1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đã bao giờ ... em dỗi hờn anh đâu...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi FuomMe, 25/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Qua_Dang

    Qua_Dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.428
    Đã được thích:
    0
    ngoan thía, chị B đặt đâu là em ngồi đó nhỉ.
  2. FuomMe

    FuomMe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    446
    Đã được thích:
    1
    Chuyến tàu lại đi nguợc từ Pioneer về Clementi, em cũng không nhớ rõ em đã như thế nào khi đi về, chỉ biết là về đến nhà thì cũng đã muộn, chợt cảm thấy mình rất có lỗi khi đứa em gái vẫn đang thức đợi em về để chào em trước khi đi ngủ. Sáng mai nó đi học sớm chắc không tiễn đuợc em. Dỗ nó về phòng ngủ, em thả mình xuống giường... hình như em vẫn chưa tin đây là sự thật, hình như em đang mơ thì phải...
    Cô Út mở cửa phòng bước vào. Cô cũng chưa ngủ. Cô cũng đợi em đi về. Lúc tối em đi cô đang tắm nên không nói được và em về hơi muộn nữa. Cô Út lo lắng rằng em đi đâu làm liều nên không dám tắt điện thoại cũng không yên tâm mà đi ngủ. Cô còn nghĩ là em đi gặp anh cơ. Em lắc đầu bảo em chỉ vào IMM mua đồ thôi. Đồ em vẫn chưa thèm pack và em chẳng muốn động đậy làm gì hết. Hai cô cháu ngồi tâm sự với nhau một lúc thì em giục cô đi ngủ để hôm sau cô còn đi làm sớm. Còn mình em trong phòng, em vẫn mơ mơ tỉnh tỉnh không biết được mình nên làm cái gì trước. Cứ nâng lên lại đặt xuống, cứ xếp vào lại bỏ ra mà mãi em không pack xong đồ. Chán nản, em lấy Chicken Soup for the Soul thu âm nốt bản tiếng Việt giúp một ông học viên của cô Út. Xong việc cũng là lúc đồng hồ chỉ 3h sáng. Em quay lại việc pack đồ và lần này thì 4h mọi thứ đã xong xuôi. Nick em vẫn sáng, em vẫn biết anh đang online... rồi em tắt máy đi ngủ. Giấc ngủ chập chờn và đầy mộng mị...
    7h30 sáng em dậy. Cô Út đang chuẩn bị đi làm. Chú với em đã đi từ trước đó. Vì không đợi đuợc em dậy nên chú nhờ cô chuyển lời hỏi thăm của cô chú tới bố mẹ em. Đến giờ cô phải đi làm mà 2 cô cháu cứ bịn rịn nhau không rời.... Cô đi làm sau khi dặn dò rất kỹ bà giúp việc ở nhà giúp em gọi taxi và xách đồ cho em.
    Em bay chuyến 12h50 nên 10h15'''' em đã phải ra sân bay. Chính vì thế nên sau khi cô Út đi làm là em lên nhà tắm gội chuẩn bị quần áo, kiểm tra lại lần cuối cùng mọi thứ và cũng đến giờ phải đi rồi. Bà giúp việc lên phòng mang valy và túi xách của em xuống nhà, đưa em 2 cái bánh bao nhỏ và một hộp sữa tươi để em ăn trên đường ra sân bay. Chào tạm biệt bà giúp việc ngố ngố nhưng tốt bụng, em quay ra nói với tài xế "Budget Terminal please"... và xe lăn bánh...
    ...Trời Singapore hôm đấy chẳng hiểu sao lại mưa rả rích cả buổi sáng. Càng đến gần sân bay trời mưa càng nhiều, em ngồi trong xe cố gắng ép mình ăn hết 2 cái bánh và uống hết hộp sữa nhỏ. Chiếc xe taxi luớt nhanh trên đường, chỗ em ở là Sunset Way còn lúc này, em đang đi ra Sunrise Way. Cũng con đường này 3 tuần trước em đi từ Changi Airpot về Clementi Str.13 với biết bao hy vọng, còn bây giờ, em trở lại VN với một cái đầu bên trong phủ một lớp suơng mù dày đặc.....

