1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

F-4 thiệt hại nặng trong chiến tranh Việt Nam trước mig-21 vì đâu ?

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi manminh89, 30/09/2013.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    cái trò dùng mig 21 vít cổ f22 xuống mặt đất là cúa a huyphong chứng khóan [:D], nhưng thấy a nói chứ chưa chứng minh, còn e nhớ cụ phúc nói j cũng có chứng minh cả đấy :D, a huyphong còn tuyệt chiêu dùng máy bay bà già đánh võng đá đít r77 nữa :-w nghe nói cũng có lý nhưng chắc không ai dám thử :-ss
  2. TomCatF14

    TomCatF14 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2009
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    88
    Thằng c hó clone tao ko nói chuyện với súc vật đâu nhớ đấy
  3. sinofan

    sinofan Thành viên tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/09/2013
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    17
    Cái bọn thờ Mỹ như mầy thì chỉ có chửi tục chứ làm gì có kiến thức mà tranh luận
  4. manminh89

    manminh89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2013
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    3
    Thứ nhất bạn nói là Mỹ có rada tốt hơn nhưng vấn đề là rada đó phải tác chiến sâu trong lãnh thổ Miền Bắc. Mig ẩn nấp bất ngờ rồi tấn công dễ dàng.
    Thứ 2 bạn bảo áp chế phòng không nhưng áp chế phòng không ở Việt Nam không hiệu quả. Phong không Việt Nam vẫn hoạt động tốt khác rất xa iraq ..Nếu Mig chiến đấu với F-4 trên biển thì chưa biết mèo nào cắn mèo nào đâu.
    Thứ 3 lúc đầu F-4 chưa có cận chiến nhưng việc phải tác chiến trên lãnh thổ miền bắc nên khi bị thua phi công bị bắt các điểm yếu của F-4 sẽ lộ ra. Còn mig 21 nếu thua thì Mỹ cũng không biết được bí mật do không bắt sống được phi công.
    Thứ 4 Mig -21 có tốc độ tốt nếu ngụy trang rồi bất ngờ đánh chặn thì hiệu quả rất cao.
    Thứ 5 bạn nói tinh thần không quan trọng nhưng trong các cuộc chiến đa phần kẻ chính nghĩa đều thắng.
  5. kien0989

    kien0989 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    4.157
    Đã được thích:
    1.672
    Bạn cố đạt thang điểm 10 của tớ chăng?

    1 là radar, cần éo gì phải đưa sâu vào trong lãnh thổ miền Bắc???? Radar của Bắc Việt phải đưa tít tận sát biên giới lào với vĩ tuyến để cảnh giới đấy, radar cảnh giới không đặt ở Hà Nội hay Hải phòng đâu bạn ek ạ! Radar của Mỹ thì hơn hẳn, nó đặt trên máy bay cao tít cỡ chục km, còn radar của BV thì cùng lắm được đặt trên núi cao vài trăm mét thôi, cả đông dương mới có đỉnh Fan là hơn 3km, nhưng éo leo lên đấy mà đặt được!

    2 là chế áp phòng không không hiệu quả chả ảnh hưởng gì đến không chiến của F-4 cả bạn ạ, hay bạn cho F-4 không chiến với cao xạ 37????

    3 là việc bắt phi công chả có thằng nào khai điểm yếu của F-4 cả, may ra có thằng tốt bụng Mc Cain nó khai thôi. Còn yếu điểm của địch thì do quân ta tự rút kinh nghiệm qua đánh nhau, sau khi mất nhiều máu và máy bay, không có thằng phi công nào nó biếu không cả!

    4 là F-4 có rất nhiều tên lửa các tầm xa gần, tải lớn nhiều vũ khí, 2 phi công đảm trách thao tác, radar mạnh, tầm xa, đi trong đội hình lớn lực lượng thường gấp vài chục lần địch, lẽ thường là sẽ phải bắn Mig rụng không kịp đếm!

    5 là kẻ chính nghĩa chả liên quan gì đến thắng thua, không thì chả có Xê da, Thành cát tư hãn, Hít le. Trận đánh bên thắng là bên mạnh. Trường hợp Mig vs. F-4 bên thắng là bên biết rút nhanh kinh nghiệm, được đào tạo cơ bản tốt nên có các giải pháp chiến đấu sáng tạo khai thác được yếu điểm của địch, kỹ thuật lái và sử dụng vũ khí tốt, tự tin. Còn dũng cảm thì phải nói luôn là trong cảnh một là sống 2 là chết ở trên trời thì chẳng mèo nào cắn mỉu nào sất! Bỏ yếu tố tuyên truyền đi thì ông phi công cất cánh ở đường băng đầy hố bom hay ông cất cánh trên TSB bay vào nơi ngày nào cũng có đồng bọn KIA với MIA là bằng nhau về dũng cảm!
  6. manminh89

