1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

F-22 Raptor và F-35JSF-máy bay tiêm kích thế hệ thứ 5

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi abtomat47, 19/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Nine minutes prior to H-hour at 02.51 hrs local a F-117A Nighthawk destroyed an air defense command center close to the town of Nukhayb in southern Iraq with the first bomb in the war.
    At H-hour 03.00 local the F-117As that had passed the air defense network and attacked control centers on their way hit communications centers, national command centers, Security Police Headquarters and Intelligence Headquarters in Baghdad.
    AH-64 Apache Helicopters and F-117A Stealth fighters had opened the Iraqi radar network for the main force which attacked via four air corridors. As a result the B-52 Stratofortress bombers had taken off from Barksdale AFB and had flown all the way to the Persian Gulf to launch 35 AGM-86B/C Air Launched Cruise Missiles (ALCM) against eight key targets which were electrical power stations, electricity grid and military communications centers. 31 of the missiles hit their targets.

    A few minutes after H-hour (03.00) Tomahawk cruise missiles (TLAM) hit military headquarters, communications links and electricity grid in the Baghdad area. As a result Iraqi air defence network lost electric power.

    Như vậy F-117 ra quân trước cả tên lửa hành trình và đã vào tận thủ đô để ném bom trung tâm chỉ huy.

    After the first F-117A strike target drones appeared above Baghdad in groups of three and four. The drones were timed to meet the Tomahawk cruise missiles so that the Iraqis would think that they were under bomber attack. When the Iraqis turned their air defense radars on AGM-88 HARM missile armed F/A-18 Hornet, EA-6B and F-4G aircraft were waiting in the area. The aircraft destroyed the radars one by one with AGM-88 HARM anti-radar missiles.(Navy Fact File: Harm)

    Diễn tiến của năm 1991 là như vậy.
  2. hobaochomeo

    hobaochomeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/02/2011
    Bài viết:
    833
    Đã được thích:
    2
    Nguònn này cho thấy F117 chỉ làm nhiệm vụ đánh đất, nó được hộ tống bởi F-15Cs và F-16CJs. B2 cũgn vậy.
    Trong đoạn này, chiếc F15 nhận điện từ AWACS rằng Mig29 đã xuất hiện. Nó bắn quả AIM120 bay qua đầu con F117. Nó đã kô biết con F117 ở đâu.
    http://www.f-117a.com/AFMissions.html
  3. memo4148

    memo4148 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/04/2009
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Nhầm...tự xóa..........................
  4. maxttien

    maxttien Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2011
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    1.222
    Cho cái nguồn hộ cái nha, có thật là F-117 ra quân trước tomahawk không thì chả ai biết chắc được chỉ nghe người ta nói thế, và liệu nó có vào một mình không hơn nữa F-117 bay khá chậm vậy mà tomahawk lại đến sau nó những 9 phút trong khi tổng cộng có hàng ngàn quả tomahawk được phóng vậy thì nó phải tấn công nhiều mục tiêu trước trung tâm baghdad. Theo mình biết phim làm về hồi năm 2003 mấy tay có vấn quân sự Mĩ nó nói "các máy bay chiến đấu của IRaQ cùng hệ thống phòng không của Iraq có thể gây nguy hiểm cho máy bay ném bom của liên quân nên chúng cần phải bị tấn công đầu tiên, hàng ngàn tên lửa tomahawk đã được phóng đi để khởi đầu chiến dịch nỗi sợ hãi kinh hoàng"
    Còn Trung tấm chỉ huy của lực lượng phòng không điều chắc chắn là chúng nó sẽ di dời đến nơi khác và nấp dưới hầm chả ai đứng yên một chỗ để ăn đạn cả.
  5. maxttien

    maxttien Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2011
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    1.222
    Cái nguồn lấy từ trang của F-117m liệu có cắhc chắn thế không bạn, thế 2200 quả đạn harm nó vứt đi đâu nhỉ, Mĩ nó kêu sau 3 ngày loại 80% phòng không iRAq bằng hARm,sở chỉ huy phòng không , tình báochắc chắn là nó phải di dời chứ chả ai ngồi yên chờ ăn bom, các đài rada cố định thì trực thuộc nhiệm vụ của Tomahawk.vậy là đáng sợ nhất còn lại là các hệ thống phòng không di động cái này thì F-117 nó chịu chết chỉ harm là có thể loại bỏ chúng, chỉ các máy bay gây nhiễu là khắc chế chúng.
  6. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Thưa ngài diễn viên hài hậu HP cho đến hôm nay chỉ có hơn 1100 trái tô-ma-hốc từng được bắn ra nhưng ngài cho hàng nghìn trái mở đầu riêng một chiến dịch à? Hài vừa thôi thưa ngài.






    BGM-109 Tomahawk

    Tomahawk Operational Use

    Since the 1991 Persian Gulf War has fired about 1,100 Tomahawks, including up to 70 against Taliban and al-Qaeda targets in Afghanistan in late 2001.

    Tomahawk was used extensively during Desert Storm in 1991, in Iraq in January and June 1993, in Bosnia (Deliberate Force) in 1995 and in Iraq (Desert Strike) in 1996. Four hundred Block II and Block III missiles were fired on five separate occasions.

    http://www.globalsecurity.org/military/systems/munitions/bgm-109-operation.htm

    Mở đầu bảo táp sa mạc cùng lúc với đợt sóng máy bay các loại chỉ có hơn trăm tên lửa mà thôi. Muốn khôn ra thì tự mở cái hộp của mình ra mà tìm tài liệu đi. Còn như phải tuân lệnh để phán thì cứ tiếp tục làm đi cho chúng nó cười haaaaa....

    At around 0300 (Persian Gulf time) 17 January, along with a blitz by more than 100 TLAMs, wave after wave of coalition aircraft --including those flown by Navy and Marine pilots -- began hammering strategic targets inside both Iraq and Kuwait, signaling the start of offensive combat operations. Throughout the war, air strikes were conducted from six aircraft carriers operating in the Red Sea and Persian Gulf. USS America (CV 66) and USS Theodore Roosevelt (CVN 71) departed Norfolk 28 December 1990, and arrived just in time for the beginning of DESERT STORM. They joined USS Midway (CV 41), USS Saratoga (CV 60), USS John F. Kennedy (CV 67) and USS Ranger (CV 61) who were already on station.

    http://www.history.navy.mil/wars/dstorm/ds5.htm
  7. hobaochomeo

    hobaochomeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/02/2011
    Bài viết:
    833
    Đã được thích:
    2
    Thế thì phải lấy tin từ nguồn nào đây? Nguồn từ VTV àh.

    Theo nguồn đó, có dẫn ra rằng mục tiêu thường bị thay đổi vào phút cuối, khiến nhiều F117 phải từ bỏ nhiệm vụ. Rõ ràng có sự di chuyển của iraq và cả sự do thám của us.
    Các mục tiêu có nhiều loại và số lượng cũng lớn. Các mục tiêu vùng dân cư chắc phải có sự đảm bảo rõ ràng bằng IR để kô gây các hậu quả quá lớn cho thường dân, cũng như để tránh bị lừa. To mà ngốc chắc chỉ dùng để đánh các mục tiêu khá an toàn cách xa khu dân cư, m đoán thế. Còn HARM chỉ dùng để đánh các trạm radar, nhưng chỉ có thể đánh các anten chứ còn đài điều khiển thì nó kô biết, có thể nói nó chỉ dùng để ngăn đối phương bật radar. Nếu trạm radar nào mà bị F117 phát hiện nó có thể đánh guilde bomb thì xe radar có ít cơ hội thoát. Vấn đề của bọn phòng kô di động chính là Mẽo kô thể do thám được chứ kô phải là thiếu phương tiện để đánh trúng.

