1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tình hình Trung Đông, chiến sự tại Syria và Iraq (cập nhật 7/2014)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi James_Bond_007., 23/03/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Khucthuydu2

    Khucthuydu2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/07/2014
    Bài viết:
    490
    Đã được thích:
    756
    Hy vọng 1 quốc gia cho người Cuốc để có người trấn áp thằng Do Thái!
  2. arsenalgooner

    arsenalgooner Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/06/2012
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    5.900
    ý mình là cái túi nướng mấy lữ đoàn dù và cơ giới phía biên giới giáp Nga đấy, mãi chỉ có lữ 79 cùng với vài bộ phận nhỏ lẻ của các lữ khác thoát ra được với thương tích đầy mình, còn đám còn lại ko bị tiêu diệt thì cũng chạy sang Nga


    còn Donetsk mà bạn bảo túi thì mình thua, Krasny Luch và Marinovka còn bị đánh bật ra thì túi thế nào
    hay bạn chỉ xem bản đồ của ATO ?
    --- Gộp bài viết: 22/08/2014, Bài cũ từ: 22/08/2014 ---
    Kurd có thù oán gì với dân Do Thái đâu bác :D họ cũng đâu phải người Arab,

    anh Barzani, thủ lĩnh Kurd tại Iraq còn có máu Do Thái
    graywolf83, dudu5, bunny1212 người khác thích bài này.
  3. Nokia_X2

    Nokia_X2 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/08/2014
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    305
    người Krud mà lập quốc thì từ Iran, Iraq, Thổ, Syria đều thốn. Vì thế có lẽ khá là khó cho họ nếu muốn lập quốc.

    Nhưng họ đang có thời cơ, tình hình tại Syria, Iraq và sự xuất hiện của IS làm cho họ có động cơ, khả năng.

    [​IMG]
    graywolf83 thích bài này.
  4. arsenalgooner

    arsenalgooner Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/06/2012
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    5.900
    1 điều khá thú vị là hầu hết các nhóm Kurd, ngoại trừ ở Iraq, đều mang lí tưởng XHCN, từ trung tả đến cực tả


    ở Syria, nhóm vũ trang của người Kurd hiện nay là YPG. lực lượng khoảng 40.000 người

    [​IMG]




    đây là nhánh vũ trang của đảng Dân Chủ Kurd, 1 đảng cánh tả đấu tranh cho quyền độc lập của người Kurd tại Syria
    [​IMG]




    ++ Tại Iran, cũng có phong trào đòi li khai của người Kurd tại tây bắc Iranm kéo dài từ sau WW2 tới nay, lúc đầu được LX hỗ trợ, sau này thì cũng như các phong trào Kurd khác, họ tự lực cánh sinh

    2 nhóm lãnh đạo của người Kurd tại Iran là

    Đảng Dân chủ Kurdistan, 1 đảng chính trị
    [​IMG]



    và đảng Giải phóng Kurdistan, 1 đảng Cực Tả thiên về đấu tranh vũ trang, bị VBCM Iran trấn áp rất nặng nề
    [​IMG]





    tuy nhiên "Tả" nhất có lẽ vẫn là ở Thổ, dù phong trào của người Kurd tại đây đã tạm lắng, sau khi PKK tuyên bố "từ bỏ đấu tranh vũ trang"

    tại Thổ bao gồm các nhóm chính
    + PKK
    [​IMG]



    + Cộng đồng Kurdistan
    [​IMG]



    đảng CM Kurdistan, 1 đảng Marxist
    [​IMG]


    và ĐCS Kurdistan
    [​IMG]



    đảng Tự do và XHCN
    [​IMG]




    1 nữ binh Kurd thập niên 80
    [​IMG]
    Lần cập nhật cuối: 22/08/2014
    vn01062911, 01863437847, gaume16 người khác thích bài này.
  5. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.961
    Đã được thích:
    1.593
    [​IMG]

    Chuyện lập quốc của người Kurd cũng đã làm nhân loại điên đầu vì không thể nào giải quyết được dù các thế hệ Kurd liên tục nổi dậy đòi độc lập nhất là tại Iraq và Thổ Nhĩ Kỳ.