    [nick]
    Được FuomMe sửa chữa / chuyển vào 03:17 ngày 17/06/2009
  3. hongminhtoan

    hongminhtoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2004
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay em bận chuyện gì a, ko thấy update gì cả
  4. hoakynhi

    hoakynhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2007
    Bài viết:
    255
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua em mới đọc được topic của chị. Thực sự đọc truyện của chị, em không nghĩ đây là một chuyện tình buồn, tình yêu mà, đấu tranh, hết mình vì nó, trong nỗi buồn vẫn nhen nhóm chút hy vọng, hạnh phúc mong được gần người yêu. Chị có tiếc nuối không, hối hận vì mình yêu dại khờ như vậy không? Em nghĩ câu trả lời là không.
    Cách cư xử của anh M nhiều lúc khiến em giật mình, giống với " người đó" quá . Em cũng hoang mang chả biết phải làm gì, sẽ từ bỏ hay chờ đợi như chị đây...
    Mong rằng những gì chị cho rồi sẽ được đáp lại, nhận được hạnh phúc thực sự. Theo đuổi tình yêu cũng cần có niềm tin. Mong một kết thúc có hậu cho cả 2 người.
  5. FuomMe

    FuomMe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    446
    Đã được thích:
    1
    @hongminhtoan: Viết cũng cần phải có cảm xúc mới viết đuợc chứ anh
    @hoakynhi: Yêu thì không nên nói ân hận em ạ. Mà hình như đàn ông ai cũng giống nhau hay sao ấy. Chỉ chuyên đi reo rắc khổ đau

