1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi FUTURE_HN, 16/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. FUTURE_HN

    FUTURE_HN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    1
    Thơ Hà Nội

    Thấy emnhutianangmuathu có rất nhiều bài thơ hay về HN.FUTURE_HN quyết định lập topic này,cho những bài thơ viết về HN.emnhutianangmuathu chuyển thơ sang đây nhé(Cũng chẳng biết trước đây đã có topic nào cho những bài thơ viết về HN hay chưa)
    HÀ NỘI

    Một tình yêu giành cho Hà Nội
    Hơn cả tình yêu ...sau này em sẽ tặng cho anh
    Là những con đường ...đi mãi thành quen
    Những chiều lang thang bỗng thấy mình quá nhỏ
    Chầm chậm phóng xe,lắng nghe tiếng gió
    Lá rơi nhanh tựa những tiếng thở dài
    Những dòng người vẫn tất tả...ngược xuôi
    Trống rỗng nhớ mong hoá thành đơn độc
    Em biết rằng mình không bao giờ khóc
    Mắt chỉ nhoà đi...những giọt lóng lánh...nước mưa
    Hà Nội trong em...những phút giao mùa
    Là nắng..là mưa...mang lòng về thanh thản
    Những ngày thật buồn...quẩn quanh...Quán....
    Chưa tìm nổi cho mình một khoảng trống riêng....

    Một tình yêu cho những phố cổ rêu phong
    Nhỏ nhỏ nghiêng nghiêng thành ra Hà Nội...phố
    Em vẫn nghe những bài hát,những nỗi lòng...rất lạ
    Là tình yêu của người Hà Nội....
    ...Đi xa...
    ...Tìm đến....
    ....Hay sẽ lại trở về...
    Để nhức lòng...bài hát bỗng tái tê
    Em vẫn tìm ai...một người Hà Nội
    Một người chấp nhận tình yêu...khờ dại
    Nơi ấy là Hà Nội
    Người ấy là người Hà Nội...

    Phải không anh?

    Anh biết đấy...Hà Nội màu xanh
    Xanh của trời mây,...những hàng cây....và gió
    Những hồ nước...lao xao sóng vỗ
    Bình lặng đến lạ kỳ
    Là những nụ cười...Hà Nội thân yêu
    Em gặp...và sẽ không bao giờ quên được
    Anh đấy...em đây...và biết bao người khác
    Một tình yêu chung...xa lạ bỗng hoá gần.
    Có thể có...và cũng có thể không
    Nhưng với em-Hà Nội vẫn sẽ là Hà Nội
    Nơi mà dù một mình trong bóng tối
    Em vẫn luôn tìm được một chỗ dựa...bình yên...




    Nơi ấy là Hà Nội..
    Người ấy là người Hà Nội...



    Được MAGICSTAR sửa chữa / chuyển vào 11:38 ngày 13/08/2003
  2. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    ĐÊM HÀ NỘI

