1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. yetkieu

    yetkieu Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    19/01/2013
    Bài viết:
    2.105
    Đã được thích:
    659
    Đưa tàu sân bay xuống gần Hoàng Sa, Trung Quốc đang mưu đồ gì?

    Việc Hải quân Trung Quốc bắt đầu đưa tàu sân bay xuống khu vực Biển Đông là động thái hết sức đáng chú ý trong bối cảnh thực tế là khu vực này còn đang tồn tại rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí hoạt động này có thể xâm phạm đến chủ quyền của các nước khác trong khu vực.

    Một số nhận định cho rằng, thông qua hoạt động của Hải quân Trung Quốc, rất dễ có thể nhận thấy Trung Quốc đang dần dần hiện thực hóa tham vọng đường lưỡi bò 9 đoạn bao trọn gần như toàn bộ diện tính Biển Đông, xâm phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền và quyền tài phán của các quốc gia liên quan trong đó có Việt Nam mà Trung Quốc đã tuyên bố.

    Tất cả các hoạt động xuất phát từ phía Trung Quốc đều được tính toán kỹ lưỡng, được sự yểm hộ chặt chẽ và cụ thể của các bộ ban ngành từ ngoại giao đến quân sự, ngư chính, truyền thông... của nước này.

    Trong lần tiến xuống Biển Đông để thực hiện các hoạt động tập trận, huấn luyện, thử nghiệm này được Bắc Kinh gọi là " các nhiệm vụ nghiên cứu" đối với biên đội tàu sân bay Liêu Ninh Trung Quốc đã và sẽ cố gắng dùng những lời lẽ và tuyên truyền khôn khéo nhưng sẽ khó tránh khỏi sự nghi ngờ và phản đối của các nước khác.

    Trên thực tế, đây là phép thử tiếp theo, gần hơn, mạnh hơn, có sức răn đe lớn hơn mà Trung Quốc đang nhắm vào các quốc gia lân cận trong khu vực. Tất cả các động thái của Hải quân Trung Quốc tại vùng biển này cần được theo dõi và nhìn nhận thật kỹ lưỡng.
    Thai_Thu_Hoi_Quoc thích bài này.
  2. QUANGTRUNG2004

    QUANGTRUNG2004 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    30
    Oánh chết mợ bọn tàu Bựa
  3. haohoacongtu

    haohoacongtu Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    3.736
    Đã được thích:
    5.410
    Nội chiến hai miền nam bắc triều tiên (1956-1959) ai chẳng biết. Vậy mà nó cũng không biết thế mà còn nên đây nói nhảm thì ra nó bị đần độn thảo nào nói ra mấy bài viết ********* như thế. Cuối cùng cũng bộc lộ văn hóa "Trung Hoa" đích thực rồi.
    Máy đọc lại bài trên mày vừa nói là chúng tao học chiên tranh du kích của hồng quân trong cuộc chiến triều tiên bây giờ mày lại lật lọng là từ kháng chiến chống nhật. Cái giọng điêu ngoa của mày cang làm người ta khinh.
    Nói về chiến tranh du kích thì các ông sử dụng từ hàng ngàn năm trước để đạp bọn háng cẩu rồi. Nó chỉ thực sự được tổng kết trong chiến tranh hiện đại bởi Đại Tướng Võ Nguyên Giáp. Cụm từ Du kích cũng là tên của lực lượng quân sự Việt Nam dưới thời kháng chiến chống Phap, Mỹ. Điều đó cả thế giới biết. Bọn tàu chúng mày điêu ngoa thế giới nó tống **** vào mồm.
    Lần cập nhật cuối: 12/12/2013
    HaNoiOld thích bài này.
  4. Thai_Thu_Hoi_Quoc

    Thai_Thu_Hoi_Quoc Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2013
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    43
    Vãi với thằng này, chiến tranh TT + VN là chiến tranh quy mô không bộ thủy, áp dụng cả CT du kích. Đọc đi xem cả liên quân Trung-Triều có đúng là sử dụng chiến thuật du kích ko ?

    however, the KPA's rapid withdrawal was strategic, with troops melting into the mountains from where they could launch guerrilla raids on the UN forces spread out on the coasts

    http://en.wikipedia.org/wiki/Korean_War

    But it had to be recognized that the North Korean as well as Chinese soldier was at his best in such techniques as infiltration, surprise night attacks, and camouflage.

    http://www.koreanwar-educator.org/topics/branch_accounts/marine/p_pohang_guerrilla_hunt.htm

    Quân du kích của Mao Chủ Tịch có mạng lưới tận Mãn Châu Quốc những năm đầu 1930

    The Northeast Anti-Japanese United Army ( Chinese : 東北抗日聯軍Korean : 동북항일연군/동북항일련군) was the main anti-Japanese guerrilla army in the northeast part ( Manchuria ) of China after the occupation of Manchuria by Japan in 1931.

