1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nga gia nhập NATO

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi Al-Qaeda, 05/03/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. DKSH

    DKSH Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2011
    Bài viết:
    896
    Đã được thích:
    39
    năm 88 LX ở CR ko tham chiến vì tranh chấp mấy bãi đá chửa đến mức xung đột ở 2 quốc gia vả lại bộ ngoại giao của họ ko cho phép thì đời nào HQ dám tự ý quyết định.
    Mỹ nhà thằng e tài giỏi thế sao vẫn để bọn cọng hành đu càng?=))=))=))=))=))=))=))=))=))=))
    sao khi VN đụng trận vs THái Lan bắn rớt F16 huyền thoại đấy mỹ lại ko can thiệp.sao chỉ dám ngồi sủa bậy thôi?=))=))=))
  2. terminatorx

    terminatorx Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    19/11/2010
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    1
    ^choi hỏi VN bắn rơi F-16 hồi nào trong mơ à !!!
  3. hgbinh

    hgbinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2011
    Bài viết:
    745
    Đã được thích:
    1
    à vâng đúng là sử thi chưa ghi nhận trường hợp nào bắn rớt F-16, nhưng B-52 thì đầy rẫy nhỉ, đắt hơn thí mẹ nội, rớt một chú Mỹ đã xót hết của rồi chứ chưa nói chi tới hơn 30 con. Chưa kể hổi đó vũ khí phòng không mà đọ với F4 thì cũng như xài đồ hiện đại bây giờ bắn tèo F-16 thôi. Mà F-16 ngoài ba cái điện tử bây giờ hơn một tí còn lại mà so với F-4 một chín một mười nha chú.
  4. flooring

    flooring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2008
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0

    Cái lý luận cùi này mình nghe nhiều lần đến tức mình. LX đóng quân chỉ để làm cảnh, khi đụng chuyện mới biết. Cho nó đóng làm con mẹ gì. Cả một đống nước bu lại đánh VN (Phi, Mã, TQ) ngay trước mũi nó mà nó ngó lơ. [r37)]
    Còn nếu nó làm đúng thì LD mình là cức ngu khi nhắm mắt ký cái hiệp ước cho đóng quân trên lãnh thỗ mình. (???).

    Xin lỗi mình không nói bạn, chỉ bức xúc cái lý lẽ nguy biện này thôi.
  5. terminatorx

    terminatorx Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    19/11/2010
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    1
    ý kiến của bạn quá tuyệt >:D:)
  6. Ika

    Ika Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2011
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    hỏi ông HS năm 74 ko quân Mĩ đóng ở Guam, thái lan, hàn làm đếch gì ko ra giúp..... từ guam bay ra bắc Vn oanh tạc ném bom thì đc, còn từ guam ra HS ko đc àh, hạm đội 7 ở ngay gần đó cũng ko có bất kì động thái nào, ngoài việc báo tin là quân TQ tiến đánh HS, dù cho VNCH nhờ yêu cầu giúp sức..... lính VNCH rớt ngoài biển thằng Mĩ còn chẳng cứu nữa là.....
    BBC: Là sĩ quan, và đồng thời là người lính tham chiến, cảm nghĩ của ông thời gian đó như thế nào sau khi bị mất đảo?

    Ông Hồ Văn Kỳ Thoại: Bây giờ nhìn lại, thấy rõ ràng năm 1973 khi Hoa Kỳ bắt đầu rút khỏi Việt Nam, thì quân lực Việt Nam Cộng Hòa chiến đấu đơn độc không có sự hỗ trợ của đồng minh.

    Hoa Kỳ vốn là đồng minh trợ giúp nhiều nhất thì đã rút khỏi Việt Nam. Lúc đó miền Nam lại đang vướng vào cuộc chiến với Hà Nội, thành ra chúng tôi không có đủ quân để giữ những hải đảo đó.

    Tuy số quân hai bên không khác nhau nhiều nhưng chiến hạm của Trung Quốc tối tân hơn của VNCH. Chúng tôi quyết định rút lui khi cố vấn Hoa Kỳ cho biết 17 chiến hạm của TQ đang trên đường tới khu vực và khả năng sẽ có phi cơ phản lực tới từ đảo Hải Nam.

    Hạm đội 7 của Hoa Kỳ ở gần đó đã không trợ giúp, ngay cả khi chúng tôi cầu cứu.
  7. tekute1976

    tekute1976 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/02/2007
    Bài viết:
    1.022
    Đã được thích:
    250
    1978 với 1988 khác xa nhau rồi. 1988 đến 1991 có 3 năm thôi.
    Mà các bác có thích câu này không: Chủ đề đã bị khóa với lý do: Các bài viết đã đi quá xa với chủ đề ;))
    Có lẽ chủ đề này cũng nên bị khóa lại là vừa. Ít nhất trong vòng 20 năm nữa thì nó vẫn là chuyện hoang đường.
  8. James_Bond_007.

    James_Bond_007. Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/03/2011
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    4
    ko muốn gia nhập NATO sao lại ra oan với khựa làm chi ;))

    Nga ra oai với Nhật hay với Khựa !!!!


    Qua việc bố trí tàu chiến và tên lửa tại Viễn Đông, Nga trưng bầy vũ lực nhằm bảo vệ địa vị cường quốc tại châu Á và đối phó với sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc.
    Nhật báo Phố Wall ngày 3/3/2011 đăng bài Nga sợ Trung Quốc chứ không sợ Nhật Bản (Russia Fears China, Not Japan), của Michael Auslin, giám đốc Trung tâm nghiên cứu Nhật Bản thuộc Viện Nghiên cứu Doanh nghiệp Mỹ (American Enterprise Institute).