    Một tối sương mù
    Hà Nội trắng trời ...hơi nước
    Ướt sũng trên tóc
    Mỉm cười...nỗi nhớ vu vơ
    Đi qua những con đường
    Thật xa...ngỡ ngàng không hiểu nổi
    Hà Nội bối rối
    Chạnh lòng kẻ lỡ bước đêm nay
    Sông Hồng...buổi tối nhiều mây
    Triền cỏ ven sông yên chìm trong bóng tối
    Những xoáy nước ...hút sâu...
    Những cuộn vòng...chấp chới...
    Người Hà Nội
    Nhìn nhau...chẳng hiểu nổi nghĩ gì...
    Hà Nội...hôm kia...
    Chuông nhà thờ điểm lúc 3 giờ sáng
    Rất vang...rất chậm...
    Vội đi qua sợ gặp...chính mình
    Chẳng biết rồi sẽ nhớ hay quên
    Gió gió...mưa mưa...ký ức là kỷ niệm
    Chợ hoa ngày Tết
    Hà Nội đêm bỗng chợt ồn ào.
    Đêm Hà Nội....có lẽ nào...
    Bài hát rất đau,lắc đầu...không hiểu
    Mãi là quá khứ
    Hà Nội có đêm,như ta vẫn nhớ nhau....
    4of7
  3. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn FUTURE_HN quá. Những bài thơ về HN tôi đã viết, thực ra là trong lúc buồn, tuyệt vọng, và cố tình bóc trần những góc cạnh và ngóch ngách của Hà Nội, chỉ với hy vọng một ngày có ai đó đến mang tình yêu HÀ NỘI đến cho tôi.Tôi xin post lại những bài thơ ấy sang topic này, để nhắn nhủ với bạn bè rằng, hãy tin và hy vọng nhé, hạnh phúc rồi sẽ đến với bạn.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  4. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội trong tôi
    Là những con đường dài đầy bụi
    Đi xe máy không thể nào chịu nổi
    Phát ốm vì bụi khói ô tô
    Hà Nội trong tôi là những bờ hồ
    Dầy kít các đôi yêu nhau không còn nơi nào cho tôi hóng gió
    Hồ Gươm tuy nhỏ
    Cũng là nơi cho bao kẻ xa nhà sống kiếp bơ vơ
    Lang thang giữa phố phường chẳng thể làm thơ
    Bởi những cô hàng rong mặt sạm đi vì nắng
    Chợ người dài dằng dặc
    Những đứa trẻ vật vờ móc túi tại bến xe
    Hà Nội trong tôi là những đêm hè
    Muốn cầm gậy đập tan ô cửa nhỏ
    Ước mình được như ngọn gió
    Bay lên trời ngủ giữa những vì sao
    Ban mai Hà Nội lao xao
    Chợ buổi sáng bên cầu Long Biên nhộn nhịp
    Người nông dân với gánh hàng kĩu kịt
    Rau đổ về thành phố một mầu xanh
    Thôi lại ước ta là ngọn gió lành
    Xua tan đi giọt mồ hôi nặng trĩu
    Trên trán những con người mới ban mai đã vô cùng bận bịu
    Trên những khuôn mặt người hối hả lúc vào ca.
    ********
    Hà Nội trong tôi là những phố dài
    Quán xá lô nhô chỗ thò chỗ thụt
    Đi trên vỉa hè có lần bước hụt
    Các bác làm đường đào xuống lại lấp lên
    Thôi bây giờ hãy thử nhìn lên
    Dây điện loằng ngoằng chẳng ra thể thống
    Ôi những con đường rất dài rất rộng
    Lởm khởm gồ gề như cõi lòng ta
    Hà Nội vẫn còn những hàng cây và con phố nhiều hoa
    Vậy cớ gì lòng ta không có hoa thơm nở
    Chỉ có điều ta chưa mở cửa
    Thôi vẫn chờ một người lạ đến trồng hoa.
    **********
    Hà Nội trong tôi là một con sông
    Nước đen ngòm, gọi là sông Tô Lịch
    Chắc ngày xưa nước cũng xanh như ngọc bích
    Ai đã làm cho sông phải đớn đau?
    Lòng ta không như sông nhưng cúng đang cuộn ngầu
    Những ích kỷ, ghen tuông, và nhìn đời hằn học
    Ta đã sống đầy đam mê khát vọng
    Như sông kia từng chở nặng phù sa
    Ta biết chắc rằng xưa kia bên bờ sông trồng rất nhiều hoa
