1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thanhvy6

    thanhvy6 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/03/2011
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    313
    Những ngày gần đây, rộ lên cùng lúc hai bài thơ về đất nước của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm và "hậu duệ phát xít Nhật" Trần Mạnh Hảo. Về bài "thơ ***" của Trần Mạnh Hảo thì trên Đôi Mắt cũng đã có đăng một bài đối đáp của tác giả Thiên Lý. Riêng về bài thơ của bác Nguyễn Khoa Điềm thì tôi có nhiều băn khoăn, phần vì bác từng là một nhà chính trị cao cấp, phần vì trước giờ tôi chưa thấy tên tuổi bác dính dáng gì đến đám "rận sỹ chấy thức" cả. Còn chuyện bác là nhà thơ nổi tiếng thời kháng chiến chống Mỹ thì tôi không cho là một "yếu tố giảm trừ" vì các vị như ông Nguyên Ngọc, ông Trần Mạnh Hảo, ông Bùi Minh Quốc,...cũng từng là những tên tuổi lớn trong làng văn học Việt. Tôi tìm hiểu thì được biết bài thơ "Đất nước những tháng năm buồn" của Nguyễn Khoa Điềm được gửi cho blog Quê choa và được ông Lập đăng lên ngày 22/04. Hai ngày sau, blog Quê choa đăng bài "Đất nước có bao giờ buồn thế này chăng?" của Trần Mạnh Hảo mà như tác giả của bài "thơ ***" này thổ lộ thì ông ta lấy cảm hứng từ bài thơ của NKĐ để viết bài này.


    Viết xong bài này rồi tôi vẫn chưa yên tâm vì không lẽ ý thơ của một nhà chính trị mà lại "rõ như ban ngày" vậy sao? Não con người ta có 2 phần: bên trái thì xử lý các vấn đề về phân tích, lập luận, số liệu,...; bên phải thì phụ trách mảng nghệ thuật, sáng tạo, màu sắc, mộng mơ, "đi mây về gió",... Do đó những người thiên về " bán cầu não phải" như TMH thì có khả năng thơ phú nhưng về chính trị, lý luận thì thích gì phán nấy. Ông NKĐ là một nhà chính trị cao cấp (cựu ủy viên BCT), một nhà thơ nên chắc chắn ông "thuận" cả 2 bán cầu não. Vậy phải chăng ông gửi gắm điều gì trong bài "đất nước 2" này?
    Tôi đọc đi đọc lại bài thơ mới của ông và phát hiện những điều mà trong lúc bức xúc đã không để tâm tới:

    "Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
    Như kẻ khát nước qua sa mạc"
    "Tin tốt lành" có thể là bất cứ lĩnh vực nào chứ không cứ gì là các vấn đề xã hội, kinh tế như đám rận đã và đang nhai đi nhai lại mỗi ngày.
    "Người giàu, người nghèo đều ngủ
    Cả bầy ve vừa lột xác"
    Cả xã hội đều đang ngủ hay cả "thượng tầng" đều đang ngủ mà không để ý đến "cả bầy ve vừa lột xác"? Phải chăng đó là cách nói ví von cho hiện tượng "tư bản hóa" một "bộ phận không nhỏ đảng viên"? Phải chăng có những con sâu đã cảm thấy quá bức bối trong cái kén và rục rịch đòi hóa ****?
    "Sao mình thức ?
    Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?"
    Phải chăng đó là một câu hỏi về tương lai của sự nghiệp cách mạng dân tộc mà các thế hệ lãnh đạo đi trước đã gầy dựng? Phải chăng đó là lời khẳng định ông vẫn đang "mải mê đeo đuổi" sự nghiệp ấy dù rằng "chung quanh yên ắng cả"? Biết ai còn thức cùng ông?
    "Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
    Có còn bay trong đêm
    Sớm mai còn giữ được màu đỏ ?
    Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
    Mong gặp một con cá hanh khác ?"
    Những câu này phải chăng bộc lộ rõ hơn sự trăn trở của ông? Sớm mai dậy, cờ có đổi màu cùng với sự lột xác của những "con ve"? Trên dòng "sông vắng" (ngoài dòng chảy của đất nước, dân tộc), có những "con cá hanh" đang đi tìm đồng loại của chúng để liên kết lại?
    "Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
    Đời đời an ủi
    Cho người đã khuất và người sống hôm nay …"
    Phải chăng niềm hy vọng vẫn thấp thoáng "trên đỉnh núi"? vẫn còn đó những gương mặt thức cùng ông để canh chừng "lũ ve sầu lột xác""con cá hanh đi tìm đồng loại"?