    Bài báo viết: Mấy tuần nay có 3 sự việc cho thấy Nga trở lại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Trước tiên là việc Bộ trưởng Quốc phòng Nga lấy danh nghĩa “Khảo sát quân sự” đến thăm một đảo trong quần đảo Kuril (Nhật gọi là Lãnh thổ phương Bắc). Năm ngoái Tổng thống Nga Medvedev cũng từng tới đây. Thứ hai, trong 10 năm tới, hải quân Nga sẽ chi hơn 150 triệu USD để tăng thêm vài chục tàu ngầm và tàu chiến, đồng thời chuyển trọng điểm về Thái Bình Dương. Thứ ba, Nga sẽ bố trí tên lửa tiên tiến loại đất đối không S-400 và tên lửa có cánh chống tàu chiến để bảo vệ quần đảo Kuril.

    Những sự việc trên đều có liên quan tới cuộc tranh chấp chủ quyền quần đảo Kuril giữa Nga với Nhật trong 7 thập niên qua, vì thế chúng dường như cho thấy quan hệ Nga-Nhật đang xấu đi. Cùng với dòng đô-la dầu mỏ liên tục chảy vào kho bạc của quân đội Nga, trong 20 năm nay, lần đầu tiên Moscow có biểu hiện sẽ triển khai sức mạnh của mình tại vùng Bắc Thái Bình Dương.

    Thế nhưng Tổng thống Medvedev và ********* Putin rất có thể đang tạo dựng cơ sở nhằm tập trung lực lượng đối phó với Trung Quốc, đối thủ lâu dài thực sự của Nga. Vì nguyên do ấy mà Tokyo và Moscow cần tránh xuất hiện khủng hoảng mới trong quan hệ song phương và nên cùng nhau xem xét vấn đề đối phó với sự thách thức an ninh do Trung Quốc gây ra cho cả Nga và Nhật.

    Moscow muốn nhắc lại một lần nữa ảnh hưởng của họ tại vùng tiếp cận lợi ích chiến lược cốt lõi của Nga; khi giao thiệp với Trung Quốc, Moscow không muốn mình bị coi là nhân tố tiêu cực như Mông Cổ hoặc bị cô lập như Australia; tăng cường sức mạnh quân sự là cách trực tiếp thể hiện điều đó.

    Quan trọng hơn là ở chỗ: mục tiêu cuối cùng mà Medvedev và Putin quan tâm rất có thể là đối phó với sự phát triển của Trung Quốc tại vùng này. Vùng Viễn Đông Siberia thưa dân của Nga sẽ trở nên ngày càng có sức hút đối với một Trung Quốc đang mạnh lên về quân sự và đang tìm kiếm nhiều nguyên vật liệu và tài nguyên.

    Từ gỗ cho tới dầu mỏ, khí đốt, thậm chí nước sạch, Siberia có rất nhiều thứ mà tương lai Trung Quốc sẽ cần tới. 65% trữ lượng dầu mỏ của Nga thì nằm ở Siberia ngay phía Bắc Trung Quốc, tại đây còn có 85% trữ lượng khí đốt của Nga. Toàn bộ Siberia chỉ có khoảng 25 triệu người Nga, mật độ dân chưa đến 3 người 1 km2. Vùng Viễn Đông quá về phía Đông lại chỉ có 7 triệu dân, tức là mỗi km2 chỉ có 1 người. Trong khi đó các tỉnh phía bên kia biên giới lại có 100 triệu dân Trung Quốc.

    Chính phủ cho biết vùng Viễn Đông của Nga chỉ có 50 nghìn người Trung Quốc nhưng các thương nhân Trung Quốc đã kiểm soát khá nhiều khối lượng thương mại ở đây.

    Xét về mặt địa-chính trị , ảnh hưởng của Trung Quốc tại Siberia hầu như tất nhiên sẽ tăng lên theo sự teo lại của dân số Nga. Trong tương lai, chính phủ Trung Quốc rất có thể sẽ có quyền lợi tại vùng này.

    Điều đó đã kích thích Nga gần đây tăng cường sự hiện diện quân sự, chủ yếu là hải quân, kiên trì tuyên bố có chủ quyền đối với một số lãnh thổ nhỏ và tăng cường năng lực phòng ngự. Nhật Bản vốn dĩ không phải là yếu tố đe dọa Nga, lại trở thành tấm phông trong cuộc “tập đấu quyền Anh” giữa Nga với Trung Quốc.

    Tin từ Moscow ngày 1/3 của hãng Reuters dưới đầu đề Ánh mắt quân sự Nga hướng về phía Đông nhằm đối kháng Trung Quốc

    Qua việc bố trí tàu chiến và tên lửa tại Viễn Đông, Nga trưng bầy vũ lực nhằm bảo vệ địa vị cường quốc tại châu Á và đối phó với sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc.

    Sự trỗi dậy của Trung Quốc khiến các nhà lãnh đạo Nga phải nhìn về phía Đông và đánh giá lại kế hoạch quân sự thời Liên Xô mà mấy chục năm nay Nga vẫn theo đuổi: tiến hành chiến tranh trên bộ tại Âu châu hoặc xảy ra xung đột hạt nhân với Mỹ.

