1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chết dưới tay Trung Quốc

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi lycafetanvo, 05/09/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. zzlovevnzz

    zzlovevnzz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/09/2012
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    34
    The End of Cheap China

    The End of Cheap China is a fun, riveting, must-read book not only for people doing business in China but for anyone interested in understanding the forces that are changing the world.Many Americans know China for manufacturing cheap products, thanks largely to the country's vast supply of low-cost workers. But China is changing, and the glut of cheap labor that has made everyday low prices possible is drying up as the Chinese people seek not to make iPhones, but to buy them. Shaun Rein, Founder of the China Market Research Group, puts China's continuing transformation from producer to large-scale consumer - a process that is farther along than most economists think - under the microscope, examining eight megatrends that are catalyzing change in China and posing threats to Americans' consumption-driven way of life.

    [​IMG]

    Rein takes an engaging and informative approach to examining the extraordinary changes taking place across all levels of Chinese society, talking to everyone from Chinese billionaires and senior government officials to poor migrant workers and even prostitutes. He draws on personal stories and experiences from living in China since the 1990s as well as hard economic data. Each chapter focuses on a different aspect of China's transformation, from fast-improving Chinese companies to confident, optimistic Chinese women to the role of China's government, and at the end breaks down key lessons for readers to take away.


    Download this ebook here:
    http://www.mediafire.com/?rol6yn8jkj6g0hq
  2. MMichelHung

    MMichelHung Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/12/2009
    Bài viết:
    7.599
    Đã được thích:
    7
    Tiềm năng hạt nhân Trung Quốc không còn là "Con hổ giấy"

    Tiềm năng hạt nhân của Trung Quốc đã từ lâu không còn là "Con hổ giấy". Các nhà phân tích nói, hòan toàn có khả năng, Trung Quốc đã trở thành cường quốc hạt nhân thứ ba, với khoảng cách không mấy xa các đối tác Nga và Mỹ như người ta vẫn nghĩ. Kết luận này chứa đựng trong báo cáo được các chuyên gia Nga trình bày tại Matxcova.
    Trung Quốc là cường quốc hạt nhân duy nhất không cung cấp bất kỳ thông tin chính thức về thành phần và kích thước lực lượng hạt nhân. Chuyên gia IMEMO Vladimir Dvorkin, một đồng tác giả bản báo cáo, đã cho biết ý kiến:
    “Chương trình hạt nhân và tình hình lực lượng hạt nhân quốc gia được Trung Quốc bưng bít và bảo mật ở mức cao nhất. Không thể sánh với sự “cởi mở” thông tin về chương trình hạt nhân của các nước khác. Trung Quốc không hé lộ phần đáng kể các vũ khí hạt nhân của mình.”
    Bắc Kinh khẳng định sở hữu kho vũ khí hạt nhân không lớn và không thể sánh với kích thước của Mỹ hay Nga. Trong khi đó, việc duy trì bí mật hoàn toàn về tiềm lực hạt nhân của Trung Quốc có thể được lý giải không bởi kích thước nhỏ và những yếu điểm. Trái lại, là mục tiêu che giấu tiềm năng lớn tới mức dư thừa về hạt nhân.”
    Các chuyên gia đã dẫn những dữ liệu mới nhất, trong đó có dựa trên cả cơ sở thông tin tình báo. Đến cuối năm ngoái, Trung Quốc đạt sản lượng 40 tấn uranium cấp độ vũ khí và khoảng 10 tấn plutonium quân sự. Những khối lượng đủ chế tạo 1.800 đầu đạn hạt nhân, với quá nửa có thể dành cho hoạt động triển khai nhanh. Số liệu cho phép ông Vladimir Dvorkin, người trước khi nghỉ hưu từng phụ trách các vấn đề vũ khí hạt nhân chiến lược của Bộ quốc phòng Nga, tuyên bố:
    “Trung Quốc sở hữu gấp 2 đến 3 lần khối lượng vũ khí hạt nhân mà giới chuyên gia hiện xác nhận. Những đánh giá đã có, đặc biệt của Viện Nghiên cứu Chiến lược Thụy Điển, cung cấp chỉ số bị hạ thấp so với thực tế.”
    Các chuyên gia cảnh báo, việc đánh giá thấp tiềm lực hạt nhân của Trung Quốc là một điều nguy hiểm. Đặc biệt nếu căn cứ những nỗ lực hòng chiếm ưu thế quân sự, liên quan không chỉ các lãnh thổ và hải phận tiếp giáp biên giới Trung Quốc. Tham vọng toàn cầu của Bắc Kinh được minh chứng bằng các cuộc khảo sát hải quân trên đại dương thế giới, cũng như sự tìm kiếm thành trì quân sự ở các vùng xa xôi, chẳng hạn tại Ấn Độ Dương.”
    Các chuyên gia Nga còn lưu ý rằng, Trung Quốc tuần tự thực hiện việc tăng kích thước và cải tiến các tên lửa chiến lược, tên lửa tầm trung và tên lửa chiến thuật cơ động. Tên lửa hai lớp sau được cung cấp cả đầu đạn hạt nhân.
    Tuy nhiên, đối với chuyên viên quân sự của "Tiếng nói nước Nga" Vasily Kashin, kết luận này có thể được tranh cãi:
    “Trung Quốc phát triển vũ khí hạt nhân chiến thuật trong thời kỳ đối đầu với Liên Xô. Nhưng không có bằng chứng là vũ khí lớp này đã được đưa vào sản xuất hàng loạt, đang trong tình trạng triển khai và tên lửa mang đầu đạn hạt nhân.”
    Các tác giả của báo cáo trái lại tin rằng, Trung Quốc là nước duy nhất trên thế giới ngoài Nga và Mỹ, sở hữu khả năng nhanh chóng gia tăng tiềm lực hạt nhân trong thời gian tương đối ngắn. Khả năng này đang được thực hiện. Không ai trong số các nước thuộc "câu lạc bộ hạt nhân", có thể sánh với Trung Quốc trong vấn đề này.
    Tăng tốc hiện đại hóa và xây dựng tiềm lực hạt nhân đối với Trung Quốc trước hết là yếu tố mang tính qui chế. Nhưng điều này không loại trừ trọng tâm chương trình là nhằm vào tiềm năng răn đe hạt nhân của Mỹ, Ấn Độ và Nga.
    Nhân đây, các chuyên gia đã khuyên nghị tích cực lưu ý tới "yếu tố Trung Quốc" trong nghiên cứu phát triển bất kỳ sáng kiến mới của Mỹ và Nga về hạn chế hoặc cắt giảm vũ khí hạt nhân. Việc làm cần áp dụng trong cả quá trình đàm phán cũng như thông qua biện pháp đơn phương nhất định về giải trừ vũ khí hạt nhân.
    ruvr.ru
    ~X
  3. DuroDakovicM95Degman

    DuroDakovicM95Degman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/05/2012
    Bài viết:
    1.510
    Đã được thích:
    586
    Hì, Nuclear Weapon chỉ để hù dọa chơi thôi bác ạ, trong thời kỳ toàn cầu hóa như hiện nay không ai dám xài đâu bác ạ\:D/. Em là em không sợ cái khoản ấy=((
  4. lycafetanvo

    lycafetanvo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2008
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    164
    Trung Quốc thâu tóm tài sản, cả châu Âu lo lắng

    Có vẻ nền kinh tế thứ hai thế giới đang tận dụng sự khó khăn của kinh tế nhiều khu vực để gia tăng ảnh hưởng kinh tế của mình, nhất là các nền kinh tế phát triển.
    Chiến lược "đi ra nước ngoài"

    Trong lúc khu vực đồng tiền chung châu Âu đang chìm trong khủng hoảng, người ta ghi nhận làn sóng đầu tư, mua bán tài sản mạnh mẽ của doanh nghiệp (DN) Trung Quốc nhắm vào các tập đoàn có tiếng của Lục địa Già.