    http://en.wikipedia.org/wiki/Northeast_Anti-Japanese_United_Army

    Lúc đó ********* chắc chưa ra đời ở Hương Cảng nữa

    Các nhà nghiên cứu quốc tế đều thừa nhận Trung Quốc và Mao Chủ Tịch chính là những nhà khai sinh ra nghệ thuật chiến tranh du kích

    Some modern military historians consider Mao to have been the father of modern guerrilla tactics

    [​IMG]

    http://www.historylearningsite.co.uk/china_red_army.htm

    Chỗ nào nói ông Giáp khai sinh ra CTDK vậy :eek: Năm 1954 đánh ĐBP ông giáp sử dụng CTDK ở chỗ nào thế ? hay sử dụng chính chiến thuật biển người áp sát của Bành Tướng Quân (Bành Đức Hoài) :cool:

    This also proved to be an illusion. General Vo Nguyen Giap decided to take Dien Bien Phu by an extremely efficient mixture of 19th-century siege techniques (sinking TNT-laden mineshafts under French bunkers, for example) and modern artillery patterns plus human-wave attacks. The outlying posts, which protected the key airfield, were captured within the first few days of the battle. French losses proved so great that the reinforcements parachuted in after the airfield was destroyed for good on March 27 never sufficed to mount the counterattacks necessary to reconquer the outposts.

    http://www.historynet.com/battle-of-dien-bien-phu.htm

    Khoan ! Chiến Tranh Triều Tiên diễn ra năm nào vậy thằng ngu :eek:
    Lần cập nhật cuối: 12/12/2013
    dongfonghong2 thích bài này.
  5. cu-bo

    cu-bo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/05/2012
    Bài viết:
    388
    Đã được thích:
    322
    Thực hư về máy bay J20 của tung cẩu!
    J-20: “Đại bàng đen” hay cu li hóa thạch?
    VietnamDefence - Sự tụt hậu của Trung Quốc trong lĩnh vực chế tạo tiêm kích thế hệ 5 không phải là 1 năm mà là 12-15 năm. J-20 mà Trung Quốc làm ra một lần nữa lại là nhờ đồ cóp nhặt của người khác

    Trước đây, thỉnh thoảng, người ta đã bàn tán ầm ĩ xung quanh việc phát triển tiêm kích thế hệ 5 của Trung Quốc.

    Không lâu trước năm mới 2011, câu chuyện lại tiếp diễn. Xuất hiện những bức ảnh đầu tiên của máy bay này và chúng không bị coi sản phẩm đồ họa máy tính do những thành viên tích cực của các diễn đàn internet Trung Quốc làm ra.

    Sau đó, xuất hiện cả các đoạn video quay cảnh máy bay chạy đà trên đường băng.
    Ngày 11.1.2011, Trung Quốc lại lan truyền đoạn video quay chuyến bay đầu của máy bay mà Trung Quốc gọi là J-20 “Đại bàng đen”. Trước đó, nó còn có cái tên khủng bố hơn là Mãnh long. Lúc này, khi mà Trung Quốc đã đưa máy bay ra phô diễn, thì ta cũng có cái mà bình phẩm cụ thể.

    Bài báo này có thể làm thất vọng lớn những người Nga vốn vẫn hay nghĩ về Trung Quốc như một quốc gia trẻ, thông minh và triển vọng, với những bước đi 7 dặm trong lĩnh vực quân sự đang đuổi kịp tất cả và sắp bắt kịp, sẽ vượt qua và thậm chí sẽ chinh phục tất cả. Thậm chí, có người còn sẵn lòng đồng ý là người Trung Quốc đã giảm sự tụt hậu với Nga trong lĩnh vực máy bay tiêm kích thế hệ 5 chỉ còn 1 năm. Bởi lẽ, Т-50 đã cất cánh 1 năm trước.

    Không, không hề có sự kỳ diệu nào cả, không hề ra đời đối thủ cạnh tranh nào của Т-50 hay F-22A nào cả. Và sự tụt hậu của Trung Quốc trong lĩnh vực chế tạo tiêm kích thế hệ 5 không phải là 1 năm mà là 12-15 năm. Và máy bay do Trung Quốc làm ra một lần nữa là nhờ đồ cóp nhặt của người khác.Nguồn gốc NgaMột trong những phương án đã được nêu ra là máy bay Trung Quốc được phát triển dựa trên cơ sở tiêm kích thử nghiệm xa xưa MiG 1.44, có sử dụng cả những kết quả nghiên cứu của Nga, lẫn những gì mà Trung Quốc tích lũy được trong dự án tiêm kích sản xuất loạt thế hệ 4 J-10. Bản thân J-10 cũng được chế tạo dựa trên tài liệu thiết kế kỹ thuật của máy bay Lavi của Israel và có sự trợ giúp của các chuyên gia Nga. Với J-20 cũng vậy. Nên chúng ta thấy máy bay này rõ ràng có những đường nét giống với MiG 1.44.


