1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xin các bác góp ý

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tytn, 09/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tytn

    Tytn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Em chưa hiểu nghĩa câu "nên dịch truyện sang tiếng Anh hay bất cứ thứ tiếng châu Âu nào khác" là mần răng?
    Được Tytn sửa chữa / chuyển vào 00:38 ngày 10/11/2008
  2. KieuPhan

    KieuPhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2008
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    Vì bạn tỏ ra là người có tâm với văn học Việt, với tiếng Việt nên mình lại tiếp tục hầu chuyện bạn.
    Mình đồng ý với bạn rằng chuyện của Hà Kin không có tác dụng mấy trong việc ?obồi đắp vốn từ ngữ? nhưng nói rằng không có ?ogiá trị bồi đắp tinh thần? thì bạn phán xét chủ quan quá. Trái lại, Chuyện Tình New York có giá trị tinh thần rất lớn nhất là với phái nữ (dẫn chứng: tự google).
    Bạn hiểu đúng, nhưng chưa đủ. Để miêu tả đặc sắc nhân vật có hai cách:
    1. Tác giả không phải nói gì nhiều bởi tự thân cuộc đời nhân vật đã thuộc dạng có một không hai, hiếm có, khó tìm. Ví dụ: Cuộc đời của Pi, Xin lỗi em chỉ là con đĩ (ví dụ bạn đưa ra, cá nhân mình thấy thất vọng vì kết truyện quá thường);
    2. Phụ thuộc vào tay nghề của tác giả: viết về một số phận không có gì nổi trội nhưng lại làm cho nổi trội; nhiệm vụ của người viết là nhặt ra biến cố, điểm nhấn của nhân vật trong một chuỗi các sự kiện, sự vật tầm thường và đặc biệt hóa nó. Ví dụ: Lâu lâu rồi mình có đọc Đa Phu của Nguyễn Quang Lập. Trong truyện có chi tiết rất bình thường mà ngoài xã hội đầy rẫy: chồng lùn lấy vợ ngon (cao ráo, trắng, duyên) và để lý giải chuyện đó, anh chồng (hay đúng hơn là bác Lập) đã làm một câu rất độc: ?oMình trợn mắt, anh cười nói chi mà lạ hè, nó có **** mình có chim, chim **** không tính chuyện cao thấp, đúng không hè.? Chỉ một câu, mà mười ý, lại hài hước, thâm thúy.
    Dương Bình Nguyên là một trong những nhà văn nam hiếm hoi thuộc diện trẻ tuổi có được sự nhân hậu khi cầm bút. Như mình đã nói, để viết được cái gọi là truyện (chưa dùng đến từ ?otác phẩm?) phải thật chắc tay. Bạn so đo khập khiễng quá. Cùng có thủ pháp nghệ thuật như nhau, nói nôm na là đồ nghề, nhưng ai chắc tay hơn thì văn của họ sẽ đẹp hơn và đi theo hướng người viết muốn. Cô Alpha (chuyên gia trang điểm) và cô Beta (thợ trang điểm vườn) đều được tậu cho bộ đồ trang điểm pro của Mac. Cùng một khuôn mặt của cô Gamma, cô Alpha biết nhìn ra điểm nhấn của khuôn mặt, highlight những điểm đó và shading những chỗ góc cạnh, cô Gamma đẹp rạng rỡ lên trông thấy còn cô Beta thì chỉ biết làm cho khuôn mặt ấy xinh hơn đơn giản bằng cách đánh môi đỏ thêm tí gloss, má hồng, đánh mắt tím , vuốt mascara.
    Mình không phê phán cách viết ru ngủ, bạn cần đọc kỹ hơn điều mình đã viết. Văn Thạch Lam tuy không hề có lên có xuống nhưng bù lại rất hồn nhiên và sinh động. Điều này, truyện ngắn của bạn có không? Mình lấy ngay ví dụ truyện ?oHai đứa trẻ?T mà ai học qua phổ thông cũng từng đọc và phân tích nó. Câu chuyện bình dị, nhẹ nhàng, là truyện nhưng thực ra không hề có chuyện. Cái tài của ông là ở đó. Lấy một ví dụ nhỏ: Để tả ánh sáng vào một buổi tối ở vùng quê nghèo, ông dùng những cụm từ như ?okhe ánh sáng?, ?ohột sáng? mang đậm chất tượng hình mà đọc một cái, trong đầu hình dung ra ngay cái thứ ánh sáng lom đom, hiu hắt, lúc có lúc không, lúc xa lúc gần đối lập với Hà Nội rực sáng và hào nhoáng. Nói ngoài lề một chút: Ngay cả khi tả cái đói, văn Thạch Lam vẫn rất sáng chứ không khốn cùng, tăm tối như Nam Cao. Mình nhớ một câu nói (hình như của Âu Dương Tu) ?oVăn không làm cho người ta cùng, nhưng có cùng văn mới hay? nên cá nhân mình thích chất văn Nam Cao hơn.
    Mình không khẳng định bạn không viết được văn mà chưa đủ sức và lực làm việc đó. Ngòi bút của bạn chưa đủ sắc; bạn thiếu kinh nghiệm sống, sự từng trải cũng như việc bạn nhìn nhận vấn đề, tư duy, xử lý rồi miêu tả lại nó không mang dấu ấn bản ngã. Để văn có chỗ đứng, phải tạo phong cách riêng. Mình lại phải nhắc lại rằng bạn tỏ ra là người có tâm với văn học Việt, vậy thì không nên làm loãng thêm cái nền văn học đang xuống cấp bởi những tác phẩm dễ dãi, nhàn nhạt và na ná như nhau, phải không bạn? Chính bạn đã viết ?oCái em sợ là thứ đang được gọi là "văn học Việt Nam" - nó đáng sợ lắm!? còn gì. Cố gắng lên nhưng thật cẩn trọng, bạn nhé!
  3. Tytn

