỉ ngay do anh em họ hàng xúm vào cho vay vốn đi "đánh hàng" mà không cần vay ngân hàng". Bên cạnh đó, đầu ra của những phế liệu này có nơi tiêu thụ ngay... trong xã. Làng Mẫn Xá được mệnh danh là làng nghề cô đúc nhôm nằm sát ngay làng Quan Độ. Cho nên sau khi mổ xác máy bay xong, nhôm lại được dân làng Mẫn Xá mua ngay tắp lự. Sắt vụn thì đưa sang Đa Hội (Đông Anh, Hà Nội), đồng vụn thì đưa sang Đại Bái (Gia Bình), dây dẫn, động cơ thì cho về chợ trời Hà Nội... và như thế làng Quan Độ "mổ xác máy bay" sẽ ngày càng liên tục phát triển!

    "Nhưng giàu thế mà lo đấy!" - ông chủ tịch xã Vân Môn nói. Nghề buôn phế liệu và chế biến phế liệu đã làm nơi đây ô nhiễm khủng khiếp, bệnh hô hấp và bệnh da liễu luôn hoành hành khiến cả thanh niên trai tráng cũng còi cọc, ho hen. "Anh có biết không, đợt tuyển quân vừa rồi, khối anh thanh niên bị loại vì sức khỏe kém đấy, không khí khét nồng như thế thì hỏi phổi nào chịu được, ngực thằng nào cũng lép kẹp!" - ông Hội thở dài.
    ĐỖ HỮU LỰC
  9. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Chùm ảnh: Về làng Quan Độ xem “mổ” máy bay

    Chủ nhật, 28 Tháng mười 2007, 09:30 GMT+7




    [​IMG] [​IMG]

    - Mới đây làng Quan Độ, xã Vân Môn, huyện Yên Phong (Bắc Ninh) được nhiều người biết đến hơn vì đã mua được hơn 20 chiếc máy bay cũ đủ loại từ Mic 19, Mic21 đến IL18…


    không khí mổ máy bay trong làng nhộn nhịp tấp nập, khói bay nghi ngút, khách đến thăm cũng nhiều, người bán kẻ mua tấp nập, còn các cháu học sinh thì có được lái "nguội" máy bay…
    [​IMG]



    Chỉ bằng những công cụ thô sơ như búa đục, cuôc chim và xà beng... những chiếc máy bay đã được nhưng thợ “mổ” phân loại đâu ra đấy…nhiều nhất vẫn là nhôm, được đưa vào lò đúc thành khối hoặc đúc ngay thành nồi ngay tại làng. Người làng cho biết: "Những chiếc may bay này mới nhập về chủ yếu nhập về từ trong phía Nam, ở làng luôn có thợ tỏa đi săn đò thành lý nhờ những thứ này mà Làng có nhiều người giầu lên trông thấy".
    Mời các bạn thăm làng Quan độ để xem cảnh máy bay được”mổ” và không khí làm việc ở làng:
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]


    • Lê Bích
  10. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Chuyện vui buồn ở một làng đồng nát

    Làng Quan Độ, Vân Môn, Yên Phong (Bắc Ninh) ngoài nghề nông còn có nghề đồng nát. Người dân Quan Độ ngược xuôi trong Nam ngoài Bắc, buôn đủ thứ được cho là "đồng nát" nhưng nhờ đó, làng đã có cả những tỷ phú tiền đô.
    Cả chục cái xác tàu bay to như toà nhà, tất cả đều tan rã dưới tay búa tay kìm của người Quan Độ. Này là đồng, là chì, là bóng bán dẫn, tụ điện, con trở… loại nào đi loại nấy rồi kìn kìn theo ôtô của các chủ hàng tỏa đi khắp nơi, mang lại nguồn thu nhập không phải nhỏ cho ngôi làng thuần nông này.
    Cách nhanh nhất để người Quan Độ phân loại phế liệu là đốt cháy nhựa, vải dầu và các chất cách điện khác bọc kim loại. Và không đâu xa, họ đốt ngay trước cửa nhà, ngoài đầu ngõ, hết chỗ thì mang ra cách đồng đầu làng, đốt cho tan hoang, như cháy nhà, cháy chợ.
    Bước chân vào làng Quan Độ là đã thấy tức ngực vì khói. Người Quan Độ ngực lép kẹp vì phải hít cái thứ khói bụi khét lẹt mà trong thời tiết lạnh lại càng khó tan. Hỏi tại sao độc hại thế mà vẫn làm, người Quan Độ cười hiền lành: quen rồi mà, với lại cuộc sống phải có cái mà ăn chứ… Kiếm tiền bằng sức lao động chân chính chẳng có gì sai.
    Người Quan Độ đường hoàng làm giàu bằng chính đôi tay của mình. Trớ trêu thay, những thứ cực kỳ độc hại mà ở những nước phát triển, người ta phải bỏ tiền ra để được tiêu huỷ nó thì người Quan Độ lại bỏ tiền ra mua nó về, bầy đầy đường làng, ngõ xóm. Những thứ rác độc hại kia làm sao lại có mặt tại Quan Độ? Có cậy răng người dân nơi đây cũng không tiết lộ! Chuyện làm ăn mà. Nhờ nó làng Quan Độ mới có những tỷ phú tiền đô.

    [​IMG]
    Đường làng Quan Độ tấp nập xe cộ vào "ăn" hàng
    [​IMG]
    Những cuộn dây điện ngổn ngang khắp đầu làng ngõ hẻm báo hiệu việc làm ăn phát đạt
    [​IMG]
    Bóng dáng những chiếc ôtô xuất hiện ngày càng nhiều trong làng Quan Độ.
    [​IMG]
    [​IMG]
    kể cả những chiếc biến thế điện loại đại, bên trong có cả trăm lít dầu nhờn và cơ man là đồng
    [​IMG]
    Vào ngày nông nhàn, giúp việc buôn bán đồng nát ngay tại làng trở thành công việc mang lại thu nhập tốt cho các bà các chị.
    [​IMG]
    Những món “hàng ngoại” được mổ ngay trong làng…
    [​IMG]
    Các cuộn dây điện cỡ lớn…
    [​IMG]
    … cũng được tuốt sạch, để trơ lõi đồng sáng loáng.
    [​IMG]
    … chen chân cả vào chỗ vui chơi của trẻ nhỏ.
    [​IMG]
    Cửa hàng nhỏ ngay trong làng Quan Độ lại là nơi có thể dễ dàng mua được đèn
    phóng máy bay, tụ điện cao thế, đi-ốt phát quang, vỉ mạch máy tính… với giá rẻ bất ngờ.


    (Theo Dân trí)​

Chia sẻ trang này