1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi phải làm gì bây giờ ?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi 10yktp, 16/04/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tung_nk0204

    tung_nk0204 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Hixxx, vừa đọc xong bài chị vợ. Mỗi ng` nói 1 kiểu chả hỉu thế nào nữa. Nhưng nếu như theo lời chị vợ nói thì anh chồng đâu có chiều chị í như anh vẫn nói??????Vừa cưới nhau được 2 tháng mà anh đã đánh vợ hơn 1 lần. Dù thế nào đi nữa, chuyện đàn ông đánh vợ là hok thể chấp nhận được.
    Công nhận vợ anh rất wá đáng trong cái việc cắt vụn ga trải giường và áo kủa anh. Nhưng cái rì cũng có nguyên nhân kủa nó. Mẹ anh đã hok thik vợ anh ngay từ trước khi anh cưới, cho nên bây h mới sinh ra nhiều mâu thuẫn như thế. Anh phải đặt mình vào vị trí kủa vợ anh - chân ướt chân ráo đến nhà ng` khác ở, đang rất lạ lẫm, thì lại chẳng nhận đựoc sự thông cảm kủa ai cả. Ngay cả anh cũng cho là cái việc : "phải thức đến gần 12h để làm việc nhà" đấy là chuyện bt thì thật tội nghiệp cho vợ anh. Là vợ là phải có trách nhiệm lo việc nhà, nhưng anh cũng đi làm, vợ anh cũng đi làm, tại sao anh về thì lại đưọc chơi với bể cá và cắm đầu vào cái máy tính còn vợ anh thì phải làm việc nhà đến 12h đêm??????????
    Và nếu như theo lời vợ anh nói, thì anh mới chính là ng` xúc phạm bmẹ chị í, và anh là ng` viết đơn ly hôn?????
    Mẹ anh là ng` trước sau bất nhất. Em cũng đã từng phải sống với 1 ng` như thế, thật sự là rất căng thẳng, vì mình là ng` bé hơn, nên chẳng bao h cãi được ng` lớn cả. Anh ở với mẹ anh từ bé chả nhẽ anh hok nhận ra điều đấy?????? Nếu anh bít mẹ anh là ng` như thế thì anh phải hiểu, thông cảm cho vợ anh chứ???? Đằng này anh lại ủng hộ mẹ anh........ và có khi bản thân anh cũng là 1 ng` trước sau bất nhất đấy.
    Là đàn ông kon trai thì phải bít dung hòa cuộc sống giữa mẹ chồng, nàng dâu. Nhưng anh hok những hok làm được điều đó, mà còn đổ thêm dầu vào lửa, làm cho mối QH mẹ chồng nàng dâu còn tệ hơn nữa. Ng` đáng trách nhất phải là anh!
    Nếu 2 ng` vẫn còn yêu nhau, em nghĩ nên ra ở riêng sẽ cải thiện được tình hình đấy
  2. HoconCuncon

    HoconCuncon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2009
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    LĂc trư>c em chưa 'ọc bĂi của vợ anh, 'ọc xong em thấy mấy 'iều như sau:
    1. CĂch cư xử nĂy của chi phĂt sinh nĂn ko phải bản tĂnh, vĂ vậy cĂ thf thay '.i 'ược.
    2. Hai anh chi cư>i nĂn nhiều thứ mĂu thuẫn chưa biết cĂch lắng nghe 'f th'ng nhất giải quyết. Em nghĩ m-i người ch<u khĂ hy sinh, nhường nh<n người kia mTt chĂt, ch<u thi?t thĂi mTt chĂt thĂ mọi vi?c sẽ d. dĂng hơn. CĂi nĂy khĂng thf ch? c' gắng từ mTt phĂa 'ược. Em cũng biết nĂi thĂ d. nhưng lĂm thĂ rất khĂ vĂ ai cũng cĂ lĂ lẽ của mĂnh, cũng cĂ cĂi 'Ăng cĂi sai của mĂnh. Nhưng nếu ai cũng khĂng ch<u hifu người kia thĂ mọi vi?c k hĂng bao giờ giải quyết 'ược. Bản thĂn em cũng thế thĂi, em ko sợ mĂu thuẫn nhưng em sợ nhất lĂ ko ch<u cĂng nhau ng"i giải quyết mĂu thuẫn, ai cũng khfng khfng lĂ mĂnh cư xử 'Ăng r"i. Anh hĂy 'ặt mĂnh vĂo v< trĂ của ch<, ch< 'ặt mĂnh vĂo v< trĂ của anh 'f thấy 'ược cĂi khĂ xử của nhau 'i ạ.
    To ch< Meo_con_xinh: em rất thĂch cĂch phĂn tĂch của ch<, khĂch quan vĂ thẳng thắn
  3. 10yktp

    10yktp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2009
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Chắc mọi người đọc bài của vợ tôi thấy thương vợ tôi phải không ?
    Điều đấy là tất nhiên thôi, bởi lẽ về khoản ăn nói với người ngoài, cô ấy hơn hẳn tôi.
    Chuyện quá khứ của vợ, tôi không hề nhắc đến ở đây, nhưng việc tôi muốn chia tay khi yêu, tất cả đều có lý do của nó, mà tôi cũng chẳng phải loại lăng nhăng, mà cũng ko có thời gian để làm việc đó. Đối với tôi, khi đã xác định yêu thì sẽ xác định tiến tới hôn nhân. Nhưng không phải tự nhiên mà tôi muốn chia tay, và sau đó vợ tôi đã van xin tôi, xin tôi cho cô ấy một cơ hội để sửa chữa. Thú thực, lúc đó tình cảm của tôi với cô ấy, và ngay cả đến thời điểm này tôi vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều.
    Ngay cả chuyện cưới xin, bố mẹ tôi ý kiến là của bố mẹ tôi, còn việc tôi lo toan cho đám cưới của hai chúng tôi thì tôi nghĩ là chẳng có gì thiếu sót cả, vợ tôi muốn gì tôi cũng đồng ý. Thế nhưng, những gì bố mẹ tôi nói đã khiến cô ấy giữ cái tư tưởng là bố mẹ tôi thái độ với mình trong đầu và từ đó suy diễn ra rất nhiều.
    Chuyện vợ chồng tôi đi trăng mật với anh chị tôi không phải do tôi quyết định, vì mọi người cũng biết, nếu cô ấy không đồng ý thì tôi cũng sẽ bảo thẳng với anh chị tôi là đừng đi cùng, có gì đâu mà phải ấm ức.
    Sau khi kết hôn, mẹ tôi biết rằng vợ tôi vẫn còn lăn tăn về chuyện quan hệ giữa bố mẹ chồng và con dâu nên đã gọi vợ tôi ra và nói riêng rằng chuyện quá khứ của con mẹ không cần quan tâm, con làm sao sống cho phải đạo để 2 nhà còn có thể nhìn được mặt nhau. Mọi người thấy mẹ tôi xử lý như vậy có đúng không ?
    Còn chuyện sinh hoạt buổi tối, thú thực tôi cũng có những thú vui riêng, nhưng việc tôi chỉ chúi mặt vào mấy cái đấy để vợ tôi làm việc nhà một mình thì quả thật là quá sức đặt điều. Tôi là đàn ông, là trụ cột kiếm sống chính, về nhà vẫn còn phải vào bếp với vợ, rồi khi vợ nằm khểnh xem tv thì mình lụi cụi đi lau dọn, thế là chúi mũi vào thú vui riêng chăng.