    [​IMG]
    MiG-1.44


    MiG 1.44 là “mẫu trình diễn công nghệ” máy bay tiêm kích tương lai. Máy bay này được chế tạo theo nhiệm vụ kỹ thuật được đặt ra từ đầu thập niên 1980 đối với tiêm kích mới I-90. Các công trình sư của Viện thiết kế MiG hồi đó đã đi theo con đường chế tạo máy bay đánh chặn tầm xa hạng nặng.

    Hồi đó, Viện thiết kế Sukhoi cũng chế tạo tiêm kích thử nghiệm S-37 Berkut, với cánh hình mũi tên ngược. Berkut cất cánh năm 1997, trải qua thử nghiệm, trong quá trình đó máy bay đã vấp phải hàng loạt vấn đề, kết quả là dự án này đã bị đình chỉ để chuyển sang thực hiện dự án hệ thống máy bay chiến thuật tương lai PAK FA, mà sau này chính là Т-50.

    Tuy vậy, S-37 đến nay vẫn bay, trên máy bay này người ta đang thử nghiệm các giải pháp cho Т-50. Còn máy bay MiG 1.44 chỉ cất cánh năm 2000, mặc dù đã được lắp ráp sớm hơn đáng kể. Nhưng sau khi hoàn thành một số chuyến bay, dự án đã bị đóng lại, để chuyển sang Т-50. Và thực tế cho thấy, đó là quyết định đúng đắn.

    Vấn đề là ở chỗ, các công nghệ được sử dụng ở MiG 1.44 đã lạc hậu, ở trình độ những năm 1980. Nỗ lực giải quyết các nhiệm vụ trong tương lai bằng các công nghệ lỗi thời đã dẫn đến sự ra đời của một máy bay mà dù là không lạc hậu so với các đối thủ Mỹ, nhưng cũng không có tiềm năng giành ưu thế và tiếp tục phát triển. Các động cơ nặng và to, kích thước và trọng lượng lớn, các bộ dẫn động thủy lực và dẫn động điện, sơ đồ khí động không phải thành công nhất, những kích thước lớn gây ra vấn đề về khả năng tàng hình, trọng lượng lớn gây ra khó khăn trong việc đạt các chế độ siêu cơ động. Tuy vậy, ở 1.44 cũng có cũng có những giải pháp nhất định thành công. Và chúng đã được ứng dụng khi phát triển Т-50.

    Thế nhưng MiG-1.44 lại được người Trung Quốc quan tâm. Rõ ràng là họ không được xem gần một mẫu máy bay tiên tiến nào khác ngoài 1.44 đã là vô dụng. Bản thân Т-50 vẫn còn tồn tại trên các bản vẽ và được bảo mật. Còn với Berkut thì Nga còn chưa xử lý nổi một số vấn đề nữa là người Trung Quốc. Có tin, cuối cùng thì Nga đã bán cho Trung Quốc tài liệu thiết kế MiG-1.44. Trung Quốc đã thực hiện nó và với trình độ hiểu biết của họ, đã cố gắng cập nhật hóa các giải pháp của thập niên 1980 để thích nghi với hiện tại và với khả năng của công nghiệp hàng không Trung Quốc. Kết quả thu được thật tồi tệ.

    Cắt dán lung tung


    [​IMG]
    J-20


    J-20 là một máy bay tiêm kích lớn (dài 21-23 m) và nặng (trọng lượng cất cánh 35-40 tấn), có sơ đồ kiểu “vịt”. Cánh nâng hình tam giác với các gờ nổi ở gốc cánh và có cánh ngang phía trước quay toàn phần. Cánh đứng đuôi kép, quay toàn phần nghiêng ra ngoài và có các tấm đứng dưới thân. Sơ đồ J-20 giống hệt 1.44 và kích thước cũng gần như thế. Nhưng cũng có những khác biệt chi tiết. Máy bay MiG có cánh diện tích lớn, bảo đảm tải trọng riêng nhỏ hơn lên cánh và khả năng cơ động tốt hơn. Các cánh đứng đuôi của máy bay Trung Quốc ngả ra ngoài, không giống với máy bay Nga. Nhưng những nét đó cũng đã có ở các thiết kế mà hãng MiG đã kiểm nghiệm sau thất bại với dự án 1.44, cụ thể là ở thiết kế 1.46. Kết cấu các gờ nổi của gốc cánh, cũng như hình dáng các cánh đứng đuôi và cánh ngang phía trước có vẻ là do Trung Quốc thiết kế. Phần mũi xem ra chép lại từ F-22A của Mỹ.