    Nói tóm lại, nếu hiểu theo ý này thì "nỗi buồn" của bác Điềm là hoàn toàn khác, hoàn toàn trái ngược với "nỗi buồn" của đám Trần Mạnh Hảo. Đó là "nỗi buồn" của một tấm lòng ngày đêm trăn trở với vận mệnh đất nước, với sự nghiệp cách mạng của dân tộc chứ không phải "nỗi buồn" vu vơ, bệnh hoạn của đám người đang phỉ nhổ vào lịch sử, vào đất nước vì lợi ích cá nhân nhỏ nhen của họ. Và nếu đúng vậy, đám "rận sỹ chấy thức" quả thật đã bị "troll" một vố "cay sống mũi, xụi sống lưng" (cụm từ này tôi mới "sáng tạo" đó nha)!
    Nếu đúng như vậy, bài thơ "Đất nước 2" của bác Điềm mới thực sự là một bài thơ hay chứ "tênh hênh" như cách "thẩm định thơ" của đám "rận sỹ chấy thức" và đám "nặc nô" thì quả thực là phí một đời làm thơ của bác ấy.
    Khi "ngộ" đến đây rồi thì tôi tin rằng bài thơ của bác Điềm nhằm mục đích chuyển tải những thông điệp như đã phân tích ở trên. Chỉ thắc mắc một điều là tại sao bài thơ của bác ấy lại được gửi vào một "thùng rác" như quê choa, để rồi được phát tán đi khắp nơi như một thông điệp "chống chế độ" với sự "thẩm thấu thơ" ngu dốt của đám "rận chủ"? Dẫu ngượng ngùng vì bài đối đáp trong lúc vội vã của mình, nhưng ngẫm lại đó cũng có thể là lời nhắn nhủ đến bác í nếu suy luận trên của mình là sai hoặc cho những ai còn muốn diễn giải bài thơ của bác Điềm theo ý Trần Mạnh Hảo đã "tư duy"!
  2. thanhvy6

    thanhvy6 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/03/2011
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    313
    Đây là bài của tay Hòa Bình gửi chấy sĩ Trần Mạnh Hảo