    Là quốc gia sản xuất năng lượng lớn nhất thế giới, sự hợp tác giữa Nga với Trung Quốc – quốc gia tiêu thụ năng lượng lớn nhất thế giới – dường như rất lý tưởng. Nhưng tốc độ tăng sức mạnh quân sự của Trung Quốc đã gây ra một loạt vấn đề: Nga cần làm thế nào để vừa đáp ứng nhu cầu dầu khí của Trung Quốc lại vừa đối phó với sức mạnh quân sự ngày một tăng của Trung Quốc? Thử triển khai vũ lực tại vùng Viễn Đông – nơi liên tục xảy ra tranh chấp lãnh thổ, và là nơi hai quốc gia có ngân sách quân sự lớn nhất thế giới là Mỹ và Trung Quốc đều quan tâm – là lời giải tốt nhất cho Nga đối với vấn đề này, tuy chưa phải là lời giải hoàn mỹ.

    Nga và Mỹ đã ký Hiệp ước mới về hạn chế vũ khí hạt nhân; Mỹ cũng nhấn mạnh Nga và phương Tây không thể xảy ra chiến tranh hạt nhân. Điều đó khiến cho Kremli có thể bố trí lực lượng nhiều hơn cho vùng Viễn Đông.

    Tháng trước, Tổng thống Nga Medvedev hứa sẽ bố trí vũ khí chiến lược trên mấy hòn đảo nhỏ có tranh chấp lãnh thổ với Nhật. Qua việc nhấn mạnh có chủ quyền đối với mấy đảo nhỏ bị Liên Xô chiếm đóng hồi chấm dứt Thế chiến II, Nga cho rằng họ có lý do bố trí số vũ khí này tại vùng Viễn Đông.

    Nhưng một số nhà phân tích cho rằng đây chẳng qua chỉ là sự hư trương thanh thế với Nhật mà thôi.

    Giữa thế kỷ XIX, qua đàm phán và sử dụng vũ lực, Nga giành được từ Trung Quốc một vùng lãnh thổ rộng lớn ở phía Đông Siberia giàu tài nguyên. Trong việc ấn định phần lớn chính sách đối với Trung Quốc, Nga đều e ngại Bắc Kinh muốn thu hồi vùng đất thưa dân này, một mặt để giành không gian cho số dân ngày một tăng của Trung Quốc, một mặt để khai thác các tài nguyên khoáng sản như dầu khí.

    Rõ ràng Nga không muốn có chiến tranh với Trung Quốc, nhưng một số nhà phân tích nói Moscow hy vọng rằng yêu cầu chủ quyền của Trung Quốc sẽ không phá vỡ sự cân bằng lực lượng nhạy cảm tại vùng Viễn Đông.
  9. James_Bond_007.

    James_Bond_007. Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/03/2011
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    4
    Trung Quốc chuẩn bị chiến tranh trên bộ với Nga !!!!




    Nguồn nhân lực vô tận biến quân đội Trung Quốc thành một quân đội thực sự đáng sợ, còn nhờ vào việc làm chủ các loại phương tiện kỹ thuật mới, nó trở nên bất khả chiến bại. Trung Quốc có khả năng đèp bẹp bằng quân số bất kỳ đối phương nào trong một cuộc chiến quy ước trên bộ. Bố trí binh lực của quân đội Trung Quốc cho thấy họ coi Nga là một trong những đối tượng tác chiến chủ yếu.