    Chuyện tôi thóa mạ gia đình vợ, tôi nghĩ rằng việc đấy không phải là việc mà một người có giáo dục có thể làm. Khi 2 vợ chồng tôi sang ngoại, cô ấy ngồi đấy lớn tiếng thóa mạ cả tôi lẫn ông bà già, tôi xin lỗi, ông bà già vợ ngồi đấy chỉ quát được mấy tiếng, nhưng như thế có ăn thua gì, cô ấy vẫn gào lên. Tôi nói với bố mẹ vợ là bố mẹ không dạy được vợ con thì đề con dạy. Chẳng lẽ khi người nào nói động chạm đến bố mẹ các bạn, các bạn vẫn còn ngồi đấy nghe chửi nếu các bạn làm được thì các bạn quá giỏi. Còn tất nhiên, cô ấy làm sao dám nói những câu đó trước mặt bố mẹ tôi cơ chứ. Đến nỗi khi bố mẹ tôi mời ông bà già vợ sang, mẹ cô ấy còn phải công nhận là vợ tôi đã có những lời lẽ khó nghe, và xin lỗi bố mẹ tôi về những gì cô ấy đã nói, mặc dù tôi ko kể cho bố mẹ tôi vì sợ 2 cụ sốc vì có con dâu quá láo toét.
    Còn tại sao tôi không bênh vực vợ tôi ? Quan điểm của tôi là bây giờ đều là người trưởng thành, suy nghĩ phải chín chắn. Tôi không bênh vợ, cũng không bênh bố mẹ tôi, ai sai, ai đúng thì tôi sẽ làm rõ, chứ không có chuyện bênh vợ hay bênh mẹ cả. Nói thật, bố mẹ tôi đã quá thất vọng về con dâu nên mẹ tôi mới có những câu đó với vợ tôi, nhưng thiết nghĩ, trong một gia đình nền nếp, có trên có dưới như gia đình tôi, vợ tôi quả là một hiện tượng.
    Lại thêm chuyện đơn từ, nói thật với mọi người, đối với tôi, việc nói chuyện bỏ nhau hay ly dị là bần cùng bất đắc dĩ, nhưng đối với vợ tôi, đó có thể coi là chuyện đầu môi. Khi yêu nhau, nếu tôi ko làm vừa ý côấy là tôi sẽ được nghe câu bỏ nhau đi, còn khi lấy nhau rồi, thì sẽ là câu không thì ly dị đi. Chính vì cái kiểu này của vợ, lần này tôi mang đơn về cho vợ tôi xem cô ấy làm được gì.
    Trước đây, cô ấy đã xin tôi cơ hội để được sửa đổi, tôi đã cho. Lần này, cô ấy xin lỗi tôi vì những gì đã làm, tôi nói thật, câu xin lỗi ai mà chẳng nói được, nhưng đừng làm những việc đau lòng nhau để rồi phải nói câu xin lỗi thì tốt hơn đấy.
    Vài lời tâm sự với mọi người. Chắc chắn có người nói tôi đánh vợ là sai, những chắc chắn sẽ có người đồng tình. Đánh vợ là bạo hành gia đình, thế gây tổn thương về mặt thể chất và tinh thần cho chồng, đó có phải là bạo hành hay không?
  4. 10yktp

    10yktp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2009
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Để tôi phân tích cho bạn nghe. Việc thuê người, vì vợ tôi kỳ kèo nên tôi đồng ý thuê và bảo cô ây tìm. Nhưng xin lỗi bạn, không rõ nhà bạn như thế nào nhưng nhà tôi còn có ông bà già tôi ở đấy, tôi dẫn người làm vào nhà tôi cũng phải thông báo cho các cụ, nếu các cụ ko đồng ý thì tôi cũng xin thôi, kẻo làm như thế mất cái không khí gọi là gia đình. Tôi cũng đã tranh luận với bố mẹ về việc thuê người, cũng vì những lý lẽ của bố mẹ tôi là hợp lý nên tôi nghe. Tôi ko phải loại người cố chấp, chỉ cố cãi cho bằng được đâu, và cũng không có cái kiểu gió chiều nào theo chiều đó đâu.
