1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.742
    Đã được thích:
    10.143
    Hồi bộ thông tin cũng về làm phó ban tư tưởng cả năm ấy chứ.

    Mà xử lý hết thì người đâu mà làm lãnh đạo.
    Lenam098 thích bài này.
  2. Hector_S

    Hector_S Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    612
    Vậy là lãnh đạo toàn là "sâu". Thật, càng ngày e càng thấy độ mù quáng của các bác.
    Các bác cứ gọi e là "thằng ph.ản động" cũng đc.
    karate_hn thích bài này.
  3. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.742
    Đã được thích:
    10.143
    Mình thì cũng hy vọng 'thằng ph.ản động' Hector có thể duy trì được lý tưởng ghét ác như thù, đặt lợi ích của nhân dân, của đất nước lên đầu. Đấu tranh là một hình thức của vận động, có vận động thì sẽ có phát triển thay đổi. Biết đâu sẽ tốt hơn. 'Thằng ph.ản động' Hector muốn đấu tranh thì mình cũng sẽ không khuyên can làm gì. Chỉ lưu ý là nếu động chạm đến lợi ích 'người khác' thì người ta sẽ phản ứng lại. Nếu 'người khác' mà đông hơn, mà dữ hơn thì Hector coi chừng bị bật ra khỏi xã hội đấy.

    Đối với mình thì đời không phải chỉ đen và trắng. Đúng sai còn phải tuỳ góc nhìn, tuỳ mức độ. Thằng ăn cắp về để nuôi mẹ già, con thơ thì xử khác với thằng ăn cắp để hút chích. Rút ít dầu thừa trong xe ra để đổi vài con khô mực cho anh em cải thiện bữa nhậu thì cũng là trộm cắp tài sản XHCN. Lâu ngày, nhiều xe thì cũng tiền triệu chứ không ít. Xử lý bằng cách bỏ tù, để cho công bằng như bọn kê khống số lượng để bòn rút tài sản đất nước về cho vợ con phè phỡn ?

    Chuyện thành ủy HCM mình không nắm. Nhưng mình từng gặp, và mình tin đồng chí bí thư là người có nguyên tắc. Mình tin tưởng là không có chuyện bao che.
  4. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.742
    Đã được thích:
    10.143
    Vậy là Hương phải ở tù một tháng. Tháng năm về nước.

    'Chạy án' kiểu này tuy được việc, nhưng vẫn hơi mất mặt một chút. Bọn Indo thì được miễn truy tố, cho về nước sớm. Dân ta thì phải nhận tội ngộ sát, và được khoan hồng để sớm về nước. Tuy được cái tiếng lo cho dân, không để dân chịu khổ. Nhưng vẫn chưa được cái miếng, chưa đòi được sự tôn trọng và đối xử công bằng trong trường hợp này.
  5. congtubl

    congtubl Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    5.067
    Đã được thích:
    2.540
    Cho ở tù 2 năm là hợp lý rồi chứ có phải 1 ngày đâu cụ Hoàng.
    Cụ xem bao lâu nữa thì TQ hấp thị tứ của Phi đang đóng, thấy nó ồ ạc đưa dân quân ra quấy nhiễu cô lập Phi
  6. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.742
    Đã được thích:
    10.143
    Chuyện biển đông thì TQ sẽ không dám tấn công một vị trí quân sự của Philippines vì tàu Mỹ vẫn còn lảng vảng trong khu vực và hiệp ước Mỹ-Phi vẫn còn hiệu lực. TQ sẽ tiếp tục duy trì lực lượng 'dân sự' trong khu vực để ngăn cản Phi cải tạo nâng cấp đảo và các bãi chìm. Sẵn tiện đã lấn được như bây giờ thì TQ nó sẽ cố làm khó dễ việc tiếp tế, gây áp lực cho lực lượng đồn trú của Phi.

    TQ cầu may. Biết đâu họ Đu chết nhát hoảng quá, ra lệnh cho lính Phi rút bỏ khỏi đảo thị tứ để tránh 'chiến tranh' với TQ.

    Họ Đu ấy chống ma túy, bắn giết dân đen không tất sắt trong nước thì anh hùng lắm. Đụng phải bọn ăn cướp có vũ trang thì cụp đuôi như cún. Năm ngoái bảo thôi, cứ để TQ muốn làm gì thì làm, cản không được thì cản làm chi.