    Lục quân đã, đang và vẫn sẽ là nền tảng sức mạnh quân sự của quân đội Trung Quốc bởi lẽ số dân khổng lồ, hơn nữa là việc quá thừa mứa nam giới ở độ tuổi thanh niên mang lại cho bộ chỉ huy quân đội Trung Quốc một nguồn lực hiếm có mà lãnh đạo chính trị-quân sự các nước khác đến mơ cũng không thể có. Thậm chí là với sự lạc hậu nhất định về kỹ thuật so với quân đội nhiều nước, Trung Quốc vẫn có thể đè bẹp bằng số lượng mọi địch thủ mà họ gặp trong một cuộc chiến tranh quy ước trên bộ. Việc Trung Quốc coi ai là đối phương thì chỉ cần xem xét việc bố trí các cụm binh lực của họ.
    Mạnh nhất trong 7 đại quân khu của Trung Quốc là các đại quân khu với bộ tư lệnh đặt tại Bắc Kinh và Thẩm Dương, giáp giới với Nga (đại quân khu Bắc Kinh nhằm đối phó với quân khu Siberia của Nga, còn đại quân khu Thẩm Dương nhằm vào quân khu Viễn Đông của Nga).
    Hai đại quân khu này nắm giữ 4 trong 9 sư đoàn tăng và 6 trong 9 sư đoàn cơ giới, 6 trong 12 lữ đoàn tăng của lục quân Trung Quốc. 2 sư tăng và 1 lữ 1 tăng khác thuộc biên chế đại quân khu với bộ tư lệnh đặt tại Lan Châu (nằm ở phía Tây Trung Quốc, hướng vào Trung Á, Mông Cổ và Siberia ở phía Tây hồ Baikal), còn 1 sư tăng và 1 sư cơ giới, 2 lữ tăng và 1 lữ cơ giới duy nhất của quân đội Trung Quốc trong biên chế của đại quân khu Tế Nam nằm ở miền trung Trung Quốc và là lực lượng dự bị chiến lược cho các đại quân khu Bắc Kinh, Thẩm Dương, Lan Châu và Nam Kinh.
    Riêng tập đoàn quân 38 của đại quân khu Bắc Kinh chính là trường thử để tập dượt các thủ đoạn và phương pháp sử dụng các loại phương tiện kỹ thuật chiến đấu mới.
    Pháo binh của tập đoàn quân này được tự động hóa hoàn toàn và có độ chính xác không thua kém pháo binh Mỹ và vượt trội pháo binh Nga.
    Lực lượng tăng-giáp được đổi mới nhanh, tốc độ tiến công của lực lượng này, như kinh nghiệm các cuộc tập trận cho thấy, là cao hơn của quân đội Nga. Ví dụ, trong biên chế tập đoàn quân 38 có sư đoàn tăng số 6 tự động hóa hoàn toàn, được trang bị các xe tăng Туре 96.
    Tốc độ tiến công của tập đoàn quân 38 đạt 1.000 km/tuần lễ (150 km/ngày đêm).
    Tập đoàn quân này còn có lữ đoàn tên lửa phòng không số 4, đơn vị phòng không hiện đại nhất của Trung Quốc (trong đó có 1 tiểu đoàn tên lửa phòng không Tor).
    Trường thử thứ hai để thao luyện các phương pháp mới sử dụng lục quân là đại quân khu dự bị Tế Nam, trong đó có các sư đoàn kiểu mẫu, được trang bị tối tân nhất là sư tăng số 8 và sư bộ binh cơ giới nhẹ số 127.
    Các đơn vị cơ động còn lại của lục quân Trung Quốc (các sư đoàn tăng và cơ giới) thuộc biên chế đại quân khu Nam Kinh vốn có nhiệm vụ chính là đánh chiếm Đài Loan. Bố trí ở đây là 2 sư cơ giới đổ bộ đường biển, lữ xe tăng bơi duy nhất và lữ đặc nhiệm đổ bộ duy nhất. Tổng quân số của các đơn vị này là 25.000 quân. Tính cả lính thủy đánh bộ thì hải quân Trung Quốc sở hữu đội quân lính thủy đánh bộ lớn thứ hai thế giới sau Mỹ.
    Yếu nhất là các đại quân khu với bộ tư lệnh đặt tại Thành Đô và Quảng Châu, giáp giới với Ấn Độ và Đông Dương. Các đại quân khu này không có lấy 1 sư đoàn tăng hay cơ giới nào, tức là bộ chỉ huy quân đội Trung Quốc không dự tính tiến hành các hành động tiến công trên hướng Nam.
    Lực lượng của các đại quân khu này chủ yếu là các sư bộ binh cơ giới (bộ binh trước đây), loại hình đơn vị cổ lỗ nhất của lục quân Trung Quốc.
    Ở các đại quân khu khác, đa số các sư đoàn này được chuyển thành các lữ đoàn. Việc chuyển từ sư đoàn sang lữ đoàn diễn ra khá nhanh, mặc dù không thể tuyệt đối hóa quá trình này.
    Trung Quốc không định chuyển các sư đoàn tăng và cơ giới vốn là sức mạnh đột kích chủ lực của lục quân thành các lữ đoàn.
    Trong trang bị của lục quân Trung Quốc hiện có gần 10.000 xe tăng chủ lực (450 chiếc Туре 90II, 1.200 Туре 96, 200 Туре 98, 400 Туре 88С, 500 Туре 88В, 1.000 Туре 80, 500 Туре 79, 200 Туре 69, 5500 Туре 59) và 2.000 tăng hạng nhẹ (1.200 Туре 62, 800 Туре 63).
    Có thể liệt vào lại hiện đại là các loại tăng Туре 90II, Туре 96 và Туре 98, trong đó Type-98 được cho là không thua kém các loại tăng tốt nhất của phương Tây (М1А2, Leopard-2А6). Cả 3 loại tăng này được trang bị pháo 125 mm giống như loại lắp trên các loại xe tăng Nga (kể từ Т-64А).
    Tất cả các loại tăng còn lại của lục quân Trung Quốc là những biến thể cải tiến bất tận dựa trên xe tăng T-54 được Liên Xô chế tạo vào cuối thập niên 1940 (mà mẫu sao chép trực tiếp của T-54 là Туре 59), bởi vậy chúng có tính năng chiến đấu thua xa các loại xe tăng tốt nhất của phương Tây và Nga.
    Các loại xe thiết giáp khác (đến 3.000 xe chiến đấu bộ binh, 100 xe chiến đấu đổ bộ đường không, không dưới 8.000 xe bọc thép chở quân) hoặc là các mẫu sao chép các mẫu của Liên Xô hoặc cải tiến từ chúng, hoặc là do Trung Quốc tự phát triển (đôi khi có sử dụng công nghệ phương Tây).
    Cũng có thể nói như vậy về pháo binh Trung Quốc (đến 15.000 khẩu pháo, trong đó có 1.200 pháo tự hành, đến10.000 khẩu cối, đến 4.000 hệ thống rocket phóng loạt).
    Trung Quốc rất chú trọng pháo phản lực mà sức mạnh của nó người Trung Quốc đã nếm trải trong trận đánh thứ hai giành đảo Damansky trong cuộc xung đột biên giới với Liên Xô.
    Họ đã phát triển nhiều hệ thống rocket phóng loạt hạng nặng (Туре 83, А-100, WM-80, WS-1 cỡ từ 273-320 mm. Có thể sánh với chúng về uy lực chỉ có hệ thống MLRS của Mỹ và Smerch của Nga.
    Trong trang bị của lục quân Trung Quốc còn có đến 8.000 hệ thống tên lửa chống tăng và khoảng chừng đó pháo chống tăng, 150 hệ thống tên lửa phòng không cơ động (Tor, HQ-7, HQ-61, LY-60, PL-9D), đến 15.000 pháo phòng không (cỡ từ 23-100 mm).
    Tuy nhiên, số lượng pháo phòng không lớn như thế cũng không thể bù đắp cho việc thiếu hụt các hệ thống tên lửa phòng không, bởi vậy phòng không của lục quân Trung Quốc không đáp ứng các yêu cầu của chiến tranh hiện đại. Nhưng xét tới tình trạng suy sụp của Không quân Nga thì lực lượng phòng không như vậy cũng có thể đủ cho Trung Quốc.
    Lực lượng máy bay lục quân Trung Quốc rất đa dạng, gồm có các loại trực thăng của Nga (128 Mi-17, 30 Mi-8), của Mỹ (22 S-70C) và châu Âu (100 НС-120, 110 Z-9 [SA-365], 8 SA-342, 30 Z-11, 10 Z-8 [SA-321]).
    Đối với một quân đội to lớn như của Trung Quốc thì số lượng trực thăng như vậy hiển nhiên là không đủ. Quan trọng nhất là đến nay, quân đội Trung Quốc vẫn không có trực thăng tiến công và đây chính là nhược điểm cốt tử của họ.
    Lục quân Trung Quốc được huấn luyện rất tích cực, một số khía cạnh còn gây lo ngại.
    Ví dụ, tháng 9.2006, họ đã tiến hành cuộc tập trận quy mô chưa từng có dài 10 ngày của các đại quân khu Thẩm Dương và Bắc Kinh.
    Trong cuộc tập trận này, các đơn vị của 2 đại quân khu Thẩm Dương đã thực hiện cuộc hành quân đường dài 1.000 km đến địa bàn đại quân khu Bắc Kinh để giao chiến huấn luyện với các đơn vị của đại quân khu này. Việc chuyển quân được tiến hành bằng phương tiện biên chế cũng như bằng đường sắt.
    Mục tiêu diễn tập là thao dượt các kỹ năng cơ động ở xa nơi đóng quân cho các binh đoàn lục quân và nâng cao trình độ chỉ huy bảo đảm hậu cần cho quân đội.
    Một kịch bản tập trận như vậy chỉ có thể xem là sự chuẩn bị cho cuộc chiến tranh với Nga, nhất là khi họ thao luyện hành động tác chiến tiến công chứ không phải phòng thủ.
    Đối với Đài Loan, cũng như Đông Nam Á hay bán đảo Triều Tiên thì kịch bản trên chẳng có ý nghĩa gì vì chiều sâu chiến trường tương đối nhỏ và các điều kiện tự nhiên-khí hậu khác.
    Họ tập dượt các chiến dịch tiến công sâu trên bộ, ở địa hình rừng núi thì đối tượng của Trung Quốc chỉ có thể là Nga và Kazakhstan.
    Bề mặt địa hình nơi tập trận cũng giống như ở vùng Zabaikal, còn 1.000 km chính là khoảng cách từ biên giới Nga-Trung dọc con sông Argun đến Baikal.
    Tuy nhiên, đại quân khu Lan Châu của quân đội Trung Quốc đối diện với Kazakhstan không hề tham gia cuộc tập trận đó. Tiến hành diễn tập chính là các đại quân khu Thẩm Dương và Bắc Kinh giáp giới Nga.
  10. James_Bond_007.

