1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Để quên và để nhớ

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thao_moc, 02/04/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    Muốn viết vài dòng, nhưng bỗng lại lơ đãng... Mình hôm nay lại làm mẹ giận (mà có lẽ là buồn nhiều) vì sự lơ đãng của mình...
    Sáng ra phát hiện là mất đôi hoa tai. Lạ thật! Không thể hiểu nổi! Chả hiểu mình có thể để nó ở đâu được nữa! À mà, hình như mất từ hôm qua... :( X_X
    Chiều nay có một giấc ngủ ngon như chưa bao giờ ngon thế, say và sâu, đến mức bác đến mà cũng không biết. Hi vọng bác không nghĩ là mình cố tình... :( Giá lúc nào cũng có những phút êm đềm như vậy nhỉ!!!
    Không phải đi nữa! Mừng! May! Mừng đến mức giờ mới nhớ ra là có người rất vất vả, ngày lễ cũng không được nghỉ. Có lẽ bấy lâu nay mình đã quên mất... Trong những khoảnh khắc hiếm hoi mà mình gặp và để tâm liếc nhìn, mới thấy gương mặt ấy giờ xanh xao và gầy quắt lại. Ngậm ngùi!
    Lặng!
    ------------

    Vừa đọc lại Ônga Bécgôn...
    Nhớ 1 người! Em nhớ lắm!

    Tặng anh - người mà em có đánh số hẳn hoi!

    Không nói

    Em vẫn sống như ngày xưa vẫn sống
    Vẫn vui đùa, vẫn hát vẫn cười tươi
    Khi hè về trăng lên vẫn dạo chơi
    Vẫn lặng ngắm Neva những chiều ráng đỏ

    Bởi nỗi buồn thời gian đã xoá
    Và tình yêu thành kỷ niệm xa xăm
    Em đã quên, vâng em đã quên anh
    Anh đối với em đâu phải là duy nhất

    Xin đừng giận em vì đó là sự thật
    Em không muốn dối mình và không muốn dối anh
    Tình yêu qua như làn gió mỏng manh
    Thì chuyện đó phải chăng em có lỗi

    Xin đừng trách em là người mau thay đổi
    Vì tình yêu chỉ đến một lần yêu
    Những gì năm tháng đã cuốn trôi
    Sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại
    ***


    Mùa lá rụng

    Những đàn sếu bay qua.
    Sương mù và khói toả.


    Mátxcơva lại thu rồi!
    Bao khu vườn như lửa chói sáng ngời


    Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ,
    Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
    Nhắc ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi
    Nhắc cả những ai dù cô độc trong đời:
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"


    Ôi trái tim tôi, trái tim một mình tôi
    Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
    Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
    Khẽ rung lên bên khung cửa sáng đèn.


    Ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình?
    Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi hạnh phúc?
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
    Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi...

    Nếu không có gì ao ước trong tôi
    Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
    Anh từng ở nơi đây, từng là người thân yêu nhất
    Sao phút này làm bạn cũng không?


    Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
    Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
    Anh - con người không vui, con người bất hạnh
    Con người đi cô độc quá trên đời!


    Thiếu cẩn trọng chăng?
    Hay chỉ đáng nực cười?
    Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
    Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi!


    Cơn mưa rơi thầm thĩ lúc chia ly.
    Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
    Mưa run rẩy trong ánh trời lấp loá...
    Anh hãy cố vui lên, dẫu con đường hai ngã,
    Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!...



    Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với một mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
    Tôi không biết nói cùng anh đến hết
    Nhưng bây giờ còn phải nói gì thêm!


    Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
    Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!"
    ***


    Bài này tặng chính mình:


    Không Đề


    Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
    Khúc hát say mê một thời thiếu nữ
    "Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nhê - va
    Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà".


    Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
    Em mới hiểu bấy giờ anh có lý
    Dẫu chuyện xong rồi, anh xa cách thế
    Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...



    Lũ trẻ lớn lên giờ lại hát theo ta
    Lại nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước
    Vẫn sông Nhê - va chiều tà ánh nước
    Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?


  2. sealoves

    sealoves Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2010
    Bài viết:
    1.378
    Đã được thích:
    0
    Bác Mộc, một cái ôm thật chặt cho những ngày lể nghỉ ấm áp nha!
  3. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    Nhét vào đây cho khỏi quên:

    Bác Sealoves!>:D<
    Em cũng chúc bác vậy nhé! :x
  4. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    Tìm được hoa tai rồi, tìm được lược nữa. Cái lược bằng gỗ mình rất thích, thanh mảnh, tinh tế mà giản dị, quà từ Trung Quốc về, kỷ niệm của số 2. Có lẽ là kỷ vật duy nhất mà mình yêu thích và gìn giữ, như một chút gì tốt đẹp còn sót lại... Dù tất cả đã như... mùa lá rụng rồi... và dù có thể ngay cả chính số 2 cũng không nhớ chiếc lược đó là quà đã tặng cho mình...
    Có mỗi chìa khóa nhà và khóa tủ là vẫn một đi không trở lại. Giá có thể bấm điện thoại để tìm xem chúng ở đâu nhỉ! [:P]
    ...
    Hắn say. Hắn trách. Sao lâu thế mà hắn vẫn chưa quên mình nhỉ? Hình như cũng mới tầm 2 tháng gì đó. Sao trong khoảng thời gian ấy, mình cảm giác như đã sống đến trăm năm???
    Hạnh phúc và yên bình, hắn nhé!
  5. zbolobola

    zbolobola Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2010
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0
    Bác Mộc [r32)]
  6. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    Bác Bola! :x Em nhớ bác quá!:x
  7. zbolobola

    zbolobola Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2010
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0

    Em cũng nhớ bác lắm lắm í [r32)]
  8. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
  9. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    Chồng chất.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    Tự nhiên nghe bài này, thấy vui hẳn:


    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    Nhiều người nhắn tin hỏi. Thấy yên ổn với cảm giác biến mất này. :)
    Thấy ở đâu đó có người viết thế này: "Hôm qua tôi mơ thấy mình chết. Tôi khóc thương rất nhiều khi thấy mình đang nằm chết ở đó"...
  10. thao_moc

    thao_moc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    09/01/2011
    Bài viết:
    620
    Đã được thích:
    0
    "Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
    Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời"

    Hà Nội mưa, mà như không mưa, muốn mưa mà không thể mưa... Một cánh cửa như vừa khép lại.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này