1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Theo chân các cầu thủ Việt Nam ra nước ngoài thi đấu

Chủ đề trong 'Bóng đá Việt Nam' bởi mc_queen1, 03/12/2015.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    cái lịch này nó sai 1 chút ngày đầu tiên đấy bác :D

    [​IMG]
    --- Gộp bài viết: 19/12/2018, Bài cũ từ: 19/12/2018 ---
    e vừa thấy trên fanpage của HAGL sửa lịch thi đấu y như là lịch bác @mankichi0106 đã post, xin cập nhật lại để ae biết :D

    LỊCH THI ĐẤU BTV CUP 2018

    ✔️ CLB vừa nhận được sự thay đổi trong lịch thi đấu của BTV CUP - Cúp truyền hình Bình Dương 2018 từ BTC.

    ✔️ Link trực tiếp trận ra quân của HAGL:
    HAGL vs Tooro United, 16h, 21/12/2018

    Vào cửa tự do
  2. LackOfMoney

    LackOfMoney Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/08/2009
    Bài viết:
    7.424
    Đã được thích:
    6.323
    TA trở lại có lẽ nên cho nó đá tấn công chứ nó mà chơi điều tiết giữa sân thì HAGL lại cầm hết bóng rồi đội bạn lại co cụm, lúc tấn công bí xì xì. Khi nào dẫn bàn thì đưa TA đá lùi lại thì hợp lý hơn.
  3. VietnamPremierLeague

    VietnamPremierLeague Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/10/2014
    Bài viết:
    1.285
    Đã được thích:
    493
    hoa_khanh thích bài này.
  4. hoa_khanh

    hoa_khanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    7.682
    Đã được thích:
    7.186
    Bài viết hay, tay nào ở VN viết được bài này mà ko vào đây chém gió hơi phí :)

    Tuy nhiên nói "Vậy thì mang ông Park về khác gì thay một ông Miura này bằng một ông Miura khác, hay thực hiện kế hoạch của Miura mà không có Miura" chưa đúng hẳn. Tác giả chỉ nhìn vào lối chơi sơ khởi, nhưng không thấy ông Park khác Miura 2 thứ:
    - cách nhìn người, chọn người, tính toán thay người. Nói rộng ra là thu phục nhân tâm & làm cầu thủ thể hiện hết khả năng.
    - chuẩn bị tâm lý cho học trò

    Hai cái này làm nên mọi sự thay đổi khác, chứ ko hẳn chỉ là lối chơi :)

    Vì có hai cái khác biệt này, nên Miura mới thua chỏng vó 2-4 ở Mỹ Đình mà ko hiểu vì sao, trong khi ông Park thắng 1-0. Chỉ 1 chi tiết đó đủ nói lên cái khác nhau rồi :)

    Miura mà không thua trận đó rồi diệt Thái ở chung kết thì cũng sẽ được ca ngợi như ô Park thôi.
    --- Gộp bài viết: 21/12/2018, Bài cũ từ: 21/12/2018 ---
    Cũng tay này có 1 bài viết còn nặng nề hơn: https://www.bbc.com/vietnamese/sport-46124600
    trong đó có câu:
    "Trận tranh hạng Ba tại ASIAD với U.A.E mới đây có thể làm ngủ gật ngay kể cả đối với người không bao giờ ngủ trưa."

    Thấy có vẻ hơi thiếu công tâm. Trận này là trận chơi tấn công nhất của Vịt ở Asiad mà lại thua. Chẳng trách ông Park quay lại với phòng thủ chắc chắn. Còn nói trận này làm ngủ gật thì có lẽ tay này lỡ uống thuốc ngủ trước trận :)
  5. hoa_khanh

    hoa_khanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    7.682
    Đã được thích:
    7.186
    Mới nghĩ thêm ra 1 cái nữa. Suy xét kỹ thì hóa ra tay này có vẻ là đệ của Miura thì phải :) Cho nên anh ta cố gắng đánh đồng ông Park với Miura 1 cách rất thâm, nhưng nghĩ kỹ thì không đúng lắm

    Ví dụ hắn nói "Song song với lối siêu phòng ngự là việc loại dần các cầu thủ HAGL ra khỏi đội hình chính, việc này được thực hiện rải rác, từ từ với mức độ tăng dần.

    Đến cuối AFF Cup vừa rồi, từ vòng bán kết đã không còn bất cứ một cầu thủ HAGL nào trong đội hình xuất phát nữa."


