1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Một lần đến Philippines

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi dumdum, 16/02/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Vespacutduoi

    Vespacutduoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Chuyến đi thật tuyệt, hy vọng sẽ có dịp khám phá Philipines!
    Thks for share!
  2. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2

    [​IMG]
    Sunday morning in Baguio, best served with "Sunday morning" by Maroon 5
  3. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Driving slow on Sunday morning
    And I never want to leave

    [​IMG]
    [​IMG]
  4. nhaquecanthan

    nhaquecanthan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2006
    Bài viết:
    168
    Đã được thích:
    0
    Hâm mộ mấy chuyến đi của Rô xỳ ghê! Khi nào có dịp cho anh đi cùng với, nhá nhá !
  5. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    @AG: gớm em lại chả thèm chết Nam Mỹ của anh ra í chứ
    Ký ức về Bontoc
    Bontoc đơn giản chỉ là nơi dừng chân trên hành trình đi về ?odi sản thiên nhiên thứ 8 của thế giới? - ruộng bậc thang ở Banaue. Tôi đã khá ngán ngẩm khi bước xuống xe bus và thấy mình đang đứng giữa những dãy nhà thấp và buồn tẻ. Phố xá nhỏ, nhạt nhoà, mang trong mình vẻ trầm mặc, yên ả. Rất thích hợp cho người già, tôi nghĩ. Những người bạn đồng hành thốt lên, làm gì cho đến ngày mai?
    [​IMG]
    Tôi đã tưởng tượng nó phải náo nhiệt như Baguio.
    Nhưng có lẽ, sau những ồn ào, những âm thanh rộn rã tất bật đã qua, thì Bontoc là một khoảng lặng để tôi có thể cho tâm hồn mình chút thư thái, hít thở cái sự lành lạnh và tinh khiết của một thị trấn nhỏ bé bên cạnh dòng Chico nổi tiếng
    Tôi đi dạo trên con phố chính, đã là cuối chiều của ngày chủ nhật, bảo tàng đóng cửa. Hai bên đường, người ta bày thúng mẹt bán hàng không khác gì ở Việt Nam. Những vỉ cá khô, những bó rau cải hoa còn vàng ươm, những quả cà chua đỏ mọng. Tất cả đều giản dị và đậm chất thôn quê. Tôi vòng ra cây cầu to nhất thị trấn, gió từ dòng sông mang mùi thơm của lúa chao chao bên cánh mũi. Cánh đồng sắp vào vụ gặt, màu vàng ánh lên trong nắng chiều. Xa xa, hai chú trâu lờ lững lười biếng ngâm mình trong dòng nước. Tôi nghe văng vẳng đâu đó những âm thanh trầm bổng thanh thoát của bài thánh ca. Mọi thứ yên bình và dịu dàng quá đỗi.
    Một chiều ở Bontoc
    [​IMG]
    Không có gì đặc biệt cả, nhưng tôi cũng không thấy buồn tẻ là mấy. Đối với tôi, mỗi chuyến đi và mỗi khoảnh khắc đều có những giá trị riêng.
    Tôi vòng lại con đường qua chợ để về khách sạn, nghĩ thế nào lại tạt vào tít cuối chợ, và tôi thấy mình đang đứng nói chuyện với ông chủ sạp bán thuốc lá. Những chiếc lá to như cánh quạt, khô cong queo và nâu xỉn được để cùng ?omồi? hút thuốc lào và những điếu xì gà hình cái kén xếp đầy một hộp. Thấy tôi lạ lẫm, ông chủ bắt chuyện, giảng giải cách sử dụng (có thể nhai hoặc hút), và còn rất sẵn sàng mời tôi nếm thử. Chúng tôi trò chuyện rôm rả, tôi kể về Việt Nam và ông thì kể về Bontoc, về ước mơ một lần được đưa vợ mình đến Palawan. Cho đến khi ông hỏi tôi, cô có thích con trai Philippines không , thì tôi đỏ mặt, cảm ơn về cuộc trò chuyện và xin phép ra về.