    James_Bond_007. Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/03/2011
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    4
    Tàu làm thịt Nga !!!!

    Nếu có khi nào xảy ra một cuộc xâm lược quân sự quy mô lớn ở dạng “truyền thống” chống lại Nga thì tới 95% (nếu như không phải là 99,99%) kẻ xâm lược sẽ là Trung Quốc (TQ).

    Sự quá tải dân số khổng lồ của nước này cộng với kinh tế phát triển nhanh đang tạo ra một tổ hợp các vấn đề cực kỳ phức tạp. Sự liên hệ lẫn nhau của các vấn đề này là giải quyết những vấn đề này lại làm trầm trọng những vấn đề kia. TQ về khách quan không có sức sống trong đường biên giới hiện tại.

    TQ sẽ trở nên lớn hơn nhiều nếu như không muốn nhỏ hơn nhiều. TQ có thể không tránh khỏi việc bành trướng ra ngoài để giành giật tài nguyên và lãnh thổ, thực tế là thế. Có thể nhắm mắt làm ngơ trước thực tế ấy, song không thể tránh khỏi nó.

    Ngoài ra, không cần phải tưởng tượng ra là hướng bành trường chủ yếu của TQ sẽ là Đông Nam Á. Ở đó có khá ít lãnh thổ và tài nguyên, trong khi đó lại có rất đông dân cư bản địa. Một tình hình trái ngược - rất nhiều lãnh thổ, tài nguyên cực kỳ dồi dào, dân cư quá thưa thớt - ở Kazakhstan và phần châu Á của Nga. Và đây chính là hướng mà TQ sẽ bành trướng tới. Hơn nữa, vùng lãnh thổ ngoại Ural của Nga bị TQ coi là lãnh thổ của họ.

    Có thể viết thêm một bài báo dài để trình bày ngắn gọn các quan niệm lịch sử tương ứng của TQ. Chỉ người hoàn toàn không hiểu thế nào là TQ và người TQ mới có thể cho rằng, vấn đề biên giới giữa Liên bang Nga và TQ đã được giải quyết.

