1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Cho em hỏi luồng lửa phụt ra phía sau (backblast) khi ta bắn súng không giật hay B-40...từ chuyên môn trong tiếng Việt gọi là gì nhỉ...thanks.
  2. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Đểu thế?:P

    Theo tui thì dịch là "luồng phụt" là tốt nhất, hay dài dòng cho yên tâm thì "luồng phụt đằng sau" thôi ngthi ơi, anh em ở đây hiểu hết. Còn những độc giả nào không hiểu thì cứ theo phương châm: "Mỗi loại sách đều dành cho mỗi đối tượng độc giả nhất định".:D
    convitbuoc, ruoitrau, ngthi961 người khác thích bài này.
  3. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Trung úy Jordan ở phía trước đang rất tất bật. Dưới sự chỉ huy can đảm và táo bạo của anh, trung đội đã tiến lên được khoảng 10m trong khoảng cách 20m tới chỗ mấy cái hầm được ngụy trang kín đáo của quân Bắc Việt. Anh dũng cảm di chuyển từ chỗ người lính này qua chỗ người lính khác, thúc họ tiến lên. Noi theo gương can đảm của Jordan, họ cố thử, nhưng hỏa lực của đối phương quá mạnh nên chẳng mấy chốc họ lại bị ghìm chặt.

    Trong khi đợi tin của trung úy Denny, đại úy Phillips cùng với thượng sĩ của mình là Owen Schroeder di chuyển tới chỗ đang có giao chiến, bố trí binh sĩ, hướng dẫn xạ kích và động viên khích lệ cho bọn họ.

    Phillips bò tới chỗ 1 xạ thủ trung liên M60, người mà anh nghĩ đang bắn bừa bãi. Phillips nói: “Bắn chậm lại, anh lính, cậu đang lãng phí đạn đó.”

    Tay xạ thủ đáp lời: “********!, thưa sếp. Tiếng súng mà anh nghe thấy là của chúng nó bắn tới đấy.”

    Phillips nuốt nước bọt và bò sang chỗ khác. Ít phút sau anh kinh hãi khi chứng kiến 1 xạ thủ súng máy khác bị giết. Không hề do dự, xạ thủ số 2 liền đỡ lấy khẩu súng. Vài giây sau, anh ta cũng bị hạ. 1 lính súng trường bò tới chỗ khẩu súng, ngay sau đó khẩu M60 lại nã ào ào lên trên cao điểm. Phillips ko thể tin vào mắt cảnh tượng dũng cảm mà anh được chứng kiến. Anh vô cùng tự hào về những lính dù của mình.

    Trong khi đó, trung úy Denny cũng đã bò đến. Phillips sai anh tiến sang phải để thử đánh vào sườn vị trí quân Bắc Việt. Chỗ đó rất là dốc, Phillips cảm thấy lính Bắc Việt đang quá bận tâm vào sự vận động của Jordan và Alligood nên ko thể nào phát hiện được Denny.

    Denny vội vã cho quân chuẩn bị xuất kích rồi bắt đầu trèo lên. Mấy phút sau anh báo về cho Phillips rằng vừa bắt gặp nhiều căn hầm bỏ trống. 1 lính của Denny đã ném lựu đạn xuống 1 cái hầm mà anh ta nghĩ làm bằng bao cát. *** đái bẩn thỉu hôi thối văng khắp nơi chứng tỏ nó là 1 cái nhà xí của lính Bắc Việt.

    Trong khi các trung đội của Phillips đang vận động. Trung đội 2 đi đầu trong đại đội Dog của trung úy Deems đã tới ngay sau đại đội Alpha chiếm lĩnh vị trí để yểm trợ hỏa lực. Deems đi phía trước trung đội 1, đang xuống được nửa dốc của ngọn cao điểm đằng sau thì đụng độ nổ ra. Anh và mọi người lập tức tổ chức chu vi phòng thủ. Đạn định bay viu víu qua những cây cối xung quanh họ, nhưng Deems nhận định chính xác đó là đạn cuối tầm của quân Bắc Việt đang bắn vào đại đội Alpha chứ ko phải là nhằm trực tiếp vào bọn họ.