    Tâm hồn ta gần đây thôi cũng vậy
    Sông Tô Lịch như mọi người đang thấy
    Người ta đang dắp kè, cải tạo lại sông
    Lòng ta vẫn đang mong
    Ai đó đến xoa dịu nỗi đau, xua đi cái nhìn đời hằn học
    Để cây xanh lại mọc
    Toả mát tâm hồn,toả mất cõi lòng ta.
    ********
    Hà Nội trong tôi là những ngõ phố ngoằn ngoèo
    Tìm đến được nhà ai cũng phát mệt
    Đường vào tim em đã bao giờ anh đi hết?
    Cũng chỉ ngoăn ngoèo như Hà Nội cổ thôi
    ******
    Hà Nội trong tôi là những dãy phố dài
    Biển quảng cáo cái to cái nhỏ
    Ban đêm về lập loè xanh đỏ
    Người qua đường chẳng biết có ngắm không
    Từ nhà cao cho đến quãng đường vòng
    Đâu đâu cũng thấy toàn là quảng cáo
    Trên ti vi và trong từng sạp báo
    Quảng cáo len vào từng góc phố nhỏ xinh
    Lại tự ngẫm cho mình
    Không biết có nên treo quảng cáo
    Nào ai muốn mua chút buồn, chút ngông, chút đơn côi hay sầu não
    Khi một mình ta trên phố lang thang.
    Mua đi ta khuyến mại thêm chút nắng váng
    Khi mùa đông mang về nhà sưởi ấm
    Bạn sẽ thấy nỗi buồn ta rất đậm
    Một nỗi buồn đan dệt những đam mê
    **********
    Hà Nội trong tôi là quán nước chè xanh
    Của bà cụ gom tháng năm ngồi bên hè phố
    Gió đi qua nhẹ nhàng như hơi thở
    Phố nắng vàng xao xác lá rơi
    Hà Nội trong tôi là cổng trường học đông người
    Nơi góc tường rêu phong có bác ngồi khâu giầy vải
    Nắng vàng chạy mãi
    Theo gót hài của cô bé nữ sinh
    Hà Nội trong tôi là những sớm bình minh
    Những tiếng rao trong veo tan vào sương trong từng con ngõ nhỏ
    Cả những đêm khuya khi mùa trở gió
    Tiếng rao vẫn ngập ngừng khắc khoải giữa lạnh băng
    Hà Nội trong tôi là những mảnh trăng
    Tan ào nưóc Hồ Tây sóng sánh
    Cô vớt rác trong mùa đông lạnh
    Trả lại cho hồ một mảnh trăng nghiêng
    Hà Nội trong tôi là những mảnh đời riêng
    Có những nỗi niềm không ai tỏ
    Có cả nỗi niềm tôi trong đó
    Ngày từng ngày cuộc sống vẫn đi qua.
    **********
    Phố
    Phố không dành cho những kẻ làm thơ
    Bổi vì phố qúa ồn ào và dòng người vội vã
    Đi giữa phố ta như người xa lạ
    Ngẩn ngơ buồn trước một thoáng heo may
    Thấy gì không hả phố chiều nay
    Những chiếc xe thồ rời nội thành trở về tổ ấm
    Sau một ngày không bình lặng
    Vẫn thấy nụ cười trên môi cô gánh hàng hoa
    Thấy gì không hả phố chiều qua
    Giờ tan tầm từng dòng người ùn tắc
    Sao phố không tự mình thắc mắc
    Giá lòng mình rộng hơn một chút có hay không?
    Những lúc buồn lại đạp xe thong dong
    Ngắm phố và ngắm những con người rất phố
    Những cô quét rác ao xanh
    Những em bé đánh giầy với thân âo mong manh
    Dòng xe vẫn trôi nhanh
    Vẫn tự hỏi sao lòng mình không rộng hơn một chút?
    **********
    Kiến trúc không phải chỉ riêng một ngôi nhà
    Có bức tường và những ô cửa nhỏ
    Kiến trúc còn là không gian trong đó
    Có những con người dưới mái ấm của trở che
    Bởi không gian đâu chỉ là khoảng trống đầu hè
    Mà không gian còn là kỷ niệm
    Những gì đi qua ta luôn hoài niệm
    Để được những gì, ngoài những đớn đau?
    Viết cho Hà nội của một người đến sau
    Viết riêng cho thành phố của tình yêu và nỗi nhớ
    Em đang đi qua lắng nghe từng hơi thở