    Thật ra cũng đã bao lần dân tộc Kurd suýt đạt được nguyện vọng mà tổ tiên họ đã cưu mang từ bao chục thế kỷ trước. Đó là năm 1920 sau khi Thế chiến I chấm dứt, Thổ Nhĩ Kỳ thua trận kéo theo sự sụp đổ của đế quốc Ottoman. Dịp này Thổ đã ký Hiệp ước Sèvres, chịu cắt một phần nhỏ lảnh thổ ở mạn Đông Nam cho người Kurd lập quốc. Tuy nhiên dự định chưa thi hành thì năm 1921 Mustafa Kemal Ataturk đã canh tân đất nước, đánh bại quân Hy Lạp và lập nền Cộng Hòa đầu tiên trên đất Thổ. Từ ưu thế đó, Mustafa xé bỏ Hiệp ước Sèvres năm 1920 không cho Kurd lập quốc.

    Đại chiến thứ II kết thúc, Liên Xô chiếm miền Bắc Iran nên đã tách tỉnh Mahabad cho người Kurd sống tại đây để thành lập nước Cộng Hòa nhưng bị Anh Mỹ chống đối. Cuối cùng Liên Xô phải giao vụ này lại cho vua Iran lúc đó là Rasa Shah quyết định và lần nữa mộng lập quốc của người Kurd đã tan tành. Dịp này một thủ lãnh của Kurd là Mustafa Barzani trốn khỏi Ba Tư và sống lưu vong tại nhiều nước. Năm 1970 qua sự ủng hộ của Mỹ, Do Thái và Iran nên Barzani lại quay về quấy phá miền bắc Iraq nhưng bị Baghdad dập nát hoàn toàn vào năm 1979.

    Năm 1980 cuộc chiến Iraq-Iran bùng nổ dữ dội, người Kurd lợi dụng tình thế lại nổi dậy chiếm thành phố Sulaymaniyan ở miền bắc để lập nước, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng KDP (Dân chủ Kurd thủ lảnh Massoud Barzani) và Liên đoàn Ái quốc Kurd (PUK) do Jalai Talebani cầm đầu, được Giáo chủ Khomeini của Iran ủng hộ tiếp tế với mưu toan quậy phá nội bộ của Sadam Hussein. Do trên suốt thời gian 1980-1988, Chính phủ Iraq liên tiếp tấn công người Kurd tại miền bắc vì họ theo phe Iran. Để diệt hậu hoạn Sadam Hussein năm 1988 đã sử dụng vũ khí hóa học tàn sát hàng ngàn người Kurd. Cuộc nội chiến kéo dài đã khiến cho hằng triệu người Kurd phải bỏ nhà cửa chạy qua lánh nạn tại các nước láng giềng.

    Sau cuộc chiến Iraq lần thứ I, cuối năm 1991, Liên Hiệp Quốc đã ban hành Nghị Quyết bắt Sadam Hussein phải đối xử nhân đạo với cộng Đồng Kurd ở miền Bắc Iraq, lại còn cho đoàn quân mũ xanh gồm Hoa Kỳ, Pháp, Anh và Thổ đến lập vòng đai và vùng cấm bay để bảo vệ quyền tự trị của người Kurd. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì xung đột lại xảy ra ngay trong nội bộ giữa hai đảng PUK và KDP kéo dài tới giữa năm 1999 thì hy vọng lập quốc gia Kurdistan cũng tan tành vì sự phá hoại của bốn nước Iraq, Iran, Syria và Thổ.

    Sau khi Tổng Thống W.Bush lật đổ được chế độ Sadam Hussein, đã cho người Kurd ở phương bắc được tự trị. Chính họ cũng là tiền đồn giúp Mỹ giữ vửng biên thùy Iraq dể rảnh tay tiêu diệt loạn quân do Iran và Syria nuôi dưỡng và yểm trợ đang phá hại nền hòa bình của nước này vừa mới thu hồi được. Đòn ly gián của Nga Ba Tư khi xúi tổ chức PKK khủng bố người Kurd gây hấn phá hoại các đường ống dẫn dầu tại vùng biển Caspian đã bị Hoa Kỳ, Chính Phủ Iraq khám phá ra từ lúc đầu nên đã tuyên bố không can thiệp với ngụ ý cho phép quân Thổ cứ vào tận hang ổ mà bắt trọn.

    Như lửa đổ thêm dầu, một mặt Chính phủ Iraq ra lệnh xiết chặt biên giới để ngăn chận người Kurd ở miền bắc tiếp tế và chạy theo loạn quan PKK. Đồng lúc Ngoại trưởng nước này là H.Zabari cho biết sẽ mời các nước liên hệ về vấn đề người Kurd trong đó có Ba Tư , tới họp tại thành phố Istambul của Thổ vào ngày chủ nhật tới để bàn phương cách đối phó.. những bế tắc trong vùng biển Caspian nhằm chận đứng giá dâu thô hiện đã lên tới mức kỷ lục 94 đô la/1 thùng.