    Sau Deems 1 chút là trung úy Allen. Đây là lần đầu tiên nằm dưới làn đạn. Anh nằm dán xuống đất, kinh hoàng nghe tiếng súng nổ ầm ầm. Tiếng súng bắn của cả 2 phe nghe lớn hơn nhiều so với anh tưởng tượng. Súng nổ ầm ĩ điếc cả tai. Đạn địch bay véo véo trên đầu khiến cho ko ai có thể đứng dậy.

    Rồi Allen bắt đầu trở nên điên máu. Anh đang nằm ở đây, trên lối mòn lầy lội, trong khi chỉ cách đó khoảng 100m nhiều binh lính đang phải chiến đấu để mong toàn mạng. Anh quay qua nói với tay trung đội phó: “Tôi muốn xông lên đó ngay bây giờ.”

    Viên trung sĩ, 1 lính cũ đã gần hết kết thúc kỳ hạn phục vụ, bình tĩnh đáp: “Muốn cũng ko được đâu, sếp à.”

    Không hề nản lòng trước lòi cảnh báo ấy, Allen đứng dậy và lao xuống lối mòn. Mới chạy được mấy mét thì đã bị vấp vào dây leo và ngã sóng xoài trên vũng bùn. Anh nghe thấy tiếng tay trung sĩ cười phía sau. Allen ngượng ngùng quay lại chỗ trung đội.

    Giao tranh chỗ đại đội Alpha vẫn ko hề suy giảm, Allen bắt đầu lo ngại bộ đội Bắc Việt sẽ bao vây họ mất giống như đại đội Alpha của tiểu đoàn 2/503. Anh sốt ruột gọi điện báo cho Deems nỗi lo của mình nhiều lần. Rốt cục, Deems phải bảo anh cần tĩnh trí lại.

    1 lính dù khác của Deems cũng đang trải qua lần chiến đấu đầu tiên của mình. Specialist 4 James R. (“Jake”) Duffy, 20 tuổi, người Scituate, Massachusetts đến nam VN tháng 5 năm 1967. Là lính súng cối, anh là điện đài viên cho 1 trong số những tiền sát viên súng cối 106,7 ly của tiểu đoàn. Tổ tiền sát viên này được luân chuyển giữa những đại đội chiến đấu khi cần thiết.

    Khi trận đánh bắt đầu, Duffy nằm dán xuống đất phía sau tiền sát viên của mình. Nhiệm vụ của anh là gọi điện đài về cho các pháo thủ súng cối, tiền sát viên sẽ đọc số liệu hiệu chỉnh cho anh. Duffy quá sợ hãi nên ko thể thực hiện chức trách. Anh chưa bao giờ nghĩ việc đánh nhau lại đáng sợ tới vậy. Rốt cuộc thì tiền sát viên, 1 lính cũ điềm tĩnh, giật lấy điện đài của Duffy và tự mình gọi điện hiệu chỉnh. Duffy cứ nằm đó và tự hỏi làm cách nào để mình có thể tồn tại trong 10 tháng nữa đây?

    Với 3 trung đội dưới quyền và 1 trung đội của đại độ Dog đang phải giao chiến kịch liệt với lính Bắc Việt nấp dưới hầm. Phillips đã gọi trực thăng vũ trang, và cả phi pháo tới yểm trợ. Vài phút sau đạn pháo đã rót ầm ầm xuống rừng cây trên cao điểm trước mặt đại đội Alpha.

