1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Topic Thơ

Chủ đề trong 'Nhạc Rock' bởi Rock_n_Roll4ever, 19/09/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12
    Thơ Pushkin (Nga):



    "Trên đồi Gruzi đêm xuống" "На холмах Грузии лежит ночная мгла"
    Bản dịch của Huyền My

    Trên đồi cao còn đọng ánh sương đêm
    Trước mặt anh sông Aragva ầm ĩ
    Nghe lâng lâng nỗi buồn nhớ dịu êm
    Hình bóng em ngập tràn trong nỗi nhớ.
    Một mình em, chỉ riêng một mình em
    Chẳng có gì gợi lòng anh buồn thế
    Ngọn lửa tình lại rạo rực cháy lên
    Bởi không yêu con tim này không thể.






    Đêm Ночь
    Bản dịch của Hoàng Thị Vinh

    Gọi em tha thiết dịu dàng
    Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao
    Bên giường ngọn nến gầy hao
    Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm
    Dòng sông tình, đong đầy em
    Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà
    Ánh cười-nốt nhạc ngân nga:
    Anh yêu có biết em là...của anh






    Bông hoa nhỏ Цветок
    Bản dịch của Nguyễn Minh Đức

    Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa
    Quên trong trang sách, đã bay hương
    Từ đó lòng tôi bao chan chứa
    Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường:

    Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy?
    Nở có lâu không? Ai hái đi?
    Một bàn tay lạ hay quen đấy?
    Hoa đặt vào đây có chuyện gì?

    Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp?
    Hay một chiều bất hạnh chia ly?
    Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc?
    Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lì?

    Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ?
    Không biết bây giờ họ nơi nao?
    Hay cả hai người cùng tàn rũ?
    Như bông hoa bí ẩn ngày nào?







    Buổi tối mùa đông Зимний вечер
    Bản dịch của Bằng Việt

    Đầy trời bão nổi sa mù
    Sâu xoáy từng cơn lốc tuyết
    Lúc như thú rừng gầm thét
    Lúc oà tiếng khóc trẻ thơ
    Lúc trên mái nhà cổ sơ
    Lay lắt tầng tranh than thở
    Lúc đập gấp vào cửa sổ
    Như người khách chậm đường xa.

    Nỗi buồn tăm tối bao la
    Phủ kín gian nhà dột nát,
    U già ơi, sao héo hắt,
    Sao u chẳng nói nên lời?
    Hay tiếng thở than ngoài trời
    Day dứt làm u mệt lả?
    Hay guồng sợi quay rời rã
    Rầm rì ru u ngủ quên?

    U già của tuổi thơ con
    Bạn của đời con cực khổ
    Uống đi u vài ngụm nhỏ
    Trái tim có bớt ưu phiền?
    U hát con nghe bài hát
    Về con chim biển bình yên
    U hát con nghe bài hát
    Cô em quẩy nước dịu hiền.

    Đầy trời bão nổi sa mù
    Sâu xoáy từng cơn lốc tuyết
    Lúc như thú rừng gầm thét
    Lúc oà tiếng khóc trẻ thơ...
    Rượu đâu rồi? Uống đi u,
    Bạn của đời con cực khổ
    Uống đi u vài ngụm nhỏ
    Trái tim có bớt ưu phiền?

    Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010






    Con đường mùa đông Зимняя дорога
    Bản dịch của Thuý Toàn

    Xuyên những làn sương gợn sóng
    Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua
    Buồn dải ánh vang lai láng
    Trên cánh đồng buồn giăng xa

    Trên con đường mùa đông vắng vẻ
    Cỗ xe tam mã băng đi
    Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ
    Đều đều khắc khoải lòng quê

    Bài ca của người xà ích
    Có gì phảng phất thân yêu:
    Như niềm vui mừng khôn xiết
    Như nỗi buồn nặng đìu hiu

    Không một mái lều, ánh lửa...
    Tuyết trắng và rừng bao la...
    Chỉ những cột dài cây số
    Bên đường sừng sững chào ta

    Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ...
    Trở về với em ngày mai
    Nhina, bên lò lửa đỏ
    Ngắm em, ngắm mãi không thôi

    Kim đồng hồ kêu tích tắc
    Xoay đủ những vòng nhịp nhàng
    Và xua lũ người tẻ ngắt
    Để ta bên nhau trong đêm

    Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng
    Ngủ quên, bác xà ích lặng im
    Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm
    Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng







    Hoa hồng Роза
    Bản dịch của Nina @nuocnga.net

    Đâu rồi các bạn nhỉ
    Đoá hồng của chúng mình?
    Đoá hồng đã tàn héo
    Đứa con của bình minh.

    Nhưng hãy xin chớ nói
    Tuổi xuân héo vậy thôi!
    Và cũng xin đừng nói:
    Ôi niềm vui cuộc đời!

    Hãy nói với đoá hoa
    Xin lỗi, tôi tiếc lắm!
    Hãy chỉ cho chúng tôi
    Đâu đoá hoa huệ thắm!







    Buổi sáng mùa đông Зимнее утро
    Bản dịch của Thuý Toàn

    Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp.
    Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều? -
    Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu
    Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi;
    Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi
    Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương!

    Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên,
    Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt,
    Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt
    Vàng vọt soi như một vết ố hoen,
    Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương
    Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó:

    Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ
    Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời.
    Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời,
    Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm,
    Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng,
    Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng.

    Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan,
    Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa,
    Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã.
    Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn!
    Nhưng này em, em thấy có nên chăng
    Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt?

    Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt.
    Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi,
    Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi,
    Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng.
    Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm,
    Và dải bờ thân thiết với lòng anh.







    Con chim nhỏ Птичка
    Bản dịch của Thái Bá Tân

    Một phong tục của quê hương thời cổ
    Nơi tù giam tôi giữ đúng nhiều lần,
    Là phóng thích một con chim bé nhỏ
    Khi bắt đầu ngày hội đón mùa xuân.

    Những lúc ấy tôi thấy mình như thể
    Thảnh thơi hơn, không ca oán đời này,
    Vì dù chỉ một con chim nhỏ bé,
    Tôi là người giải phóng, thả cho bay.





    Mong ước Желание
    Bản dịch của Thuỵ Anh

    Cứ lê bước những ngày dài mệt mỏi
    Mỗi phút giây tôi sống trên đời
    Nhân đôi lên nỗi đau đớn tình phôi
    Và khuấy động lòng người bao khát khao rồ dại

    Nhưng tôi nén lòng im không thốt lời oan trái
    Chỉ lệ trào lệ nóng vỗ về tôi
    Tâm hồn này say đắm nỗi sầu rồi
    Trong lệ đắng tìm được nguồn hoan lạc

    Ơi mỗi giờ khắc của đời tôi đang sống
    Hãy bay đi ta chẳng tiếc chi người
    Hãy biến mất trong đêm bóng ma trống rỗng
    Tôi chỉ cần niềm day dứt ái tình tôi
    Nếu phải chết xin được chết với trái tim yêu không lúc nào nguôi…





    Tất cả các bài này đều lấy ở Thi Viện.
  2. m88en

    m88en Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2015
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    2
    Mẹ có còn sống chăng thưa mẹ?
    Con cũng còn sống đây. Xin chào mẹ của con!
    Ánh sáng diệu kỳ vào lúc chiều hôm
    Xin cứ toả trên mái nhà của mẹ.