    Trong 7 đại quân khu, 2 đại quân khu mạnh nhất với bộ tư lệnh ở Bắc Kinh và Thẩm Dương giáp giới với Nga. Đại quân khu Bắc Kinh nhằm vào quân khu Siberia, còn đại quân khu Thẩm Dương nhằm vào quân khu Viễn Đông của Nga.

    • Thuộc biên chế 2 đại quân khu này là 4 trong 9 sư đoàn xe tăng và 6 trong 9 sư đoàn cơ giới, 6 trong 12 lữ đoàn tăng của lục quân TQ.
    • Thêm 2 sư đoàn tăng và 1 lữ đoàn tăng nằm trong biên chế đại quân khu Lan Châu (ở miền Tây TQ, nhằm vào Trung Á, Mông Cổ và Siberia ở phía Tây hồ Baikal), còn 1 sư đoàn tăng, 1 sư đoàn cơ giới, 2 lữ tăng và 1 lữ cơ giới duy nhất của quân đội TQ thuộc biên chế đại quân khu Tế Nam. Đại quân khu Tế Nam nằm ở trung tâm TQ và là hậu bị chiến lược cho các đại quân khu Bắc Kinh, Thẩm Dương, Lan Châu và Nam Kinh.
    [​IMG]

    Cả Mỹ và Nga đều không có các tên lửa tầm trung như DF-21C của TQ.
    Đối với Nga, các tên lửa này là tên lửa chiến lược vì từ lãnh thổ TQ
    chúng có thể với tới hầu như mọi mục tiêu quan trọng sống còn của Nga

    Dĩ nhiên, đối với TQ thì tốt nhất là hình thức bành trướng hòa bình (bằng kinh tế và nhân khẩu). Song cũng hoàn toàn không loại trừ hình thức chiến tranh. Điều đặc biệt rõ là trong những năm gần đây, quân đội TQ tiến hành các cuộc tập trận mà không thể có cách diễn giải nào khác là việc chuẩn bị cho một cuộc xâm lược chống lại Nga, hơn nữa quy mô các cuộc tập trận (phạm vi không gian và số quân) liên tục tăng. Đồng thời, rõ ràng là Nga chưa nhận thức được rằng, từ lâu Nga đã mất đi không chỉ ưu thế số lượng mà cả chất lượng đối với TQ về vũ khí trang bị. Thời Liên Xô, chúng ta có cả 2 ưu thế ấy và điều đó, như “làn sóng nhỏ” giành đảo Damansky đã cho thấy (ý nói cuộc xung đột lãnh thổ Xô-Trung thập niên 1960), đã bù lại trước ưu thế sinh lực rất lớn của TQ.

    [​IMG]

    Lựu pháo tự hành PLL-05 120 mm của TQ sao chép các giải pháp chính của lựu pháo tự hành Nona-S 120 mm của Nga

    Bậc thầy về đánh cắp công nghệ

    TQ đã sống rất lâu với những gì Liên Xô cho họ trong thập niên 1950-đầu thập niên 1960. Tuy vậy, sau khi quan hệ với phương Tây ấm lên, họ đã tiếp cận được một số mẫu vũ khí trang bị của Mỹ và châu Âu, còn từ cuối thập niên 1980 thì bắt đầu mua vũ khí trang bị tối tân của Liên Xô, còn sau đó là của Nga, nhờ đó về nhiều loại vũ khí, họ “đã nhảy vọt” một thế hệ.

    Ngoài ra, TQ luôn có tuyệt kỹ đánh cắp công nghệ. Trong thập niên 1980, tình báo TQ thậm chí đã lấy được các bản vẽ đầu đạn hạt nhân tối tân W-88 trang bị cho tên lửa đường đạn phóng từ tàu ngầm Trident-2 của Mỹ. Còn vũ khí trang bị thông thường thì TQ thường đánh cắp với số lượng lớn.

    Ví dụ, chẳng thấy ai nói Nga đã bán cho TQ các hệ thống rocket phóng loạt Smerch hay hơn nữa là giấy phép sản xuất chúng. Ấy vậy mà trong quân đội TQ xuất hiện ban đầu là hệ thống rocket phóng loạt А-100 rất giống Smerch, còn sau đó là PHL-03 là bản sao chép hoàn toàn của nó. Hệ thống pháo tự hành Туре 88 (PLZ-05) rất giống hệ pháo Msta mà Nga cũng lại chưa từng bán cho TQ. Nga cũng chưa bao giờ bán cho TQ giấy phép sản xuất hệ thống tên lửa phòng không (TLPK) S-300, song điều đó chẳng hề cản trở TQ sao chép nó với cái tên HQ-9.

    Bên cạnh đó, họ cũng đánh cắp thành công của người Pháp hệ thống TLPK Crotale, tên lửa chống hạm Exocet, hệ thống pháo tàu М68….

    Kết hợp các công nghệ nước ngoài và thêm chút ít gì đó của mình, công nghiệp quốc phòng TQ bắt đầu chế tạo được những mẫu vũ khí khá độc đáo: hệ thống pháo-TLPK Туре 95 (theo nguyên bản, loại này còn có tên là PGZ-04, song theo sinodefence lại là PGZ-95), các pháo tự hành PLL-05 và PTL-02, xe chiến đấu bộ binh ZBD-05…

    [​IMG]

    Các tên lửa chống hạm YJ-62A có tầm bắn 280 km - sự hăm dọa đối với Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ

    Chế tạo tại TQ

    Nhìn tổng thể, như đã nói ở trên, trên thực tế về tất cả các chủng loại vũ khí thông thường, ưu thế chất lượng của Nga chỉ còn là quá khứ. Ở đâu đó, TQ thậm chí còn vượt Nga, ví dụ về máy bay không người lái và vũ khí bộ binh. TQ đang dần thay thế súng AK bằng các súng trường tự động tối tân chế tạo theo sơ đồ Bullpup (cái tẩu) dựa trên thiết kế súng АК và các súng trường phương Tây (FAMAS, L85).