    Ở hai thời điểm bọn HA có phong độ và sức khỏe khác nhau. Lúc Miura dìm bọn nó là lúc bọn nó có phong độ cao nhất, hứa hẹn nhiều nhất, điển hình là trận UAE khi bọn nó được vào sân là bọn kia xịt khói ngay. Trong khi ở vòng bán kết trở đi thì sao: VTx2 chấn thương, TA chấn thương, XT xuống phong độ. Tính ra chỉ còn mỗi 2 thằng khả dĩ là CP và Hồng Duy, thì trận nào cũng có ít nhất 1 trong hai thằng vào làm con bài chiến lược rồi còn gì. Nói ông Park loại bọn nó từ từ thì chả hóa ra nói ông Park làm bọn nó chấn thương từ từ?
  6. ptsondr

    ptsondr Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    23.979
    Đã được thích:
    19.152
    Nhờ bác hoa-khanh copy 2 bài này lên đây được ko? Tui vào bbc ko được, hình như bị tường lửa hay sao ấy! Thank bác nhiều!
  7. hoa_khanh

    hoa_khanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    7.682
    Đã được thích:
    7.186
    Bài 1: AFF Cup 2018: Bầu Đức có thật sự hạnh phúc?

    Trong chiến thắng của Việt Nam tại giải vô địch Đông Nam Á 2018, người ta phải nhắc đến ông Đoàn Nguyên Đức - người đã mang Park Hang Seo về và lấy tiền túi để trả lương cho HLV người Hàn Quốc.

    Ông Đức như vậy đã lập công, nhưng thành công này có phải là cái cách thành công mà ban đầu ông hướng tới?

    Thay thế bằng được Toshiya Miura
    Khi Toshiya Miura lên nắm quyền ở các cấp độ Đội tuyển quốc gia, HLV người Nhật đã gạt quân Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) ra khỏi các kế hoạch.

    Bầu Đức tất nhiên không thể chấp nhận chuyện này bởi lứa cầu thủ ông mất nhiều năm hợp tác đào tạo với Arsenal đang là những tài năng nổi bật được hâm mộ nhất nước.

    Ông chủ của HAGL tuyên bố là chỉ cần sa thải Miura, ông sẽ lo tất cho đội tuyển.

    HLV Park không hề nâng tầm bóng đá VN

    AFF Cup: Vì sao Thái Lan và Philippines phải trả giá?

    Quan điểm của bầu Đức ngày đó được nhiều người đồng tình, vì đội của Miura đá phòng ngự tẻ nhạt không có đường nét. Nhưng để sa thải được Miura thì không phải chuyện dễ, vì thực tế là những mục tiêu mà VFF đề ra, ông Miura đều thực hiện được.

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhNURPHOTO
    Image captionÔng Toshiya Miura
    Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn cho đến giải U23 châu Á đầu năm 2016.

    Sau 2 trận đầu chơi theo kiểu Miura thua cả 2 và đã hết cơ hội lọt vào vào sau, trận cuối cùng mang tính thủ tục HLV người Nhật lần đầu tiên mới cho Xuân Trường và Tuấn Anh đá cặp tiền vệ trung tâm.

    Việt Nam bất ngờ chơi quá hay, áp đảo đối thủ mạnh hơn hẳn là U23 UAE.

    Lúc đấy người ta mới nhận ra rằng không chỉ có tập trung số đông hậu vệ trước gôn nhà mới là phòng ngự, tấn công cũng là một cách phòng ngự và kiểm soát bóng là một cách làm cho đối phương không tấn công được.

    Trận đấu này đã định đoạt số phận của ông Miura.

    Hữu Thắng được chọn
    https://ichef.bbci.co.uk/news/624/cpsprodpb/5CA2/production/_104841732_160303130739_huu_thang_640x360_vietnamnet_nocre***.jpgBản quyền hình ảnhVIETNAMNET
    Image captionThất bại ở SEA Games đã chấm dứt tương lai của Hữu Thắng ở tuyển Việt Nam?
    Bầu Đức đã ủng hộ nhiệt tình Hữu Thắng lên thay Toshiya Miura, vì trước đó HLV người Nghệ An đã công khai bày tỏ quan điểm rằng lối chơi bóng dài bóng bổng không phù hợp với tố chất cầu thủ Việt.

    Thực ra ông Hữu Thắng xuất thân là một hậu vệ chém đinh chặt sắt và khi làm HLV cũng đặt yếu tố chắc chắn trong lối chơi lên hàng đầu.

    Có thể một phần vì để được làm HLV trưởng Đội tuyển quốc gia, một phần vì cảm mến lứa cầu thủ giàu kỹ thuật và nhiều hứa hẹn của HAGL nên Hữu Thắng đã chọn đi theo một con đường phiêu lưu hơn nhiều.

    Đội của Hữu Thắng đá hay, luôn chủ trương tấn công, ban bật nhỏ, kiểm soát bóng.