    Người ta viết cho con, rằng mẹ
    Phiền muộn lo âu quá đỗi về con
    Rằng mẹ luôn dạo bước ra đường
    Khoác tấm áo choàng xưa cũ nát

    Trong bóng tối chiều hôm xanh ngắt
    Mẹ mãi hình dung chỉ một cảnh hãi hùng
    Có kẻ nào vừa đâm trúng tim con
    Giữa quán rượu ồn ào loạn đả.
  3. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12

    Bạn có thể đăng thơ kèm tên tác giả và người dịch được ko. Bài này theo tôi biết là bài "Thư gửi mẹ" của Esenin.
  4. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12
    Thơ mới dịch của Quỳnh Hương:



    Hai mối tình – S.V.f-Stain
    Ngày dịch: January 13, 2015

    Có tình yêu như là khói
    Ở chỗ chật bị ngạt ngay,
    Ra chỗ rộng thì tan mất
    Mong manh trẻ mãi tháng ngày.

    Có tình yêu như chiếc bóng,
    Ban ngày nằm dưới chân thôi,
    Ban đêm dịu dàng ôm ấp…
    Lặng lẽ chở che suốt đời…







    Anna Akhmatova – Không đề
    Ngày dịch: December 22, 2014

    Hãy đến đây đi, đến để nhìn tôi,
    Hãy đến đây. Tôi vẫn sống. Tôi đau đớn lắm.
    Đôi tay này không có ai sưởi ấm,
    Đôi môi này từng nói: Thế đủ rồi.

    Chiều chiều tôi được mang tới gần cửa sổ
    Trong chiếc ghế cao để tôi thấy con đường.
    Ôi, người tôi trách vì những đắng cay đau khổ
    Chẳng lẽ lại là anh ư, người thương!

    Thế gian này chẳng còn gì làm tôi sợ,
    Khi đã tái xanh, từng hơi thở nhọc nhằn.
    Chỉ có ban đêm, ban đêm thành kinh khủng,
    Bởi trong mơ tôi gặp ánh mắt anh.

    Qh dịch

    Анна Ахма






    Zinka – Yulia Drunina
    Ngày dịch: December 22, 2014
    (Tưởng nhớ bạn cùng Trung đoàn – Anh hùng Liên Xô Zina Samsonova)

    1

    Chúng tôi ngả lưng cạnh cây thông đổ,
    Kiên nhẫn chờ cho đến lúc rạng đông.
    Áo khoác lính hai người cùng chung đắp
    Đất bốc lên mùi lá ải hăng nồng.


    - Yulia ơi, tớ vốn chẳng thích buồn,
    Nhưng riêng hôm nay — thì không được tính.
    Hậu phương xa, nơi vùng quê yên tĩnh,
    Mẹ tớ, mẹ đang phải sống một mình.

    Cậu có bạn bè, có người yêu dấu,
    Tớ cả đời chỉ có mẹ mà thôi.
    Nhà thoảng mùi sữa chua cùng mùi khói,
    Và mùa xuân ngoài ngưỡng cửa đến rồi…

    Mẹ thấy như từng bụi cây ngọn cỏ,
    Cũng mong chờ con gái mẹ trở về…
    Yulia ơi, tớ chẳng thích buồn mà,
    Nhưng riêng hôm nay – thì không được tính.

    Hai chúng tôi vừa bắt đầu thấy ấm,
    Thì lệnh “tiến lên!” đột ngột phát ra.
    Sát bên nhau, áo khoác lính ẩm xì,
    Những người lính tóc bím vàng xung trận.

    2

    Ngày lại ngày chiến tranh càng khốc liệt.
    Ta hành quân, không cờ quạt họp hành.
    Trung đoàn chịu cũng khá nhiều tổn thất
    Gần Orsha bị vây hãm trong thành.

    Zinka đưa trung đoàn vào trận đánh,
    Qua khoảnh đồng hắc mạch chẳng còn xanh,
    Giành giật từng hố bom và khe lạch,
    Vượt qua bao những giới hạn tử thần.

    Ta không muốn được vinh danh truy tặng.
    Ta khát khao mong được sống quang vinh.
    …Vì cớ sao cô lính tóc bím xinh
    Phải nằm đó trong bông băng đẫm máu?