    Con F117 cũng như con B2, nó cần Fx đi theo bảo vệ, tự nó kô thể phóng tên lửa, lỡ có bị phát hiện thì bọn Fx phải phóng tên lửa bảo vệ nó. Nó chỉ có nhiệm vụ là đánh đất. Nó buộc phải 1 mình đi vào vùng nguy hiểm, còn bọn Fx ở các vùng an toàn (chắc là vùng kô bị radar hay SAM bao phủ. Con B2 có giá trị rất lớn hơn nhiều tất cả các con khác, nó cũng phá hoại rất mạnh, 1 chuyến phá hoại của B2 bằng mấy chục chuyến Fx. Nếu muốn đánh Mẽo thì bắt buộc phải ăn con B2 mới gây được sock.
  8. maxttien

    maxttien Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/05/2011
    Bài viết:
    3.453
    Đã được thích:
    1.222
    cái anten với cái rada đều phải phát sóng, phải chăng con harm nó chỉ đánh sóng từ rada chứ không bắt sóng điều khiển , hơn nửa mất rada thì cái trạm điều khiển nó làm gì nhỉ.
    Bạn cũng thừa nhận lúc nào FX cũng bảo vệ F-117 bằng tên lửa chống ráda phải không(chắc còn có cả gây nhiễu nữa), vậy là F-117 nó cần có kẻ dọn đường rõ ràng quá rồi nhỉ.
    B-2 gây shock thế B-52 để làm gì, mình xem màn trình diễn của B-2 rồi nó cũng chuyên đánh phá trận địa (dùng JDAM trải thảm một loạt mục tiêu gần nhau) B-52 cũng có nhiệm vụ tương tự cái nào hiệu quả hơn thì chưa biết chỉ biết phần lớn phi vụ trải thảm do B-52 nó làm.
  9. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Kẻ thù của Dan Chu và Nhan Quyen dạo này ca tụng khả năng đánh SEAD của Mỹ dữ dội quá ta. Nhưng cung đúng nhìn Libya bò càng ra ăn bomb là rỏ. Tuơng lai với TL CHAMP thì S-300/400/500cũng bò ra mà ăn bomb tuốt.khà khà....Kẻ thù của Dan Chu sợ teo chưa?
  10. hongsonvh

    hongsonvh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    1.600
    Đã được thích:
    7

    Bác này bỗng dưng chuyện nọ xọ chuyện kia đến là hay



    ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



    Tìm hiểu thêm về máy bay ném bom tàng hình B-2

    [FONT=&quot]Northrop Grumman B-2 Spirit (còn được gọi là máy bay ném bom tàng hình) là một máy bay ném bom hạng nặng của Mỹ với công nghệ tàng hình
    [FONT=&quot] và bị [/FONT][FONT=&quot]quan sát[/FONT][FONT=&quot]th[/FONT][FONT=&quot]ấp được thiết kế để thâm nhập[/FONT][FONT=&quot] vào thệ thống phòng không[/FONT][FONT=&quot] dày đặc và triển khai[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot] cả vũ khí thông thường và hạt nhân.[/FONT][FONT=&quot] Loại m[/FONT][FONT=&quot]áy bay ném bom này có một phi hành đoàn [/FONT][FONT=&quot]gồm[/FONT][FONT=&quot] hai[/FONT][FONT=&quot] người[/FONT][FONT=&quot] và có thể thả [/FONT][FONT=&quot]loại bom[/FONT][FONT=&quot] JDAM dẫn đường[/FONT][FONT=&quot] bằng[/FONT][FONT=&quot] GPS[/FONT][FONT=&quot] nặng 80 500 lb (230 kg), hoặc bom hạt nhân B83[/FONT][FONT=&quot] nặng [/FONT][FONT=&quot]16 2400 lb[/FONT][FONT=&quot](1.100 kg). B-2 là[/FONT][FONT=&quot] loại[/FONT][FONT=&quot] máy bay[/FONT][FONT=&quot] tàng hình[/FONT][FONT=&quot] duy nhất có thể mang [/FONT][FONT=&quot]một số lượng vũ khí đất đối không cực[/FONT][FONT=&quot] lớn.

    Phát triển ban đầu[/FONT][FONT=&quot] của B-2[/FONT][FONT=&quot] được bắt đầu theo[/FONT][FONT=&quot] dự án[/FONT][FONT=&quot] "[/FONT][FONT=&quot]máy bay ném bom c[/FONT][FONT=&quot]ông nghệ tiên tiến" (ATB) [/FONT][FONT=&quot]từ thời[/FONT][FONT=&quot] chính quyền Carter và [/FONT][FONT=&quot]việc triển khai[/FONT][FONT=&quot] nó là một trong những lý do cho việc[/FONT][FONT=&quot] ông ta[/FONT][FONT=&quot] hủy bỏ[/FONT][FONT=&quot] ( kế hoạch sản xuất )[/FONT][FONT=&quot] Lancer B-1. ATB[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot] tiếp tục trong chính quyền Reagan, nhưng những lo ngại về sự chậm trễ trong [/FONT][FONT=&quot]dự án này[/FONT][FONT=&quot] đã dẫn đến sự phục hồi [/FONT][FONT=&quot]lại[/FONT][FONT=&quot] chương trình B-1. Chương trình[/FONT][FONT=&quot] này được[/FONT][FONT=&quot] tăng[/FONT][FONT=&quot] cường[/FONT][FONT=&quot] chi phí [/FONT][FONT=&quot]nghiên cứu[/FONT][FONT=&quot] phát triển. [/FONT][FONT=&quot]Quá trinhg t[/FONT][FONT=&quot]hiết kế và sản xuất[/FONT][FONT=&quot] được tiến hành[/FONT][FONT=&quot] bởi Northrop Grumman với sự hỗ trợ từ Boeing, chi phí [/FONT][FONT=&quot]để sản xuất[/FONT][FONT=&quot] máy bay trung bình[/FONT][FONT=&quot] là[/FONT][FONT=&quot] 737[/FONT][FONT=&quot]triệu [/FONT][FONT=&quot]đô la[/FONT][FONT=&quot]/ chiếc[/FONT][FONT=&quot] vào năm 1997 ([/FONT][FONT=&quot]tương đương [/FONT][FONT=&quot]1[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]01[/FONT][FONT=&quot]tỷ [/FONT][FONT=&quot]đô la ngày nay). [/FONT][FONT=&quot]Tổng c[/FONT][FONT=&quot]hi phí[/FONT][FONT=&quot] sản xuất[/FONT][FONT=&quot] trung bình [/FONT][FONT=&quot]lên đến[/FONT][FONT=&quot] 929[/FONT][FONT=&quot]triệu [/FONT][FONT=&quot]đô la mỗi máy bay ( 1[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]27[/FONT][FONT=&quot]tỷ [/FONT][FONT=&quot]đô la ngày nay ), trong đó bao gồm phụ tùng, thiết bị, [/FONT][FONT=&quot]những trang bị mới[/FONT][FONT=&quot] và phần mềm hỗ trợ. [/FONT][FONT=&quot]T[/FONT][FONT=&quot]oàn bộ[/FONT][FONT=&quot]c[/FONT][FONT=&quot]hi phí[/FONT][FONT=&quot] của[/FONT][FONT=&quot] chương trình[/FONT] ( ATB), bao gồm cả phát triển, kỹ thuật, thử nghiệm, sản xuất… trung bình lên đến 2,1 tỷ đô la cho mỗi máy bay năm 1997 ( tương đương 2,87 tỷ đô la ngày nay).
    [/FONT]

    [FONT=&quot]Bởi vì
    [FONT=&quot]khoản đầu tư[/FONT][FONT=&quot] và chi phí hoạt động đáng kể của nó, dự án đã [/FONT][FONT=&quot]gây[/FONT][FONT=&quot] tranh cãi[/FONT][FONT=&quot] gay gắt [/FONT][FONT=&quot]tại Quốc-hội Hoa Kỳ và giữa các tham mưu trưởng liên[/FONT][FONT=&quot] quân[/FONT][FONT=&quot]. [/FONT][FONT=&quot]Việc c[/FONT][FONT=&quot]hiến tranh Lạnh[/FONT][FONT=&quot] kết thúc [/FONT][FONT=&quot]ở phần [/FONT][FONT=&quot]cuối[/FONT][FONT=&quot] của những năm 1980[/FONT][FONT=&quot] đã làm[/FONT][FONT=&quot] giảm đáng kể [/FONT][FONT=&quot]nhu cầu về loại[/FONT][FONT=&quot] máy bay[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot] vốn [/FONT][FONT=&quot]được thiết kế với ý định xâm nhập[/FONT][FONT=&quot] vào[/FONT][FONT=&quot] không phận của Liên Xô và tấn công các mục tiêu [/FONT][FONT=&quot]có [/FONT][FONT=&quot]giá trị[/FONT][FONT=&quot]cao. Trong thời gian cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990, Quốc-Hội [/FONT][FONT=&quot]đã [/FONT][FONT=&quot]cắt giảm kế hoạch ban đầu [/FONT][FONT=&quot]vốn đặt[/FONT][FONT=&quot] mua 132 máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot] B-2[/FONT][FONT=&quot]xuống còn[/FONT][FONT=&quot] 21[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot]. Một[/FONT][FONT=&quot] chiếc B-2[/FONT][FONT=&quot] đã bị mất trong năm 2008 khi nó bị rơi ngay sau khi cất cánh, phi hành đoàn [/FONT][FONT=&quot]đã nhẩy dù[/FONT][FONT=&quot] một cách an toàn[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot] Tổng cộng có 20[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot] B-2 vẫn còn phục vụ trong Lực lượng[/FONT] Không quân Hoa Kỳ.

    [/FONT]Mặc dù ban đầu được thiết kế chủ yếu như một máy bay ném bom hạt nhân, B-2 lần đầu tiên được sử dụng trong chiến đấu để thả bom thông thường vào người Serbia trong chiến tranh Kosovo năm 1999 và lại tiếp tục được[FONT=&quot] sử dụng trong các cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan. B-2 cũng được sử dụng trong cuộc nổi dậy ở Libya năm 2011.