  7. Hector_S

    Hector_S Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    1.261
    Đã được thích:
    612
    Trước khi COC được ký kết thì nên chăng chúng ta im lặng cho Tàu chiếm đóng hoặc kiểm soát thêm 1 số đảo ở Trường Sa, bù lại Tàu phải trao trả 1 số đảo tương ứng ở Hoàng Sa.
  8. matcua1

    matcua1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2016
    Bài viết:
    628
    Đã được thích:
    607
    Lão nói như đang mơ ngủ vậy?
  9. aduaatong

    aduaatong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2007
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    7
    Ông này đang sảng hả
  10. tdbang

    tdbang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/05/2009
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    465
    Mình vừa đọc được bài này trên mạng. Tuy đăng đã lâu nhưng mình thấy hay quá nên post lại ở đây cho mọi người cùng đọc nhé.

    Tướng Lưu Á Châu nói về niềm tin và đạo đức


    Nguồn: http://nghiencuuquocte.org/2019/04/01/tuong-luu-a-chau-noi-ve-niem-tin-va-dao-duc/


    Lược dịch và ghi chú: Nguyễn Hải Hoành


    Lời giới thiệu: Dưới đây là phần lược dịch bài nói ngày 11/09/2002 của Lưu Á Châu – hồi đó là Thiếu tướng không quân, Chính uỷ bộ đội không quân Quân khu Thành Đô Trung Quốc, trước các cán bộ quân đội cấp tiểu đoàn trở lên tại căn cứ không quân Côn Minh, Vân Nam. Lưu Á Châu từng là giáo sư thỉnh giảng của ĐH Stanford Mỹ. Ông đồng thời là một nhà văn có tiếng, chủ nhân một số giải thưởng văn học.


    Người phê phán văn hoá Trung Hoa

    Trong quá khứ, tôi trước tiên là người kế thừa văn hoá Trung Hoa, sau đó mới là người phê phán văn hoá Trung Hoa. Hiện nay tôi trước tiên là người phê phán văn hoá Trung Hoa sau đó mới là người kế thừa.


    Lịch sử phương Tây là một bộ sử sửa cái xấu, cái sai thành cái tốt, cái đúng. Lịch sử Trung Quốc thì là một bộ sử sửa cái tốt cái đúng thành cái xấu cái sai. Thời cổ, phương Tây cái gì cũng cấm, chỉ có điều không cấm bản năng con người. Trung Quốc cái gì cũng không cấm, riêng bản năng thì cấm.


    Người phương Tây dám thể hiện bản thân, tức thể hiện tư tưởng mình và còn dám phô bầy thân xác loã lồ của mình. Trung Quốc chỉ biết mặc quần áo, mặc quần áo cho tư tưởng. Mặc bao giờ cũng dễ hơn cởi. Phương Tây đả kích mặt đen tối của mình, cho nên tìm được ánh sáng, tư tưởng của họ đang bay bổng. Chúng ta ca ngợi sự sáng sủa của mình, kết quả đem lại bóng tối nghìn năm.


    Trung Quốc không có nhà tư tưởng, chỉ có nhà mưu lược. Hegel từng nói: “Trung Quốc không có triết học.” Tôi cho rằng mấy nghìn năm nay Trung Quốc chưa sản sinh được nhà tư tưởng nào. Nhà tư tưởng tôi nói là những người như Hegel, Socrates, Plato, những nhà tư tưởng ấy có cống hiến to lớn đối với tiến trình văn minh nhân loại. Lão Đan [tức Lão Tử – ND], bạn nói ông ấy là nhà tư tưởng phải không?


    Chỉ dựa vào “Đạo đức kinh” 5.000 chữ mà có thể làm nhà tư tưởng ư? Đấy là chưa nói “Đạo đức kinh” của ông có vấn đề.


    Khổng Tử có thể coi là nhà tư tưởng chăng? Thế hệ chúng ta xem xét ông thế nào? Tác phẩm của ông bị xem xét ra sao? Tác phẩm của ông chưa từng cung cấp cho nội tâm người Trung Quốc một hệ thống giá trị có thể đối kháng quyền lực thế tục. Cái mà ông cung cấp là tất cả xoay xung quanh quyền lực.


