1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quan hệ Việt - Mỹ

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi bravo0412, 16/03/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    hiện giờ cả 1 hệ thống chính trị truyền thông đang ra sức chạy đua, van xin để đc mua cái áo với cái giá ưu đãi đó :)):)):)), có cụ nào hiến kế làm sao để các lờ đờ tỉnh ngộ không [r37)]
  2. trung1992

    trung1992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/10/2007
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    3
    Cái quần áo Bác nói là gì vậy? công nghệ hay hàng hóa
  3. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    cụ đừng hiểu đơ như vậy, bác rồng ngụ ý về cái bẫy địa chính trị TPP đới :))
  4. dragonboy1080

    dragonboy1080 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/01/2006
    Bài viết:
    5.265
    Đã được thích:
    880
    Câu chuyện ngụ ngôn về văn hóa của người Do Thái - Mỹ nói chung để rút kinh nghiệm thôi bạn ạ ;))

    Điểm tốt của người Do Thái: họ rất giữ chứ tín, cái gì đã ghi trong hợp đồng là chắc chắn họ sẽ thực hiện. Từ nhỏ đứa trẻ Do Thái cũng đã được giáo dục rằng kẻ nào vi phạm hợp đồng (dù hợp đồng bằng văn bản hoặc hợp đồng mồm) sẽ bị thượng đế trừng phạt và cả cộng đồng tẩy chay.

    Điểm...cực tốt: họ rất thận trọng với các điều khoản của hợp đồng, luôn đảm bảo rằng không ai có thể lừa họ và họ cũng tìm đủ mọi cách để các điều khoản sẽ có lợi cho họ hơn - mặc dù đọc qua thì có vẻ rất công bằng hoặc thậm chí có vẻ họ bị thiệt.

    Các hợp động kinh tế dài dằng dặc, chi tiết, tỷ mỷ, chặt chẽ, nhức đầu như chúng ta thấy hiện là phát minh của người Do Thái đó.
  5. lytramphong6789

    lytramphong6789 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2012
    Bài viết:
    609
    Đã được thích:
    8
    Trong TPP, nguyên vật liệu sx nếu mà nhập từ các nước trong khối sẽ đc miễn thuế. Mà cái đấu vào này thằng nào nắm????
  6. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    [r2)] cái dệt may mà mọi người đang ra rả sẽ có lợi nếu vào tpp vì thuế bằng 0 í, suy xét kĩ thì chúng ta chả có lợi mie j hết, thiệt hại nặng là tq, nhẹ là ta, lợi lớn nhất là thằng mèo hoang :))
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    TPP: Ngoài Thương Mại
    Hiệp định đối tác Thái Bình Dương (TPP) đang được đàm phán mật giữa 12 quốc gia, trong đó có Việt Nam. Nói là đàm phán mật vì các văn kiện và nội dung đàm phán không được công bố, và chỉ có một số ít đối tượng trong chính phủ và các tổ chức hữu quan của các nước thành viên được biết đến.