    [/FONT][FONT=&quot]Nguồn gốc[FONT=&quot] phát triển[/FONT][FONT=&quot]

    Trong giữa những năm [/FONT][FONT=&quot]của thập kỷ [/FONT][FONT=&quot]1970 việc tìm kiếm một máy bay ném bom chiến lược mới của Mỹ để thay thế máy bay Boeing B-52 Stratofortress được tiến hành. Đầu tiên là[/FONT][FONT=&quot] dự án[/FONT][FONT=&quot] North American XB-70 Valkyrie và sau đó là Rockwell B-1 Lancer cả hai đã trở thành lỗi thời trước khi vào [/FONT][FONT=&quot]phục[/FONT][FONT=&quot] vụ và đã bị hủy bỏ sau khi chỉ số lượng nhỏ đã được [/FONT][FONT=&quot]chế tạo[/FONT][FONT=&quot]. [/FONT][FONT=&quot]Loại [/FONT][FONT=&quot]B-70 được dự định[/FONT][FONT=&quot] để[/FONT][FONT=&quot] bay trên và vượt ra ngoài[/FONT][FONT=&quot] tầm của các loại[/FONT][FONT=&quot] máy bay[/FONT][FONT=&quot]phòng thủ đánh chặn, [/FONT][FONT=&quot]nhưng[/FONT][FONT=&quot] những thuộc tính này cùng làm cho nó đặc biệt dễ bị tổn thương [/FONT][FONT=&quot]trước[/FONT][FONT=&quot] tên lửa[/FONT][FONT=&quot] đất đối không[/FONT][FONT=&quot] (SAM). [/FONT][FONT=&quot]Loại[/FONT][FONT=&quot] B-1 [/FONT][FONT=&quot]lại[/FONT][FONT=&quot] cố gắng tránh[/FONT][FONT=&quot]SAM bằng cách bay gần mặt đất để [/FONT][FONT=&quot]lẩn trốn[/FONT][FONT=&quot] radar của [/FONT][FONT=&quot]chúng[/FONT][FONT=&quot]qua[/FONT][FONT=&quot] địa hình, [/FONT][FONT=&quot]nhưng lại phải[/FONT][FONT=&quot] đối mặt với các máy bay đánh chặn[/FONT][FONT=&quot] thế hệ mới với [/FONT][/FONT][FONT=&quot]khả năng look-down/shoot-down có thể tấn công chúng từ trên cao.

    [/FONT][​IMG]
    [FONT=&quot]Dự án[FONT=&quot] máy bay North American XB-70 Valkyrie[/FONT], một trong những dự án thất bại thời cuối chiến tranh lạnh[/FONT]
    [FONT=&quot]


    [/FONT][​IMG]
    [FONT=&quot]Rockwell B-1 Lancer, vốn cũng được coi là một thất bại trong việc chế tạo ra loại máy bay có thể vượt qua được các hệ thống phòng không dày đặc và máy bay đánh chặn của đối phương.

    [/FONT][FONT=&quot]Tuy nhiên, [FONT=&quot]bởi sự tiến bộ của [/FONT][FONT=&quot]công nghệ[/FONT][FONT=&quot], đ[/FONT][FONT=&quot]ến giữa những năm 1970 đã trở nên rõ ràng rằng có một cách hoàn toàn khác để tránh tên lửa và [/FONT][FONT=&quot]máy bay đánh[/FONT][FONT=&quot] chặn.[/FONT][FONT=&quot] Công nghệ này [/FONT][FONT=&quot]ngày nay[/FONT][FONT=&quot]đ[/FONT][FONT=&quot]ược biết đến như là "tàng hình", [/FONT][FONT=&quot]đó là [/FONT][FONT=&quot]ý tưởng [/FONT][FONT=&quot]chế tạo[/FONT][FONT=&quot] một chiếc máy bay với một [/FONT][FONT=&quot]chiếc [/FONT][FONT=&quot]khung [/FONT][FONT=&quot]đặc biệt có thể làm[/FONT][FONT=&quot] lệch hoặc hấp thụ tín hiệu radar [/FONT][FONT=&quot]và chỉ làm cho một số lượng rất nhỏ các tín hiệu này [/FONT][FONT=&quot]được phản xạ trở lại [/FONT][FONT=&quot]các máy phát[/FONT][FONT=&quot] ra-đa. Một máy bay được tàng hình[/FONT][FONT=&quot] đầy[/FONT][FONT=&quot] đủ sẽ có thể bay bất cứ nơi nào nó [/FONT][FONT=&quot]muốn[/FONT][FONT=&quot] và có thể[/FONT][FONT=&quot] chỉ[/FONT][FONT=&quot] bị tấn công [/FONT][FONT=&quot]b[/FONT][FONT=&quot]ằng[/FONT][FONT=&quot]các hệ thống vũ khí không [/FONT][FONT=&quot]được hướng dẫn bằng[/FONT][FONT=&quot] radar. Mặc dù khả năng[/FONT][FONT=&quot] này là hoàn toàn[/FONT][FONT=&quot] có[/FONT][FONT=&quot] thể nhưng [/FONT][FONT=&quot]đáng chú ý là[/FONT][FONT=&quot] khả năng[/FONT][FONT=&quot] quan sát con người[/FONT][FONT=&quot] có[/FONT][FONT=&quot] phạm vi quá ngắn [/FONT]nên hầu hết các máy bay tàng hình có thể bay qua các hệ thống phòng thủ không bị trừng phạt, đặc biệt là vào ban đêm.

    [FONT=&quot]Năm 1974, DARPA[/FONT][FONT=&quot] (The Defense Advanced Research Projects AgThe Defense Advanced Research Projects Agency )[/FONT][FONT=&quot] yêu cầu thông tin từ các hãng hàng không Mỹ về Tiết diện Phản hồi Radar (RCS)[/FONT][FONT=&quot] lớn nhất của máy bay mà tại điểm này nó sẽ vẫn có hiệu quả vô hình với radar[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot] Ban đầu,[/FONT][FONT=&quot] các hãng[/FONT][FONT=&quot] Northrop và McDonnell Douglas được lựa chọn [/FONT][FONT=&quot]để phát triển xa [/FONT][FONT=&quot]hơn nữa.. Lockheed đã có kinh nghiệm trong lĩnh vực này do [/FONT][FONT=&quot]vi[/FONT][FONT=&quot]ệc họ [/FONT][FONT=&quot]đã phát triển dự án [/FONT][FONT=&quot]Lockheed SR-71[/FONT][FONT=&quot] mà[/FONT][FONT=&quot] trong đó [/FONT][FONT=&quot]có cả[/FONT][FONT=&quot] một số tính năng tàng hình, đặc biệt [/FONT][FONT=&quot]là tính [/FONT][FONT=&quot]ổn định[/FONT][FONT=&quot]mặt nghiêng chiều dọc[/FONT][FONT=&quot] của nó, việc sử dụng vật liệu composite [/FONT][FONT=&quot]tại các vị trí[/FONT][FONT=&quot] quan trọng, và [/FONT][FONT=&quot]sự hoàn thiện của công nghệ[/FONT][FONT=&quot] sơn hấp thụ radar. Một cải tiến quan trọng là việc giới thiệu các mô hình máy tính mà có thể được dùng để dự đoán các phản xạ từ bề mặt phẳng và có thể được sử dụng để thiết kế một "[/FONT][FONT=&quot]cạnh[/FONT][FONT=&quot]"[/FONT][FONT=&quot] của[/FONT][FONT=&quot] máy bay. [/FONT][FONT=&quot]Công việc [/FONT][FONT=&quot]thiết kế[/FONT][FONT=&quot] ban[/FONT][FONT=&quot] đầu đã[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot] bắt đầu vào năm 1975 với "[/FONT][FONT=&quot]the hopeless diamond", một mô hình[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot]chế tạo [/FONT][FONT=&quot]tại Lockheed để kiểm tra[/FONT][FONT=&quot] lại[/FONT][FONT=&quot] các khái niệm[/FONT][FONT=&quot] trên.[/FONT][FONT=&quot] Những cải thiện [/FONT][FONT=&quot]đã xuất hiện [/FONT][FONT=&quot]một cách nhanh chóng sau[/FONT][FONT=&quot] đó[/FONT][FONT=&quot]. Cho phép[/FONT][FONT=&quot] ra đời những [/FONT][FONT=&quot]thiết kế với [/FONT][FONT=&quot]các [/FONT][FONT=&quot]bố cục[/FONT][FONT=&quot]và kỹ thuật [/FONT][FONT=&quot]chế tạo kiểu [/FONT]truyền thống.