    Trực thăng vũ trang cũng nhanh chóng có mặt trên đầu. Nhưng chúng đã chứng tỏ sự vô dụng. Tán rừng dày đặc che kín mít khiến trực thăng bắn toàn trật lất.
    DepTraiDeu, bunny121, gakocanh6 người khác thích bài này.
  4. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Trung tá Jackley lúc đó cũng đang trong chiếc trực thăng chỉ huy bay phía trên. Tuy nhiên, việc nhờ ông hỗ trợ cũng chẳng thành công. Rừng quá dày nên ông ta chả thấy được gì cả. Và Phillips, dù nghe được tiếng trực thăng bay phía trên cũng ko thể nhìn thấy ông. Chốc chốc, Phillips lại báo cho ông biết tình hình nhưng do quá bận rộn nên chỉ có thể báo cáo qua loa chiếu lệ.

    Khi nghe tiếng súng, đại úy Severson ngay lập tức lệnh cho đại đội lùi lại vài chục mét tới chỗ có thể dễ dàng phòng thủ hơn ở 1 mô đất nhô lên trên sườn cao điểm. Tiếng súng máy dữ dội của địch khiến Severson cũng đã nghĩ tới đại đội Alpha, tiểu đoàn 2/503. Anh ko muốn đại đội mình sẽ bị bao vây và chia cắt như họ từng bị. Trong khi đại độ Bravo tổ chức phòng ngự thì Severson theo dõi trận đánh qua điện đài. Mọi thứ đang rối tung lên nhưng Severson vẫn nhận định được đại đội Alpha đang bị kẹt vào 1 tình thế khó khăn.

    Ít phút sau, thiếu tá Williams, vẫn đi cùng với đại đội Dog, gọi điện đài cho Severson. “Đưa đại đội của anh vòng sang phải. Tôi muốn anh tiến đánh cao điểm từ phía tây bắc. Bọn khốn đang tiến công Alpha từ chỗ đó và chúng ta cần phải bắt chúng câm họng.”

    Trong khi Severson lên kế hoạch điều binh, những lời bàn tán về trận tấn công lan ra khắp đại đội. Hầu hết các thành viên của nó còn tương đối mới và đây là lần đụng trận đầu tiên của bọn họ. Họ bắt đầu hoảng sợ. Severson nhanh chóng trấn an đám lính. Sau đó anh nhận định rằng việc tiến quân lúc này là quá ư mạo hiểm khi ko có pháo binh yểm trợ, mà anh lại ko thể gọi pháo tới vì ko biết đích xác vị trí đại đội Alpha.

    Ngay sau đó thiếu tá Williams cùng 2 lính điện đài và tổ tiền sát viên của mình bước vào chu vi phòng thủ của đại đội Bravo. “Tôi muốn anh di chuyển sang bên phải” Williams nói quả quyết.

    “Tôi nghĩ đó ko phải là ý hay đâu, sếp.” Severson nói. Trước đó anh và Williams hay có bất đồng về chiến thuật và Severson có quan điểm khác hẳn Williams.

    “Bọn khốn bảo vệ sườn rắn lắm” Severson tiếp tục “bên cạnh đó, hỏa lực nào yểm trợ cho ta?”

    Williams thừa nhận mình ko thể liên lạc vô tuyến với Jackley. Có thể là do điện đài của Jackley bị trục trặc hoặc do địa hình hay trời mưa đã ngăn tín hiệu vô tuyến khiến nó ko nhận được và do đó sẽ ko có hỏa lực yểm trợ.

    Nhưng Williams vẫn khăng khăng: “Nếu ta đánh ngay lúc này, chúng sẽ bị bất ngờ. Ta sẽ gọi hỏa lực sau.”

    “Tôi muốn nói chuyện với Six” Severson đáp.

    Severson cũng ko gặp may khi cố liên lạc với Jackley. Hai người tranh cãi thêm vài phút nữa, rối Williams hỏi: “Sợ hả, đại úy?”

    “Vậy anh sẽ ở đâu?” Severson hỏi sấc.

    “Tôi sẽ đi ngay cạnh anh.”

    “Ok. Vậy thì đi.”

