1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có Mùa Riêng Tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi dQQb123, 19/02/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. oibuoncuoiwa

    oibuoncuoiwa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    1.034
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay bước ra ngõ
    Hai nụ cười chạm nhau
    Bao thân tình bấy lâu
    Giờ theo mưa. Thổn thức !

    Hạnh phúc là tột bậc
    Vo giọt lệ chứa chan
    Rưng rưng má hai hàng
    Ta đang vui. Rất vui !

    Duyên xưa trở về rồi
    Thật !
  2. dQQb123

    dQQb123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2007
    Bài viết:
    323
    Đã được thích:
    1
    Có một ngày tháng 8
    Bất chợt mình gặp nhau
    Ngay tự phút ban đầu
    Có những gì ... ngờ ngợ


    Giản dị một ước mơ
    Sao giống nhau tới thế
    Con tim rên khe khẽ
    ア・イ・シ・テ・ル


    Cứ ngỡ rằng giấc mơ
    Sẽ mãi là vô thực
    Sẽ mãi trong tiềm thức
    Chỉ là ru hời ru !


    Cứ ngỡ sự đợi chờ
    Sẽ mãi là vô vọng
    Sẽ mãi là số Không
    Hóa ra là.. Không phải !


    Phải chăng sắp dừng lại
    Giã từ kiếp độc hành
    Phải chăng sắp an lành
    Con đường xanh rất xanh


    Đường mang tên "Định mệnh"
    Song hành ^^


    Mến tặng hơn 1 người. Và mến tặng thêm tôi
    Aki, 30/08/2011




  3. thanh229tn

    thanh229tn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2010
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Đang ngủ thì bị jật mình tỉnh jấc, tớ lại lọ mọ vào box mình. Chia sẻ với bạn chủ top niềm vui đã và đang có những cô cậu học trò tinh nghịch nhưng tình cảm. Đến hnay mới đọc chủ đề này, tớ đang mắt nhắm mắt mở nên mới qua 2 trang cuối thôi. Rất vui khi biết bạn cũng đứng trên bục jảng mỗi ngày như mình, nhưng chắc bạn ở CĐ-ĐH chứ k fải PT
  4. dQQb123

    dQQb123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2007
    Bài viết:
    323
    Đã được thích:
    1
    ^^ Mình dạy cao đẳng. Mến tặng bạn đôi dòng này nhé !
    Mỗi nghề mỗi nghiệp mỗi vui
    Cuộc đời liệu có mấy người như ni
    Hạnh phúc là chặng đường đi
    Ta gom ta nhặt những gì nhỏ nhoi
    Ghép lại thành những niềm vui
    Sớm mai thức giấc thấy đời thêm yêu

  5. thanh229tn

    thanh229tn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2010
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Tiếc quá, mình chẳng biết làm thơ, nên không góp thêm được vần nào vào những bài thơ nhỏ xinh của bạn. Thỉnh thoảng cho mình viết ké đôi dòng vậy nhé!
    Hnay trường mình khai giảng, những háo hức ngày xưa vơi bớt dần rồi. Vui nhất hnay là gặp học sinh vừa ra trường về nhận fần thưởng đỗ ĐH. 3 năm cho 1 quãng đường chung, chứng kiến những thành công bước đầu của trò, mình cũng tự hào lắm. Vậy là 1 chuyến đò đã sang sông, mình lại quay trở về bến cũ làm người đưa tiếp những chuyến sau. "Nghề nghiệp nào cũng có những bực dọc và cả niềm vui", mình đã vô tình đọc được trên tờ lịch câu đó, sao thấy đúng với bản thân thế. Cũng nhờ những năm tháng học trò đã gắn bó ấy mà mình bớt bi quan khi nhìn về cs riêng đang đợi mình phía trước.
  6. oibuoncuoiwa