    [FONT=&quot]Các dự án này được triển khai rất nhanh[/FONT][FONT=&quot] vào mùa hè năm 1975, khi DARPA bắt đầu thực nghiệm[/FONT][FONT=&quot]dự án Experimental Survivability Testbed[/FONT][FONT=&quot](XST). Northrop và Lockheed [/FONT][FONT=&quot]đã chiến [/FONT][FONT=&quot]thắng vòng[/FONT][FONT=&quot]thử nghiệm đầu tiên và Lockheed là người chiến thắng duy nhất của vòng[/FONT][FONT=&quot] thử nghiệm thứ[/FONT][FONT=&quot] hai vào tháng Tư năm 1976. [/FONT][FONT=&quot]Sự kiện[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot] đã[/FONT][FONT=&quot] dẫn đến chương trình Have Blue.[/FONT]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]
    [/FONT]Dự án «ATB»


    Dự án phát triển loại máy bay ném bom chiến lược tiên tiến được bắt đầu vào năm 1979, theo chương trình Máy bay ném bom chiến lược công nghệ tương lai «Advanced Technology Bomber» (ATB). Chiến tranh lạnh đang diễn ra với cuộc chạy đua vũ trang hết công suất, và trước cuộc bầu cử năm 1979 - 1980 Tổng thống Mỹ Ronald Regan hứa với cử tri Mỹ sẽ vực lại sức mạnh của quân đội Mỹ. 22 tháng 8 năm 1980 Đại diện của chính quyền Cater thông báo với báo giới rằng Bộ quốc phòng Mỹ ( DoD) đang triển khai các hoạt động nhằm chế tạo máy bay ném bom tàng hình trong khuôn khổ của dự án ATB.

    Sau khi đánh giá các hồ sơ năng lực của các công ty, hai công ty chính thức tham gia dự án ATB là tập đoàn Northrop Boeing và tập đoàn Lockheed / Rockwell nhận được hợp đồng nghiên cứu để thiết kế máy bay ném bom của tương lai. Cả hai đội sử dụng mô hình thiết kế kiểu cánh bay. Các thiết kế của Northrop là chế tạo máy bay lớn hơn, có khả năng bay và mang nhiều trang bị hơn trong khi thiết kế Lockheed là nhỏ hơn và có một cánh đuôi nhỏ. Các dự án bí mật này được tài trợ dưới mã hiệu "Aurora". Thiết kế ATB của tập đoàn Northrop / Boeing đã được chọn còn thiết kế Lockheed / Rockwell bị loại vào ngày 20 tháng 10 năm1981.

    Thiết kế của Northrop cho máy bay B-2 có tên là "Tinh thần" . Các thiết kế của máy bay ném bom đã được thay đổi vào khoảng giữa thập niên 1980 khi các sứ mệnh chung đã được thay đổi từ bay trên độ cao đến hạ thấp độ cao hành trình, bay theo địa hình chiến trường. Thay đổi thiết kế đã bị trì hoãn, chuyến bay đầu tiên của chiếc B-2 hai năm và thêm khoảng 1 tỷ USD chi phí của chương trình. Chính phủ Mỹ đã chi ước tính khoảng $ 23 tỷ để bí mật dành cho nghiên cứu và phát triển những chiếc B-2 trong năm năm 1989. Ở cao điểm của chương trình, khoảng 13.000 người làm việc tại một nhà máy chuyên dụng ở Pico Rivera, California cho các thành phần kỹ thuật của máy bay và các phần của máy bay B2.

    Máy bay ném bom B-2 lần đầu tiên được giới thiệu công khai cho công chúng vào 22 Tháng 11 1988, tại Nhà máy Không quân 42, Palmdale, California, nơi nó được lắp ráp. Máy bay ban đầu được bảo vệ rất kỹ và khách tham quan không được phép nhìn thấy phía sau của B-2. Tuy nhiên, các biên tập viên tạp chí Tuần lễ Hàng không tìm thấy rằng không có lệnh cấm bay trên sân bay / là khu vực giới thiệu máy bay B2, trong sự thất vọng của Không quân Hoa Kỳ, đã chụp ảnh từ phía trên của hình dạng cánh dạng khí động học-bí mật của máy bay và dàn triệt áp khí xả động cơ. Máy bay B-2 bay chuyến bay thử nghiệm công khai đầu tiên vào ngày 17 Tháng Bảy năm 1989 từ Palmdale.

    [FONT=&quot]Các vụ án[FONT=&quot] gián điệp[/FONT][FONT=&quot] liên quan đến B-2[/FONT][FONT=&quot]

    Năm 1984, một nhân viên Northrop, Thomas Cavanaugh, đã bị bắt vì cố gắng để bán [/FONT][FONT=&quot]các [/FONT][FONT=&quot]thông tin mật cho Liên Xô,[/FONT][FONT=&quot]dường như [/FONT][FONT=&quot]các thông tin này được[/FONT][FONT=&quot] lậu ra khỏi Pico Rivera[/FONT][FONT=&quot]-n[/FONT][FONT=&quot]hà máy[/FONT][FONT=&quot] tại bang[/FONT][FONT=&quot] California[/FONT][FONT=&quot]. C[/FONT][FONT=&quot]uối cùng Cavanaugh đã bị kết án[/FONT][FONT=&quot] tù[/FONT][FONT=&quot] chung thân và [/FONT][FONT=&quot]chỉ được[/FONT][FONT=&quot] ân xá vào năm 2001.
    [/FONT]
    [/FONT]
    [FONT=&quot]Noshir Gowadia, một kỹ sư thiết kế làm việc
    [FONT=&quot]trong thiết kế[/FONT][FONT=&quot] hệ thống [/FONT][FONT=&quot]động cơ[/FONT][FONT=&quot] của B-2, đã bị bắt vào tháng 10 năm 2005 [/FONT][FONT=&quot]vì [/FONT][FONT=&quot]bán[/FONT][FONT=&quot] các[/FONT][FONT=&quot] thông tin[/FONT][FONT=&quot] mật[/FONT][FONT=&quot] liên quan[/FONT][FONT=&quot] đến[/FONT][FONT=&quot] B-2 ra nước ngoài[/FONT][FONT=&quot] ( không rõ nước nào )[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot]Vào ngày 09 Tháng Tám năm 2010, Gowadia bị kết tội tại Tòa án[/FONT][FONT=&quot]cấp[/FONT][FONT=&quot] Quận[/FONT][FONT=&quot] của [/FONT][FONT=&quot]Hoa Kỳ [/FONT][FONT=&quot]tại[/FONT][FONT=&quot] Hawaii [/FONT][FONT=&quot]về[/FONT][FONT=&quot] 14 [/FONT][FONT=&quot]trong tổng số[/FONT][FONT=&quot] 17 cáo buộc chống lại ông ta[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot] Ngày 24 tháng Giêng[/FONT][FONT=&quot] năm [/FONT][FONT=&quot]2011., Gowadia đã bị kết án 32 năm tù giam.

    [/FONT][FONT=&quot]Chi phí sản xuất và [/FONT][FONT=&quot]Chương trình mua sắm

    Một [/FONT][FONT=&quot]chương trình [/FONT][FONT=&quot]mua sắm 132[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot] máy bay[/FONT][FONT=&quot] B-2[/FONT][FONT=&quot]đã [/FONT][FONT=&quot]được lên kế hoạch vào giữa[/FONT][FONT=&quot] những [/FONT][FONT=&quot]năm 1980, nhưng sau đó bị giảm xuống[/FONT][FONT=&quot] còn[/FONT][FONT=&quot] 75[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot]. Vào đầu những năm 1990, Liên Xô đã tan rã, [/FONT][FONT=&quot]sự kiện này dẫ đến việc[/FONT][FONT=&quot] loại bỏ nhiệm vụ chính của [/FONT][FONT=&quot]B-2 trong[/FONT][FONT=&quot] Chiến tranh Lạnh. Dưới áp lực[/FONT][FONT=&quot] về[/FONT][FONT=&quot] ngân sách và[/FONT][FONT=&quot] phản đối của phe đối lập trong[/FONT][FONT=&quot] quốc[/FONT][FONT=&quot]-[/FONT][FONT=&quot]hội, [/FONT][FONT=&quot]trong Thông điệp Liên bang [/FONT][FONT=&quot]của ông [/FONT][FONT=&quot]năm[/FONT][FONT=&quot] 1992, Tổng thống George HW Bush công bố [/FONT][FONT=&quot]việc [/FONT][FONT=&quot]sản xuất máy bay B-2 sẽ [/FONT][FONT=&quot]được [/FONT][FONT=&quot]giới hạn [/FONT][FONT=&quot]ở[/FONT][FONT=&quot] 20[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot] T[/FONT][FONT=&quot]uy nhiên[/FONT][FONT=&quot] vào n[/FONT][FONT=&quot]ăm 1996, chính quyền Clinton, mặc dù ban đầu[/FONT][FONT=&quot] cũng đã[/FONT][FONT=&quot] cam kết [/FONT][FONT=&quot]chỉ sản xuất 20 chiếc[/FONT][FONT=&quot] máy bay ném bom [/FONT][FONT=&quot]B-2[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot] đã được [/FONT][FONT=&quot]ủy quyền chuyển đổi[/FONT][FONT=&quot] chiếc thứ[/FONT][FONT=&quot] 21[/FONT][FONT=&quot] từ[/FONT][FONT=&quot] một nguyên mẫu thử nghiệm[/FONT][FONT=&quot] sang[/FONT][FONT=&quot] trạng thái hoạt động đầy đủ với chi phí[/FONT][FONT=&quot] lên đến[/FONT][FONT=&quot] gần 500 triệu USD.

