1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Mong manh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi mua_saobang, 06/05/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. mua_saobang

    mua_saobang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2011
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Những con phố nhỏ... Những căn gác hẹp... Những góc khuất trong lòng người...
    Quanh co...
    Tôi không còn xác định được màu chủ đạo của cuộc sống như trước đây nữa, ngay cả màu xám. Có lẽ vì bảng màu bị hỏng. Hoặc có lẽ tôi đã mù màu. Cũng có thể là một tín hiệu vui - khả năng quan sát và cảm nhận sắc màu đã phong phú lên, cảm nhận nhiều đến nỗi màu xám cũ cũng đã trôi mất.
    Đôi lúc tôi thấy màu của mưa. đôi lúc là màu của sương. Nhưng mưa và sương chỉ có thể là màu nền thôi chứ nhỉ? Những tông màu chủ đạo - nồng ấm, u ám hay giá lạnh - mà tôi cho là cần phải có thì vẫn không nhìn thấy được...
    Ngoài kia mưa.
    Nhưng không phải mưa sao băng. Chỉ là mưa thôi.
    Gần đây tôi hay nếm mưa cùng với vị thật mặn.
    Quá khứ, hiện tại, tương lai ướt nhòe...
    Ghét cảm giác bây giờ, cảm giác mới đây, cảm giác vài giờ trước, cảm giác nhiều ngày qua! Ghét lắm! Buồn lắm!
    Nhưng dù sao vẫn còn chút gì đó ấm áp, dù cảm giác này sao cũng thật phù du và quá mong manh!
  2. mua_saobang

    mua_saobang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2011
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Tôi bắt đầu cảm nhận rõ hơn nỗi thất vọng và sự hẫng hụt trong lòng mình. Không quá nhiều, nhưng cũng đủ để tiếc nuối. Lờ mờ cảm thấy một sự thay đổi, một điều gì đó khác trước, mơ hồ mà cũng lại thật rõ ràng. Đó dường như không còn là người tôi đã từng biết nữa rồi, hay có lẽ vì tâm trạng tôi đang không ổn? Hoặc cũng có thể tâm trạng của người ta cũng đang không ổn nữa. Mà đúng hơn, có lẽ là họ vẫn là họ như xưa, chỉ có tôi là đã quá mộng tưởng..
    Nghĩ nhiều mà làm gì! Điều tôi cần nhất lúc này là không nên quá đắm chìm hay phải suy nghĩ vào bất cứ thứ gì, dù nó quan trọng đến mấy. Quan tâm cũng ích gì! Người ta cũng chỉ muốn tôi đứng ngoài cuộc thôi mà.
    Hôm qua đã học được nhiều thứ và thấy quá chí lý. Trước hết, hãy biết yêu thương bản thân mình đã nhé!
    Người và tôi - chúng tôi đang dần xa nhau, đang lạc nhịp điệu của nhau rồi...
    Vẫn mệt mỏi và mệt mỏi nhiều thêm, nhưng sẽ không để mình suy sụp. Một sự khởi đầu mới sẽ không thể là sự lặp lại của những cái cũ, những sai lầm cũ. Hãy tin thế đi! Tôi không háo hức cũng chẳng quá bi quan quá đâu, nhưng cũng cố gắng chấp nhận những khả năng buồn nhất của hiện thực, của tương lai. Và để bắt đầu một điều gì đó mới, tôi lại đang phải tự hạn chế, tự bó buộc vào những khuôn phép của riêng mình. Không mấy dễ chịu, nhưng mà rất cần thiết...
    Tự hứa với mình: phải sống cho ra sống, cho biết thế nào là sống, mình nhé!
  3. hamster89

    hamster89 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2011
    Bài viết:
    2.657
    Đã được thích:
    1
    đồng cảm! em cũng vừa trả qua tâm trạng như bác chủ top.bác hãy cố gắng lên nhé. suy nghĩ đến những điều tốt đẹp, tích cực, mở rộng lòng mình ra, chúc bác sớm:)) lấy lại thăng bằng:-bd
    àh những lúc nhớ,hay trong lòng bất an bác cứ vào box tư ván tình yêu mà đọc<):)
  4. mua_saobang