    Rồi, tiếp theo là chuyện đánh vợ, đó là bạo hành chứ gì ? Thế ngược lại thì sao nhỉ, có phải là bạo hành hay không ? Bạn nên nhìn mọi việc theo hai chiều, chứ đừng giữ cái tư tưởng là xe máy đâm xe đạp thì xe máy sai, nhé.
    Tiếp theo là chuyện xin lỗi, nhỉ. Như tôi nói ở trên đấy, tôi ko muốn nghe xin lỗi. Tôi muốn làm gì thì làm, đừng để đến lúc làm xong phải nói lời xin lỗi. Nói cái đó dễ lắm, nhưng làm thế nào để không phải nói câu xin lỗi thì khó hơn đấy bạn ạ. Còn về lòng vị tha hả, tôi đã cho vợ tôi cơ hội để sửa đổi, nhưng cô ấy vẫn tái diễn, và cho đến giờ tôi vẫn cho cô ấy thời gian, như vậy tôi có vị tha hay không.
    Vài dòng với bạn, mong bạn nên suy nghĩ kỹ hơn trước khi comment . Anyway, cảm ơn bạn đã chia sẻ với tôi. Tôi rất welcome những ý kiến đóng góp của bạn.
    Được 10yktp sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 17/04/2009
  5. november_candlelight

    november_candlelight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2006
    Bài viết:
    2.222
    Đã được thích:
    0
    Theo ý kiến của tôi, mâu thuẫn vợ chồng nên tự nói với nhau để tìm cách giải quyết, không nên lôi kéo bố mẹ vào cuộc khi hai vợ chồng có xung đột.
    Cha mẹ nào cũng mong các con hạnh phúc chứ chẳng ai mong muốn con mình bất hạnh cả. Các bạn lớn khôn rồi, nên tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình.
    Cách can thiệp của bố mẹ có thể gây ức chế cho người phía bên kia.
    Cùng là bị mắng, nhưng bố mẹ mình mắng thì cảm giác nhẹ nhàng hơn BMC or BMV mắng nhiều. Việc này đòi hỏi cả hai bên phải biết kiềm chế và đặt mình vào vị trí người đối diện.
    Chỉ khi nào không thể giải quyết được, hai vợ chồng đều nhất trí là ly hôn thì cũng chỉ là thông báo cho bố mẹ hai bên biết mà thôi.
    Hôn nhân là việc trọng đại của đời người, nên suy nghĩ kĩ trước khi nói về việc chia tay.
    Hai bạn nên dẹp bớt cái tôi của mình mà nghĩ về những điều tốt đẹp mà hai người từng mong muốn khi có ý định xây dựng với nhau để cùng nhau thực hiện. Lỗi lầm đã chấp nhận bỏ qua thì không nên nhắc lại.
    Phàm là con người, ai cũng có lỗi lầm, ai cũng có tính tốt và tính xấu, chẳng ai hoàn hảo cả.
    Khi yêu chẳng phải ta đã yêu cả cái tính xấu ấy hay sao, nếu không yêu được nó thì tập thích nghi với nó để được sống cùng những đức tính tốt.
    "Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo"
    Bất đồng là cãi nhau nên thay thế bằng việc kiềm chế và cảm thông chia sẻ.
    Xung đột là ly hôn nên thay bằng còn nước còn tát, những gì Chúa đã tác hợp, loài người không được phân ly.
    Thiên hạ đầy người vẫn còn lang thang đi tìm và hỏi, nửa còn lại của tôi ơi, ở đâu
    Hai bạn đã tìm được nhau rồi, cố gắng mà sống tốt để cha mẹ hạnh phúc khi thấy con cái trưởng thành.
    Chúc hai bạn tìm được tiếng nói chung và hạnh phúc.
  6. coizinzin123

    coizinzin123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2009
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Tôi đọc topic này từ đầu và đọc hết comment của mọi người, tôi đã định không comment gì bởi thực tình mình không phải là người trong cuộc, không hiểu rõ hết nội tình, có đưa ra comment cũng chỉ là phiếm diện mà thôi.