    Năm 1995, Northrop đã đề nghị cho Không quân Hoa Kỳ [/FONT]chế tạo thêm 20 máy bay với chi phí lên đến khoảng 566 triệu USD mỗi chiếc.

    [FONT=&quot]Chương trình[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot] là chủ đề tranh cãi công khai [/FONT][FONT=&quot]về[/FONT][FONT=&quot] các chi phí của nó [/FONT][FONT=&quot]đối với[/FONT][FONT=&quot] người [/FONT][FONT=&quot]dân đóng [/FONT][FONT=&quot]thuế [/FONT][FONT=&quot]Hoa Kỳ.[/FONT][FONT=&quot] Năm 1996, Văn phòng[/FONT][FONT=&quot]Tổng K[/FONT][FONT=&quot]iểm[/FONT][FONT=&quot] toán[/FONT][FONT=&quot] (the General Accounting Office )[/FONT][FONT=&quot]đã [/FONT][FONT=&quot]tiết lộ[/FONT][FONT=&quot] rằng [/FONT][FONT=&quot]máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot]B-2 của Không lực Hoa Kỳ "[/FONT][FONT=&quot] loại[/FONT][FONT=&quot] các máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot] này sẽ là loại có chi phí [/FONT][FONT=&quot]hoạt động tốn kém nhất [/FONT][FONT=&quot]trên mỗi[/FONT][FONT=&quot] máy bay" [/FONT][FONT=&quot]đắt hơn [/FONT][FONT=&quot]ba lần so với [/FONT][FONT=&quot]loại[/FONT][FONT=&quot] 1B-B (9[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]6[/FONT][FONT=&quot] triệu [/FONT][FONT=&quot]US[/FONT][FONT=&quot]D[/FONT][FONT=&quot] hàng năm) và hơn bốn lần so với [/FONT][FONT=&quot]loại[/FONT][FONT=&quot] B-52H ([/FONT][FONT=&quot]6.8 triệu[/FONT][FONT=&quot] USD[/FONT][FONT=&quot] năm). Trong tháng [/FONT][FONT=&quot]9[/FONT][FONT=&quot] năm 1997, mỗi giờ bay B-2 đòi hỏi phải 119 giờ bảo trì. Nhu cầu bảo trì tương đương cho B-52 và B-1B là 53 và 60 giờ tương ứng cho mỗi giờ[/FONT][FONT=&quot]bay. Một lý do chính cho chi phí này là việc cung cấp[/FONT][FONT=&quot] nhà để máy bay có hệ thống [/FONT][FONT=&quot]điều hòa không khí đủ lớn cho sải cánh[/FONT][FONT=&quot]ft 172 (52,4 m) của máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot] B-2[/FONT][FONT=&quot], [/FONT][FONT=&quot]đây là điều[/FONT][FONT=&quot] cần thiết để duy trì tính tàng hình của máy bay, đặc biệt là [/FONT][FONT=&quot]lớp da [/FONT]tàng hình “low-observable “ của nó. Chi phí bảo dưỡng khoảng 3.400.000 USD một tháng cho chiếc mỗi máy bay.

    [FONT=&quot]Tổng[/FONT][FONT=&quot] chi phí [/FONT][FONT=&quot]" military construction"[/FONT][FONT=&quot] liên quan đến chương trình[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot] được dự kiến [/FONT][FONT=&quot]​​[/FONT][FONT=&quot]là 553[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]6[/FONT][FONT=&quot] triệu[/FONT][FONT=&quot] USD[/FONT][FONT=&quot]/ chiếc[/FONT][FONT=&quot] vào năm 1997. Chi phí để mua[/FONT][FONT=&quot] ( giá bán)[/FONT][FONT=&quot] m[/FONT][FONT=&quot]ỗi[/FONT][FONT=&quot] chiếc[/FONT][FONT=&quot] B-2 [/FONT][FONT=&quot]là[/FONT][FONT=&quot] 737 [/FONT][FONT=&quot]triệu USD[/FONT][FONT=&quot] vào năm 1997,[/FONT][FONT=&quot] được tính[/FONT][FONT=&quot] dựa [/FONT][FONT=&quot]theo giá thành cả gói khoảng[/FONT][FONT=&quot] 15[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]48[/FONT][FONT=&quot] tỷ USD[/FONT][FONT=&quot]. Chi phí mua mỗi máy bay [/FONT][FONT=&quot]được tính[/FONT][FONT=&quot] chi tiết [/FONT][FONT=&quot]theo [/FONT][FONT=&quot]báo cáo[/FONT][FONT=&quot] của [/FONT][FONT=&quot]Văn phòng[/FONT][FONT=&quot]Tổng K[/FONT][FONT=&quot]iểm[/FONT][FONT=&quot] toán (GAO), trong đó bao gồm [/FONT][FONT=&quot]cả [/FONT][FONT=&quot]phụ tùng và phần mềm hỗ trợ[/FONT][FONT=&quot]… lên đến[/FONT][FONT=&quot] 929[/FONT][FONT=&quot] triệu USD[/FONT] mỗi chiếc trong năm 1997.
    [FONT=&quot]
    [/FONT][FONT=&quot]T[/FONT][FONT=&quot]ổng [/FONT]
    [/FONT][FONT=&quot]quyết toán [/FONT][FONT=&quot]c[FONT=&quot]hi phí [/FONT][FONT=&quot]của [/FONT][FONT=&quot]chương trình[/FONT][FONT=&quot] này vốn đã được phê duyệt trong[/FONT][FONT=&quot] năm 2004 là 44[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot]75[/FONT][FONT=&quot] tỷ[/FONT][FONT=&quot] đô la vào năm 1997. [/FONT][FONT=&quot]Nó[/FONT][FONT=&quot] bao gồm[/FONT][FONT=&quot] cả chương trình[/FONT][FONT=&quot] phát triển, mua sắm, cơ sở vật chất, [/FONT][FONT=&quot]chế tạo[/FONT][FONT=&quot] và phụ tùng. [/FONT][FONT=&quot]Toàn bộ t[/FONT][FONT=&quot]ổng[/FONT][FONT=&quot] chi phí[/FONT][FONT=&quot] trung bình[/FONT][FONT=&quot] là[/FONT][FONT=&quot]2,[/FONT][FONT=&quot]13[/FONT][FONT=&quot] tỷ đô la[/FONT][FONT=&quot]trên chiếc theo thời giá 2007[/FONT][FONT=&quot].

    [/FONT]
    [/FONT]Sự phản đối nhằm vào chương trình sản xuất B-2

    [FONT=&quot]Trong[FONT=&quot] khi[/FONT][FONT=&quot] xem xét ngân sách quốc phòng [/FONT][FONT=&quot]ở [/FONT][FONT=&quot]năm tài chính 1990, Ủy ban Quân vụ Hạ viện[/FONT][FONT=&quot] đã[/FONT][FONT=&quot] cắt [/FONT][FONT=&quot]bớt [/FONT][FONT=&quot]800 triệu[/FONT][FONT=&quot] đô la[/FONT][FONT=&quot] từ[/FONT][FONT=&quot]ngân sách[/FONT][FONT=&quot] của[/FONT][FONT=&quot]chương trình[/FONT][FONT=&quot] nghiên cứu[/FONT][FONT=&quot]và phát triển[/FONT][FONT=&quot] máy bay [/FONT][FONT=&quot]B-2[/FONT][FONT=&quot] và đồng thời khởi động để chấm dứt việc sản xuất thêm loại[/FONT][FONT=&quot] máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot]. [/FONT][FONT=&quot]Những phản đối từ[/FONT][FONT=&quot] ủy ban[/FONT][FONT=&quot] ([/FONT][FONT=&quot]Quân vụ[/FONT][FONT=&quot] của[/FONT][FONT=&quot] Hạ viện[/FONT][FONT=&quot] )[/FONT][FONT=&quot] và Quốc-hội [/FONT][FONT=&quot]là rất lớn[/FONT][FONT=&quot] và cả[/FONT][FONT=&quot] từ[/FONT][FONT=&quot] hai đả[/FONT][FONT=&quot].[/FONT][FONT=&quot]ng với [/FONT][FONT=&quot]với các Dân biểu[/FONT][FONT=&quot] Ron Dellums (D-CA), John Kasich (R-OH) và John G. Rowland (R-CT) và những Thượng [/FONT]nghị sỹ như Jim Exon (D-NE) và John McCain (R-AZ) cũng tham gia phản đối dự án này.

