1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đi tìm......

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi chubichit, 08/02/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Life is cool

    Vừa nấu xong nồi thịt ba chỉ kho tàu, gà bỏ da rang gừng và bò kho sả, còn món cá thu 1 nắng mẹ gửi nữa chứ, thơm nức phòng. Chờ nguội rồi đem chia vào hộp đựng thực phẩm, bỏ vô tủ lạnh, đến bữa chỉ cần cắm cơm, làm món rau, đem 1 hộp ra vi sóng, kèm nước hoa quả, thế là xong 2 bữa trưa 12h30 và chiều 16h30 tạm đủ năng lượng. Bữa sáng 7h30 nhất định phải đủ sữa tươi, tinh bột, đạm và hoa quả. Tầm 9h30 ăn thêm ngũ cốc dinh dưỡng. 21h30 ăn nhẹ bánh trái, hoa quả và sữa chua.

    Ăn uống và ngủ khoảng 8 tiếng 1 ngày như vậy mà hôm trước tập cường độ cao quá vẫn thấy mệt và đuối vô cùng, lại thêm áp lực casting, những lúc ấy sợ nhất là ý nghĩ bỏ cuộc xuất hiện, phải dừng lại nghỉ, ko hẳn là để phục hồi thể lực mà điều quan trọng là xốc lại tinh thần. Cuối tuần, buổi tối hôm trước nhận đc lịch báo sát sườn là tối hôm sau đoàn này đoàn nọ sẽ về kiểm tra. Cả sáng mình ở nhà tập đi tập lại hơn 2 tiếng, buổi chiều vẫn tự tập hơn 3 tiếng vì mới vào vũ đoàn, các bài diễn mọi người đc luyện cả năm, mình mới tập trong 2 tháng nên hơi lo, rồi tỉ mẩn trang điểm kỹ càng, đến clb sớm hơn thường lệ vì ca tập bị đẩy lên để đón đoàn về. Trước đó đã vận động hơi nhiều, lại lo trang điểm kỹ càng nên khâu ăn uống bị qua loa, hùng hục tập tiếp ở clb hơn 1 tiếng - chính là lúc này, đuối sức vô cùng, phải bỏ ra ngoài hít thở và tự động viên mình vì chỉ lát nữa thôi sẽ biểu diễn cho đoàn kiểm tra - nhất định phải qua đc ải này.

    Tập xong, dặm lại lớp trang điểm và thay đồ diễn là 1 chiếc bra và váy dài kèm belt, khớp nhạc trước trong lúc chờ đoàn kiểm tra đến, đôi lúc run run vì vừa lạnh, vừa đói, lại có chút lo lắng. Cuối cùng đoàn cũng đến, ngồi dưới chờ đến tiết mục của mình, lại run vì vừa lo, vừa đói, vừa lạnh 8-x Diễn xong như trút đc đá tảng trên vai. 22h kết thúc tất cả, chị chủ clb nói nhìn chung là ổn, đã đc duyệt để tham gia lưu diễn - trời ơi vui quá là vui! Phóng xe về nhà, tẩy trang, tắm rửa ăn bữa tối lúc 23h30 ngon chưa từng thấy, phấn khích quá mãi gần 2h sáng mới ngủ đc, sáng 4h30 lóc cóc mò dậy để đi chuyến tàu sớm về quê.

    Sung sướng từ đó đến sáng nay, trước khi nhận đc thông báo tiếp theo từ clb: cuối tuần này tiếp tục có đoàn nữa về casting. Hóa ra lần trước chỉ là kiểm tra nội dung các tiết mục có phù hợp hay ko, lần này mới là casting diễn viên tham gia :| =))
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  2. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Xinh tươi Việt Nam

    Giời ơi 26 tuổi rồi mà tâm lý lúc này cứ như con bé 16. Lo ơi là lo! Lo mà ko dám nói với ai sợ người ta lại cười cho thối mũi, thôi thì ném vào đây :"> Lo cho buổi casting cuối tuần này quá! Ko hiểu mình may mắn hay xui xẻo mà suốt ngày chỉ cắm đầu tập trong phòng, đùng cái lần đầu có cơ hội ló mặt lên sân khấu lại gặp ngay đợt lưu diễn quy mô thế này. Hết cô này chú kia, ban này bệ nọ đi xuống đi lên để kiểm tra và tuyển chọn. Ban đầu mình nghĩ sao có vẻ khó khăn thế, đến khi tìm hiểu mới rõ tại sao lại phải kỹ càng như vậy. Xem ảnh diễn viên và clip của các đoàn nghệ thuật nước ngoài về tham dự mà rơi cả hàm ko khép lại đc. Xem xong liền chui ngay vào góc phòng ngồi tự kỷ mất 1 lúc lâu. Thế này bảo sao chị chủ clb lo mất ngủ, sáng sớm ra đã thảo "huyết thư" gửi đến các thành viên tham dự casting. Mai là thứ 5 rồi.......