    Hai dân tộc Thổ và Kurd (hơn 12 triệu người) tuy cùng sống chung trong một lãnh thổ nhưng luôn luôn đối đầu và tìm đủ mọi cách để tiêu diệt lẫn nhau vì sự sinh tồn. Vào thế kỷ thứ VII Kurdistan bị Á Rập thôn tính nhưng sau đó lại lọt vào tay người Selfuks từ thế kỷ IX tới XIV và cuối cùng trở thành lãnh thổ của đế quốc Ottaman. Năm 1500 Ba Tư và Thổ chia hai lãnh thổ Kurdistan sau một thời gian chiến tranh đẳm máu trên vùng đất này. Năm 1923 sau khi Thế chiến 1 chấm dứt, bốn nước Mỹ, Liên Xô, Anh, Pháp lại ký thỏa ước Lausane thay thế và hủy bỏ hiệp ước Sévres (1920) vì sự khiếu nại của Thổ. Thỏa ước này chẳng những không thèm đề cập tới việc cho người Kurd lập quốc mà còn chia nước Kurdistan thành bốn mảnh nhập vào bốn nưốc Syria, Thổ, Iraq và Iran. Thổ là một trong bốn nước nhận được phần lảnh thổ rộng nhất (52%) và đông dân Kurd (12 triệu người).

    Sự bất công trên đã khiến cho người Kurd luôn nổi dậy khi có dịp. Riêng tại Thổ chỉ trong thời gian ngắn từ 1925-1945 hai lần người Kurd nổi dậy chống lại sự tàn ác bất công của chính quyền Thổ. Cũng vì vậy nên Thổ đã tìm đủ mọi cách đồng hóa và hủy diệt nền văn hóa Kurd đã có từ lâu đơi khiến cho thù hận càng thêm chồng chất kéo dài liên tục từ thế hệ này sang đời khác, lúc nào người Kurd cũng đòi hỏi phải được tự trị và độc lập.

    Năm 1974 một tổ chức võ trang của người Kurd tại Thổ ra đời. Đó là đảng công nhân dân tộc Kurd PKK (Kurdistan Workers Party). Đây là một tổ chức Cộng Sản trá hình thân Iran nên đã bị chính quyền Thổ và phe Tư Do xếp vào danh sách các băng nhóm khủng bố tại Trung Đông. Do đó năm 1979 đảng PKK bị chính phủ Thổ cấm hoạt động nên lãnh tụ Abdullah Ocalan trốn sang hoạt động tại Syria sau khi làm cuộc đảo chính bị thất bại. Từ đó lực lượng PKK của Ocalan được Syria bảo trợ và huấn luyện trong thung lũng Bekaa của Liban.

    Chiến tranh bùng nổ giữa Thổ và PKK từ năm 1984 khi Ocalan xây dựng được một căn cứ trong tỉnh Siert về phía đông nam nước Thổ. Từ năm 1993 Semdin Sakik được PKK giao phụ trách quân sự, đã theo đuổi đường lối mát xít khủng bố của Syria-Iran, nên tấn công bừa bãi nhắm cả vào dân thương người Thổ. Nguy hiểm vào ngày 4-11-1993 Sakik đã ra lệnh cho PKK đặt bom khủng bố nhiều sứ quán của Thổ tại Pháp, Anh, Đức, Thụy Sĩ, Áo, Đan Mạch.. giết hại nhiều người. Hành động khủng bố dã man trên đã làm PKK không còn uy tín trên thế giới, nên Sakik bỏ trốn sang Iraq nhập vào đảng PDK do Massound Barsani cầm đầu. Tình trạng khủng bố vẫn tiếp diễn ác liệt nhất là năm 1994 gần như toàn bộ các khu du lịch của Thổ đều bị PKK đặt bom phá hoại.

    Ngày 1-9-1998 Ocalan đơn phương ngưng chiến. Một đại hội quy tụ đại diện người Kurd sống tại 4 nước Syria, Thổ, Iraq và Iran, được tổ chức vào ngày 19 và 20-12-1998 tại thủ đô Brussels Bỉ) để thành lập một Mặt Trận kiểu PLO. Sau đó nười Kurd tuyên bố chấm dứt đòi hỏi thành lập quốc gia Kurdistan mà chỉ muốn được tự trị trong liên bang Thổ Nhĩ Kỳ.

