1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Nguyên bản là 'elephant grass' ạ...tên khoa học của nó là Pennisetum purpureum, nhiều sách tếng Việt hồi kháng chiến chống Mỹ cũng gọi là cỏ voi nói nó cao hơn đầu người..e thì chưa thấy bao giờ...
  2. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Cá là tác giả chưa tới thực địa xem đám cỏ ấy
  3. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Bác dịch như vậy là đúng: đó là loại cỏ cao sản lần đầu tiên vào VN do Cuba mang sang, sau này minh nhập từ rất nhiều nguồn khác, có loại năng suất rất cao mang tên khác là king grass. Thứ có này cần rất nhiều nước để mọc, thân mềm nên gia súc có thể ăn được. Thời chống Mỹ thì chắc chắn chưa có, mà nếu có ở VN thì không mọc được trên mấy quả núi ấy vì chẳng ai đưa lên trồng cả (chắc trước cuộc chiến này thì mấy điểm cao ấy chưa bao giờ có dấu chân người)!
    Còn cỏ gianh (tranh), cỏ lau thì cả sâu bọ cũng chối. Ngoài cỏ gianh, cỏ lau trên các vùng đồi núi Việt Nam còn có rất nhiều các cây có khác cũng mọc thành đồi rộng lớn: cỏ gie lá cực sắc, có thể ví như lưỡi dao cạo, cỏ chít (hoa nó lúc còn bánh tẻ được người ta thu về làm chổi chít-chắc cái chổi này nhiều bác biết),... ngoài ra còn có loại cỏ thân bò, nhưng tạo thành 1 thảm thực vật cao đến cả mét từ mặt đồi là cỏ lá tre...
    Ngay cả tre, nứa,... trên núi cũng không giống dưới đồng bằng, mà có bác cá có thể làm chòi trên ngọn tre: chòi trên ngọn tre tôi đã thấy, nhưng đó là loại tre đực dưới này (những cành nhỏ dưới gốc có gai), người ta nối nhiều cây tre lại để gác chòi. Còn vầu (bương), luồng, tre, nứa, giang,... mỗi giống mọc ở 1 nơi rất đặc trưng. Trên sườn núi (đất) chắc là các bụi nứa, mọc rất dầy, nhưng ống nứa rất mỏng và sắc. Cây nứa to khỏe nhất cũng không thể mang được sức nặng của 1 người. Chỉ có tre, bương (hay nhiều nơi gọi là luồng mọc thành búi - khác với cây luống Thanh hóa hay cây lồ ô trong Nam mọc thưa), nhưng những cây này thì lại chỉ sống dưới khe, vi trí thấp hơn.
  4. shotkill

    shotkill Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/10/2013
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    1.105
    thớt tttttttttt ...................dịch nhanh lên đi mà.t7 cn anh em nghỉ ở nhà.đang ngóng thớt đây:-D.thớt nhớ lần trước em nói gì với thớt không:cool::cool::cool:
  5. bloodheartvn

    bloodheartvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    85
  6. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Chương 12
    Cao điểm 875: Ngày đầu tiên







    Trong lúc tiểu đoàn 1/503 đang phải giao chiến trên điểm cao 882, thì ở cách đó 3km về phía nam, đại đội xung kích cơ động số 26 (Mobile Strike Force - MSF), được tăng phái cho lữ 173, cũng chạm trán bộ đội Bắc Việt. Đơn vị biệt kích CIDG này đã bị súng tự động địch quất dữ dội. 6 lính CIDG cùng 1 hạ sĩ quan biệt kích VNCH đã bị thương trong cuộc đọ súng ngắn ngủi.

    Do khả năng có hạn của đại đội CIDG, cố vấn biệt kích Mỹ của nó đã rất sáng suốt khi quyết định ko kéo dài cuộc đụng độ. Thay vì thế anh ta rút về phía nam và gọi điện đài báo cáo về Đắk Tô.

    Khi tướng Schweiter nghe tin về trận tao ngộ này, ông lập tức cho ban tham mưu chuẩn bị phương án hành quân để khai thác hoàn cảnh này. Từ các thông tin có được, Schweiter nhận định rằng lực lượng địch trên cao điểm 875 có thể là quân của trung đoàn 66 Bắc Việt. 2 tiểu đoàn cơ động của ông đã giao chiến với trung đoàn này suốt gần 2 tuần nay. Các 'Thiên binh" đã bị tổn thất nặng nề nhưng trung đoàn 66 cũng vậy. Nếu vây được đối phương trên cao điểm 875, thì Schweiter có thể tiêu diệt trung đoàn 66 Bắc Việt, ko cho nó thoát kịp sang nơi ẩn náu bên Campuchia.

