1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện mèo dạy hải âu bay...

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi _Meo, 18/01/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. _Meo

    _Meo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Chuyện mèo dạy hải âu bay...

    16/01/2010...

    Thế là vừa chấm dứt 3 năm. Kỷ niệm thật nhiều và em đã nghĩ rằng chúng mình có thể trở thành những người hạnh phúc. Nhưng rồi một chuyện tồi tệ đã xảy ra với em, và em đã phá hỏng hạnh phúc đó. Tất cả đều do lỗi của em. Anh vẫn nghĩ rằng đến một ngày nào đó có thể hàn gắn lại những gì đã vỡ, nhưng có lẽ đối với em, tất cả đã hết thật rồi. Em cũng không biết trách ai, chỉ biết trách bản thân mình. Anh đã thật là tốt và nhân hậu với em, nhưng anh cũng là người yếu đuối nên chúng mình không thể đi với nhau đến tận cùng ...

    Sáng thứ bảy em vẫn cố gắng đi làm. Mặc dù trong lòng nặng trĩu nhưng có quá nhiều việc khiến em không thể ở nhà được. Mà nếu em ở nhà, có lẽ còn suy nghĩ nhiều hơn. Chị L biết chuyện, sợ em ngồi lại văn phòng buồn nên bảo đi Việt Trì cùng, chỉ đi làm bù nhìn thôi, đến nhà máy cứ cầm điện thoại mà chat chít thoải mái, không cần làm gì, miễn là đi cho nó đỡ nặng đầu. Nhưng em không đi được, mặc dù ở lại văn phòng thì mọi người cứ nhìn em với ánh mắt kì cục. Anyway, em đã cố gắng không care đến việc mọi người nói gì mình sau lưng. Dù sao thì em cũng phải vượt qua chuyện này. Em đã gặp nhiều chuyện buồn nên em có thể vượt qua được, em biết cái em cần là thời gian...

    Em ngồi đọc truyện "Mèo dạy hải âu bay" của Luis Sepulveda. Chuyện kể về một con chim hải âu chẳng may bị tai nạn, cánh bị dính dầu nên không thể bay được. Nó đã cố gắng bay vào bờ và rơi xuống nóc nhà nơi có một con mèo mun to đùng, mập ú tên Zobra đang sưởi nắng. Con hải âu, trước khi chết đã sinh ra một quả trứng và bắt con mèo hứa với mình 3 điều: thứ nhất, không được ăn quả trứng - thứ hai, phải ấp cho quả trứng nở ra - và thứ ba, phải dạy hải âu con bay. Con mèo, khi nhìn thấy cái chết đang đến gần với hải âu mẹ, đã đành nhắm mắt hứa với hải âu mẹ tất cả, mặc dù bản thân nó cũng không chắc liệu mình có thực hiện được lời hứa ấy hay không... Thế rồi bằng tất cả nỗ lực, mèo Zobra đã cùng với những con mèo khác ở cảng nuôi chim hải âu lớn lên, phải đi bắt ruồi cho hải âu con ăn, thoả hiệp với bọn chuột hay chiến đầu với bọn mèo hoang để bảo vệ hải âo con và cuối cùng, dạy cho hải âu con biết bay. Đấy là khoảnh khắc kì diệu nhất mà mèo Zobra từng cảm thấy. Nó ngồi trên tháp, mắt nhoà lệ...

    Đấy là một câu chuyện cho thiếu nhi mà sao em lại thấy xúc động thế. Bất chợt em nhận được sms từ fring ...

    - What re u doing? Lying in bed crying?
    - Nope, reading a book about a fat cat teaches a baby seagull to fly...
    - Good that you re reading book, not crying. Stop worrying, it does not help, all happened already...
    - Okay, i''ll try...
    ..............
    - I finished the book.... Finally the baby seagull can fly...
    - Seagull can fly when it''s time to fly. That''s natural. Don''t worry, you can fly well soon. Take it easy and take a deep breath to accumulate energy before you fly. This is time for that...

    Em đã ngủ thiếp đi buổi tối hôm đó như vậy, trong đầu vẫn còn suy nghĩ về mèo Zobra và chim hải âu. Em cũng ước gì có ai đó bên cạnh, dạy em bay sau khi bị ngã... Và dạy em những điều khác về một tình yêu thương vô bờ bến mà mèo có thể trao cho hải âu, một loài vật hoàn toàn khác mình... Mặc dù em biết đó là truyện cho thiếu nhi, là truyện tưởng tượng, em không thể không xúc động, xúc động thật nhiều...

    17/01/2010...

    Em ở nhà cắm đầu vào hoàn thành nốt thesis. Em đã định gác lại cho việc đó nhưng bây giờ khi không thực hiện được nữa thì em lại quay về với nó vậy. Em mới viết được 2 chương đầu, đến chương thứ 3 khó hơn nên cứ đắn đo hết viết rồi lại xoá. Như thế này đến chương 4 và 5 chắc em còn tốn nhiều thời gian nữa... Nhưng bây giờ không sao, em có plenty of time mà... Hình như em lại thấy buồn rồi...

