1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em nên làm thế nào ?

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi chien_ncth, 28/11/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Tôi đi làm duy nhất 1 lần cho 1 cty. Cty mua điện thoại cho tôi. Sắm sim cho tôi. Trả tiền điện thoại cho tôi. Mua laptop để tôi xài. Lúc đó tôi làm cho cty tư vấn nhân sự.

    Chị tôi đi làm cho 2 cty. 2 cty mua điện thoại xong, gắn sim vào xong, thì lạy chị tôi để chị tôi chịu cầm xài. Mỗi cty thì chị tôi làm mất đt 1 lần. May là cty mua bảo hiểm đt nên cty không tốn tiền. Sau khi chị tôi làm mất thì cty nào cũng đều mua đt lại. Chị tôi là luật sư.

    Bạn ạ, khi bạn cần liên lạc với người khác thì bạn phải tự ói tiền ra mà mua điện thoại và xe. Khi người khác cần liên lạc với bạn thì họ sẽ mua điện thoại và xe cho bạn, mua sim và trả tiền tài xế cho bạn.

    Cho nên, nghĩ như bạn, là nhìn từ góc nhìn của người cần người khác, phụ thuộc người khác.

    Như tôi, có điện thoại, 2 số. Thường là tôi để 1 máy ở nhà. Số khác thì tôi không trả lời số điện thoại không nằm trong danh bạ điện thoại của tôi. Ai cần gì khẩn cấp thì cứ nhắn tin. Tôi sẽ trả lời trong vòng 48 tiếng. Tôi đã sống mấy năm như thế, công việc tôi vẫn làm ổn thỏa, chưa có ai chết vì tôi không nhận điện thoại. Ngoài ra, tôi rất không có nhu cầu nghe điện thoại đồng nghiệp lẫn sếp. Tôi nhiều lần cố ý không nghe, dù biết là họ gọi, dù tôi đang rảnh. Cũng chưa có việc gì vỡ lỡ, chưa có ai chết, vì tôi không nghe điện thoại.

    Tôi 5 lần 7 lượt đi làm. Có lần tôi đi làm ở cty cách nhà 5 phút đi bộ. Có lần tôi đi làm ở vp cách nhà 15 giây đi bộ. Hiện nay tôi đi bộ đến vp của tôi, cách nhà 4 phút. Chị tôi 10 năm nay không chạy xe máy, 3 năm nay có chạy xe đạp, ngày nào cũng dùng xe buýt.

    Thế nên, có người suốt đời phụ thuộc vào người khác, phụ thuộc vào điện thoại, phụ thuộc vào xe, thì cũng có người không phụ thuộc vào những điều đó.
  2. MMichelHung

    MMichelHung Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/12/2009
    Bài viết:
    7.599
    Đã được thích:
    7
    nói chung mình cũng là dân kỹ xư xây dựng nên mình hiểu được việc đi công trình là phải cần có xe, vì công việc không phải lúc nào cũng đến công trình và ở đó hết giờ về, mà còn phải đi tới lui nhiều việc lắm, với lại thường đóng thùng mang giày mà đi xe đạp thì người ta cười vào mặt=)). Chưa kể ảnh hưởng đến bộ mặt của công ty. Làm mất uy danh của anh kỹ xư trước mấy e gái[:D]. Cho nên chốt lại thế này: đi công trình không cần mua xe mới và ngon đâu, mua chiếc wave Nhật cũ, máy còn tốt, nhất thiết phải chính chủ là ok rồi. Xe đó bán đầy ngoài cửa hàng hoặc trên mạng, các hiệu cầm đồ:D. Giá tầm <7 chai. Chừng đó tôi nghĩ là bạn tự thu xếp được bằng cách ứng lương, làm phi công lái máy bay bà già:)), hoặc nhiều cách hợp pháp khác. Mình cũng lớn rồi phải tự xoay để có kinh nghiệm và thể hiện bản lĩnh. Nếu không còn cách nào khác thì được bao nhiêu rồi báo gia đình biết còn thiếu bao nhiêu. Vì xác định mua xe là để đi làm kiếm tiền mà.
  3. Hoatimngayxanh

    Hoatimngayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2012
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    - Có thể là bạn này "nổ to" quá rồi[:D]. Hoặc cũng có thể con đường của bạn đi được trải hoa hồng quá rồi bạn chưa thấm được nỗi khổ của người khác đâu. Vì thế đừng nên nhìn nhận thái quá như thế.
    - Thử hỏi có bao nhiêu bác ở đây ra trường đi làm mà không có xe và điện thoại ([:D] nếu các bác đều nói thật lòng thì em nghĩ rằng là con số 0 là chắc kể cả bác Anxiety)
  4. MMichelHung

