1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà E xi tăng - Chinh phục mốc 0 Tết độc lập, lòng vòng Tây bắc băng qua 3 đèo, thăm lúa bậc thang

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi cupcuacut, 09/07/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ninjarloanthi

    ninjarloanthi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    1.434
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài tường thuật của bác Chuối và xem ảnh của mọi ng , bây h e mới thấy hối hận vì ngồi nhà , ko đi cung này đấy .
  2. BellaCiao

    BellaCiao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2009
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    @ Anh Khánh Chuối, Milu là ai thế?
  3. hoannguyen84

    hoannguyen84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2010
    Bài viết:
    3.235
    Đã được thích:
    5
    Ông sẽ còn fải hối hận nhiều, cứ chịu khó ngồi nhà đi[:D]
  4. seiya0412

    seiya0412 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2010
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    Hồi 3 mới ra. Tuyệt chiêu "nhất đao đại phá kình phong" của Trưởng lão Khánh chuối quả nhiên danh bất hư truyền. Chuyến đi đã qua từ lâu, mà tuyệt chiêu vẫn thể hiện thần uy, làm lòng người háo hức ;)) =))) :-bd:-bd:-bd
  5. songoku_8x

    songoku_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2010
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Trưởng lão ơi, viết hay quá, càng đọc càng thấy thích, trưởng lão luyện nội công cho ra tiếp mấy hồi sau đi nhé, hồi hộp dõi theo từng hồi :D
    Super like it ;))
  6. thanhngan86

    thanhngan86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2010
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    "super like it" ;)) gặp lại cố tri :)
  7. vuanhtuanbk

    vuanhtuanbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2008
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao mà lại bị out, không thể đọc được tiếp, quả này phát hành thì đảm bảo thu được ối đấy.
    Mà cho e hỏi, vothuong661 là ai thế ? Để e còn xin chữ ký, hâm mộ quá.
  8. vuanhtuanbk

    vuanhtuanbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2008
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Bác khánh chuối văn thơ lai láng quá, vô được trang 14,15 mới biết :D.
  9. vothuong611

    vothuong611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2009
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Gió lộng đỉnh Khoang La San
    Bên em đứng giữa đất trời đẹp tình ta

    Hồi 4
    Giờ hỏi cảm giác của các cao thủ khi đứng trên đỉnh Khoang La San, khi nhìn vào cột mốc có quốc huy của Tổ Quốc như thế nào; khi khoác lên mình chiếc áo lá cờ tổ quốc; khi cầm quốc kỳ tung bay trong gió; Khi ngoảnh mắt sang các nước lân bang…. Vâng chắc sẽ có nhiều câu trả lời nhưng tựu trung đó là một cảm giác hân hoan, tự hào, cảm phục, vui sướng… Vâng không vui sướng sao được, khi trước hết là tự mình vượt qua bao gian khó để được đặt chân mình lên đây khi mà những nam thanh, nữ tú ấy bình thường một bước là lên xe, xuống xe, suốt ngày ngồi máy lạnh cặm cụi làm việc. Vậy mà họ những con người trẻ tuổi bỏ lại tất cả sau lưng để vượt qua bao khó nhọc, gian lao trên hành trình mà đôi lúc tưởng chừng như sẽ phải bỏ cuộc, đầu hàng nhưng rồi họ đã cùng nhau chia sẻ niềm vui. Đó là niềm vui trong mỗi con người, trong mỗi trái tim nhưng xen lẫn đó là niềm tự hào, khi họ đứng giữa đất trời lộng gió tại cột mốc biên giới, mảnh đất của Tổ Quốc. Họ muốn nói điều gì, có lẽ đơn giản chỉ là Tôi là người Việt Nam! Nếu khi Tổ Quốc cất tiếng gọi thì những con người ấy sẽ đứng lên, toàn thể dân tộc sẽ đứng lên. Dù là kẻ địch có mạnh chừng nào cũng không thể khuất phục được! Hàng ngàn năm nay đã minh chứng cho điều đó, không thể chèn ép được một dân tộc như của chúng ta đây!