    Tytn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Thế bây giờ cuối cùng cái em, hay là tất cả những người muốn có sách đem bán cần cố gắng là nặn ra một câu chuyện Quỳnh Dao và kể nó bằng một thứ văn nói ngô nghê như Hà Kin hay phải mài bút của mình thật sắc như các bậc văn giả lão thành?
    Đời bạc gì đâu. Bây giờ bác khen nội dung bài hát của Ưng Hoàng PHúc (em không cần bàn về việc "bồi đắp tinh thần" cho chị em nữa nhé), rồi lại bảo Nhật Tinh Anh hát chưa hay bằng Trọng Tấn thế này, em biết cái gì đúng, cái gì sai bi h?
  4. Bui_quy

    Bui_quy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Khổ nỗi, Nhật Tinh Anh không biết mình là ai, tưởng trình mình đến ngang Pavarotti.
  5. mrlamnth

    mrlamnth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Chưa có thời gian đọc tác phẩm của bác. Nhưng bác xác định làm nghệ thuật, mà lại đi bắt chước một người khác (Nguyễn Thế Hoàng Linh) thì không hay lắm đâu. Bác làm thế, thay vì đọc mỗi tác phẩm của bác, tôi lại phải lần mò tìm xem Nguyễn Thế Hoàng Linh kia đã làm cái gì. Thà bác cứ tự nhiên tung tác phẩm của bác ra đây, ai muốn nhận xét gì thì nhận xét, bình thế nào thì bình, nhưng chắc chắn bác sẽ không thấy khó chịu như khi người ta so sánh bác với người này, người nọ.
    Mà tác phẩm của bác thế nào, bác lại đem đến một nhà xuất bản XXX (3 chữ X đương nhiên là dành cho người nhớn rồi) thì làm sao mà nó thèm in cho!
  6. sole_husband

    sole_husband Moderator

    Tham gia ngày:
    02/04/2003
    Bài viết:
    6.288
    Đã được thích:
    2.245
    qua cách tranh luận của bạn , mình có thể thấy được tư tưởng của bạn
    qua tư tưởng của bạn, xin lỗi, bạn không thể trở thành nhà văn thực sự được!
    mình đoán bạn chính là Nguyễn Thế Hoàng Linh!
    bạn là thành viên từ năm 2002?
    :)
    không phải bất kỳ một member nào ở đây cũng là những người kỳ quặc và có quá nhiều thời gian để quan tâm đến người khác. Bạn phải chìa ra được một cái gì đó!
    Đừng đặt câu hỏi với mình, vì bạn mới chính là người phải đi tìm câu trả lời!
  7. thongthiengiaochu

    thongthiengiaochu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Nguyễn Hoàng Thế Linh là một kẻ lố bịch, sủa nhăng vài câu rồi nghĩ mình là thiên tài. Lạy Chúa.
  8. mrlamnth

    mrlamnth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Nếu quả thật như thế, thì chẳng phí thời gian tìm hiểu về hắn nữa.
  9. Tytn

    Tytn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn tất cả các bác. Đầu tiên là xin lỗi các bác. Sau là xin nói rằng cái topic này đã đi theo đúng hướng em muốn. Em xin tổng kết thế này:
    Bác sole nói rằng em, với cái tư tưởng đã trình bày ở trên, không thể trở thành nhà văn.
    Nhưng tiếc cho bác, là vẫn còn có những người như bác KieuPhan, cho rằng một quyển sách hay là quyển sách kể được một câu chuyện hấp dẫn.
    Và như thế, chỉ cần em có mấy chục triệu, in được hai quyển sách, một quyển kể chuyện đi học ở bên Tây (Busan thương yêu) và một quyển kể chuyện tình của chính em (Chuyện tình Bách thảo), thì em sẽ được gọi là nhà văn. Chắc chắn là nhà văn!
    Bác sole giống em ở một điểm, là đánh giá quá cao hai chữ "nhà văn". Nhưng mà xin lỗi bác, chỉ cần có đúng cái tư tưởng như em đã viết ở đầu topic, có tý năng khiếu và có tiền (hoặc là thuyết phục được NXB, vốn cũng óc ngắn, tài trợ), bác sẽ được gọi là "nhà văn trẻ". Đấy là điều em muốn nói với các bác qua cái topic này. Em mà có muốn làm nhà văn thì ko cần phải khó tính đến mức đi xin ý kiến của ai rồi mới đem in đâu. Các bác lên Đinh lễ thì biết =))
    Còn chuyện em là Nguyễn Thế Hoàng Linh thì không phải.
    Chuyện nhìn thấy được tư tưởng của nhau qua cách tranh luận trên mạng lại càng hoang đường.
    Một lần nữa, xin lỗi các bác.
    Cười phát.
  10. Tytn

    Tytn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    115
    Đã được thích:
    0
    Ah, quên mất bác sole ạ. Có người đòi dịch truyện Bạch tuyết của em đem in ở báo nước ngoài thật. =)) Loè thiên hạ giờ dễ thế đấy

Chia sẻ trang này