1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi nào thời gian ngừng lại?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi redbuttlerkt, 28/07/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. redbuttlerkt

    redbuttlerkt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.369
    Đã được thích:
    0
    7 năm trước,có những buổi sáng,tinh khiết và trong lành,anh đóng vào tai cái ipod và nút nó bằng 1 bản Rock ầm ĩ của Kurt ,nhẹ nhõm,nghiêng hồn lắc theo điệu Rock,a như nốt nhạc jumping trên dòng kẻ xệch xoạc là những cú xóc xe buýt. Dừng xe ở Tràng Tiền, lúc đó chưa nghiện thuốc,anh ngậm,rít -thở theo từng bước-chân,có hàng cây đổ lá,những chiếc lá rơi,phủ một màu vàng đỏ, ngọn gió,nó làm anh nhớ tới câu chuyện "Cây-Lá và gió" nào đó anh đã nghe Quick and Snow trong trẻo vào từng sáng chủ nhật,rảo bước và ngắm thế gian với ánh mắt có nụ cười,đôi tình nhân,ông cụ,bà lão,em bé,góc phố,chiếc xe,gánh hàng rong,cửa hàng....tất cả sống động nhiều màu.Điếu thuốc cháy hết là anh đến Đinh Lễ.Anh chọn sách,anh đọc nhiều,và những quyển sách anh chọn phải đẹp,đẹp chút kiêu bạc,hồn nhiên nếu là truyện, không thì phải là quyển sách thiết kế,một quyển sách viết về phần mềm nào đó anh cần. Anh nghĩ ra trường anh sẽ làm thiết kế.Mơ mộng.

    7 năm sau....Anh về đến HN vào một buổi chiều,nắng gắt,bụi,khói.Công ty của anh ngày mai sẽ đi du lịch.Anh sẽ đi một mình.Mẹ anh điện,chưa về nhà ngay,anh đi tìm một cuốn sách-làm bạn.Leo lên một chiếc xe buýt cà tàng,ơn trời,sinh viên về hết nên xe vắng,chọn một chiếc ghế đôi đủ cho anh và chiếc ba lô,lục cả chiếc iphone,chỉ có nhạc không lời,nhạc xưa,anh nghe một bài nhạc xưa,giai điệu chậm lắm,anh chỉ nhớ giai điệu,anh không nổi tên.Xe buýt vẫn xóc,anh vẫn nghe nhạc,anh nhìn dòng xe,dãy phố,con người,chiếc đèn đỏ....qua lớp kính phủ đầy thời gian.Xe dừng ở Tràng Tiền.Anh nghiện thuốc,có thói quen chỉ hút nửa điếu,anh sợ thuốc,nó làm anh thêm mệt,nhưng những lúc mệt nhất anh lại đốt thuốc.Anh định hút,châm lửa rồi lại dập,anh thấy hàng kem,bổng dưng....anh mua một chiếc ốc quế,bổng dưng....anh không xách ba lô một bên nữa,anh đeo bằng hai vai. Ba lô gọn gàng hai vai,anh ăn kem ốc quế,rảo bước,như một cậu bé đi học về,không biết cây có rụng lá,lá có lìa cây hay ngọn gió thổi qua nữa không.Đi qua dãy kính của một tòa nhà,anh dừng lại nhìn cậu bé,nhìn qua lớp kính rất trong và rõ,phía sau lưng anh-7 năm trước anh đã mua cuốn "Hoàng tử bé" ở đó.Ra trường,anh không làm thiết kế.Thực tế.

    Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-theme-font:minor-fareast; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} [FONT=&quot] 7 năm rồi,[/FONT] những ngọt bùi,đổ vỡ,cay đắng,hàn gắn... em vẫn vậy, trong sáng, thật thà, hồn nhiên, đến... tàn nhẫn.Còn anh, cuộc sống bon chen màu cháo lòng đã làm anh gãy xước những ước mơ,không lim dim mắt kiểu Clint Eastwood mỗi khi xa xăm như anh từng viết cho em, không nhẩn nha từng bước trong Secret Garden anh em từng nghe 7 năm về trước....Nhiều lúc,nhiều khi, mệt mỏi,con đường xa và dài,đôi lúc còn mịt mờ, em hồn nhiên yêu thương-Đừng buồn anh nhé,cố lên anh....Đã muộn rồi,em biết không.Anh và em như những con thuyền,rồi đến lúc phải ra biển cả,gió-mưa-bão-sóng......cuốn anh xa,dần dần.Anh đưa tay,em với tay,nhưng không tới được,nữa rồi.Và thế anh em mình sẽ xa nhau.