    mua_saobang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2011
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Thế là đã đi qua một chặng đường quá dài... trong một khoảng thời gian quá ngắn... nếm trải đủ vị ngọt đắng, những cảm xúc mãnh liệt và những khoảnh khắc hãi hùng nhất của sự tuyệt vọng cùng nỗi đau, nỗi sợ mất mát...
    Có người nói rất đúng: "Cuộc sống em tuy bên ngoài bình lặng nhưng lòng em luôn náo động, xáo trộn, không an...". Ôi, đến lúc này tôi mới bừng tỉnh: tôi cũng chẳng hiểu mấy về mình đâu...
    Ngồi lần giở lại những mốc quan trọng trong thời gian vừa qua, mới thấy các sự kiện dồn dập quá đỗi, có lúc chúng được đánh dấu theo từng ngày liên tục, đan xen, chồng chéo nhau... Không trách mà khu rừng già ngàn năm tuổi không còn có thể thấy mình già hơn được nữa...
    Thế là lại thêm một cái mốc!
    Để đến được cái mốc này, tôi đã gần như đánh mất cả tâm hồn, hao mòn cả thể xác, trí não. Nhưng để đi qua cái mốc này, tôi đã thật dũng cảm, thật chai lì và cũng thật bình thản, lặng lẽ.
    Chúng ta sẽ đi qua, đi qua cột mốc, đi qua nhau, rồi, quay mặt. Có ai có còn ngoái lại?
    Không đâu! Tôi biết là vậy.
    Hơi chua chát một tẹo, hơi tiếc một tẹo vì những gì tôi đã hi sinh, đã cố gắng, đã kìm nén, đã tự dằn vặt, tự dày vò, tự hối hận, tự tha thứ, tự thương tổn, tự an ủi, tự chữa lành, tự mòn mỏi, tự... "chết"... Nhưng cũng không sao! Miễn là cuối cùng, tôi đã thanh thản. Thanh thản đến tuyệt đối. Và tôi sẽ hồi sinh, sẽ sống, sẽ "yêu trần gian" và "dám cầm tay". :) Tôi tin là thế!
    Bất giác tôi gom lại những bài thơ cho, hoặc vì, hoặc liên quan đến ai đó. Tôi chợt mỉm cười, hóa ra là cũng có cảm xúc, dù buồn, dù đắng, dù cay, dù chát, nhưng cũng là cảm xúc. Nhiều là khác, đầy là khác, mãnh liệt và khó phai là khác... Muốn gửi lại cho họ tất cả những bài đó, dù họ có đọc hay không, có hiểu hay không, như một kỷ niệm cuối cùng - kỷ niệm đẹp và lãng mạn, bởi nó làm bằng thơ...

    Tháng 5...
    Tháng 5 trong tôi có thật nhiều kỷ niệm đặc biệt. Từ bây giờ, sẽ thêm một kỷ niệm quan trọng nữa. Và cũng như bao kỷ niệm quan trọng khác của tôi, chúng chỉ là ký ức - không gây hại, không làm đau người nhớ đến bao giờ, bởi người đó đã biết dạy cho trái tim mình không gặm nhấm những cảm xúc thừa không đáng có.

    Nắng quá! Bỏng rát quá!
    Nhưng tôi thích. Vì nó là nhiệt, là sức sống...
    Tôi đang lên kế hoạch cho một mùa hè mới, trong đó có kế hoạch nghỉ ngơi. Vẫn dành một chỗ cho một chú cún xấu tính, hay kêu ăng ẳng và giận dỗi phi lý, vì tôi biết lúc đó, trời rất trong, nắng rất đẹp, cát rất trắng, biển rất xanh, xanh như những tha thiết và ước vọng trong thẳm sâu đáy mắt tôi, cũng như trong lòng tôi, không có những trách móc không cần thiết và phí hoài với một con cún được nuông chiều, ngốc nghếch như vậy...

    Sáng nay...
    Ok - anh trả lời - cám ơn em!
    Không trách sao tôi ghét "ok", trước vẫn thế và sau này vẫn vậy. Thoáng có chút thương tổn trong lòng. Nhưng rồi, tôi tỉnh ngộ, lần này tôi phải cám ơn nó, bởi đã giúp tôi khôi phục lại chút phẫn nộ cần thiết để bước đi mạnh mẽ, cứng cỏi và kiêu hãnh hơn trên con đường của mình...




    @hamster89 cám ơn bạn đã vào chia sẻ với mình và cũng chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhé! [rose]
  5. mua_saobang

    mua_saobang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2011
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Bật khóc.
  6. hamster89

    hamster89 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2011
    Bài viết:
    2.657
    Đã được thích:
    1
    đọc những dòng tâm sự của bạn mà mình cứ nghĩ như chính mình viết nó %%- những cảm xúc này mình cũng vừa trải qua, vừa mới đây thôi nhưng cũng như bạn mình đang dần tìm lại chính mình, bây giờ hãy sống cho mình bạn nhé, sống thật tốt tốt hơn lúc trước để sau này gặp lại họ nuối tiếc khi đã đánh mất mình. hãy ngẩn cao đấu đi tiếp và cười thật tươi nhé.
    nếu lúc nào buồn bạn hãy nghe nhạc Dan, rok ( có người đã khuyên mình thế) mình đã thử rất hiệu quả bạn àh. cố gắng lên nhé bạn, cuộc đời còn dài còn nhiều điều lắm. hãy coi như đây là 1 thử thách trong rất nhiều thử thách của cuộc sống mà mình sẽ gặp phải và mình sẽ vượt qua, vượt qua rồi bạn sẽ thấy mình trưởng thành hơn, học hỏi thêm nhiều bài học. hãy cố gắng lên bạn nhé. chúc bạn sớm lấy lại thắng bằng [r2)]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    đừng khóc đừng khóc bạn tôi ơi:-*
    bạn chỉ nên khóc vì những người đáng để bạn khóc bởi những người đó sẽ không bao h làm bạn khóc
    hãy đối mặt với những buồn, đau, nhớ , giận............ nó sẽ qua nhanh thôi
    hãy lạc quan lên bạn :))
  7. peacefulsea