    Quân Mỹ và Schweiter ko hề biết rằng quân phòng ngự trên cao điểm 875 lại thuộc trung đoàn bộ binh 174 Bắc Việt còn đang sung sức. Từ vị trí lúc trước ở tây bắc Bến Hét, trung đoàn 174 đã luồn xuống phía nam mà ko bị phát hiện. Từ vị trí mới này, trung đoàn 174 có thể ngăn chặn quân tiến công Mỹ để cho các đơn vị còn lại của các trung đoàn bộ binh 66, 32 cùng với trung đoàn pháo binh 40 còn tương đối nguyên vẹn rút sang biên giới Campuchia. Sau khi xong nhiệm vụ, trung đoàn 174 và phần còn lại của sư đoàn 1 cũng sẽ rút về vùng 'đất thánh'.

    Tướng Schweiter đang có 1 đơn vị nằm cách cao điểm 875 1 ngày hành quân bộ. Sau trận đụng độ ngày 12-13 tháng 11, tiểu đoàn 2/503 đang trên đường hành quân truy kích những lực lượng địch đã đánh quỵ đại đội Bravo của mình. 3 đại đội Alpha, Charlie, và Dog nhằm hướng tây nam di chuyển để tìm kiếm dấu vết kẻ địch. Họ ko những tìm ra 1 số xác lính địch mà còn thu được nhiều vũ khí và trang bị.

    Ngày 17 tháng 11, đoàn quân đã có 1 phát hiện lớn. Họ đã phát hiện 1 khu trại bị đối phương bỏ lại cách khoảng nửa đường từ căn cứ pháo binh 16 đến điểm cao 875. Nó đủ chỗ chứa cho cả 1 tiểu đoàn đầy đủ sức mạnh với 1000 quân. Cái trại to lớn này được thiết trí trên sườn cao điểm, ẩn dưới tán cây rừng rậm rạp. Ở cạnh khu đóng quân ngoài trời, lính dù cũng tìm thấy 1 số hang động được dùng làm bệnh viện. Những mảnh bông băng dính máu, những chai thuốc rỗng còn nằm rải rác trên mặt đất. Rõ ràng là mới đây cái trại này đã có quân trú đóng. Các chuyên viên tình báo được trực thăng đưa đến để để xem xét thật kỹ càng khu trại.

    Đêm đó 3 đại đội đóng quân nghỉ lại. Những thứ phát hiện được đã làm cho các 'thiên binh' rất lo ngại. Ngay cả những chú lính mới non tơ nhất cũng biết điều đó nghĩa là có rất nhiều bộ đội Bắc Việt trong vùng này. Trung úy Thomas Remington, đại đội Alpha, tiểu đoàn 2/503, có thể thấy nỗi hoảng hốt trên khuôn mặt đám lính dù dưới quyền. Họ đang sợ; và anh cũng vậy.

    Thứ 7, ngày 18 tháng 11, 3 đại đội tiến hành sục xạo vào rừng cây gần đó để tìm kiếm thêm các dấu vết của đối phương. Nhưng ko phát hiện được gì lớn.

    Đến đầu buổi chiều, thì thiếu tá Steverson bay đến để hội ý với các đại đội trưởng. Ông nói cho họ biết việc biệt kích Mike Force đã đụng địch ở phía nam cao điểm 875 và ra lệnh cho 3 đại đội của mình tiến lên sườn phía bắc của cao điểm. Họ sẽ dồn bất kỳ lực lượng quân Bắc Việt nào nếu gặp vào chỗ mà lực lượng CIDG đang chờ sẵn.

    Steverson bảo 3 viên sĩ quan: "Nếu như đụng nặng quá, thì cứ rút lui. Rồi ta sẽ ném bom cho chúng nó vọt *** ra."

    Với trung úy Bart O'Leary thì như vậy là rất hay. Ko những là sĩ quan có cấp bậc thấp nhất trong 3 đại đội trưởng mà anh còn là người ít tuổi nhất, 24 tuổi. Quê quán ở vùng Portsmouth, New Hampshire. Anh đã học tại trường dòng Notre Dame 1 năm trước khi nhập ngũ đầu năm 1964. 2 năm sau đó anh xin đi học sĩ quan, được chấp thuận và rồi đã được phong hàm sĩ quan tháng 4 năm 1966.