    Sạp bán thuốc lá cuối chợ Bontoc
    [​IMG]
  6. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Bontoc (tiếp)
    Tôi tản bước trên vỉa hè xếp kín những thúng, mẹt, chậu, xô. Và bỗng nhiên, tôi trông thấy bà, nhỏ bé đơn độc, đôi mắt nhìn vô định vào khoảng không trước mặt, vào những bước chân hối hả ngang qua. Bà ngồi nép mình dưới góc của chiếc cửa sắt gồ ghề, trước mặt bày hai cái túi vải cũ sờn, một cái đựng đầy đậu xanh, một cái đựng đầy gạo.
    Trong thứ ánh sáng sắp tắt hẳn và nhập nhoạng hơi sương ấy, không ai chú ý đến bà, có lẽ vì người dân ở đây đã quen thuộc, hoặc cũng có lẽ chẳng có ai ngoài tôi là khách du lịch trên con phố này. Tôi chú ý đến bà vì đôi bàn tay. Đôi bàn tay nhăn nheo, gầy guộc, được phủ kín bởi những hình xăm, những hoa văn tinh xảo và cầu kỳ.
    Tôi cố lục lại trí nhớ, rõ ràng là tôi đã đọc ở đâu đó về Bontoc, về tộc người ?obody full of tattoo?, về những kẻ săn đầu người còn sót lại. Bộ tộc Kalinga, chính nó.
    Nếu có thời gian ở Bontoc, bạn có thể dành một ngày trekking đến Kalinga, nơi mà theo sách thì có những thửa ruộng bậc thang tuyệt đẹp và những hình xăm kỳ lạ. Tôi đã từng tiếc hùi hụi vì không sắp xếp được thời gian, nhưng giờ đây tôi có thể ngắm người đàn bà Kalinga bằng xương bằng thịt trên đường phố Bontoc
    Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh bà, mỉm cười và cất tiếng chào. Bà đáp lại bằng một tràng ngôn ngữ tôi không hiểu. Không phải ai ở Philippines cũng nói được tiếng Anh.
    Tôi loay hoay 1 hồi mà không đối thoại được với bà. Tôi chỉ vào hình xăm nơi cánh tay bà và ra dấu hiệu là tôi rất thích. Bà gật đầu, rồi vẫn cái nhìn chăm chăm vào khoảng không phía trước. Tôi im lặng ngồi cạnh, cũng không có hứng chụp ảnh. Tôi và bà cứ ngồi thế cho đến khi bóng tối phủ kín lấy thị trấn và ánh đèn đường leo lét được thắp lên. Tôi cũng không biết tại sao tôi làm thế, nhưng giờ đây tôi vẫn không quên khoảnh khắc ấy, yên lặng bên người đàn bà Kalinga và ngắm những bước chân, những bánh xe vội vã trở về nhà.
    ----
    Kalinga là một trong những bộ tộc cổ xưa ở Phil, nổi tiếng với những hình xăm phủ kín cánh tay, bả vai (phụ nữ) và ngực (chỉ những người đàn ông - săn đầu người). Đây được cho là biểu tượng của cái đẹp, nhằm thu hút người khác giới; và cũng là biểu tượng của thanh thế, uy tín trong cộng đồng. Theo thống kê thì hiện tại ở Kalinga chỉ còn duy nhất 1 người có thể xăm được, và bà cũng đã rất già. Người ta đang lo ngại liệu tập tục này có bị mất đi
    [​IMG]
    [​IMG]
    Dụng cụ xăm được làm bằng một loại cây gai, và 1 ống tre nhỏ luồn vào, bên trong chứa mực
    [​IMG]