    ...Em bước vào Budget Terminal và xếp hàng làm thủ tục. Thật sự em rất sợ cái cảm giác lạnh run từ bên trong mà em rất hay gặp phải. Em đứng chờ đến lượt mình mà cứ run cầm cập không hiểu tại sao. Rét kinh khủng anh ạ, em có cảm giác như em đang đứng giữa mùa đông lạnh buốt ở Boston. Rõ ràng không phải em ăn mặc phong phanh, bao giờ di chuyển xa em cũng ăn mặc rất cẩn thận. Em còn đang khoác hẳn một chiếc áo khoác ở ngoài... lạnh... cái lạnh em không diễn tả nổi... chỉ biêt là em thấy lạnh lắm, cảm giác lúc đấy khoác lên người mấy cái áo khoác mùa đông chắc cũng không đỡ...
    ... Vừa đứng xếp hàng em vừa ngoái ra phía ngoài cửa và nhìn khắp Terminal... em vẫn cứ mong một điều kỳ diệu nào đó... biết đâu em có thể nhìn thấy anh đang đứng ở gần đấy... càng nghĩ thế em càng thấy lạnh... tay chân em cóng buốt cả lại và cứng đờ hết cả ra. Làm xong thủ tục em lững thững kéo hành lý xách tay ra khỏi cửa. Em hy vọng là ra ngoài sẽ thấy ấm áp hơn nhưng không phải. Em đi hết cả một vòng ở ngoài, đứng thẫn thờ nhìn ngó đủ mọi chỗ mà em vẫn thấy rét... Điện thoại rung, cô Út gọi điện hỏi thăm em... cô vẫn hỏi về anh... cô hỏi em rằng anh có liên lạc gì với em không...
    ...Em lại đi vào bên trong, loanh quanh ở mấy cửa hàng bán đồ lưu niệm chán chê rồi ra hàng ghế chờ để ngồi. Em vẫn cứ mong có một điều kỳ diệu nào đó xảy ra... đến phút cuối vẫn cứ mong một tia hy vọng mỏng manh nào đó... biết đâu anh đang đứng lẩn quất đâu đây... Đồng hồ chỉ hơn 12h, đã đến giờ phải vào bên trong, em đứng tần ngần một lúc rồi mới quyết tâm đi vào. 12h15'' đứng ở Duty Free, em sms cho anh: "Em đi về đây. Anh ở lại học hành chăm chỉ nhé, Kết quả học tập tốt của anh là sự đền đáp đáng quý nhất cho em rồi. Nếu như em có thể giúp gì được anh thì cứ gọi em"... Trong nguời còn mấy trăm S$, em ra quầy đổi tiền Việt và thẳng tiến ra Gate 5. Ngồi chờ ở Gate 5 em sms cho cô Út: Còn 2 tiếng nữa là cháu trở về. Tất cả đã hết thật rồi cô ạ. Về để bắt đầu lại từ đầu mà không biết là sẽ bắt đầu từ chỗ nào. Rồi quanh quẩn toàn giọng miền Nam, rồi sẽ là nắng nóng cả năm... Thôi thì cố gắng mà đối mặt với thực tại vậy.Dù sao cũng vẫn phải sống"... Anh vẫn không reply còn cô Út thì reply cho em gần như là ngay lập tức: "Cố gắng vuợt qua mọi khó khăn nhé..."
    ...Nhưng ở đời thật không như ta mong đợi. Chuyến bay của em đổi sang Gate 6, em lại lóc cóc kéo hành lý sang Gate 6, đứng chờ chán chê lại được thông báo đi ra ngoài, chuyến bay delay vì trục trặc kỹ thuật. Em may mắn kiếm đuợc một chỗ ở Internet Zone, online viết về kỷ niệm ngày em vào chơi ở cơ quan anh... Thông báo vang lên, chuyến bay delay đến 14h30... Em sms cho anh: "Flight delay till 14.30... Oh my Godness"
    ....14h30... các hành khách khác bắt đầu lục tục vào Gate 6, em cũng đứng lên cất laptop và đi vào... Lần này vào gần đến cửa máy bay... và... lại chờ... em mệt, ngồi bệt xuống duới đất và vô tình làm quen được với một người bạn. Lại thông báo tiếp... chưa bay đuợc... mọi người lại đi ra ngoài... nhìn thấy em online, đứa bạn em không nhịn được cười... Còn em thì tự cười tạo hoá... Em muốn ra đi thật nhanh cũng không được, cứ dền dứ mãi ở sân bay..... Flight delay till 16.00... Một sms nữa em gửi đến anh: "Em vẫn ở Singapore này... Flight tiếp tục delay"...
    Thật may mắn là cuối cùng thì chuyến bay cũng đã được thực hiện. 17h ngồi trong máy bay, em sms chào cô Út, và thêm một sms cuối cho anh: "Lần này em đi về thật đây, no more delay. Ở lại học chăm và take care anh nhé"... Em tắt điện thoại, máy bay bắt đầu lăn bánh... Mệt nhoài... em gục ngay xuống bàn ăn khi máy bay lấy được độ cao...
    ...... 19h giờ VN, máy bay hạ cánh ở sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Em lấy đồ xong chui tót lên taxi đi về nhà. Hôm nay mẹ đi ăn cơm khách, nhà chỉ còn bố và Cún. Bố giúp em mang valy lên phòng. Trong bếp bố để phần cơm cho em. Mặc dù chỉ có 2 cái bánh bao nhỏ và 1 hộp sữa ăn từ sáng nhưng em không muốn ăn cơm. Tự dưng thấy căn bếp này lạ quá, cái gì cũng lạ lẫm với em. Sao căn phòng này rộng quá thế này nhỉ?... Em cứ như đi lạc vào nhầm chỗ nào đó chứ không phải đang về nhà mình nữa....
    Lên phòng mở valy lấy quà cho Cún xong cũng là lúc mẹ em về. Mẹ vẫn giận em, khi em chào mẹ chỉ gật đầu và đi thay quần áo. Xong xuôi mẹ bắt đầu ngồi xuống và hỏi em đi Singapore bằng tiền của ai, em trả lời là tiền của em... và mẹ bắt đầu mắng em... Mẹ nói rằng không phải em cứ có tiền là làm gì cũng được, không phải vừa làm ra tiền đã bay khỏi tầm tay của bố mẹ, không phải sắp đặt hết rồi mới thông báo cho mẹ biết như thế... mẹ em còn nói nhiều, nhiều lắm... những lời mẹ nói toàn là những điều em đã nghĩ tới. Từ khi làm ra tiền, em rất sợ phải nghe câu nói "Vừa mới kiếm được tí tiền đã..."... Em cố gắng để không bao giờ phải nghe câu nói đó... vậy mà ... bây giờ... mẹ đang nói ra những điều đấy... Anh có biết mỗi lời mẹ nói là một nhát dao đâm vào tim em không? Em cố giấu nước mắt vào trong và nghe từng lời của mẹ. Em biết khi em đi là em nợ bố mẹ em không chỉ một lời xin lỗi... em biết điều đó chứ... Cảm giác nghẹn đắng ở cổ họng, sống mũi cay cay, trong lòng thì tan nát... anh đã bao giờ trải qua chưa?
    ...Em trở về VN, mệt lả... tả tơi... theo đúng nghĩa đen và cả nghĩa bóng... ngày mai... điều gì đang đợi em???
  6. aq_84

    aq_84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/09/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    1