    Mặc dù là đàm phán mật, nhưng một số tài liệu và nội dung liên quan đến đàm phán đã rò rỉ ra ngoài. Từ đó, công luận mới phần nào nắm bắt được sự việc và có những phân tích, mổ xẻ.
    Tuy được gọi là một hiệp định thương mại với mục đích là khuyến khích thương mại giữa các thành viên và thống nhất các biểu thuế và các luật định thương mại khác, song trong 29 điều khoản của TPP, chỉ có 5 điều khoản là liên quan đến thương mại. Còn lại liên quan đến những vấn đề phi thương mại như giới hạn sự riêng tư trên Internet, tăng cường bảo vệ sở hữu trí tuệ, quyền kiện tụng đòi bồi thường, tự do hóa tài chính…
    Cũng như mọi thỏa thuận song và đa phương khác, TPP cũng sẽ mang đến những lợi ích và thiệt hại khác nhau cho từng quốc gia, từng nhóm lợi ích nếu nhìn từ các góc độ và lập trường khác nhau. Tuy nhiên, có một số tác động tiêu cực được cho rằng sẽ xảy đến với không chỉ một (nhóm) nước nào đó mà với hầu như mọi nước thành viên. Đó là:
    Ngăn cản việc mua sắm ưu tiên hàng hóa sản xuất trong nước: TPP cho phép các doanh nghiệp ở bất cứ nước thành viên nào có quyền tiếp cận bình đẳng với mua sắm của những chính phủ thành viên khác. Như thế, chắc chắn chương trình, ví dụ, vận động người Việt Nam dùng hàng Việt Nam sẽ bị ảnh hưởng vì các chương trình mua sắm công của Việt Nam sẽ không còn được phép quy định việc mua sắm một số chủng loại hàng hóa nào đó phải có xuất sứ từ Việt Nam. Hoặc việc một bộ nào đó yêu cầu đích danh phải mua sắm tại một (số) doanh nghiệp nào đó cũng sẽ bị cấm.
    Làm suy yếu các quy định và luật lệ về bảo vệ môi trường: TPP cho phép các công ty đa quốc gia kiện và đòi chính phủ các nước thành viên bồi thường cho những thiệt hại gây ra khi các chính phủ này thực thi một số luật định liên quan đến môi trường vì mục đích công cộng như cấm hay dần loại bỏ các hóa chất độc hại, khai thác gỗ rừng, giấy phép khai mỏ, chương trình năng lượng sạch v.v… mà có thể làm phương hại đến lợi ích của các công ty đa quốc gia đó (ví dụ, khi chính quyền địa phương yêu cầu các dự án năng lượng tái tạo phải dùng các thiết bị phát điện tái tạo trong nước sản xuất, chứ không được nhập khẩu, do đó làm ảnh hưởng đến nhu cầu về thiết bị nhập khẩu).
    Làm suy yếu quyền tự do trên Internet: Điều khoản về sở hữu trí tuệ sẽ tác động tiêu cực đến khả năng sáng tạo nội dung, hạn chế khả năng của các công ty công nghệ tạo ra các sản phẩm mới, và khả năng của người dùng Internet sử dụng nội dung theo cách thức mới.
    Làm phương hại đến nông nghiệp và an toàn thực phẩm: Trong khi các công ty đa quốc gia buôn bán và chế biến lương thực thực phẩm thu được lợi nhuận khổng lồ thì nông dân nuôi trồng, sản xuất lương thực thực phẩm lại là người chịu thiệt hại khi không thể cạnh tranh được (về giá) với lương thực thực phẩm nhập ngoại. Về an toàn thực phẩm, TPP buộc chính phủ phải cho phép nhập các sản phẩm không đáp ứng tiêu chuẩn vệ sinh an toàn trong nước, cũng như hạn chế việc kiểm tra thực phẩm và các sản phẩm.
    Tác động tiêu cực đến các luật về sức khỏe, an toàn, môi trường, người tiêu dùng và lao động: Một số điều khoản trong TPP cho phép các công ty/nhà đầu tư được kiện đòi bồi thường các khoản “lợi nhuận tương lai” từ những luật định liên quan. Bởi thế, chính phủ các quốc gia sẽ phải tránh ban hành các điều luật mà có khả năng làm phương hại đến lợi nhuận của các công ty này, dẫn đến kiện tụng và bồi thường nặng nề. Quyền được kiện cáo các chính phủ trở thành một trở ngại cho chính phủ thực thi các hành động bảo vệ công nhân, người tiêu dùng, sức khỏe và môi trường.
    Làm tăng chi phí y tế vượt quá khả năng chi trả: Dưới áp lực của Mỹ, có thể TPP sẽ có những điều khoản mở rộng sự bảo vệ độc quyền dược phẩm (ví dụ, bảo vệ nhãn hiệu độc quyền với thời gian kéo dài, làm tăng giá thuốc), tước đi khả năng tiếp cận với dược phẩm giá rẻ của đại chúng, đặc biệt ở những nước đang phát triển như Việt Nam. TPP còn buộc hệ thống y tế công cộng mở cửa cho các hãng dược phẩm với sự kiểm soát lớn hơn về giá thuốc của chúng, hạn chế khả năng đàm phán của quốc gia được mua thuốc với giá rẻ, cũng tức là hạn chế cung cấp dịch vụ y tế với giá rẻ cho đại chúng.
    Ngăn chặn hoạt động của các ngân hàng thuộc sở hữu nhà nước và các luật định về tài chính, ngân hàng: Điều khoản về doanh nghiệp nhà nước cũng được áp dụng cho các ngân hàng thuộc sử hữu nhà nước. Những đặc quyền mà các ngân hàng nhà nước đang được hưởng hay đảm nhận (ví dụ như tiếp cận nguồn vốn ưu đãi của chính phủ) sẽ bị coi là đặc quyền bất công bằng, vi phạm quy định tự do thương mại của TPP, và do đó bị cấm hoặc bị kiện cáo.
    Về ảnh hưởng của TPP lên luật định ngân hàng: TPP yêu cầu tự do hóa tối đa cho hệ thống tài chính, ngân hàng, bảo hiểm, bao gồm cấm đối với các hạn chế về quy mô của tổ chức tài chính (vốn là một biện pháp phòng chống chuyện “quá lớn để cho phá sản”), cấm việc đặt ra các vách ngăn giữa các loại hình tổ chức tài chính, cho phép sử dụng các sản phẩm tài chính phái sinh độc hại, cũng như cho phép vốn được tự do lưu chuyển vào và ra khỏi quốc gia thành viên.
    Lưu ý rằng việc lơi lỏng/bất lực trong kiểm soát lưu chuyển vốn, đặc biệt là luồng “tiền nóng”, là một trong những nguyên nhân chính gây ra các cuộc khủng hoảng tài chính trên thế giới. Trước nguy cơ này, đã có hơn trăm nhà kinh tế học, trong đó có nhiều người nổi tiếng, cùng ký vào một đơn thỉnh cầu gửi đến các đoàn đàm phán TPP kêu gọi cho phép các chính phủ được kiểm soát và chế tài lưu chuyển vốn mà không bị rủi ro, bị kiện cáo, đòi bồi thường.
    Tóm lại, nếu được thông qua như những gì đã biết hiện nay thì, ngoài những tác động tích cực thúc đẩy tăng trưởng thương mại giữa các nước thành viên, mặt trái của TPP được cho là tước đi sự tự chủ của chính quyền ở mọi cấp trong các quốc gia thành viên, đồng thời khuyến khích các hành động thương mại mang tính hủy diệt cộng đồng và môi trường

    Ngòai ra trong quá trình đàm phán TPP, hình như ta còn phải chấp nhận cho phép tự do thành lập các hiệp hội nửa (vốn tới giờ vẫn là vi hiến), nên không lọai trừ việc ổn định chính trị ở nước ta trong mấy chục năm qua sẽ bất ổn đi sau khi tham gia vô cái của nợ này
  7. thanhluan710

    thanhluan710 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/02/2009
    Bài viết:
    350
    Đã được thích:
    70
    Cảm ơn bác đã có những thông tin thiết thực. Em nghe cái TTP này nói đến cũng lâu lâu rồi, nhiều bác cũng nói là Mẽo nó mồi Vịt nhà mình vào mà không hiểu tại sao và tại sao chỉ có 12 nước.
  8. Jenna1987

    Jenna1987 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    936
    Đã được thích:
    1.889
    Bretton Woods 2.0 - Soros mới, Buổi Hội Thảo thế giới

    Stephen Lendman

    http://www.progressiveradionetwork.com/the-progressive-news-hour/

    Bretton Woods

    Trong tháng 7 năm 1944, 730 đại diện đến từ 44 quốc gia gặp nhau tại khách sạn Mount Washington ở Bretton Woods, tụ tập vì một Hội nghị tiền tệ và tài chính của Hội quốc liên. Mục đích của nó là thiết lập sau chiến tranh một hệ thống tiền tệ quốc tế các đồng tiền chuyển đổi, tỷ giá hối đoái cố định, tự do thương mại, đồng đô la Mỹ làm đồng tiền dự trữ của thế giới liên hệ với vàng, và đồng tiền các quốc gia khác cố định với đồng đô la.