    Trên những con đường mà anh đã đi qua
    Để Hà Nội sau lưng với những con phố nhạt nhoà
    Em và anh đi xuyên qua hoài niệm
    Vẫn không gian đó nhưng thay bằng kỷ niệm
    Của những con đường mà ta sắp đi qua
    Hà Nội ơi sao chẳng thể rời xa
    Bởi những kỉ niệm thân thương mà ta chưa hề tới...
    *********
    Em thường trở về nhà khi trời đã tối
    Bởi không phải đang đi về tổ ấm của mình
    Mà đang đi về một khoảng trống lặng thinh
    Có bốn bức tường và con mèo nhỏ
    Thành phố thân thương mà anh yêu đó
    Em vân thường qua khi lấp lấnh những ngọn đenf
    Em không thấy hàng cây hay góc phố thân quen
    Chỉ thấy những ngôi nhà và mọi người trong đó
    Ngốc nghếch phải không anh nếu ước mình là cỏ
    Thả hồn mình theo những phiêu du
    Hạnh phúc sẽ tan nhanh như giọt sương mù
    Và không ấm như ngôi nhà có lửa
    Xe buýt đưa em qua từng con phố nhỏ
    Ngắm nhìn phố phường qua cửa kính ô tô
    Giây phút làm thơ, đôi mắt khép hững hờ
    Phút thư giãn sau một ngày bận rộn
    Xe đưa em qua sông Hồng rộng lớn
    Lại thấy mình như nhỏ bé hơn...
    Về muộn như thế này để thấm thía nỗi cô đơn
    Để thấy thật cần cho mình riêng tổ ấm
    Để mai sau mỗi chiều tan tầm sớm
    Vội về nhà nhóm lửa, thắp đenf lên
    **********
    CỎ
    Lúc nào em cũng ước mơ
    Một ngày bình yên được nằm trên cỏ
    Và hôm nay trong buổi chiều lặng gió
    Được gối đầu lên cỏ, bên anh.
    Nhìn mây trắng trôi trong giây phút bồng bềnh
    Anh ngồi quạt cho em lim dim ngủ
    Em nghe thấy bình yên về trú ngụ
    Trên bàn tay anh vuốt lọn tóc mai
    Đâu còn thấy tiếng thời gian thở dài
    Bọn mình đang ở xa Hà Nội
    Em nằm nghe gió sông Hồng thổi
    Như trong bài ca mình đã hát cùng nhau
    Em nằm đây và thấy mọi nõi đau
    Từ cái thưở ngày xưa bỗng nhẹ nhàng tan biến
    Mở mắt thấy nụ cười anh hiển hiện
    Bỗng thấy quanh mình đầy cỏ, đầy hoa
    Em biết rồi một ngày anh sẽ phải đi xa
    Tới Berlin, Maxcơva...hay một nơi nào đó
    Mong anh không bao giờ quên một nơi đầy cỏ
    Có hai người lặng lẽ bên nhau.
    ********
    Điều kỳ lạ
    (Viết trong bách thảo)
    Bách thảo xanh
    Đi bên em bàn tay anh lóng ngóng
    Hết vò đầu bứt tóc
    Lại nhìn em mỉm cười
    Bách thảo ơi
    Mình bên nhau vừa đi vừa hát
    Lá vàng rơi như tiếng nhạc
    Trên lối ta về
    Đi giữa trăm cây như trăm nỗi đam mê
    Tự hỏi sao chúng quấn chặt vào nhau chằng chịt?
    Sao đang giữa đường đời mờ mịt
    Cuộc đời này cho em gặp được anh?
    **********
    Em cầm giỏ nỗi nhớ
    Đi trên phố và rao
    Ai mua nõi nhớ không nào, nhớ đây
    Nỗi nhớ xanh như hàng cây
    Trong vườn bách thảo
    Nỗi nhớ ngọt như mùi bánh táo
    Anh bón cho em trong lúc đói mèm
    Nỗi nhớ dàì như từng đêm
    Nhớ anh mất ngủ
    Nỗi nhớ về trú ngụ trong mắt nhìn đắm đuối thân yêu
    Nỗi nhớ trong như buổi chiều
    Anh vòng tay định bế
    Nhớ ơi sao mà nhớ thế
    Ai mua nỗi nhớ không nào nhớ đây
    Nỗi nhớ xanh như hàng cây?
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  5. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Bởi FUTURE_HN gửi PM mời tham gia topic nên vội chạy về nhà lục đống báo cũ chép vài bài thơ về HN tặng moi nguoi.