    Tình yêu này cũng được đấy, nó ko đẹp vì chỉ có 1/2, mà một nửa ko bao giờ là tất cả được.
    Giá mà...giá mà...giá mà...cái tình yêu, tâm tư, sự quan tâm, sự mạnh mẽ của bạn như thế này, là dành cho những người yêu thương ngay xung quanh bạn như "bố", "mẹ", "Cún", "Xim", ... và những ai khác nữa, nhiều...nhiều hơn bây giờ thì tốt.
    Uhm có thể chúng ta khác nhau về nền GD, và cách suy nghĩ, và mình ko cảm nhận được hết nỗi đau của bạn, nhưng hãy sáng suốt khi làm mọi việc, mọi thứ đã đi xa bạn trong 2 năm rồi đấy.
    Sorry vì ko đọc được hết từ đầu đến cuối như đã hứa, mới chỉ 1/3, và tò mò xem cảm giác cuối cùng của bạn ở thời điểm cần thiết sự rõ ràng này là gì. Không nằm ngoài dự đoán, và cũng hơi đáng tiếc cho bạn. Nhưng đời ko phải lúc nào cũng là 1 câu chuyện cổ tích và cũng ko phải là 1 cuộc chiến vinh quang, có những câu chuyện nhạt nhạt và cũng có những chiến thắng tầm thường vẫn đem lại cuộc sống được.
    Đôi lời chia sẻ với bạn, chả biết diễn đạt có xuôi ko, mình vốn kém khoản này
    À, mà nếu ko nhầm, bạn hãy đầu tư tiếp đi nhé, ko phải là sức lực như thời gian qua, mà đầu tư để kiếm tiền nhiều hơn nữa, để hiểu giá trị của tiền và cuộc sống hơn nữa . Nếu giàu có nhiều rồi, hãy nghĩ tới những người nghèo khó, tình yêu dành cho họ sẽ được đền đáp xứng đáng bạn ạ (giống như cách mà chị linhkhue làm, có phải vậy ko nhỉ :) - sự thực chưa bao h thấy ác cảm với chị ý cả, chỉ thấy chị ý đôi khi nói nhiều và nhảm ko cần thiết thôi - mạng đâu cần phải vậy, cho đi và hắt đi cũng phải tùy lúc chứ ).
    Và cơn mưa tới, mát tâm hồn... Hy vọng bạn sẽ vượt qua bằng sự sáng suốt và tình cảm (với những người tốt còn đang bên bạn)
  7. FuomMe

    FuomMe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    446
    Đã được thích:
    1
    @aq_84: Mình không phải là người ích kỷ chỉ biết có đeo đuổi 1 tình yêu. Tình yêu mình dành cho bố mẹ, Cún, Xim, Twin và rất nhiều người khác nữa cũng mãnh liệt không kém đâu bạn ạ. Ở đời đôi khi cũng phải chọn lựa giữa tình và hiếu. Mình đi Singapore là mình nợ bố mẹ một lời xin lỗi nhưng mình không phản bội bố mẹ, mình cũng không làm gì sai trái khi mình đi. Mình đã trở về, và đã thực hiện mong ước đi Boston học của bố mẹ mình.
    Và thêm nữa... mình không nói giá như... cũng không ước giá mà... Làm hết những gì có thể để không cảm thấy ân hận... nếu có ân hận... thì đó không phải là mình...
    Có lẽ... những điều mình nói ở trên, chỉ những người biết mình mới có thể confirm được cho mình...
    À quên nữa, nếu nói về việc làm từ thiện thì mình có thể nói rằng mình không thờ ơ đâu
    Cám ơn bạn đã đọc và chia sẻ với mình...
    Được FuomMe sửa chữa / chuyển vào 00:58 ngày 23/06/2009
  8. aq_84