    [FONT=&quot] Anh muốn nói với em nhiều, nhiều lắm, yêu dấu ah, có thể là sẽ ở 1 quán cafe không người vào 1 ngày mưa bão, cũng có thể không.Anh viết ra đây,nơi mà em không bao giờ vào,anh viết ra,có thể sẽ giúp anh nhẹ lòng hơn.Anh sẽ ra đi,nhẹ nhàng,anh hứa,sâu thẳm,anh sẽ giữ,một điều anh không biết gọi nó thế nào,của anh-là anh,cho "yêu dấu".Nơi đó trong anh-Thời gian dừng lại.

    [/FONT]
  2. phuong1011

    phuong1011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2010
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    buon va luu luyen qua. Hay de cho co gai trong cau truyen mai mai hon nhien nhu vay neu moi chuyen khong the khac duoc? theo y nghi chu quan cua minh la nhu vay. mot cau chuyen dang do la cau chuyen co hau. vi nhung ai di tiep rat de lam ton thuong nhau, do vo, roi lai chia ly, chi bang chia ly ngay tu dau??? Khi ban buoc tiep va vap nga, luc do mong uoc duy nhat la minh da khong buoc tiep. Hay dua tay nang do, che cho khi dieu do xuat phat tu trai tim da du manh liet. Hi vong, con nhieu trai tim nhiet huyet chan thanh ton tai dau day tren trai dat nay, danh cho ai do
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    xin lỗi nếu tôi đã chen ngang vào bài viết của bạn.
  3. redbuttlerkt

    redbuttlerkt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.369
    Đã được thích:
    0
    Sinh nhật, 1 ngày cuối tháng 7.Như mọi năm trời mây kiểu rất long dong và lòng vòng khó đoán.Ông khí tượng báo bão số 3. Siêu bão mà yếu ợt. Kể cũng vui,ko năm nào, mưa bão không ghé thăm, tặng quà, năm nay là 1 cơn mưa tát vào tháng 7. Anyway, thanks. Mưa đầu tháng ngâu to thât,nhưng tạnh nhanh....
    Thiết chặt tín dụng,...rồi lại tháng ngâu, công việc trở nên đơn điệu, rỉ rích .Ngày qua ngày, Tối về lại cười vang khach khách với mấy ông bạn oánh Play Station 3 , ban ngày cố đảm nhận thêm việc, ít thời gian rỗi là tốt, thậm chí ngại ngồi 1 mình với mình đến mức trơ trẽn dù có 1 bộ film tình cảm rất tình cũng đek xem -1 mình. Ngày cuối tuần , chạy xuống Nguyễn Quý Đức kiếm đôi xăng đan, lên hàng Gà may liền 2 cái quần kaki, về Chùa Bộc kiếm liền 1 cái áo và quần ngố, xem ra Shopping có nhiều tác dụng ra phết, cái lớn nhất mà mình cảm giác được, mình biết yêu bản thân mình hơn, nhở, chứ đek phải ra dáng
    Tháng Ngâu, mùa Vu Lan, chạnh lòng khi thấy bố mẹ già yếu hơn,vội vã kiếm cho bố chiếc điện thoại người già, đi công tác đến nơi call ngay cho mẹ báo đã đến. Tối qua, call cho mẹ, hỏi thăm, không thường xuyên mình thế này. Có lẽ mối quan tâm mình đã thiết thực hơn, nhở.
    Biết là thế, nhưng đôi khi cứ nặng trĩu, về chuyện đã qua, đang và sẽ qua , với cái dây link với gia đình, bản thân mình
    .......
    Nhưng, khuây khỏa, dần dần ...., nhở