    peacefulsea Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2009
    Bài viết:
    205
    Đã được thích:
    0
    Vì sao cô gái khóc?

    Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-bidi-font-family:"Times New Roman";} [FONT=&quot]...Hay bởi sáng nay không có mưa... không có gió heo may buồn hiu hắt... hay lại thấy chân mình lạc giữa phố,dịu dàng màu rêu... hay khi lặng yên nghe bài hát thật mềm... ngọt ngào những lời ru đầu môi, ngọt ngào như mỗi sớm tinh khôi...[/FONT]
    [FONT=&quot]...[/FONT]
    [FONT=&quot]...có khi lòng không hẹn...[/FONT]
    [FONT=&quot]có khi tình không hẹn...[/FONT]
    [FONT=&quot]...có khi...[/FONT]
    [FONT=&quot]...tìm nhau mãi...không gặp nữa đâu...[/FONT]
    [FONT=&quot]có khi...[/FONT]
    [FONT=&quot]...ngồi yên nghe nắng rớt bên thềm...[/FONT]
    [FONT=&quot]chợt một chút thấy lòng trong trẻo...[/FONT]
    [FONT=&quot]... có khi...[/FONT]
    [FONT=&quot]... cứ muốn mình xa như chuyến đi lần cuối...[/FONT]
    [FONT=&quot]biết đâu[/FONT]
    [FONT=&quot]...sẽ lãng quên người và tôi....[/FONT]
    [FONT=&quot]tìm về phía nhau, sao không nghe tiếng cười ..

    cô gái khóc, khóc vì nỗi buồn vô cớ, nỗi buồn vu vơ...có buồn giống tôi?
    [/FONT]
    [FONT=&quot]... đâu phải là cách xa một bầu trời... mà không đếm nổi bao nhiêu đại dương, bao nhiêu cánh chim bay về phía cuối chân trời...[/FONT]
    [FONT=&quot]...Ta không biết phải giữ cho em bao nhiêu mùa gió, bao nhiêu mùa trăng, bao nhiêu những cánh hoa mỏng manh để thấy em thật gần...[/FONT]
    [FONT=&quot]...một chút buồn nhẹ nhàng thôi,dẫu là em có quên đi thì ta vẫn đưa tay đón lấy... gom nắng vàng, hắt lên soi hạnh phúc trên tháng ngày đã qua...[/FONT]
    [FONT=&quot]...ta sẽ gói hoa sữa thơm từng con đường nhỏ, gói mùa thu thơm từng con đường nhỏ, để mùa đi qua những ô kính không màu...thấy mắt mình dường như biết khóc...[/FONT]
    [FONT=&quot]...sao cứ để nỗi nhớ lang thang phía chân trời...[/FONT]
    [FONT=&quot]về đi [/FONT][FONT=&quot]em[/FONT][FONT=&quot]...[/FONT]
    [FONT=&quot]ta giữ mãi những lời ru của cỏ...[/FONT]
    [FONT=&quot]ta giữ mãi lời thì thầm trong gió...[/FONT]
    [FONT=&quot]...giữ mãi mãi lời nguyện cầu cho em..
    [/FONT]
  8. hamster89

    hamster89 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2011
    Bài viết:
    2.657
    Đã được thích:
    1
    hi ;))
    bác nỳ có tâm hồn lãng mạng quá. ngày xưa bác chắc giỏi văn lắm [:D]
  9. peacefulsea

    peacefulsea Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2009
    Bài viết:
    205
    Đã được thích:
    0
    Mình không phải giỏi văn hay văn hay... chỉ đơn giản là viết lên những điều bình dị trong tâm hồn thôi, bạn ạ !
  10. hamster89

    hamster89 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2011
    Bài viết:
    2.657
    Đã được thích:
    1
    nhưng mà bác cũng phải công nhận là ko phải ai cũng viết được như vậy đứng không ;)) em là em phục bác lắm lắm . tặng bác
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    nhưng mà bác cũng phải công nhận là ko phải ai cũng viết được như vậy đứng không ;)) em là em phục bác lắm lắm . tặng bác[rose][rose][rose]

Chia sẻ trang này