1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có một ngày.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ke_chien_bai, 14/06/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Hôm nay trời đẹp kỳ lạ. Nên cảm giác yêu đời kinh khủng. Không bận rộn, nên chỉ việc để đầu óc lơ lửng theo thời tiết thôi, thích ghê.
    Hôm qua chat với bạn, bạn hỏi ấy còn treo chuông gió không, có thêm nữa nhé, và dự định gửi cho mình vào thứ 6, khoảng 1 tuần thì về đến nơi. Hôm qua cũgn được gửi cho một bài viết rất hay. Thế này:

    Chưa rõ tác giả

    [​IMG]Là giấy nhưng sao người ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
    Tôi muốn được kể một câu chuyện:
    Chuyện xưa kể rằng, có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ, thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ, đạo sĩ đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa khuất của thiếu phụ.
    Ngán thay, trước khi chết có trăng trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của mình mong đợi.
    Người đạo sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăng trối lại rằng hãy giữ quan tài đủ bảy bảy bốn chín ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời.
    Một ngày kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ ba ngày sau, người vợ đạo sĩ đã ăn nằm với người học trò.
    Được bảy ngày sau, người học trò lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng. Mới nói với người vợ đạo sĩ rằng, ta mắc phải bạo bệnh, chỉ có ăn óc người mới khỏi được. Người vợ liền lấy vồ, bật nắp quan tài định đập vỡ đầu xác chết để lấy óc cho nhân tình ăn.
    Nào ngờ, vừa bật nắp quan tài thì vị đạo sĩ tỉnh lại. Người thiếu phụ quay lại thì chàng trai trẻ đã biến mất tự khi nào. Mới hay, đó là do phép thuật phân thân của người đạo sĩ cao tay. Người vợ xấu hổ quá, mới tự tử mà chết.
    Người đạo sĩ đó là Trang Chu (còn gọi là Trang Tử), cũng là một hiền triết của phương Đông chúng ta. Câu chuyện đó, câu chuyện “vợ thầy Trang Chu” lưu truyền gần hai nghìn năm để chê cười cái gọi là “lòng dạ đàn bà”.
    Ngày nay, lại có chuyện anh đảng viên nọ sau khi “hoàn thành kế hoạch” (hai con), mới giấu vợ đi đình sản. Người vợ thì lại muốn sinh thêm con cho vui cửa vui nhà nên “tích cực cố gắng” mà mãi không thấy “kết quả”. Người chồng vẫn giấu vợ, thậm chí bởi vì cái khoản đình sản kia không ảnh hưởng đến khả năng đàn ông của anh, nên anh lại còn làm ra vẻ hăng hái “phụ giúp” vợ mình.
    Thế rồi, một hôm người vợ vui vẻ thông báo những “nỗ lực cố gắng” của hai vợ chồng đã có “kết quả tốt đẹp”, cô đã có thai ba tháng. Choáng váng, nhưng người chồng giấu đi để đi “kiểm định lại”. Kết quả biểu đồ của anh là 0%. Cuộc tiểu phẫu đình sản đã thành công tốt đẹp.
    Ấy, cái câu chuyện thời nay cũng đang nói đến cái lòng dạ con người…
    Lại có người lấy email giả, để chính mình chat và “thử lòng” người chồng mà mình hết mực thương yêu. Để đến khi anh ta trở nên lạnh nhạt tình cảm vì cho rằng người vợ thiếu tin tưởng tình yêu của mình. Rồi lấy bạn gái của mình để thử chồng, và rước đau khổ vào mình khi người chồng chẳng “trước sau như một”.
    Còn bao nhiêu câu chuyện trớ trêu nữa mới đủ để chúng ta hiểu rằng, lòng người ta là giấy, chứ nào đâu phải vàng đá… Vì là giấy, nên sao ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
    Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy nên đẹp xấu là do ta vẽ nên, tốt lành là do ta viết nên mà thù hận cũng là ta đặt bút. Sao ta không viết lời hay, vẽ lấy bức tranh yên bình để xây dựng, gìn giữ cái hạnh phúc mong manh của gia đình?