    Các chi phí ngày càng tăng của chương trình B-2 và bằng chứng về lỗ hổng trong khả năng của máy bay để
    lẩn tránh phát hiện của radar, là những yếu tố dẫn đến sự phản đối. Tại giai đoạn sản xuất điểm cao vào năm 1989, lịch trình của chương trình này yêu cầu một khoản ngân sách lên từ 7 tỷ đến 8 tỷ USD mỗi năm vào thời giá của năm 1989, Chủ tịch Ủy ban ( Quân vụ của Hạ viện) Les Aspin (D-WI) cho biết: " ( chương trình này ) sẽ không thể bay về mặt tài chính."

    [/FONT]Trong thời gian này, một số thành viên đứng đầu của Quốc-hội bắt đầu phản đối việc mở rộngchương trình, trong đó cóJohn Kerry-cựu ứng cử viên tổng thống của Đả,ng Dân chủ, người đã bỏ phiếu chống lại chương trình B-2 vào năm 1989, 1991 và 1992 khi ông cònthượng nghị sĩ Mỹ đại diện cho tiểu bang Massachusetts. Đến năm 1992, Đả,ng Cộng hòa của Tổng thống George H.W. Bush đã kêu gọi hủy bỏ sản xuất máy bay B-2 và hứa sẽ cắt giảm30% chi phí quân sự trong bối cảnh của sự sụp đổ củaLiên bang viết.

    Trong tháng 5 năm 1995, trên cơ sở 1995 Chương trình Nghiên cứu Máy bay ném bom Hạng nặng của nó, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ đã xác định rằng việc mua thêm B-2 sẽ làm trầm trọng thêm những nỗ lực để phát triển và thực hiện kế hoạch tái cơ cấu đầu tư dài hạn cho lực lượng máy bay ném bom của không quân Hoa kỳ.
    [FONT=&quot]
    Trong tháng 10 năm 1995, cựu
    [FONT=&quot]Tham mưu trưởng [/FONT][FONT=&quot]Không quân Hoa Kỳ, [/FONT][FONT=&quot]tướng[/FONT][FONT=&quot] Mike Ryan, và cựu Chủ tịch [/FONT][FONT=&quot]T[/FONT][FONT=&quot]ham mưu trưởng liên[/FONT][FONT=&quot] quân[/FONT][FONT=&quot], Tướng John Shalikashvili, [/FONT][FONT=&quot]đã phản đối một cách[/FONT][FONT=&quot] mạnh mẽ [/FONT][FONT=&quot]nỗ lực của[/FONT][FONT=&quot] Quốc[/FONT][FONT=&quot]-[/FONT][FONT=&quot]hội [/FONT][FONT=&quot]nhằm [/FONT][FONT=&quot]tài trợ cho việc mua[/FONT][FONT=&quot] thêm[/FONT][FONT=&quot] bất kỳ [/FONT][FONT=&quot]chiếc[/FONT][FONT=&quot] B-2[/FONT][FONT=&quot] nào[/FONT][FONT=&quot],[/FONT][FONT=&quot] các ông tướng này[/FONT] lập luận rằng sự cắt giảm này là cần thiết để tài trợ cho những chương trình máy bay ném bom mới, và bởi vì quân đội phải được ưu tiên cao hơn để chi tiêu tiền trong giới hạn mua sắm của nó.
    [/FONT]
    [FONT=&quot]Một số những người ủng hộ
    [FONT=&quot] chương trình máy bay [/FONT][FONT=&quot]B-2 lập luận rằng mua sắm hai mươi máy bay bổ sung sẽ tiết kiệm[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot] tiền bởi vì[/FONT][FONT=&quot] máy bay[/FONT][FONT=&quot] B-2 sẽ có thể thâm nhập sâu[/FONT][FONT=&quot] qua [/FONT][FONT=&quot]phòng thủ [/FONT][FONT=&quot]phòng không[/FONT][FONT=&quot] và sử dụng những loại vũ khí có chi phí thấp, vũ khí tấn công tầm ngắn chứ không phải là [/FONT][FONT=&quot]tầm xa [/FONT][FONT=&quot]đắt tiền. Mặc dù vào năm 1995, Ủy ban Ngân sách Quốc-Hội (CBO) và Giám đốc [/FONT][FONT=&quot]Cơ quan[/FONT][FONT=&quot] Phân tích An ninh quốc gia[/FONT][FONT=&quot] công bố rằng số[/FONT][FONT=&quot] B-2[/FONT][FONT=&quot] bổ sung[/FONT][FONT=&quot] sẽ [/FONT][FONT=&quot]làm [/FONT][FONT=&quot]giảm chi phí của vũ khí[/FONT][FONT=&quot] được[/FONT][FONT=&quot] chi do lực lượng máy bay ném bom[/FONT][FONT=&quot], khoảng[/FONT][FONT=&quot] 2 tỷ[/FONT][FONT=&quot] USD trong[/FONT][FONT=&quot] hai tuần đầu của một cuộc xung đột[/FONT][FONT=&quot], nhưng đ[/FONT]ây chỉ là một phần nhỏ so với 26,8 tỷ USD ( thời giá đô la năm 1995) CBO dự kiến cần có để mua thêm 20 chiếc B-2.

    [/FONT]Năm 1997, Dân biểu Ron Dellums (D-CA)- một thành viên cao cấp của Ủy ban Vũ trang ( the House Armed Services Committee) và Ủy ban An ninh quốc gia, một người phải đối chương trình B-2 trong một thời gian dài, đã trích dẫn năm nghiên cứu độc lập và yêu cầu một sự sửa đổi trong dự luật quốc phòng năm đó để dừng việc hoàn thiện 21 chiếc máy bay hiện có. Việc sửa đổi dự luật đã bị thất bại trong gang tấc. Tuy nhiên, Quốc-Hội đã không phê duyệt kinh phí để mua bất kỳ thêm máy bay ném bom B-2 nào nữa.

    Nâng cấp

    Một số các gói nâng cấp đã được áp dụng cho B-2 trong thế kỷ 21. Năm 2004, Northrop Grumman đã thử nghiệm một loại vật liệu tần số cao (AHFM) thay thế mới để sử dụng như một lớp phủ RAM cho B-2. Phòng Nghiên cứu thí nghiệm của Không quân đã phát triển một loại vật liệu mới được sử dụng trên một phần của cánh lái đuôi máy bay dùng để thay thế các vật liệu lúc đó đã bị xuống cấp Trong năm 2008, Quốc-hội Mỹ đã tài trợ cho chương trình nâng cấp hệ thống kiểm soát vũ khí để tấn công các mục tiêu di động
    của B-2.

    [FONT=&quot]Trong tháng 7 năm 2008, kiến
    [FONT=&quot]​​[/FONT][FONT=&quot]trúc [/FONT][FONT=&quot]của [/FONT][FONT=&quot]máy tính của B-2 đã được thiết kế lại với một đơn vị xử lý tích hợp mới (IPU) mà[/FONT][FONT=&quot] việc[/FONT][FONT=&quot] giao tiếp thông qua một mạng quang sợi và một [/FONT][FONT=&quot]bộ[/FONT][FONT=&quot] vi xử lý[/FONT][FONT=&quot] đơn [/FONT][FONT=&quot]nhỏ hơn[/FONT][FONT=&quot] và[/FONT][FONT=&quot] nhanh hơn[/FONT][FONT=&quot]“faster single-board processor “[/FONT][FONT=&quot] chạy[/FONT][FONT=&quot] trong[/FONT][FONT=&quot] một phiên bản chương trình[/FONT][FONT=&quot]phần mềm [/FONT][FONT=&quot]quản lý[/FONT][FONT=&quot] hoạt động[/FONT][FONT=&quot] bay[/FONT][FONT=&quot] (OFP)[/FONT][FONT=&quot] mới được[/FONT][FONT=&quot] chuyển đổi từ[/FONT][FONT=&quot]ngôn ngữ JOVIAL[/FONT][FONT=&quot]sang[/FONT][FONT=&quot] C bằng các công cụ tự động.