    Nước mày buồn, nhưng nước ****** vui

    Thế za mày đã tròm trèm bảy chục
    đáng ra ****** phải gọi bằng chú, nhẽ thường
    tiếng việt ta, cứ mất dạy là thằng, ngay luôn
    mất dạy thế, *** ai coi hàng cha hàng chú
    ....
    ****** nhìn sông thấy tung tăng tôm cá
    thấy rộn vang tiếng lũ trẻ nhỏ nô đùa
    mày bảo sông là đất nước thở dài
    ví mới chả von, đúng là như ***
    mày có thở ngắn dài cũng mặc
    đừng ngoác mồm phả hơi thối vào sông
    ...
    cái *** gì mà ý thức hệ lang băm
    rồi cơm nguội bơ vơ, thạch sùng tắc lưỡi
    rồi cái gì mà giẻ rách tâm thần, hoàn lương chân lý
    toàn những lời lảm nhảm vô nghĩa của thằng khùng
    à, *** ****** nói gì mà “thùng rác nhân dân”
    ra mày bảo nhân dân là thùng rác hả?
    mẹ, thứ mày ra đường coi chừng nhân dân vả
    gãy mẹ răng, húp cháo cũng chẳng xong
    ...
    thoạt tiên ****** cũng định trao đổi vài dòng
    mà mày toàn viết CLGT
    sực nhớ ra, phàm là người tử tế
    *** ai đi tranh luận với thằng điên
    ...
    bố thật, cái đầu mày lệch mẹ nhiều niên
    biết *** gì nữa đâu mà chờ lời thật giả
    xưa nay chăm chăm những thằng ngồi lên quá khứ ỉa
    thằng *** nào cũng dở khùng dở dại, quả báo ngay
    ...
    ngày xưa bảo “thống nhất non sông, cơm muối cũng tày”
    giờ nhà cửa thêng thang, bia bọt đầy mồm vẫn ngoang ngoác chửi
    ngày xưa cắp chiếu nằm sân ga mấy ngày chờ xe lửa
    nay sáng Hà Nội, chiều Sài Gòn, mai Sing, Mã, Thái, Âu
    lên thì cũng từ từ chứ vèo vèo được *** đâu
    cứ bụp phát đòi thành Anh thành Mỹ
    mà Anh Mỹ thất nghiệp, tệ nạn cũng đầy ra đó
    chỗ *** nào chả có dở, có hay ...
    ...
    À, quên, ****** vừa mới nói trên đây
    *** hơi đâu luận với thằng thần kinh bất ổn
    thôi, đã lỡ tay gõ rồi thì cứ để
    xóa hay không cũng chả làm gì
    ...
    mày buồn, thì kệ ****** đi
    đáng kiếp đứa nào đời vui không biết hưởng
    đâu phải ****** không biết, không trải những trái ngang, khốn khổ
    nhưng nhìn rộng ra đời ****** vẫn thấy vui, à ha.
    ....
    Cũng bởi có thằng quăng "thơ ***" của mày vô nhà
    làm ****** đang làm việc, thấy thối qúa
    mần vài câu thế cho hạ hỏa
    chả cần lựa ngôn từ, chả e*** tới lui
    hay dở gì cũng cứ bốt lên thôi
    mày mất dạy, việc *** bố lịch sự
    ...
    Thôi, bây giờ ****** phải mần nốt việc
    mai nghĩ lễ mừng đất nước thống nhất rồi
    việc có xong thì đi chơi mới vui
    còn mày buồn, xin mời cứ việc
    ...
    Đèo mẹ, cũng ở trên đất Việt
    tự dưng nảy nòi một lũ dở hơi
    toàn những là thất, bát thập đến nơi
    rõ già đầu còn ngu hơn con lợn
    ...
    Thôi, kết luận vậy đi, mày thấy buồn kệ mẹ
    nước mày buồn, nhưng nước ****** vui
  3. zzlovevnzz

    zzlovevnzz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/09/2012
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    34
  4. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Ông Điềm là thằng cha tào lao. Già gần xuống lỗ ném tầm bậy vào quá khứ và thả một cục rắm vào tương lai cho bọn trẻ.

    Ông Điềm ngày xưa ở TƯ đỡ đầu cho ông Mãn tỉnh TT Huế, giờ Ô Mãn bị phanh phui việc khai man thành tích để làm Anh hùng LLVT nên ông Điềm câm mồm đ.éo câm lại còn viết thơ cảm thán.

    Đúng là ngu không bao giờ có tuổi.

    Thằng Lập người Quảng Bình đấy có gì mà nó chả đăng. Cái dân Quảng Bình nổi tiếng là đâm bị thóc chọc bị gạo cơ mà.
  5. Bat_Nhat_1_8

    Bat_Nhat_1_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2012
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    0
    Thằng Tầu dỏm đó mà chú cứ khoe với anh làm gì ? nó có yêu chủ tịch Mao ko ?
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Nè reng mờ chú mất dậy rứa :-w
  6. zzsubmarinezz

    zzsubmarinezz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/04/2012
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    63
    Đài Loan lật mặt âm mưu ‘kích động đểu’ của Trung Quốc

    Giới học giả và chuyên gia Đài Loan đã không ngần ngại chỉ thẳng ra rằng, sự “bày tỏ quan ngại sâu sắc và kịch liệt lên án Manila” hay “gửi lời chia buồn với đồng bào Đài Loan” chỉ là trò kích động gây căng thẳng giữa Đài Bắc và Manila để “thừa nước đục thả câu”...