    Nhưng những lời hứa hẹn trên không làm Thổ tin tưởng, vì vậy vào tháng 10-1998 biết được Ocalan đang lẫn trốn tại Syria nên Thổ gửi tối hậu thư bắt nước này phải giao nạp nếu không sẽ có chiến tranh. Syria vì sợ Thổ nên đã chuyển Ocalan tới Mạc Tư Khoa bằng đường Hy Lạp nhưng Nga đã từ chối không cho đương sự tị nạn chính trị. Cuối cùng Ocalan phải tới Ý nhưng cũng không được nhận nên cuối cùng lại phải quay về ẩn náu tại Hy Lạp và được nước này giúp tới tị nạn tại thủ đô Nairobi của Kenya (Phi Châu). Nhưng ngay khi chiếc máy bay chở Ocalan đáp xuống phi trường vào lúc 11 giờ 33 ngày 2-2-1999 thì FBI đã khám phá được do sự sơ hở của Tòa đại sứ Hy Lạp tại đây.

    Cũng vì vậy nên Thổ Nhĩ Kỳ đã nhận được tin tức trên vào ngày 4-2-1999 và đã cữ một toán biệt kích tinh nhuệ thuộc lực lượng Maroon Berets tới Kenya ngày 5-2 để bắt Ocalan về nước và đem giam cầm tại một hải đảo qua tội danh phản quốc. Việc bắt bớ này lại gây thêm thù hận giữa hai dân tộc Thổ-Kurd khắp nơi, tới nay vẫn chưa chấm dứt nhất là phía sau lưng của nhóm loạn quân khủng bố quốc tế PKK có sự hậu thuẩn, nuôi dưởng và thúc đẩy của Nga, Ba Tư và Syria mà mục đích chính là nhắm vào các mõ dầu hỏa và khí đốt do Hoa Kỳ và các nước Tây phương đang giành giựt với Nga-Tàu-Ba Tư tại khu vực Trung Á, Caucase và Biển Caspian.

    Theo nhận xét của các nhà chính trị đương thời, vấn đề người Kurd lập quốc cũng không khác gì chuyện dài Palestine. Đó là trở ngại bởi sự tranh giành quyền lực của các phe nhóm mà không một thế lực ngoài nào có thể dàn xếp được. Ngoài ra còn có những thứ khác, mà chỉ có người Kurd mới biết là họ đang muốn gì?

    Người Kurd Với việc vận chuyển dầu trong biển Caspian
    gaume1, tekute1976, dudu52 người khác thích bài này.
  6. ninhmanowar

    ninhmanowar Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2007
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    182
    NHìn hình các chú Kurd hơi có tí liên tưởng đến xứ ơ kìa :) nhìn nó cứ dân dã thế nào ấy
  7. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.961
    Đã được thích:
    1.593
    Múi chanh Kurd trong tay Mỹ

    [​IMG]
    Khu vực mà người Kurd muốn có để thành lập nhà nước Kurdistan

    Tổng thống Bush con cũng như TT Bush bố, khi đương đầu với Saddam Hussein, cần kiểm soát được hai gọng kìm. Phía nam thì đã có Kuwait bảo sao nghe vậy. Phía bắc thì có Thổ Nhĩ Kỳ cũng là đồng minh nhưng hay vòi vĩnh, lại kẹt ở giữa có thực tại Kurdistan. Khi cần làm con bài để mặc cả, dù là với Iraq, Iran, hay Thổ Nhĩ Kỳ, đám dân Kurd này rất được việc nên HK vẫn phải viện trợ và vũ trang.

    Trận chiến tranh của TT Bush nhắm lật đổ chế độ Saddam Hussein gần kết thúc khi quân Kurd tràn vào Kirkuk ở miền bắc Iraq hôm thứ Năm, 10.4.03.