    Tôi chẳng cho cách làm của thầy Trang Chu là hay, tôi chẳng cho người đảng viên kia là không có lỗi. Tôi cũng chẳng ủng hộ việc thử lòng của các chị thời nay với email và các phương tiện khác. Thời gian thì trôi đi, nhưng lòng người thì vẫn vậy thôi, vẫn là giấy. Mà đá cũng mòn, vàng cũng phai, huống hồ là giấy…
    Người ta, cùng là một người, sao có lúc nhân từ đáng yêu, lại có lúc cay nghiệt thế? Ấy bởi ai cũng có hai mặt tốt xấu trắng đen lẫn lộn.
    Là những người thề non hẹn biển với nhau, cam kết gắn bó với nhau để xây dựng tổ ấm của mình, tôi thiết nghĩ việc nên làm là mang cái mặt tốt ra để đối đãi với nhau. Lấy mặt trắng mà đối đãi với nhau (phu phụ tương kính như tân – vợ chồng kính nhau như khi còn mới). Đó mới là cái kế vạn toàn. Chứ nếu cứ mang cái mặt trái để đối đãi với nhau, mang cái xấu để dành cho nhau, như thế thì đồng sàng mà dị mộng, người hiền lành mà đối xử với nhau như trộm cướp. Cái đó gần với sự tan vỡ lắm.
    Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư?
    Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ. Một chút nghi kỵ đã là thừa.
    Theo 247.com


  2. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Hôm qua, có người nói mình thật là giỏi, suy diễn rất giỏi, gây chuyện rất giỏi, và rất là ác. Mình thì thấy mình làm gì cũng logic, luôn luôn hợp tác chứ không gây chuyện, và quá là biết điều. Mình chỉ tàn nhẫn với những người cố tình làm đủ mọi chuyện không hay với mình, bằng cách không còn nhìn mặt, không còn quan tâm đến họ nữa. Mình còn chẳng làm những điều mà mình biết mình thừa sức làm, mà chẳng ai trách móc được mình cơ mà...
    Lại thấy cuộc đời buồn cười rồi.
    Sáng nay thấy buồn ngủ quá. Ngủ được có khoảng một tiếng. Bóng tối im lặng và những chuyện vớ va vớ vẩn lại trôi qua. Mình lại thấy buồn cười vì một lời trách móc. Lại nhớ lại cái vụ đi đi lại lại của mình. Công nhận, quả là ...quá sức chịu đựng.=))
    Nhiều khi không thể tưởng tượng nổi mình có thể nghĩ ra những trò gì để nghịch. Nếu không có những trò đó, thì mình thấy chán chết đi được. c nói: ...sắp hỏng rồi. Mình thản nhiên, chuyện quá bình thường, nó hỏng từ lâu rồi. Chả cần quan tâm. Chợt nhớ lại cái bài dài ơi là dài ngày xưa mình viết cho bạn y, chẳng thừa từ gì, chẳng thiếu từ gì...
    Sau vài năm, bây giờ mình còn nhẹ nhàng và nhân đạo lắm rồi.>:D<
  3. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Hôm nay đi chơi về. Loanh quanh ngắm đèn đường, hoa sữa đã thơm nồng các phố.
    Tự nhiên hâm hâm, mang các đồ trang sức bạc ra làm sáng, nhét mấy miếng bông ẩm vào mấy hộp để đá. Trả lời tin nhắn rất nhiệt tình.
    Có người mặc cả với mình cái giá để đọc những tin nhắn...hấp dẫn, chẳng cần. Thỉnh thoáng, thấy một số người thật là đáng thương, cứ phải tìm mọi cách để đi lôi kéo sự chứ ý, bằng cả những cách cực kỳ quái dị.
    Đúng là có nhưng người khó mà chấp nhận nổi. Nên tốt nhất là cứ như không nghe thấy gì. Nhưng mà, tự nhiên bực mình quá đi!.[r37)]
    nghix đến đầu tuần, lại họp hành, cứ thấy chán chán ý nhỉ. Sao mình ghét họp thế...