    Đi ngủ! đi ngủ! đi ngủ! mai tập! ngày kia tập! ngày mốt cũng tập.........
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  3. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Kiss the rain

    Rồi thì cũng được tham gia lưu diễn, tâm lý lúc chuẩn bị bao giờ cũng lo lắng hơn, khi diễn hóa ra ko run như vẫn tưởng. Biên đạo múa nhắc nhở chú ý lột tả cái hồn của bài diễn hơn làm mình chợt nhận ra, bấy lâu vì áp lực thời gian nên hầu như chỉ lo tập kỹ thuật cho nhuần nhuyễn mà lơ là phần cảm xúc. Hôm nay ko múa, chỉ ngồi nghe nhạc để thấm cái hồn bài diễn theo cảm nhận của mình. Ngồi nghe 1 lúc, thừ người ra, đã quên mất rồi! Thế nào là nhớ nhung da diết? Thế nào là đau đớn khôn nguôi? Thế nào là hạnh phúc ngọt ngào? Thật hài hước khi cuộc sống thực mình luôn cố gắng để cân bằng cảm xúc, để giữ cái tâm bình yên thì khi múa phải phá vỡ tất cả sự bình ổn đó, phải mất cân bằng để truyền tải thông điệp được gửi gắm.

    Mình rất dở việc bộc lộ cảm xúc, dù trong lòng chất chứa những gì đi chăng nữa thì ngoài mặt sẽ thể hiện mức độ giảm nhẹ đi rất nhiều, thậm chí là 1 điều khác, có thể ngược lại với tâm trạng. Thói quen đó ko còn là đeo mặt nạ nữa, mà nó là 1 phần cá tính và con người mình. Suy cho cùng rất khó tìm được người để bạn dám bộc lộ tất cả. Với những mối quan hệ khác nhau, những con người tính cách khác nhau, sẽ phải tiết chế những mức độ cảm xúc khác nhau. Mình ko coi đó là giả tạo, mà đó là sự tự bảo vệ bản thân và cũng chính là sự công bằng.

    Nhưng ở khía cạnh nào đó, mình lại có đôi chút thích thú với những người dám khóc thật to, cười thật lớn và hét lên với tất cả mọi người. Có lẽ đó cũng là điều mình muốn làm, nhưng ko hẳn với tất cả, chỉ cần với 1 người thôi là đủ rồi.
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  4. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Sắc môi em hồng

    Đếm trong ví, tài sản còn 502 nghìn (giống sản phẩm keo 502 quá ^^). Đó là tổng số tiền sinh hoạt trong 5 ngày tới, thêm cả phí mua vé xe về nhà nữa. Ko dễ xoay sở nhưng với đống thực phẩm trữ trong tủ lạnh, hi vọng ko có gì đột xuất xảy ra. Sáng dậy xòe số tiền ấy ra trước mắt nhưng ko mếu như mọi lần mà vẫn toe toét và nhún nhẩy. Ấy là vì ngày hôm qua đã đem gần hết tiền đi đóng học phí 1 khóa múa bụng đặc biệt kéo dài nhiều tháng, đào tạo kỹ năng biểu diễn, kỹ thuật chuyên sâu và có cơ hội để thành vũ công chuyên nghiệp.

    Hà Nội ẩm ướt và mưa lép nhép, đi cả vòng thành phố đến trung tâm mới để đóng học phí và quan sát giáo viên cũng như môi trường học tập. Thật là bõ công đi lại, đây là nơi chuyên nghiệp và đẹp nhất mà mình từng tham gia học. Ra về để lại học phí ko nhỏ nhưng phấn khích vô cùng! Vậy là giờ học cùng lúc 3 trung tâm ở 3 đầu thành phố - có tham lam quá ko nhỉ! Nhưng mà sự học thì có bao giờ là thừa cơ chứ! Ôi! mong đến ngày khai giảng trung tâm mới quá!:x
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  5. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Polina Seminova (Ballet)