    Các bộ hút khí rõ ràng là nhái của F-35 lận đận. Vòm kính buồng lái làm theo thiết kế không không tiên tiến và sao chép của Mỹ. Kết quả là có được một máy bay rất xấu được cắt dán, chắp nối từ các giải pháp của các thế hệ, các quốc gia và các trường phái thiết kế khác nhau. Tóm lại, “con quỷ bay” này là “cơ thể” Nga được khâu thêm “cái mõm” Mỹ. Hơn nữa, họ lại khâu bằng chỉ Trung Quốc và bằng kim làm từ kim loại Tàu thật. Với đủ hậu quả từ đó mà ra.

    và hậu quả nhãn tiềnCùng với sơ đồ khí động của loại máy bay không may mắn 1.44, J-20 cũng ôm lấy những vấn đề của nó mà người Trung Quốc sẽ buộc phải tự mình giải quyết. Sơ đồ khí động với cánh ngang phía trước đối với một máy bay muốn có khả năng tàng hình là sai lầm ngay từ đầu. Cánh ngang phía trước bản thân nó đã gây khó khăn cho vấn đề tàng hình, hơn nữa lại tăng thêm lực cản không khí và làm giảm tầm bay.

    Việc sử dụng các cánh đứng dưới thân chỉ có thể làm các đài radar đối phương vui mừng vì chúng cũng làm tăng độ bộc lộ radar của máy bay.

    Đặc biệt buồn cười là một máy bay hạng nặng sẽ có vai trò lực lượng đột kích chủ yếu của không quân lại sử dụng các bộ hút khí sao chép từ F-35 tốc độ chậm, loại máy bay không hề được thiết kế cho tốc độ bay siêu âm cao. Tuy kích thước của các bộ hút khí cho phép lắp các động cơ mạnh hơn, nhưng hình dáng của nó đơn giản là không cho phép J-20 đạt tốc độ cao quá 1,6M. Có lẽ, tốc độ tối đa của nó sẽ không quá 1,5М ở độ cao lớn, tức là chỉ 1.600 km/h. Bên cạnh đó, họ cũng phải quên đi tốc độ hành trình siêu âm vì máy bay này dù là với các động cơ mạnh hơn cũng sẽ không thể tăng tốc quá tốc độ âm thanh ở chế độ không tăng lực. Có cảm tưởng là Trung Quốc cứ nhắm mắt sao chép tứ lung tung vì nghĩ rằng, cái gì có ở các đối thủ thì cái đó là tốt và cần làm y xì như thế.

    Hệ thống thủy lực của máy bay, căn cứ các bức ảnh, thì không được thiết kế cho các áp lực cao, như được làm ở các tiêm kích thế hệ 5 thực sự là Т-50 và F-22A. Vì thế, các bộ dẫn động thủy lực có được lại to và nặng, làm kết cấu trở nên quá nặng. Các giải pháp về cánh đứng đuôi quay toàn phần và các khoang thu càng hoàn toàn khiến người ta nghi ngờ trình độ chuyên môn của những người thiết kế. Các chuyên gia Nga công khai cười cợt các giải pháp này.

    Hiện tại, chưa nghe và chưa thấy bất kỳ thành tựu thật sự nào của Trung Quốc trong lĩnh vực chế tạo các radar anten mạng pha có trình độ xứng đáng. Mấy năm trước, Trung Quốc có hợp tác đôi chút với Nga trong lĩnh vực này, nhưng sau đó, việc này dường như đã đình chỉ. Bởi lẽ, Nga chẳng có lợi lộc gì khi giúp chế tạo radar cho một máy bay đối thủ cạnh tranh của tiêm kích thế hệ 4++ Su-35 của mình mà bản thân Nga cũng muốn bán sang Trung Quốc.

    Vấn đề động cơ
    Nhưng đó chưa phải là điều khủng khiếp nhất đối với Trung Quốc. Mà là chuyện họ không có động cơ nội địa cho J-20. Động cơ tiên tiến thế hệ 5 WS-15 mới chỉ tồn tại trong giấc mơ và những kế hoạch xa xăm.

    Động cơ nội địa thế hệ 4 hiện có WS-10A không có khả năng hoạt động. Nó có đặc tính động học cực kỳ tồi tệ và độ ổn định thấp ở các chế độ làm việc khác nhau mà một máy bay tiêm kích cần có. Và nó có dự trữ làm việc gần như bằng 0 - chỉ có 25-40 giờ, thay vì 400-800 giờ cần thiết. Việc giải quyết các vấn đề của động cơ này hiện nằm ngoài khả năng của công nghiệp Trung Quốc.

    Trung Quốc hiện cũng không có các lá cánh bình thường cho động cơ máy bay cũng như nhiều thứ khác. Cả hệ thống điều khiển số động cơ cũng không có khả năng tăng dự trữ làm việc. Lắp một động cơ như vậy lên máy bay đơn giản là thảm họa, nếu như nó không được lắp kết hợp với 1 động cơ Nga AL-31F. Bởi vì động cơ này thậm chí còn không được lắp cho loại máy bay dù là hàng nhái Su-27SKK là J-11B, điều đó kết hợp với những vấn đề khác sẽ là dấu gạch chéo cho tương lai của máy bay.