    Severson kêu 3 trung đội rồi bắt đầu di chuyển vội vã sang phải. Anh cho viên thượng sĩ nhất cùng với trung đội thứ 4 ở lại để thiết lập 1 bãi đáp. Thượng sĩ trung đội phó, Lawrence Okendo nhanh chóng bố trí lính vào vị trí phòng ngự trong khi anh cùng những người còn lại dùng dao rựa chặt cây.

    Thượng sĩ Okendo là 1 quân nhân hay gây gổ đã tham gia 3 cuộc chiến tranh. Ông là thành viên duy nhất của lữ 173 đã từng chiến đấu trong trung đoàn dù 503 hồi thế chiến II. Sinh năm 1922 tại Hawaii, Okendo trải qua 1 tuổi thơ dữ dội, khi ra vào rất nhiều trường giáo dưỡng trước khi 1 vị thẩm phán bắt ông phải lự chọn giữa việc ở tù hoặc đi lính. Và Okendo đã chọn nhập ngũ.

    Với bản tính lỳ lợm nên Okendo tình nguyện vào lính dù. Ông gia nhập trung đoàn 503 đúng lúc nó tiến hành nhảy dù xuống New Guinea. Ông đã chiến đấu trong nhiều chiến dịch ở đó mà ko bị thương tích gì. Nhưng đến Noemfoor thì lại ko may mắn như vậy. Ông đã phải nằm viện nhiều tháng để chữa trị các vết thương. Sau đó Okendo gia nhập sư đoàn 7 bộ binh trong chiến dịch khốc liệt trên đảo Okinawa. Ông tiếp tục chinh chiến ở Triều Tiên trong trung đoàn dù 187 danh tiếng do đại tá William C. Westmoreland chỉ huy, và sau đó là sư đoàn 7 bộ binh. Tháng 5 năm 1967, ông gia nhập đại đội Bravo tiểu đoàn 4/503.

    Trong khi trung đội của Okendo làm bãi đáp, đạn bắn tỉa của bộ đội Bắc Việt liên tục bay veo véo trên đầu họ. Phần lớn đạn bắn trúng những cây tre quanh đó gây nên những tiếng động lớn. Một viên đạn bắn trúng bàn tay phải 1 lính dù làm anh này bị thương nhẹ. 1 lính khác bị thương ở cánh tay vì bị rựa chém phải. Okendo cùng Specialist 5 Jackson, lính cứu thương của trung đội, đã băng bó cho họ.

    Thượng sĩ Okendo cùng với 1 lính khác bỗng nghe thấy có tiếng động trong rừng cây trước mặt họ. Vì ko thể nhìn xuyên qua đám cây rừng rậm rạp nên họ đã không bắn vì nghĩ là đó có thể là lính của Severson quay về báo tin. Rồi từ đám cây nhô ra 1 lính CIDG thuộc đại đội Alpha lưng cõng 1 lính Mỹ bị thương, tay ôm 6 khẩu súng M16. Okendo nhanh chóng tới đỡ cho anh lính. Specialist Jackson bắt đầu cứu chữa thương binh trong khi người lính Thượng biến lại vào trong rừng tới chỗ những người bị thương vong khác của Phillips.
    DepTraiDeu, anhcos, bunny1219 người khác thích bài này.
  5. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Đại úy Severson, cùng 3 trung đội dưới quyền và thiếu tá Williams ko phải di chuyển nhiều trước khi thực hiện cuộc tấn công. Họ lọt vào 1 yên ngựa thoai thoải cách vị trí của Okendo khoảng 100m.

    Đằng trước là sườn cao điểm 830 dốc đứng mọc chen chúc các loại tre gai, cây cối và bụi rậm.

    Severson dừng lại 1 lát để các trung đội chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Trung úy Ligon đi bên phải, cạnh điện đài viên của mình là Specialist Owens. Lính dù bắt đầu leo lên dốc, sườn cao điểm dốc đến độ họ phải dùng tay đu bám trèo lên.

