1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

...Bỏ cuộc với cái thứ vớ vẩn là A

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi xuan.sami, 01/10/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4

    Hi. thanks A nhiều nhé
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Thế này thì mâu thuẫn quá, với cả Sami còn chưa nghĩ đó là tình yêu. Yêu thì ko phải, vì cả 2 đều ko muốn và ko nghĩ như thế, còn bạn thì ko phải ... Cứ luẩn quẩn giữa những thứ ko định nghĩa được như thế...
  2. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Thứ 7 ....

    Hôm nay chắc A vẫn đi làm, A vẫn thường như thế vì có ở nhà cũng chẳng yên, A bảo lương tâm ko cho phép. Đêm qua, lần đầu tiên E ngủ quên, bỏ dở tin nhắn đang trả lời cho 1 người bạn... Những câu hát nhạc chờ của A cứ vẳng mãi bên tai ... "người dùng ko nghe máy".

    Tối qua E lang thang, ngửi hương hoa sữa dọc theo những con phố. Đi qua nhà A, tự hỏi ko biết giờ này A đã về nhà chưa? E biết vào giờ đó A vẫn lang thang cùng những người bạn và khi nhấc máy gọi cho A, E biết A đã trở về nhà.

    A vẫn bảo, khi ko biết phải làm thế nào, A thường hay chọn giải pháp là trốn chạy. E biết A thấy sợ những cuộc trò chuyện làm cho mình xích lại gần nhau hơn, E biết A sợ phải đối mặt với những quan tâm, lo lắng dành cho A... rằng lúc này A ko sẵn sàng, rằng A ko đáng để 1 người như E yêu thương! Lúc nào A cũng nghĩ là A ko tốt, rằng A thực sự thấy mình có lỗi với E, rằng đáng lẽ E phải ghét A chứ ...

    Sao lúc nào cũng nghĩ E phải giống những người bình thường khác. E ko cần những tình cảm đời thường mà người ta hay dành cho nhau, E mệt mỏi lắm. Những thứ như thế đem đến cho người ta hạnh phúc, nhưng cũng làm cho người ta đau. Vậy nên E ko cần, ko cần những cái như thế. Yêu thương thường mong manh lắm!

    A ah! Nghe máy đi. Chỉ cần biết là A đã về nhà, chỉ cần nghe giọng nói của A thôi ... E sẽ vùi những nỗi nhớ, sẽ cất giữ những thương yêu, để chúng mình trở lại là những người xa lạ trong những ngày tháng tới.

    A ah! Đừng nghĩ nhiều như thế!

    Đừng bắt E kết thúc khi tất cả chưa thực sự bắt đầu... EnA ... nhiều lắm!
  3. honey25

    honey25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/08/2010
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    1
    Bạn ơi, hãy cố gắng cân bằng bản thân bằng cách tìm niềm vui từ các hoạt động thể thao, kết bạn mới để thấy được giá trị của chính mình và đầu óc bớt suy nghĩ. Cuộc sống còn rất nhiều điều ta cần khám phá, còn nhiều người cần sự quan tâm của ta, cần ta nỗ lực và phấn đấu. Trường hợp của mình cũng gần giống bạn nên mỗi ngày mình tập cách sống cân bằng, ko để ai đó chi phối mình quá nhiều. Mình tập yêu bản thân, yêu gia đình và những người bạn thân. Mình chạy bộ mỗi sáng và cảm thấy hạnh phúc vì cơ thể mình, sức khỏe vóc dáng của mình thay đổi theo hướng tốt và điều đó phải được quan tâm hàng đầu. Làm theo cách của mình đi, đảm bảo bạn sẽ thấy kết quả khả quan. Chúc bạn vui.
  4. saodoingoi80

    saodoingoi80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2003
    Bài viết:
    3.424
    Đã được thích:
    5
    Giai đoạn chờ đợi tình yêu này là mãnh liệt nhất đấy bạn ạ. Cứ viết đi, sau này đọc lạ sẽ thấy thật thú vị. Chứ đến khi yêu rồi, lại chẳng biết viết gì về nó nữa :)
  5. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4