    Trung Quốc cũng có biến thể động cơ mạnh hơn là WS-10G, nhưng dự trữ làm việc của nó có thể còn tệ hơn.

    Trung Quốc hiện có 2 mẫu chế thử J-20, nhưng lại đánh số hiệu giống nhau - đây là mưu lược sáng tạo của Trung Quốc để đánh lạc hướng. Một mẫu được lắp các động cơ Trung Quốc và dường như nó đã cất cánh. Nhưng tải làm việc chính sẽ do máy bay thứ hai lắp các động cơ AL-31FN mà Nga bán cho Trung Quốc để lắp cho tiêm kích J-10, gánh vác. Còn máy bay lắp các động cơ nội địa thì được cất kỹ trong hăng-ga vì nó đã hoàn thành sứ mệnh của mình.

    Việc các khoang máy của động cơ AL-31FN được bố trí thấp không cho phép Trung Quốc bố trí các khoang vũ khí có kích thước bình thường ở trong bụng máy bay dưới các động cơ. Nhưng có thể họ sẽ sắp xếp được một khoang vũ khí ở giữa 2 động cơ. Tuy nhiên, trên các mẫu máy bay đầu tiên, ta chẳng thấy khoang vũ khí nào cả.

    Mức trang bị sức kéo của J-20 là thấp và nó rõ ràng thua kém cả Т-50, cả F-22A, cả Su-35S và Su-30. Cơ hội để Nga bán cho Trung Quốc để lắp trên J-20 các động cơ mạnh hơn, dù là loại động cơ quá độ Nga sang thế hệ mới như 117S là gần như bằng 0. Có chăng thì là bán cả gói trong một lô Su-35 kha khá. Dĩ nhiên là cũng có những khả năng như Nga có thể bán nhiều động cơ hơn số máy bay nếu như hợp đồng được ký kết và nhắm mắt làm ngơ chuyện một số trong các động cơ đó được dùng không đúng quy định. Nhưng việc đó cũng sẽ không giải quyết được những khó khăn của Trung Quốc. Chừng nào chưa có loại động cơ nội địa mạnh và tin cậy thì mọi dự án máy bay thế hệ 5 chỉ là trò trẻ.

    Kết luận là Trung Quốc làm ra được một máy bay nặng nề, to xác, không tàng hình với khả năng cơ động và mức trang bị sức kéo thấp, thêm nữa là không có khả năng đạt tốc độ cao tới 2 lần tốc độ âm thanh trở lên. Vì thế tốt nhất nên so sánh J-20 không phải với đại bàng, và thậm chí không phải là với cá voi răng kiếm mà là với con thú to xác Megateri. Ngày xửa ngày xưa, quãng 10.000 năm trước, trên lục địa châu Mỹ từng sống một loại thú dài 6 m và cao hơn con voi, được gọi là Megateri, là họ hàng với con cu li hiện đại và ăn thức ăn cây cỏ.

    Vậy thì một máy bay như vậy thì làm được gì? Làm máy bay đánh chặn thì không đủ tốc độ, làm máy bay tiêm kích giành ưu thế trên không thì quá to, nặng và ì ạch, không cơ động. Kích thước phần mũi khá to, nhưng chẳng có gì để lắp vào đó làm radar. Có thể làm máy bay tiêm kích, nhưng chỉ có điều chưa rõ là vũ khí tiêu diệt mục tiêu mặt đất có bỏ vừa được vào các khoang vũ khí bên trong hay không vì những vũ khí này thường rất to.

    Ở dạng hiện nay, J-20 chỉ có thể trở thành mẫu trình diễn những công nghệ lạc hậu đã 10-15 năm, những công nghệ khó cho phép Trung Quốc chế tạo một máy bay tiêm kích chiến đấu thế hệ 5 (Trung Quốc gọi là thế hệ 4). Nó không thể được xem là mẫu chế thử thế hệ 5. Trung Quốc sẽ còn phải vượt qua con đường này và nó sẽ còn dài lắm.

    Show diễn còn tiếp tục
    Đặc biệt kinh ngạc là cách tiếp cận của Trung Quốc đối với vấn đề bảo mật J-20.
    Ở Nga, khi đang chuẩn bị cho Т-50 cất cánh, không có một bức ảnh nào lọt lên mặt báo và internet, còn đủ thứ rò rỉ thông tin từ những người trong cuộc, như sau đó người ta nhanh chóng tìm hiểu ra, phần lớn lại là thông tin giả về hình dáng bên ngoài của máy bay. Và đó là khi mà sân bay của nhà máy nằm ngay trong thành phố!