    Anh đến miền nam VN tháng 1 năm 1967 vừa kịp để nhảy dù trong chiến dịch Junction City với cương vị trung đội trưởng của đại đội Alpha, tiểu đoàn 2/503. Anh bị thương vào chân ngày 9 tháng 3 và phải đi viện mất mấy tuần lễ. Qua 1 thời gian ngắn làm trợ lý cho sĩ quan quân lực tiểu đoàn (S-1), anh về làm đại đội phó đại đội Alpha sau trận đánh ngày 22 tháng 6. Lúc đại úy Milton bị thương và phải đi sơ tán, O'Leary ở lại làm phó cho đại úy Ken Smith. Rồi đến khi Smith phải chuyển sang đại đội Dog mới thành lập, thì anh đã kéo O'Leary đi cùng. Và sau đó lúc Smith lên ban tham mưu lữ đoàn thì O'Leary lên nắm quyền chỉ huy đại đội. Hôm đó là ngày 22 tháng 10 năm 1967.

    O'Leary đã từng giao chiến với quân Bắc Việt quanh căn cứ pháo binh 16 và biết khả năng của địch. Trong thực tế anh cùng đại úy Rogan, đại đội Bravo, tiểu đoàn 2/503 đã thảo luận về cái chiến thuật nhanh chóng đánh sang bên sườn 1 đơn vị rồi cô lập để tiêu diệt, thường thấy của đối phương. Chỉ thị của Steverson cho phép rút rồi dùng phi pháo tiêu diệt quân Bắc Việt làm họ cảm thấy yên tâm.
  7. meo-u

    meo-u Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/04/2011
    Bài viết:
    4.710
    Đã được thích:
    4.111
    Cái vụ này bác chưa đọc qua rồi.
    Thời KCCM, quân Mỹ đã rải các hạt cỏ voi này. Loại cỏ này thân to, sống rất khỏe, lá cực kỳ sắc nhọn. Cỏ này lấn át các loại cây trồng và các loại cỏ khác. Mùa mưa đi qua đám cỏ này bị cứa đứt tay chân mặt mũi là một cực hình. Mùa khô nếu máy bay Mỹ phát hiện ra bộ đội ta thì chỉ cần ném một quả bom cháy là thành biển lửa.
    Thực tế thì em chưa nhìn. Nhưng có rất nhiều tài liệu viết về loại cỏ voi này. Có bác nào ở miền Nam xác nhận hội cái.
    Một công dụng hiếm hoi của đám cỏ này sau giải phóng là nguyên liệu để...làm giấy;-)
  8. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Bác ơi, cỏ voi việc gì phải đi đâu xa, ra ngay ngoại thành HN thì đầy luôn!
    Đừng nói lá nó "sắc nhọn" mà cả thân vì tỷ lệ nước khong chỉ trong lá mà cả trong thân nó cũng rất cao, đập dập thân ra là gia súc ăn được... Năng suất nó cao (cao nhất trong các loại cỏ - nên tên khác là king grasss) vì cả thân và lá nó đều non - đều sử dụng được cho gia súc. Bác đã nhìn thấy cây ngô tươi bao giờ chưa? La nó, thân nó không to bằng, nhưng mọc cao hơn, dầy hơn, nhanh hơn nên "tươi" và "non" hơn!
    Cái công dụng làm giấy bác viết có khi hay đấy: năng suất của nó được người ta quảng cáo từ 300 đến 900 tấn/ha/năm. Với năng suất này thì mấy khu nguyên liệu giấy trồng gỗ bồ đề, keo lai,... đều sai lầm hết mất rồi!
    Riêng vụ này chỉ cần 1 bữa thịt chó, thêm mấy người làm chứng là đủ 1 mâm bác có đồng ý không. Tôi sẽ chở các bác đến mục sở thi cây cỏ voi, cần cả chủ nhà đang trồng để hỏi chuyện cho chắc, xong thịt chó thì ngay cạnh nhà, cũng nổi tiếng lắm!