    Cơ quan nghiên cứu Rhodium, có trụ sở tại New York, đã lần theo các dòng chảy đầu tư của DN Trung Quốc vào châu Âu và Bắc Mỹ và cảnh báo sự hiện diện ngày càng lớn của nền kinh tế thứ hai thế giới vào thị trường các nước phát triển trên khắp thế giới, nhất là tại các khu vực đang bị khủng hoảng.

    Theo Rhodium, đầu tư trực tiếp ra nước ngoài (OFDI) của Trung Quốc vào châu Âu đã tăng 10 lần trong giai đoạn 2004 - 2011, tương đương 1 tỷ USD năm 2004 lên 10 tỷ năm 2011.

    Tạp chí L'Expansion của Pháp cho biết, đầu tư của Trung Quốc vào các quốc gia châu Âu tăng 6 lần trong vòng 4 năm, từ 2008 đến 2011. Riêng trong năm 2010-2011, OFDI của nước này vào EU đã tăng 3 lần, trùng với thời điểm mà cuộc khủng hoảng nợ công châu Âu lên cao.

    Một điều đáng chú ý khác là đầu tư vào châu Âu của Trung Quốc năm 2011 nhiều gấp đôi so với đầu tư của nước này vào Mỹ, đây cũng là năm đầu tiê dòng vốn vào Mỹ của DN Trung Quốc chậm lại sau 5 năm tăng liên tục.

    Theo số liệu công bố ngày 26/9/2012 của Ủy ban Phát triển và Cải cách nhà nước Trung Quốc, đầu tư phi tài chính của Trung Quốc ra nước ngoài vẫn đạt gần 48 tỷ USD, tăng 40% so với cùng kỳ năm ngoái, điều này thể hiện xu thế đầu tư ra nước ngoài của Trung Quốc trong thời gian gần đây.

    Tuy vậy, đến hết năm 2011 tổng mức đầu tư ra nước ngoài của Trung Quốc chỉ đứng thứ 13 thế giới, chưa tương xứng với vị thế của nền kinh tế thứ 2 thế giới. Do vậy, thúc đẩy đầu tư ra nước ngoài, thực hiện chiến lược "đi ra nước ngoài" là bước đi quan trọng nhằm thực hiện chiến lược cạnh tranh quốc tế.

    Trong năm nay, một quỹ đầu tư y tế của Trung Quốc cũng có kế hoạch đầu tư khoảng 30 tỷ USD để mua các tài sản đang gặp khó khăn của châu Âu. Trong khi đó, Trung Quốc cũng được nhiều nước châu Âu thúc giục mua trái phiếu Eurozone hay của Đức để giúp lục địa này giải tỏa cơn khát vốn, góp phần ổn định thị trường tài chính khu vực.

    Hết Mỹ đến châu Âu lo lắng

    Nhưng điều khiến châu Âu lo ngại là Bắc Kinh đang lợi dụng sự khó khăn của nhiều nước để mua lại các tập đoàn với giá hời.

    Một trong những thương vụ đáng chú ý là vào năm 2010, Geely, một trong những nhà sản xuất ô tô lớn nhất Trung Quốc đã mua lại Volvo của Thụy Điển với giá 1,8 tỷ USD khi hàng này khó khăn, trong khi hai năm trước đó giá trị của thương hiệu này là 2,5 tỷ.

    Đó chỉ là một trong nhiều thương vụ thâu tóm thành công khác của Trung Quốc như mua các tập đoàn xe hơi Rover của Anh, Saab của Thụy Điển, các tập đoàn sản xuất công nghệ cao như Baudoin hay NFM Technologies và nhiều cơ sở hạ tầng khác tại Pháp, Hy Lạp, Ý.

    Cùng với tham vọng tham gia sâu hơn vào chuỗi cung ứng giá trị toàn cầu của Trung Quốc, cũng phải thừa nhận một thực tế là rất nhiều các công ty, doanh nghiệp châu Âu cũng trông chờ vào các khoản đầu tư của "nhà giàu" Trung Quốc để thoát khỏi tình trạng khủng hoảng. Chính vì vậy, nhiều nhà phân tích dự đoán sau châu Phi, châu Âu sẽ là sân chơi mới của Bắc Kinh.

    Tuy nhiên, cũng không phải là không có những tiếng nói phản đối. Anh, một trong những nền kinh tế mở nhất đối với hoạt động mua bán công ty và không có luật hạn chế đầu tư nước ngoài đã lên tiếng bày tỏ lo ngại về khả năng Trung Quốc tìm cách kiểm soát các dự án năng lượng hạt nhân Horizon trị giá 500 triệu bảng Anh.

    Các quan chức Anh cho rằng việc hạn chế cổ phần của các đối tác Trung Quốc là việc khó vì nguồn vốn thực hiện dựán nhiều khả năng đến từ nhà thầu Trung Quốc. Nhưng Anh muốn các đối tác Trung Quốc chỉ đóng vai trò nhà thầu phụ trong dự án này do tính chất nhạy cảm của công nghệ hạt nhân.

    Còn tại thị trường Bắc Mỹ, theo số liệu của Bloomberg, hiện tại, các công ty Trung Quốc đã chi khoảng 49 tỷ USD để mua các mỏ dầu và công ty dầu khí của Canada.

    Rút kinh nghiệm từ thất bại trong thương vụ mua Unocal, công ty năng lượng lớn thứ 9 của Mỹ, Tập đoàn dầu khí hải dương TrungQuốc (COONC) đang tìm mọi cách thôn tính Nexen khi đưa ra đề nghị mua lại công ty này vào đầu tháng 8/2012 vừa qua với giá 15 tỷ USD, gấp 3 lần giá trị thị trường của Nexen.

    Công ty dầu khí này của Canada đang sở hữu nhiều giếng khoan nước sâu dọc vùng vịnh Mexico, Bắc Âu và một số nơi khác và nhất là sở hữu công nghệ khoan dầu cát tiên tiến mà Trung Quốc đang thèm muốn.

    Theo Rhodium, giá trị tương lai của các khoản đầu tư không phải là nguyên nhân duy nhất khiến các tập đoàn Trung Quốc đầu tư vào châu Âu hay Bắc Mỹ. Các chiến lược gia Trung Quốc có nhiều động cơ khác để thâm nhập và bán sản phẩm ở những thị trường này.

    Mục tiêu của DN Trung Quốc là mở rộng chuỗi sản xuất toàn cầu và chạm một tay vào nền tảng công nghệ tiên tiến, các thương hiệu nổi tiếng và nguồn nhân lực chất lượng cao.

    Chẳng hạn sau khi thôn tính Volvo, Geely đã bổ nhiệm vị giám đốc thiết kế của hãng này, người có công đưa Volvo thành hãng xe hiện đại, cá tính, Peter Horbury, vào vị trí giám đốc phong cách của Geely với kỳ vọng đưa Geely vươn ra thế giới.

    Trong khi đầu tư của Trung Quốc ra nước ngoài hiện nay chủ yếu theo đuổi chiến lược khai thác tài nguyên của các nước thì đầu tư tại châu Âu của nước này lại theo một hướng khác là nhằm nâng tầm của "công xưởng thế giới" trên chuỗi cung ứng giá trị, tạo ra những sản phẩm có giá trị cao thay vì các mặt hàng giá rẻ, dựa trên sức lao động thủ công.