    Nếu Nho học là một tôn giáo thì đó là một tôn giáo rởm; nếu là tín ngưỡng thì là tín ngưỡng rởm; nếu là triết học thì đó là triết học của xã hội quan trường hoá. Xét trên ý nghĩa này thì Nho học có tội với người Trung Quốc.


    Trung Quốc không thể có nhà tư tưởng, chỉ có nhà mưu lược. Xã hội Trung Quốc là xã hội binh pháp, dân tộc ta chỉ tôn sùng nhà mưu lược. Một Gia Cát Lượng chẳng mấy thành công về sự nghiệp lại được người ta kỷ niệm nhiều lần. Ông ấy bụng dạ kém khoáng đạt, cách dùng người cũng chưa thích hợp.


    Có tư liệu cho thấy ông ta còn là kẻ lộng quyền. Nhưng chính con người như thế lại được nâng lên tầm cao phát sợ. Đây cũng là một phác hoạ tâm hồn dân tộc ta. Dưới hình thái xã hội như thế có ba loại hành vi thịnh hành ở Trung Quốc.


    Ba loại hành vi thịnh hành tại Trung Quốc

    1.Thuật nguỵ biện. Con trai tôi năm nay thi vào khoa báo chí một trường đại học. Khoa này là một trong những khoa báo chí tốt nhất Trung Quốc. Tôi bảo nó: Đưa giáo trình cho bố xem. Đọc xong tôi bảo thứ này không đáng đọc. Trong giáo trình có một suy đoán như sau: Trung Quốc phát minh ra thuốc nổ; thuốc nổ truyền tới châu Âu đã phá tan dinh luỹ phong kiến của châu Âu. Thật nực cười. Thuốc nổ anh phát minh ra phá tan dinh luỹ phong kiến của người ta, thế sao dinh luỹ của chính anh lại không bị phá vỡ? Ngược lại còn vững chắc hơn?


    Tại Đại học Quốc phòng Trung Quốc, khi thảo luận vấn đề Đài Loan có một quan điểm được nhiều người tán đồng như sau: Đài Loan như một cái ổ khoá. Nếu không giải quyết được vấn đề Đài Loan thì ổ khoá ấy sẽ khoá chặt cánh cổng lớn của Trung Quốc, Trung Quốc sẽ không có lối ra biển cả. Đó là sự nguỵ biện. Tây Ban Nha sau khi trở thành cường quốc biển, đâu có thể ngăn cản anh hàng xóm Bồ Đào Nha cũng trở thành cường quốc biển. Eo biển Dover của Pháp cách nước Anh có 28 hải lý, Anh Quốc có thể ngăn cản Pháp trở thành cường quốc biển không?


    Trung Quốc mất biển, chủ yếu là do tầng lớp thống trị Trung Quốc nhiều đời chưa có quan điểm Quyền lực biển.


    Có lẽ mọi người chưa chú ý tới chuyện một số hội Phật Giáo, Đạo giáo thường đứng ra chủ trì việc phê phán một số đoàn thể mê tín phong kiến, các vị đạo trưởng ung dung nói năng, phê phán người ta là mê tín phong kiến. Tôi muốn cười thầm nhưng lại không nhịn được cười thành tiếng. Bảo người ta là mê tín phong kiến, lẽ nào ông là duy vật chăng? Chẳng phải cũng là mê tín đó sao?


    2. Đối ngoại lôi kéo vỗ về, đối nội tàn nhẫn. Văn minh châu Âu và văn minh Trung Quốc hầu như đồng thời cất bước nhưng châu Âu hình thành nhiều quốc gia nhỏ, Trung Quốc hình thành một đại đế quốc thống nhất. Nói tới chuyện này chúng ta thường hí hửng phấn khởi. Thực ra châu Âu hình thành nhiều quốc gia như thế chính là một dạng thể hiện tư tưởng tự do của họ. Tuy hình thành nhiều quốc gia như vậy nhưng bao nhiêu thứ có liên quan đến văn minh nhân loại chính là sinh ra từ các tiểu quốc chia tách ra ấy.