    Hữu Thắng đã có sự lựa chọn khả dĩ nhất cho thời điểm ấy mà không ai có thể thắc mắc, đó là một đội tuyển có kỹ thuật của HAGL và chất thép của Nghệ An: Gia Lai lo tấn công còn Nghệ An đảm trách phòng ngự.

    Có lẽ Hữu Thắng là HLV nội đầu tiên có được những thành công khi dẫn dắt Đội tuyển quốc gia, báo chí và người hâm mộ ngày đó cũng ca ngợi Hữu Thắng bằng những mỹ từ hệt như ca ngợi Toshiya Miura trước đó hay sau này là Park Hang Seo.

    Nhưng khi thất bại, mọi thứ thay đổi rất nhanh.

    Đối với người Việt, thất bại cứ là thất bại thôi, người ta không thích đi tìm nguyên nhân thật sự của thất bại để rồi tìm giải pháp sửa sai, cũng giống như khi thắng lợi thì cũng chẳng đủ tỉnh táo để xem thắng lợi ấy có xứng đáng hay không.

    Không phải thất bại nào cũng giống thất bại nào (tất nhiên chiến thắng cũng thế).

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Image captionHình ảnh ở sân Mỹ Đình, Hà Nội ngày 15/12
    Ở thời điểm Hữu Thắng lên nắm quyền năm 2016 thủ môn Đặng Văn Lâm chưa trưởng thành vượt bậc nên Nguyên Mạnh là sự lựa chọn số một ở Đội tuyển quốc gia, còn đội U23 năm 2017 Bùi Tiến Dũng có phong độ không tốt nên bắt buộc phải dùng Phí Minh Long.

    AFF Cup 2016 Nguyên Mạnh bị đuổi ở trận bán kết lượt về gặp Indonesia khi Việt Nam đã hết quyền thay người buộc trung vệ Quế Ngọc Hải phải làm thủ môn, SEA Games 2017 Phí Minh Long mắc 2 sai lầm dâng cho Thái Lan chiến thắng.

    Nếu sang năm 2018 ông Park Hang Seo không có được phong độ tốt của Bùi Tiến Dũng ở U23 và Đặng Văn Lâm ở tuyển quốc gia, mọi chuyện có thể đã rất khác.

    Và tất nhiên, mọi chuyện cũng sẽ ngược lại với Hữu Thắng nếu 2 thủ môn này trưởng thành vào thời điểm 2016 và 2017.

    Cần phải nhắc lại rằng chính Hữu Thắng là người đã gọi Văn Lâm lên tuyển năm 2016 và trao cơ hội để thủ môn này bắt đầu tỏa sáng vào năm 2017.

    Nhưng đáng tiếc 2017 lại là năm của SEA Games dành cho tuyển U23 chứ không phải là năm tổ chức AFF Cup cho tuyển quốc gia, và thất bại ở SEA Games đã chấm dứt tương lai của Hữu Thắng ở tuyển Việt Nam.

    Đến Park Hang Seo
    [​IMG]Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Image captionHLV Park Hang Seo và Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in tại Việt Nam 3/2018
    Để chữa cháy, bầu Đức đã mang Park Hang Seo - người đang làm HLV ở đội hạng Ba Hàn Quốc về Việt Nam.

    Mục đích của ông rất rõ ràng, đó là tìm kiếm một người có khả năng cùng lúc làm được 2 việc mà 2 HLV trước đó mỗi người chỉ làm được 1 việc: 1 là sử dụng quân HAGL để đá đẹp (như Hữu Thắng), 2 là có thành tích tương đối tốt (như Miura).

    Park Hang Seo thực ra chỉ làm được 1 việc, đó là có thành tích tốt.

    Nhưng ông Park không bị người hâm mộ tẩy chay, đấy là vì giải đấu chính thức đầu tiên của ông là Giải U23 châu Á đầu năm 2018 - giải đấu thực chất quá tầm với Việt Nam nên chuyện chơi với 5 hậu vệ rồi chỉ thủ và thủ là việc không ai thắc mắc.

    Giải thứ 2 là ASIAD cũng là giải trên tầm nên cứ tiếp tục đá như thế. Vì đã được đà nên giải vô địch Đông Nam Á AFF Cup cuối năm cũng vẫn thủ như thế mà không ai có ý kiến gì.

    Song song với lối siêu phòng ngự là việc loại dần các cầu thủ HAGL ra khỏi đội hình chính, việc này được thực hiện rải rác, từ từ với mức độ tăng dần.

    Đến cuối AFF Cup vừa rồi, từ vòng bán kết đã không còn bất cứ một cầu thủ HAGL nào trong đội hình xuất phát nữa.