    Theo AQ
    VEF
    Nguồn: http://cafef.vn/20121003063918546CA32/trung-quoc-thau-tom-tai-san-ca-chau-au-lo-lang.chn
  5. zzlovevnzz

    zzlovevnzz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/09/2012
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    34
  6. alpha3ca

    alpha3ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2012
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0

    Ờ thì ngập rác TQ còn có cái ăn giá rẻ và còn là để thằng tội đồ ngu xi nó ném biền ra biển hàng nhiều tỷ usd và nó lại tham nhũng nữa đẩy dân vn về thời kỳ bao cấp. Mẹ hàng hóa VN *** có cạnh tranh nó bán giá đắt lòi kèn ko mua thì ko có để dùng. Đấy các bác xem thằng tồi đồ ngu xi nó hại dân đó, bây giờ phe cánh nó còn xúi dục dân đen chiến tranh vs TQ. Mẹ phe cánh thằng tội đồ nó phát biểu cứ tưởng là quân phản đông. Nhất là cái thằng giọng miền nam phát biểu rất ********* kích đông chiến tranh vs TQ
  7. NhipAnhGiaND

    NhipAnhGiaND Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/10/2012
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]'Trung Quốc dùng gái và tiền dụ người Việt Nam làm gián điệp' [/FONT]
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Friday, September 28, 2012 9:02:56 PM [/FONT]
    $$HEADLINEDATE$$ Share on facebookShare on twitterShare on email14


    Bài liên quan

    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Phỏng vấn cựu tù chính trị Nguyễn Văn Đài
    Tin tức phòng thủ các đảo Trường Sa với Trung Quốc là 'vô giá”


    Nam Phương/Người Việt


    'Tại nhà tù Ba Sao thuộc tỉnh Nam Hà giam giữ khoảng 3 ngàn tù nhân thì có khoảng hơn 30 tù gián điệp người Việt Nam hoạt động cho Trung quốc bị bắt và bỏ tù.'
    Đây là lời kể của LS Nguyễn Văn Đài về số tù gián điệp tại phân trại 1 khi ông bị giam ở đó với bản án 4 năm “tuyên truyền chống nhà nước...” chỉ vì vận động dân chủ hóa đất nước.
    Các vụ án xử tù gián điệp hầu như không được tường thuật trên báo chí chính thống tại Việt Nam nên không ai nghe nói đến lọai tù này cho tới khi báo Người Việt phỏng vấn hai tù nhân chính trị Nguyễn Văn Đài và Phạm Văn Trội.

    Ông Đài hết hạn tù đầu Tháng Ba năm 2012 và ông Trội mới ra tù Tháng 9 vừa qua. Những lời kể về lọai tù gián điệp của hai ông có nhiều điều đáng để ý.

    Chúng tôi trình bày các cuộc phỏng vấn hai ông với riêng từng người. Bài báo này là các chi tiết về tù gián điệp ở phân trại 1 cùng khu ông Đài bị giam giữ. Cuộc phỏng vấn kế tiếp sẽ là tù gián điệp ở phân trại 3 qua lời kể của ông Trội.


    *****​

    * Nam Phương (Người Việt): Xin được hỏi là trong những ngày ông ở nhà tù Ba Sao, Nam Hà, ông thấy có bao nhiêu tù gián điệp người Việt Nam họat động cho Trung quốc rồi bị bắt?
    [​IMG]
    Cổng vào trại tù Ba Sao ở tỉnh Nam Hà. (Hình tài liệu của Ngừơi Việt)

    -Ông Nguyễn Văn Đài (NVĐ): Khi tôi bị giam ở Ba Sao, lúc mới tới thì họ giam tôi ở buồng 1 khu A, ở đó có 4 tù nhân từng làm gián điệp cho Trung Quốc. Ở buồng số 2 bên cạnh thì có 4 tù nhân gián điệp. Cuối năm 2008 họ chuyển tôi sang buồng 6 thì có hơn 20 tù nhân gián điệp.
    Trước sau, ở phân trại 1 có khoảng trên 30 tù gián điệp cho Trung quốc. Tới khi tôi rời trại thì còn khoảng 20 người.
    NV: Như vậy, họ bị giam chung với các loại tù khác?
    -NVĐ: Tù gián điệp Trung Quốc được giam chung với tù chính trị và tôn giáo.

    Ở buồng giam số 1 và số 2 thì những tù nhân gián điệp ở đó đều cộng tác với an ninh trại giam để giám sát các tù nhân Tây Nguyên và các tù chính trị khác. Nhiệm vụ của họ là theo dõi phản ứng của các tù nhân Tây Nguyên và chính trị khi theo dõi các tin tức chính trị qua truyền hình, báo chí. Phản ứng của các tù nhân khi bị trại giam cưỡng bức lao động với mức khoán cao, đôi khi cắt điện, cắt nước, tiêu chuẩn cơm không đủ,…

    Những tù nhân gián điệp sẽ theo dõi xem ai kích động, cầm đầu. Sau đó báo cáo với an ninh trại giam. An ninh trại giam sẽ căn cứ vào đó để kỷ luật biệt giam.

    Nổi tiếng nhất là Phạm Văn Viết là buồng trưởng của buồng giam số 1, rồi một người tên Hái, quê Cao Bằng, trước đây ở cùng để theo dõi và giám sát anh Nguyễn Vũ Bình, sau này là Cha Lý. Ở buồng số 6 có ông Trung chuyên theo dõi tôi và những người khác.

    Nói chung trong buồng giam thì anh em tù người Tây Nguyên và tù chính trị đều biết ai là người cộng tác với an ninh trại giam. Khi tôi vừa tới đó, những anh em Tây Nguyên đã nói nhỏ là phải cẩn thận khi nói chuyện với những người đó. Do vậy bọn tôi rất cẩn thận khi nói chuyện hay tranh luận với họ.
    * NV: Bằng cách nào ông biết và phân biệt được họ là tù gián điệp?
    -NVĐ: Thường thường những tù gián điệp Trung Quốc thì tự họ thừa nhận là họ đã từng bị Trung Quốc mua chuộc, rồi trở thành gián điệp lúc nào không biết. Có người thì thừa nhận rằng họ ý thức làm gián điệp cho Trung Quốc ngay từ lúc được tuyển mộ. Đa số là làm gián điệp vì tiền, chỉ có 1 hoặc 2 người làm gián điệp vì bất mãn.
    * NV: Ông có thể kể tên tuổi về những người tù gián điệp và nếu có thể nhớ được về từng người không?
    - NVĐ: Người có chức vụ cao nhất là ông Bản, năm nay ngoài 60 tuổi, nguyên là trưởng phòng tình báo của công an tỉnh Lạng Sơn, ông Hái, khoảng 70 tuổi cũng là trưởng phòng tỉnh báo của tỉnh Cao Bằng.
    * NV: Ông được nghe kể gì về các câu chuyện, hay việc họ từng làm để bị bắt không?
    -NVĐ: Thông thường những người bị Trung Quốc tuyển mộ thì trước đó họ thường trong vai những người làm ăn, buôn bán sang Trung Quốc để thị sát tình hình. Nhưng không rõ làm sao Cơ quan Phản gián Trung Quốc biết được, sau đó họ bắt giữ và tiến hành đe dọa, mua chuộc bằng tiền và gái đẹp. Kết quả cuối cùng là bị khống chế và trở thành gián điệp.

