1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Topic bình thơ của Ban giám khảo.

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi sweetlove_17, 29/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sweetlove_17

    sweetlove_17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.356
    Đã được thích:
    0
    Bài này của bác Leo hay ở chỗ tả cảnh ngụ tình. Cách làm này giờ giới trẻ bây giờ ít người làm lắm tuy nhiên công nhận là bài của bác rất sâu sắc. Có điều hình ảnh sử dụng thì quen thuộc quá, chưa có cái gì mới mẻ 1 chút cả. Mùa đông thì đương nhiên là có lá khô, cành cây xơ xác rồi. Cái này nhiều người tả tương tự nhau rồi nên em nói thẳng là ... khá tầm thường về cách miêu tả. Đi tìm thêm 1 nghệ thuật mới về tả mùa đông đi bác, mùa đông đâu chỉ có lá khô với cành cây xơ xác, mùa đông còn có nhiều cảnh tuyệt đẹp gợi cảm xúc mà Nhưng em công nhận là mạch cảm xúc của bài thơ rất hay. Ko quá rõ ràng mà khiến người đọc phải đi tìm kiếm cảm xúc để rồi gợi lên 1 cái gì đó thật đẹp nhưng lại mang chút luyến tiếc. Mùa đông cũng là mùa cuối cùng của năm nên luyến tiếc là đúng
    Cái làm em ưng ý nhất của bài thơ này là cách diễn đạt và cảm xúc của bài thơ. Cảm xúc nhẹ nhàng nhưng đầy luyến tiếc, có cả buồn nữa. Sao em thấy nhiều người tả mùa đông thường tả cảm xúc buồn thế nhỉ?! Mùa đông cũng có cái hay, cái thú vị của nó khiến mình vui chứ đâu chỉ có buồn
    Em chấm bài này 8đ
    Tính em nghĩ sao nói vậy nên nhận xét thẳng thắn thế. Có gì bác Leo đừng buồn nhé! Mong mọi người chỉ giáo thêm
  2. sweetlove_17

    sweetlove_17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.356
    Đã được thích:
    0
    Hix! Mưa, màu vàng, rêu phong, đêm trăng ... toàn hình ảnh quen thuộc của mùa thu cả. Chẳng có gì mới mẻ hết Các bác làm thơ thì đi kiếm tí hình ảnh gì mới mới đi chứ mấy hình ảnh này cũ quá rồi còn giề Bài thơ của bác trên này ý nghĩa của nó ... rõ ràng quá, đọc lên thấy ngay chứ chẳng cần tìm kiếm gì. Lần sau làm cho nó bí ẩn 1 chút gợi trí tò mò của người đọc nó mới thú vị bác nhé! Bài của bác này hay ở chỗ cảm xúc khá ... teen Em đùa thế thôi chứ thật ra là cảm xúc khá trẻ trung. Em thích kiểu làm của bác này. Tuy nhiên chất thơ hơi ... lãng đãng 1 chút và thiếu phần sâu sắc nhưng lại gợi cảm xúc khá tốt.
    Em chấm bài này 7,5đ
    À đọc thơ của bác em thấy tự nhiên hứng sáng tác nên xin thêm vào vào câu vậy. Mong bác đừng giận
  3. NoirDesir

    NoirDesir Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2008
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Topic bình thơ của Ban giám khảo.


    Thể lệ cuộc thi

    1 - Đối tượng dự thi: Tất cả thành viên KBC và các bạn Box khác.

    2 - Thể loại thơ tham dự: Tất cả các thể loại.

    3 - Thời gian: Từ ngày 11/11/2008 đến ngày 14/02/2009. Thơ phải tự sáng tác chứ không được copy & paste đấy nhá

    4 - Cơ cấu giải thưởng:


    - 01 Giải Nhất : 500k

    - 01 Giải Nhì : 400k

    - 01 Giải Ba : 300k

    - 01 Giải Khuyến Khích : 200k

    - 01 giải Bình thơ hay nhất: 200K

    5 - BGK :


    Vitop, 1thoang_hn02, khongkhocdau, Sweetlove.

    6- BTC :


    Noirdesir, FB_fishbone, nguyennghiem.



    [nick]