    Tớ chỉ cần 1 người có thể nghe tớ nói, 1 người sẵn sàng nhấc máy giữa đêm khuya để lắng nghe những gì tớ nói dù có thể người đó đang thực sự rất mỏi mệt sau 1 ngày dài làm việc căng thẳng. Từ ngày quen nhau, tớ mới chỉ thực sự gặp người ấy duy nhất 1 lần ... những lần khác chỉ là vụt qua trên con đường mỗi khi người ấy đi làm. Ban ngày người ấy bận lắm, thậm chí còn ko biết rằng hàng ngày vẫn có người nhìn mình, có người đang thắc mắc bởi cái khuôn mặt lạnh lùng hay 1 kiểu tóc mới ... Lúc nào cũng chỉ biết nhìn thẳng con đường và mải miết lái xe ... ko biết lúc đó trong suy nghĩ, người ấy nghĩ gì.

    Không phải tớ ko thể dừng lại, tớ nghĩ mình ko phải kiểu con gái yếu đuối như thế. Chỉ là tớ ko muốn thôi ... Những lúc như thế này, uh, rõ ràng là tớ đang buồn, rõ ràng là tớ chới với lắm, nhưng ko phải lỗi của người ấy, ko có gì phải trách móc, ko có gì phải thấy khó chịu ... tớ quen với cảm giác này rồi.

    Cảm ơn ấy, cảm ơn những người cho tớ những lời khuyên hữu ích. Tớ vẫn ổn. Tớ chỉ muốn ghi lại những cảm giác của 1 ngày trống vắng ... như chủ nhật này!
  6. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Trời Hà Nội sang thu ... Mùa thu bắt đầu bởi hương hoa sữa dọc khắp các con phố. Hôm nay thì có thêm gió, trời se se lạnh! Đi chậm từ nhà đến công ty, trong lòng bỗng thấy trống trải, cô đơn đến lạ. Dù phố phường vẫn ngập tràn xe cộ, dù mọi người vẫn ngược xuôi, hối hả ... chỉ có E thấy mình đơn độc.

    7h54' sáng ... giờ này chắc A vẫn chưa dậy.

    Ở cái công ty ấy, chắc chẳng ai quản lý giờ giấc của A, A thường lên công ty muộn hơn mọi người, muộn hơn E vì những giấc ngủ, bởi đêm qua lang thang về muộn, lại thỉnh thoảng phải nghe điện thoại của E cho đến tận 1, 2 giờ sáng. E đã muốn ko như thế nữa, ảnh hưởng tới sức khỏe của A. Nhưng thời gian qua E bối rối quá, E thấy bất lực với chính bản thân mình ... E ko thể làm được bất cứ việc gì ra hồn. Tối nào E cũng chờ A trở về nhà để nói chuyện với A. Chỉ 1 chút thôi ... E cũng có thể ngủ ngon hơn trước.

    Mấy ngày nay A ko nghe máy, có vẻ như A vẫn muốn trở về như trước kia, khi cuộc sống ko có E. Tin nhắn E gửi đi cũng ko có hồi đáp. E buồn!

    Người ta rủ E đi uống! E mượn rượu để hết buồn, nhưng càng uống càng thấy mình buồn hơn. Chỉ ước rằng người ngồi trước mặt E kia là A chứ ko phải 1 người khác. E vẫn hứa sẽ ko say cho đến khi A là người có thể đưa E về nhà. Và E đã giữ lời hứa, đã ko say, nhưng đường về nhà sao dài quá, con đường ko có bước chân A. Hương hoa sữa vẫn thơm hoài những bước chân E qua... con phố này có A ... E đã chẳng thế giữ A lại khi A ko muốn. E ko muốn A là người đàn ông khuất lấp nỗi cô đơn của ai đó. E chỉ cố đi tìm một người đàn ông yêu E thực sự. Và E tin A ở đây đó, rồi A sẽ xuất hiện ngay thôi ...