    Những tù gián điệp cho biết rằng, khi cơ quan phản gián Trung Quốc mà mua chuộc thì không ai có thể cưỡng lại được. Bao nhiêu tiền cũng được chấp nhận, gái Trung Quốc cực xinh để cho những tù gián điệp thỏa mãn. Sau khi những người này được 'đánh' trở lại Việt Nam, họ có nhiệm vụ thu thập tất cả các thông tin về kinh tế, chính trị nội bộ của đảng CSVN từ trung ương đến địa phương, thông tin tôn giáo.
    Thông tin về quan điểm đối ngoại của VN với các nước như với Mỹ, Nga, Nhật, EU, đặc biệt là Đài loan. Các thông tin về quân sự, đặc biệt là kế hoạch tác chiến, trang thiết bị, quân số phòng thủ của quần đảo Trường Sa với Trung Quốc là vô giá.
    Họ cung cấp tiền và hướng dẫn những gián điệp này là cũng sử dụng tiền và gái đẹp để mua chuộc những người có chức vụ trong các cơ quan nhà nước để thu thập thông tin.
    Một gián điệp tên là Tuấn kể chuyện anh ta đã dùng tiền, gái đẹp mua chuộc một số sĩ quan ở Học viên quân sự để mua các tài liệu giảng dạy của nhà trường. Kết quả là 3 sĩ quan cùng với nhóm gián điệp của anh bị bắt. Ngoài việc làm gián điệp, cơ quan phản gián Trung Quốc còn cung cấp tiền Việt Nam giả cho những người này mang về Việt Nam sử dụng. Vụ của Tuấn bị phát hiện do hành vi tiêu tiền giả rồi mới đến hành vi gián điệp.
    * NV: Họ có kể cho ông nghe là được trang bị máy móc gì không (Máy quay phim, máy chụp hình, điện thoại, súng, điện đài truyền tin bí mật) khi làm gián điệp?
    -NVĐ: Họ chỉ được trang bị máy chụp ảnh và máy quay đặc biệt.
    * NV: Theo nhận xét của ông thì những người đó bị kết án nặng hay nhẹ?
    -NVĐ:Theo tôi thấy, làm gián điệp cho Trung Quốc thường bị kết án khá nặng. Những người càng có chức vụ và làm việc ở các tỉnh biên giới thì mức án càng nặng. Tôi thấy có 5 gián điệp bị án chung thân, 1 người 26 năm, 2 người 19 năm, số còn lại từ 10 đến 18 năm.
    Mỗi người bị bắt trong những hoàn cảnh khác nhau. Nhưng thông thường họ đã bị an ninh Việt Nam theo dõi trong một thời gian dài trước khi bị bắt. Phần lớn họ đều bị bất ngờ. Tôi không được nghe kể chi tiết về các vụ bắt giữ.
    NV: Thưa ông, có ai trong số đó kể cho ông biết họ được Trung Quốc huấn luyện thế nào và trả tiền bao nhiêu không? Hay họ tự nguyện làm gián điệp cho Trung Quốc để đổi lấy quyền lợi nào khác?
    -NVĐ:Rất ít người được Trung Quốc huấn luyện bài bản. Nhưng TQ đều hứa hẹn nếu bị bắt thì TQ sẽ can thiệp và mức án sẽ rất nhẹ. Khi bị lộ có thể chạy sang Trung Quốc và sẽ được đãi ngộ. Có một vài người họ biết bị lộ và biết sẽ bị bắt, nhưng họ cũng ko dám chạy sang Trung Quốc vì sợ bị thủ tiêu. Trung Quốc chỉ dạy họ cách dùng tiền và gái đẹp để mua chuộc quan chức thôi.
    Như trên đã nói, đa số vì tiền, một số bị mua chuộc rồi bị ép buộc. Một số ít thì tình nguyện làm do có người thân lấy chồng hay lấy vợ bên Trung Quốc.
    * NV: Ông thấy họ có thân nhân tiếp tế không?
    -NVĐ: Phần lớn tù gián điệp có người thân tiếp tế, chỉ có vài người bị gia đình bỏ rơi do án tù quá dài, gia đình không có điều kiện. Có một số tù chính trị thương cho hoàn cảnh của họ nên mời họ ăn uống và sinh hoạt cùng.
    * NV: Chúng tôi nghe ông kể là có tù gián điệp được cử làm trưởng buồng. Vai trò của trưởng buồng là gì? Có phải là theo dõi và báo cáo với quản giáo?
    -NVĐ: Trại giam chỉ lựa chọn tù gián điệp và chỉ những người chấp nhận làm mật vụ cho an ninh trại giam mới được làm trưởng buồng. Hàng năm trại giam có tổ chức bầu cử trưởng buồng, nhưng khi tù nhân chính trị và tôn giáo lựa chọn người thường bảo vệ cho quyền lợi của họ thì không bao giờ trại giam đồng ý. Nên việc bỏ phiếu không có ý nghĩa gì.
    * NV: Khi tù gián điệp được quản giáo dùng để trị tù chính trị, chắc là họ phải nhử bằng một quyền lợi nào đó (hứa hẹn thả sớm, được ưu đãi gì đó v.v…)?
    -NVĐ: Tù gián điệp thường được được giảm án gấp đôi tù chính trị, những người làm mật vụ thì còn được giảm nhiều hơn. Nhưng những tù gián điệp mà quan hệ thân thiết với tù chính trị thì cũng bị giảm án ít hơn người khác. Tù gián điệp làm mật vụ có thể được giảm mỗi lần đến 12 tháng, những tù gián điệp khác thì từ 8-10 tháng. Còn tù chính trị cao nhất chỉ là 5 tháng.

    * NV:Xin cảm ơn ông về cuộc phỏng vấn này!

    [/FONT]
    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=155700&zoneid=1 [r24)]
  8. NhipAnhGiaND

    NhipAnhGiaND Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/10/2012
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Phạm Văn Trội kể chuyện tù gián điệp ở Ba Sao [/FONT]
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Sunday, September 30, 2012 4:28:18 PM [/FONT]
    $$HEADLINEDATE$$ Share on facebookShare on twitterShare on email11


    Bài liên quan

    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Phó BTC trung ương đảng làm gián điệp cho Trung Quốc
    Dùng tù gián điệp theo dõi báo cáo tù chính trị

    Nam Phương/Người Việt

    LTS: Ông Phạm Văn Trội, 40 tuổi, bị chế độ Hà Nội kết án 4 năm tù hồi tháng 10, 2009 sau hơn một năm giam giữ. Ông hết hạn tù ngày 11 tháng 9, 2012 nhưng vẫn còn bị án quản chế 4 năm. Ông là thành viên của Ủy Ban Nhân Quyền Việt Nam, một tổ chức đấu tranh cho nhân quyền do Luật Sư Nguyễn Văn Ðài và một số người nữa khởi xướng. Trong tù, ông gặp một số người bị kết tội gián điệp cho Trung Quốc, trong đó có một người từng là phó ban tổ chức trung ương đảng CSVN. Mời độc giả theo dõi cuộc phỏng vấn sau đây.