    Lên được nửa chừng, Severson lệnh cho Ligon dàn quân theo đội hình bậc thang lệch qua trái. Trong khi anh đang thực hiện và trung đội dẫn đầu đi ở giữa chỉ còn cách khoảng 30 mét nữa là lên tới đỉnh thì bộ đội Bắc Việt khai hỏa.

    Hỏa lực tấn công bất ngờ của súng cá nhân và súng máy làm quân đại đội Bravo choáng váng. Họ nằm sát mặt đất và ko sao bắn trả lại được. Binh nhất Jerald Lytle, 1 người Mỹ bản địa (da đỏ.ND) quê ở nam Dakota, quá hốt hoảng nên đã vứt cả súng tháo chạy. Trong khi bò lê bò toài xuống chân cao điểm anh đã làm rơi mất gói thư tình quý giá của người yêu. Khi xuống gần đến chân cao điểm anh mới có thể kìm được cơn hốt hoảng rồi bắt đầu trèo lên cao điểm lại.

    Chỉ có vài lính dù của đại đội Bravo là còn bắn trả lại địch. Severson phải quát bảo những người khác nổ súng. Bỗng 1 trung sĩ bên cạnh anh gục xuống, đạn ghim đầy mình. Severson vẫn tiếp tục quát lác thúc lính mình khai hỏa. Từ từ, những người lính mới đụng trận lần đầu mới nhớ lại những gì đã được huấn luyện, cùng với bản năng sinh tồn trỗi dậy và bắt đầu đáp trả hỏa lực đối phương.

    Từ chỗ mình, Severson có thể nhận thấy lính Bắc Việt đang nấp trong những căn hầm có vị trí đắc địa gần đỉnh cao điểm. Anh ước đoán lực lượng của đối phương có từ 2 trung đội cho tới 1 đại đội đầy đủ. Địch bắn dữ dội xuống sườn cao điểm, ghìm đầu lính dù xuống đất.

    Trung úy Ligon bò tới sau 1 gốc cây. 1 loạt đạn bắn tới khiến anh bất ngờ. Do lóng ngóng mở khóa an toàn nên anh làm tuột cả hộp tiếp đạn. Anh vội vàng lắp hộp đạn khác vào rồi bắn lên trên cao điểm. Xung quanh có rất nhiều binh sĩ bị sốc đến độ tê liệt. Anh cũng phải quát um lên bắt họ khai hỏa. Anh chỉ mục tiêu cho lính ưới quyền bằng cách bắn vào mấy cái hầm. Trung đội của anh bắt đầu phát dương hỏa lực.

    Binh nhất Lytle, lúc này đã nhặt được 1 khẩu súng của những binh sĩ bị thương vong và trèo lên cao điểm lại. Anh cảm thấy mình ko thể nào sống sót nổi nên đã chuẩn bị tinh thần đón nhận viên đạn sẽ bắn trúng anh. Vừa di chuyển từ chỗ nấp này qua chỗ nấp khác, anh vừa bắn những loạt ngắn M16. Lytle ko nhìn thấy rõ mục tiêu nào cả, anh chỉ bắn lên mỗi khi nhìn thấy chớp lửa súng của quân Bắc Việt. Anh phục xuống sau 1 gốc cây to, cứ bắn liên hồi cho đến khi hết thì lại nạp băng đạn mới vào bắn tiếp.

    Trung úy Ligon, với sự theo sát của Specialist Owens, vẫn di chuyển bất chấp cơn mưa đạn thù, đôn đốc trung đội mình tiến lên. Đó là 1 việc rất khó khăn. Bất cứ cái gì nhúc nhích là đạn bắn tới rào rào ngay. Thương vong tăng cao. Owens nhìn thấy 1 cậu bạn là binh nhất Frazier D. Huggins bị thương nặng, phải chạy lui xuống cao điểm. Anh này đến đêm thì chết. Owens còn chứng kiến 1 người bạn khác là lính cứu thương Sp4 Joel Sabel, bị bắn hạ khi đang tiến về phía 1 thương binh.