    Nó cũng thiết kế một khuôn khổ thể chế để tích lũy vốn dựa trên thị trường, để đảm bảo các thuộc địa mới được giải phóng sẽ theo đuổi phát triển kinh tế tư bản mang lại lợi ích cho các đồng minh chiến thắng, chủ yếu là Mỹ.

    Hơn nữa, IMF và WB được thiết lập để tích hợp các quốc gia đang phát triển vào nền kinh tế thế giới Bắc bán cầu thống trị, sử dụng bẫy nợ làm cách để chuyển tài sản của họ vào tay các nhà băng quyền lực phương Tây.

    Lược đồ cho đến ngày nay bắt buộc các quốc gia mắc nợ phải vay vốn mới để trả nợ cũ, đảm bảo nợ nần tăng cao và phải điều chỉnh cơ cấu khắc nghiệt, bao gồm:


    - Tư nhân hóa các doanh nghiệp nhà nước;

    - Sa thải hàng loạt;

    - Bãi bỏ quy định;

    - Cắt giảm mạnh chi tiêu công;

    - Đóng băng hoặc cắt giảm tiền lương;

    - Tiếp cận thị trường tự do không hạn chế cho các công ty phương Tây;

    - Cắt giảm thuế doanh nghiệp thân thiện;

    - Đàn áp hoặc loại bỏ chủ nghĩa công đoàn thương mại;

    - Đàn áp khắc nghiệt chống lại những người chống đối hệ thống không tương thích với nền dân chủ xã hội.

    Kết quả là, kể từ WW-II, tài sản nhà nước chuyển sang tay các tư nhân thế lực, nới rộng khoảng cách giữa giới siêu giàu và các hộ gia đình lao động, một quá trình dữ dội hơn bao giờ hết, về thực chất.

    Năm 1971, hệ thống bị sáng tỏ khi Nixon đóng cửa sổ vàng, kết thúc mối liên hệ cuối cùng giữa vàng, đô la, và tiền vàng. Sau đó, tiền tệ bị thả nổi, cạnh tranh với nhau trong môi trường giống như sòng bạc, bị thao túng bởi những kẻ tay trong quyền lực như Soros, các quỹ đầu tư, các nhà băng quốc tế khổng lồ, hay các chính quyền nhiều lần hợp tác với những kẻ khác vì lợi ích của cả hai bên.

    Bretton Woods thành lập một hệ thống tiền tệ quốc tế sau chiến tranh, trong đó nhiệm vụ ban đầu của IMF và WB:

    - Đầu tiên để thiết lập tỷ giá hối đoái ổn định liên quan đến đồng đô la và cầu nối mất cân đối thanh toán tạm thời, và

    - Sau đó để cung cấp tín dụng cho các nước đang phát triển bị chiến tranh tàn phá. Cả hai tổ chức, trên thực tế, đã chứng minh hết sức bóc lột, cũng là mục đích của chúng cho đến ngày nay.

    Trong cuốn sách "Siêu chủ nghĩa đế quốc: Chiến lược kinh tế của đế quốc Mỹ - Super Imperialism: The Economic Strategy of American Empire" và các bài viết khác, Michael Hudson giải thích làm thế nào để đồng đô la nào thừa mứa đế quốc tài chính Mỹ và các lợi ích tập đoàn bởi:

    - Thặng dư lưu hành đô la trên toàn cầu tiếp tục đầu cơ tài chính và chiếm đoạt các công ty;

    - Các ngân hàng trung ương toàn cầu "tái dòng vốn đô la này vào trái phiếu kho bạc Mỹ để tài trợ cho thâm hụt ngân sách liên bang Mỹ, và trả cho đặc điểm quân sự quan trọng nhất của thâm hụt thanh toán Mỹ và thâm hụt ngân sách liên bang nội địa."

    Nói cách khác, đô la cấp vốn cho các tập đoàn Mỹ chiếm đoạt, tích lũy thứa mứa tạo bong bóng và khủng hoảng kinh tế toàn cầu, cũng như chi tiêu của Mỹ thiếu thận trọng, chủ nghĩa quân phiệt, các cuộc chiến tranh đế quốc, hàng trăm căn cứ quân sự trên toàn thế giới, hiếu chiến vô độ và bóc lột với phí tổn phải trả của các giá trị dân chủ và công bằng xã hội .

    Sớm hay muộn, tuy nhiên, sự thái quá làm xói mòn lòng tin và tạo ra sự thay đổi, đặc biệt là ngày nay khi FED hy sinh giá trị đồng đô la để giải cứu Phố Wall với cái giá đánh đổi tăng trưởng kinh tế và ổn định. Đồng đô la bị xói mòn mạnh hơn, các nhà đầu tư nước ngoài ít có khả năng hơn sẽ chịu đựng mua tài sản xấu, tạo ra cho Mỹ bữa trưa miễn phí để cấp vốn cho chính sách phản tác dụng.

    Kết quả là, Hudson thấy căng thẳng quốc tế đang gia tăng cho thế hệ sau vì chính sách tiền tệ liều lĩnh của Mỹ, các cuộc chiến tranh kéo dài, và khoảng cách giàu nghèo cùng cực giữa giới siêu giàu và người lao động bình thường.

    Trong nhiều thập kỷ, các công ty Mỹ đã có một lợi thế cạnh tranh từ quy tắc Đồng thuận Washington và các tổ chức mà Bretton Woods điều khiển, bao gồm cả IMF và WB, tạo cho Mỹ bữa ăn miễn phí để chế ngự các nước khác trong cảnh nô lệ nợ nần bằng vũ lực, đe dọa gây đổ vỡ hệ thống tiền tệ toàn cầu nếu họ đủ của họ cản trở. Và, tất nhiên, tiến hành cuộc chiến tranh đế quốc khi các thế lực tài chính không có tác dụng.