    [​IMG]Mặt trước buồng giam tù ở nhà tù Ba Sao tỉnh Nam Hà. Nhà tù này giam giữ khoảng 3,000 tù nhân trong số đó có khoảng 200 tù chính trị, tôn giáo. (Hình: Tài liệu của Người Việt)


    -Người Việt (NV): Theo ghi nhận của ông, tại phân trại 3 nhà tù Ba Sao ở Nam Hà có bao nhiêu tù gián điệp Trung Quốc?
    -Phạm Văn Trội: Nhà tù Nam Hà có khoảng 3,000 tù nhân với khoảng 200 tù chính trị và tôn giáo (gồm cả đồng bào Thượng ở Tây nguyên bị vu cho tội đòi ly khai, người Hmong ở các tỉnh Tây Bắc đòi tự do tôn giáo, dân chủ, nhân quyền). Trong số này, ở phân trại 3, có khoảng 15 tù nhân là người Việt Nam làm gián điệp cho Trung Quốc.
    -NV: Làm sao ông biết và phân biệt được ai là tù gián điệp?
    -Phạm Văn Trội: Tù nhân bị truy tố tội làm gián điệp cho Trung Quốc bị nhốt chung với tù chính trị chứ không nhốt chung với tù hình sự thường (trộm cướp, giết người, buôn bán ma túy, v.v...). Theo quy định thì tù gián điệp được gọi chung trong số những người bị quy cho là “xâm phạm an ninh quốc gia”.
    Những người làm việc cho Trung Quốc và bị buộc tội gián điệp, bản án ghi là gián điệp, có ảnh dán công khai ở trước buồng giam. Khu giam nào, tội gì thì đều có một cái thẻ ghi lại địa chỉ, lý lịch trích ngang, thời gian bắt, phạm tội, án phạt tù, quê quán từng người.
    Tù gián điệp ở nhà tù Nam Hà có hai loại chính: Loại vì tiền phần lớn và một ít có động cơ chính trị.
    Hai loại này chia làm 4 nhóm:
    1.Nội gián (cài cắm bí mật trong guồng máy nhà nước CSVN).
    2.Ly gián (có thể cài cắm trong guồng máy nhà nước, có thể không) sử dụng cho nhu cầu phao tin, tung tin đồn, phá hoại kinh tế chẳng hạn, làm mọi người nghi kỵ lẫn nhau.
    3.Phản gián - Loại này thường thấy trong các cơ quan an ninh, quân đội, quan tâm nhiều đến các vấn đề chính trị.
    4.Trực gián - Là các người thu thập và chuyển thông tin, tài liệu từ ba loại gián điệp trên.
    -NV: Ông có thể kể tên, tuổi của những người tù gián điệp mà ông gặp được không?
    -Phạm Văn Trội: Số lượng người bị bắt về tội làm gián điệp cho Trung Quốc rất có thể là nhiều và được chia ra giam giữ ở nhiều nhà tù khác nhau. Tù nhân ở khu nào chỉ được ở đó không được ra khỏi nơi chỉ định và bị cấm tiếp xúc cho nên tôi chỉ có thể biết tên những người bị giam chung với mình. Một số tù gián điệp được chuyển từ khu 1 sang khu 3. Những tù gián điệp nào hết án thì cũng về quê quán như mọi tù nhân khác.
    Tôi nhớ tên một số tù gián điệp và bản án của họ:
    Hoàng Ngọc Mẹo, sinh năm 1956, quê quán Cao Bằng, trước là đại úy bộ đội biên phòng, bị kết án 18 năm tù.
    Trần Văn Tiến, sinh năm 1950, quê Lạng Sơn, bị kết án chung thân. Ông này ban đầu là gián điệp của Việt Nam gửi sang Trung Quốc. Bị Trung Quốc bắt và ra điều kiện làm gián điệp cho Trung Quốc thì được cho về Việt Nam. Hoạt động một thời gian thì bị lộ và đi tù.
    Vũ Văn Tuyên, sinh năm 1957, quê Quảng Ninh, trước kia là cán bộ hải quan ở tỉnh Quảng Ninh, bị kết án 5 năm tù. Bản án nhẹ nhờ có nhiều tiền “chạy án” từ cơ quan điều tra đến tòa án.
    Ngô Văn Phùng, sinh năm 1957, quê ở Hải Phòng, bị kết án 18 năm tù. Ông này mới hết tù gần đây nên đã về với gia đình. Ông này trước kia kinh doanh bên Trung Quốc, sau được Trung Quốc sử dụng và đưa về Việt Nam hoạt động thu thập thông tin và chuyển tài liệu qua biên giới. Ông này lấy tài liệu từ các gián điệp “nội gián” cung cấp.
    Phạm Minh Ðức, sinh năm 1957 quê ở Hà Nội, bị kết án 5 năm tù. Ông này là một đảng viên cấp cao trong đảng CSVN, từng là phó trưởng ban tổ chức trung ương đảng, chức vụ chỉ sau Tô Huy Rứa. Theo ghi nhận qua các lời kể, ông này được sự can thiệp từ phía Trung Quốc trong vụ án nên bản án khá thấp dù là “gián điệp loại 1” tức loại gián điệp cấp cao nhất.
    Gián điệp loại 1 là gián điệp cầm đầu một mạng lưới, có quyền tuyển thêm nhân sự, chi tiêu tiền cho mạng lưới gián điệp của mình.
    Hoàng Minh Thuấn, sinh năm 1986, cán bộ cửa khẩu ở tỉnh Lạng Sơn. Anh cán bộ trẻ này sang Trung Quốc, được đào tạo bài bản tại cơ sở tình báo Hoa Nam (Trung Quốc) rồi về Việt Nam hoạt động. Nhiệm vụ chính yếu là chuyển tài liệu qua cửa khẩu Lạng Sơn, do người mang đi đường bộ, không dùng công nghệ máy điện toán. Thuấn bị kết án 8 năm tù.
    Nguyễn Văn Sáng, sinh năm 1970, quê Quảng Ninh. Trước kia là gián điệp chuyển tin quân sự từ Quân Khu 1 và Quân khu 2 (tức các tỉnh phía Bắc Việt Nam). Anh này bị bắt năm 1998 và bị kết án 18 năm tù.