    manminh89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2013
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    3
    Thứ nhất Rađa ngày đó rất kém. Đến phòng không cố định nó còn không phát hiện được hết thì nói gì đến máy bay. Mig-21 đánh chặn nên chỉ cần khoảng 5-10 phút là đã gặp F-4. F-4 vào lãnh thổ miền bắc nên có it nhất 30 phút biết hướng di chuyển nên nhiều trận F-4 không hiểu vì sao mig-21 ở đâu bay lên bắn tên lửa.
    Thứ 2 áp chế phòng không không hiệu quả nên Mig-21 được nhiều rada mặt đất hỗ trợ khi tác chiến vơi F-4.
    Thứ 3 thì mình không chắc nhưng phi công bị bắt sống chỉ có Mỹ Việt nam khó có thể để bắt sống.
    Thứ tư. F-4 nhiều tên lửa hơn nhưng nó có rất ít thời gian để bắn mig-21 vì thời gian tác chiến rất ngắn. Mig-21 luôn ẩn rồi móc lốp. Ngược lại mig-21 biết rõ hướng di chuyển của F-4.
    Thứ 5 bạn nói chưa đúng. Thành cát tư hãn, hile đánh thắng do nó có binh lực mạnh. Thành cát tư hãn là quân kỵ binh tinh nhuệ, hile là lục quân, nhưng khi giao chiến không phải sở trường họ cũng sẽ bại. Mông cổ là lối đánh du kích của Việt Nam và đánh hải quân của Nhật. Hile là hải chiến với Anh. Hitle thua Liên Xô khi chủ động tấn công. Vậy bạn nghĩ Nếu ngược lại Liên Xô chủ động tấn công liệu có thắng nổi Đức không.
  7. BAPCUONG

    BAPCUONG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/06/2007
    Bài viết:
    470
    Đã được thích:
    87
    Chủ thớt đến là hay, đặt cái tiêu đề là F4 vs Mig 21; cho ae có chỗ mà xả tress.
    Sau này nguội rồi đến F100, F102, F105, F111,A4, A6, A7, B52... vs Mig 15, Mig17, Mig 21 với Sam 2 thì được cả chục topic!
  8. maxttien

    maxttien Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2011
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    1.222
    Dùng radar cảnh báo trên không để phát hiện hệ thống phòng không ^:)^

    Bọn f4, nó biết các sân bay của mig ở đâu, chúng nó ném bom tơi tả rồi, sang bên quân sử hỏi bác cựu lái mig ấy, bác ấy kể chỉ sợ mấy thằng F-4 nó bay thấp nằm phục sau đít thôi.
  9. OnlySilverMoon

    OnlySilverMoon Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    20/10/2012
    Bài viết:
    1.306
    Đã được thích:
    1.298
    4 5 năm trước có cái thớt nào nói về không chiến giữa Mỹ và chúng ta trên miền Bắc do bác nào dịch đó. Thích thì tìm mà đọc, mới thấy hết cái cam go, thấy sự sáng tạo và xương máu đổ xuống cho độc lập.
    Lạ cái có những bác nghĩ kẻ thù thua tại Việt Nam như một sự tất yếu, chiến thắng nào cũng phải đổ bao xương máu, nghẹt thở từng trận đánh chứ có phải mấy câu mà nói hết đc đâu.
    Cá nhân em chả thấy Việt Nam có cái lợi thế gì trước không quân Hoa Kỳ. Vũ khí lạc hậu ngay ở thời điểm những năm 65, kẻ thù thì hiện đại, đông đảo nhất thế giới. Ta giỏi vì ta chịu đc đau thương, biết rút kinh nghiệm, và biết khai thác cả những lợi thế nhỏ nhất để làm nên chiến thắng.
  10. manminh89