    MMichelHung Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/12/2009
    Bài viết:
    7.599
    Đã được thích:
    7
    rồi những lúc người yêu gọi thì chị có nghe không vậy?[:D]. Nói chung cuộc xống giờ là phải chủ động mọi thứ, dù cuối cùng thì cũng bị động trước Chúa. nhưng mọi việc phải "nhanh" thì mới có hiệu quả. Có lẽ cũng tùy ngành nghề mà có hay không có nhu cầu xe và phone. Chứ có những ngành nghề phải có xe để đi gặp gỡ nhiều người và có fone để thuận tiện cho công việc. Cá tính của chị rất hay nhưng nếu là nhân viên của tôi thì không được lâu rồi[:D], cũng mai điều đó mãi không xãy ra[:D]
  5. songtunu

    songtunu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    4.799
    Đã được thích:
    1
    Làm nhân viên kinh doanh và nhân viên thu nợ có công ty cũng yêu cầu có phương tiện đi lại (k cụ tỉ là xe máy nhưng nếu bạn muốn đi nhanh thì chắc phải có í)

    P/s: Vài năm trước mình làm nhân viên thu nợ, tuyền đi xe bus đi làm và thu tiền í :P, hôm nào tiền nhiều, xếp làm tài xế chở mình đi :P
    P/s2: À, trước mình đi làm công ty, ngoài h thì mình k nghe điện thoại công việc, vì cellphone của mình để mình liên lạc với bạn bè và người thân thôi, xếp cũng k thanh toán cước cho mình nên trong giờ có liên lạc mà mình k nhấc máy thì cũng chả than phiền rì với mình
  6. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Tôi đi làm không hề có điện thoại, nhà thì gần nên đi bộ. Đi đâu thì phải đi taxi chứ bạn, công ty đâu cho đi xe máy. Còn nếu đi lòng vòng chơi thì sếp lấy xe máy của sếp chở tôi.

    Thật ra, chúng tôi, chị em tôi, bắt đầu khi không có điện thoại (xe máy thì rất cũ, rất ít tiền) mà trở thành người như bây giờ, thì chỉ có kẻ ganh tị mới gọi là "đi đường trải hoa hồng" mà thôi. Hoặc là gọi là "nổ" đấy.

    "Đi đường trải hoa hồng" là loại người lương chưa đem được tháng đầu tiên về nhà mà cha mẹ đã phải móc tiền ra sắm điện thoại, sắm xe xịn cho mà chạy chứ nhỉ? Khổ đau gì mà thấm với thía chứ?

    Tôi nhớ, lúc tôi chuẩn bị đi làm, chị tôi mua vải về, nói với mẹ tôi rằng phải may lấy cho tôi vài bộ để tôi còn đi dự phỏng vấn xin việc, chứ đừng như chị ngày xưa, kiếm không ra bộ đồ ngon lành để ra dáng lịch thiệp. (Nhưng vải thì để đó, vì cuối cùng rồi tôi không đi làm cho bất kỳ cty nào yêu cầu phải mặc veste đi làm.)

    Tôi đồng ý là cuộc sống cần nhiều thứ, VD bồn cầu cần có đồ giật nước, thay vì dội tay, VD nhà cần có tủ lạnh để trữ đồ mua rẻ (mua từng lố thì rẻ hơn mua lẻ), VD cần máy giặt thay vì phải giặt tay...nhưng con người ta đi làm là để đem tiền về. Nếu chưa đem tiền được về thì phải tự biết tiết giảm nhu cầu, chứ còn chửa biết có đẻ ra được cắc bạc nào không mà đã muốn sắm sửa cho oách vào, giương cái bộ dạng hào nhoáng ra ngoài, rồi cuối cùng cày mãi mà chưa trả được tiền sắm sửa ban đầu, thì có đúng là lố bịch không.

    Đi làm là để đem tiền về, chứ không phải đổ tiền ra để được đi làm. Logic gì mà lạ lùng thế! (Thậm chí lũ đút lót mua job còn phải tính là sẽ tham nhũng được bao nhiêu thì mới bỏ tiền mua job chứ! Có ai không tính mà đùng đùng sắm sửa đâu.)

    Chủ topic sẽ làm được lương bao nhiêu? Trừ tiền ăn cơm, tiền gửi cha mẹ, tiền tiêu vặt, thì sau mấy tháng sẽ mua được xe Jupiter, nếu bây giờ cha mẹ cho vay trước để mua xe?

    Vì sao chủ topic đắn đo chưa thể xin tiền mua xe? Vì chủ topic muốn xin hẳn, xin đứt, xin chứ không vay. Còn nếu đàng hoàng, tử tế, thì chủ topic sẽ tính toán mức lương và mức tiêu xài, rồi quy ra mức dành dụm mỗi tháng, rồi đàng hoàng nói với cha với mẹ là, Con định đi làm rồi để dành mỗi tháng là X, trong vòng 1 năm con sẽ gửi lại bố mẹ số Y con đã mượn để mua xe. Bố mẹ có thể cho con mượn trước được không ạ?

    Nói năng tử tế như thế thì có gì mà rụt rè?

    Vấn đề là rụt rè là vì muốn xin hẳn, muốn cha mẹ cho hẳn cái xe, để khỏi trả tiền lại.

    Tôi đủ chủ động để dù tôi cố ý không nghe máy thì chưa ai đuổi việc được tôi, chưa bao giờ khách hàng phàn nàn về tôi, chưa bao giờ sếp chửi tôi vì tôi không nghe máy (toàn nhằn vụ khác, VD chưa đi lĩnh lương!) Cuộc sống của tôi không xoay quanh cái điện thoại để đến nỗi thấy ai gọi nhỡ hay có tin nhắn lạ là phải hộc tốc gọi lại, hỏi xem đấy là ai.