    Được friendship_83 sửa chữa / chuyển vào 13:44 ngày 14/02/2009
  4. khongkhocdau

    khongkhocdau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2003
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    SOI GƯƠNG
    Có ánh mắt em buồn
    Rơi tõm vào tay tôi
    Nóng hổi
    Có điều gì đã tới?
    Có điều gì xa xăm?
    Em đi qua thời gian
    Mùa đông vẫn hoài nguyên
    Như thế
    Con đường hun hun màu nước
    Cây đường rơi rơi lệ vàng.
    Chạm phải góc tối mênh mang
    Em sợ đi rồi vấp ngã
    Vấp vào cái tôi lớn lên vội vã
    Như không
    Co ro nép giữa mùa đông.
    ...
    .oOo.TN.oOo.
    Tên bài thơ có vẻ chả ăn nhập gì với nội dung. Cái tôi k0 thích ở bài thơ này là từ ?otõm?. Ý thơ rất hay :
    ?oCó ánh mắt em buồn
    Rơi tõm vào tay tôi
    Nóng hổi?
    Giá như k0 có từ ?otõm? thì câu thơ đã trở lên hoàn hảo hơn. Đọc 3 câu này, tôi có cảm giác, tác giả phải tinh ý lắm, cô gái phải khéo lắm mới ?ođánh rơi? ?oánh mắt buồn? vào tay tác giả.
    Quả thực, bài thơ sẽ đẹp hơn, nếu k0 có 1 vài câu thơ ?" tôi đang có cảm tưởng như nó bị lạc loài giữa những câu thơ gợi hình , gợi ảnh.
    ?oEm đi qua thời gian
    Mùa đông vẫn hoài nguyên
    Như thế
    Con đường hun hun màu nước
    Cây đường rơi rơi lệ vàng.?
    Giá như có thể bỏ được đi câu thứ 2 và thứ 3 :
    ?oEm đi qua thời gian
    Con đường hun hun màu nước
    Cây đường rơi rơi lệ vàng.?
    ?oChạm phải góc tối mênh mang
    Em sợ đi rồi vấp ngã
    Vấp vào cái tôi lớn lên vội vã
    Như không
    Co ro nép giữa mùa đông.?
    Đọc lại mấy lần mà tôi vẫn k0 thể hiểu được ý của tác giả khi đặt tựa đề bài thơ như thế.
    [r3
  5. sweetlove_17

    sweetlove_17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.356
    Đã được thích:
    0
    Em thích bài này của chị SVTT. Tuy nó có cái gì đó khiến em chưa hiểu hết và ko thể giải thích được nhưng thật sự em thích chất trữ tình của bài thơ này. Cái ý của chị khi đặt tên bài thơ là "Soi gương" có phải là để nhìn lại chính mình, nhìn lại những quãng đường đã đi qua đúng ko chị? Lý do em nghĩ như thế là vì "Có điều gì đã tới?", "Có điều gì xa xăm?", "Em đi qua thời gian". Những câu thơ này làm em nghĩ như thế đó!
    "Chạm phải góc tối mênh mang
    Em sợ đi rồi vấp ngã
    Vấp vào cái tôi lớn lên vội vã"
    Em thích nhất cái đoạn 3 câu phía trên kia của bài thơ vì em thấy có cái gì đó giống em. Khi chạm phải góc tối của cuộc sống em cũng từng sợ rồi sẽ vấp ngã nhưng cuối cùng em vẫn cãi lại bố mẹ để tự đi theo con đường mình chọn.
    Bài thơ của chị SVTT gợi cảm xúc rất tốt, mang một cái tôi khá đặc trưng. Nói chung là hay!
    Em chấm bài này ... thôi từ từ rồi biết
  6. sweetlove_17

    sweetlove_17 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.356
    Đã được thích:
    0
    Kiểu thơ như bác này viết thì bây giờ giới trẻ ít người làm lắm, chủ yếu là thường làm theo thể tự do như chị SVTT. Nhưng công nhận bài thơ của bác này khá hay. Cảm xúc của bài thơ thể hiện trăn trở của 1 người con đối với quê hương mình. Đọc thơ bác em thấy tủi vì mang tiếng làm nhiều thơ mà chưa bao giờ viết được 1 bài ra hồn cho quê hương mình cả
    Thơ của bác gợi hình ảnh rất tốt và đẹp nữa. Có điều có 1 câu em ko hiểu là bác viết nhằm ý gì
    "Sông lở bồi qua hết những ngày son
    Câu hát trao duyên có còn nơi bến cũ?"
    Cụm từ "bến cũ" của bác gợi lên câu ca dao
    "Cây đa, bến cũ, đò xưa
    Bộ hành có nghĩa nắng mưa cũng chờ"
    Ý bác có phải là thời gian qua đi thì người xưa có còn hay ko phải ko ạ?!
  7. khongkhocdau

    khongkhocdau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2003
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Trích từ bài của kinhbacvip viết lúc 07:08 ngày 09/12/2008:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Kinh Bắc ơi
    Rồi một ngày ta trở về Kinh Bắc
    Sông Đuống xanh trong nỗi nhớ giữa dòng
    Mưa Thuận Thành thỏa những ước mong
    Đi tìm em mùa diêu bông thay lá.
    Nón ba tầm nơi nào xa xôi quá!
    Hội tan rồi, đò cập bến hay chưa?
    Bút Tháp lặng thầm trong ký ức day dưa,
    Cánh đồng chiều khói mơ nhòa năm tháng.
    Một mình ta bên bờ cát vắng
    Dưới chân cầu Hồ lặng lẽ ngắm hoàng hôn
    Sông lở bồi qua hết những ngày son
    Câu hát trao duyên có còn nơi bến cũ?
    Lúng liếng mắt em chẳng tìm đâu được nữa
    Ta chắc ngày về bỡ ngỡ bước chân
    Lá diêu bông trong gió đứng tần ngần
    Quan họ ơi, đưa ta về Kinh Bắc!
    --------------------------------------------------------------------------------
    Sao đọc bài thơ này, em cứ thấy cái tình cái ý của bài hát "Nhớ đêm giã bạn".
  8. cobevotu17t