    ĐẤT NƯỚC


    (Nguyễn Đình Thi)
    (Chỉ trích đoạn thơ viết về HN,một đoạn thơ kinh điển khó ai có thể quên. Đặc biệt là không gian lung linh một mầu vàng lưu luyến ở hai câu thơ cuối đoạn. Sắc vàng của nắng và lá trên cây, bay bay trong không gian và trải đầy mặt đất.)
    Sáng mát trong như sáng năm xưa
    Gió thổi mùa thu hương cốm mới
    Tôi nhớ những ngày thu đã xa
    Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
    Những phố dài xao xác hơi may
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy?
    ******
    MÙA LÁ ĐỔI MẦU
    (Trần Thị Nhơn)
    Tháng mười về Hà Nội chớm thu sang
    Heo may đầu mùa tràn vào phố nhỏ
    Gió bay đến gõ cửa phòng em ở
    Cơn gió nào cũng nhắc nhở về anh
    Em đi về qua lối ngõ thân quen
    Thấy lá đỏ lung linh trên mái phố
    Mùa thu đấy mùa thu bay trong gió
    Mùa thu xao xác lá trên đầu
    Xao xuyến lòng em khi lá chuyển mầu
    Những chiếc lá phơi mình trên mái ngói
    Có chiếc lá nhẹ rơi trên mặt gối
    Chiếc lá nào cũng nhắc nhở về anh
    Em tiễn anh đi vào mùa lá non
    Chuyến tầu ấy áo xanh mầu bộ đội
    Chuyến tầu ấy cùng anh lên biên giới
    Em quay về ngõ phố một mình em
    Dải đất biên thùy em chưa đến chưa quen
    Nhưng em nhớ vì có anh ở đó
    Rừng biên giới một mầu lá đỏ
    Chiếc lá nào đậu xuống vai anh
    Đã một mùa cây thay lá em xa anh
    Em bỗng muốn được làm chiếc lá
    Mùa thu đến đổi mầu vì thương nhớ
    Rồi theo từng cơn gió đến cùng anh.
    (1950)
    Đây là một bài thơ rất hay, rất tình cảm, sâu lắng mà dịu dàng. Sâu lắng và dịu dàng mùa lá đỏ lúc chớm thu Hà Nội. Tôi thích nhất hai câu thơ ?oCó chiếc lá nhẹ rơi trên mặt gối/chiếc lá nào cũng nhắc nhở về anh.?
    *******
    MỘT NGÀY
    (Nguyễn Thị Kim Thu)
    Vài nét về tác giả:
    Nếu như ta vẫn thường nói, văn tức là người, thì đọc thơ Nguyễn Thi Kim Thu ta thấy thế giới tâm hồn của nữ sĩ này hiện lên khá rõ. Có vẻ như mỗi bài thơ của NTKT đều bám chắc vào một nguồn cơn có thực ở trong đời, ít nhất thì cũng bật lên từ một suy ngẫm một trăn trở vân vi đã hơn một lần trở đi trở lại trong lòng chị. Đa đoan nhưng không mất tỉnh táo, đắm đuối mà không quên bổn phận. Những tình huống dễ gặpnhưng khó tả trong cuộc đời ấy được NTKT diễn đạt bằng câu chữ nhìn chung là chính xác và chặt, ít khoa trương. Bài ?oMột ngày? là ví dụ về giọng thơ này. Cảnh và tình quyện vào nhau,chuyênr hòa sang nhau, tất cả chỉ nhằm diễn đạt một khoảnh khắc có thật trong hồn người.
    Tháp Rùa trầm mặc soi gương
    Đường khuya
    Hoa sữa im hương
    một mình
    Phố dài hun hút lặng thinh
    Không gian khép lại vô tình đâu đây
    Tây Hồ dăm lượn sóng đầy
    Monh manh chút gió heo may lạc mùa
    Chợ trời thưa thớt bán mua
    Thinh không nhợt nhạt nắng đùa vô duyên
    Giọt buồn lễnh loãng cay men
    Bơ vơ không chốn thân quen giữa đời
    Lang thang côi cút nụ cười
    Lao xao bóng lá chiều vời vợi xanh
    Một ngày
    đằng đẵng
    vắng tanh
    Bâng khuâng
    Hà Nội không anh
    một ngày?
    (Rút từ tập ?oBông hồng không gai? NXB văn học 1997)
    *******
    BÊN MAI VÀNG
    (Phi Tuyết Ba)
    Phi Tuyết Ba là một nhà thơ nữ nổi tiếng có nhiều bài thơ được phổ nhạc. Mỗi khi nhắc đến Phi Tuyết ba người ta hay nhắc tới câu thơ ?oSao anh lại ngỏ lời/Vào một đêm trăng khuyết/Để bây giờ thầm tiếc/Một vầng trăng chưa tròn.? Trong buổi học tin học đầu tiên ở trường chị bạn ngồi cạnh thì thầm ?oCô này là nhà thơ Phi Tuyết Ba đấy?. Thì ra cô là giáo viên tin dạy môn tin học ở trường tôi, ngạc nhiên quá. Nhưng ở trường trông cô không giống một nữ sĩ mỏng manh, lãng mạn chút nào cả, cô là một cô giáo tin học nghiêm khắc.
    Dưới đây là bài thơ gần đây của cô
    Anh thương em-mùa đông Hà Nội
    Rét tê lòng sưởi chiếc lá bàng khô
    Anh thầm giục cây mai vàng nở sớm
    Gửi cho em sắc nắng mong chờ
    Ôi mặt trời phương nam rực rỡ
    Cứ lặng thầm chói tỏa tựa cánh mai
    Nhớ thương anh ánh mắt em ẩm ướt
    Một bông mai âu yếm bảo em cười
    Em tựa bóng cây mai như thế
    Giữa đô thành xuân sắc nhớ người xa
    Và em muốn đi đến cùng lặng lẽ
    Đến bao giờ?
    Em hóa một nhành hoa
    3.2003
    *****
    NHỮNG MẢNH VỠ