    Bác xem ông nông dân này dùng liềm cắt thân cỏ voi...
    https://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=ruOwoGUEpYA
  9. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Tác giả nhầm với cỏ voi thì nhiều khả năng là cây cỏ lau!
    Cỏ lau là cây bản địa của VN, vua Đinh Bộ lĩnh hồi nhỏ đã lấy hoa cỏ lau làm cờ chơi trận giả với các bạn chăn trâu. Ai muốn biết loại cây này thì trong đền Vua Đinh ở Ninh Bình phía tường bên trái (hướng từ ngoài vào) có mấy khóm cỏ lau. Nhưng gần hơn thì trong Viện bảo tàng Dân tộc học, phía sau nhà Rông Bana ven con suối nhỏ đến cái cầu be tông cũng có mấy khóm cỏ lau. Đó là loại cây lá cứng, sắc gần giống lá mía, thân cũng có gióng nhưng rất cứng và bẹ lá phủ gần tới gốc và bẹ lá có 1 lớp lông cứng. Cây mọc thành từng khóm lớn, không biết con voi thế nào, còn các giống vật khác (cả trâu và bò) không thể đi xuyên qua khóm cỏ lau!
    Còn giống cỏ mà giới trẻ thành thị hay gọi là cỏ lau là giống cỏ gianh (tranh), đến các khu quy hoạch đô thị chưa xây cũng hay gặp (dễ tìm nhất là trước khu đô thị mới Việt Hưng, ngay ven đường có rất nhiều bãi cỏ gianh rất rộng, mùa tháng 10 hoa cỏ nở trắng làm nền chụp ảnh cho đám thanh niên nam nữ)...!
    Đây là các giống cỏ mà không bao giờ có loài gia súc nào "gặm" được dù chúng đói vì lá cứng, sắc và rất ít chất dinh dưỡng (cây xương rồng trông như thế nhưng khi người ta đốt lớp gai đi thì con cừu trong Phan Rang vẫn ăn được)!
  10. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    đại đội Alpha sẽ dẫn đầu trên đường tiến quân lên cao điểm 875. Sau khi bị thương ngày 12 tháng 11, đại úy Mike Kiley đã ở vài ngày tại căn cứ pháo binh 16 rồi lại quay về đại đội. Đến lúc này anh lại cho cấp phó là trung úy Matt Harrison về căn cứ 16 để cho anh này, bị thương nhẹ hôm 12 tháng 11, đi chữa trị vết thương đã bắt đầu bị nhiễm trùng. Harrison sau đó sẽ ở lại căn cứ lo việc tiếp vận và xử lý thường vụ.

    3 đại đội đã tới cách cao điểm 875 chừng 750m về phía bắc vào lúc mặt trời lặn. Họ hăng hái đào công sự thiết lập chỗ đóng quân và bố trí các chốt cảnh giới. Đêm trôi qua 1 cách yên bình. Trung úy O'Leary đã đánh 1 giấc thoải mái trên tấm nệm hơi của mình.

    Lúc này ở nước Mỹ mọi người đang chờ đón Lễ Tạ ơn, chỉ còn 4 ngày nữa là đến nơi. Đây là ngày lễ duy nhất để người dân Mỹ có cơ hội bày tỏ lòng biết ơn vì những phước lành được ban và đi thăm nom người thân, bạn bè. Ngày lễ cũng là điểm khởi đầu cho mùa mua sắm Giáng Sinh theo truyền thống. 1 người Mỹ bình thường khi thức dậy vào sáng ngày 19 tháng 11 sẽ nghĩ tới việc chỉ còn phải đi làm 3 ngày nữa và món gà tây ngon lành sẽ được thưởng thức vào hôm thứ 5.

    Sáng chủ nhật ấy, khi các lính dù thức dậy họ nghe thấy tiếng gầm rú của những chiếc F-100 trên bầu trời, khi chúng tiến hành oanh kích cao điểm 875. Những tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp thung lũng. Sau khi máy bay ném bom xong thì lại đến những tiếng rít chói tai của pháo binh rồi lập tức cơn bão lửa của đạn pháo lại dập xuống sườn cao điểm.

    Trong khi các đại đội chuẩn bị đi hành quân, đức cha Watters cần mẫn bày bộ đồ lễ trên cái bàn thờ di động của mình. Vị linh mục đã "đồng cam cộng khổ" với đám 'con cái' từ ngày 13 tháng 11. Khi chứng kiến ông già 40 tuổi trèo đèo lội suối ko biết mệt, đám trẻ tuổi 20 lại vững bước hành quân mà ko còn kêu ca nữa.

    Buổi hành lễ sáng hôm đó có đông người tham gia. Hầu như tất cả lính trong 3 đại đội đều nghĩ rằng sẽ có đụng độ trong ngày. Binh nhất Manuel Orona, đại đội Alpha, cũng đoán chắc như thế. Anh có nghe 1 số người nói chuyện về lễ Tạ ơn, nhưng hầu hết, cũng như anh, đều đang suy tư lặng lẽ. Anh là lính truyền tin và lúc này, sau buổi lễ, đang kiểm tra kỹ lại máy móc thiết bị.