    18/01/2010...

    Sáng em không đến công ty. Chiều, em tiếp tuc làm những công việc thường làm, nhanh chóng và chính xác. Hình như quán tính của em quá lớn nên em vẫn làm việc tốt y như vậy, chỉ có điều trong lòng nặng trĩu. H mở bài hát Moon River của Audrey Hepburn trong Breakfast at Tiffany''s... Giọng của Audrey làm cho em thấy nhẹ nhõm hơn, cái giọng nhẹ nhàng chậm rãi, như đọc ra những âm điệu làm cho người nghe thấy mơ màng... Em ngồi một lúc, chìm đắm vào dòng sông lãng mạn...

    Moon River, wider than a mile,
    I''m crossing you in style some day.
    Oh, dream maker, you heart breaker,
    wherever you''re going I''m going your way.
    Two drifters off to see the world.
    There''s such a lot of world to see.
    We''re after the same rainbow''s end
    waiting ''round the bend,
    my huckleberry friend,
    Moon River and me.

    Tưởng như trong một khoảnh khắc nào đó, em đã quên đi mình đang ở đâu, mình đang trong hoàn cảnh như thế nào, chỉ có dòng sông trăng êm đềm trôi... Rồi em lại giật mình quay lại với thực tại. Em phải tiếp tục mạnh mẽ, phải tiếp tục đi lên phía trước... Một mình em...

    Chiều tối, em ngồi quán trà hoa với VH. Lúc bọn em mới đến, quán còn vắng vẻ. Hai đứa ngồi vào một góc, em gọi Ngân cúc mật trà còn VH gọi hot chocolate. Em ngồi xỉ vả nó là vào quán trà lại uống chocolate. Nó đanh đá nên nói em một thôi một hồi. Em thấy thoải mái hơn, ngồi nghe VH nói một thôi một hồi về cuộc sống, về các thứ triết lí vụn vặt. Em thấy bạn mình thật là già dặn mặc dù bình thường nó vẫn trẻ con hơn em... Ngày mai, em phải đi Nam Định. Sẽ là một ngày dài... Em nhận được sms "Sleep well, seagull" . Dù sao thì em cũng thật may mắn vì có những người bạn luôn ở cạnh mình anh ạ.

    Em luôn cầu mong cho anh hạnh phúc dù mình có thể không bao giờ gặp lại nhau nữa. Mong cho anh gặp được người con gái tốt hơn em. Chúc anh ngủ ngon ~
  2. _Meo