    Loại xe tăng bí mật Objekt 195 (T-95) của Nga tồn tại hơn chục năm cũng chỉ mới đây mới bộc lộ, còn lại là toàn xuất hiện trong các áo bọc và ở biến thể cũ!

    Còn ở Trung Quốc thì xung quanh sân bay mà J-20 chuẩn bị cất cánh, người ta cắm cả các khu lều trại, dân chúng đi xe đến, mang theo trẻ con, camera và máy ảnh. Tất cả cứ như một sự phô trương cố ý. Để khoe với thiên hạ là: Thấy chưa, chúng tôi cũng làm được như Nga và Mỹ. Hơn nữa, họ lại phô diễn cho công chúng bình dân vốn luôn sẵn lòng phấn khởi với những thành tựu của đất nước mà chẳng hiểu tí gì những điều tế nhị đằng sau, song lại sẵn sàng tuyên truyền ầm ĩ khắp nơi theo giọng điệu cần thiết.

    Công chúng và cả phần lớn báo chí Trung Quốc tất nhiên là sẽ không thể hiểu được rằng thay vì máy bay thế hệ 5 thật, họ đã bị giúi cho một đồ giả. Nhưng liệu ban lãnh đạo Trung Quốc có thể hiểu ra điều đó hay không?
    SOURCE
    huyenthoaimuathu8888, HaNoiOldfromdesert thích bài này.
  6. Thai_Thu_Hoi_Quoc

    Thai_Thu_Hoi_Quoc Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2013
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    43
    J-20 sắp cất cánh đầy trời Nam Hải rồi thằng độc giả đọc báo cũ 2011 ơi :D
  7. cu-bo

    cu-bo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/05/2012
    Bài viết:
    388
    Đã được thích:
    322
    Xóc lọ,tự sướng những từ đó dành cho con cẩu này là chính xác nhất!
    Cuoi_benHaNoiOld thích bài này.
  8. fromdesert

    fromdesert Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/12/2002
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    306
    TQ là nguồn gốc của AQ mà hị hị
  9. hanhgl

    hanhgl Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/02/2010
    Bài viết:
    1.771
    Đã được thích:
    941
    Mua BrahMos, Việt Nam muốn có vũ khí răn đe chiến lược?

    Việt Nam hy vọng Ấn Độ cung cấp BrahMos để đáp ứng ngay nhu cầu trước mắt. Hiện chưa rõ Ấn Độ có khả năng cung cấp tên lửa này trong tương lai gần hay không. Các quan chức Ấn Độ từ chối bình luận về việc đàm phán bán BrahMos cho Việt Nam.

    Trang Indrus.in, ngày 3/12/2013, cho hay, trong chuyến thăm Ấn Độ, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chính thức yêu cầu Ấn Độ cung cấp cho Việt Nam tên lửa hành trình siêu âm uy lực khủng khiếp BrahMos, cùng với việc cung cấp tàu chiến, huấn luyện thủy thủ tàu ngầm và phi công Su-30.

    [​IMG]
    Việt Nam hy vọng mua được thật nhanh BrahMos (Boris Egorov / RIR). Trên ảnh là maket BrahMos phóng từ Su-30MKI

    Các nguồn thạo tin cho biết, Việt Nam đã chính thức yêu cầu Ấn Độ cung cấp loại tên lửa hành trình siêu âm BrahMos do Nga-Ấn hợp tác phát triển và sản xuất tại một cuộc gặp ở New Delhi. Yêu cầu được đưa ra khi Tổng Bí thư ********************** thăm thủ đô Ấn Độ, Việt Nam cũng bày tỏ mong muốn tăng cường quan hệ quốc phòng với Ấn Độ.

    Việt Nam và Ấn Độ đã đàm phán không chính thức về việc mua bán BrahMos. Việt Nam nhấn mạnh sự quan tâm tới tên lửa này khi mà kế hoạch hợp tác với Nga sản xuất tên lửa chống hạm dưới âm cải tiến dựa trên tên lửa Kh-35 Uran tiến triển chậm, trong khi hiệp định liên chính phủ Nga-Việt phát triển tên lửa Kh-35EV đã được ký vào tháng 10/2010.

    Việt Nam hy vọng Ấn Độ cung cấp BrahMos để đáp ứng ngay nhu cầu trước mắt. Hiện chưa rõ Ấn Độ có khả năng cung cấp tên lửa này trong tương lai gần hay không. Các quan chức Ấn Độ từ chối bình luận về việc đàm phán bán BrahMos cho Việt Nam.

    Trong chuyến thăm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, phía Việt Nam cũng đặt vấn đề Ấn Độ giúp huấn luyện thủy thủ tàu ngầm và phi công lái Su-30.