    Việc này thực ra cũng dễ hiểu thôi, với lối đá phòng ngự và tấn công nhát gừng thì quân HAGL không phù hợp.

    Tiền vệ trung tâm không cần quá kỹ thuật, chỉ cần khỏe, tranh cướp tốt và sau đó đẩy bóng lên thật nhanh - cách dùng người này hoàn toàn giống với Miura.

    Nếu ông Park không có 2 giải đầu năm và giữa năm làm nền, ông sẽ bị sa thải ngay lập tức. Đơn giản là tất cả những gì bầu Đức không thích về Miura, ông Park đều có và còn làm triệt để hơn Miura.

    Miura thực chất chỉ đá 5 hậu vệ với đội quá mạnh như Nhật Bản, còn ông Park thì phòng ngự 5 hậu vệ với tất cả các đối thủ ngang cơ kể cả trên sân nhà.

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhEPA
    Image captionTrong năm 2018 HLV Park Hang Seo đã giúp Việt Nam đạt được một số thành tích
    Vậy thì mang ông Park về khác gì thay một ông Miura này bằng một ông Miura khác, hay thực hiện kế hoạch của Miura mà không có Miura.

    Tất nhiên nếu mình mang về người nào mà người đó thành công thì cũng mát mặt, bầu Đức không thể không tỏ ra vui mừng, cũng không thể nói rằng "tôi hơi buồn" trong khi cả nước đang vui thế được.

    Nhưng ông chủ HAGL có vui cũng chỉ được phần nào, vì thực chất ngoài một việc thuần túy thương mại là đem về rồi trả lương, về mặt bóng đá bầu Đức đã thất bại hoàn toàn.

    Nếu không muốn nói rằng với thành công của HLV người Hàn Quốc, triết lý nền tảng của ông về bóng đá đẹp đã bị đẩy đến chỗ chết, từ giờ bóng đá Việt Nam không cần HAGL nữa!

    Ở đây sẽ có người nói ngay rằng chỉ cần bầu Đức mang về thành tích cho nước nhà là được rồi.

    Nhưng nếu chỉ vậy thì ông mất bao nhiêu công sức để thay Miura làm gì, cứ để mặc HLV người Nhật gạt quân HAGL ra, chơi thực dụng rồi đến chu kỳ 10 năm là 2018 với rất nhiều lợi thế thì cũng sẽ vô địch thôi.

    Còn bóng đá đẹp có ý nghĩa gì không?
    [​IMG]Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Để trả lời thì hãy nhớ về một trận đấu được ca ngợi mãi về sau, đó là trận mở màn của Việt Nam tại giải U19 Quốc tế Cup Nutifood tại Hà Nội năm 2014.

    Đối thủ của chúng ta là Úc - đất nước có nền bóng đá phát triển hơn Việt Nam nhiều lần và đội tuyển quốc gia của họ gần ngang ngửa với những đội hàng đầu thế giới.

    U19 Việt Nam với nòng cốt là các cầu thù của HAGL đã chơi sòng phẳng với đối thủ và thắng 1-0 bằng siêu phẩm dắt bóng qua nhiều người của Công Phượng ở cuối trận.

    Dẫu chỉ là một giải trẻ chưa nói lên điều gì nhưng cảm giác thắng được đối thủ lớn hơn mình bằng chính thực lực chứ không phải bằng lối đá mẹo là cảm giác không gì sánh được.

    Khán giả sau trận đấu không chịu ra về, họ hô hào bắt bằng được các cầu thủ đi một vòng quanh sân để được nhìn gần hơn những người làm được một việc mà trước đó không nghĩ sẽ làm được.

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Image captionPha tranh chấp bóng giữa Đoàn Văn Hậu và Martin Steuble của Philippines
    Bóng đá tấn công mang đến cảm xúc, mang đến tình yêu và hơn thế nữa: chứng tỏ đẳng cấp thực sự, vì chỉ có đội mạnh hơn mới dám chơi tấn công.

    Câu lạc bộ HAGL gồm toàn các cầu thủ trẻ thiếu kinh nghiệm và không có ngoại binh chất lượng bị người ta dè bỉu vì thành tích không tốt ở giải Vô địch quốc gia, nhưng họ là đội duy nhất có thể lấy bóng đá để nuôi bóng đá chỉ nhờ vào lối đá xem được.

    Bóng đá đẹp như vậy còn là tiền bạc nữa. Đoạt chức vô địch mà không ai xem thì vô địch để làm gì?

    Trong 4 đội lọt vào bán kết AFF Cup vừa rồi, Việt Nam là đội chơi phòng ngự nhiều nhất.