    Tờ báo Mỹ tại địa phương tôi, Entreprise Record, số ra ngày Thứ Sáu 11.4.03, đăng bài của David Espo, đặc phái viên của AP:

    “Các lực lượng kháng cự bị bẻ nát vụn ở miền bắc Iraq hôm Thứ Năm khi quân HK và quân Kurd chiếm Kirkuk [nơi có] nhiều dầu mà không có đánh nhau và nắm một thành phố thứ nhì trong tầm tay…

    Giới quân sự HK ngày càng không chú trọng vào thủ đô nữa. Quân Kurd liên hoan tại Kirkuk khi họ tiến vào, và có hy vọng rằng hôm nay người Iraq sẽ đầu hàng ở Mosul, một thành phố khác ở miền bắc…

    Các lực lượng Kurd, đã chiến đấu chống Saddam từ nhiều năm qua, mở liên hoan khi họ vào thành phố, một quê hương của tổ tiên họ và là cửa ngõ vào những mỏ dầu miền bắc của Iraq…

    Dân chúng địa phương hoan hô quân Kurd khi họ đi qua…

    Thổ Nhĩ Kỳ, lân bang miền bắc của Iraq, báo động e sợ người Kurd sẽ kiểm soát vĩnh viễn Kirkuk và những mỏ dầu gần đó. Chính phủ Thổ loan báo sẽ gửi các quan sát viên quân sự đến thành phố với sự chấp thuận của HK.

    Quân Mỹ sắp vào thành phố và Ngoại trưởng Colin Powell bảo cho Associated Press biết rằng những lực lượng Kurd sẽ rút lui, như thế sẽ giảm thiểu [khả năng] quân Thổ tiến vào vùng này (Kurds sweep into Kirkuk, pp A1 và A11).”

    Tại sao người Kurd, có công chống Saddam Hussein và giải phóng một nơi là quê cha đất tổ của họ, lại phải rút lui? Dựa vào lý do nào Thổ lại có thể tự tiện tiến vào một vùng không thuộc lãnh thổ của họ? Tại sao HK lại e ngại mà không giám ngăn chặn Thổ sẽ làm như vậy và, ngược lại, phải ăn hiếp bắt người Kurd rút lui để chiều ý người Thổ?

    Chỉ có một câu trả lời ngắn gọn: thân phận nhược tiểu trước cường quyền.

    Phải chăng đấy chính là mệnh lệnh luân lý kiểu Mỹ? “HK phải bảo vệ tự do và công lý”, lời vàng ngọc ấy từ Tòa Bạch ốc phát ra còn vang vang đâu đây nhưng đã thành câu khôi hài nhạt như nước ốc. Người Kurd không giúp gì cho Liên Hiệp Âu Châu (LHÂC) thế mà nó vẫn quan tâm đến số phận của họ. Tờ Washington Report on Middle East Affairs số tháng 4.2002 loan tin:

    “Tháng Giêng, những viên chức hàng đầu đưa ra hai trở ngại chính đối với việc Thổ Nhĩ Kỳ xin làm thành viên của LHÂC, với những kết quả pha trộn. Tờ Arab News ra ngày 3.1.2002 loan báo rằng Ngoại trưởng Thổ Ismail Cem nói, LHÂC sẽ không chấp nhận rằng án tử hình vẫn tồn tại trong luật pháp của chúng ta, kêu gọi bỏ tử hình để làm an lòng những người Âu Châu. Họ nại ra thành tích nhân quyền đáng bị chất vấn của Thổ như là chướng ngại chính cho việc nó gia nhập LHÂC. Trong khi đó, Thủ tướng Thổ Bulent Ecevit đã gạt hẳn mọi khả năng cho phép dạy ngôn ngữ Kurd trong các lớp học, theo tờ Arab News ngày 27.1. Việc ban hành các tự do văn hóa Kurd là một quan tâm khác của LHÂC. Lý thú là tử hình hãy còn hợp pháp thì không được áp đụng tại Thổ từ 1984 trong khi ngôn ngữ Kurd bất hợp pháp lại vẫn được dùng hàng ngày.”

    Ngược lại, dù nhân nhượng tối đa HK chắc gì đã mua được lòng trung thành của Thổ. Cũng số báo trên đây tiết lộ:

    Theo Arab News số ra ngày 23.1, một lễ khánh thành đã được cử hành ngày hôm trước để chính thức mở một ống dẫn khí đốt chính ở biên giới phía tây bắc Iran. ống đã hoạt động từ giữa tháng 12, dẫn khí thiên nhiên đến Thổ Nhĩ Kỳ với nhịp độ 140 tỉ bộ khối một năm. Bộ trưởng Dầu Khí Iran Bijan Namdar-Zangeneh tuyên bố trong buổi lễ, đây là ống dẫn hòa bình và hữu nghị giữa hai nước và hai dân tộc chúng ta. ây cũng là biểu tượng của sự cảm thông giữa hai quốc gia chúng ta và chúng tôi hy vọng nó sẽ cho phép chúng ta xuất cảng khí đốt sang Âu châu qua Thổ Nhĩ Kỳ. Bộ trưởng Năng Lượng Thổ Cakran Zeki bảo không có vấn đề gi, Chúng tôi đã sẵn sàng tăng khối lượng khí đốt cung cấp để xuất cảng sang Âu Châu qua Thổ Nhĩ Kỳ. Ông thêm rằng thu xếp như vậy sẽ cũng làm lợi cho Thổ Nhĩ Kỳ. Sự thỏa thuận, một dự án như thế của Iran trong 23 năm nay, được kết thúc tuy bất kể các phản đối của HK rằng ống dẫn khí đốt cạnh tranh với một dự án dẫn khí thiên nhiên sang Âu Châu, qua Thổ Nhĩ Kỳ từ Turkmenistan.”

    Có lẽ dự án HK nói trên đây là dự án ống dẫn dầu Baku-Ceyhan đã được đề cập đến trong bài Dầu Khí Chính Trị Học! của tôi (xin xem lại đoạn giữa trang A13, NgD 151). Iran là một trong ba thành viên của trục ác ôn mà TT Bush sắp xử lý đến nơi mà Thổ vẫn giao du thân mật như thế. Thế mà HK vẫn làm thân trong khi người Kurd tận tình giúp thì HK lại gạt ra.

    *

    Trong trận chiến tranh hiện tại, chính người Kurd đã “giải phóng” các tỉnh miền bắc Kirkuk, Mosul… giữ được các mỏ dầu không bị Iraq phá hoại trước khi đầu hàng hay rút lui. Quân Mỹ chỉ việc vào tiếp quản không phải đánh đấm gì cả. Nhưng HK sợ mất lòng Thổ nên biệt kích Mỹ phải nhẩy dù xuống, không phải để đánh quân Iraq của Saddam Hussein (đã bị người Kurd chế ngự rồi) mà để ngừa đồng minh Kurd chiếm cả vùng này rồi tiến về thủ đô Baghdad, lập chiến công, đòi quyền tự quyết thành lập một quốc gia độc lập, điều mà “đồng minh” Thổ kỵ nhất.

    Hạ bệ Saddam Hussein, chiếm đóng Iraq, HK vẫn chưa hết việc phải làm trong vùng. Vì thế vẫn cần Thổ Nhĩ Kỳ. Thổ đã được HK hứa chi viện $5 tỉ và cho vay $10 tỉ. Thổ chưa chịu, đòi gấp đôi. Ngoài ra, HK còn hứa sẽ để cho Thổ tiến xuống miền nam giải giới quân Kurd khi chiến tranh kết thúc.

    Paul Watson thuật lại trên tờ The Los Angeles Times, đăng lại trên tờ The Sunday Register-Guard ra ngày 13.4.03 tại Eugene, tiểu bang Oregon:

    “Không chắc ai, nếu có, là người phụ trách thị trấn của họ hôm Thứ Bảy, các cư dân Mosul tự vũ trang với súng trường tấn công và trùy gỗ để canh phòng chống những kẻ hôi của và các chiến sĩ Kurd mà nhiều người ở đây coi như là những kẻ xâm lăng…

    Các chiến sĩ của hai phe Kurd tuần tiễu các khu phố khác nhau của thị trấn có 1.7 triệu dân này và bị những tay súng có vẻ là những người ủng hộ Saddam Hussein tấn công…

    Những kẻ phá hoại còn dự tính khiến tình hình tệ hơn hôm Thứ Bảy bằng cách cho nổ tung đập nước Mosul. Theo Tướng Babakir Zebaru, chỉ huy trưởng các chiến sĩ của Ðảng Dân Chủ Kurdistan (KDP = Kurdistan Democratic Party) ở tỉnh Dohuk gần đó, ba người bị bắn chết khi họ cố phá kiến trúc này, một nguồn tiếp tế điện quan trọng.

    Mosul là một thị trấn phần nhiều là Ả Rập chế ngự bởi các thành phần Hồi giáo Sunni thiểu số của Iraq, phát đạt dưới chế độ Saddam. Thế nên quang cảnh các chiến sĩ Kurd tuần tiễu phố phường và chặn xe để khám xét đã làm nhiều người ở đây phẫn nộ.