    Lúc này tôi bỗng nhớ đến bài thơ được coi là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của dân tộc

    Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
    Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư.
    Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
    Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư



    [​IMG]

    [​IMG]

    Trở lại với việc chinh phục đỉnh Khoang La San của bang E xi tăng. Như đã nói ở trên khi tiếng gà rừng gáy báo hiệu trời sắp sáng thì toàn bộ các cao thủ trong bang đã dậy, sửa soạn để lên đường. Tất cả đều biết đây sẽ là một ngày dài với bao khó khăn, gian khổ trước mắt nhưng trong mắt họ ngời lên quyết tâm, mỗi người ăn tạm bát cháo rồi chuẩn bị lên đường, họ gửi lại tư trang hành lý tại phủ nha Sín Thầu để lên đường. Khi vừa đi được khoảng 1 dặm đường thì trời bắt đầu đổ mưa, đường lầy lội, trơn trượt khó đi hơn có lẽ trời định thử thách ý chí của mọi người đây nhưng mọi người vẫn hồ hởi, tiếp bước lên đường. Sau khoảng nửa canh giờ thì đến được phủ quân cơ 317, mọi người quyết định để một số cao thủ lên trình điệp văn còn mọi người tá túc tại một tửu điểm ven đường để tránh mưa. Khi vào đến phủ quân cơ 317 thì được biết các tướng lĩnhđang họp bàn việc quân cơ nên chúng tôi ngồi chờ, phủ quân cơ 317 sau khi được xây mới thì khang trang và đẹp hơn trước nhiều. Trong lúc chờ đợi, có dịp trò chuyện với một người lính nơi đây thì được biết anh mới lên nơi biên cương này được 1 năm, trong 1 năm ấy, anh đã biết được sự khắc nghiệt của thời tiết nơi đây quả là “ngày thì nắng cháy nhưng đêm giá lạnh đầy, rừng mờ sương khuya…”, quê của anh ở tận Bắc Giang, anh cho biết nơi đây chủ yếu là người dân tộc Hà Nhì, anh nói khi nào đến Tết người Hà Nhì thì lên đây, vui lắm! Quả thực trong câu chuyện anh kể khiến tôi vô cùng cảm phục những người lính nơi biên cương này, dẫu cuộc sống còn muôn vàn gian khó nhưng họ vẫn ngày đêm bảo vệ vững chắc vùng biên này.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Sau một hồi thì thêm rất nhiều cao thủ các bang khác lên trình điệp văn tại đây, quang cảnh thật náo nhiệt xứng danh cho lần luận kiếm này. Khi việc họp quân cơ đã xong, chúng tôi trình điệp văn và được sự đồng ý của phủ quân cơ 317 cho phép lên đỉnh Khoang La San, phủ còn cử rất nhiều người lính dẫn đường các cao thủ để tránh đi lạc sang lân bang.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Chúng tôi bắt đầu hành trình chinh phục mốc số 0 khi mà trời bắt đầu mưa nặng hạt hơn, đường đã nhầy nhựa toàn bùn. Sau vài con suối nhỏ, rồi những ngọn đồi thấp, chúng tôi tiếp tục lên đường trong tiếng mưa, tiếng trò chuyện hồ hởi chưa có dấu hiệu mệt mỏi. Qua khỏi những ngọn đồi ấy chúng tôi tiến vào khu rừng cỏ tranh, nơi đây cỏ mọc um tùm, cỏ cao quá đầu người, đứng từ trên nhìn xuống thì chúng tôi chỉ là như những con kiến xen lẫn trong đám cỏ mà thôi. Lúc này trời mưa rất to, từng hạt mưa quất vào mặt lạnh buốt, nước bắt đầu chảy ào ào dưới chân, đường bắt đầu trở nên trơn trượt, bùn đã quấn đầy vào chân khiến cho mỗi bước đi trở nên nặng nề. Khi này thì chỉ những cao thủ có khinh công tuyệt đỉnh mới tránh khỏi những cú ngã, trong những cao thủ ấy phải kể đến H. vova, Na cầm thủ, nữ hiệp Milu… trong các cao thủ có khinh công tuyệt đỉnh ấy không thể không nói đến nữ hiệp Mai Thị Thu H. nghe giang hồ đồn nàng là đệ tử chân truyền của Mai Siêu Phong ngoài cửu âm bạch cốt trảo thì khinh công của nàng là Lang ba vi bộ, một bộ pháp kỳ ảo. Đây là một bộ pháp tức là cách thức di chuyển thần kỳ chiếu theo 64 quẻ trong Kinh Dịch. Năm xưa Đoàn Dự, thế tử nước Đại Lý, chơi bời lêu lổng, chỉ học văn, không thèm học võ để nối nghiệp dòng họ Đoàn với môn Nhất Dương Chỉ lừng danh thiên hạ. Rồi, vui bước giang hồ, Đoàn Dự lạc vào hang động, cấm địa của Vô Lượng phái và vì mê nhan sắc của pho tượng ngọc chàng đã học được môn Lang Ba Vi Bộ lấy ý từ bài Lạc- Thần- Phú:

    Lang ba nhón gót
    Chẳng nhiễm bụi trần
    Chuyển mình lấp loáng
    Mặt tựa hoa Xuân,
    Miệng cười chúm chím
    Lặng lẽ xuất thần
    Nhìn người yểu điệu
    Quên ngủ quên ăn


    [​IMG]

    Nàng đã áp dụng bộ pháp này để leo núi, tay thì dùng cửu âm bạch cốt trảo nắm lấy cỏ tranh hai bên, chân dùng bộ pháp Lang ba vi bộ di chuyển. Điểm kỳ lạ ở đây là khi các cao thủ dùng mã bộ dạng ra để đề khí cỏ hai bên để di chuyển thì nàng vẫn di chuyển một hàng theo lối người mẫu diễn trên sàn chưa không phải đang leo núi. Có một cao thủ đã hỏi nàng cớ sao lại di chuyển như vậy và đã bị mắng cho một trận. Sau này cao thủ hỏi ra mới biết nàng là con gái chưa chồng sao mà di chuyển kiểu dạng chân ra được. Quả là thiên hạ hiếm có.
    [​IMG]

    Càng di chuyển thì lớp cỏ tranh càng trùng trùng điệp điệp hết ngọn núi này lại đến ngọn núi cỏ tranh khác. Lúc này chỉ những cao thủ nội lực thâm hậu thì vẫn di chuyển băng băng còn lại thì nội lực đã suy giảm nhiều di chuyển chủ yếu dựa vào cỏ cây ven đường để đi lên vì lúc này đây mặt đất đã trở thành những vũng lầy trơn tuột. Những cao thủ bị tụt lại sau trong bang là nữ hiệp Ngân giang, vạn lý T. bk, nữ hiệp E xi tăng, công tử XO, song hiệp Milu… Vượt qua được hết những ngọn núi cỏ tranh, mọi người đặt chân đến vùng đá xen lẫn là những cây dương sỉ, lúc này có lẽ đã chính ngọ, bầu trời vẫn u ám nặng trình trịch. Tiếp đến là khu rừng, lúc này mọi người không còn có thể dùng khinh công để di chuyển vì đường đi rất khó vô cùng lắt léo phải dùng đủ các thế trườn, bò, trèo, đu… để di chuyển. Rất may các cao thủ bang Trekking đi trước đã buộc một sợi dây để mọi người thay nhau treo, đoàn người cứ chậm chạp di chuyển xuyên trong rừng đôi lúc tưởng chừng như đã bị lạc khiến mọi người hoang mang. Lúc này nguồn nước mang theo đã cạn kiệt mà được biết quãng đường còn dài mọi người cảm thấy vô cùng chán nản, đôi chân đã không còn theo ý muốn nữa lúc nào cũng chỉ muốn nghỉ nhưng rồi các cao thủ động viên nhau tiếp tục đi, họ dìu, giúp đỡ nhau trên từng quãng đường. Quả thật có những đoạn đường phải nằm xuống để bò rồi nằm ra để trượt xuống thật là muôn vàn khó khăn, gian khó. Nếu gặp trời nắng ráo thì có lẽ không đến nỗi vất vả như vậy nhưng hôm nay gặp phải trời mưa nên con đường trở nên dài và khó đi gấp bội phần.