    aq_84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/09/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    1
    Uhm vậy thì tốt.
    Chữ giá mà của mình chỉ là san những t/c đó thêm sang cho những người khác thì bạn sẽ ko phải cảm thấy tồi tệ như thế này.
    Nhưng ko sao, bạn có lý trí, và sống mạnh mẽ, cứ cảm nhận hết cung bậc của tình cảm/ cuộc sống đi, cũng tốt.
    Vậy là hạnh phúc hơn ối người chứ nhỉ
  9. hongminhtoan

    hongminhtoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2004
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    @aq_84: Bạn aq_84 à, có thể bạn chưa đọc kỹ những gì trên tâm sự của em ý , và cũng có thể bạn chưa dành nhiều thời gian như mình để tìm hiểu em ý rõ hơn mình
    Mình chia sẻ với bạn aq_84 thế này nhé: đầu tiên mình đọc tsu của em ý mình rất xúc động bởi mình ko tin giữa cái xã hội đag sống gấp gáp này lại có 1 tình yêu tạm gọi "đơn phương" như thế nên mình đã ''"hy sinh" hẳn 1 ngày làm việc để bằng mọi giá tìm hiểu thêm về em ý và minh đã thành công, ( thực ra giữa hai người đã có 1khoang thời gian yêu nhau và bạn trai em ý rất manly, mình tuy là Man nhưng còn thèm được như thế mà hihih)
    Không ngoài dự đoán của mình em ý, rất tình cảm nhất là với gia đình, chuyện yêu đương và tinh cảm gia đình cả 2 đều là tình yêu cả nhưng cách thể hiện khác nhau bạn à,
    Chuyện tình yêu là chuyện đôi lứa của thanh niên nên người ta thường chia sẻ và được đề cập đến nhiều hơn khi thanh niên nói chuyện với nhau và em ý cũng thế, em post lên đây chuyện tình em ý, đơn giản là chia sẻ về tình yêu đôi lứa ko có nghĩa là em ấy ko yêu gia đình bạn bè hay những người nghèo khổ như bạn nói
    Mình biết em ý nhiều hơn bạn nên mình thấy em ý rất hiền lành và nhân văn vì qua tìm hiểu được biết em ấy cùng một số các thành viên của ttvnol.com đã quyên góp điền ủng hộ người ngheo cùng cao, các em trẻ mồ côi.... ( bật mý là em đó có 1 nick khác cực kỳ nổi tiếng trên TTVNOL.COM nhưng khi viết tâm sự này em đã phải đổi nick vì lý do tế nhị)
    Mình viết như trên bạn có thể cho mình là ngớ ngẩn rỗi hơi nhưng qua tiếp xúc thực tế với em ý mình ko đồng ý với ý kiến của bạn đâu nhé
    -----------------------------------------------------------

  10. aq_84

    aq_84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/09/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    1
    Ko phải bác ạ, ý em ko phải là bạn ý ko yêu gđ, một con người t/c và biết sống như vậy ko yêu gđ, ko quan tâm đến người kém may mắn hơn thì mới là chuyện lạ.
    Trên hết, những bài viết của em chỉ là tiếc cho bạn ý thôi, cả 2 bài viết của em, nếu đọc kỹ, bác sẽ thấy là em nói tình cảm đó "chuyển sang" gia đình, nhiều hơn..hơn nữa... --> rốt cuộc cũng chỉ để bạn ý ko phải dày vò thế này.
    Còn nữa, có ngưòi trong cuộc sống làm mọi việc mà ko thấy hối hận, tiếc nuối, điều đó là rất tốt. Nhưng ko ít người đã từng có điều ân hận, tiếc nuối nào đó. Và em cũng là một trong số như vậy. Những gì ko làm được, làm ko đến nơi đến chốn, làm ko đúng, làm sai, ... cũng đều để lại cho em những tiếc nuối nhất định.
    Thực sự hôm qua cũng rất bận nhưng đọc được đến khoảng 1/3 topic của bạn ý là thấy có 1 vài bài viết vào để chia sẻ, làm mất cảm giác liền mạch của tâm trạng nên em thôi (cũng vì lý do bận nữa).
    Thôi ko đề cập đến chuyện này nữa, hy vọng mọi người sống vui, khỏe và có ích. Bản chất của sự sống là mưu cầu hạnh phúc, đôi khi phải đến cuối con đường chúng ta mới biết mình có hạnh phúc hay ko.
    Buồn...ngủ cả ngày rồi...

Chia sẻ trang này