    Ngồi viết mà mỏi lưng quá, là do hôm qua tập 1 bài uốn hơi nhiều. Ko hiểu do khởi động ko kỹ hay do tuổi tác. Độ 3,4 năm trước thôi, tập cho đội aerobic của trường thi đấu, ngày nào cũng uốn gập người ra sau chống tay xuống đất như ko. Hôm qua mới tập 1 tiếng, cũng chưa uốn sâu như trước mà mỏi ê ẩm từ sáng tới giờ. Ko chỉ hôm nay, nhiều đêm rồi nằm xuống giường, luôn phải trở mình qua lại để tìm tư thế thích hợp cho đỡ đau mỏi cái lưng. Cơ thể ơi! làm ơn đừng lão hóa nhanh quá nhé! làm ơn đi chậm thôi để chờ mong ước theo kịp với. Mình còn chưa được đi dạy, chưa được lên sân khấu, chưa được biểu diễn solo cơ mà.

    Hi vọng nắng ấm lên nhanh để luyện tập đỡ đau hơn 1 chút. Tập uốn rồi, mình còn muốn tập xoạc ngang nữa. Nhớ dạo trước, người ngợm gầy còm, cứng đơ do 1 thời gian dài ko tập luyện và ko chú trọng ăn uống cùng với tinh thần xuống cấp. Quay trở lại với nhảy múa, ko có phòng riêng và không gian tập như bây giờ, chỉ trải tấm thảm lên sàn nhà cho đỡ bẩn, căn 1 góc vừa đủ để tập, xung quanh ngổn ngang, bừa bãi đồ đạc của 2 người ở chung nữa, nhạc cũng chỉ dám dùng tai nghe rất vướng víu vì sợ làm phiền. Rồi ra ở riêng đc 1 phòng nhỏ, nóng, ko điều hòa, tự tập, quạt thổi vù vù mà mồ hôi vẫn ròng rã. Mỗi ngày tự tập, đau nhất là khi ép dẻo, đau đến ko muốn thở, nhưng ko điều hòa đc hơi thở thì các cơ lại càng đau - rất là luẩn quẩn. Thế là trước khi tập, dành vài phút ngồi xem clip động viên tinh thần, bật những bản nhạc thư giãn, nhẹ nhàng, hít thật sâu, nhắm mắt quên đi cơn đau và từ từ...từ từ....từng chút một. Cứ thế tự tập được uốn sâu và xoạc dọc.

    Thực ra múa bụng ko nhất thiết phải tập xoạc hay uốn nhiều, nhưng mình ko muốn chỉ giới hạn ở múa bụng, còn các bộ môn múa khác, rất cần một cơ thể mềm dẻo. Nếu mình 16 sẽ dễ dàng hơn cho cơ thể, nhưng 26 lại có lợi thế về tinh thần. Cảm thấy tinh thần và nghị lực của bản thân tốt hơn khi 16 mông lung rất nhiều. Ko dám nói trước vì chưa làm đc gì đáng kể, chỉ dám cố gắng cho hiện tại với suy nghĩ tập thêm 1 ngày nữa.... thêm 1 ngày nữa, rồi lại thêm 1 ngày nữa.....thêm 1 ngày nữa..... mỗi lần thêm 1 ngày chẳng phải sẽ càng đến gần 2 chữ mãi mãi đó sao.
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  6. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    We belong to the sea

    Đã xếp đội hình chính thức để biểu diễn trên sân khấu. Trong hầu hết các tiết mục mình đều đứng ở phía sau [r23)] Giờ mới biết tính ganh đua của mình cũng cao lắm nha! Tiếc là mới vào vũ đoàn, ko có nhiều thời gian như các bạn lâu năm để hoàn thiện hơn bài tập, kinh nghiệm biểu diễn lại ít. Sau này mình nhất định sẽ giành lấy vị trí "quan trọng" hơn trong đội hình bằng năng lực. Dù sao, thời điểm này nên biết mình là ai, bước đầu như vậy thấy phù hợp rồi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn tiếc hôm diễn kiểm tra để xếp đội hình. Hôm ấy mình thiếu chuyên nghiệp quá, dễ dãi với bản thân để ko cố gắng hết sức. Đời đúng là ko bào giờ thiếu những điều để hối tiếc. Ngày trước, mình thường mau quên những tiếc nuối ấy vì nghĩ rằng còn nhiều thời gian để làm lại hay làm mới. Giờ thấy rằng, thời gian hay bất cứ ai hoặc điều gì ko phải là cái cớ có thể dựa dẫm để biện hộ cho sự dễ dãi của bản thân. Chỉ có cảm giác cố gắng hết sức mới có thể đem lại sự thanh thản cho dù kết quả có ra sao.
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  7. saleofff