    Khi tôi bị chuyển từ nhà tù Ba Sao tỉnh Nam Hà vào giam ở nhà tù Nghệ An thì có hai tù gián điệp là Trần Văn Tiến và Hoàng Minh Thuấn được đưa đi theo để tiếp tục báo cáo cho quản giáo về các tù chính trị.
    -NV: Qua các cuộc giao tiếp, ông được nghe những lời kể gì của họ?
    -Phạm Văn Trội: Nhìn chung, những người Việt Nam làm gián điệp cho Trung Quốc thì hay ngụy trang bằng những việc như buôn bán, bác sĩ chữa bệnh hay một bề ngoài nào đấy. Có vẻ như hầu hết bọn họ không được đào tạo bài bản kỹ lưỡng. Nghe nói những người được đào tạo chuyên môn từ Cục Tình Báo Hoa Nam của Trung Quốc ít khi bị phát hiện và bắt giữ. Những người bị bắt cho thấy họ không thuộc loại gián điệp chuyên nghiệp, bị Trung Quốc mua chuộc bằng tiền bạc và gái rồi sử dụng cho nhu cầu thu thập, chuyển tin, tài liệu. Tin giá trị thấp thì trả ít tiền, tin có giá trị cao thì được trả nhiều hơn. Thật ra, thế nào là tin giá trị thấp, giá trị cao cũng không ai biết rõ nhưng khi bị bắt thì hầu như không được phía Trung Quốc chiếu cố giúp đỡ gì nên đời sống của họ cũng vất vả.
    Theo ghi nhận qua các lời kể, những người này sau khi hết án về nhà mà có nói điều gì ảnh hưởng đến tình báo Trung Quốc là phía Trung Quốc cử người sang tìm giết ngay.
    Tất cả các người làm gián điệp cho Trung Quốc đều bị bắt giữ ngay tại Việt Nam đang trên đường vận chuyển tài liệu. Những người thấy không còn nhu cầu sử dụng thì có thể Trung Quốc gài cho an ninh Việt Nam bắt.
    -NV: Ông có được nghe kể là họ có được trang bị máy móc gì không (máy quay phim, máy chụp hình, điện thoại, súng, điện đài truyền tin bí mật, v.v...) khi làm gián điệp?
    -Phạm Văn Trội: Gần đây, tôi nghe họ kể là chỉ một số được trang bị máy móc, phương tiện hoạt động, gồm cả xe hơi để phục vụ nhu cầu lấy tin, chuyển tin hay tài liệu. Thấy họ kể là các phương tiện họ trang bị cho gián điệp sau này nhiều hơn trước, từ trung ương xuống tới địa phương, dù là gián điệp cấp nào.
    Qua lời kể của Trần Văn Tiến và Hoàng Minh Thuấn, họ được huấn luyện nghiệp vụ về cách thức khai thác thông tin, chuyển tin và báo tin. Các người được huấn luyện thì thường họ hưởng lương theo cấp bậc và nghiệp vụ và các vụ làm. Còn những loại gián điệp khác không được huấn luyện thì khi cung cấp bán tin thì được trả tiền.
    Nói tóm lại, đa số những người làm gián điệp cho Trung Quốc là vì tiền. Một số người là bất mãn. Một số người là người gốc Hoa, người các sắc tộc thiểu số như Tày chẳng hạn ở các tỉnh dọc biên giới.
    Hiếm có người làm gián điệp từ động cơ chính trị. Những người này tin rằng nếu đi theo Trung Quốc sẽ có nhiều lợi lộc vì rằng Trung Quốc đang thao túng chính trường Việt Nam, sự bổ nhiệm những chức vụ then chốt trong guồng máy cầm quyền CSVN đều có bàn tay của Trung Quốc nhúng vào. Vì thế mà một số cán bộ đảng viên CSVN làm thân, làm việc cho Trung Quốc mà từ đây, dẫn tới hành động làm gián điệp.
    -NV: Ông có thấy tù gián điệp là người Trung Quốc bị giam ở Nam Hà không?
    -Phạm Văn Trội: Nhà tù Nam Hà giam các tù nhân Việt Nam làm gián điệp cho Trung Quốc. Ở trại tù Thanh Xuân, Hà Nội, có khu vực nhốt tù nhân người ngoại quốc. Không rõ ở đây có tù gián điệp nào người Trung Quốc hay không.
    -NV: Ông có thấy cách hành xử của những người tù gián điệp có khác với anh em bạn tù chính trị hay không?
    -Phạm Văn Trội: Thường tù nhân làm gián điệp cho Trung Quốc có đặc điểm chung là không trung thực, mánh khóe, thủ đoạn, vì lợi ích cá nhân, chỉ cần có lợi. Bởi những đặc tính con người như vậy nên họ mới được đám quản giáo sử dụng làm tay chân, theo dõi, báo cáo tù chính trị. Có người được cử làm trưởng buồng, hàng ngày báo cáo những gì xảy ra trong đêm tại buồng giam. Nhờ làm tay sai cho quản giáo, những người này được giảm án nhiều gấp ba, bốn lần so với tù chính trị.
    -NV: Tù gián điệp có thân nhân tiếp tế không ông? Phía Trung Quốc có giúp họ gì không, qua lời kể của họ?
    -Phạm Văn Trội: Cũng tùy hoàn cảnh của từng người mà tù gián điệp có được gia đình tiếp tế hay không. Có người được tiếp tế hàng tháng, có người cũng không được thăm nuôi. Người được Trung Quốc đào tạo bài bản, bị bắt đi tù thì được Trung Quốc giúp đỡ kín đáo hay không, tôi không được nghe họ kể rõ ràng. Những người đơn thuần chỉ mua bán tài liệu, vận chuyển tài liệu, khi bị bắt không được trợ giúp nên cuộc sống khó khăn, dễ nhận thấy.
    -NV: Cảm ơn ông Phạm Văn Trội đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn.