    Đại úy Severson đã bị thương nhẹ vào cánh tay trái. Vết thương làm anh bực mình còn hơn là đau. “Có vẻ sẽ lại được 1 quả tim tím nữa đây” anh nói với điện đài viên của mình.

    Sau khi được 1 lính cứu thương băng bó, anh bắt đầu di chuyển sang trái, đến chỗ trung úy Ligon. Phải đưa các trung đội tiến lên nếu ko họ sẽ chết hết. Anh ko thể rút lui vì làm vậy chỉ tổ khiến binh lính bị bắn nhiều hơn. Nỗi điên tiết cộng với những gì đã được huấn luyện hối thúc anh phải tấn công.

    Severson mới di chuyển được chưa đầy 10m thì có 1 tiếng nổ lớn phát ra ngay bên cạnh. Súng cối! Đạn cối 60 và 82 ly Bắc Việt bắt đầu vọt lên rồi rót xuống dốc. Lính dù kêu gào đau đớn khi những mảnh cối nóng bỏng xé toạc da thịt họ. Severson vẫn tiếp tục tiến. Anh mới vận động qua chỗ thiếu tá Williams được 5m thì 1 viên đạn cối nổ ngay giữa bọn họ.

    Mảnh đạn nổ ghim vào bên phải Severson làm anh bị thương nặng. Sau khi hoàn hồn anh gào lên: “Cứu thương! Cứu thương!”. Anh cuống cuồng tìm người lính cứu thương rồi nhìn thấy anh này đang ngồi chết lặng, tay ôm cái chân cụt của mình. Phía sau người lính, Severson có thể thấy thân hình nát bấy của thiếu tá Williams cùng mấy người nữa. Severson lại bò tiếp về hướng trung úy Ligon.

    Những tiếng đạn cối nổ ban đầu khiến Ligon giật mình hoảng hốt. Anh cứ nghĩ đó là đạn hụt tầm của pháo binh nhà. Ligon chộp lấy ống nói chiếc điện đài PRC-25 của Specialist Owens gào lên gọi trung tâm chỉ huy hỏa lực (FDC): “Check fire! Check fire!” (kiểm tra lại mục tiêu đang bắn.ND), mấy giây sau anh mới nhận ra đó là đạn cối của địch.

    Trong lúc những trái đạn cối dập xuống đội hình những lính dù đang co rúm lại, Ligon tìm thấy Severson, người đầy máu. Severson, thở khó nhọc vì đau đớn, bảo Ligon gom lính lại tổ chức 1 chu vi phòng thủ và gọi trung đội dự bị lên.

    Trong khi Owens dùng 1 tấm bản đồ bọc plastic để lên vết thương nơi bụng của Severson rồi băng lại, Ligon gọi điện đài về trung đội dự bị.
    DepTraiDeu, usadok, sim915 người khác thích bài này.
  6. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Không biết có phải tác giả khuếch đại thêm về những khó khăn tự nhiên lính Mỹ gặp phải khi đánh nhau ở VN hay không, nhưng thường các loại tre-nứa trên núi thì không có gai. Chúng chỉ khá sắc hay gốc nhọn (nhưng nếu không có người chặt thì không để lại gốc). Tre gai chỉ có ở dưới đồng bằng, thường được gọi là tre đực!
  7. gdviet

    gdviet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/09/2012
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    36
    Cho em hỏi từ Specialist trong này các bác dùng với nghĩa là gì vậy? lính kỹ thuật à?
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    cấp bậc specialist xếp trên binh nhất có mức lương ngang với hạ sĩ nhưng ko có chức trách lãnh đạo như hạ sĩ...vn ta ko có cấp hàm tương đương...
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Thượng sĩ Okendo đã nghe được những cuộc điện đàm từ trước và định cho binh lính tiến lên thì trung đội trưởng của anh gọi lại: “Thượng sĩ, anh đi đâu đó?”