  4. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Trời mùa thu rất mát. Nếu mà nói hôm nay mình chẳng đánh răng, rửa mặt, chẳng thay quần áo gì, cũng chẳng ăn uống gì, thì chắc mình bị mắc chứng tự kỷ, hoặc vừa uống xong vài viên thuốc ngủ từ đêm trước, quá liều nên ngủ li bì đến tận giò mới thức dậy. Nhưng không, hôm nay vẫn là hôm nay- ngày chủ nhật- đẹp trời.
    Và mình thì ăn uống khá linh đình. Sáng ăn phở, trưa ăn nem cuốn, phở cuốn, chiều thì canh sườn củ cải. Ngoài ra còn vài cốc trà đào, 1 ngụm cafe sữa pha phin, bánh mì chấm sữa, nhãn... Chao ôi, sao cái sự nghiệp liệt kê ăn uống, với kể lại công việc hằng ngày mà mình mới nhấp nhỏm học tập lại thú vị quá thể thế này nhỉ- chắc khi nào hứng chí lên, mình phải sử dụng để giải trí cho vui thôi.
    Lại lang thang xem đèn. Đi đường hơi loằng ngoằng, qua Hồ Gươm, rồi Bà Triệu, lại Nguyễn Du, Khâm Thiên,Giảng Võ, Trần Huy Liệu... Nhìn những bạn rồng lấp lánh đẹp tuyệt vời luôn. Và còn bao nhiêu bạn đèn xanh đỏ tím vàng treo trên cây nữa. Đến chỗ cafe, tự nhiên đập vào mắt một anh giọng hay như chị, tay dẻo như con gái, mắt liếc xéo xung quanh thôi rồi. Rợn cả người. Lại có thêm món sữa chua cafe thạch. Mình vốn không quen hóng hớt với để ý gái trông thế nào, móng tay đầu tóc ra sao, trai đi xe gì, có vuốt keo hay đi giày hiệu gì, vì trong cả tỉ cái người ngoài đường, toàn người dưng, mình chả thèm liếc mắt đến; nhưng mà thi thoảng có vài cái sự nó đập bụp vào mắt mình thế này, không thấy kinh không chịu được.
    Hơn 9h, mình out khỏi quán khi cái anh kia tay vẫn múa may, miệng vẫn cá thia lia, người vẫn èo uột ngồi bên các chị bạn cười khúc khích từ đầu đến cuối.( mà bạn mình không chỉ cho mình anh này, chắc mình cũng...chả biết anh ý ngồi trước mặt mình). Chuyện, đôi khi con người ta cũng cứ phải gây sự chú ý bằng mấy cái bài không được văn hoá với lịch sự cho lắm.( anh này gây chứ ý với bạn, chả phải mình. Mình chỉ nhìn, thấy kinh kinh, chứ cũng, chả chú ý...)=))
    Đêm nay làm quả đắp mặt nạ, để mai đi họp rồi về chụp ảnh. Rùi lại phải đánh răng, rửa mặt, ăn uống, đi ra đi vào... Đúng là mệt quá đi...^:)^
  5. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Đợt này hay được cho các thứ. Nhưng với các kế hoạch sắp tới và thự tế hiện tại thì không tận dụng được triệt để. Uổng quả. Mình nghĩ được cách gì tốt bây giờ.
    Thư 7 rảnh rỗi, lôi một tập album từ thời xa lơ xa lắc ra xem. Nhìn thấy lại nhiều người, những người sẽ không bao giờ có thể gặp lại. Nhìn lại chính mình, sau mỗi khoảng thời gian, sau mỗi sự kiện. Những tấm ảnh, để lưu lại những khoảnh khắc.
    Coi như đặt xong một kế hoạch lớn nhất trong thời gian tới. Đi họp về xong, tự nhiên lại thấy lười, dù mọi thứ chỉ đơn giản thôi. Lại thấy uể oải với công việc rồi.
    Online... Lại vẫn là những câu hỏi cũ, những lời nói cũ. Nó làm cho mình thấy ức chế. Mình chỉ thích làm điều gì mình thích, không thích bị dọa nạt hay ép buộc. Tại sao lại cứ phải thế? " Coi như chúng ta chưa hề biết nhau".U làm tôi căng thẳng!