    Điều thú vị là khi Philippines và Thái Lan phòng ngự một chút đã bị báo chí Việt Nam chê là thực dụng, trong khi đội nhà còn hơn thế thì lại được gọi là khôn ngoan.

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhLINH PHAM
    Đặc biệt nhất có lẽ là Malaysia, HLV Tan Cheng Hoe của nước này là một nhà cầm quân có phẩm chất, kiên định với lối tấn công và kiểm soát bóng.

    Ông thua Việt Nam không phải vì tài cầm quân của ông kém hơn, không phải vì ông mắc bẫy người đồng nghiệp Park Hang Seo, ông thua là vì Malaysia không đủ những cầu thủ có đủ tố chất kỹ thuật để thực hiện lối chơi ấy một cách tốt nhất - đặc biệt ở vị trí tiền vệ sáng tạo.

    Vì thế Malaysia cầm bóng nhiều, nhưng rốt cuộc cũng chỉ để ra cánh rồi tạt vào.

    Thật đáng tiếc, một suy nghĩ vui: giá Malaysia được đổi lấy vài cầu thủ trên băng ghế dự bị của Việt Nam để Việt Nam phòng ngự cứ phòng ngự (mà không hề ảnh hưởng đến sức mạnh) còn Malaysia cứ tấn công thì trận đấu đã có nét, đã đáng xem hơn rất nhiều.

    Quay trở lại với bầu Đức, tất nhiên ông cũng trả lời một cách rất rộng rãi rằng không nhất thiết phải có quân của HAGL đá chính, nhưng thật ra đây là điều bất đắc dĩ, ông bắt buộc phải hy sinh các cầu thủ con cưng đổi lấy thành tích để không bị coi là người thất bại trong quyết định thuê ông Park.

    Nếu muốn quay về với triết lý bóng đá của mình, chắc chắn ông chủ HAGL phải chờ đợi chu kỳ 10 năm qua đi để người Việt không còn coi những quyết định của HLV người Hàn là phép màu cái đã.
  8. hoa_khanh

    hoa_khanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/11/2003
    Bài viết:
    7.682
    Đã được thích:
    7.186
    Bài 2: HLV Park không hề nâng tầm bóng đá Việt Nam
    (đăng từ tháng 11, trước khi AFF khởi tranh)


    Trong năm 2018 HLV Park Hang Seo đã giúp Việt Nam đạt được một số thành tích khiến cho người hâm mộ nghĩ rằng bóng đá nước nhà đã ở một đẳng cấp khác. Điều này đúng hay sai?

    Nhờ cảm xúc
    Giải đấu mang lại cơn sốt bóng đá ở Việt Nam đầu năm nay là giải U23 châu Á. Thực chất người Việt không coi trọng giải này, bằng chứng là trước trận Tứ kết, không nhiều người quan tâm đến nó. Nếu là một giải thật sự quan trọng thì người ta phải chú ý ngay từ đầu, là World Cup chẳng hạn, hay AFF Cup cho dễ hình dung, chưa biết thắng thua, các trận có đội nhà đều được tất cả mọi người theo dõi.

    Thực tế là ngay từ vòng bảng Việt Nam đã có một trận thắng nhưng có gây nên cơn sốt nào đâu, ngay cả khi lần đầu tiên lọt vào tứ kết cũng chưa gây sốt. Cơn sốt chỉ xuất hiện sau cuộc lội ngược dòng trước Iraq, đặc biệt là nhờ 2 bàn thắng cảm xúc của Hà Đức Chinh và Phan Văn Đức

    Đội U19 do HLV Hoàng Anh Tuấn trước đây từng lọt vào tới cả vòng chung kết U20 Thế giới năm 2017, các cấp độ của đội tuyển quốc gia chưa từng đạt được thành tích này - tức là được tham dự giải đấu tầm thế giới, vậy mà có cơn sốt nào đâu. Đơn giản là vì trong cả quá trình thi đấu, đội bóng ấy không có trận đấu nào có thể gọi là cảm xúc để đọng lại một ấn tượng sâu sắc.

    Bàn thắng của Phan Văn Đức và Hà Đức Chinh có thể làm cả những người điềm tĩnh nhất cũng không thể kìm nén được, điều đấy là có thật. Và khi sung sướng, người ta được quyền ăn mừng, nhưng lấy đó để ăn mừng cho một trận thắng thì được, chứ nói nền bóng đá Việt Nam đã sang trang thì lại là một chuyện khác.