    Tôi nghiến răng ngăn dòng nước mắt
    Phủ thân hình cô bằng áo khoác của mình.
    Gió Bạch Nga thầm thì câu chuyện kể,
    Về những khu vườn hẻo lánh tận Riazan.

    3

    …Zinka ơi, tớ vốn chẳng thích buồn,
    Nhưng riêng hôm nay — thì không được tính.
    Ở đâu đó, nơi vùng quê yên tĩnh,
    Có mẹ cậu đang phải sống một mình.

    Tớ có bạn bè, có người yêu dấu,
    Cậu cả đời chỉ có mẹ mà thôi.
    Nhà thoảng mùi sữa chua cùng mùi khói,
    Và mùa xuân ngoài ngưỡng cửa đến rồi…

    Và mẹ già mặc áo hoa sặc sỡ
    Đặt cây nến cháy lên trước tranh thờ.
    …Tớ không biết phải làm sao báo mẹ,
    Cậu sẽ chẳng về để mẹ thôi chờ?


    NGUYỄN QUỲNH HƯƠNG (dịch)

    [​IMG]
    Chân dung Z.A.Samsonova. Hoạ sĩ L.Kotliarov
    Zinaida Alexandrovna Samsonova sinh ngày 14 tháng 10 năm 1924, hy sinh ngày 27 tháng 1 năm 1944 tại mặt trận Gomel (Bạch Nga). Bà được truy tặng danh hiệu Anh hùng Liên Xô ngày 3 tháng 6 năm 1944.

    Bản tiếng Nga:
    Зинка
    Юлия Друнина

    Памяти однополчанки —
    Героя Советского Союза
    Зины Самсоновой




    Nguồn:
    https://nquynhhuong.wordpress.com/
  5. vacdieucay94

    vacdieucay94 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2014
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    2
    Thật là dài trong bao ngày xa cách
    Nắng hanh hao lòng trống vắng lạ lùng
    Gió chợt buồn và lối quen bỗng rộng
    Khoảng nhớ ùa về, thảng thốt gọi tên em
    AfoRhapsody thích bài này.
  6. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12
    Thơ bạn sáng tác à.
  7. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12
    Thơ Prévert (Pháp):




    ALICANTE
    Một trái cam trên bàn
    Áo em trên tấm thảm
    Và em trên giường anh
    Tặng phẩm ngọt ngào của hiện tại
    Khí mát của đêm thanh
    Hơi ấm của đời anh.









    BÀI CA NGƯỜI CAI NGỤC
    Đi đâu đấy chàng cai ngục đẹp trai
    Với chiếc chìa khóa dính đầy vết máu
    Tôi đi giải thoát người tôi yêu dấu
    Nếu như còn có đủ thời gian
    Người mà tôi đã nhốt
    Êm ái bạo tàn
    Nơi kín đáo nhất của niềm khát vọng
    Nơi sâu thẳm nhất của nỗi dày vò
    Trong điều dối trá của tương lai
    Trong lời ngu dại của thề bồi
    Tôi muốn giải thoát nàng
    Tôi muốn cho nàng được tự do
    Kể cả tự do quên tôi
    Kể cả tự do bỏ đi mất
    Kể cả tự do về lại
    Và hãy còn yêu tôi
    Hay đi yêu người khác
    Nếu nàng thích người khác
    Và nếu tôi còn lại một mình
    Và nàng đã bỏ đi xa
    Tôi chỉ còn giữ lại
    Tôi mãi hoài giữ lại
    Trong hai lòng bàn tay
    Giữ mãi tận cuối đời
    Sự dịu êm của bầu ngực nàng
    được tạo dáng bởi tình yêu.