    “Tới giúp trung úy Ligon ạ, anh ta đang ‘bị’ nặng.”

    Tay trung úy đang chen chúc trong hố cá nhân cùng viên thượng sĩ nhất quát lên “Quay về chỗ, ko được đi đâu hết trừ khi tôi ra lệnh!”

    Okendo điên tiết kéo lính lui về chu vi phòng thủ.

    Lát sau Ligon gọi lại cho tay trung ý cứng đầu kia. “Tôi đang chỉ huy các đơn vị phía trước và cần anh lên đây giúp.”

    “Tôi là trung úy có thâm niên hơn nên tôi sẽ nắm quyền chỉ huy.” Gã kia đáp.

    Ligon vặn lại “Nghe này, *********, nếu mày muốn chỉ huy thì lên đây mà làm!”

    Nhưng gã trung úy và thượng sĩ nhất kia vẫn ko chịu rời hố cá nhân của chúng.

    Trung úy Ligon là sĩ quan duy nhất của đại đội Bravo vẫn còn đảm đương nhiệm vụ. 1 trung đội trưởng khác đã bị giết trong khi người còn lại đã nhảy vào trong rừng, la hét điên loạn sau khi bị dính 1 phát đạn vào lưng.

    Trong khi Ligon bận cãi vã với tay trung úy lì lợm kia, thì Severson cố gọi điện đài cho trung tá Jackley. Anh giải thích ngắn gọn tình thế của đại đội Bravo và xin cho trực thăng tản thương ngay lập tức. Jackley nói anh ko được phép gọi máy bay tải thương đến khi mà khu vực vẫn chưa an toàn.

    Ngồi trên chiếc trực thăng chỉ huy bay lòng vòng trên những tán cây rừng kín mít, Jackley giận sôi sùng sục khi bất lực chẳng thể làm gì giúp đỡ cho mấy đại đội đang bị giết dần của mình. Vì ko biết được đích xác vị trí của họ nên ông ko dám điều phối không kích và pháo kích.

    Liên lạc vô tuyến không được thông suốt, nên Jackley thậm chí ko thể biết rằng có bao nhiêu chỉ huy dưới quyền mình còn sống. Tuy nhiên ông biết rằng sẽ ko có quân tăng viện nào có thể đến khi trời tối, ko còn nhiều lựa chọn nữa. Jackley bắt đầu gọi cho đại úy Phillips.

    Trên sườn cao điểm 830, đại úy Phillips cũng đang bị mắc kẹt. Súng cối của bộ đội Bắc Việt cũng đang rót xuống đại đội Alpha và gây ra nhiều thương vong. Trung úy Jordan đã chết, anh bị đạn súng máy địch bắn thủng lỗ chỗ khắp người khi đang thúc trung đội mình tiến lên. Phillips biết đại đội Bravo đang bị băm nhỏ và bóng đêm sẽ ngăn cản bất kỳ lực lượng tăng viện tới được chỗ anh.

    Rốt cục thì tới lúc này thì trung tá Jackley cũng đã liên lạc được với Phillips. Ông lệnh cho Phillips ko đánh nữa mà tìm về với đại đội Bravo, cùng thiết lập chu vi phòng ngự để cố thủ khi đêm xuống. Pháo binh sẽ lập hàng rào bắn chặn bảo vệ cho họ suốt đêm.

    Sau đó Jackley gọi trung úy Deems, bảo anh quay về chỗ đại đội Bravo. Deems lập tức thi hành và cùng trung đội của trung úy Allen quay về trong khi 1 trung đội khác dưới quyền vẫn đang ở chung với đại đội Alpha.

    Vào lúc Allen cho trung đội lên đường thì cơn mưa dai dẳng bắt đầu tạnh. Những người lính đi lom khom, tiến chậm nhưng đều đặn. Đi đầu là Specialist 4 Morrell J. Woods, 19 tuổi. Woods sinh trưởng ở 1 thị trấn nhỏ phía bắc Arkansas, nơi thời thơ ấu anh thường hay vào rừng sâu ở đó để đi săn, câu cá và cắm trại. Anh cảm thấy trong rừng cũng như ở nhà và nhiều lính dù đánh giá Woods là tay xích hầu giỏi nhất trong tiểu đoàn.