    Chỉ là bóng đá trẻ
    Bóng đá trẻ vẫn chỉ là bóng đá trẻ. Nói về sự thành công của bóng đá trẻ, thành công nhất phải kể đến lứa U19 mà Hoàng Anh Gia Lai là nòng cốt. Lứa bao gồm những Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường này từng thắng U19 Úc đến 5-1 bằng lối đá tấn công - tức là thắng bằng đẳng cấp thực sự. Khi đó Công Phượng có thể một mình dắt bóng qua nhiều cầu thủ Úc, nhưng chỉ vài năm sau, ở cấp độ U23, Công Phượng không thể làm được việc tương tự với dù chỉ một cầu thủ Úc. Nếu đến cấp độ đội tuyển quốc gia, sự khác biệt còn lớn hơn nữa.

    Chúng ta không phải là không biết đến điều này, bằng chứng là sự ít quan tâm đến giải đấu như đã nói ở trên, chẳng qua là cố lờ đi đấy thôi.

    Nhờ điểm thích hợp
    [​IMG]Bản quyền hình ảnhXINHUA
    Image captionU23 ăn mừng sau trận thắng Qatar
    Ông Park Hang Seo đến Việt Nam rất đúng thời điểm, đó là khi đội bóng chơi tấn công của HLV Hữu Thắng vừa mới thất bại về thành tích, chính vì thế người ta sẵn sàng chấp nhận một lối đá thực dụng để có thành tích thay vì đẹp mắt.

    HLV người Nhật Miura không được như thế, ông này đến vào đúng lúc lứa U19 của Hoàng Anh Gia Lai đang nổi như cồn với lối ban bật đẹp mắt nên người hâm mộ Việt không chịu nổi lối phòng ngự của ông dù thực tế là thành tích đội của ông không tồi.

    Một lý do nữa khiến HLV Miura thất bại là ông không thể gạt bỏ cảm tình cá nhân dẫn đến việc loại các cầu thủ Hoàng Anh Gia Lai khiến đội bóng mất tính đa dạng và mất đi cảm tình của người hâm mộ.

    Park Hang Seo là người Hàn Quốc - nơi các đội bóng chơi thục dụng thiên về sức mạnh, triết lý này cũng không khác mấy so với ông Miura, nhưng ông Park lại là người mà bầu Đức của Hoàng Anh Gia Lai đưa về, nên dù muốn hay không thì cũng phải gọi những cầu thủ của Hoàng Anh Gia Lai lên tuyển. Nếu ở vị trí và thời điểm của ông Miura (tức là không phải người của bầu Đức), rất có thể HLV người Hàn Quốc sẽ chuộng những cầu thủ có thể lực tốt để chơi bóng như kiểu Hàn. Cũng có nghĩa đội hình của ông Park chưa hẳn đến từ ưa thích chiến thuật của ông, mà đến từ thời điểm, từ vị trí mà từ đó ông bắt đầu làm việc ở Việt Nam.

    Ông Park được khen ngợi nhiều nhất ở việc thay người, gần như ai vào sân chơi cũng hay dù trước đấy chỉ là những cầu thủ vô danh. Việc có được những phương án để thay thế là điều bất kỳ HLV nào cũng muốn, nhưng không phải ai cũng có được. Ví dụ tiền vệ Phan Văn Đức - phát hiện mới từ giải U23 châu Á, nếu nói HLV Hữu Thắng là người có tư tưởng cục bộ địa phương thì chẳng có lý do gì mà ông không trọng dụng Phan Văn Đức - một người Nghệ An, nhưng thời điểm Hữu Thắng còn làm HLV thì cầu thủ trẻ này còn chưa được phát hiện. Khác biệt ở đây là tính thời điểm.

    Bóng đá VN: Ngái ngủ với giấc mơ kê vàng

    Bóng đá VN: HLV Park Hang-seo ra mắt mờ nhạt?

    Thế hệ Quang Hải cần chuẩn bị cho World Cup 2026?

    Cách chiến thắng
    https://ichef.bbci.co.uk/news/624/cpsprodpb/8995/production/_104212253_150602135320_vietnam_miura_coach_640x360_getty_nocre***-1.jpgBản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Image captionHLV Nhật Bản chia tay Tuyển Việt Nam hồi 2016 sau một thời gian cầm quân.
    Ông Miura bị chỉ trích rất nhiều vì lối chơi bóng dài, bóng bổng trong khi cầu thủ Việt Nam nhỏ con, "đá như thế khác gì biếu bóng cho đối thủ". Chỉ trích ấy là đúng, nhưng vấn đề là ông Park Hang Seo cũng dùng nhiều lối chơi ấy. Rất nhiều bán thắng của Việt Nam đến từ những pha bóng bổng mà về lý thuyết là gần như không có khả năng thành công trước những đối thủ cao to.