    Nhưng khi đọc được bài phản biện của anh chồng này thì tôi thấy ko thể không lên tiếng được.
    Thứ nhất, tôi phải khẳng định, anh là thằng đàn ông không đáng mặt đàn ông. Tại sao ư? Anh có thấy và mọi người có thấy rằng anh quá nhỏ nhen và quá vụn vặt không? Anh vào đây để viết phản biện lại bài viết của vợ anh để làm gì trong khi cô ấy nói cô ấy sẽ không bao giờ vào và tranh luận nữa. Đây chỉ là diễn đàn ảo mà anh còn ra sức cãi, thì liệu trong đời sống thực tại anh có chịu ngồi im nghe vợ anh nói không (chứ đừng nói đến càu nhàu hay cãi láo). Anh đang cố biện minh cho mình và cho bố mẹ anh à? Để làm gì nhỉ???
    Thứ hai, anh không xứng đáng làm chồng. Người chồng là để luôn bên vợ, chia sẻ và giúp đỡ vợ. Nhưng anh đã chia sẻ được gì cho cô ấy ngoài mấy lần đánh đập, bạt tai???
    Từ xưa đến nay, luôn có câu "mẹ chồng nàng dâu", một mối quan hệ nội tại mà không hề đơn giản. Luôn có mâu thuẫn, thậm chí xích mích và xung đột bởi họ là những người hoàn toàn xa lạ nhau lại phải về ở với nhau chung một mái nhà. Đến anh là con đẻ, mà thử hỏi, anh có dám chắc rằng anh chưa từng cãi mẹ không? Ở đây, tôi không cho rằng, cứ là con dâu và mẹ chồng thì sẽ không thể hòa hợp được. Vấn đề là ở cả mẹ chồng và con dâu có muốn hòa hợp không, chứ 1 người muốn và người kia không muốn thì cũng ko thể làm gì được. Và khi họ đã muốn rồi,thì họ cần có một cây cầu bắc qua để nối họ lại. Và người làm cây cầu đó là ai? là ANH đấy. Vậy, anh tự thấy mình đã làm được chưa? Nếu anh thấy anh chưa làm được, thì anh tham khảo những ý kiến này:
    1. Lắng nghe tích cực ý kiến của mẹ, và của vợ. CChuyện gì cũng phải nghe hai tai anh nhé. Rồi ngẫm nghĩ kỹ những ý kiến đó xem đúng sai thế nào. Cái này tôi chắc anh làm được bởi anh khẳng định anh là người có học, có giáo dục mà.
    2. Phải có chính kiến của bản thân. Chứ đừng adua, đừng bị thuyết phục bởi các luồng thông tin một chiều....
    Thứ 3, anh có hiểu mẹ anh thật không? Anh có chắc rằng mẹ anh thực sự thương và cởi mở với con dâu hay không? Trong bài của chị vợ, tôi thấy chi ấy có mention đến rằng việc mẹ anh không bất nhất và cô ấy có bằng chứng. Nếu cô ấy nói thế, chắc anh nhìn thấy bằng chứng rồi chứ, và thấy rồi thì anh thấy mẹ anh như thế nào, chắc anh biết rõ nhất.
    Thứ 4, có điểm về đi nghỉ tuần trăng mật, anh vô tư nói rằng việc đó không fải do anh quyết. nếu vợ anh không muốn thì anh có thể bảo gia đình anh chị anh ở lại hoặc vợ chồng anh đi nơi khác.
    Trời, anh là đàn ông và là một người chồng, mà cái điều tế nhị nhỏ nhoi ấy anh không nhận ra được, thì chị vợ buồn biết bao. Làm sao mà chị vợ (vừa cưới) lại mở miệng ra để phản đối các việc đó được, đành ngâm bồ hòn làm ngọt mà đồng ý đi cùng thôi ạ.