    (Bùi Sim Sim)
    Một gương mặt không sớm không trưa
    Một nụ cười không nắng không mưa
    Một cõi lòng không chiều không tối
    Ký ức xanh lạc giữa chiều xanh
    Con đê xanh lạc giữa phố xanh
    Nỗi buồn mầu gì không biết nữa
    Sấu Hà Nội mùa này chua dịu thế
    Thương bát canh xưa suông nhạt với gió Lào
    Nỗi nhọc nhằn liếm láp cả chiêm bao
    Mẹ không còn. Quê giờ thành quá khứ
    Chợt giật mình, Tây Hồ trăng sáng quá
    Phố vẫn đông cây vẫn thản nhiên xanh
    Một chút gì the thắt phía mong manh
    Trước cao rộng bầu trời, sau vòm lá?
    Ta lại lớn sau mỗi lần đổ vỡ!
    12.2000.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than
  6. tranhanam

    tranhanam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    568
    Đã được thích:
    0
    Traàn Haø Nam
     
    Qui Nhôn muøa hoa söõa
     
    Ngôõ nhö  Haø Noäi
    Höông hoa söõa traøn veà
    Chuyeän cuõ ngôõ chöøng phai laõng
    Chôït noàng naøn höông ñam meâ
     
    Laù thö möôøi laêm naêm
    Keïp caùnh hoa söõa nhoû
    Tình hoïc troø thoaùng choác
    Suoát ñôøi coøn vöông
     
    Möôøi laêm naêm
    Phaûi chaêng Quy Nhôn
    Hoa söõa chæ coøn noàng vaø gaét ?
    Hoa söõa ôi
    Sao trôù treâu ñeán theá
    Laøn höông cöù quaán trong loøng?
    10.2002
    [red] Ta trai Binh Dinh hoi kho cung - Rat that tha rieng phong cach mien Trung
  7. tranhanam

    tranhanam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    568
    Đã được thích:
    0
    TRẪ?N HẪ~ NAM
     
    Noãi nhôù
     
    Em coù theå ñaõ laõng queân ngaøy aáy
    Möa giaêng muø laõng ñaõng phoá? vaø toâi
    Con soùng Qui Nhôn cuoän traøo boït traéng
    Ngaán dö ba trong loøng phoá, möa rôi?
     