    [/FONT]

    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=155755&zoneid=1 [r24)]
  9. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Truyện viết hay ra phết, có điều những người ở trong nước đâu có dùng những từ ngữ mà ở hải ngoại vẫn dùng đâu.
  10. NhipAnhGiaND

    NhipAnhGiaND Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/10/2012
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0

    :-bd

    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Hiện tượng phản-ngôn ngữ ở Việt Nam [/FONT]
    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]Sunday, September 23, 2012 3:55:00 PM [/FONT]
    $$HEADLINEDATE$$ Share on facebookShare on twitterShare on email0


    Bài liên quan

    [FONT=Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif]
    Nguyễn Hưng Quốc (Nguồn: VOA)

    Trên báo chí trong nước, thỉnh thoảng có một số người còn nhiều tâm huyết lên tiếng báo động về tình trạng khủng hoảng của tiếng Việt. Bằng chứng họ nêu lên thường là những cách viết tắt, cố tình sai chính tả hoặc pha nhiều tiếng nước ngoài của giới trẻ trên facebook hay các blog. Nhưng dường như chưa ai thấy điều này: sự khủng hoảng trong tiếng Việt chủ yếu nằm trong lãnh vực chính trị và xuất phát từ giới cầm quyền. Nó nằm ngay trong các nghị quyết của đảng, các bài diễn văn của giới lãnh đạo và, cụ thể nhất, trên trang báo Nhân Dân hay Tạp chí Cộng sản, rồi từ đó, lan đi khắp nơi, trên các cơ quan truyền thông cũng như ở miệng của các cán bộ và đảng viên các cấp.
    Không phải người ta không thấy những sự khủng hoảng ấy. Thấy nên phản ứng. Có ba loại phản ứng chính.
    Thứ nhất, không tin những gì chính quyền nói. Một trong những câu nói được nhắc nhở nhiều nhất của ông Nguyễn Văn Thiệu, nguyên tổng thống Việt Nam Cộng Hòa, là: “Ðừng nghe những gì cộng sản nói.” Xin lưu ý: câu nói ấy chỉ thực sự gây tiếng vang và được phổ biến rộng rãi chủ yếu sau năm 1975, lúc ông Thiệu đã trở thành con người của quá khứ.
    Thứ hai, chính những người cộng sản, ngay cả cộng sản cao cấp, cũng thấy thẹn thùng khi sử dụng loại ngôn ngữ họ sáng chế và từng ra sức áp đặt lên xã hội. Có thể nêu lên hai ví dụ. Một là với chữ “đồng chí.” Trước, đó là cách xưng hô chính thức và phổ cập. Sau, nó chỉ hiện hữu trong các cuộc hội nghị. Nói chuyện với nhau, hầu như không ai gọi nhau là “đồng chí” nữa. Nghe chữ “đồng chí” là sợ: nó báo hiệu một màn đấu đá hoặc một tai họa (1). Ngay ở Trung Quốc, chính quyền cũng khuyên dân chúng hạn chế dùng chữ “đồng chí” trên các phương tiện giao thông công cộng (2). Hai là chữ “cộng sản.”
    Với nhiều người, kể cả đảng viên, cứ nghe người khác gọi mình là “cộng sản,” họ có cảm giác như nghe một lời chửi mắng. Chứ không có chút tự hào trong đó cả. Nhớ, đã khá lâu, trong một cuộc gặp gỡ ở Úc, một người là đảng viên khá cao cấp, hiện đang làm việc trong ngành truyền thông ở Việt Nam, nhắc đến cuốn “Văn học Việt Nam dưới chế độ cộng sản (1991 & 1996)” của tôi, rồi hỏi: “Sao anh không đặt nhan đề là 'Văn học dưới chế độ xã hội chủ nghĩa' nhỉ?” Tôi ngạc nhiên hỏi lại: “Thế có khác gì nhau không?” Anh ấy đáp: “Khác chứ. Chữ ‘xã hội chủ nghĩa’ nghe thanh lịch hơn; còn chữ ‘chế độ cộng sản’ nghe ghê quá, cứ như một lời kết án.” Tôi lại hỏi: “Anh là đảng viên mà cũng có ấn tượng vậy sao?” Anh ấy đáp, thật thà: “Ðó là ấn tượng chung của toàn xã hội mà. Tên đảng thì không ai dám đổi, nhưng trong đời sống hàng ngày, nghe mấy chữ ấy, mình cũng thấy ngài ngại.”
    Thứ ba, phản ứng lại sự lũng đoạn ngôn ngữ của chính quyền dưới hình thức phản-ngôn ngữ (anti-language) qua những cách nói hoàn toàn bất chấp nguyên tắc ngữ nghĩa cũng như ngữ pháp thông thường.
    Hiện tượng phản-ngôn ngữ, vốn xuất hiện và phổ biến ở Việt Nam, đặc biệt là ở miền Bắc, trong vài thập niên trở lại đây, có nhiều hình thức khác nhau.
    Nhớ, lần đầu tiên tôi về Việt Nam là vào cuối năm 1996. Lần ấy, tôi ở Việt Nam đến bốn tuần. Một trong những ấn tượng sâu đậm nhất còn lại trong tôi là những thay đổi trong tiếng Việt. Có nhiều từ mới và nhiều cách nói mới tôi chỉ mới nghe lần đầu. Ví dụ, trà Lipton được gọi là “trà giật giật”; cái robinet loại mới, có cần nhấc lên nhấc xuống (thay vì vặn theo chiều kim đồng hồ) trong bồn rửa mặt được gọi là “cái gật gù”; ăn cơm vỉa hè được gọi là “cơm bụi”; khuôn mặt trầm ngâm được mô tả là “rất tâm trạng”; hoàn cảnh khó khăn được xem là “rất hoàn cảnh”; thịt beefsteak được gọi là “bò né.” Sau này, đọc báo trong nước, tôi gặp vô số các từ mới khác, như: “đại gia,” “thiếu gia” (3), “chân dài,” “chảnh” (kênh kiệu) (4), “bèo” (rẻ mạt), “khủng” (lớn); “tám” (tán gẫu); “buôn dưa lê” (lê la, nhiều chuyện), “chém gió” (tán chuyện), “gà tóc nâu” (bạn gái), “xe ôm” (bạn trai), “máu khô” (tiền bạc), “con nghẽo” (xe máy), v.v...
    Trong các từ mới ấy, có từ hay có từ dở, tuy nhiên, tất cả đều bình thường. Ngôn ngữ lúc nào cũng gắn liền với cuộc sống. Cuộc sống thay đổi, ngôn ngữ thay đổi theo. Những sản phẩm mới, hiện tượng mới và tâm thức mới dẫn đến sự ra đời của các từ mới. Ở đâu cũng vậy. Tất cả các từ điển lớn trên thế giới đều có thói quen cập nhật các từ mới hàng năm. Có năm số từ mới ấy lên đến cả hàng ngàn. Việt Nam không phải và không thể là một ngoại lệ. Ðối diện với những từ mới ấy, có hai điều nên tránh: một, xem đó là những từ ngớ ngẩn rồi phủ nhận tuốt luốt; và hai, xem đó là từ... ********* và tìm cách chối bỏ chúng.
    Tuy nhiên, điều tôi chú ý nhất không phải là sự xuất hiện của các từ mới hay các tiếng lóng mới ấy. Mà là những cách nói mới, rất lạ tai, thậm chí, quái gở, phổ biến khắp nơi, ngay cả trong giới trí thức và văn nghệ sĩ tiếng tăm, đặc biệt ở Hà Nội.
    Có thể tóm gọn các cách nói mới ấy vào bốn điểm.
    Thứ nhất, hiện tượng dùng nguyên cả một cụm từ hoặc một từ ghép hoặc một tên riêng của một người, một địa phương hoặc một nước để chỉ lấy ra một từ tố trong đó. Ví dụ, thay vì nói “lâu,” người ta nói “Hà Văn Lâu” (hay “Hồng Lâu Mộng”); thay vì nói “đông” (đúc), người ta nói “Hà Ðông”; thay vì nói “xa,” người ta nói “Natasha” (chỉ lấy âm cuối, “sha,” phát âm theo giọng miền Bắc là “xa”); thay vì nói “xinh” (xắn), người ta nói “nhà vệ sinh” (âm /s/ bị biến thành /x/); thay vì nói “tiện,” người ta nói “đê tiện”; thay vì nói “cạn” (ly), người ta nói “Bắc Cạn”; thay vì nói “can” (ngăn), người ta nói “Lương Văn Can”; và thay vì nói “chia” (tiền), người ta nói “Campuchia.” Cuối cùng, người ta có một mẩu đối thoại lạ lùng như sau:

    “Ði gì mà Hà Văn Lâu thế?”
    “Ừ, tại đường Hà Ðông quá!”
    “Từ đấy đến đây có Natasa không?”
    “Không. À, mà hôm nay em trông hơi nhà vệ sinh đấy nhé!”
    “Khéo nịnh! Tí nữa, đi về, có đê tiện, mua giùm em tờ báo nhé!”
    “Ừ, mà thôi, bây giờ nhậu đi!”
    “Ừ, Bắc Cạn đi, các bạn ơi!”
    “Thôi, tôi Lương Văn Can đấy!”
    “Này, hết bao nhiêu đấy, để còn Campuchia?”

    Thứ hai, hiện tượng dùng chữ “vô tư.” Lúc ở Hà Nội, một trong những từ tôi nghe nhiều nhất là từ “vô tư.” Nó được dùng một cách lạm phát. Cái gì cũng “vô tư.” Bạn bè, gồm toàn các giáo sư và nhà văn nổi tiếng ở Hà Nội, rủ tôi vào quán thịt cầy. Thấy tôi thoáng chút ngần ngại, họ liền nói: “Cứ vô tư đi mà! Thịt cầy ở đây ngon lắm!” Sau khi uống vài ly rượu, cảm thấy hơi chếnh choáng, tôi xin phép ngưng, họ lại nói: “Không sao đâu, cứ vô tư uống thêm vài ly nữa cho vui. Rượu này ngâm thuốc, bổ lắm!” Cuối tiệc, tôi giành trả tiền, họ lại nói: “Không, bọn tôi đãi, anh cứ vô tư đi!” Cứ thế, trong suốt bữa tiệc hai ba tiếng đồng hồ, tôi nghe không dưới vài chục lần từ “vô tư.” Chữ “vô tư” ấy phổ biến đến độ lọt cả vào trong thơ Nguyễn Duy:

    Mình vô tư với ta đi
    Vô tư nhau chả cần chi nhiều lời
    Vô tư thế chấp đời người
    Trắng tay còn chút coi trời bằng vung
    Luật chơi cấm kị nửa chừng
    Vô tư đặt cọc tận cùng chiếu manh
    Liền em vô tư liền anh
    Không ngây không dại không đành phải không.