    Cả 3 bàn trong trận đấu kỳ diệu nhất của U23 Việt Nam trước Iraq thực chất đều xuất phát từ bóng bổng. Bàn thắng cảm xúc của Phan Văn Đức là từ tình huống tạt bóng đơn giản vào trong mà thủ môn Irag bất ngờ bắt hụt bóng, bàn ghi bằng đầu của Hà Đức Chinh sau đó cũng từ pha đá phạt góc của Xuân Trường, bàn đầu tiên của Công Phượng cũng thế.

    Cả giải U23 châu Á, VN ghi được 8 bàn thì có đến 4 bàn đến từ tình huống bóng bổng - tức là một nửa số bàn thắng, một tỷ suất quá khủng khiếp đối với một đội bóng nhỏ con. Điều này rất khó để lặp lại trong một giải đấu khác.

    Những sai lầm không bị trả giá
    Cũng như những đội bóng khác, hay cũng như đội Việt Nam ở những thời điểm khác, U23 Việt Nam cũng mắc nhiều sai lầm, tiêu biểu trong số đó là pha chọn điểm rơi không chính xác của thủ môn Bùi Tiến Dũng ở trận cuối cùng của vòng bảng gặp Syria, chỉ cần pha bóng đó dẫn đến bàn thua, Việt Nam đã bị loại và Bùi Tiến Dũng đã trở thành tội đồ chứ không phải người hùng sau giải đấu.

    [​IMG]Bản quyền hình ảnhALAMY
    Image captionSidikov Javokhir (Uzbekistan) và Nguyễn Tiến Dụng trong một pha tranh bóng tại trận chung kết U23 hôm 27/1/2018
    Sự khác biệt về đội bóng của ông Park là những sai lầm của các cầu thủ không những không phải trả giá mà ngược lại: đối thủ mắc sai lầm rất nhiều. Điều này ngược lại với Hữu Thắng: Ở Sea Games 2017, Việt Nam đá khá tốt, nhưng bị loại chủ yếu vì sai lầm của thủ môn Phí Minh Long. Trước đó là trận bán kết lượt về trên sân nhà với Indonesia ở AFF Cup 2016, Việt Nam cũng chơi không tồi, nhưng sai lầm của Đình Đồng cùng thẻ đỏ quá nặng tay của trọng tài đối với thủ môn Nguyên Mạnh đã phá đi tất cả.

    Hữu Thắng tất nhiên có sai lầm, nhưng đội của ông này không được hưởng lợi từ sai lầm của đối thủ, đối thủ của ông này không bỏ lỡ những cơ hội khó tin như U23 Syria đã bỏ lỡ trong trận cuối cùng của vòng bảng U23 châu Á trước Việt Nam của Park Hang Seo.

    Đội của Hữu Thắng làm gì hưởng nấy, các bàn thắng phần lớn đều từ những pha phối hợp, dàn xếp rõ ràng. U23 của Park Hang Seo ghi được 8 bàn thì có đến 5 bàn từ các pha bóng lập bập của đối phương rồi bất ngờ bóng đến chân cầu thủ Việt Nam. Nếu nói rằng may mắn chỉ đến với những đội biết tạo ra nhiều cơ hội thì càng không đúng trong trường hợp này, đội của ông Park tạo được rất ít cơ hội.

    Không thể gọi là đẳng cấp
    [​IMG]Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGES
    Image captionCổ động viên ở TP HCM theo dõi trận chung kết U23 hôm 27/1 trên màn hình cỡ lớn
    Đội bóng nào thì cũng chỉ có chu kỳ thành công nhất định, thành công rồi cũng sẽ thất bại, nhưng sự khác biệt ở chỗ thời kỳ thành công ấy kéo dài bao lâu. Leicester vô địch giải ngoại hạng Anh một mùa, nhưng điều đó không thể khiến họ trở thành đội bóng lớn. Việt Nam có thể đánh bại Thái Lan 1 lần trong 10 năm, điều này cũng không thể khiến Việt Nam trở thành đội bóng đẳng cấp hơn Thái Lan.

    Sự khác biệt còn đến ở lối chơi. Lối phòng ngự phản công thực dụng của Leicester có thể giúp họ thành công một lần, hay Hy Lạp vô địch Euro 2004 cũng thế, nhưng khó có lần thứ hai. Việt Nam vào chung kết U23 châu Á bằng lối chơi còn thực dụng hơn thế, phòng ngự chờ đợi thời cơ hơn thế, và tất nhiên còn khó để lặp lại hơn thế.

    Sự tẻ nhạt nhàm chán trong lối chơi ở đội bóng của ông Park không kém gì Miura, có khi còn hơn. Trận tranh hạng Ba tại ASIAD với U.A.E mới đây có thể làm ngủ gật ngay kể cả đối với người không bao giờ ngủ trưa.