    Với việc đại đội Dog tiến về chỗ Bravo, và đại đội Alpha ngưng chiến. Trung úy Ligon nhận thấy hỏa lực địch trong khu vực của mình cũng đã giảm rõ rệt. Anh đoán quân Bắc Việt đã dùng súng cối bắn chặn để có thể rút lui. Hay có thể địch quân nghĩ lực lượng Mỹ mạnh hơn thực tế, hoặc đang tìm cách hoãn binh. Dù thế nào đi nữa, Ligon cũng cảm thấy dễ chịu khi được ‘giải lao’ tí chút.

    Cái điện đài PRC-25 của Owens bỗng vang lên tiếng trung tá Jackley gọi đến: “Bravo Six. Bravo Six.”

    Severson đã bị ngất do mất nhiều máu, nên Ligon trả lời: “Bravo Six mới đây ạ.”

    Khi Ligon báo cho trung tá Jackley biết tình hình đã ổn định, Jackley bảo anh cứ giữ vị trí, đại đội Dog đang về. Dù gì thì Ligon cũng chẳng thể đi đâu được, những người chết và bị thương đang là gánh nặng đối với anh.

    Tại vị trí của mình, thượng sĩ Okendo lắng nghe các cuộc trao đổi vô tuyến, theo sát tình hình. Trung đội trưởng cùng viên thượng sĩ nhất của đại đội vẫn còn co rúm trong hố các nhân, ko cho Okendo đến chỗ Ligon. Thế nên Okendo đành tập trung vào việc chặt, phát cây cối tạo 1 bãi đáp trong rừng. Nhưng họ đã lực bất tòng tâm.

    Việc hỏa lực của quân Bắc Việt giảm đi cho phép Ligon sơ tán 1 số thương binh của mình về vị trí Okendo vì nghĩ rằng ông này đã làm xong bãi đáp. Binh nhất Lytle, cõng trên lưng 1 thương binh bị thương nặng vào bụng cùng với 1 số người khác chuyển các nạn nhân về chỗ Okendo.

    Trong khi ấy, những lính đi đầu trong trung đội của trung úy Allen đã tới những vị trí gần nhất của đại đội Bravo. Điều đầu tiên mà Specialist Woods nhìn thấy khi tới là hình hài đen đen ướt sũng nước mưa của những lính dù tử trận. Chúng nhiều đến nỗi anh đã nghĩ rằng đại đội Bravo ko còn ai sống sót. Sau đó anh nhìn thấy 1 số lính đang co cụm lại phía sau những gì còn lại của 1 bụi tre dày. Hỏa lực quân Bắc Việt đã tiện đứt các cây tre khiến chúng chỉ còn cao cách mặt đất có 1 mét.
    DepTraiDeu, usadok, hk11133313 người khác thích bài này.
  10. khuc_thuy_du

    khuc_thuy_du Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/02/2014
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    317
    Anh Thi cho hỏi 1 câu mà băn khoăn lắm: Theo như tôi đọc được trong các truyện và nghe kể (đài/báo/cha chú) mỗi đồng chí bộ đội ta chỉ được sử dùng cơ số đạn trong mỗi trận đánh với lính Mỹ như sau: Trận vừa (cấp chiến thuật) không quá 30 viên AK và trận lớn (cấp chiến dịch) không quá 90 viên AK. Thậm chí trong tao ngộ chiến với lính Mỹ có khi chỉ bắn được 3-4 loạt (6-8 viên AK/lính) là đã phải rút để tránh "thiết xa vận" hay "trực thăng vận"

    Vậy đâu mà có đạn bắn như mưa rào vào lính Mỹ thế anh Thi?

Chia sẻ trang này