    manminh89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2013
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    3
    Tại sao các phi công Việt Nam lại ghi được nhiều bàn thắng hơn các phi công Mỹ?
    Có lẽ lý do đầu tiên là số lượng. Trong năm 1965, Không quân Việt Nam chỉ có 36 chiếc MiG-17 với một số lượng tương đương phi công, thì đến 1968 họ đã có tới 180 chiếc MiG và 72 phi công. Sáu “tiểu đội” phi công dũng cảm này phải đối mặt với 200 chiếc F-4 của các phi đoàn 8, 35 và 366; khoảng 140 chiếc Thần sấm F-105 của các phi đoàn 355 và 388 của Không lực Hoa Kỳ và khoảng 100 chiếc của Hải quân Hoa Kỳ (F-8, A-4 và F-4) từ tàu sân bay “Yankee Station” trực chiến trong Vịnh Bắc Bộ, kiêm cả các nhiệm vụ hỗ trợ hoạt động không kích (EB-6B – gây nhiễu; HH-53 – cứu phi công nhảy dù; “Skyraider” yểm hộ hai loại trên).Như vậy, phi công Việt Nam rõ ràng là “bận rộn” hơn đối thủ, và đồng thời họ dễ dàng tìm được mục tiêu để diệt hơn, và quan trọng là họ chiến đấu với tinh thần “chiến đấu đến khi hy sinh”. Họ không cần phải về nhà, vì đây đã là nhà của họ rồi – Tổ quốc. Phi công Mỹ cứ sau 100 chuyến xuất kích lại được về thăm nhà, ngoài ra còn được về để huấn luyện, để nhận lệnh hoặc trăm thứ việc linh tinh khác. Khi quay lại, không phải ai cũng sẵn sàng chiến đấu.
    Thứ hai là đặc điểm của chiến thuật của hai bên là gì? Bởi vì Không lực Hoa Kỳ đã không tấn công tiêu diệt được các dàn rađa và trung tâm chỉ huy bay của Bắc Việt (lúc đó họ cho rằng được sự cố vấn của các chuyên gia quân sự Liên Xô hoặc Trung Quốc), người Việt Nam đã dẫn các máy bay tiêm kích đánh chặn của họ một cách tài tình với chiến thuật “du kích”, mai phục trên bầu trời. Những chiếc MiG nhanh như cắt và bất ngờ tấn công vào đội hình không quân Hoa Kỳ từ nhiều hướng khác nhau (thông thường, MiG-17 đánh vỗ mặt, MiG-21 đánh từ phía sau). Sau khi bắn rơi một vài chiếc trong đội hình Mỹ, bắt các máy bay cường kích F-105 phải hấp tấp ném bom trước khi đến mục tiêu, không chờ đợi sự phản ứng của đối phương, các máy bay MiG biến mất. Chiến thuật “không chiến du kích” của không quân Việt Nam đã rất thành công.

    Chiến thuật này nhiều khi lại được sự hậu thuẫn của chính những thói quen thủ cựu đến kỳ quặc của không lực Hoa Kỳ. Ví dụ, vào cuối năm 1966, đội hình tấn công của F-105 đã bay hàng ngày ở một giờ cố định, trên một đường bay cố định và dùng những mật hiệu gọi nhau trong khi bay không thay đổi, lặp đi lặp lại trong rađiô. Các chỉ huy không quân Bắc Việt Nam đã không bỏ lỡ cơ hội: vào tháng Chạp năm 1966, các phi công MiG-21 của Trung đoàn 921 đã chặn được tụi Thần sấm trước khi họ gặp được các tốp F-4 hộ tống, bắn rơi 14 chiếc F-105 mà chẳng mất chiếc nào. Đợt chiến đấu này kết thúc vào ngày 2 tháng Giêng năm 1967 khi Đại tá Robin Olds tiến hành chiến dịch “Bolo”.
    Về huấn luyện

    Giữa thập kỷ 1960, các phi công Mỹ được tập trung huấn luyện sử dụng tên lửa không đối không (như các loại AIM-7 Sparrow (dẫn đường bằng rađa) và AIM-9 (dẫn đường bằng hồng ngoại)) để giành chiến thắng trong không chiến. Tuy nhiên, họ đã “quên” rằng người phi công ngồi trong khoang lái quan trọng hơn vũ khí họ sử dụng rất nhiều. Nhưng không quân Việt Nam rất biết điều đó, họ huấn luyện và cùng với các phi công của họ khai thác tính năng thế mạnh của những chiếc MiG 17, 19 và 21: nhanh nhẹn, cơ động, sử dụng lối đánh gần, khi mà những chiếc Con ma và Thần sấm hoàn toàn bất lực. Chỉ cho đến năm 1972, khi chương trình “Top Gun” cải thiện kỹ năng không chiến của các phi công Mỹ trong Hải quân Hoa Kỳ như Randall Cunningham, và sự xuất hiện của chiếc F-4E tích hợp khẩu cà-nông 20mm “Núi lửa” (Vulcan) thì tình hình mới được cải thiện.

    Cuối cùng, với mật độ đông đúc máy bay Mỹ trên bầu trời, với cái nhìn của các phi công Việt Nam thì đó là một “chiến trường giàu mục tiêu”, còn với các phi công Mỹ thì Việt Nam là một “mảnh đất nghèo đói”. Các phi công Mỹ không có đủ mục tiêu để có thể san bằng tỷ số, bởi vì làm gì có chiếc MiG nào ở xung quanh mà tiêu diệt! Thời đó, Không quân Việt Nam chưa bao giờ có quá 200 chiếc máy bay chiến đấu.

    Tất cả những yếu tố đó đã tạo ra nhiều Át Việt Nam hơn là Át Hoa Kỳ, và tạo điều kiện cho các phi công Át Việt Nam ghi được nhiều bàn thắng hơn các đối thủ Mỹ. Nói một cách chính thức thì có 16 phi công Át Việt Nam trong toàn bộ cuộc chiến tranh Việt Nam (13 người là phi công MiG-21, chỉ có 3 người là phi công MiG-17 và không có Át MiG-19). Trong danh sách dưới đây, con số trong ngoặc đơn ở cột “Chiến công” là số liệu được Không lực Hoa Kỳ chính thức xác nhận, và do đó trên thực tế số “bàn thắng” có thể cao hơn.

Chia sẻ trang này