    Hai phe Kurd chính bắn nhau trong giữa thập niên 1990 bây giơ cố vãn hồi trật tự tại Mosul. Nhưng Ðại tá Mahdi Doski, chỉ huy trưởng của 300 chiến sĩ Liên Minh ái Quốc Kurdistan (PUK = Patriotic Union of Kurdistan) tại Mosul, phàn nàn rằng họ không được các đồng minh HK hỗ trợ đủ. Các tay súng tình nghi là trung thành với Saddam giết hai chiến sĩ PUK trong một trận phục kích tại Mosul hôm Thứ Sáu… Từ hôm qua, họ [lính Mỹ] bảo là họ sắp đến và cho đến bây giờ chưa thấy gì cả… Họ có ở phi trường nhưng rất ít. Họ chỉ nói là họ sắp đến….

    Bị phân tán mỏng tại bắc Iraq, các lực lượng HK còn đang đem các chiến xa vào và đang làm cái gì họ có thể làm trong khi chờ tiếp viện (Residents in northern city of Mosul take the matter of defense upon themselves, p A2).”

    Rõ ràng là HK phải trông cậy vào các chiến sĩ Kurd mới có thể kiểm soát được miền bắc Iraq, thế mà chưa xong việc, người Kurd đã bị người Mỹ bán đứng, loại bỏ như múi chanh đã vắt kiệt nước. Không những bị vứt bỏ, người Mỹ còn cho phép Thổ tiến xuống miền nam giải giới quân Kurd. Lúc đó cuộc thảm sát sẽ lại tái diễn, nói là tái diễn vì nó đã từng diễn ra không biết bao nhiêu lần trước đây.

    John Tirman mô tả:

    Ðịa điểm là ở Thổ Nhĩ Kỳ, ở những ngọn núi đông nam Anatolia, nơi mà người Kurd đã cư ngụ lâu trước khi những bộ lạc Thổ của Trung á tràn vào đô hộ vùng này, và là nơi mà đồng minh hùng cường của Mỹ, giới nhà binh Thổ, đang tiến hành một chiến dịch khủng bố chống lại dân tộc Kurd. Chiến tranh với dân Kurd đã kéo dài 13 năm. Ðó là một cuộc chiến bắt nguồn từ quốc gia chủ nghĩa ám ảnh Thổ nhưng được HK ủng hộ do một lo sợ phi pháp chủ nghĩa cấp tiến Hồi giáo và một định nghĩa sai lạc các quyền lợi Mỹ.

    Câu chuyện người Kurd của Thổ Nhĩ Kỳ là một trong những vi phạm nhân quyền đại quy mô của thế giới. Khoảng 2.5 triệu dân làng đã bị di tản và hàng ngàn đã bị giết bởi cố gắng thất thường của Ankara để đánh bại một quân đội phiến loạn nhỏ bé. Cuộc chiến này đã tăng nhanh một cuộc phục hồi Hồi giáo ở Thổ Nhĩ Kỳ bây giờ đang đe dọa tiến dẫn đúng cái mà chính sách HK quyết liệt ngăn ngừa một lãnh đạo Hồi giáo ác cảm với Tây phương. Nó nhắc nhở một cách dễ sợ sự thất bại có tính đại họa của việc Mỹ nồng nhiệt hỗ trợ Shah của Iran trong thập niên 1970 và cũng có thể là điềm báo trước sự sụp đổ của những chế độ thân Mỹ ở Ả Rập Saudi và Ai Cập (Spoils of War, 4).

    Ngay bây giờ đã có những dấu hiệu của việc cố ý sát hại. Cũng trên tờ The Sunday Register-Guard, Jason George viết:

    Ba bệnh viện ở Bắc Iraq sẵn sàng trị bệnh cho dân, chỉ hiềm không có đủ dược phẩm căn bản, có thể chuyển từ Thổ qua một cách dễ dàng nếu biên giới được mở.

    Thế mà với những hình ảnh và các chuyện thương tâm của những nhóm cứu tế, nói chuyện với chính người Kurd vẫn là ám ảnh nhất. Một người Kurd gốc Thổ có gia đình ở Bắc Iraq hỏi một câu hỏi mà không ai sẵn sàng trả lời: Chính phủ Thổ đang giết dân chúng tôi. Sao vậy?

    Một khi đã khuất mắt các phóng viên tại các điểm kiểm soát, những xe tải của UNICEF phải chờ ba ngày…

    Chính phủ trì hoãn giúp dân Kurd, dàn cảnh một cuộc khủng hoảng nhân đạo tương tự hay còn tệ hơn cả cảnh năm 1991.