    Hơn nữa, mặc dù một số chuyên gia cho rằng, TQ đang ở thế phụ thuộc công nghệ vào Nga như nhà cung cấp vũ khí chủ yếu (nghĩa là TQ không thể tấn công Nga), đó là sự ảo tưởng hoàn toàn.


    [​IMG]

    Hệ thống rocket phóng loạt tầm xa PHL-03.
    Bạn hãy tìm ra 5 khác biệt với Smerch

    TQ đã mua của Nga hoàn toàn là những vũ khí dùng để tác chiến chống Đài Loan và Mỹ (hiện tại, Bắc Kinh đang nghiêm túc vạch kế hoạch cho một chiến dịch đánh chiếm hòn đảo Đài Loan). Rõ ràng là cuộc chiến tranh hải quân giữa TQ và Nga hầu như không thể xảy ra vì chẳng bên nào cần đến nó. Chiến tranh sẽ mang tính chất trên bộ. Trong khi đó, không thể không thấy rằng, TQ không mua của Nga vũ khí trang bị gì cho lục quân của họ bởi vì một khi xảy ra chiến tranh với Nga, chính vũ khí trang bị đó sẽ được sử dụng.

    Thậm chí trong lĩnh vực không quân, TQ cũng đã thoát khỏi sự phụ thuộc vào Nga. Họ đã mua của Nga một số lượng hạn chế máy bay tiêm kích Su-27 - chỉ vẻn vẹn 76 chiếc, trong đó có 40 Su-27UB. Từ tương quan giữa máy bay chiến đấu và huấn luyện chiến đấu hiếm có đó, hoàn toàn thấy rõ là Su-27 của Nga được mua để huấn luyện phi công. Sau đó, như ta đã biết, TQ từ chối sản xuất theo giấy phép Su-27 bằng linh kiện Nga sau khi đã sản xuất được 105 chiếc trong 200 chiếc dự kiến.

    Đồng thời, họ cũng đã sao chép máy bay tiêm kích này và bắt đầu sản xuất không giấy phép nó với cái tên J-11B lắp động cơ, vũ khí và thiết bị điện tử hàng không do họ chế tạo. Hơn nữa, nếu như hoạt động sao chép các mẫu vũ khí Liên Xô của TQ trong thập niên 1960 đặc trưng là sao chép thô thiển thì J-11B xét theo các thông tin hiện có hầu như không thua kém gì Su-27.

    Tên lửa đường đạn xuyên lục địa DF-31A. Theo CIA, tên lửa này có thể bằng phát đạn đầu tiêu diệt một tàu sân bay đang di chuyển ở cự ly đến 12000 km. Không một tên lửa Nga nào có khả năng đó
    Có thể thấy rằng, gần đây hợp tác kỹ thuật quân sự của TQ với Nga đang chấm dứt. Một phần, có thể lý giải là công nghiệp quốc phòng Nga suy thoái nhanh đã không còn khả năng mời chào TQ những vũ khí và trang bị mà họ cần. Cách lý giải khác là Bắc Kinh đang xem xét khả năng khai chiến chống Nga trong tương lai gần.

    Bởi lẽ J-11B về tính năng kỹ-chiến thuật gần như tương đương Su-27, còn J-10 chế tạo trên cơ sở máy bay Lavi của Israel có sử dụng các công nghệ của Nga và của TQ hoàn toàn có thể sánh với MiG-29 nên Nga chẳng hề có ưu thế chất lượng gì hết trên không trung. Còn ưu thế số lượng thì sẽ chắc chắn thuộc về TQ, nhất là khi xét đến sự tan rã hoàn toàn của hệ thống phòng không Nga, mà trước hết lại chính là ở Viễn Đông. Về Su-30, TQ có ưu thế áp đảo: TQ có 120 chiếc, Nga có 4 chiếc.

    Nhược điểm chính của không quân TQ là không có các máy bay cường kích và trực thăng tiến công thông thường, nhưng đây không phải là tai họa lớn với họ bởi vì tình hình còn tồi tệ hơn với Nga.

    [​IMG]

    Hệ thống TLPK HQ-7B mẫu sao chép trái phép hệ thống Crotale của Pháp

    Hiệu ứng số đông

    Các loại xe tăng tốt nhất của TQ - Туре 96 và Туре 99 (chính là Type 98С) - trên thực tế chẳng hề thua kém gì các xe tăng tốt nhất Т-72B, Т-80U, Т-90 của Nga. Hơn nữa, tất cả chúng đều là “họ hàng gần gũi", bởi vậy và tính năng kỹ-chiến thuật của chúng cũng rất gần nhau.

    Trong khi đó, lãnh đạo Bộ Quốc phòng Nga đã tuyên cáo việc thủ tiêu thực tế bộ đội xe tăng Nga. Xe tăng cho toàn nước Nga sẽ chỉ còn 2000 chiếc. Hiện tại, TQ cũng có chừng đó xe tăng hiện đại. Còn có các loại xe tăng cũ (Туре 59 đến Туре 80) được chế tạo dựa trên Т-54 của Liên Xô đông đảo hơn nhiều (không dưới 6000). Chúng khá hiệu quả khi tác chiến chống xe chiến đấu bộ binh BMP, xe bọc thép chở quân BTR, cũng như để tạo ra “hiệu ứng số đông”.