    Thứ ba, hiện tượng dùng các phụ từ “hơi bị.” Bình thường, trong tiếng Việt, “bị,” đối lập với “được,” chỉ những gì có ý nghĩa tiêu cực và ngoài ý muốn. Bất cứ người Việt Nam nào cũng biết sự khác biệt giữa hai cách nói “Tôi được thưởng” và “Tôi bị phạt.” Vậy mà, ở Việt Nam, ít nhất từ giữa thập niên 1990 đến nay, ở đâu, người ta cũng nghe kiểu nói “Cô ấy hơi bị hấp dẫn,” “Ông ấy hơi bị giỏi,” “chiếc xe ấy hơi bị sang,” “nhà ấy hơi bị giàu,” hay “bức tranh ấy hơi bị đẹp,” v.v...
    Cuối cùng là hiện tượng các thành ngữ mới đã được Thành Phong sưu tập và minh họa trong cuốn “Sát thủ đầu mưng mủ” (sau đó bị tịch thu, năm 2011), bao gồm những câu kiểu:

    ăn chơi sợ gì mưa rơi
    buồn như con chuồn chuồn
    chán như con gián
    chảnh như con cá cảnh
    chuyện nhỏ như con thỏ
    bực như con mực
    cực như con chó mực
    đau khổ như con hổ
    đen như con mèo hen
    đói như con chó sói
    đơn giản như đan rổ
    dốt như con tốt
    đuối như trái chuối
    ghét như con bọ chét
    già như quả cà
    hồn nhiên như cô tiên
    im như con chim
    lạnh lùng con thạch sùng
    ngất ngây con gà tây
    ngốc như con ốc
    phê như con tê tê
    sành điệu củ kiệu
    tê tái con gà mái
    thô bỉ như con khỉ
    tự nhiên như cô tiên
    tinh vi sờ ti con lợn
    xinh như con tinh tinh

    Tất cả những hiện tượng trên đều có một số đặc điểm chung. Thứ nhất, có lẽ chúng xuất phát từ Hà Nội, sau đó, lan truyền ra cả nước, kể cả Sài Gòn. Thứ hai, chúng phổ biến không phải chỉ trong giới trẻ mà còn cả trong giới trí thức lớn tuổi, kể cả giới học giả, giáo sư đại học và văn nghệ sĩ nổi tiếng. Thứ ba, tất cả những cách nói ấy đều ngược ngạo, thậm chí, vô nghĩa. Chả có ai có thể giải thích được những kiểu nói như “buồn như con chuồn chuồn” hay “chán như con gián” hay “im như con chim,” “xinh như con tinh tinh”... trừ một điều duy nhất: chúng có vần vè với nhau. Vậy thôi.
    Trong lịch sử tiếng Việt, thỉnh thoảng lại xuất hiện những hiện tượng mới, đặc biệt trong khẩu ngữ, nhiều nhất là trong tiếng lóng. Tuy nhiên, có lẽ chưa bao giờ lại có những hiện tượng nói năng ngược ngạo và vô nghĩa như hiện nay. Ở miền Nam trước năm 1975, người ta làm quen với những kiểu nói như “lính mà em,” “tiền lính tính liền,” “sức mấy mà buồn,” “bỏ đi Tám,” “OK Salem,” “mút mùa Lệ Thủy,” “thơm như múi mít,” “bắt bò lạc,” “một câu xanh rờn,” v.v... Với hầu hết những kiểu nói như thế, người ta có thể hiểu được. Còn bây giờ? Không ai có thể giải thích được. Chúng ngược ngạo đến mức quái đản. Và chúng vô nghĩa đến mức phi lý.
    Vậy tại sao chúng lại ra đời, hơn nữa, phổ biến rộng rãi trong xã hội, ngay trong giới có học thuộc loại cao nhất nước?
    Dĩ nhiên không phải vì người ta không biết. Biết, chắc chắn là biết; nhưng người ta vẫn chọn những cách nói ấy. Ðó là một chọn lựa có ý thức chứ không phải một thói quen vô tình. Sự chọn lựa ấy chỉ có thể được giải thích bằng một cách: người ta muốn nói khác. Khác với cái gì? Với những quy ước ngôn ngữ đang thống trị trong xã hội và thời đại của họ. Khi những cái khác ấy được thực hiện một cách bất chấp luận lý và quy luật, chúng trở thành một thách thức, một sự chối bỏ, hay đúng hơn, một sự phản kháng. Bình thường, không ai phản kháng ngôn ngữ. Bởi ai cũng phải sử dụng ngôn ngữ. Người ta chỉ phản kháng tính chất giả dối, khuôn sáo, cũ kỹ, chật chội trong ngôn ngữ hoặc đằng sau ngôn ngữ: văn hóa, chính trị và xã hội. Bởi vậy, tôi mới xem những cách nói ngược ngạo phổ biến tại Việt Nam hiện nay như một thứ phản-ngôn ngữ: nó là một phần của thứ đối-văn hóa (counter-culture), xuất phát từ động cơ muốn thoát khỏi, thậm chí, chống lại những giá trị, những quy phạm và những chuẩn mực mà người ta không còn tin tưởng và cũng không muốn chấp nhận nữa.
    Nói cách khác, nếu việc sử dụng ngôn ngữ trong bộ máy tuyên truyền của đảng và nhà nước Việt Nam mang đầy tính chính trị thì hiện tượng phản-ngôn ngữ đang phổ biến tại Việt Nam hiện nay cũng có tính chính trị. Thứ chính trị trên dựa trên sự áp chế, độc tài và giả dối; thứ chính trị dưới là một sự phản kháng lại thứ chính trị trên nhưng lại dựa trên một thứ chủ nghĩa hư vô đầy tuyệt vọng.

    Chú thích:
    1. Có thể thấy điều này qua một ví dụ khá tiêu biểu: Bài thơ “Cho một nhà văn nằm xuống” viết nhân cái chết của nhà văn Nguyên Hồng của Trần Mạnh Hảo (1982) bị phê phán kịch liệt. Võ Văn Kiệt, lúc ấy là bí thư thành ủy, cho gọi Trần Mạnh Hảo đến gặp. Trần Mạnh Hảo rất sợ. Thế nhưng cảm giác sợ hãi ấy tiêu tan ngay khi ông nghe câu nói đầu tiên của Võ Văn Kiệt: “Hảo à! Ðù má... Mày làm cái gì mà dữ vậy?” Trần Mạnh Hảo giải thích: “Anh phải hiểu rằng tính cách người Nam Bộ là thế. Sống với nhau trong cơ quan hay lúc sinh hoạt thường hay dùng câu ÐM kèm theo. Thân tình mới có câu ÐM. Còn đã gọi nhau bằng đồng chí là ‘có chuyện’. Nghe được lời mắng của anh Sáu (Võ Văn Kiệt) lại có kèm ÐM, tôi biết ngay là 'thoát'.” Chuyện này được thuật lại trong bài “Much Ado About Nothing” của Phạm Xuân Nguyên trên Talawas.
    2. http://www.reuters.com/article/2010/05/31/us-china-comrade-idUSTRE64U0WP20100531
    3. Cả hai từ “đại gia” và “thiếu gia” đều là những từ cũ, ngày xưa; bây giờ được dùng lại.
    4. Gần đây, chữ “chảnh” còn được nói dưới hình thức tiếng Anh bồi là “lemon question” (chanh + hỏi); cũng như chữ “vô tư” còn được nói là “no four” (không = vô + bốn = tư). Giống như trước 1975, người ta từng nói “no star where” - không sao đâu.

    [/FONT]

    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=155384&zoneid=36 ;))
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này