1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày trở về

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nguoi_dung, 03/04/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Đời dài quá. Biết dừng ở đâu?
  2. kieuhaiyen

    kieuhaiyen Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/03/2012
    Bài viết:
    2.154
    Đã được thích:
    203
    dừng ở đâu bạn nhỉ, nhưng lúc dừng ở 1 chỗ nào đó đến chính mình cũng ko biết trước được, đời mà.........
  3. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Dừng khi hết đời.
    Vấn đề là, thế nào thì gọi là hết!
  4. nghiengngo

    nghiengngo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/03/2012
    Bài viết:
    2.156
    Đã được thích:
    225
    Đời có đầy cái khổ, nhưng cũng đầy cái vui. Còn cuộc đời đó ta cứ vui, sao mà muốn hết chi cho khổ zị?
    kieuhaiyen thích bài này.
  5. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Mệt với những cái gọi là trách nhiệm và nghĩa vụ. Học cách đặt chúng xuống giống như việc gắn lại cái ly đa~ vo~
  6. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Đã từng có thời kỳ, hoảng loạn không biết tin vào ai đe song, không biet ton tai vi dieu gi, không biet vi sao minh phai doi mat vơi cai chet!

    Cung tu do, nhan ra co don vay quanh. Cuoi noi ron ra ca ngay cung chi la mot mo bong bong gia tao.

    Den gio du không da chat loc rat nhieu, van giat mình truoc cai goi la " chay nha moi ra mat chuot"
  7. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Nhiều người từng nói tôi dại dột để vuột mất chức trưởng phòng vào tay người khác. Phí công bao năm cố gắng, phấn đấu. Ừ thì tôi ban đầu cũng thấy phí. Nhưng thái độ của tôi sau nhiều năm vật lộn giữa cuộc đời này lại cho tôi nhiều cái được hơn là cái vị trí nọ.

    Cái tôi mất đi là 1 vị trí. Nhưng cái giữ nguyên lại là đồng lương của tôi. Với tôi mà nói, chỉ cần không đụng đến bát cơm, manh áo thì tôi sẽ để yên. Cái tôi được lớn nhất là sự thanh thản và nhàn nhã. Cái người " cướp " vị trí của tôi giờ là 9-10 tiếng /ngày, được các sếp xoay như chong chóng, suốt ngày lo cái này, sợ cái kia ... Đồng lương soi ra cũng chỉ hơn tôi 5 triệu. Tôi đổi 5 tr ấy lấy nhàn nhã , tưng tửng, đổi lấy giảm trách nhiệm, giảm giờ làm, giảm áp lực.

    Không phải tôi không có trí tiến thủ, cũng chẳng phải kẻ an phận. Tôi chỉ là kê biết nhận ra vị thế của mình và biết nhìn sự việc theo mặt tích cực hơn.

    Với tôi mà nói, ngoài phải đối mặt với cái chết ... Những thứ khác trong cuộc đời này đều rất tốt đẹp.
  8. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Viết về ngày hôm qua ...
    Ai cần biết?
    Viết về ngày hôm nay ...
    Ai quan tâm ....
    Viết về ngày mai ....
    Ai nhọc lòng?

    Vốn dĩ sinh tồn trong cuộc đời không nên quan tâm quá nhiều, không nên nhiệt huyết quá nhiều, cũng không nên dốc lòng quá nhiều.

    Vì vậy mà sống hời hợt một chút, sống vô tâm một chút, sống khốn nạn một chút là bản thân tự dưng có chút bình yên mà lãng đãng đi hết ngày này ngày nọ ....
  9. HKAGZ

    HKAGZ Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/02/2014
    Bài viết:
    1.582
    Đã được thích:
    170
    Đúng vậy: Ko nên quan tâm quá nhiều, ko nên nhiệt huyết quá nhieu và cũng ko nên dốc lòng quá nhiều
    Sống hời hợt 1 chút, vô tâm 1 chút cũng đúng
    Còn sống khốn nạn là sao?
  10. nguoi_dung

    nguoi_dung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/01/2014
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    24
    Chúng ta đã từng là những người bạn rất thân.

    Từng cùng khóc, cùng cười, chia ngọt sẻ bùi. Dù chưa từng đồng sinh cộng khổ nhưng cũng có thể nói là thân.

    Chúng ta từng có thời gian rất gắn bó.

    Từng nhớ nhau đến cuồng. Ngày nào cũng dòm mặt nhau vài lần hay phải vài cái mess trước khi đi ngủ ...

    Ngày nối ngày, tháng nối tháng ...

    Mày lấy chồng, mày có con . Tao còn thanh xuân nên rảnh rang chăm sóc mày. Tao quan niệm cứ cho đi miễn sao thấy tâm mình thoải mái, cầu chi người đáp lại.

    Ngày mày cưới, tao đôn đáo chạy ngược xuôi như mình cưới
    Ngày thăm mày trong viện, trở về tao bị tai nạn xém chết.
    Ngày mày với chồng cãi nhau, tao bỏ công bỏ việc an ủi mày
    Ngày mày thất nghiệp, tao lo lắng lên xuống, chạy chỗ nọ, hỏi chỗ kia

    .....
    Nó trước khi lấy chồng,

    Có thời gian là sắp xếp cà phê với tao,
    Khi buồn là gọi cho tao
    Khi cần người lượn lờ phố xá là có tao
    Khi cần hỏi han tư vấn là nhờ tao

    ......

    Hắn trước khi có bạn gái

    Trưa nào cũng rủ tao cafe, ăn trưa
    Ngày nào cũng buzz mess " chị ngủ trưa , em nhờ tí"
    Face lúc nào cũng update, follow và chém gió với tao ..

    Tao ... trước khi lấy chồng,

    Sống hết mình vì bạn bè
    Thoải mái, oanh liệt lê la chè cháo với tụi mày
    Từng cảm thấy hạnh phúc vì có những đứa bạn như thế
    Từng cảm thấy sẽ thật sự không bao giờ cô đơn

    .......

    Bây giờ, tao muốn gửi một tin nhắn:

    .... Cuối tuần ở nhà chán quá, cà phê không ...

    Lục tìm cả 100 số đt trong danh bạ ... mà không biết gửi cho ai.
    thanksanyway_bn thích bài này.

Chia sẻ trang này