    http://infonet.vn/The-gioi/Dai-Loan-lat-mat-am-muu-kich-dong-deu-cua-Trung-Quoc/80425.info
  7. seadragon1012

    seadragon1012 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2011
    Bài viết:
    396
    Đã được thích:
    0
    Đệch, nói cái éo giề dân QB đấy bố tướng
  8. Bat_Nhat_1_8

    Bat_Nhat_1_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2012
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    0
    “Bệnh gian và tham của người Việt không thể chữa được” [-(

    (GDVN) - Người Việt có thói xấu lớn nhất là sợ nói ra cái xấu của mình, ai nói ra cái xấu của mình thì coi người đó là kẻ thù và họ vội gạt đi để lấp liếm: “Tôi không như thế”… Chính “hệ miễn dịch” với cái xấu không còn khiến người Việt không thể phát triển được…” - Đó là nhận định của nhà nghiên cứu, phê bình Văn học Vương Trí Nhàn khi mở đầu câu chuyện nói về tính cách, điểm mạnh, điểm yếu của người Việt trong bối cảnh hội nhập thế giới.


    LỜI TÒA SOẠN: Lá thư của một học sinh lớp 4 Việt Nam đường hoàng gửi các nhà lãnh đạo cao nhất Trung Quốc, đã thể hiện rõ khát vọng hòa bình, bảo vệ vẹn toàn chủ quyền và khát vọng làm chủ đất nước, của những công dân tương lai. Những công dân tương lai này sẽ tiếp bước những cái tên đã trở thành huyền thoại trong giới khoa học toàn cầu như Ngô Bảo Châu. Tên của doanh nhân Phạm Nhật Vượng được xướng lên trong danh sách tỉ phú thế giới của Forbes, đã chứng minh khát vọng của nhiều doanh nhân thời đại mới muốn góp phần đưa nước Việt sánh vai các cường quốc 5 châu.

    Đặng Lê Nguyên Vũ muốn Trung Nguyên vượt qua Starbucks ngay tại Hoa Kỳ trên con đường chinh phục vị trí lãnh đạo ngành cà phê thế giới; Hai CEO của Vingroup và Viện nghiên cứu phát triển giáo dục Việt Nam là Lê Thị Thu Thủy và Giản Tư Trung lọt vào danh sách những nhà lãnh đạo trẻ toàn cầu; Hai nữ yếu nhân của Vinamilk và Dược Hậu Giang là Mai Kiều Liên và Phạm Thị Việt Nga lọt danh sách 50 nữ doanh nhân quyền lực nhất Châu Á… tất cả đều là minh chứng hùng hồn của những khát vọng Việt đang trỗi dậy mạnh mẽ trên trường quốc tế.

    Nhưng như vậy đã đủ cho một nước Việt hùng cường?

    Để cổ vũ, phát hiện và tôn vinh cho khát vọng ấy, Báo điện tử Giáo dục Việt Nam chính thức mở chuyên mục “Vì Khát vọng Việt” từ tháng 5/2013. Chuyên đề đầu tiên sẽ là: Người Việt “mạnh” hay “yếu”?

    Để có cái nhìn đa chiều, bài đầu tiên (dưới đây) xin được nói về những tật xấu, điểm yếu khổng lồ của người Việt qua góc nhìn của nhà nghiên cứu văn hóa, phê bình Vương Trí Nhàn.

    Bài 1: “Bệnh gian và tham của người Việt không thể chữa được”

    Người Việt có thói xấu lớn nhất là sợ nói ra cái xấu của mình, ai nói ra cái xấu của mình thì coi người đó là kẻ thù và họ vội gạt đi để lấp liếm: “Tôi không như thế”… Chính “hệ miễn dịch” với cái xấu của không còn khiến người Việt không thể phát triển được…”.

    Đó là nhận định của nhà nghiên cứu, phê bình Văn học Vương Trí Nhàn khi mở đầu câu chuyện nói về tính cách, điểm mạnh, điểm yếu của người Việt trong bối cảnh hội nhập thế giới.