    Trung sĩ Steve Welch, bên đại đội Charlie, cũng giữ nhiệm vụ truyền tin là người ko theo tôn giáo nào, kể cả Thiên Chúa giáo. Chỉ cố sao tận dụng mọi sự giúp đỡ có thể. Anh là người vùng Santa Cruz, California, 20 tuổi, tới nam VN từ hồi tháng 1 năm 1967. Welch biết cách thu xếp sao cho có lợi nhất cho bản thân. Từ khi nhảy dù trong chiến dịch Junction City, anh chỉ chiến đấu ở mỗi đại đội Charlie, tiểu đoàn 2/503. Welch là thành viên của toán quân do trung úy Bodine điều đi tuần phục ngày 21 tháng 6 năm 1967. Khi tay lính CIDG bị bắn, Welch lăn mình tránh khỏi đường đạn. Anh cùng những lính dù khác cố gắng cứu người lính kia nhưng đạn quân địch đã gây cho họ bị thiệt hại nặng. Hôm sau anh đã tham gia dẫn đường đưa đại đội Charlie tới chỗ đại đội Alpha. Ngày 23 tháng 6, anh là 1 trong số những người đầu tiên đến nơi xảy ra thảm sát. Hình ảnh những những cái xác lính Mỹ rách nát, trương phềnh luôn đeo đẳng theo Welch. Những thứ đã chứng kiến khiến anh tin rằng bộ đội Bắc Việt là 1 đối thủ đáng gờm hơn nhiều so với quân VC mà họ vẫn thường giao chiến ở phía nam. Kể từ lúc đó Welch tìm mọi cách để bảo toàn mạng sống trong thời gian còn lại của kỳ hạn phục vụ.

    Có 1 người theo đạo Công giáo nhưng ko tham dự buổi lễ, Secialist 4 Raymond Zaccone, là bạn thân nhất của Welch. Là xạ thủ trung liên M60, anh này vừa bước qua tuổi 19 mới 3 tuần trước đó. Zaccone sinh trưởng ở Hagerman, Idaho và đã tốt nghiệp trung học năm 1966. 3 tháng sau đó, tiếp bước của anh trai, Zaccone đã nhập ngũ rồi tình nguyện vào nhảy dù. Tháng 3 năm 1967 thì anh sang miền nam VN.

    Zaccone vừa gặp Welch là lập tức trở nên đôi bạn thân ngay. Thực tế là thân đến mức Zaccone cảm thấy Welch, tiểu đội trưởng của mình, đã bảo bọc mình quá mức. Thế nên Zaccone mới tình nguyện chuyển sang tiểu đội khác để tránh dị nghị, nhưng họ vẫn thân thiết với nhau. Đó chính là lý do để Zaccone giải thích khi Welch hỏi anh vì sao ko tham dự buổi lễ.

    Zaccone nói: "Tớ cảm thấy chuyện này có vẻ buồn cười. Giống như tới nhà thờ để được ban phước lần cuối ấy. Sống chết có số rồi."

    Welch cũng đồng ý. Rừng già tĩnh lặng 1 cách kỳ quái. Sự tĩnh lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng gầm rú của máy bay phản lực cùng những tiếng nổ ầm ầm của bom và đạn pháo. Tất cả lính tráng đều có vẻ bồn chồn lo lắng, căng thẳng tột độ. Welch mong trận đánh sẽ ko kéo dài và muốn thoát khỏi nó càng sớm càng hay.

    Các đại đội tập trung quân lúc 9g để chuẩn bị tiến lên cao điểm. Trên đầu, chiếc máy bay phản lực cuối cùng đang nhào xuống cắt bom và bắn đại bác. 1 cái vỏ đạn rơi xuống, xuyên qua tán cây và đập trúng mũ sắt của Welch khiến tay trung sĩ trẻ hết hồn hết vía. Đến khi nhận ra sự việc anh mới phì cười nhẹ nhõm. Anh nghe thấy tiếng rít chói tai của những quả bom khai quang CBU ném xuống đỉnh điểm cao phía trước. Những tiếng nổ ầm ầm khiến anh thấy yên tâm hơn.

    Theo kế hoạch tác chiến của đại úy Harold J. Kaufman, đại đội trưởng đại đội Charlie và là sĩ quan cấp cao nhất trên mặt đất, thì đại đội của anh cùng đại đội Dog sẽ dẫn đầu trận tấn công. đại đội Dog tiến theo sống núi về bên trái. đại đội Charlie tiến bên phải. 2 đơn vị cách nhau 1 con đường mòn cũ. Mỗi đại đội sẽ tấn công lên với 2 trung đội, 1 trung đội ở lại. Các trung đội tiến theo đội hình 2 hàng dọc. Như vậy lính dù tiến sẽ lên cao điểm theo 8 mũi.

Chia sẻ trang này