    Thứ 5, anh không có sự tôn trọng với bố mẹ vợ thì làm sao anh đòi hỏi chị vợ tôn trọng bố mẹ anh? Anh đến nhà bố mẹ vợ anh mà anh vẫn còn cãi nhau và đánh vợ thì thật không tài nào tả nổi. Dù gì thì anh cũng phải nhịn để rồi về nhà dạy vợ sau chứ. Anh thử hỏi xem có ai hành xử như anh không?
    Thứ 6, anh nói, chị vợ xử sự như thế thì anh có bị bạo hành hay không? Đúng là có nạn bạo hành tinh thần. Thế thì vợ anh ở trong nhà anh và phải chịu ấm ức như cô ấy nói thì vợ anh có bị bạo hành không? Khổ thân cho cô ấy, vừa bị bạo hành tinh thần lại bị bạo hành thể xác.
    Còn nhiều nữa, nhưng thôi, anh tự phán xét cho bản thân được.
    Còn về chị vợ, chị cũng phải nhận ra cái sai của mình đi. Chị cũng có nhiều cái sai, mà cái sai lầm lớn nhất của chị là không kiểm soát nổi bản thân. Phụ nữ, đàn bà phải nhẹ nhàng, biết nhường nhịn, thậm chí cũng phải nhịn nhục một chút để tâm vào gia đình thì mới mong có được một gia đình đầm ấm, trọn vẹn.
    Tôi viết hơi dài, nhưng chỉ mong anh chị có một cái nhìn thấu đáo với bản thân, để có những quyết định đúng đắn nhất. Hy vọng rằng anh chị sẽ nhận ra và có cuộc sống hạnh phúc sau này.
    @be meo xinh: Tôi không biết là anh hay chị khi comment bài của chị vợ như thế. Ví dụ, chị comment về việc ghen tị với đứa cháu 3-4 tuổi. Tôi không đồng ý quan điểm. Tôi hiểu cái điều chị vợ viết chỉ đơn giản là tại sao có điều kiện mà cả gia đình phải khổ sở như thế....
  7. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic này tôi nhớ đến 1 câu nói của anh bạn tôi, rằng làm người ai cũng cố nói tốt cho mình. Bản thân tôi đã tự chiêm nghiệm từ chính mình, từ anh bạn đó, từ những người khác và rồi từ ở cả topic này. Rốt cuộc, sự vụ thực ra thế nào, người trong cuộc là người hiểu rõ nhất, chứ người ngoài nghe tai nọ tai kia hay bằng cả 2 tai nhưng chỉ là "lời nói gió bay" thì cũng chẳng thể hiểu rõ hết và khó có thể khách quan hay đúng đắn được.
    Về cơ bản, tôi cho rằng để có sự hoà thuận, thông hiểu giữa vợ/chồng với bố mẹ và gia đình mình, thì chồng/vợ phải làm gạch nối hiểu biết, ngoài sự thông cảm và hiểu biết của những người lớn trong nhà là bố mẹ.
    Tốt nhất 2 vợ chồng về nhà đóng cửa lại, ngồi viết lại ra giấy một cách trung thực nhất những gì đã diễn ra, đừng có chèn cảm xúc và phản ứng của mình vào, hoặc nếu có thì viết sang cột chú thích bên cạnh , đối chiếu so sánh và tự rút ra sự việc thực ra có nghiêm trọng không, nghiêm trọng đến đâu, cái gì/ai cần thay đổi và điều chỉnh v.v... Nếu cảm thấy tình yêu không đủ lớn để tự điều chỉnh bản thân thì chia tay cũng là một giải phóng cho bản thân và những người xung quanh. (Ờ, nói thế thôi chứ bỏ nhau dễ lắm phỏng? Người lớn cả rồi, có phải trẻ con đâu mà đổ lỗi cho nhau, về nhà mách, ăn vạ, rồi bảo hôm nay không chơi, mai vui lại bảo vẫn thích, vẫn chơi... )
  8. nguyend_uyanh

    nguyend_uyanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    2.038
    Đã được thích:
    109
    Đọc bài viết của 2 vợ chồng thì tôi thấy lỗi này là do cả 2 người cư xử chưa được khéo léo tế nhị lắm.