    Cho đến nay, bởi châu Âu và châu Á thiếu ý chí chính trị để thiết lập một trật tự kinh tế quốc tế mới, thế nên các quốc gia sản xuất ra lợi ích kinh tế có thể giữ mình, không để cho Mỹ chiếm đoạt họ để củng cố "loại hình mới của kế hoạch toàn cầu tập trung hóa" của chúng – thứ dựa trên tài chính hóa và tiêu chuẩn bảo đảm Bộ tài chính Mỹ, không dựa trên cơ chế công nghiệp.

    Trong điều kiện WTO, nó chuyển lợi nhuận thương mại nước ngoài từ các nền kinh tế khác sang Mỹ, bòn rút toàn bộ tài nguyên của họ, gia tăng phụ thuộc, không còn tự cung tự cấp, và chống lưng cho nó bằng chủ nghĩa quân phiệt cứng rắn và đe dọa làm sụp đổ tiền tệ toàn hệ thống.

    Cuối cùng, các quốc gia bị bóc lột lảng tránh thứ "thuế mà không có đại diện", một "quid without quo", bữa ăn trưa miễn phí từ "các quốc gia thặng dư thanh toán". Nước Mỹ còn đòi hỏi điều đó lâu dài bởi đang nhồi nhét các nền kinh tế thế giới bằng đô la, các quốc gia chịu thiệt thòi nhiều khả năng sẽ phản đối, bằng cách đe dọa rút khỏi IMF, WB và WTO.

    Có khả năng giới toàn cầu hóa như George Soros nhằm mục đích khai thác, trong số nhiều cách là thông qua Bretton Woods 2.0 để phát triển các ý tưởng và chính sách cho một trật tự thế giới tài chính mới, mà giới bề trên như hắn ta kiểm soát.

    George Soros - tỷ phú đầu tư trục lợi

    Đầu tư lừa đảo của hắn là nổi tiếng. Ví dụ, vào năm 1992, hắn đã dùng một tỷ đô la phá hoại chính sách tiền tệ châu Âu bằng cách tấn công vào cơ chế Tỷ giá châu Âu (ERM- European Rate Mechanism) thông qua một cuộc tấn công đầu cơ cao đòn bẩy vào đồng bảng Anh, buộc nó giảm giá và chia tay ERM.

    Tháng 6 năm 2003, Neil Clark đã viết bài báo New Statesman, giải thích mưu đồ của hắn như một động vật ăn thịt lừa đảo. Kết quả là, hắn "đã kiếm nhiều tỷ đô la từ vụ tai nạn tiền tệ Đông Á năm 1997," và đã bị phạt năm 2002 "vì giao dịch nội gián bởi một tòa án ở Pháp". Khi được hỏi về cuộc khủng hoảng đầu cơ mình gây ra, hắn nói ông thô bạo:

    "Là một người tham gia thị trường, tôi không cần phải quan tâm đến những hậu quả của các hành động của tôi."

    Kiếm hàng tỷ từ họ, chúng gây ra tàn phá cho hàng triệu người trên toàn thế giới. Vẫn còn nhiều cướp bóc gây ra bởi Nhóm Khủng hoảng Quốc tế (International Crisis Group) và Xã hội Mở Soros (Open Society, có nghĩa là mở cửa để hắn cướp bóc) phối hợp với Zbigniew Brzezinski, Al Gore, tướng Wesley Clark, Richard Perle, Paul Wolfowitz, và nhiều tên côn đồ khét tiếng, và các tổ chức khác.

    Trong nhiều thập kỷ, Soros hoạt động để kiếm tiền một cách tinh ranh. Ví dụ, năm 1998, hắn viết một thư mạnh bạo đến Bill Clinton, kêu gọi một "chiến lược chính trị và quân sự toàn diện để hạ bệ Saddam và chế độ của ông ta" vì những lý do này mà chính quyền Bush đã thực hiện.

    Hắn cũng cấu kết với Carlyle Group, thu lợi nhuận dựa vào chủ nghĩa quân phiệt và chiến tranh từ các hợp đồng quốc phòng. Ở đó có các đối tác và các cộng sự của ông Bush cha, James Baker, Colin Powell, cựu TTg Anh John Major, Frank Carlucci, Richard Darman, và có thời có cả gia đình Osama bin Laden, và nhiều nhân khác.

    Clark giải thích rằng Soros "có thể không, như đôi khi phỏng đoán, là một gián điệp được trả lương đầy đủ của CIA. Nhưng các tập đoàn và các tổ chức NGO của hắn ràng buộc chặt chẽ với chủ nghĩa bành trướng Mỹ thì không thể nào có thể bị nghi ngờ."

    Trong thực thế, hắn chống lại Bush con là về chiến thuật, chứ không phải ý thức hệ, vì những phó thác mà vị giáo chủ của trò chơi tội lỗi đã phải vứt đi trò chơi bởi Bush con quá hăng hái khiêu chiến.

    Trong thực tế, Soros ủng hộ mạnh mẽ chiến tranh tài chính và quân sự để kiếm được lợi nhuận lớn hơn trên toàn cầu, để giành quyền kiểm soát tiền, tài nguyên và thị trường, nhưng muốn nó được thực thi một cách khéo léo với rất ít sự chú ý - theo cách của hắn.

    Kết quả là, hắn đã sử dụng sự giàu có và ảnh hưởng của mình để lật đổ những chế độ "xấu chơi". Ví dụ, Clark nói hắn là 1 công cụ trong sự sụp đổ của Liên Xô bởi:

    "Phân phát $3 triệu mỗi năm cho đám bất đồng chính kiến Đông Âu, kể cả phong trào Đoàn kết Ba Lan, Hiến chương 77 ở Tiệp Khắc, và Andrei Sakharov ở Liên Xô. Năm 1984, hắn thành lập Viện Xã hội mở đầu tiên của mình ở Hungary và bơm hàng triệu đô la vào phong trào chống đối và các phương tiện truyền thông độc lập. Bề ngoài là nhằm xây dựng một "xã hội dân sự", các sáng kiến này được thiết kế để làm suy yếu cấu trúc chính trị hiện có và mở đường cho giới tư bản toàn cầu khai thác Đông Âu."