    _Meo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    19/01/2010
    - Hi, I am leaving now. You wake up and dress up pretty. We will have big meeting today so don''t be ugly as normal...
    - Yup! I am coming daddy :-)
    ...
    - What are you looking at?
    - A faraway place... Only peace there... No worry...
    - Not good. U better not run away like that. Be brave...Boys do not like the coward girls, you don''t know that?
    - I don''t know :(
    - Don''t worry... If no man on earth likes you, i will ask my son to find you a cute guy.
    - His classmate you mean? Grade 2 now?
    - Nope, grade 3. Why not?
    ...
    Em đến nhà máy. Một đoàn xe dài đã đậu sẵn ở sân. Mặc dù không biết gì về xe nhưng chắc toàn xe đắt tiền. Em chợt thấy buồn cười vì cái xe Ford cũ kỹ của công ty mình, trông thât là nổi bật.
    - Don''t you think we stand out too much? I mean our car
    - Hmm... Watch your mouth... And i told you to dress up but you wear that kid style jacket??? I will consider seriously not bringing you to formal meeting like this.
    Meeting diễn ra không được vui vẻ lắm. Em ngồi chăm chú, cố gắng tỏ ra nghiêm nghị và không táy máy cái điện thoại. Vì ở trong phòng họp có wireless mà cái fring của em cứ sáng choang nên mọi người cứ nhảy vào chat ầm ầm. Mà nếu em có táy máy điện thoại chắc cũng không ai ý kiến gì vì em chỉ là siêu tép riu. Họp xong và sau bữa trưa, em được đi về, có ghé qua một nhà máy khác. Anh giám đốc nhà máy rất nhiệt tình nói tiếng Anh với sếp của em nhưng cả hai bên không hiểu được nhau. Cuối cùng em ngồi giữa dịch từ tiếng Anh sang tiếng Anh .
    Ngày hôm nay đã bình yên hơn ba ngày trước đây. Có lẽ không phải vì có người hứa sẽ tìm cho em một cute guy đang học lớp 3 mà vì có lẽ lòng em đã tĩnh lại. Dù vẫn có lúc gió nổi lên, nhưng em cảm ơn tất cả những người bạn của em đã ở bên em trong lúc này, không hỏi han, chỉ là ở bên cạnh và giúp em bình tâm lại. H đã từ Đức về ngày hôm qua, hôm nay không gọi cho em mà chỉ nhắn qua T là tao về rồi, hôm nào 3 đứa gặp nhau. T thì tíu tít lên lịch đi ăn lẩu rồi xem film Avatar. Lại thấy mình như trẻ lại. Giá mà em trẻ lại thật... Nhưng thôi. Let it be... Em không thể ước điều không thể, không quay ngược thời gian lại được mà nên chấp nhận thực tại và bước lên phía trước thôi. Một người mà em rất kính trọng luôn nói với em thế này mỗi khi em có problem gì: "Life is not easy. Show me how you overcome it"... Em đang cố gắng vượt qua đây.
    Về nhà sớm check mail, nhìn thấy thư chia tay của chị R. Chị R tuy là buyer của em, nhưng với em, chị ấy thân như một người bạn. Khi sang Việt Nam lần vừa rồi, chỉ mới xuống sân bay và chui được vào xe, chị ấy đã ôm em khóc vì sẽ không làm việc với em nữa. Nhưng sức khoẻ của chị ấy quá xấu để có thể tiếp tục công việc này với những chuyến bay liên miên. Em thấy hụt hẫng nhưng cũng không cảm thấy quá tồi tệ vì những gì xảy ra với em đã quá đủ, em dường như không đủ sức để đón nhận thêm điều gì. Hôm đó, chị bảo em vào khách sạn chờ chị ý trước khi đi ăn tối. Chị ý đã mặc rất đẹp tối hôm đó, váy đen, giày đỏ và bảo em phải dẫn chị ấy tới một nhà hàng thật đẹp. Em lúc đó mới nhận ra rằng suốt mấy năm làm việc với nhau, chị ấy lúc nào cũng thích đi la cà mấy quán như Quán Ngon, Chả Cá Lã Vọng hay bún bò... Chưa bao giờ em mời chị ấy vào một nhà hàng nào sang trọng, như em vẫn thường làm với những khách hàng khác. Em ngồi nghĩ một lúc rồi gọi điện book chỗ ở Opera. Trước khi đi, chị ấy tặng em rất nhiều khuyên tai, chọn một đôi màu xanh ngọc hợp với màu áo len của em, bắt em đeo vào, búi tóc cao lên rồi trang điểm cho em để trông cho hợp với chị ấy. Em ngồi nguyên, chiều theo tất cả những ý muốn của R, vì em nghĩ rằng sẽ còn rất lâu nữa em mới được gặp lại chị ấy, mà có thể là không bao giờ nữa. Tối đó, chị ấy lại khóc thêm một lần nữa. Bình thường em mau nước mắt mà hôm đó lại rất cứng cỏi, mặc dù trong lòng thực sự cảm thấy buồn...
    Nhưng em học được môt điều là không phải cái gì đẹp đều tồn tại mãi. Một mối quan hệ tốt, một tình cảm đẹp... tất cả đều có thể chấm dứt hoặc thay đổi... Em phải thích nghi với tất cả những điều này... Em vẫn phải sống vui vẻ vì bản thân em, vì bố mẹ em, vì những người yêu thương em, dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa...
  3. cuuvanlong

    cuuvanlong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2005
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Đọc và suy ngẫm
  4. penenut

    penenut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2008
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Vì sao cứ phải phán xét nhau rồi lại chia tay bạn nhỉ, vì sao mà một người yếu đuối lại ko thể đi đến tận cùng, vậy một người bạn nghĩ là mạnh mẽ thì có thể đi đến tận cùng! biết đâu cái tận cùng đấy bạn lại ko theo được vì yếu hơn anyway, cuộc sống vẫn trôi....
  5. penenut

    penenut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2008
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    up
  6. _Meo

    _Meo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    09/Feb/2010 - For my little "you"
    Good morning! I start every new day saying good morning to you. Because you cannot see the sun shinning, i will see it for you. You cannot feel the morning comes or the night falls, i will feel it for you. Whatever i do, I will do it for 2 persons. I will hold your hand tight and we are going to explore the world together. I will show you many new places, you just need to stay there in my heart... Whenever i do the good thing, i believe that somewhere faraway, someone will treat you nicely, same the way i do for the strange people here. Therefore, i will spend rest of my life doing good things...
    I got an sms at late night
    - Hi, I am back. You must be sleeping by now. Sleep well and stay warm. See you...
    - Not sleep yet. U are at the airport?
    - In the car already.
    - How is it going there?
    - Not good. We will talk about that tomorrow. Now you sleep. Sleep tight~
    Last weekend i went to a pagoda. All the people i met there remind me about you and the presence of you became so strong. I was missing you so much, just want to hold you tight in my arms. I could not say sorry to you, because i dont even deserve that. I just pray that you can meet other people who is better than me...
  7. SuniaS

    SuniaS Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    291
    Đã được thích:
    0
    C''est la vie...Let love lead the way
  8. vtc09

    vtc09 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    1.507
    Đã được thích:
    0
    em chẳng bít rì về TA

Chia sẻ trang này