    HÃY ÔM HÔN EM
    Trong một khu phố ở thành phố Ánh sáng
    Nơi luôn tối đen nơi chẳng có không khí bao giờ
    Và đông cũng như hè lúc nào cũng như mùa đông
    Nàng đang đứng nơi cầu thang
    Chàng bên cạnh nàng và nàng bên cạnh chàng
    Lúc này là ban đêm
    Và nàng nói với chàng
    Ở đây tối như mực
    Không có chút khí trời
    Đông cũng như hè lúc nào cũng là mùa đông
    Mặt trời của Chúa nhân từ không chiếu tới chỗ chúng ta
    Vì còn bận rộn quá nhiều ở những khu phố giàu có
    Hãy siết chặt em trong vòng tay anh
    Hãy ôm hôn em
    Hãy ôm hôn em thật lâu
    Hãy ôm hôn em
    Để lát nữa sẽ là quá muộn
    Đời chúng mình là giây phút này đây
    Ở đây ta chết vì đủ thứ
    Vì nóng vì lạnh
    Chết cóng hay chết ngạt
    Ta không có khí thở
    Nếu anh thôi không ôm hôn em nữa
    Chừng như em sẽ chết ngạt mất thôi
    Anh mười lăm và em cũng mười lăm tuổi rồi
    Cả hai ta vậy là tròn ba mươi
    Tuổi ba mươi ta không còn là trẻ nhỏ
    Ta đã có quyền lao động
    Ta đã có quyền ôm hôn nhau
    Để lát nữa sẽ là quá muộn
    Đời chúng mình là giây phút này đây
    Hãy ôm hôn em.







    Một bài thơ ngắn của Jacques Prévert.
    Bài thơ vỏn vẹn năm câu, được một cô đặt vắt qua hai trang giấy một cách đầy ngụ ý.



    TÔI HẠNH PHÚC

    Trang thứ nhất:

    "Tôi sung sướng và tự do
    Như ánh sáng
    Bởi hôm qua anh ấy nói với tôi rằng anh ấy yêu tôi"


    Hai câu cuối bị đẩy qua trang sau:

    "Anh ấy đã không nói thêm
    rằng anh ấy sẽ yêu tôi mãi mãi…"










    LỄ HỘI

    Và những chiếc ly đã cạn
    và cái chai đã vỡ
    Và cái giường mở rộng
    và cánh cửa đã đóng
    Và tất cả các vì sao bằng pha lê
    của hạnh phúc và của vẻ đẹp
    sáng ngời trong bụi bặm
    của căn phòng quét dối
    Và anh say như chết
    và anh là ngọn lửa vui
    và em say sinh động
    khỏa thân hoàn toàn trong vòng tay anh.








    KHI CUỘC ĐỜI ...
    Khi cuộc đời là một xâu chuỗi
    mỗi ngày là một viên ngọc
    Khi cuộc đời là một chiếc ***g
    mỗi ngày là một giọt nước mắt
    Khi cuộc đời là một khu rừng
    mỗi ngày là một cái cây
    Khi cuộc đời là một cái cây
    mỗi ngày là một cành cây
    Khi cuộc đời là một cành cây
    mỗi ngày là một chiếc lá.
    Khi cuộc đời là biển cả

    mỗi ngày là một cơn sóng
    mỗi cơn sóng là một tiếng than
    một bài ca một cơn rùng mình.

    Khi cuộc đời là trò cờ bạc
    mỗi ngày là một lá bài
    con rô hay con chuồn
    con bích lúc vận xui.

    Và khi đến lúc hên
    những lá bài của tình ái
    là cái mông và con cơ.







    BÀI CA

    Hôm nay là ngày mấy
    Hôm nay như mọi ngày
    Cô bạn của tôi ơi
    Hôm nay như suốt cả đời
    Em yêu của anh ơi
    Chúng ta yêu nhau và chúng ta đang sống
    Chúng ta đang sống và chúng ta yêu nhau
    Và chúng ta không biết cuộc đời là gì đâu
    Và chúng ta không biết hôm nay là ngày mấy
    Và chúng ta không biết tình yêu nó ra sao







    Tất cả các bài ở trên do Thân Trọng Sơn dịch. Xem: http://chimviet.free.fr/vanngoai/thantrongson/thantrongson_PREVERT.htm