    oibuoncuoiwa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    1.034
    Đã được thích:
    0
    Trường mình cuối tuần này khóa mới khai giảng, tuần sau bắt đầu học chính trị đầu năm học mới. Còn các khóa cũ thì đã vào học từ giữa tháng 8 rồi.
    Cảm giác ngày tựu trường là 1 cảm giác gì đó không thể lẫn lộn được, bạn nhỉ ? Câu chuyện của bạn làm mình nhớ tới 1 ngày mình trở về trường cấp 3 nhân ngày khai giảng, các thầy cô vẫn nhận ra mình dù đã 5 năm mình không về trường, cô hiệu phó đề nghị mình lên ngồi ghế đại biểu mà mình ái ngại, nói với cô :"Nào em có công trạng gì đâu, thôi cô để em được đứng" thì cô bảo :"trước sau gì thì trường mình và các thầy cô cũng không quên em là niềm tự hào của trường, em ngồi ở đây cho các thầy cô vui nhé" hic hic.
    Khi mình trở thành cô giáo, những cô thầy dạy mình hồi đại học trong 1 lần ghé thăm trường mình, tình cờ gặp, các thầy cô đều vui mừng khôn siết, nhưng cạnh niềm vui là những ái ngại, vì tính cách của mình là 1 cái gì đó khiến các cô thầy lo lắng, các cô thầy lo mình sẽ bị bắt nạt ở cái môi trường khá khắc nghiệt này, các thầy cô lo mình sẽ bị biệt lập ở trong ngôi trường này. Năm nào ghé thăm các thầy cô nhân ngày 20/11, đều câu hỏi cũ :"Em có thực sự thấy phù hợp không? Em có bị ai gây khó rễ không?" Người làm thầy cũng giống như người làm cha làm mẹ, dù con của mình, trò của mình đã vươn dài vươn rộng những sải cánh thì vẫn luôn bé bỏng, vẫn khiến cho Người lo lắng. Tự nhủ phải mạnh mẽ hơn, thành công hơn, trưởng thành hơn để không phụ lòng. Tự nhủ ... luôn tự nhủ lòng như vậy. Mình nghĩ rằng bạn cũng vậy, đúng ko :)
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    P/S: Mình không dùng nick dQQb123 vì số gold của nó đang là ngày sinh nhật của mình, và mình thấy rất vui vì điều đó hihi. Mình sẽ tiếp tục sử dụng nó khi ngày sinh nhật qua đi ^^
  7. oibuoncuoiwa

    oibuoncuoiwa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    1.034
    Đã được thích:
    0
    Tôi sống tới nay cũng đủ nhiều
    Vẫn chưa học nổi 1 chữ "Yêu"
    Dám hỏi ai sẽ dạy tôi chứ
    Tốn phí bao nhiêu cũng sẽ chiều !
  8. oibuoncuoiwa

    oibuoncuoiwa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    1.034
    Đã được thích:
    0
    Thời tiết thì đổi thay
    Luân hồi theo quy luật
    Đúng - Sai và Sự Thật
    Sao nhập nhèng rối ren ?

    Sẽ có những thói quen
    Đánh chết không thay đổi
    Nếu đã hiểu thế rồi
    Có chăng nên uốn nắn ?

    Không phải tờ giấy trắng
    Khi tuổi độ tam tuần
    Cân nhắc thứ mình cần
    Xét suy điều mình thấy !

    Thời gian thoi đưa đẩy
    Cũng không thể vôị vàng
    Một khi đò đã sang
    Bước chân về khó lắm !

    Cuộc sống không bằng phẳng
    Sóng gió sẽ còn nhiều
    Lúc cửa nhà liêu xiêu
    Có chung vai gánh vác ?

    Hay kệ nhà tan nát
    Mỗi kẻ lạc mỗi phương
    Những đợt sóng tầm thường
    Dễ dàng chìm theo đó ?

    Cuộc đời nhiều gian khó
    Liệu có mãi chung vai
    Hay bới vạch đúng - sai
    Đóng kịch hầu thiên hạ ?