    Soros giờ được ghi công trạng vì "Đông Âu được Mỹ hóa" bằng cách khai thác sự giàu có của họ và khai thác dân chúng họ vì lợi nhuận. Tại Nam Tư, Clark cho biết:

    "Nam Tư vẫn kháng cự ngoan cường và Đảng Xã hội chủ nghĩa cải cách của Slobodan Milosevic tiếp tục quay trở lại chính quyền. Điều đó là ngang bằng với thách thức Soros. Từ năm 1991, Viện Xã hội mở của hắn chuyển hơn 100 triệu USD” cho các phần tử chống đối Milosevic, "tài trợ cho các đảng phái chính trị, các nhà xuất bản và phương tiện truyền thông "độc lập" như Đài phát thanh B92", sử dụng nó chống lại Milosevic.

    Khi Washington lật đổ Milosevic năm 2000, "tất cả những gì còn lại là bắt cóc ông ta đến tòa án Hague, nơi Soros là đồng tài trợ" và các cái gọi là tổ chức nhân quyền khác, thực ra là những đoàn thể muốn chia chác những chiến lợi phẩm. Ngày nay, Nam Tư bị Balkan hóa, dân chúng bị bóc lột, và chính quyền Kosovo của Quân đội Giải phóng Kosovo - Hashim Thaci (KLA), là một tổ chức lừa đảo gian díu với CIA và tổ chức tội phạm.

    Soros, tuy nhiên, đã kiếm lời vô cùng lớn. Hắn đã kiếm được, trên thực tế, ở mỗi quốc gia, hắn nhắm vào đều phải trả phí tổn cho các giá trị tự do, dân chủ, và phúc lợi công cộng.

    "Ở Kosovo, ví dụ, hắn đã đầu tư 50 triệu USD vào nỗ lực để giành quyền kiểm soát tổ hợp mỏ Trepca, nơi có trữ lượng lớn vàng, bạc, chì và khoáng sản ước tính trị giá khoảng 5 tỷ USD. Vì vậy hắn đã sao chép một mô hình mà hắn sử dụng để ảnh hưởng rất lớn đối với toàn bộ Đông Âu qua "liệu pháp sốc" và "cải cách kinh tế", để rồi sau đó tấn công vào cùng các cộng sự của hắn để mua tài sản nhà nước với cái giá knock-down."


    Trong thực tế, chiến lược Trật tự Mỹ (Americana Pax) của hắn chỉ khác với Bush con ở sự tinh vi. "Nhưng nó chỉ là tham vọng và cũng chỉ là cái chết," dù là chiến tranh quân sự hay chiến tranh tài chính cũng đều vì lợi nhuận tối đa.

    Viện tư duy kinh tế mới Soros (INET- Institute for New Economic Thinking), Hội nghị Bretton Woods;

    Từ 08-11 tháng 4 2011, Hội nghị thường niên lần thứ hai INET giải quyết cơn dư chấn khủng hoảng kinh tế toàn cầu, như là một phần của một nỗ lực rộng lớn để "cam kết 1 EU lớn hơn, cũng như các nền kinh tế mới nổi ở Đông Âu, Mỹ Latin và châu Á" để chấp nhận ý tưởng TRẬT TỰ THẾ GIỚI MỚI (New World Order) của Soros.

    Nhằm "truyền cảm hứng và kích động tư duy kinh tế mới", hơn 200 nhà khoa học, doanh nhân và các nhà lãnh đạo chính phủ (mà rất nhiều có quan hệ trực tiếp với hắn) đã tham dự, trong đó có Soros, Robert Johnson, TTg Anh Gordon Brown, Paul Volker, Larry Summers, Joseph Stiglitz, Kenneth Rogoff, Jeffrey Sachs (tác giả liệu pháp sốc điều trị bằng thuốc độc đã giúp xé xác con tàu hậu Xô Viết Nga và Đông Âu), Carmen Reinhart thuộc Viện Peterson về Kinh tế Quốc tế, Andy Haldane của Ngân hàng Anh, Henry Kaufman, và các BỀ TRÊN Trật tự Thế giới mới khác, vạch mưu mới để kiểm soát tài chính và lợi nhuận toàn cầu.

    Chủ đề thảo luận bao gồm:

    - Kinh tế mới nổi và trật tự chính trị: Cái gì phía trước?

    - Bretton Woods: những gì chúng ta có thể học hỏi từ quá khứ trong thiết kế tương lai?

    - Quay trở lại đường ray: quản lý kinh tế vĩ mô sau cuộc khủng hoảng tài chính.

    - Chủ quyền và thiết kế thể chế trong thời đại toàn cầu: thị trường toàn cầu và các quốc gia dân tộc.

    - Chủ quyền và giám sát quốc tế có hiệu quả có thể là hòa hợp: thách thức của các tổ chức phức hợp tài chính lớn.

    - Tìm hiểu sự phức tạp trong lý thuyết kinh tế.

    - Nền kinh tế chính trị của điều chỉnh cơ cấu: hiểu biết những trở ngại để hợp tác.

    - Thị trường hay nhà nước: các lực lượng thị trường có thể phân phát sự đổi mới, giáo dục và cơ sở hạ tầng?

    - Kinh tế bền vững.

    - Khu vực tối ưu tiền tệ và quản trị: những thách thức của châu Âu.

    - Các kiến trúc của Châu Á: cơ cấu tài chính và hệ thống kinh tế mới nổi.

    - Gia tăng thách thức: công bằng, điều chỉnh và cân bằng trong nền kinh tế thế giới.