    Ngày 29 tháng 12, 2008, các quan chức[/FONT][FONT=&quot] của Không quân[/FONT][FONT=&quot] đã [/FONT][FONT=&quot]được thông báo về[/FONT][FONT=&quot] một hợp đồng sản xuất[/FONT][FONT=&quot] với[/FONT][FONT=&quot] Northrop Grumman để hiện đại hóa hệ thống radar của [/FONT][FONT=&quot]toàn bộ đội bay[/FONT][FONT=&quot] B-2. Hợp đồng cung cấp các radar tiên tiến với mục đích duy trì khả năng tồn tại của hạm đội B-2 trong tương lai. Hợp đồng có giá trị 468 triệu[/FONT][FONT=&quot] USD[/FONT][FONT=&quot]. [/FONT][FONT=&quot]Hợp đồng[/FONT][FONT=&quot] này[/FONT][FONT=&quot] được ký[/FONT][FONT=&quot] sau [/FONT][FONT=&quot]một [/FONT][FONT=&quot]chuyến bay thử nghiệm thành công với các thiết bị nâng cấp. Một[/FONT][FONT=&quot] sự[/FONT][FONT=&quot] sửa đổi radar là [/FONT][FONT=&quot]điêug [/FONT][FONT=&quot]cần thiết khi Bộ Thương mại Hoa Kỳ yêu cầu B-2 sử dụng một tần số radar khác. [/FONT][FONT=&quot]Người ta[/FONT][FONT=&quot] đã được báo cáo vào ngày 22 Tháng Bảy [/FONT][FONT=&quot]năm[/FONT][FONT=&quot] 2009[/FONT][FONT=&quot] B-2 đã vượt qua [/FONT][FONT=&quot]cuộc kiểm tra[/FONT][FONT=&quot] quan trọng [/FONT][FONT=&quot]của[/FONT]
    [/FONT][FONT=&quot] Không quân Hoa Kỳ kết hợp với khả năng nâng cấp radar AESA.

    Thiết kế của B-2

    [​IMG]


    [​IMG]
    [/FONT]Hình chi tiết kỹ thuật Northrop B-2 Spirit.
    [FONT=&quot]
    [/FONT]Khả năng “tàng hình” của B-2 là đặc điểm tạo cho nó khả năng xâm nhập qua hệ thống phòng không tinh vi nhất của kẻ thù để tấn công các mục tiêu mà nó (hệ thống phòng không ) bảo vệ chặt trẽ nhất. Máy bay ném bom tàng hình là một sự kết hợp của suy giảm âm thanh, hồng ngoại và các tín hiệu radar, gây khó khăn cho hệ thống phòng thủ của đối phương trong việc phát hiện, theo dõi và tấn công vào các máy bay oanh kích. Nhiều đặc tính tàng hình vẫn được xếp vào hàng tối mật. Vật liệu composite của B-2, các lớp phủ đặc biệt và thiết kế cánh của máy bay cũng đóng góp vào đặc tính tàng hình của nó. Mỗi chiếc Spirit có chiếc radar to khoảng 0,1 m 2. Mỗi chiếc B-2 yêu cầu phải có một nhà chứa máy bay có điều khiển điều hòa đủ lớn cho sải cánh dài 172 foot (52 m) để bảo vệ sự hoạt động toàn vẹn và tinh vi của các vật liệu hấp thụ radar và các lớp phủ của nó. Động cơ của nó được lắp bên trong cánh để che giấu những cánh quạt cảm ứng ( induction fan) và khói thải của chúng.

    [FONT=&quot]Sự pha trộn giữa công nghệ [FONT=&quot]tàng hình với [/FONT][FONT=&quot]kiểu dáng [/FONT][FONT=&quot]khí động học và tải trọng lớn [/FONT][FONT=&quot]tạo [/FONT][FONT=&quot]cho B-2 những lợi thế đáng kể so với các máy bay ném bom trước đó. Không quân Hoa Kỳ[/FONT][FONT=&quot] đã [/FONT][FONT=&quot]báo cáo[/FONT][FONT=&quot] rằng[/FONT][FONT=&quot] phạm vi [/FONT][FONT=&quot]hoạt động [/FONT][FONT=&quot]của nó [/FONT][FONT=&quot]có thể lên đến [/FONT][FONT=&quot]khoảng 6.000 hải lý (6.900 dặm, 11.000 km). Ngoài ra khả năng[/FONT][FONT=&quot]tàng hình đã tạo cho B-2 nhiều tự [/FONT][FONT=&quot]do [/FONT][FONT=&quot]hơn nữa khi hoạt [/FONT][FONT=&quot]động ở các độ cao lớn hơn, do đó tăng phạm vi[/FONT][FONT=&quot] hoạt động[/FONT][FONT=&quot] của nó và [/FONT][FONT=&quot]tạo ra một địa bàn lớn hoạt động [/FONT][FONT=&quot]hơn cho các bộ cảm biến của máy bay. Nó kết hợp[/FONT][FONT=&quot]hệ thống[/FONT][FONT=&quot]Trợ Giúp Nhắm mục tiêu (GATS)[/FONT][FONT=&quot] bằng[/FONT][FONT=&quot] GPS với bom [/FONT][FONT=&quot]có [/FONT][FONT=&quot]hỗ trợ GPS như[/FONT][FONT=&quot] những[/FONT][FONT=&quot] Vũ khí tấn công trực tiếp (JDAM). [/FONT][FONT=&quot]Nó[/FONT][FONT=&quot] sử dụng radar thụ động quét mảng[/FONT][FONT=&quot]điện tử APQ-181 để sửa các lỗi[/FONT][FONT=&quot] của[/FONT][FONT=&quot] GPS về các mục tiêu và đạt [/FONT][FONT=&quot]được[/FONT][FONT=&quot] độ chính xác[/FONT][FONT=&quot] cao hơn những[/FONT][FONT=&quot] vũ khí[/FONT][FONT=&quot] dẫn bắn bằng [/FONT][FONT=&quot]laser khi[/FONT][FONT=&quot] những [/FONT][FONT=&quot]quả bom không điều khiển [/FONT][FONT=&quot]đư[/FONT][FONT=&quot]ợc [/FONT][FONT=&quot]gắn thiết bị [/FONT][FONT=&quot]hỗ trợ[/FONT][FONT=&quot] dẫn hướng[/FONT][FONT=&quot] GPS " [/FONT][FONT=&quot]smart[/FONT][FONT=&quot] "[/FONT][FONT=&quot] vào phần đuôi[/FONT][FONT=&quot]. Nó có thể ném bom 16 mục tiêu trong một [/FONT][FONT=&quot]lần xuất kích đơn lẻ [/FONT][FONT=&quot]với[/FONT][FONT=&quot] các loại bom[/FONT][FONT=&quot] 1.000 hoặc 2.000 pound (450 kg hoặc 900 kg) hoặc [/FONT][FONT=&quot]nó có thể mang đến [/FONT][FONT=&quot]80 [/FONT][FONT=&quot]quả bom[/FONT] 500 lb (230 kg).
    [/FONT]
    [​IMG]
    Ảnh khoang lái của một chiếc B-2

    B-2 có một phi hành đoàn gồm hai thành viên: một phi công ở ghế bên trái và viên chỉ huy ngồi ở bên ghế phải. Cũngthể cần đến một thành viên phi hành đoàn thứ ba nếu thấy cần thiết. Để so sánh,B-1B có mộtphi hành đoàn bốn người và B-52 có một phi hành đoàn gồm năm người B-2 phi hành đoàn đã được ứng dụng nghiên cứutiên phong chu kỳ buồn ngủ“sleep cycle research” để cải thiện hiệu suất của phi hành đoàn trong những phi vụ kéo dài. B-2 có mức độ tự động hóa cao và không giống như các máy bay chiến đấu hai chỗ ngồi, một thành viên phi hành đoàn có thể ngủ, sử dụng một nhà vệ sinh hoặc chuẩn bị một bữa ăn nóng trong khi người còn lại điều khiển máy bay.

    Như với máy bay Boeing B-52 Stratofortress và Rockwell B-1 Lancer, B-2 có tính linh hoạt vốn có trong các máy bay ném bom có [FONT=&quot]​​người lái. Cũng giống như máy bay ném bom khác, mục tiêu được giao có thể bị hủy bỏ hoặc thay đổi trong chuyến bay, vũ khí đặc biệt được giao cho một mục tiêu có thể được thay đổi và thời gian của cuộc tấn công, hoặc lộ trình với mục tiêu có thể được thay đổi trong khi đang bay.[/FONT]
    [FONT=&quot]
    [FONT=&quot]N[/FONT][FONT=&quot]hà thầu chính chịu trách nhiệm về[/FONT][FONT=&quot]tổng thể hệ thống[/FONT][FONT=&quot]tích hợp, thiết kế và hỗ trợ là Northrop Grumman. Boeing, Raytheon (trước đây là Hughes Aircraft), G.E. và Vought[/FONT][FONT=&quot]Aircraft Industries cùng các[/FONT][/FONT][FONT=&quot] nhà thầu phụ.