    Người Việt không thể phát triển vì… quá nhiều thói xấu

    Nhắc đến nhà nghiên cứu, phê bình văn học Vương Trí Nhàn, không ít người Việt vẫn “cay cú” ông vì cái tội “vạch áo cho người xem lưng” khi nêu rõ tuốt tuồn tuột những thói hư tật xấu của họ qua những tác phẩm văn học, tác phẩm báo chí và qua chính phát ngôn của ông trong cuộc sống hằng ngày.

    Dẫu biết, nêu lên những thói xấu là để cảnh tỉnh, để ai đó thấy bóng dáng của mà “tránh đi, thay đổi đi” và quan trọng là giúp người Việt nhận ra những điểm yếu để sửa chữa trong bối cảnh hội nhập với thế giới nhưng theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn, làm được điều đó là không dễ, như thể con kiến đối đầu với một tảng núi.


    [​IMG]
    Nhà nghiên cứu, phê bình Văn học Vương Trí Nhàn: “Hệ miễn dịch” của dân mình với thói xấu đã không còn nên không thuốc gì chữa trị được”

    Gần 10 năm, kể từ khi bài viết đầu tiên về thói xấu của người Việt được công khai trước dư luận, đến nay khi ngồi nói chuyện với ông, nhắc đến chủ đề này, nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn vẫn lặng lẽ nói: “Hệ miễn dịch” của dân mình với thói xấu đã không còn nên không thuốc gì chữa trị được”. Với ông điều đó rất nguy hiểm, vì nó làm người Việt, nhất là người Việt trẻ không tiến lên được.

    Quote:
    Vương Trí Nhàn là nhà nghiên cứu, phê bình văn học từng gây tiếng vang lớn nhất và được dư luận biết đến nhiều nhất với hàng loạt bài viết đăng tải trên báo Thể thao – Văn hóa nhiều năm về trước về chủ đề: “Thói hư, tật xấu người Việt”. Khi đó mỗi bài viết của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn đều là nghiên cứu, tập hợp những nhận định, góc nhìn của giới trí thức, học giả Việt Nam đầu thế kỷ XX về dân tộc mình.

    Dù sau những bài viết này của ông có rất nhiều ý kiến đánh giá, nhận định trái chiều. Nhưng có một điều ai cũng thừa nhận là ông dám nói thẳng, nói thật những tồn tại, những tật xấu mà ai cũng có thể bắt gặp đâu đó của người Việt.
    Là người yêu văn học Nga, câu nói của nhà văn Sêkhôp: Một con người sẽtốt hơn nếu ta nói cho anh ta biết anh ta là người thế nào... chính là “đòn bẩy” để nhà phê bình Vương Trí Nhàn tập hợp lại tất cả những nghiên cứu thói xấu của người Việt từ trước đến nay của ông với mong muốn chia sẻ, mỗi người hãy nhìn lại mình để tốt hơn.

    Từ sự đúc kết ấy, nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn nhận định: Người Việt bây giờ nhiều thói hư tật xấu hơn nhiều so với trước đây.

    Với nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn, cái xấu nhất của người Việt chính là ghét những ai nói ra cái xấu của mình. Ông cho rằng người Việt chỉ thích được người khác khen. Ngay cả khi người khác chê mình hợp lý, họ cũng thấy khó nghe.

    Theo ông, người Việt không thể phát triển vì… quá nhiều thói xấu.

    Chính từ thói xấu này theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn, kéo theo người Việt lại nặng óc hư danh và sống không có lý tưởng. “Trước đây ông Phạm Quỳnh từng nói: Dân ta là dân rất hiếu danh, mà hiếu hư danh, tật đó dẫu người nông nổi xét xã hội mình cũng đủ biết. Từ trên xuống dưới từ thấp chí cao, từ anh khố rách trong làng cố cầu cạnh cho được chức trương tuần phó lý để được người ta khỏi gọi là bố đĩ, bố cu cho đến bậc phú hào nơi thành thị thi nhau mà mua lấy tiếng ông bá. ông hàn để ra mặt thượng lưu trong xã hội. Cậu cả, cậu hai luồn lót hàng chục, hàng trăm để được gọi là thầy thông thầy phán… hết thảy đều như có cái ma lực nó run rủi, phải cố chuốc lấy chút danh tiếng hão mới mãn nguyện”, nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn nói.