    Còn chúng ta đã làm được gì cho văn minh thế giới? Có thể khẳng định, thống nhất giang sơn có mối quan hệ tất nhiên nào đó với tư tưởng thống nhất. Xã hội mưu lược là xã hội hướng nội.


    Tôi từng nghiên cứu kỹ sự khác biệt giữa Trung Quốc với Mỹ. Trên mặt công việc quốc tế, về cơ bản Trung Quốc mềm mỏng, còn trên mặt công việc trong nước thì cứng rắn. Nước Mỹ ngược lại, họ rắn trên mặt công việc quốc tế, mềm trên mặt công việc trong nước. Chẳng còn nhớ trong một cuốn sách nào đấy tôi có đề cập vấn đề này, có lẽ là cuốn Đánh giá nguy hiểm tác chiến với Đài Loan, và kết luận: Chuyện này là do sự khác biệt văn hoá quyết định.


    Văn hoá Trung Quốc có tính khép kín, kín đáo, hướng nội. Văn hoá Mỹ thì cởi mở, hướng ngoại. Tư tưởng đại nhất thống cũng là tư tưởng kiểu hướng nội. Điều đó giải thích vì sao trước bọn xâm lược nước ngoài thì chúng ta là bầy cừu, trước đồng bào mình thì chúng ta là lang sói. Ngót trăm lính Nhật là đủ để áp giải 50 nghìn tù bình quân Quốc Dân Đảng đến Yến Tử Cơ [một địa danh thuộc tỉnh Giang Tô – ND] xử bắn. Chưa nói đến chống lại, các tù binh này chẳng có cả tới dũng khí bỏ chạy nữa kia.


    3. Hành vi thô bỉ. Sự thô bỉ về tinh thần ắt đem lại sự thô bỉ trong hành vi. Sự cao quý tinh thần ắt sẽ đem lại sự cao quý trong hành vi. Khoảng hai chục năm trước khu phố nhà tôi có xảy ra chuyện như sau: Một đôi vợ chồng li dị, ông chồng dẫn cô bồ mới về nhà, hai vợ chồng cãi nhau. Bà vợ chạy lên gác trên muốn nhảy lầu. Rất nhiều người xúm lại xem. Có kẻ vì hí hửng khi thấy người khác gặp tai nạn mà hét to: “Nhảy đi, nhảy đi!” Về sau cảnh sát đến cứu được bà kia xuống, những người xem thậm chí còn cảm thấy tiếc rẻ.


    Tôi thở dài một cái rồi về nhà, mở ti-vi xem. Đúng lúc ấy trên ti-vi đang chiếu bộ phim kể về một chuyện có thật xảy ra ở châu Âu. Chuyện như sau: Một nước nào đó, nhớ mang máng là Hungary thì phải, 70 năm trước có một anh thợ mỏ trẻ sắp cưới vợ. Trong lần cuối cùng xuống giếng mỏ trước ngày cưới thì mỏ xảy ra sụt lở, anh thợ kia mãi mãi không thể trở về. Cô dâu không thể tin rằng người yêu của mình có thể bỏ cô mà đi, cứ thế đằng đẵng chờ 70 năm trời.


    Cách đây ít lâu người ta sửa lại hầm mỏ, phát hiện thấy trong vũng nước đọng ở chỗ sâu có một xác người. Đó chính là chàng rể- thợ mỏ nọ bị vùi dưới giếng 70 năm trước. Vì dưới ấy không có không khí, xác lại ngâm trong nước có khoáng chất nên người ấy trông vẫn trẻ như lúc chết. Cô dâu thì đã là bà lão tóc bạc phơ.


    Bà cụ ôm lấy người yêu khóc nức nở. Bà quyết định tiếp tục làm lễ cưới của họ. Cảnh này thật quá xúc động: Cô dâu 80 tuổi mặc áo cưới trang trọng một màu trắng như tuyết. Tóc cũng trắng như tuyết. Người yêu của bà thì vẫn trẻ như xưa, mắt nhắm nghiền nằm trên cỗ xe ngựa. Hôn lễ và tang lễ đồng thời tiến hành. Bao nhiêu người rơi lệ.

    (còn tiếp)

Chia sẻ trang này