    [/FONT]Tính năng kỹ thuật máy bay

    Thông số kỹ thuật máy bay B-2

    Kíp lái: 2 người
    Chiều dài: 20,90 m
    Sải cánh: 52,12 m
    Chiều cao: 5,10 m
    Diện tích cánh: 460 m²
    Khối lượng:
    Không có trang bị: 71700 kg
    Tải trọng cất cánh thông thường: 152600 kg
    Tải trọng cất cánh cực đại: 171000 kg
    Lượng dầu máy: 73000 kg
    Khối lượng vũ khí trang bị : đến 22730 kg (và 27000 kg sau khi cải tiến)
    Đơn vị trọng lực trên cánh:
    Tải trọng cực đại: 372 кг/м²
    Tải trọng cất cách thông thường: 332 кг/м²
    Động cơ:
    Loại động cơ: Loại động cơ tuốc bin phản lực hai tầng nén và một tầng đẩy áp lực khí Loại : «General Electric F118-GE-100»
    Lực đẩy cực đại:
    max: 4 × 7700 kN
    Khối lượng động cơ: 1452 кг
    Đơn vị công suất :
    Lực kéo cất cánh thông thường: 0,20 kN/kg
    Lực kéo khi cất cánh tải trọng max: 0,18 kN/kg
    Thông số kỹ thuật bay
    Vmax: 860 km/h (0,81 М)
    V hành trình: 775 km/h (0,73 М)
    Tầm bay không tiếp dầu:
    Bay xa nhất: L max: 11100 km
    Bán kính hoạt động: 5300 km
    Bay liên tục: 6,5 h
    Trần bay cao nhất: 15000 m
    Độ phản xạ hiệu dụng ~0,0014 đến ~0,1 m²

    Vũ khí

    Giá đặt bom 18.000 kg (40.000 lb) loại 500 lb (Mk82) (tổng số lượng chứa: 80 quả)
    Giá đặt bom 12.000 kg (27.000 lb) loại 750 lb CBU (tổng số lượng chứa: 36 quả)
    16 Máy phóng quay (RLA) gắn các loại vũ khí 2000 lb (Mk84, JDAM-84, JDAM-102)
    16 Máy phóng quay gắn vũ khí hạt nhân B61 hay B83

    Các thiết bị điện tử và phương tiện cải tiến về sau này cho phép B-2A mang JSOW và GBU-28. Chiếc Spirit cũng được thiết kế để có thể mang tên lửa AGM-158 JASSM khi nó được đưa vào hoạt động.

    [​IMG]
    Hình vẽ mô tả động cơ của chiếc B-2

    Lịch sử hoạt động

    B-2 bắt đầu xuất hiện với tư cách một dự án mật được gọi là Máy bay ném bom thâm nhập tầm cao (HAPB), sau này đổi thành Máy bay ném bom kỹ thuật hiện đại (ATB) và từ khóa của dự án là Senior Cejay. Sau này nó được đổi thành B-2 Spirit. Ước tính 23 tỷ dollar đã được chi tiêu bí mật cho việc nghiên cứu và phát triển B-2 trong thập niên 1980. Một khoản chi phụ thêm do việc thay đổi vai trò của nó năm 1985 từ máy bay ném bom tầm cao thành máy bay ném bom tầm thấp, khiến phải thiết kế lại hầu như toàn bộ máy bay. Vì việc phát triển chiếc B-2 là một trong những chương trình bí mật nhất của Quân đội Hoa Kỳ, công chúng không hề biết để chỉ trích về chi phí quá đắt đỏ cho việc phát triển nó. Chiếc B-2 đầu tiên được trưng bày trước công chúng ngày 22 tháng 11, 1988, khi nó lăn bánh ra khỏi nhà chứa tại Air Force Plant 42, Palmdale, California, nơi sản xuất. Chuyến bay đầu tiên của nó diễn ra ngày 17 tháng 7, 1989. Cơ quan thử nghiệm B-2, Trung tâm thử nghiệm bay không quân, Căn cứ không quân Edwards, California, chịu trách nhiệm thử nghiệm bay, kỹ thuật, chế tạo và phát triển loại máy bay này.

    Nhà thầu hàng đầu, chịu trách nhiệm thiết kế tổng thể và phối hợp là Northrop Grumman Integrated Systems Sector. Boeing Integrated Defense Systems, Hughes Aircraft (hiện là Raytheon), General Electric Aircraft Engines và Vought Aircraft Industries, đều là các thành viên của đội nhà thầu. Một nhà thầu khác, chịu trách nhiệm về các thiết bị huấn luyện phi công (hệ thống huấn luyện vũ khí và huấn luyện nhiệm vụ) là Link Simulation & Training, một nhánh của L-3 Communications trước kia là Hughes Training Inc. (HTI). Link Division, trước kia là CAE - Link Flight Simulation Corp. Link Simulation & Training chịu trách nhiệm phát triển và phối hợp tất cả đội bay và các chương trình huấn luyện bảo dưỡng. Các nhà thầu quân sự của chiếc B-2 đã lao vào một chiến dịch lobby mạnh mẽ để giành được sự ủng hộ tài chính từ phía Nghị viện.

    Căn cứ không quân Whiteman tại Missouri là căn cứ hoạt động duy nhất của B-2 cho tới tận đầu năm 2003, khi các cơ sở kỹ thuật cần thiết cho B-2 được xây dựng tại căn cứ quân sự chung Hoa Kỳ/Anh Quốc trên đảo Diego Garcia thuộc Anh tại Ấn Độ Dương, sau đó là tại Guam năm 2005. Các cơ sở kỹ thuật cho loại máy bay này cũng đã được xây dựng tại RAF Fairford ở Gloucestershire tại Anh Quốc.

    Vẫn còn những nghi ngờ về giá thành ngày càng tăng của chương trình: một số người đã cho rằng chi phí khổng lồ đó có thể bao gồm cả chi phí cho các chương trình bí mật khác. Con số chi tiêu cũng có thể được giải thích một phần bởi số lượng nhỏ máy bay được chế tạo cộng với chi phí nghiên cứu cao cho chương trình B-2.

    Các máy bay ném bom này ban đầu được thiết kế để ném bom hạt nhân thời Chiến tranh lạnh và hộ trợ cho chúng khi chi tiêu quốc phòng giảm bớt. Tháng 5, 1995, trong một cuộc điều tra do Quốc-hội Hoa kỳ tiến hành, Viện Phân tích Quốc phòng kết luận rằng, sau khi Liên bang Xô viết tan rã, nhu cầu cho loại B-2 không còn nữa.

    Tham gia chiến đấu

    Chiếc B-2 bị nhiều người chế giễu là quá đắt để có thể đem ra tham chiến. Tuy nhiên, chiếc máy bay này đã tham gia vào ba chiến dịch khác nhau.

    Nó bắt đầu tham chiến trong Chiến tranh Kosovo năm 1999. Chiếc B-2 là máy bay đầu tiên sử dụng Vũ khí tấn công điều khiển chung (JDAM) trong chiến tranh. Từ đó, chiếc máy bay này đã hoạt động tại Afghanistan trong Chiến dịch Tự Do Vĩnh Viễn và tại Iraq trong Chiến dịch Tự Do Iraq.

    Sau khi ném bom các mục tiêu tại Afghanistan, chiếc máy bay hạ cánh tại Diego Garcia, tái nạp nhiên liệu và thay thế đội bay cho lần xuất kích tiếp theo. Trong chiến dịch tại Iraq nó còn phải bay xa hơn bởi B-2 đóng tại căn cứ Diego Garcia.

    Những phi vụ sau này ở Iraq diễn ra từ Căn cứ không quân Whiteman ở Missouri. Điều này khiến nhiều phi vụ kéo dài hơn 30 giờ và một phi vụ đã kéo dài hơn 50 giờ. Chiếc B-2 có tính năng tự động cao, không như những máy bay chiến đấu một người lái, một thành viên đội bay có thể ngủ, sử dụng toilet hay chuẩn bị bữa ăn nóng trong khi người kia điều khiển máy bay.

    Bản báo cáo Hàng năm của Cơ quan kiểm định và đánh giá hoạt động Lầu năm góc năm 2003 ghi chú rằng khả năng hoạt động của B-2 trong năm 2003 vẫn chưa tương xứng, chủ yếu bởi việc bảo dưỡng các vật liệu tàng hình của nó. Bản báo cáo cũng lưu ý rằng các thiết bị điện tử tự vệ trên máy bay vẫn còn có một số thiếu sót khi đưa ra cảnh báo nguy cơ. Dù có những vấn đề đó, B-2 vẫn có thời gian hoạt động cao trong Chiến dịch Iraq Tự do, ném 583 quả bom JDAM trong cuộc chiến.

    B-2 đã được Hoa Kỳ dùng trong Nội chiến Lybia cùng Liên quân NATO ủng hộ lực lượng nổ dậy Lybia năm 2011.

    Nguồn tổng hợp từ http://en.wikipedia.org/wiki/Northrop_Grumman_B-2_Spirit, http://quocphonganninh.edu.vn/index.aspx?Menu=1372&Style=1&ChiTiet=1546, http://pogoarchives.org/m/dp/dp-2003-B2.pdf

Chia sẻ trang này