    Tờ The Diplomat (Nhật Bản) bình luận, chuyến thăm New Delhi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cho thấy, Việt nam muốn giảm sự phụ thuộc vào nguồn cung cấp vũ khí Nga và mở rộng danh mục các nước hỗ trợ phát triển quân đội Việt nam. Có tin, đáp lại yêu cầu của Việt nam về việc cung cấp tàu chiến, Ấn Độ đã có bước đi chưa từng có là đề nghị cấp tín dụng 100 triệu USD để Việt Nam mua 4 tàu tuần tra. Không lâu sau chuyến thăm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, báo chí đưa tin, Ấn Độ sẽ đào tạo đến 500 thủy thủ Việt nam để “thực hiện đầy đủ các hoạt động tác chiến dưới mặt nước” tại căn cứ huấn luyện tàu ngầm INS Satavahana của Ấn Độ.

    Các nguồn tin cho biết, Ấn Độ sẽ sẵn sàng cung cấp tên lửa vì họ đang tìm kiếm khách hàng mua BrahMos và các nước như Malaysia và Indonesia đã tỏ ý quan tâm đến BrahMos. New Delhi cũng sẵn sàng huấn luyện phi công cho Việt Nam, nhưng tỏ ra thận trọng trong việc thúc đẩy hơn nữa hợp tác quân sự do yếu tố Trung Quốc. Bắc Kinh đang quan sát sự hiện diện gia tăng của Ấn Độ tại Việt Nam với sự ngờ vực. Ấn Độ và Việt Nam vốn có truyền thống quan hệ hữu nghị lâu đời.

    Các biến thể phóng từ mặt đất, tàu chiến mặt nước của tên lửa hành trình BrahMos đã được Lục quân, Hải quân và Không quân Ấn Độ nhận vào trang bị. Trong một vài năm tới, các biến thể phóng từ máy bay Su-30MKI và tàu ngầm sẽ được thử nghiệm và đưa vào sản xuất, trang bị.

    Nhân đây, VietnamDefence xin bình luận đôi lời về hoạt động mua sắm vũ khí của Việt Nam. Trước hết, phải khẳng định, chúng ta mua vũ khí hiện đại là việc làm tự nhiên vì mục đích chính đáng là tăng cường khả năng phòng thủ, răn đe xâm lược, bảo vệ độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ.

    Gần đây, có những ý kiến cả ở trong và ngoài nước nói đến gánh nặng tài chính của việc mua sắm vũ khí đối với sự phát triển kinh tế đất nước. Đúng là trong hoàn cảnh còn nhiều khó khăn, Việt Nam phải giảm đầu tư cho một số mục tiêu phát triển để có tiền mua sắm vũ khí, nhất là những binh khí kỹ thuật tiên tiến và đắt tiền, là việc miễn cưỡng, chẳng đặng đừng. Nhưng mặt khác, một câu hỏi đặt ra, vì mục đích bảo vệ độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ những đầu tư đó có đắt không?

    Cổ nhân nói: “Muốn có hòa bình, hãy chuẩn bị cho chiến tranh” và “Vũ khí là trụ cột của hòa bình” hay “Không có quân đội mạnh thì không được tôn trọng”. Chiến lược quốc phòng tự vệ của chúng ta là răn đe chống xâm lược, bắt các kẻ thù tiềm tàng trả giá đắt khi đụng vào lợi ích quốc gia, chủ quyền, lãnh thổ của chúng ta. Yếu ớt là mời chào xâm lược. Chúng ta tăng cường quân bị là để tránh chiến tranh, bảo vệ hòa bình. Như thế thì những đầu tư đó có đắt không? Có phải làm không? Không! Đó là một trong những cách làm thông minh, ít tốn kém nhất, đó là sự đầu tư hiệu quả nhất cho lợi ích của dân tộc, đất nước và nhân dân!

    Cũng có ai đó ngây thơ và mơ hồ hy vọng người Nga, người Mỹ, người Nhật, người Ấn sẽ đổ máu bảo vệ chủ quyền biển đảo cho chúng ta chăng? Không! Chỉ có người Việt Nam sẽ phải đổ máu trên chiến trường một khi chiến tranh xâm lược nổ ra mà thôi. Giống như nước Nga, chúng ta cũng chủ yếu và trước hết phải trông cậy vào quân đội và hạm đội của mình. Chúng ta muốn hòa bình, muốn lấy hợp tác, tôn trọng, hòa hiếu để hóa giải binh đao. Nhưng chỉ muốn là không đủ. Chúng ta còn nhất định phải có năng lực để đối phương tôn trọng, hợp tác và cùng tránh nguy cơ binh đao.