    saleofff Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2012
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Sắc môi em hong .......>>>>>>pink color lips
    Con gái cái jì cũng nhẹ nhàng.......Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz>:P
  8. k3nbjn

    k3nbjn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    Vui là chị đã tìm được một cái để mà hướng tới, có những người mãi mãi ko tìm ra nổi mình cần j và muốn j.
    Như em, là một người quá rõ mình muốn gì nhưng ko nhìn ra nổi mình thật sự cần gì nữa :)).
  9. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Cũng tùy tâm trạng mà bạn. Hơn nữa mình nghĩ, để quyết định mọi việc thì cá tính quan trọng hơn là giới tính;). Chúc bạn một buổi sáng nhẹ nhàng nha! ~o)
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014
  10. chubichit

    chubichit Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2009
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn em đã vui cùng chị! Với chị, "mãi mãi" là 1 từ mông lung và khá ảo thường chỉ dùng trong văn thơ lãng mạn. Còn đời thực ai biết đc giới hạn của mãi mãi là bao lâu? Nếu nó là vô hạn thì cuộc đời mỗi người là hữu hạn, sao có thể bao trùm được "mãi mãi" đây. Vì vậy chị thường ko muốn dùng nó và cũng ko tin những câu nói có từ này (dù đôi khi tâm trạng nên thơ, văn vẻ có nghĩ đến). Đời thực chính là những lựa chọn của bản thân mỗi người. Dù rằng ko phải lúc nào em cũng chủ động được với mọi chuyện trong cuộc sống, có những khi bản thân bị đưa đẩy và cuốn theo, nhưng thực ra em luôn có sự lựa chọn. Ví dụ buồn thảm nhất nhì là bị bệnh và ko có thuốc chữa thì em vẫn có thể chọn sẽ ra đi như thế nào cơ mà b-(

    Từ khi chị học xong cấp 3 đến giờ đã 9 năm rồi - 9 năm ấy chị đã thử và bỏ cuộc với ko ít thứ. Có nhiều người nói chị ko hợp với việc xyz đâu, mông lung viển vông quá, rồi ko chắc chắn gì cả hay chị hoạch định cuộc sống chẳng rõ ràng chút nào, nhưng mỗi người đều có tiêu chí riêng cho mình trong cuộc sống. Người thích yên bình sẽ theo đuổi sự ổn định, người thích tình yêu sẽ theo đuổi các mối quan hệ, người thích giàu có sẽ theo đuổi tiền bạc, người thích làm việc sẽ theo đuổi sự nghiệp. Còn chị thích mỗi ngày đều được làm điều mình yêu thích và có thêm trải nghiệm về cuộc sống. Vì vậy chị luôn theo đuổi việc tìm kiếm những điều mà khi làm chúng chị thấy yêu thích, cũng như dành thời gian quan sát và suy ngẫm nhiều thứ . Tiêu chí của em là gì dựa vào cá tính của em, mà điều này chỉ bản thân em mới cảm nhận được rõ nhất. Nếu ngay chính bản thân mình em còn chưa nắm bắt được thì việc em chưa biết điều mình cần là gì cũng dễ hiểu. Hay điều em cần bây giờ chính là đi tìm xem điều em cần là gì ;) Em thử dành thời gian lắng nghe bản thân mình đi, cũng như làm phong phú thêm các hoạt động và mối quan hệ để qua đó những cá tính và khả năng của em được bộc lộ nhiều hơn và em sẽ có cơ hội hiểu được bản thân mình. Nhưng có 1 điều em nên nhớ rằng: điều tốt đẹp nào cũng có cái giá của nó.

    P.s: Định nghĩa của riêng chị với điều chị muốn và điều chị cần nè:
    -Khi chưa có được:
    điều mình muốn chị sẽ khó chịu nhưng thời gian càng trôi đi thì ham muốn sẽ càng giảm bớt
    điều mình cần chị ko có nhiều cảm giác nhưng thời gian càng trôi đi sẽ càng thấy thiếu và thôi thúc phải đi tìm
    -Khi đã có được:
    điều mình muốn chị rất vui nhưng thời gian trôi đi chị sẽ lại muốn thứ khác
    điều mình cần chị cảm thấy ý nghĩa hơn, thời gian trôi đi chị càng muốn đầu tư và phát triển cho nó.
    Lần cập nhật cuối: 13/03/2014

Chia sẻ trang này