    P/s: @phuong1011 : U're welcome
  4. PerfectSting

    PerfectSting Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    15/11/2009
    Bài viết:
    441
    Đã được thích:
    1
    Bạn làm mình rất nhớ Hà Nội, cũng nhớ phố Tràng Tiền, Nguyễn Xí. Ngày xưa cuối tuần nào mẹ cũng cho tiền lên mua sách. Mình không đi xe buýt mà toàn đạp xe lọc cọc, lúc về nhà thích nhất là rẽ vào Hoàng Diệu. Chủ nhật vừa quét nhà vừa hát vừa nghe Quick and Snow Show. Bây giờ thì chỉ mong mong đến cuối tuần để lên mạng nghe chương trình phát lại. Vừa nghe vừa lẩm bẩm chê mắng những người đau khổ vì tình, nhưng có lẽ ai khi yêu cũng đều trở nên như vậy...
    Chúc bạn thứ tư vui vẻ!
    P.S. Thấy bạn bảo u're welcome với bạn gì gửi bài trước đó, chắc sẽ không lấy làm phiền nếu mình viết vài dòng vào topic của bạn, nhỉ?
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    P.S. Mình rất yêu thích nhân vật Rhette Butler, thấy bạn để tên là redbuttler rất buồn cười :)
  5. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Dù tôi không yêu thích gì nhân vật nam này, tôi vẫn thấy tức cười vì tên Rhett bị ghi thành Rhette. \:D/
  6. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Coi như một sự tình cờ, khi viết vào topic này....
    Khi mình vốn thích số 7. Và năm nay, cũng có 1 con số- 7 năm.
    Mới vài hôm trước, bất chợt nhớ đến lá-cây- gió...Nhưng có những câu trả lời khác, cách nhìn khác những điều từng đọc. Từ lá, từ cây, từ gió. Từ chính cuộc đời.
    Và mưa bão.
    Và, tháng 7.
    Cả mưa Ngâu.
    ....
    Khá nhiều sự tình cờ.
    Nhưng với mình, thời gian mãi trôi, không bao giờ ngừng lại. Dù là một khoảnh khắc, hay một biến cố gì.
    Nhưng có một điều gì đó, ở lại trong tim- thì đúng.
  7. PerfectSting

    PerfectSting Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    15/11/2009
    Bài viết:
    441
    Đã được thích:
    1
    Trời, em cũng thấy buồn cười :-ss
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Làm em rất xấu hổ!
  8. redbuttlerkt

    redbuttlerkt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.369
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay sự lanh lẹ trong công việc tỷ lệ nghịch với khả năng tuần hoàn máu của não . Mình cứ như 1 hòn đá vô tình giữa đường, đủ rắn để không chiếc xe nào nghiền nát nhưng cứ mặc từng bàn chân hữu ý hay không,cũng có thể đá mình rolling và quay lòng tòng. Trống chả buồn nghe âm thanh rỗng,định nghĩa Trống rỗng như thế có được không, nhở?Những lúc mình rỗng, mình cứ thả mình thế, như chiếc xe xuống dốc không buồn phanh, thậm chí bạc nhược và tệ hại hơn thằng Boxer cuối trận Knock-out khi giơ mặt cho đối thủ táng không chút phản kháng được.
    Ai đó bày cho 1 liều AQ uống vào để vuốt ve huyễn hoặc mình, mỹ miều thì AQ cũng là 1 kỹ năng sống đấy nhưng ...
    Sad but True. Sự thật lúc này là mình đek AQ được. Và Sự thật hơn nữa là Sad này mình chưa biết uống liều gì. Sad này cứ như lũ virus, nó thường trú trong cơ thể và chầu chực kém đề kháng là nó làm mình Sad đúng nghĩa Sad luôn. Sad đến nỗi, cứ kệ m.ẹ hòn đá thích lăn đến chỗ nào cũng được. Xước xát bản thân nhiều cũng kệ.
    Ai đó bày cho cách chuyển mệt mỏi tinh thần sang mệt mỏi thể xác, mình test- Thế là chiều này xỏ giày vào- Chạy thật nhiều. Lúc về mồ hôi ướt đẫm, có mệt, nhưng thế đek nào rỗng đến mức không biết mệt thế nào là đủ để bù đây
    Ai đó bày cho cách ngồi viết ra sự Rỗng của mình, mình Re-test . Thế là mình viết, đang viết đây , mình cảm nhân 10 ngón tay của mình gõ trên bàn phím để gọi tên cái Trống Rỗng này ra, Phuck vào nó, để một ngày cách hôm nay bé xíu chút thời gian , mình sẽ ghé thăm topic này , mình sẽ nhoẻn miệng cười và tạm quên lo âu khi nào có come back
  9. redbuttlerkt