    Bàn về giác độ chiến lược và kỹ thuật quân sự, việc mua sắm và xây dựng tiềm lực tên lửa hành trình là hoàn toàn đúng đắn. Trong bối cảnh các nước xung quanh tăng cường tiềm lực tên lửa tấn công mặt đất: Trung Quốc có hàng ngàn tên lửa đường đạn, hành trình, rocket phóng loạt có tầm bắn hàng trăm, hàng ngàn kilômet, Đài Loan đã phát triển tên lửa hành trình tầm bắn hàng ngàn kilômet, Thái Lan, Indonesia cũng đang hợp tác, phát triển hay mua sắm tên lửa có tầm bắn hàng trăm kilômet. Việt Nam tất yếu phải có tiềm lực tên lửa tấn công mặt đất để phòng thủ, phải mua sắm hoặc phát triển các loại vũ khí này, dù đó là các tên lửa đường đạn chiến thuật Iskander (Nga), Extra (Israel), Prithvi, Pragati (Ấn Độ) hay các tên lửa hành trình Club-S, Club-K/Kh-35UE (Nga) và BrahMos (Ấn Độ).

    Tuy nhiên, nếu chỉ đi mua mãi thì vô cùng tốn kém và phụ thuộc. Mỗi quả tên lửa hành trình chống hạm Yakhont mà Indonesia mua (Yakhont cũng chính là cơ sở để phát triển BrahMos) có giá hơn 1 triệu USD, mỗi quả tên lửa chống hạm dưới âm Kh-35 chắc cũng có giá mấy trăm ngàn đô la. Vì thế, chúng ta cần phải đi từ liên doanh sản xuất tiến đến tự chủ về công nghệ vũ khí tối quan trọng này. Một cách hợp pháp, Việt Nam có thể mua sắm công nghệ tên lửa đường đạn có tầm bắn đến 300 km.

    Như vậy, theo báo chí nước ngoài, Việt Nam quan tâm đến cả hai hướng: mua sắm tên lửa đường đạn tầm ngắn (Iskander, Extra, Prithvi, Pragati) và sản xuất tên lửa hành trình (Kh-35UE) có tầm bắn tối đa 300 km trở lại.

    Về mặt luật pháp quốc tế, việc chuyển giao công nghệ tên lửa hành trình đỡ khắt khe hơn so với công nghệ tên lửa đường đạn, trong khi chi phí sản xuất tên lửa hành trình lại rẻ hơn, việc cải tiến để có khả năng tấn công mặt đất và tăng tầm cho tên lửa hành trình có thể dễ dàng hơn. Không phải ngẫu nhiên mà tuy có hàng ngàn tên lửa đường đạn tầm trung và tầm ngắn, Trung Quốc gần đây rất chú trọng phát triển tiềm lực tên lửa hành trình tấn công mặt đất (CJ-10).

    Trở lại với câu chuyện mua BrahMos, ta cần phải biết rằng, đây là tên lửa hành trình vạn năng về mặt phương tiện mang (máy bay, tàu nổi, tàu ngầm, xe bệ phóng mặt đất), về mặt mục tiêu (hạm tàu mặt nước và mục tiêu mặt đất) và về đầu đạn (thông thường và hạt nhân). Hơn nữa, Nga và Ấn Độ còn đang phát triển tên lửa siêu vượt âm BrahMos II có tốc độ 7M (khoảng 8.000 km/h).

    [​IMG]
    Biến thể BrahMos phóng từ mặt đất
    Theo báo chí nước ngoài, các tàu ngầm lớp Projekt 636.1 của Việt Nam sẽ được trang bị hệ thống tên lửa hành trình tấn công mặt đất tầm 300 km Club-S.

    Vậy nếu mua BrahMos, Việt Nam sẽ mua biến thể chống hạm (đất đối hạm, hạm đối hạm, tàu ngầm đối hạm, không đối hạm) hay tấn công mặt đất (đất đối đất, không đối đất, hạm đối đất, tàu ngầm đối đất)?

    Đó là câu hỏi rất thú vị mà ta sẽ được trả lời nếu thương vụ mua BrahMos thành công.

    Tuy nhiên, có thể Việt Nam sẽ cân nhắc lựa chọn mua BrahMos thuộc các biến thể đất đối đất và đặc biệt là không đối đất và không đối hạm (việc này đòi hỏi phải cải tiến Su-30MK2V). Với tầm bay, tốc độ và tính cơ động tác chiến linh hoạt, của Su-30MK2V, BrahMos sẽ trở thành vũ khí răn đe có uy lực chiến lược.

    Nhà vịt còn tính tới việc phối, ấp cả trứng nữa kia, trước tiên mua lấy giống ngoại tốt sau đó lai tạo giống bản địa để có thế hệ lai phẩm chất Việt Nam nổi tiếng thông minh, sáng tạo, bãn lĩnh ngoan cường ...đó là những món quà "lưu niệm" khó quên mà nhà vịt dành cho kẻ cướp hàng ngàn đời nay:D:D:D
  10. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Không cần vội nhập. Hợp tác với Ấn mở trung tâm đào tạo sử dụng brahmos cũng được. Mở ra khả năng cũng đủ đối phương phải suy nghĩ rồi.

Chia sẻ trang này