    Xăm hình
    [​IMG]
    (ảnh sưu tầm)
    Được dumdum sửa chữa / chuyển vào 15:44 ngày 18/02/2009
  7. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    (tiếp)
    Bontoc không cho tôi những vẻ đẹp thiên nhiên, nhưng mang lại cho tôi những khoảnh khắc đẹp. Tôi nhớ cuộc trò chuyện với ông già người Thuỵ Điển trên ban công tầng ba của khách sạn Churya khi phố xá đã lên đèn. Ông là một kỹ sư thuỷ lợi đã làm việc gần hai chục năm tại Châu Phi. Trở lại Bắc Âu, ông thường ?ochạy trốn? mùa đông khắc nghiệt nơi đây bằng những chuyến đi dài đến các nước vùng nhiệt đới.
    ?oNăm kia tôi đi Indonesia, năm ngoái đi Thái Lan và năm nay tôi dành 3 tháng ở Philippines, có thể năm sau tôi sẽ sang Việt Nam?, ông mỉm cười, ?othật ra tôi đang đi tìm một nơi thích hợp để dưỡng già?.
    ?oTôi đã từng làm việc ngay dưới chân Kilimanjaro trong 3 tháng, ngày nào cũng ngắm và chụp ảnh hoàng hôn, nhưng chưa từng leo?, câu chuyện trôi đại khái như vậy.
    Tôi kể cho ông nghe về người đàn bà Kalinga tôi vừa gặp, rồi hỏi ông, ông định ngày mai làm gì ở Bontoc, ông có định đi thăm bộ tộc Kalinga không.
    ?oCô bé, tôi còn nhiều thời gian, tôi chưa nghĩ gì cả, hãy cứ ở đây vài ngày đã rồi tôi sẽ quyết định xem mình làm gì. Tôi muốn bắt nhịp với cuộc sống nơi đây một chút?. Ôi, ước gì tôi cũng ?otỷ phú thời gian? như ông, ước gì tôi cũng không phải hùng hục đi như chạy sô, được nhẩn nha gặm nhấm những mẩu vụn cuộc sống nơi tôi đã qua.
    ?oI used to be hasty and I always thought I run out of time, so I tried to grasp it as much as possible. But then it became meaningless to me when I realized I did not really get into it. And now I make it more slowly, but I am satisfied. You won?Tt need to go to all countries in the world, but make every place you go memorable and valuable both for you and for the locals?.
    Đôi khi, trò chuyện với người già mang lại niềm vui nhiều hơn tôi tưởng. Đôi khi, một nơi buồn tẻ như phố huyện nghèo trong truyện ngắn của Thạch Lam năm xưa lại ẩn chứa những điều không hề buồn tẻ.
    Thời gian ở Bontoc trôi như con sên già yếu ớt. Bóng tối, tiếng dế và tiếng côn trùng rin rít khiến tôi thấy mình như đang ở nơi hẻo lánh và heo hút tận cùng của thế giới. 9h tối, cửa hiệu và nhà nhà tắt điện đi ngủ, chỉ còn heo hắt thứ ánh sáng vàng vọt sau cánh cửa gỗ tít phía dưới kia. Đằng sau đó, tiếng đàn ghita và tiếng hát day dứt, đượm buồn của chàng trai trẻ gieo vào đêm tối tĩnh mịch những hoài cảm mênh mang, dịu dàng. Quán bar duy nhất trong thị trấn.
    [​IMG]
    Tôi vẫn nhớ giọng hát da diết và đôi mắt đen sâu thẳm ấy. Quán vắng tênh, chỉ có mấy đứa chúng tôi là khách, nhưng chàng trai vẫn say sưa bằng tất cả xúc cảm của mình. Tôi nghĩ rằng thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ đến giọng hát ấy, giọng hát như ôm trọn tất cả những nỗi buồn của bóng đêm?.
    Được dumdum sửa chữa / chuyển vào 23:56 ngày 18/02/2009
  8. hangzoan