    redbuttlerkt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.369
    Đã được thích:
    0
    Mình có đọc " Gone with the Wind " 4 lần, lần đầu mình còn học lớp 8 và lần cuối là năm ĐH thứ 2. Mình tự đặt tên mình là Red, lý do là thích thế. Red là đỏ, đỏ là may mắn, chứ không đen bạc như cuộc đời Rhett. 4 lần đọc là 4 cảm xúc khác nhau , về Rhett. Cảm xúc lớn nhất là sau cái sự kiêu bạc trong TY với Scarlet là 1 sự yếu đuối hay 1 sự nghĩa hiệp ẩn dấu , và trên cả là TY anh dành cho Bonnie. Rhett quá hay để yêu, nhở.
    Tiểu thuyết chút cuộc sống rằng , dẫu sao phải cứ như Scarlett thì mới thích nghi được . Mình thích cái tràn đầy nhựa sống trong Scarlett nhưng gợn trong đó là quá dứt khoát, đầy tính thích nghi,mạnh mẽ ở cô.
    [​IMG]
    [​IMG]

    Dẫu sao, Scarlet đúng : After All, Tomorrow is another day :-bd

    @perfectsting : Mình khoái Rhett, dĩ nhiên cũng không thể không yêu con đường xưa lãng mạn ra phết Hoàng Diệu
  10. redbuttlerkt

    redbuttlerkt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.369
    Đã được thích:
    0
    "....Hiện tại được coi, như biên giới giữa hai KHÔNG.Cái KHÔNG thứ nhất là dĩ vãng,vốn đã có,bây giờ không có nữa.Cái KHÔNG thứ hai là tương lai,bây giờ không có nữa,vì vậy bây giờ cũng không.Hiện tại chính là khoảng không sột soạt giữa hai bờ vực ấy,giữa hai cái KHÔNG ấy.Cho nên hiện tại cũng không là cái gì cả. Í kiến này giúp đỡ tôi,trong nhiều năm dài,và giải thích vì sao, có động từ hy vọng,có động tác ghi nhật ký.Cả hai đều xảy ra,vào một thời điểm,mang tên hiện tại,nhưng trong một khoảng khắc nhất định.Khoảng khắc này có thể đo được,bằng những giọt đồng hồ,bằng những quyển lịch,tức là bằng những đồ vật hiện hữu.Những đồ vật hiện hữu, do đó, đã giúp cho hiện tại,từ KHÔNG trở thành CÓ.Chính vì vậy mà người đời ghi nhật kí,và cũng chính vì vậy,nhật ký phải bắt buộc bắt đầu,bằng những con số hiện hữu,là ngày,là giờ,là thứ tự của tuần,của tháng,của năm,của mùa. Dường như làm như vậy,hiện tại sẽ được khẳng định rõ ràng,vào một chỗ í nghĩa,trên đường tuyến tính,của thời gian,từ trái sang phải,theo chiều mũi tên bay ...." ( Những ngã tư và những cột đèn )

    Và chiều nay bên cửa sổ kính không màu : Bầu trời không màu, ngọn gió không màu, thời gian không màu ......Mình ực một ngụm nước không màu, để dán 1 màu nào đó, chỗ có í nghĩa trên thời gian, hyperlink cái tâm trạng bằng 1 bài hát ,một tẹo- thôi,vào mùa thu




    Right ! Just only The Irish can make " f.u.c....k you " like a poem.

Chia sẻ trang này