    Bình luận cuối cùng

    Chủ nghĩa toàn cầu hóa Soros tin rằng "Mỹ nên được thay thế bằng chính phủ 1 thế giới với 1 đồng tiền toàn cầu dưới sự cai quản của Liên Hiệp Quốc."

    Nói cách khác, hắn muốn chủ quyền quốc gia bị thay thế bằng 1 kiểm soat được tập trung hóa trên tiền tệ, dân số, tài nguyên và thị trường - một xã hội cai trị phi dân chủ-nông nô không còn đất để sống trong ngoại trừ đám cai trị và trục lợi.

    Ngày 25-1-2010, nhà văn Andrew Sorkin viết bài trên New York Times, tiêu đề, "Vẫn cần: Một cảnh sát trưởng Tài chính", trích dẫn Soros nói:

    "Chúng ta cần một cảnh sát toàn cầu" ngay trước khi World Diễn đàn Kinh tế 2008 khai mạc tại Davos, Thụy Sĩ. Có lẽ hắn ta đã tự định trong tâm trí.

    Stephen Lendman - Progressive Radio Network
    lendmanstephen@sbcglobal.net.
  9. Jenna1987

    Jenna1987 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/05/2012
    Bài viết:
    936
    Đã được thích:
    1.889
    Trans-Pacific Partnership (TPP): Công cụ quyền năng tập đoàn của 1%
    Trans-Pacific Partnership (TPP): Corporate Power-Tool Of The 1%

    Các học giả học thật VN đi đâu, tây học ta học đi đâu hay đang bận sủa theo Mỹ mà để cho một ông tận Malaysia nói, mà nói ở tận Liên Xô? Trans-Pacific Partnership không có cách nào để dịch ra là “Hiệp định Thương mại Xuyên Thái Bình Dương”, như bài viết cho thấy, nó chỉ có 2/26 chương qui định về thương mại. Tại sao người ta lừa trẻ con đến cả câu chữ như vậy, cũng bài này sẽ rõ.

    Trans-Pacific Partnership – Đối tác xuyên Thái bình dương
    Trans-Pacific Strategic Economic Partnership Agreement – Hiệp định đối tác kinh tế chiến lược xuyên TBD

    Có thể gọi theo những cái tên khác nhau sau, nhưng đúng:

    Theo Solzhenitsyn gọi là Quần đảo GULAG
    Theo HCM: Bác đã dặn không có gì quí hơn độc lập tự do
    Theo kiểu Steven Spielberg: Giải cứu nước Mỹ
    Theo kiểu đã biết: NEW WORLD ORDER is coming
    Theo kiểu ôm chân Mỹ làm cách mạng: Bán nước hại dân

    [​IMG]

    Một trong những tối thiểu các vấn đề được thảo luận và báo cáo là nỗ lực của chính quyền Obama để đưa Thỏa thuận Quan hệ đối tác xuyên Thái Bình Dương lên hàng đầu, một thỏa thuận thương mại tự do đa phương chặt chẽ do Mỹ đứng đầu hiện đang được đàm phán với một số nước thuộc vành đai Thái Bình Dương. Sáu trăm cố vấn của công ty Mỹ đã đàm phán và tham gia vào TPP, và văn bản dự thảo đề xuất đã không được công bố cho công chúng, báo chí hay các nhà hoạch định chính sách.

    Mức độ bí mật xung quanh các thỏa thuận là chưa từng có – các đội bán vũ trang rải ra bên ngoài tòa nhà mỗi vòng thảo luận trong khi máy bay trực thăng lù lù trên trời – giới truyền thông đưa tin bị bắt phải chịu gần như mù tịt các bài phóng sự về chủ đề thảo luận và Thượng nghị sĩ Ron Wyden, Chủ tịch Ủy ban có thẩm quyền về TPP của Quốc hội, đã bị từ chối cho lấy thông tin từ các văn bản đàm phán. "Phần lớn các nghị sĩ (Mỹ) bị giữ mù tịt về thực chất các cuộc đàm phán TPP, trong khi đại diện của các tập đoàn Mỹ - như Halliburton, Chevron, PhRMA, Comcast và Hiệp hội điện ảnh Mỹ - lại được tư vấn và soạn thảo riêng đến từng chi tiết của thỏa thuận," Wyden cho biết, trong một tuyên bố trên Quốc hội.

    Ngoài Mỹ, các nước tham gia vào cuộc đàm phán bao gồm Úc, Brunei, Chile, Canada, Malaysia, Mexico, New Zealand, Peru, Singapore và Việt Nam. Nhật Bản đã bày tỏ mong muốn trở thành một đối tác đàm phán, nhưng chưa tham gia đàm phán, một phần là do áp lực công chúng buộc tránh xa. TPP sẽ áp đặt các qui định trừng phạt cho phép các tập đoàn đa quốc gia quyền chưa từng có, yêu cầu người đóng thuế bồi thường vì chính sách mà họ nghĩ rằng sẽ làm tổn hại nhuận dự kiến trong tương lai của họ, một cách trực tiếp từ ngân khố của các quốc gia tham gia - nó sẽ thúc đẩy chương trình nghị sự của Big Pharma trong thế giới các nước đang phát triển để áp đặt kiểm soát độc quyền lâu dài hơn nữa về thuốc men, hạn chế đáng kể quyền tiếp cận đến các loại dược phẩm gene giá cả phải chăng mà mọi người phụ thuộc. TPP sẽ làm xói mòn an toàn thực phẩm bằng cách hạn chế ghi nhãn và buộc các nước như Mỹ nhập khẩu thực phẩm không đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn quốc gia, ngoài ra còn cấm Luật mua hàng Mỹ hoặc Luật ưu tiên địa phương.