    hangzoan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2007
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    đã nhắn cho chị một cái pm, check pm chị nhé :D
  9. Vespacutduoi

    Vespacutduoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Dumdum viết hay quá! Tiếp đi bạn!
  10. dumdum

    dumdum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    1.595
    Đã được thích:
    2
    Đến với ?oDi sản thiên nhiên thứ tám của thế giới?
    Dòng quảng cáo đầy mời gọi của các bạn Phil về Banaue làm tôi tò mò. Điều gì đặc biệt ở đây khiến nó trở thành một niềm tự hào không che dấu của người dân Phil mỗi khi được hỏi? Và dù những hình ảnh search trên mạng từ google đã làm tôi giảm sự hưng phấn đi phần nào, tôi vẫn quyết sắp xếp để nhét được Banaue vào cái lịch kín mít của mình.
    Từ Bontoc, chúng tôi bắt chuyến xe bus sáng để đến Banaue. Xe chạy khoảng 2h, nhưng đó là quãng thời gian ruột gan lòng mề lộn tùng phèo vì đường xấu, vì sương mù dày đặc và vì lạnh. Chiếc xe bus xộc xệch ngả nghiêng trên những con đường đất ẩm ướt men theo sườn núi, đôi bận phải dừng lại chờ thông đường do đá lở.
    Chúng tôi tới Banaue khi trời lất phất mưa, cũng không còn nhiều thời gian nên tôi vội vã thương thảo thuê một cái jeepney chở cả bọn đến Batad, nơi được miêu tả có những thửa ruộng bậc thang ?ođẹp một cách lộng lẫy?. Chịu đựng thêm hơn 1 tiếng xóc long mề trên con đường nhão nhoét bùn đất trộn đá hộc, chúng tôi đến Batad junction và trek đến ngôi làng Batad của người Ifugao.
    Không có gì khó khăn cả ngoại trừ vài đoạn bùn và trơn. Chúng tôi đến view point sau khoảng 45 phút trek, tới nơi đã thấy rất nhiều bạn Tây đang ngồi thành một dãy ngẩn ngơ ngắm những thửa ruộng bậc thang, trầm trồ khen ngợi
    ?oTháng 3-5 là đẹp nhất để đến đây, còn bây giờ ruộng vẫn chưa có lúa?, bạn guide nói với chúng tôi như vậy
    [​IMG]
    Chà, trước mắt tôi là ?okỳ quan thiên nhiên thứ tám của thế giới?. Nhưng có lẽ điều này chỉ mới lạ với các bạn Tây, đối với những kẻ sinh ra ở một đất nước nông nghiệp và đã đôi lần đặt chân đến vùng núi phía Bắc Việt Nam thì chúng tôi không thấy làm lạ lẫm và sửng sốt lắm. Thành thật mà nói, ruộng bậc thang ở Việt Nam đẹp hơn ruộng bậc thang ở đây, xét về quy mô và vẻ đẹp của những đường cong uốn lượn. Tôi vẫn chưa thấy nơi nào hơn La Pán Tẩn hay Y Tý cả.
    Xuống gần hơn
    [​IMG]
    Có lẽ, điều làm ruộng bậc thang ở Batad đặc biệt bởi nó được cho là đã xuất hiện cách đây hơn 2000 năm do tộc người Ifugao cần mẫn đẽo từng vách đá bằng chính đôi tay của mình chứ không có sự trợ giúp của bất kỳ máy móc nào. Những bậc thang cách nhau trung bình từ 1 ?" 1.5m, khá cao, bờ được đắp hoàn toàn bằng đá. Tôi cũng khá ngạc nhiên khi thấy những bờ kè bằng đá như vậy tồn tại suốt chừng ấy năm mà không bị đổ vỡ hư hại, nhưng bạn guide đã kịp chỉnh sửa cho tôi rằng chúng được bảo tồn khá cẩn thận bởi chính phủ Phil.
    Bờ đá
    [​IMG]
    Ruộng bậc thang ở Việt Nam có lẽ chỉ xuất hiện cách đây một, hai trăm năm (tôi đoán) và cũng hiếm thấy có bờ kè bằng đá như vậy.
    Sự lâu đời của ruộng bậc thang ở Batad nói riêng và Banaue nói chung là lý do chính để UNESCO chứng nhận nó ?oDi sản thiên nhiên thế giới?, và tất nhiên, tôi không phủ nhận rằng nó đẹp, sẽ rất đẹp nếu màu xanh của lúa phủ kín những bậc kia.
    [​IMG]

Chia sẻ trang này