    Cũng bàn đến thói xấu nhất người Việt là ghét ai nói cái xấu của mình, nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn cho rằng một phần vì cái tính tự ái của người Việt. Ông rất thích và tâm đắc hai câu thơ của nhà thơ Tản Đà: “Dân hai lăm triệu ai người lớn/Nước bốn ngàn năm vẫn trẻ con”. Theo ông dân mình “trẻ con” lắm, thích khen, ảo tưởng rất nặng trong tâm lý.

    Vì tính “trẻ con” nên hay tự ái, cứ khen thì vỗ tay vào còn hễ ai chê thì bực dọc khó chịu và chối ngay theo cách: “Tôi không như thế”… Nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn coi đó là thói nói dối, một thói xấu đáng lên án của người Việt hiện nay.

    Hệ miễn dịch với thói xấu không còn nên… không có thuốc chữa

    Tuy nhiên theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn thói xấu thứ hai của người Việt không phải là nói dối mà đáng buồn hơn là nhiều người Việt hiện nay không có nhu cầu tự nhận thức, xem lại mình là người như thế nào, đặt mình trong thời gian, không gian cụ thể thì sẽ ra sao.

    Một người nước ngoài từng nói: Người Việt ít có khả năng đặt mình vào vị trí người khác. Nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn cho rằng nhận xét đó rất chính xác, người Việt ta chỉ tri kỷ chứ không tri âm, hai kẻ nói chuyện với nhau như hai người điếc. Tiếp nữa thói xấu người Việt là sự thiếu chính xác trong mọi thứ, thiếu khoa học, thiếu nghiên cứu sống rất bộc phát hồn nhiên.

    Nhưng nhìn lại tất cả theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn “cái xấu người Việt có rất nhiều và tựu trung lại một đó là sự tham và gian”.

    Từng đi và nghe người nước ngoài nói rằng người Việt Nam gian xảo và tham lam ngẫm lại ông cho rằng đúng vì tham danh, tham lợi nên người ta phải nói dối phải gian xảo với nhau.

    Tất cả những thói xấu này theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn sẽ cản trở sự phát triển của dân tộc Việt Nam. Hơn hết cái thói tự kỷ trung tâm luận, thấy mình là trung tâm, cứ bắt người khác phải theo ý mình. Sự kiêu ngạo quá lớn của người Việt so với thế giới là điểm bất lợi cho sự phát triển của từng cá nhân và của đất nước.

    Ví thói xấu người Việt là căn bệnh nan y, theo nhà nghiên cứu Vương Trí Nhàn nếu là thầy thuốc ông cũng chịu “bó tay” khi được hỏi về phương pháp “điều trị” thói xấu người Việt. Ông cho rằng, thói xấu ở đâu cũng có nhưng người Việt hiện nay thì “Hệ thống miễn dịch với thói hư tật xấu đã không còn nên không thể trị được”.

    http://giaoduc.net.vn/Vi-khat-vong-...-cua-nguoi-Viet-khong-the-chua-duoc/295114.gd

    Gian manh xảo quyệt, tham lam tiểu nhân....ôi Trung Hoa thật bất hạnh khi ở gần kẻ tiểu nhân nầy [-(
  9. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    nói thật là trung quốc cao cờ quá, cái trò cù cưa ở khu vực Ladakh chắc làm cho Ấn bắt đầu e ngại rồi, Ấn vừa rút khỏi cuộc tập trận với Mỹ, Nhựt, không biết tiếp theo có ảnh hưởng j đến việc hợp tác hải quân giữa ta và Ấn không nửa
  10. suhomang

    suhomang Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2012
    Bài viết:
    15.659
    Đã được thích:
    1.839

Chia sẻ trang này