    Em ñaõ coù theå tuyeät vôøi haïnh phuùc
    Chuyeän ngaøy xöa thaønh coå tích maát roài
    Toâi nhuùt nhaùt khoâng daùm laøm hoaøng töû
    Em vaãn laø coâ beù Loï Lem thoâi
     
    Baây giôø möa rôi, baây giôø mình toâi
    Lang thang phoá Qui Nhôn noàng hoa söõa
    Laøn höông aáy cöù meânh mang gôïi nhôù
    'aõ xa roài, con soùng nguùt ngaøn khôi
    11.2002 Ta trai Binh Dinh hoi kho cung - Rat that tha rieng phong cach mien Trung
    ĐỈợc tranhanam sửa chữa / chuyfn vào 01:02 ngày 24/06/2003
  8. FUTURE_HN

    FUTURE_HN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    1
    MƯA HÀ NỘI
    Hà Nội đã vào mùa mưa bão?
    Ra khỏi nhà luôn phải mặc áo mưa
    Dẫu sáng nay trời còn như đổ lửa
    Hà Nội trở nên Sài Gòn tự bao giờ
    Bạn ạ...Hà nội khác Sài Gòn
    Mưa dài hơn và nắng cũng nhẹ hơn
    Với những người lang thang trong gió,nắng
    Đến khi mưa lại tiếp tục...ra đường
    Hà Nội cũng khác Huế cố đô
    Mưa rất dài với vô vàn là nước
    Ai dám lang thang dưới ào ào mưa trút
    Đến cả tuần liền mà không mặc áo mưa
    Mưa Hà Nội cũng đỏng đảnh,kiêu kỳ
    Con gái Hà Nội rất chi là khó hiểu
    Rất mực dịu dàng...mưa nhẹ bay trên tóc
    Giận dữ kinh người...Hà Nội bão giông
    Ta thích ngắm Hà Nội mưa phùn
    Với cả những cơn mưa rào mùa hạ
    Gió heo may...lá rơi cùng mưa xuống
    Mùa đông mưa trời Hà Nội lạnh thêm
    Cứ mỗi năm thu qua rồi đông đến
    Để bắt đầu xuân lại hè qua
    Mưa rơi roi mang lại nhiều kỷ niệm
    Hà Nội trong mưa....Hà Nội bốn mùa....

    Nơi ấy là Hà Nội..
    Người ấy là người Hà Nội...

    Được FUTURE_HN sửa chữa / chuyển vào 12:07 ngày 03/07/2003
  9. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    XA HÀ NỘI
    Một ngày đi xa
    Nhìn mãi đâu đâu...nơi nào là Hà Nội
    Trời vẫn xanh...đêm vẫn là bóng tối
    Nhưng...chẳng phải là nhà
    Đường quanh co chạy lưng chừng núi
    Không như Hà Nội...tấp nập người ,xe
    Người dân quê mến khách,hiền hoà
    Sao bỗng thèm nét kiêu sa ...Hà Nội
    Đứa con gái chưa bao giờ biết sợ
    Chẳng dám lang thang trong bóng tối nơi này
    Cũng gió...cũng mưa...cũng vẫn những con đường
    Khi thấy cô đơn...ta là người xa lạ.
    Cả thành phố vẫn xanh màu cây lá
    Ở tít trên cao...lá đâu rụng xuống đường
    Đâu tạo thành những vòng lá xoay tròn
    Mang lại nét riêng-những con đường Hà Nội.
    Sóng nước vẫn nhấp nhô,trôi nổi
    Nhưng đôi bờ....chẳng giống Hà Nội chút nào
    Ta cứ so sánh...để rồi thấy cồn cào
    Hình như ta đang nhớ....
    Trở về thành phố
    Những người thân quen ,những cảnh thường ngày
    Khi ra đi...tưởng không nhớ nơi đây
    Sao trở về lại khóc?????
    4of7
  10. HOACUCXANH22

    HOACUCXANH22 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    1.159
    Đã được thích:
    0
    Thu phố
    Cô hàng rong qua phố
    Thúng rơm vàng ruộm thu
    Cốm non thơm trong gió
    Mang "em" về đấy ư?
    Đòn gánh cong nghiêng thế
    Làng Vòng đúng không "em" ?
    Ủ xanh mùa trong hạt
    Ấp iu cả hồ sen
    Vẫn nâu sồng màu cũ
    Mấy trăm năm hẹn hò
    Đón "em" thành một bến
    Mái phố hương mùa thơ.

Chia sẻ trang này