    Theo các văn bản dự thảo bị rò rỉ, TPP cũng sẽ áp đặt các biện pháp bảo vệ nhà đầu tư mà khuyến khích gia công ngoại vì lợi nhuận đặc biệt của các công ty - TPP bóp nghẹt sự sáng tạo đổi mới hay tự do Internet bằng cách yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ Internet khống chế hoạt động người dùng và xử lý các vụ download từ quy mô nhỏ cá nhân cho đến qui mô lớn – xâm phạm lợi nhuận. Dự đoán trước hết, TPP sẽ quay lại với luật của loài ăn thịt tư bản tài chính phố Wall bằng cách ngăn cấm các dịch vụ tài chính mạo hiểm, cản trở các quốc gia đã ký kết trong việc thực hiện khả năng theo đuổi chính sách tiền tệ độc lập và vấn đề kiểm soát vốn – các nước đã ký phải cho phép dòng chảy tự do của vốn, đầu cơ tiền tệ và các công cụ can thiệp tài chính khác. Quan hệ đối tác do Mỹ cầm đầu – là tìm cách áp đặt Toàn cầu hóa "Sốc và Sợ hãi" - nhằm mục đích xóa bỏ trách nhiệm của các tập đoàn đa quốc gia đối với chính phủ các nước mà họ giao dịch bằng cách làm cho các chính phủ đã ký kết chịu phải trách nhiệm với các tập đoàn với cái giá áp đặt bởi luật pháp và các quy định quốc gia, bao gồm sức khỏe, an toàn và các quy định về môi trường.

    Dự luật về sở hữu trí tuệ sẽ có hậu quả rất lớn đối với các nước ký TPP, bao gồm chấm dứt Internet với các hộ gia đình, doanh nghiệp, và các tổ chức như một hình phạt vi phạm bản quyền. Các quốc gia ký kết về cơ bản sẽ chịu sự ép buộc IP chặt chẽ được thiết kế bởi tập đoàn bản quyền Hollywood, để hạn chế ngặt nghèo khả năng của họ trong trao đổi thông tin kỹ thuật số trên các trang web như YouTube, nơi video trực tuyến được coi là có bản quyền.

    "Bản quyền phát sóng và yêu cầu quyền sở hữu trí tuệ của Mỹ sẽ chặn Internet, bóp nghẹt nghiên cứu và tăng chi phí giáo dục, bằng cách kéo dài thời hạn hết bản quyền hiện hành từ 70 năm lên 120 năm, và thậm chí biến thành tội phạm hình sự chỉ vì lưu trữ tạm thời các tập tin trên máy tính mà không được phép. Mỹ, như một nước xuất khẩu ròng thông tin kỹ thuật số, sẽ là kẻ thạm dự duy nhất được hưởng lợi từ điều này," Patricia Ranald, người tập hợp của Hội chợ Thương mại Australia và Mạng Đầu tư cho biết.

    Trong nhà nước đầu tư tư nhân mà TPP đang nỗ lực thiết lập, công ty nước ngoài có thể kiện chính phủ quốc gia, đưa quốc gia ký kết ra xét xử tại tòa án phán xử đầu tư, theo sắp đặt bởi luật sư khu vực tư nhân. Tòa án quốc tế sẽ có quyền ra lệnh cho chính phủ phải bồi thường tiền không giới hạn lấy từ ngân khố quốc gia cho các tập đoàn nước ngoài và các nhà đầu tư nếu chính sách của chính phủ mới hoặc chính phủ hiện tại cản trở lợi nhuận dự kiến trong tương lai của nhà đầu tư.

    Người nộp thuế trong nước của mỗi quốc gia ký kết sẽ gánh vác bất kỳ khoản bồi thường phải chi trả nào cho các nhà đầu tư tư nhân và các công ty nước ngoài, cộng thêm lệ phí lớn tính theo giờ cho tòa án và các chi phí pháp lý. Một ví dụ tốt về cách thức làm thế nào thỏa thuận TPP này vô hiệu hóa chủ quyền Malaysia, quốc gia đã phục hồi từ cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997 nhanh hơn so với các nước láng giềng bằng cách triển khai một loạt các biện pháp kiểm soát vốn trên đồng ringgit của Malaysia để chống đầu cơ bên ngoài - biện pháp TPP đề xuất sẽ hạn chế các quốc gia ký kết khỏi thực hiện kiểm soát vốn để ngăn chặn, giảm thiểu các cuộc khủng hoảng tài chính và nỗ lực ổn định tài chính.

    Chế độ TPP đảm bảo rằng các nhà đầu tư nước ngoài và các tập đoàn đa quốc gia giữ cho mình đầy đủ quyền để làm suy yếu chủ quyền của các quốc gia tham gia bằng các quy định che chắn trong nước và hạn chế khả năng của các chính phủ ban hành chính sách kinh tế độc lập. Chưa bao giờ có một cuộc tấn công mạnh của các tập đoàn vào chủ quyền quốc gia như vậy, trong đó kể cả chủ quyền của Mỹ (tập đoàn siêu quốc gia là trên hết, hơn cả chủ quyền quốc gia-ND) . Rò rỉ tài liệu TPP kể tỉ mỉ làm thế nào mà chính quyền Obama lại có ý định dâng chủ quyền Mỹ ra tòa án quốc tế, mà nó hoạt động dưới luật lệ World Bank và UN để giải quyết tranh chấp phát sinh theo TPP, nó được thiết kế đặc biệt để loại Quốc hội Mỹ ra ngoài trong khi tạo ra một cơ quan tư pháp cao hơn Tòa án tối cao Mỹ.
    Về lý thuyết, TPP sẽ cho phép các thực thể tư pháp quốc tế có thẩm quyền gạt luật pháp Mỹ ra ngoài, cho phép các công ty nước ngoài kinh doanh tại Mỹ vinh dự được hoạt động trong một môi trường hợp pháp sẽ tạo ra cho họ lợi ích kinh tế đáng kể so với các công ty Mỹ mà còn gắn liền với luật pháp Mỹ, đặt công ty nội địa, những kẻ không chuyển ra gia công nước ngoài vào thế cạnh tranh bất lợi.