    -------------------------------------------------------------




    Và một bài lấy được ở Thi Viện:







    Những chiếc lá rụng Les feuilles mortes


    Dịch nghĩa:

    Ồ, anh mong rằng em vẫn còn nhớ
    Những ngày hạnh phúc khi chúng ta còn là bạn.
    Khi đó, cuộc sống đẹp hơn
    Và mặt trời rực sáng hơn ngày hôm nay.
    Những chiếc lá khô gom vào trong xẻng,
    Em thấy không, anh vẫn chưa quên...

    Những chiếc lá khô gom vào trong xẻng
    Những kỷ niệm và cả những nuối tiếc,
    Và cơn gió từ phương bắc mang chúng
    Trong đêm lạnh của sự quên lãng.
    Em thấy không, anh vẫn chưa quên,
    Bài hát mà em đã hát cho anh...

    Bài hát đó, rất giống chúng ta,
    Em yêu anh, và anh yêu em.
    Chúng ta đã sống, hai ta bên nhau
    Em yêu anh, và anh yêu em.
    Và cuộc sống chia cắt những người yêu nhau,
    Thật nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động gì.
    Và biển xoá hết trên cát
    Những dấu chân của những người yêu rời xa nhau...

    Chúng ta đã sống, hai ta bên nhau,
    Em yêu anh, và anh yêu em.
    Và cuộc sống chia cắt những người yêu nhau,
    Thật nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động gì.
    Và biển xoá hết trên cát
    Những dấu chân của những người yêu rời xa nhau...

    Những chiếc lá khô gom vào trong xẻng
    Những kỷ niệm và cả những nuối tiếc,
    Nhưng tình yêu của anh lặng lẽ và chung thuỷ
    Luôn luôn cười và cảm ơn cuộc sống.
    Anh yêu em rất nhiều, em rất đẹp
    Em muốn anh phải quên em như thế nào ?

    Khi đó, cuộc sống đẹp hơn
    Và mặt trời rực sáng hơn ngày hôm nay.
    Em là người bạn dịu dàng nhất của anh
    Nhưng anh chỉ còn những nuối tiếc,
    Và bài hát em đã hát
    Luôn luôn, anh sẽ vẫn còn nghe nó...







    Dịch thơ:



    Bản dịch của thanhbinh82_tp

    Anh mong rằng kỷ niệm đôi ta
    Sẽ đọng mãi trong tâm hồn hai đứa
    Những niềm vui và biết bao hạnh phúc
    Ôi cuộc đời thưở ấy đẹp sao.
    Mặt trời rực sáng hơn ngày hôm nay
    Những chiếc lá khô rụng đầy trước ngõ
    Ta gom những chiếc lá khô cho vào trong xẻng
    Em thấy không, anh vẫn chưa quên

    Ta gom những chiếc lá khô cho vào trong xẻng
    Cùng niềm vui, hạnh phúc xa xưa
    Và cơn gió lạnh lùng mang chúng
    Vào trong đêm tối của lãng quên
    Em thấy không, anh vẫn chưa quên
    Bài hát yêu xưa mà em từng hát.

    Bài hát ấy như cuộc đời chúng ta
    Cũng đôi lứa yêu nhau tha thiết
    Cũng bên nhau và đắp xây mộng đẹp
    Nhưng cuối cùng nào có được bên nhau
    Họ xa nhau cũng êm ái ngọt ngào
    Khi biển xoá những dấu chân trên cât
    Để những đôi tình nhân không còn dấu vết gặp nhau.

    Hai chúng ta đã từng bên nhau
    Và cả hai từng yêu nhau tha thiết
    Cùng bên nhau và đắp xây mộng đẹp
    Nhưng cuối cùng nào có được bên nhau
    Họ xa nhau cũng êm ái ngọt ngào
    Khi biển xoá những dấu chân trên cát
    Để những đôi tình nhân không còn dấu vết gặp nhau.