    Xét suy cho kỹ đã !
    Nghe !
  9. musstol

    musstol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    893
    Đã được thích:
    0
    Dường như mình đã xâm phạm vào chốn riêng tư.
    Vớ vẩn thật. Mình thật vớ vẩn. Tự dưng vào topic của người ta cmt làm gì để người ta chẳng còn chốn để về hic hic

    I.am.so.sorry hic
  10. musstol

    musstol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    893
    Đã được thích:
    0
    Mình mệt mỏi tới tột độ. Căng thẳng tới tột độ.
    Dư âm của chuyến Lạng Sơn còn chưa dứt, trán vẫn sốt, miệng vẫn chấn ăn ... mà mấy tối liền đều ở lại trường làm cố việc cho xong: lên lịch giảng dạy của 3 môn, chấm cả trăm bài thi và bài kiểm tra, soạn giáo án cả 1 mớ ụ... chỉ để mong hoàn thành trước khi đi công tác.
    Ấy vậy mà ...
    "em cứ phất pha phất phơ chả chịu làm gì cả" - đó là lời mình nhận được khi mình xuất trình lịch giảng dạy, mớ bài thi và tập giáo án cùng đề thị. Và bị vạch ra những lỗi chấm câu bị bỏ xót hic hic

    Dường như mình đã cố gắng để hoàn thiện quá nên khi ai đó thấy khó ở trong người thì sẽ làm họ thêm bực tức và muốn trút thêm cho mình những lời phàn nàn.
    Và rồi, tối nay lại ở lại trường, ko thể dành cho công việc vì có đại hội đoàn phiên thứ nhất.
    "Em rút đi" đó là tin nhắn mình nhận được khi đang diễn ra nội dung đề cử BCH nhiệm kỳ tới.
    Trước sau gì cũng ko có tên trong BCH, vì tất cả đã cơ cấu, hà cớ gì lại bắt mình phải rút khi mình chỉ muốn được bình yên. Cứ gạch tên khi bầu phiếu, cứ gian lận trong kiểm phiếu, thế là sẽ vẫn đảm bảo kịch bản cơ mà.

    Mọi thứ đều có giới hạn. Mình thực sự muốn hét lên.


    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Mình mệt mỏi tới tột độ. Căng thẳng tới tột độ.
    Dư âm của chuyến Lạng Sơn còn chưa dứt, trán vẫn sốt, miệng vẫn chấn ăn ... mà mấy tối liền đều ở lại trường làm cố việc cho xong: lên lịch giảng dạy của 3 môn, chấm cả trăm bài thi và bài kiểm tra, soạn giáo án cả 1 mớ ụ... chỉ để mong hoàn thành trước khi đi công tác.
    Ấy vậy mà ...
    "em cứ phất pha phất phơ chả chịu làm gì cả" - đó là lời mình nhận được khi mình xuất trình lịch giảng dạy, mớ bài thi và tập giáo án cùng đề thị. Và bị vạch ra những lỗi chấm câu bị bỏ xót hic hic

    Dường như mình đã cố gắng để hoàn thiện quá nên khi ai đó thấy khó ở trong người thì sẽ làm họ thêm bực tức và muốn trút thêm cho mình những lời phàn nàn.
    Và rồi, tối nay lại ở lại trường, ko thể dành cho công việc vì có đại hội đoàn phiên thứ nhất.
    "Em rút đi" đó là tin nhắn mình nhận được khi đang diễn ra nội dung đề cử BCH nhiệm kỳ tới.
    Trước sau gì cũng ko có tên trong BCH, vì tất cả đã cơ cấu, hà cớ gì lại bắt mình phải rút khi mình chỉ muốn được bình yên. Cứ gạch tên khi bầu phiếu, cứ gian lận trong kiểm phiếu, thế là sẽ vẫn đảm bảo kịch bản cơ mà.

    Mọi thứ đều có giới hạn. Mình thực sự muốn hét lên.

Chia sẻ trang này