    Hoàn toàn có khả năng bộ chỉ huy quân đội TQ sử dụng chính các xe tăng này cho đòn tấn công đầu tiên. Chúng kiểu gì cũng gây ra tổn thấy nào đó cho Nga, mà quan trọng nhất là hút về mình các phương tiện chống tăng của Nga, sau đó là đến đòn tiến công bằng xe tăng hiện đại nhằm vào bên đã bị tiêu hao và suy yếu. Bên cạnh đó, ở trên không thì các máy bay tiêm kích cũ kiểu J-7, J-8 cũng có thể tạo ra “hiệu ứng số đông” tương tự.

    [​IMG]
    Xe chiến đấu bộ binh lội nước ZBD-05 phát triển cho lính thủy đánh bộ - sự đau đầu đối với Đài Loan

    Tức là về các mẫu vũ khí hiện đại, quân đội Nga và TQ hiện nay gần như ngang nhau (chất lượng và số lượng), và nó đang chắc chắn (và không quá chậm) biến thành ưu thế của quân đội TQ. Trong khi đó quân đội TQ có một “màn chắn” to lớn bằng các mẫu vũ khí còn “ngon”, rất thích hợp để làm “vật hy sinh” để tiêu hao lực lượng phòng thủ của quân đội Nga.

    Do TQ có một vấn đề hiếm có là “thiếu cô dâu” nên việc mất mấy trăm ngàn nam thanh niên đối với lãnh đạo TQ không phải là vấn đề mà còn là việc tốt. Cũng chẳng phải là vấn đề khi “thanh lý” trong chiến đấu mấy ngàn xe tăng thiết giáp đã lỗi thời.

    [​IMG]
    [​IMG]
    Hệ thống pháo-TLPK PGZ95 với pháo sao chép mẫu SIDAM-25 của Italia,
    [​IMG]
    còn tên lửa sao chép mẫu TLPK vác vai Igla-1 của Nga

    Ngay hiện tại, chỉ 2 trong 7 đại quân khu của quân đội TQ là Bắc Kinh và Thẩm Dương tiếp giáp với Nga cũng đã mạnh hơn toàn bộ quân đội Nga (từ Kaliningrad đến Kamchatka). Còn trên chiến trường tiềm tàng (Zabaikalie và Viễn Đông), lực lượng các bên đơn giản là không nên so sánh, TQ vượt trội Nga không phải mấy lần mà mấy chục lần.

    Hơn nữa, việc chuyển quân từ phía Tây trong tình huống chiến tranh thật sự sẽ hầu như không thể, bởi vì biệt kích của TQ chắc chắn sẽ cắt đứt tuyến đường trục xuyên Siberia lập tức ở nhiều điểm trên toàn chiều dài của nó, còn các tuyến đường khác với khu vực phía Đông thì Nga không có (bằng đường không có thể vận chuyển người, nhưng không vận chuyển được trang bị nặng).

    [​IMG]
    Tăng chủ lực Type 98 của TQ

    Xe tăng của TQ cũng rất nhanh

    Bên cạnh đó, cả về huấn luyện chiến đấu, nhất là ở các đơn vị, binh đoàn được trang bị hiện đại nhất, quân đội TQ cũng vượt Nga từ lâu. Chẳng hạn, tập đoàn quân 38 của đại quân khu Bắc Kinh, pháo binh đã hoàn toàn tự động hóa, về độ chính xác thì còn thua kém pháo binh Mỹ, song lại vượt trội so với pháo binh Nga. Tốc độ tiến công của tập đoàn quân 38 đạt 1000 km trong 1 tuần (150 km trong 1 ngày đêm).

    Vì vậy, trong chiến tranh thông thường, quân đội Nga không có cơ hội nào hết. Đáng tiếc là cả vũ khí hạt nhân cũng không bảo đảm chắc chắc cứu vãn được tình thế bởi vì TQ cũng có vũ khí hạt nhân. Đúng là hiện tại Nga có ưu thế về lực lượng hạt nhân chiến lược, nhưng nó đang bị cắt giảm nhanh. Trong khi đó, Nga không có tên lửa đường đạn tầm trung, còn TQ lại có chúng và điều đó gần như xóa bỏ sự tụt hậu về tên lửa đường đạn xuyên lục địa (sự tụt hậu này cũng đang giảm đi).

    Tương quan lực lượng về vũ khí hạt nhân chiến thuật thì chưa rõ, chỉ có điều phải hiểu rằng, Nga phải sử dụng nó ngay trên lãnh thổ của mình. Liên quan đến việc trao đổi các đòn đánh bằng lực lượng hạt nhân chiến lược thì tiềm lực của TQ là quá đủ để tiêu diệt các thành phố lớn ở phần lãnh thổ châu Âu của Nga mà TQ không cần (ở đó có đông người và ít tài nguyên). Có những nghi vấn rất mạnh rằng, vì hiểu điều đó nên Kremlin sẽ không dám sử dụng vũ khí hạt nhân. Bởi vậy, kiềm chế TQ bằng vũ khí hạt nhân cũng ảo tưởng như nói họ phụ thuộc công nghệ vào Nga.
    Hãy học tiếng Trung đi là vừa. >:)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này