    [​IMG]

    Và sau năm canh giờ di chuyển đến lúc dường như mọi người không còn sức lực để đi nữa, ý niệm bỏ cuộc đã lớn dần trong đầu khi nước không còn, lương thực mang theo cũng đã cạn, đôi chân không theo ý muốn, toàn thân ướt sũng nước mưa từ sáng, đôi chân đau nhừ… thì đỉnh Khoang La San hiện ra trước mắt mọi người, quang cảnh náo nhiệt giữa các cao thủ, họ chúc mừng nhau đã đặt chân lên đây, họ thay nhau thể hiện tình yêu tổ quốc, biểu dương lòng tự hào. Và lúc này đây dường như những khó nhọc, vất vả, gian khổ của quãng đường đi đã tiêu tan hết chỉ còn niềm vui sướng, tự hào và trong lòng mỗi người đều biết sẽ còn, sẽ còn nhiều đỉnh cao nữa họ sẽ chinh phục. Nhìn quốc kỳ tung bay trong gió, những lá quốc kỳ mặc trên người, họ dường muốn gửi đi một thông điệp, có chúng tôi đây con cháu lạc hồng!
    [​IMG]

    Sau một hồi thể hiện hết niềm vui sướng, các cao thủ quyết định quay về kẻo trời tối sẽ rất khó di chuyển với địa hình nơi đây. Dù đi xuống có phần đỡ mệt hơn khi di chuyển lên. Nhưng không phải vì thế mà quãng đường thuận lợi hơn, nếu quy số “ếch” mà các cao thủ bắt được hôm ấy thì có lẽ đủ cho cả một năm ăn lẩu. Tuy vậy không ít cao thủ vẫn thể hiện được bản lĩnh như H. vova không những không “vồ ếch” lần nào ngoài ra cao thủ này còn nói không ngừng nghỉ quả thật nội công cao thâm khó lường. Có lẽ cao thủ được các nữ hiệp ngưỡng mộ nhất có lẽ là cao thủ Tráng, dù di chuyển khó khăn nhưng đã không quản ngại giúp đỡ các nữ hiệp. Quả thật xứng danh anh hùng! Mặc dù đã di chuyển không ngừng nhưng khi qua khỏi rừng cỏ lau thì trời đã tối, lúc này xung quanh đã trở nên mờ mịt đường đi đã rất khó nhận biết và điều mà mọi người lo lắng đã xảy ra. Mọi người đã đi lạc! Dù đã có hoa tiêu dẫn đường nhưng vì trời đã tối xung quanh rất giống nhau, chúng tôi đi loanh quanh vẫn không thể tìm đường đi. Một cảm giác buồn chán, thất vọng dần xâm chiếm mọi người, lúc này bụng đói, miệng khát, người mệt lả, bàn chân tên cứng, đau buốt… có cao thủ quyết không đi ngồi một chỗ đợi tiếp viện ra đón. Sau một hồi vạch lá, rẽ đường dường như hoa tiêu đã tìm ra một lối mòn nhỏ để đi nhưng rồi đi được một quãng lại không thể xác định được quả thật không bút nào tả xiết cảm xúc lúc này. Và rồi như một tia sáng cuối đường hầm, phủ quân cơ 317 đã cử một đội đi tìm kiếm sau khi không thấy mọi người trở về đúng giờ, thật không sao nói hết cảm giác lúc đó.

    [​IMG]

    Mọi người trở về phủ quân cơ 317 lúc trời đã tối đen như mực. Lúc này mọi người đều đã để hết hành lý tại phủ Sín Thầu nên đành mặc quần áo ướt, bẩn để lên 317 để ăn tối, quả thật các anh nơi đây rất chu đáo nhiệt tình, vẫn để cơm, rượu để chờ chúng tôi. Và bữa giao lưu ấy thật ấm tình, có lẽ rất lâu nữa cũng sẽ không quên được những tình cảm của các anh nơi ấy.

    Hết hồi 4
    [​IMG]


  10. ninjarloanthi

    ninjarloanthi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    1.434
    Đã được thích:
    0
    Cái này ở chỗ nào đấy bác Khánh , đợt e lên ko để ý . Nhìn yêu đời thế
    [​IMG]

Chia sẻ trang này