1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có một ngày.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ke_chien_bai, 14/06/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Điên mới vui, cười ha hả sảng khóai! quan trọng nhất vẫn là tự tin.
    ke_chien_bai thích bài này.
  2. hugn10

    hugn10 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    978
    Đã được thích:
    50
    Hic, thôi chết, lại đốt nốt nhà à?
    Nếu lỡ tay, thì có muốn lấy lại để xây tiếp không, KCB có thể nhờ giúp...

    Hôm nay mới đọc bài này cộng với 1 niềm vui dù rất đời thường dù không chia sẻ.
    Có 1 người đi qua...họ mà đi thật tôi sẽ viết về họ.
    Họ có thể cầm tù thể xác nhưng không thể cầm tù trái tim.

    Tôi nhờ KCB giúp lấy lại topic Người đi qua đời tôi.
    Cảm ơn trước nhé.
    ke_chien_bai thích bài này.
  3. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    KCB là mod ở đây à, lão làng quá rồi nhỉ! tổ chức off ẹp bao giờ chưa?
  4. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Không phải, tớ chỉ quen và nhờ giúp được thôi. Tâm sự thì ai off bao giờ.
    Tớ đang rất rất điên rồ đây.
  5. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    5h sáng, cầm điện thoại thấy sms. Thấy buồn cười.
    6h sáng vào viber. Gặp người đang lên cơn. Lo ằng ngoằng thế nào mà mình cũng lên cơn điên theo. Thế rồi biến mất. Vài trang viber, vài chục cái sms, vài cuộc điện thoại... Thế là, tại vì không muốn đánh mất lòng tin của em, tại vì em tốt quá...
    Trời cứ mưa .Lắc rắc đầy trời. Cơn điên rồ vẫn chưa giảm bớt. May mắn thế nào, vào ttvn rồi nhìn thấy mấy trò vui. Thế là đột nhiên thấy buồn cười quá, hết cả điên. Cũng tốt đấy nhỉ. Đôi khi cũng muốn trở nên tồi tệ một chút, nhưng vì những điều đã từng làm, nên chả ai nỡ giúp mình xấu đi cả. Đành chờ một cơn điên khác, vào một ngày rất xấu trời.
    Mình chưa bao giờ phản bội những người từng coi là bạn, kể cả sau này không còn là bạn nữa. Cái gì người ta không muốn nhắc đến, thì cứ coi như không biết, đó là sự tôn trọng lẫn nhau, cũng là một cách hành xử văn hóa trên diễn đàn. Đã lờ đi tức là không muốn đụng đến rồi, tự ngồi nghĩ rồi tự điên lên thì chỉ hại cho chính mình, chứ đụng được đến ai. Cái này chắc mấy bạn cũng đồng ý với tớ, đúng không...
    Lại chợt nhớ về một câu chuyện cũ. Cuộc đời, có những chuyện lặp lại, giống nhau đến kì lạ...
    p_hoanghai thích bài này.
  6. p_hoanghai

    p_hoanghai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2011
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    1
    Tớ sung sướng vì bạn khen tên tớ đẹp, ồ zế. Thế bạn KCB tên thật có đẹp không?
  7. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Ừ, tên bạn KCB cũng tàm tạm đẹp.:P
    bonghongvang1211p_hoanghai thích bài này.
  8. p_hoanghai

    p_hoanghai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2011
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    1
    Liệu có biết KCB ko? Bại có đi ọp lần nào chưa?
  9. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Chắc là không.
    Off nhiều box, từ 10 năm trước rồi.
    p_hoanghai thích bài này.
  10. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Cùng mẹ sang thăm bác hàng xóm. 2 vợ chồng đều là giáo sư- tiến sĩ, bác gái bị cái gì về não( đang điên quên bố nó mất rồi), đến lần thứ 3 thì phải nằm liệt, hầu như không nhận biết được gì. Nhìn cách bác trai chăm sóc vợ, thấy rất cảm động, cảm nhận được sự chăm chút, yêu thương.
    Cô mình bị ốm, cũng chả nhớ là bị gì nữa, chân tay teo lại, không cử động được, đau nhức trong xương. Mình thích nhìn đàn ông chăm sóc vợ khi ốm đau. Lúc đó, mới cảm thấy được hết sự ân cần và tình cảm.
    Thời gian, có thế kéo rất dài...
    Lại nhớ đến chuyện chú nhà dì. Một con người tuyệt vời trong ký ức của mình, sao giờ lại trở nên đáng buồn thế này? Điều gì thay đổi???
    Khi một người phụ nữ trao cả cuộc đời mình cho một người đàn ông, họ mong muốn điều gì? Phải chăng là sự cảm thông, chia sẻ, tin tưởng và thương yêu? Nếu một trong những điều đó mất đi hay chưa bao giờ xuất hiện, thậm chí khi tất cả các điều trên biến mất, họ sẽ thấy thế nào? Không chỉ giản đơn là thất vọng... Nhưng rồi cuộc sống vẫn cứ tiếp tục trôi...
    Sức chịu đựng của con người chẳng phải thật khó tưởng tượng đấy sao...
    Mình đang thấy quá mệt mỏi, vì những chuyện từ sáng đến giờ. Cuộc đời đúng là lắm trò đùa. =))
    suhomang thích bài này.

Chia sẻ trang này