    Ta gom những chiếc lá khô cho vào trong xẻng
    Cùng niềm vui hạnh phúc xa xưa
    Nhưng tình anh vẫn âm thầm lặng lẽ
    Luôn bên em với niềm vui đợi chờ
    Anh luôn thầm cảm ơn cuộc sống
    Đã cho anh gặp em, ôi người đẹp của anh
    Hãy nói đi rằng anh phải làm sao
    Mới có thể quên đi hình ảnh ấy.

    Cuộc đời thuở ấy đẹp sao
    Mặt trời rực sáng hơn ngày hôm nay
    Trong anh, em vẫn thơ ngây
    Dù anh vẫn còn tiếc nuối
    Bái hát yêu xưa mà em từng hát
    Suốt cuộc đời anh vẫn còn nghe...

    (Dự án dịch thơ của Thi Viện)








    Bản dịch của sabina_mller

    Mong em vẫn còn nhớ
    Khi chúng ta là bạn
    Cùng nhau nhặt lá khô
    Mặt trời tươi sáng hơn
    Những ngày hạnh phúc ấy
    Em ơi, anh chưa quên!

    Anh vẫn chưa quên được
    Em đã hát cho anh
    Cơn gió lạnh phương bắc
    Mang đi những kỉ niệm
    Và nuối tiếc ngày xưa
    Như những chiếc lá khô
    Được gom vào trong xẻng

    Bài hát giống chúng ta
    Ta từng sống bên nhau
    Em yêu anh, anh yêu em
    Cuộc sống chia cắt ta
    Thật nhẹ nhàng êm ái
    Như sóng vỗ bờ cát
    Xoá từng dấu chân bước
    Của những đôi chia xa

    Ta đã sống, ta bên nhau
    Em yêu anh, anh yêu em
    Cuộc sống chia cắt ta
    Thật nhẹ nhàng êm ái
    Như sóng vỗ bờ cát
    Xoá bước chân đôi ta

    Kỉ niệm và nuối tiếc
    Như là khô trong xẻng
    Nhưng tình yêu của anh
    Lặng lẽ và chung thuỷ
    Em yêu hãy nói đi
    Anh phải quên thế nào?

    Khi đó cuộc sống đẹp hơn
    Mặt trời cũng sáng hơn
    Em - người bạn dịu dàng nhất
    Giờ chỉ còn nuối tiếc
    Và bài hát ngày xưa
    Anh vẫn mãi nghe nó.

    (Dự án dịch thơ của Thi Viện)
  8. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12
    Thơ Nguyên Sa:





    Cần thiết

    Không có anh lấy ai đưa em đi học về
    Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
    Ai lau mắt cho em ngồi khóc
    Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
    Những lúc em cười trong đêm khuya
    Lấy ai nhìn những đường răng em trắng
    Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
    Lúc sương mờ ai thở để sương tan
    Ai cầm tay cho đỏ má hồng em
    Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc...

    Không có anh nhỡ một mai em khóc
    Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao đi
    Tóc sẽ dài thêm mớ tóc buồn thơ

    Không có anh thì ai ve vuốt
    Không có anh lấy ai cười trong mắt
    Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
    Ai cầm tay mà dắt mùa xuân
    Nghe đường máu run từng cành lộc biếc

    Không có anh nhỡ ngày mai em chết
    Thượng đế hỏi anh sao tóc em buồn
    Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
    Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục...


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc thành bài hát "Nếu vắng anh".

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971









    Tuổi mười ba

    Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?
    Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
    Trời nắng ngọt ngào... tôi ở lại đây
    Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng

    Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám?
    Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
    Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ...
    Tôi phải dỗ như là... tôi đã nhớn

    Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
    Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa sêu
    Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
    Nếu ai có hỏi thầm: ai thế?