    Phải đối mặt với sự nổi lên của các nền kinh tế phát triển mạnh mẽ như nhóm BRICS và các quốc gia khác đang tăng trưởng và phát triển, chính quyền Obama nhận ra rằng họ cần phải đề nghị các quốc gia Thái Bình Dương - những quốc gia ít nhiều có sự khuyến khích ràng buộc kinh tế sâu rộng với Trung Quốc – hơn là sức thu hút trong nền kinh tế Mỹ. Khi Lầu Năm Góc tái lập sức mạnh quân sự của mình trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương, TPP rõ ràng là cánh tay kinh tế của chính sách "trụ cột châu Á”, dụ dỗ các nền kinh tế chiến lược vào một chế độ ràng buộc theo luật lệ của chính phủ-tập đoàn, mà sức cám dỗ trong đó là những lời hứa hẹn về tự do tiếp cận thị trường Mỹ.

    Chính quyền Obama về cơ bản bán rẻ người tiêu dùng Mỹ cho các công ty nước ngoài để mở đường cho một thỏa thuận mà sẽ áp đặt các quy tắc quốc tế có cùng một kích thước phù hợp cho tất cả và thậm chí hạn chế cả quyền hạn của chính phủ Mỹ để phù hợp với đầu tư nước ngoài và chiếm đoạt tài nguyên thiên nhiên, kiên cố hóa lâu dài mô hình tư bản tài chính toàn cầu chính phủ bảo trợ.

    Trong số 26 chương của văn bản dự thảo đề xuất TPP, được biết chỉ có 2 chương về các vấn đề thương mại, liên quan đến cắt giảm thuế quan và nâng mức hạn ngạch. TPP sẽ buộc chính phủ liên bang ép các bang Mỹ làm cho pháp luật bang phải phù hợp qua hơn 1000 trang qui định chi tiết và hạn chế liên quan đến thương mại - từ sử dụng đất đai đến quyền sở hữu trí tuệ - cho phép các nhà chức trách liên bang sử dụng tất cả các biện pháp có thể để dụ dỗ các bang tuân thủ các quy định TPP, thậm chí bằng cách áp đặt lệnh trừng phạt nếu họ không làm như vậy.

    Theo các tài liệu bị rò rỉ, tiêu chuẩn Mỹ để bảo vệ quyền sở hữu sẽ bị quét sạch để thuận theo tiêu chuẩn quốc tế về quyền sở hữu, như giải thích bởi tòa án quốc tế không được bầu của TPP, trao cho các nhà đầu tư quyền kiểm soát chính trên đất công và tài nguyên quốc gia "mà không phải là độc quyền hay ưu thế sử dụng và lợi ích của chính phủ."

    Do tính chất vi hiến của TPP, các thành viên Quốc hội dường như sẽ phản đối nhiều điều quy định của nó – theo lẽ tự nhiên, chính quyền Obama là kẻ làm thuê sẽ điều khiển cơ bắp của nó để hạn chế quyền của Quốc hội do thi hành theo "quyền theo đuổi nhanh" (FTA - fast-track authority), một điều khoản thương mại đòi hỏi Quốc hội xem xét FTA với tranh luận hạn chế trong một khung thời gian gấp rút, có-hay-không bỏ phiếu cho vấn đề để đảm bảo các đối tác nước ngoài rằng FTA, một khi đã ký kết, sẽ không bị thay đổi trong quá trình lập pháp.

    Không có các bước chính thức được thực hiện để tham khảo ý kiến Quốc hội khi thỏa thuận tiếp tục được đàm phán, và Obama sẽ tìm ra cách xảo quyệt để hiệp ước thành luật. Đó là bản chất độc địa của chính sách của Mỹ khi tìm cách đem thảm họa chủ nghĩa tư bản ra phạm vi toàn cầu, trong khi vẫn giữ những người có cuộc sống sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi thỏa thuận hoàn toàn trong bóng tối. Thông điệp đằng sau cú đánh mở xiềng tập đoàn và chiếm đoạt này là rất đơn giản – khuất phục! Thống kê gần đây xác nhận rằng sản lượng kinh tế tổng hợp của Brazil, Trung Quốc và Ấn Độ sẽ vượt qua Canada, Pháp, Đức, Ý, Anh và Mỹ vào năm 2020. Hơn 80% tầng lớp trung lưu thế giới sẽ sống ở miền Nam vào năm 2030, và một thế giới khác biệt sẽ là cái gì.

    Mỹ đang gặp khó khăn về kinh tế, và TPP – là giấc mơ ướt át của phố Wall và câu trả lời của Washington đối với nền kinh tế đang suy giảm của mình – nó được thiết kế để cho phép các doanh nghiệp lớn của Mỹ đặt cọc lớn hơn vào trong khu vực Thái Bình Dương đang nổi lên bằng cách áp đặt một mô hình kinh tế bóc lột lên các quốc gia ký kết nhưng lại miễn cho các nhà đầu tư tư nhân và đa quốc gia bất kỳ hình thức trách nhiệm giải trình công cộng nào.

    TPP nguyên bản phải trở lại với chính quyền Bush nhiệm kỳ 2, và nó vẫn còn đang trong giai đoạn đàm phán dưới thời Obama nhiệm kỳ 2. Sự thiếu minh bạch xung quanh đàm phán làm cho người ta thêm tin vào những gì thực sự đã rõ - nội dung của hiệp định này phục vụ lợi ích của những kẻ ở trên cùng của chuỗi thức ăn toàn cầu trong khi phần còn lại của chúng ta là thứ chậm hiểu trong cái thực đơn ấy.

    Nile Bowie, tác giả bài viết này là nhà phân tích chính trị, nhà nhiếp ảnh ở Kuala Lumpur, Malaysia.
    http://www.warandpeace.ru/en/reports/view/78687/
  10. trung1992

    trung1992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/10/2007
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    3
    Nghe mấy bác nói về tác hại của TPP mà em rùng mình,nhưng mà VN lỡ vào mất rồi ,vậy VN ta có kế hoạch giảm thiểu thiệt hại chưa?

Chia sẻ trang này