    cobevotu17t Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Bài này đậm chất làng quê. Từ ngữ tuy giản dị nhưng giàu cảm xúc. Câu thơ "chiếc bánh đa rơi" của bác được nhắc ở tên đầu đoạn thơ và cuối đoạn thơ em chưa hiểu hết ý nghĩa của nó khi bác đặt ở vị trí như thế. Những hình ảnh sử dụng trong bài thơ đều quen thuộc nhưng em vẫn thấy có cái gì đó mới mới ở cách viết. Nếu bài thơ của bác kinhbacvip thể hiện nỗi trăn trở của 1 người con đối với quê hương thì bài thơ này lại là 1 nỗi nhớ về làng quê, về gia đình. Nó cụ thể hóa lên qua từng đoạn thơ từng câu chữ. Nhớ quê hương cũng là nhớ làng xóm, họ hàng, gia đình mà. Bài thơ này hay quá! Em thích bài này hơn bài Kinh Bắc ơi nhưng thích nhất thì chưa chắc, từ từ để em em còn bài nào ko đã
    Lâu lắm rồi ko được đọc thơ, bình thơ nhiều như thế này, thích quá!
    Kí tên: sweetlove_17

    Được cobevotu17t sửa chữa / chuyển vào 14:57 ngày 11/12/2008
  9. cobevotu17t

    cobevotu17t Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ này cách dùng từ hơi lạ nhưng công nhận khá hay, chất thơ thanh khiết đúng như sương vật. Em đọc thơ nhiều nhưng chưa thấy ai so sánh những cô gái trinh nguyên với sương như bác này nhưng công nhận cách cảm sự vật của bác rất đúng. Sương cũng chỉ là hơi nước ngưng tụ lại thôi, sương là giai đoạn tiền thân ban đầu của nước. Con người ai cũng có 1 thưở ban đầu trong trắng và thơ ngây vậy, nhất là con gái. Nét so sánh của bác rất tinh tế và đẹp. Lời thơ hơi trẻ con tí nhưng rất hợp với những cô gái còn ngây thơ, trong trắng. Tựa đề bài thơ là "Vỡ" rất hay. Người con gái còn ngây thơ trong trắng như 1 giọt sương nhưng khi đã yêu rồi tức là đã bước sang 1 giai đoạn mới cũng giống như khi mặt trời lên thì sương sẽ vỡ ra và tan biến đi vậy. Một ý tưởng mới rất hay! Tóm là là ... được (bình thơ thì em khen được là hết đát rồi ạ)
    Được cobevotu17t sửa chữa / chuyển vào 08:47 ngày 17/12/2008
  10. cobevotu17t

    cobevotu17t Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Mùa đông thì dĩ nhiên là lạnh rồi. Tự làm ấm mình bằng những yêu thương cũng là 1 ý tưởng hay nhưng ko mới.
    "Chạm vào len nghe rưng rưng nỗi nhớ"
    Mùa đông thời tiết ẩm ướt, mặc đồ len rất dễ bị tích điện và ... tưng tưng chứ chẳng rưng rưng được đâu Em đùa thế thôi! Nhắc đến áo len ta lại nhắc đến hình ảnh những người bà, người mẹ, người chị ngày xưa vẫn cặm cụi bên 2 cây que đen với 1 đống len đủ màu. Hình ảnh tuy cũ kĩ, lỗi thời nhưng lại đậm tình yêu thương. Những người bà, người mẹ, người chị đan áo, đan khăn thường là đan cho con con cháu, chồng hay người yêu. "Một món quà do chính tay người thân mình làm và tặng thường quý hơn tất thảy mọi thứ quý giá mua được vì nó chứa tình cảm của người tặng".
    "Cuộc sống như cuộn len bị chú mèo vờn
    Đôi khi thấy lòng mình buốt giá"
    Cách so sánh của chị rất hay! "Cuộc sống như cuộn len bị chú mèo vờn". Đúng thế! Con mèo ko có được những ngón tay rõ ràng như con người nên khi nó nghịch cuộn len thì cuộn len vốn đã tròn sẽ ko thể đứng yên được mà sẽ bị lăn hết góc này tới góc kia. Cuộc sống của con người cũng vậy! Lúc nào cũng lăn vội vã trên đường đời để rồi khi nhìn lại ta lại thấy ko có ai bên cạnh mình cả, lại thấy lòng "buốt giá".
    "Ôm chiếc áo len sờn
    Học đan yêu thương không vội vã"
    "Học đan yêu thương ko vội vã" - em thích nhất câu này của bài thơ. Mình có thể sống vội vã nhưng yêu thương ko thể nào cho đi 1 cách vội vã được. Cho đi vội vã thì đó ko phải là tình cảm chân thành. Tình cảm chân thành nó xuất phát từ trái tim, từ hành động mà người nhận sẽ dần nhận biết được qua thời gian chứ ko phải đùng 1 cái bảo tớ rất quý cậu hay con yêu mẹ, yêu bà rồi để đó.
    Tóm lại là bại này ... tạm được

Chia sẻ trang này