    Khi đó, Thổ đang trong một cuộc chiến kéo dài với quân phản loạn Kurd để 250,000 đến 450,000 người chờ đợi, lạnh cóng và ốm đau, ở các ngọn núi biên giới trước khi cho vài người vào Thổ…

    Có một niềm lạc quan ban đầu sau khi Ngoại trưởng HK Colin Powell và Ngoại trưởng Thổ Abdullah Gul nói ngày 2.4 rằng viện trợ sẽ đi từ Thổ vào Bắc Iraq, nhưng sự thỏa thuận là đem lương thực và thuốc men cho lính Mỹ hơn là cho trẻ con Iraq…

    Hình ảnh năm 1991 người Kurd chết rét trên núi bên ngoài các trại hãy còn rõ nét ở đây, khiến cho con mắt mù của Thổ còn thêm bối rối (Turkish obstinacy holding up aid groups: Organizations with food and medicine are being blocked from crossing into Iraq. pp B1 và B4).

    Người Kurd chịu cảnh ngộ thê thảm hiện nay một phần vì chính họ đã để lỡ nhiều cơ hội. TT Woodrow Thomas Wilson đã mở đường cho Hiệp định Sèvres công nhận một nước Kurdistan độc lập nhưng rồi bỏ lửng, kiểu đánh trống bỏ dùi. Ðáng lẽ người Kurd phải chộp lấy dùi và đánh tiếp, đánh liên hồi và đánh mạnh thì chưa chắc Atatórk đã có thể xóa tên quốc gia này trên bản đồ thế giới. Nhưng thực ra làm gì có đất nước Kurdistan trên bản đồ thế giới bao giờ.

    Hoàn cảnh Kurd ngược hẳn với hoàn cảnh Do Thái. Do Thái có nước mà không có đất, Kurd có đất mà không có nước. Thế mà Do Thái biết cách xoay xở để bây giờ thành một đất nước có tên trên bản đồ thế giới, có chân trong Liên Hiệp Quốc, và được siêu cường HK chiều như chiều vong, trong khi dân Kurd vẫn sống nhờ ở những diaspora ngay trên đất của tổ tiên họ, nước đã không có, đất cũng mất nốt, đến nỗi tài nguyên thiên nhiên của đất ấy cùng không được quyền khai thác.

    Thân phận người Kurd
  8. arsenalgooner

    arsenalgooner Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/06/2012
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    5.900
    hôm nọ em đang chém với tay bạn là activist cánh tả của Đức trên FB (rận Đức :D, hay tham gia tổ chức biểuu tình cánh tả), nói về người Kurd, em đang giãi bày về mong ước có 1 nhà nước Kurd độc lập thì có 1 đàn bò đỏ châu Âu (trong list friends của thằng Đức bạn em) nhảy vào cắn em

    bảo là mày ko tôn trọng chủ quyền thiêng liêng các nước Arab, mày phản bội lại, đi ngược lại với ước mong 1 nhà nước Arab thống nhất và XHCN, mày là tay sai bọn Zionist,

    dkm bọn nó, em mới bảo chứ thế vùng đấy là đất Kurd, ngay cả chính quyền TW các quốc gia đó cũng ko quản nổi, phải để tự trị, người Kurd với lich sử của mình xứng đáng có 1 mảnh đất cắm dùi

    tại sao tôi cũng như các anh, đều ủng hộ Catalan, Basque, Scotland, Bắc Ireland, Quebec, Donbass... độc lập, thế mà riêng vấn đề Kurd các anh nhảy vào cắn tôi là thế đ.éo nào ?
    mà tôi có bao giờ nói gì về cái gọi là nhà nước Arab thống nhất XHCN cái đ.éo gì đâu mà bảo t phản bội

    thế là chúng mới im :v
  9. ninhmanowar

    ninhmanowar Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2007
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    182
    Cãi nhau với mấy thằng Tây có khó và thú vị không bạn :D
  10. kuyomuko

    kuyomuko Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/04/2011
    Bài viết:
    20.014
    Đã được thích:
    29.111
    Họ nên duy trì 1 vài kênh nào đó để đối thoại với ít xà thì khôn ngoan hơn là đối đầu. Tình cảnh cả hai khá như nhau.

    Cụ @arsenalgooner cho tớ hỏi phát là mấy chú cuốc này hồi sunni hay gì vậy?
    Khucthuydu2 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này