    Tôi nói lâu rồi... nhưng ngập ngừng khe khẽ
    Để giận hờn chim **** chả dùm tôi (butterfly)
    Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai
    Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới..."

    Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái
    Với những lời hiền dịu tuy chua ngoa
    Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
    Sao hương sắc lên mắt nhìn thi tứ?...

    Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chim sẻ
    Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng
    Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng
    Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng

    Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
    Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi
    Cả những giờ bên lớp học, trường thi
    Tà áo khuất thì thầm: "chưa phải lúc..."

    Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc
    Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
    Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
    Tôi thay mực cho vừa màu áo tím...

    Chả có gì... sao lòng mình cũng thẹn
    Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ: hay là ai?...
    Trăm bức thư lót giấy kẻ dòng đôi
    Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)

    Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
    Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa?
    Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
    Và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi...

    Rồi trách móc: trời không gần cho tay với
    Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu...
    Nên đến trăm lần: "Nhất định mình chưa yêu"
    Hôm nay nữa...
    nhưng lòng mình sao lạ quá...​


    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971








    Paris có gì lạ không em

    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về em có còn ngoan
    Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
    Em có tìm anh trong cánh chim

    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về giữa bến sông Seine
    Anh về giữa một giòng sông trắng
    Là áo sương mù hay áo em?

    Em có đứng ở bên bờ sông?
    Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
    Anh về có nương theo giòng nước
    Anh sẽ tìm em trong bóng trăng

    Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
    Mỗi lần tan một chút suơng sa
    Bao giờ sáng một trời sao sáng
    Là mắt em nhìn trong gió đưa...

    Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
    Tóc em anh sẽ gọi là mây
    Ngày sau hai đứa mình xa cách
    Anh vẫn được nhìn mây trắng bay

    Anh sẽ chép thơ trên thời gian
    Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
    Vì em hay một vừng trăng sáng
    Đã đắm trong lòng cặp mắt em?

    Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
    Anh đàn mà chả có thanh âm
    Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
    Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung

    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về mắt vẫn lánh đen
    Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
    Chả biết tay ai làm lá sen?...


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.









    Áo lụa Hà Đông

    Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
    Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
    Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

    Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học trò anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

    Em không nói đã nghe lừng giai điệu
    Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
    Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

    Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
    Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng


    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971

    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thụy Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.










    Tháng sáu trời mưa

    Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
    Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
    Anh lạy trời mưa phong toả đường về
    Và đêm ơi xin cứ dài vô tận

    Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
    Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
    Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
    Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng...

    Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
    Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
    Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
    Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ

    Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
    Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
    Hãy để môi rót rượu vào môi
    Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn

    Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
    Đêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
    Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
    Nếu em sợ thời gian dài vô tận

    Tháng sáu trời mưa, em có nghe mưa xuống
    Trời không mưa em có lạy trời mưa?
    Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
    Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm

    Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
    Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
    Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
    Vì anh gọi tên em là nhan sắc

    Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
    Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
    Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
    Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu


    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát "Tình khúc tháng sáu".

    Nguồn: Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971







    Các bài này đều lấy từ Thi Viện.
  9. vacdieucay94

    vacdieucay94 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2014
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    2
    Ừ bạn. Lâu lắm rồi :D tặng bạn nốt 2 khổ cuối bài "Khoảng nhớ" của mình này

    Nếu nắng làm khoảng nhớ dài thêm
    Thì trong anh bốn mùa là nắng gió
    Khoảng nhớ lạ cứ chập chờn đầu ngõ
    Nhuộm tím chiều và tím cả hồn anh.

    Ừ vì nắng mà sương bỗng long lanh,
    Thì em ơi, vì yêu em mà lòng ta dài khoảng nhớ
    Vì anh yêu em hơn trăm ngàn nỗi sợ
    Anh mỉm cười với khoảng nhớ... và em!
  10. AfoRhapsody

    AfoRhapsody Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    25/01/2004
    Bài viết:
    743
    Đã được thích:
    12

    Cảm ơn bạn nhé! Chúc bạn sáng tác thêm được nhiều bài thơ hay.

Chia sẻ trang này