    Mình tiêu tốn khá nhiều tiền cho những món quà và những kế hoạch. Lúc bình thường thì nghĩ nhẹ nhàng, nhưng đôi lúc cũng thấy hơi áy náy. Dù, những kế hoạch mình đã đặt, chẳng mấy khi sai.
    Thời tiết kiểu này, buồn quá.
  6. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Sau cả một ngày cắm mặt vào làm việc, đến giờ mình mới coi như xong, bắt đầu ngớ được vào ttvn. Hôm qua có một bạn ngồi chát với mình, nói: " ấy vẫn miệt mài viết bài ở ttvn nhỉ". Mình ngơ ngác hỏi thế nào là miệt mài... Với bạn ý, ngày cứ viếddưowcj 1 bài đã là miệt mài rồi.:)) . Dù mình lâu nay đã không có hứng thú như xưa, nhưng duyên nợ còn nhiều, nên có mấy dòng mà cũng không viết nổi thì mình đâu còn là mình nữa. Trời vẫn cứ hơi hơi mưa và lạnh hơn là se se, nhưng vì công việc nên cũng chưa thấy cảm giác gì.
    Lúc nãy mama nói có cái bánh ngọt, giờ mình mới chuẩn bị uống cafe và ăn bánh...
    Hy vọng vụ 6h30 sáng ngày mai ổn thỏa...
  7. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Thì là hơi hơi mưa. Là không mưa to, không ào ào, mà lúc thì lâm thâm, lúc thì lất phất. Hôm qua còn thấy như mưa phùn. Buồn cười thế. Mưa kiểu này, với thêm cả chút gió lạnh nữa, làm nếu như bình thường, thì hồn mình lơ đãng lắm đây...
    Nhà mình vẫn bật quạt và đắp chăn.... :((
    Nếu không ôm được buổi tối, không ôm được lúc ngủ thì cố gắng ôm khi ở bên nhau, khi có thể ý...Ôm cho cả cái quãng thời gian 10 năm.:P
    Mong NBT sẽ sống trong cảm giác yêu thương, trong mùa này....
  8. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Khi chưa biết bỏ ai, chọn ai, có nghĩa là chưa đến lúc phải lựa chọn... :P
    Đã nghe về cái cảm giác ngày đầu tiên biết yêu từ...một số người. Nên, cũng...hiểu hiểu.
    Bạn vừa hỏi mình đã nghe link chưa, mình vừa tìm lại để nghe. Thấy bồi hồi phết. Bởi giai điệu quen, và bởi, đang thu...
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  9. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Vụ 6h30 sáng nay...
    Đúng là như trò đùa. Hay do cái mồm mình ăn mắm ăn muối gì nhỉ.
    Chẳng ra cái kiểu gì, Ái ngại quá đi. Mình lại làm hại bạn bè rồi.
    Ôi, cuộc đời.:-"
  10. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Hôm nay hơi bận rộn chút xíu, làm xong việc sớm rồi do trời sắp bão, nên về rất sớm. Bây giờ đang ở trong trạng thái lâng lâng. Vì bão=))( không biết có vấn đề gì không nhỉ).
    Về nhà làm miếng bánh, uống cốc cafe đá. Ngon kinh khủng.
    Đêm hôm trước, đang ngủ thì dường như có tiếng thì thầm bên tai: " Em có yêu anh không". Mình hơi nghĩ nghĩ ( trong giấc ngủ):P rồi trả lời: Không. Tiếng thì thầm nói:" Tại sao lại không, anh yêu em mà". Rồi mình chả nhớ gì nữa...
    Sáng ra, tự hỏi mình không biết có phải là mơ không nhỉ?:))
    ( tất nhiên, mình thì biết là mơ hay không rồi.[:D] )
    Hôm qua mình cò cưa một vụ hấp dẫn, cũng hơi hiếm khi có cơ hội. c nói:" được rồi mà, muốn gì cũng được. Ngày đó, số phận anh thuộc quyền quyết định của em". Nghe mà như được ăn kem vừa đẹp, vừa ngon.
    Lại một ngày mưa bão...

Chia sẻ trang này