    A ah! Cách giữ chặt tình yêu nhất là phải yêu bằng cả trái tim mình...
  7. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Trời vẫn lạnh thế, mọi người đi ra ngoài hết, chỉ còn mỗi E với sếp ở văn phòng. Bình thường E sẽ chẳng chat chit, chẳng viết cũng ko picachu nếu có sếp ở đây ko phải E sợ, cấp trên chưa bao h nặng lời với E vì E ý thức được trách nhiệm và hiệu quả công việc của mình. Nhưng gần đây E ko thế. E đang thực sự thấy buồn, và E ko muốn làm việc gì hết.

    Có người rủ E đi Sapa. E chưa đến đó bao h, E vẫn nghĩ sau này E sẽ đi với người E yêu quý. E sợ cái thời tiết này. Hà Nội khiến E thấy lạnh, trên đó có lẽ sẽ lạnh hơn. Cái lạnh về thể xác khiến cho tâm hồn cô đơn. Mà thực sự E đang cô đơn, vậy nên E từ chối. Dù biết rằng đó có lẽ là cách tốt để E F5 lại tinh thần của chính mình. Cuộc sống ...

    A còn nhớ ko, chúng mình cũng đã từng hẹn, sau dự án A đỡ bận hơn, khoảng cuối tháng 8 mình sẽ đi biển, để 1 ngày ko có laptop, ko điện thoại và những bận rộn đời thường. Bây h đã sang tháng 10. HN đã sang thu, năng nhẹ và nhiều gió, thế mà vẫn chưa 1 lần được đặt chân cùng A đến biển. Có những khoảng thời gian thổi tàn những lời hẹn ước ... Tiếc nuối làm chi, buồn làm chi, tất cả sẽ qua rồi ... sẽ ổn cả thôi.

    Có 1 chú dế mèn lang thang, đi tìm 1 vì sao ko tên đã vô tình đánh mất, đi tìm 1 điều ko có thật giữa ngàn vạn điều vô nghĩa ở trên đời. Đêm nay ... dế mèn lang thang!

  8. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài đầy những mộng mị ... 3h45' sáng E tỉnh dậy, điện thoại vẫn đang trong chế độ gọi. Chẳng biết từ bao h E có thói quen đó, cứ gọi và gọi, dù biết là A sẽ ko nhấc máy đâu. E buồn!

    Con đường vẫn chẳng rộng hơn cũng ko hẹp hơn, chỉ có E vẫn dõi theo những bước A đi, giây phút đó E chỉ muốn thời gian ngừng lại, muốn A cứ đi tiếp và ko quay đầu lại. Nếu nhìn thấy E, có lẽ lúc đó trông E đáng thương lắm!

    A vẫn mặc áo ngắn tay dù hôm qua trời có gió, lạnh. A vẫn trở về nhà rất muộn, vẫn lang thang bạn bè dù tối qua trời có mưa - lạnh. A vẫn chẳng chịu để ý đến sức khoẻ của mình. A sẽ ho mất thôi. A vẫn bảo ho rồi sẽ lại khỏi. E biết thế nhưng vẫn thấy xót lòng mỗi tiếng A ho, mỗi lần thấy A sụt sịt, mỗi khi thấy giọng A nghẹn lại.

    Phải giữ gìn sức khoẻ A nhé! Còn bao nhiêu lời hứa A chưa thực hiện cho E. Còn đi biển, đi bơi thuyền, đi xem phim, còn sức khoẻ để hứa rằng sẽ nhấc máy và nghe những lời E nói. Đợi khi E trở về, A phải thực hiện hết những lời đã hứa với E.

    Chắc chắn như thế, phải không A?
  9. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Dạo này E chán quá, ấm ức nhiều chuyện mà ko biết nói cùng ai A ah. Sao A ko nghe máy, nghe máy đi E. E thực sự thấy cần A...
  10. xuan.sami

    xuan.sami Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/09/2010
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    4
    Em đã thức cả 1 đêm, 1 đêm dài ko bấm máy gọi cho A. Bây h thì E ốm rồi, E thấy mệt mỏi quá, khó chịu nữa. E ko thể dừng lại, dù mối liên hệ giữa A và E đôi khi chỉ là những cú điện thoại. A đã hứa với E mà, sao nhất định phải đối xử với E như thê!

Chia sẻ trang này