1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

rèn tâm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi troichieu, 21/11/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kohieusao

    kohieusao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    1.563
    Đã được thích:
    0
    phải là luyện tâm chứ rèn tâm hóa ra là rèn tim à
  2. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    tết sắp đến rồi, với riêng con tết bắt đầu bằng việc về quê thắp hương cho ông bà. năm nay không về để thắp hương cho ông bà được, buồn quá
    từ khi sinh ra con đã không biết thế nào là tình cảm ông cháu, lại thiếu hụt tình cảm bà cháu, phải nghe kể và chứng kiến nhiều chuyện chả vui vẻ gì. Con chỉ ý thức được như thế là thiệt thòi khi đi học cô giáo yêu cầu viết bài văn kể về ông bà của mình, khi được nghe lũ bạn say sưa kể về ông bà tụi nó, khi nghe mẹ kể ông ngoại đã nghiêm khắc rèn mẹ và các bác thế nào... tết năm nay cháu không về thắp hương cho ông bà được
    tết đến, rồi cùng mẹ đi chợ sắm tết, cúng ông công, ông táo, dọn dẹp nhà cửa, gói bánh trưng,... bao nhiêu là việc, cái ý định đi bán hoa tết trong con nó cứ nguội dần, con đâu ở một mình, giờ con thích chăm chút cho gia đình mình hơn. Cụm từ "gia đình sum vầy" nghe thiêng liêng thật, nhưng con thấy nó xa vời quá, tết nào cũng có chuyện khiến mình phải buồn.
    đó là trước tết, cúng giao thừa xong thì cũng gần như xong tết, chỉ còn họ hàng gặp nhau hôm mùng 1, nhà mình khách khứa cũng ít, rồi theo mẹ đi chùa, tụ tập bạn bè, vậy là hết tết
    càng đi nhiều con càng thấy gia đình là chỗ dựa an toàn nhất, dù bố mẹ sống không hạnh phúc
    nếu có ai nói con chỉ biết về với mẹ, chả cần hiểu ẩn ý của mấy lời nói đó, con cũng chỉ biết cười. mỗi người có hoàn cảnh, môi trường sống khác nhau do đó cách nhìn nhận về con người, cuộc sống cũng khác nhau, con chẳng đánh giá gì ai, chỉ cười vì chả hiểu họ biết mình thế nào mà nói được mấy câu đấy
    giờ con chả muốn hơn thua với ai nữa, việc mình mình làm, không gây ảnh hưởng xấu đến người khác mà sao có lúc không làm được.
  3. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    nhạt nhoà
    với c hồi đấy ta nghĩ nhiều hơn bây giờ, nhiều hoài bão, khát khao hơn bây giờ, cuộc sống lúc nào cũng phải thật tươi mới, và không thể chấp nhận những gì quá mờ nhạt
    với c bây giờ cuộc sống không có gì thú vị, c nói năng và hành động như 1 cái máy, như được lập trình sẵn
    ko đâu t thấy c vẫn có công việc riêng của mình ngoài việc học, vẫn cố gắng học hỏi để tạo ra nhiều cái mới đúng với chuyên ngành it của c, có chăng là môi trường, là ta mong muốn quá nhiều để rồi khi thực tế ko đc như vậy, ta lại chán
    t thì ngược lại đấy, ít nhất t cũng đang nghĩ thế, t đã bỏ qua quá nhiều thời gian tuyệt vời đc bên cạnh c, bên cạnh nhiều người mà t rất quý, t rất yêu, nhưng t lại cư sử chả có gì đặc biệt với họ, t thấy tiếc
    t cứ nhạt nhoà như vậy suốt mấy năm cấp 3, và cả khi lên đại học
    t nghĩ nhiều nhưng chỉ ích kỉ cho riêng mình
    t muốn làm gì đó cùng với bạn bè mình thế nên t tham gia nckh với v2, haiz...
    t chán cái cảnh 1 mình thế này lắm, c bảo t yêu đi, nhưng yêu ai, ai yêu, bừa đi, t cũng muốn yêu lắm chứ, nếu cứ bừa thì t yêu lâu rồi
    c bảo t giờ lớp có nhiều bạn gái không còn 1 mình như hồi năm nhất nhưng t lấy đâu ra 1 đứa cùng thích đi lang thang phố xá với t, cùng thích ngồi lặng lẽ, cùng nhau làm cái gì đấy dù nghe qua thật điên rồ nhưng rất vui vẻ vì đc làm cùng nhau
    t đòi hỏi nhiều quá
  4. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    em tự nhủ khi nào nghĩ tới a sẽ nhớ cả nhiều người thân khác của mình nữa và e đã làm đúng thế...
    em không lưu sdt nào của a, không lưu 1 tin nhắn nào của a, của cả bạn a nữa, đọc xong là e xoá, có sdt lạ nào gọi đến và e gọi lại ko nghe máy, e cũng xoá
    hôm nọ vui lên 1 chút khi nt cho a nhưng theo quán tính bấm nhầm sang sdt của đứa bạn thân...
    quan điểm và cách sống của chúng ta khác nhau, em chẳng dám đối mặt chứ đừng nói là cố hoà hợp
    vậy tại sao e vẫn nghĩ tới a?
    để thêm cảm giác khác lạ trong cuộc đời buồn tẻ này
    để tự cho là có người đang dõi theo mình, em cứ tự sướng thế cho đỡ tủi
    để lặng lẽ quan sát a
    và e sẽ sống tốt
  5. nguoicohuong

    nguoicohuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2005
    Bài viết:
    14.268
    Đã được thích:
    5
    ước j mình 20 tuổi để mình rèn lại tính, rèn lại tâm, rèn lại tầm, đi nhiều nơi hơn, làm nhiều việc hơn, he he..
    P/s: xin lỗi mình sipem bạn nhé .
    Chúc bạn thành công
  6. junchen

    junchen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    1.660
    Đã được thích:
    0
    chào bạn,
    tiêu đề bạn lấy cho topic rất hay : ' RÈN TÂM'
    bạn lấy status rất đúng : 'dục tốc bất đạt'
    nhưng nội dung hơi sai lệch, có thể bạn đã đọc sách nhà Phật hoặc một triết lý nào đó được viết bởi một cao tăng, nhưng còn chưa thấu đáo. Không sao, quan trọng là trong tâm bạn đã muốn.
    Phật không dạy bạn không chủ đich không mục tiêu và không kế hoạch, triết lý đạo Phật dạy rằng: hãy biết việc mình làm, tập trung vào nó mà làm, miễn là đúng với đạo đức đúng lương tâm đúng pháp luật mà thôi, đừng để tà niệm lấn át, hoà hoãn chuyển hướng tích cực cho chữ Tham. Khi bạn có sự kiên định đó thì bạn mới có sự điềm tĩnh và vững vàng. Những việc khác, việc xung quanh, bạn nghe- nhìn- cảm chỉ để BIẾT mà thôi.
    Bạn học của bạn có thể chơi lô đề cờ bạc, chuyển bóng bánh, chuyển trang bóng rất thành công, có điều kiện ăn ngon mặc đẹp, gái đẹp, vật chất, nhưng hãy tâm niệm : ' để Biết mà thôi, đừng bình luận bạn đó, cũng đừng học tập, hãy kiên định điều mình cho là đúng. Đó là điềm tĩnh và vững vàng. Chỉ khi bạn có điềm tĩnh mới có quyết định đúng.
    Chúc bạn thành công.
  7. ngatun267

    ngatun267 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/11/2007
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Kiên Định nào
  8. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    xin cảm ơn mọi người
    @ bạn junchen: đúng là mình thiếu sự điềm tĩnh và kiên định, mình đang cố gắng khắc phục điều này. Mình không đi nghe giảng đạo phật, mình chỉ vào loiphatday để biết cách cư xử đúng mực với mọi người, để tĩnh tâm lại..
    @ bạn nguoicohuong: giờ mình biết điều này không có việc gì là làm quá muộn hay quá sớm cả
    @ bạn ngatun267: :)
  9. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    đôi điều về làm việc nhóm
    đang trong thời gian dồn dập phải nộp tiểu luận, tin vui là đã tìm được tài liệu và tin buồn là hạn nộp chưa đầy 2 tuần nữa, tiểu luận, bài tập lớn, nhỏ, việc nọ, việc kia và cái nào cũng muốn làm. Có bạn làm nhóm đỡ được cũng tốt thật. Nhưng:
    - cái cảm giác không yên tâm khi để người khác làm
    - cái sự chậm tiến độ 1 cách quá đáng, 1 phần do bản thân chưa biết sắp xếp
    - cái cảm giác trong nhóm có đứa ko muốn làm mà chỉ muốn hưởng thụ công sức của người khác
    - cái cảm giác công sức mình bỏ ra không được mọi người biết đến
    - cái chán nản vì tập thể thiếu đoàn kết để xảy ra những chuyện rơi tự do thế này, bạn tự nhủ chấp nhận đi rèn được cách làm việc với nhiều người khác nhau
    - nhiều mâu thuẫn nảy sinh khác trong quá trình... và bạn sẽ cố kiềm chế giận dữ, nóng nảy như sáng nay nữa
    vì có lẽ quan điểm của bạn khác mọi người: bất kì công việc gì muốn có kết quả tốt phải có sự đầu tư công sức vào đó, ko chấp nhận những gì đại khái, bạn không phải siêu nhân mà chỉ đọc đã hiểu và nhớ ngay được. Cái này ai cũng nghĩ là đúng nhưng đến lúc làm thì lại xuề xoà, dễ dãi...
    hết 2 tuần này thôi, cố lên, h2!
  10. troichieu

    troichieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2010
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này