  9. meo_con_xinh

    meo_con_xinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2006
    Bài viết:
    612
    Đã được thích:
    0
    Nói chung 1 vấn đề thì thường có nhiều cách nhìn nhận. Quan điểm của tôi, trong cuộc sống thì con người cần có lòng bao dung, không chỉ phụ nữ mà cả đàn ông cũng vâyh. Tuy nhiên, điều này đặc biệt cần thiết đối với người phụ nữ trưởng thành, đã có gia đình, thế nên người ta mới có câu: phụ nữ là người giữ lửa cho gia đình - không bao giờ để lửa to quá, hoặc khi lửa bé thì cần hâm nóng nó lên cho cuộc sống gia đình thêm đầm ấm.
    Tuy nhiên tôi thấy cô bé vợ chủ topic chưa có đức tính này. Tôi này là chưa vì lòng bao dung là thứ người ta có thể xây dựng theo thời gian, khi con người chín chắn và trưởng thành hơn.
    Một ví dụ rất nhỏ là mua đồ cho cháu. Bạn đừng vội vã kết luận như thế vì mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi điều kiện khác nhau, do đó không thể kết luận về thói quen mua sắm của gia đình khác. Nói thật đồ mà mẹ chồng cô ấy mua, cô ấy nói là đồ thường là khi so sánh với đồ của cháu (thế cho nên tôi mới nói là tị nạnh), chứ chắc gì đã là đồ chất lượng thấp. Còn nếu có ấy không thích, thì sao không tự mình đi mua đi??? Đừng kêu là không có time. Cuối tuần lượn 1 vòng siêu thị là đủ để cô ý mua sắm hết những đồ mình thích dùng.
  10. kauzel

    kauzel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2008
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Định ko cm nhưng đọc phần thanh minh sau của anh chồng thì không thể nào chịu nổi! Nói cho anh biết: đàn ông đánh vợ là loại đàn ông hèn. Giỏi thì ra ngoài xã hội mà đánh nhau. Lấy vợ về đã không bảo vệ đc vợ còn đánh vợ. Nói thật, tôi khinh những loại đàn ông như anh. Việc trong nhà không giải quyết đc phải trưng cầu lên đây để mà kể lể, nói xấu vợ. Thử hỏi anh chửi bmẹ người ta thì anh có láo không? Anh chửi vào mặt người ta là ko biết dạy con thế vợ anh mà chửi vào mặt bố mẹ anh là đồ ko biết dạy con thì anh thế nào? Dám chắc cả nhà anh xông vào lắm! Riêng cái chuyện đọc bài cm của vợ rồi anh lại vẫn viết tiếp để thanh minh cho bản thân minh cũng quá đủ để tôi thấy anh là con người như thế nào rồi. Mẹ anh là người thế nào tôi chắc anh cũng hiểu! Riêng cái việc mẹ anh nói trước 1 đằng, sau 1 nẻo mà anh vẫn không có ý kiến gì về việc này thì thú thật, tôi khinh mẹ con anh lắm! Đóng cửa dạy lại nhau đi! "Quan điểm của tôi là bây giờ đều là người trưởng thành, suy nghĩ phải chín chắn" ô hô, chín chắn mà lại phải cố cm 1 bài dài ngoằng để thanh minh cho mình và cho bmẹ minh? Mà tôi nói thật. Nếu chín chắn thì đã chẳng vác cái chuyện này lên đây để nói xấu vợ. Nếu chín chắn thì đã biết ngừng lại đúng lúc để mọi người tôn trọng mình. Nếu chín chắn thì đã ko để gd phải đến nước thế này.

Chia sẻ trang này