    Bạn không phải lo thừa là gặp phải nhân viên như tôi để rồi người nhân viên đó không trụ lại được với bạn, vì hiển nhiên là người như tôi thì tự chủ động lo cho cuộc đời mình được, không cần bám víu bất kỳ một sếp duy nhất nào hết. Nếu tôi làm việc cho bạn, hiển nhiên tôi có cách không nghe điện thoại của bạn khi tôi không muốn, mà vẫn bảo đảm công việc chung. Và nếu bạn làm việc cho tôi, với tư cách sếp, tôi vẫn có cách đảm bảo công việc chung dù bạn có cố ý không nghe điện thoại của tôi. Và đây không phải là giả định, tôi đã hoàn thành được việc (làm sếp) của tôi dù nhân viên tôi có tự nhiên lăn đùng ra bệnh và không nghe điện thoại của tôi, dù nhân viên của tôi có tự nhiên biến mất tích khỏi VN, không liên lạc nổi.
  7. Hoatimngayxanh

    Hoatimngayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2012
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Bà này chắc làm trên Bộ.
    Theo như "Đắc Nhân Tâm" trang 135 [:D] thì những người mà không ai hỏi mà đi khoe ra kiểu như thế này thì 90% là đang tung bom. Mình sẽ nghiên cứu thêm.
  8. 01041992

    01041992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Từ đầu bạn ấy đã nói rồi : đừng có mắng bạn ấy .
    bạn ấy còn trẻ . và người ta cũng đâu nhất thiết phải theo quan niệm mà xã hội đánh giá, nhất là lại chỉ qua đánh giá về sức lao động, sự đóng góp cho xã hội đâu . ai định nghĩa tuổi xuân là bao nhiêu giá trị đóng góp đc ... ( một bông hoa quy ra là như thế nào ? ) , phải ko bạn.
    truy cùng giết tận và ít thông cảm thì những ng bên cạnh, nhất là những đứa trẻ ở gần, nó sẽ sợ và sợ chia sẻ đấy. hay là đoạn thời gian này bạn mới có thêm một vài quyền lực mới, hay là chưa từng có ai từng thông cảm như thế chẳng hạn, hay là bạn từng bị chó hùa - bày đàn truy . vân vân và vân vân.
    dẫu gì gì chăng nữa, thì những ng dùng hết sức của mình thì vẫn là cương. (nước chảy thì đá mòn. )
    rong chơi thì cứ rong chơi , ngang tàng đc đến đâu thì cứ ngang tàng - để mà biết mình biết người, yêu - lụy thì cứ yêu , lý tưởng thì cứ lý tưởng ( có chuyện, 1 anh chàng luyện cung mà đêm nào cũng nhằm mặt trăng mà bắn cơ mà ) . rút cuộc tựu chung thì phải thử rồi mới biết. mà mỗi lần thử đều có học phí.

    P/s :Đừng để những đứa trẻ của mình trả phí dùm mình nhé.
  9. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Chắc bạn chỉ quen biết với thể loại nổ, thể loại làm trên Bộ và/hoặc thể loại ăn đút lót.

    Cty tư vấn nhân sự không ở HN thì là Bộ thế quái nào được, bạn lại đọc sót thông tin rồi.

    Bạn đọc sách Đắc nhân tâm mà còn nhớ đến sách, hy vọng bạn sẽ không chỉ có tâm mà còn có tầm nhìn nữa.

    Đời có nhiều thứ lắm, không phải chỉ có thể loại cố sắm sửa điện thoại với xe để gắn xung quanh mình đặng đi xin job đâu bạn ạ. Còn có những người đi làm để lãnh lương rồi mới để dành để mua xe, mua điện thoại nữa.
  10. 01041992

    01041992 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    trong khi tôi viết bài trên thì chưa kịp đọc bài bạn vừa viết , nhưng chuyện ngày xưa trong lòng bạn - dẫu sao cũng còn rất nhiều điều ngọt ngào mà . con đường bạn đi cũng là con đường thảm đỏ , màu đỏ mà. và đó là sự lựa chọn của bạn trong hoàn cảnh và không gian khi đó. những người hiểu biết họ cũng rất dễ hiểu thời thế nó là thế.
    bạn ngày xưa chắc cũng giống một vài bạn đang onli trong diễn đàn này, bạn tìm đc sự cảm hứng, cảm thấy hình ảnh của bạn ngày ấy trong họ , tìm thấy cái mốc mà bạn chuyển biến giữa ngã ba đường của bạn .
    tớ nghe, các cụ vẫn hay nói, càng "thọ" họ lại càng muốn tìm về mình, hiểu mình, bù đắp cho mình , thanh minh và lẫn cả giải thích nữa , vì đó là tâm lý của con người.
    Tặng " bạn " một bài hát : tuổi thanh xuân http://www.youtube.com/watch?v=oQmPp36tEBM

Chia sẻ trang này