    Lối chơi tấn công hay kiểm soát bóng không đảm bảo chiến thắng trong một giải đấu hay một trận đấu cụ thể, nhưng lối chơi ấy bền hơn qua nhiều năm, đảm bảo kết quả tương đối đồng đều trong một thời gian dài, và đấy mới là cách chơi của một đội bóng lớn, của một đội đẳng cấp.

    Ở đây không nói Việt Nam phải chơi tấn công trước các đội bóng lớn. Yếu thì phải chơi theo cách của đội yếu. Chiến thắng trước đội mạnh hơn làm chúng ta sung sướng, điều ấy không có gì sai, nhưng không thể gắn nó với đẳng cấp.

    Chất lượng cầu thủ Việt Nam hiện nay không hề được nâng cao, giải Vô địch quốc gia có chất lượng thấp đến mức ngay người Việt cũng không quan tâm ai là đội vô địch, và vì thế không thể đòi hỏi đội tuyển quốc gia phải có lối đá chất lượng được.

    Park Hang Seo là HLV nước ngoài của một đội tuyển quốc gia, nhiệm vụ của ông là đưa đội bóng ấy đến chiến thắng, và ông ấy đã hoàn thành tốt nhiệm vụ. Ông Park không phải chịu trách nhiệm cho sự phát triển của một nền bóng đá, không thể làm thay nhiệm vụ của Liên đoàn bóng đá ở quốc gia đó được.

    Bóng đá Việt Nam cứ 10 năm lại có ngày hội bóng đá 1 lần, đó là các năm 1998, 2008, lần này là 2018. AFF Cup hôm nay sẽ được khai mạc và năm 2018 vẫn chưa kết thúc, biết đâu bằng lối chơi phòng ngự chúng ta sẽ lại vô địch thêm một lần nữa, nhưng dù thế cũng đừng nghĩ rằng đó là sự nâng tầm của bóng đá Việt Nam.
    --- Gộp bài viết: 21/12/2018, Bài cũ từ: 21/12/2018 ---
    Tác giả 2 bài này ghi trên BBC là:
    Long Ba
    Gửi tới BBC từ Hà Nội
  9. thansau_72

    thansau_72 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/03/2014
    Bài viết:
    4.154
    Đã được thích:
    4.810
    Thắng làm vua thua làm giặc, vậy thôi. Lão Đức thua canh bạc SG thì bị mất ảnh hưởng ở đội tuyển là chuyện bình thường không có gì lạ. Ông Park đang thắng, có thành tích thì ông ta đang đúng, đến lúc nào thất bại thì ông ấy cũng phải ra đi như bao HLV khác. Và cho đến lúc ông Park thua thì ông ta hoàn toàn đủ lý do để chọn nhân sự theo ý mình.
    Lão Đức nên tập trung mà lo cho HAGL ở V-league, cứ đá tốt, thành tích tốt đi rồi sẽ có dư luận tự đặt dấu hỏi sao không đá theo kiểu HAGL, rồi sẽ đến lúc HAGL làm chủ chốt ở đội tuyển. Sân si đấu đá trên tuyển, đặt ông này ông kia lên làm gì. Tài trợ tiền thuê ông Park, lúc đầu thì chúng nó bảo là thao túng đội tuyển, lúc thành công thì nó bảo là trách nhiệm trả tiền thuê HLV là tất nhiên, công của Hà Nội, bưng bê chè nước đủ kiểu. Có được cái tiếng gì đâu ngoài tốn tiền. Khôn như Hiển TnT nó có làm những việc như thế đâu vẫn đầy đứa tung hô.
    HoangLam17 thích bài này.
  10. halosun

    halosun Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    18.942
    Đã được thích:
    17.451
    lối chơi bóng ngắn phản công nhanh của ô Park khá giống ô Tồ lúc trc vấn đề là ô Park có đc nhân sự theo e là còn tốt hơn ô Tồ nên hiệu quả trong lối chơi có phần nhỉnh hơn, các cầu thủ HAGL vẫn là các các nhân tố quan trọng trong đội tuyển, cái hay của ô Park là kết hợp rất tốt các cầu thủ Hà Nội và HAGL không gây hiềm khích hay trục trặc nội bộ.

    Dù sao ô Park vẫn là 1 người rất mới ở VN và ta cũng chưa đánh giá đc hết, như ô Tồ ở VN 10 năm và cúôi gđ ở VN ô Tồ cũng có những quyết định mà nhiều ae trên đây cũng không ủng hộ như việc gọi lại siu trung vệ Huy Hoàng

Chia sẻ trang này