1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm lý giai 36 tuổi

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi smiling114, 12/05/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. smiling114

    smiling114 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    =))
    cám ơn anh. nhận xét của anh rất thú vị và đáng để suy nghĩ ạ. mà chẳng cần suy nghĩ gì cả, em đồng ý ngay lập tức ý chính trong bài của anh, & em sẽ điều chỉnh bản thân
    Tuy nhiên vẫn còn một câu hỏi nhỏ về ví dụ của anh đưa ra, là cho cô gái đi nhờ xe vào một hôm trời nắng. Nếu là người lạ và mình chỉ thuần túy muốn làm một việc tốt nho nhỏ thôi thì là rất tốt. Và mình cũng chẳng quan tâm người ta nghĩ gì. Vì chỉ 10 phút sau khi chia tay (anh không hỏi số đt) thì người ta sẽ hiểu động cơ trong sáng ngay.
    Em định liên hệ ví dụ nhưng thôi, mất công Tóm lại là vẫn còn 1 thắc mắc nhỏ là:
    1. Xác đinh là con gái, mình không muốn quá đà --> muốn hiểu trạng thái tâm lý của người ta để cư xử cho phù hợp
    Nghĩ đi nghĩ lại thì đây là việc của em ạ, hỏi người khác không biết có hơi khó không.
    Cám ơn anh trả lời. Bài viết rất rõ ràng và có ý, lời khuyên có ích ạ.
  2. haiphamtran

    haiphamtran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/02/2010
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    Vấn đề là 100 người có bao nhiêu người dám ngồi lên xe để chờ đến cái hồi kết đấy để đánh giá người ta xuất phát từ cái gì?
    Phàm việc gì cũng có rủi ro và việc đắn đo vẫn là nên làm để tránh việc làm việc rủi ro 1 cách ngu ngốc nhưng khi ta ko đủ dữ liệu để đánh giá thì ta nên làm gì đó để thoát khỏi trạng thái phân vân, lưỡng lự. Ko có việc gì mất thời gian vô ích, làm ta tốn nhiều thời gian suy nghĩ = cái việc phân vân cả.
    Chả nói đâu xa, ngày xưa tôi tự nhận mình là 1 thằng có chút dc các bạn gái ưu ái trong cái công cuộc ganh đua với các cậu chàng khác nhưng kể cả vậy đôi khi tôi tán tỉnh 1 cô nàng nào đó tôi rất phân vân và chính sự phân vân đấy ******** cảm của tôi nhạt dần, nó giết chết cảm giác của tôi.
    Khi đã ko biết việc gì là tốt hay xấu, nên hay ko nên thì việc cần làm là chọn 1 đường đi chứ ko phải bị ám ảnh bởi dữ kiện đó. Giờ việc của bạn hình dung như đặt bạn vào 1 con đường giữa Hải Phòng và Hà Nội, bạn chẳng có bản đồ, chẳng có ai chỉ dường, tóm lại chẳng có gì cả và bạn phải đến Hà Nội thì liệu việc phân vân trái hay phải có giúp dc ko? Câu trả lời là ko, thay vì phân vân hãy chọn 1 lối mà đi, 50% bạn có cơ hội đến HN, sai thì ta lộn lại rồi cũng đến nơi còn việc phân vân thì chết già ta vẫn ko đến dc đích.
    Tình cảm hay bất cứ việc gì trên đời cũng vậy, phải bước đi, phải trải nghiệm mới hiểu đâu là lưạ chọn đúng còn đâu là sai lầm. Nó là 1 chuỗi các sự kiện, nhiều dấu chấm thành 1 đường thẳng nhưng nếu bạn phân vân ko đặt bút thì mãi mãi bạn chẳng vẽ dc cái gì. Chấm xong 1 dấu bạn thấy đúng thì chấm tiếp còn thấy sai thì ngừng còn nếu cứ ko đặt dấu đầu tiên vì 2 chữ phân vân thì làm sao có cơ sở cho nét thứ 2?
    Việc của bạn hiện tại theo tôi chỉ nên là cho anh ta cơ hội hay ngừng? Còn nếu cứ suy nghĩ thế này thì cuối cùng cảm xúc hết thì kết cục cũng chỉ là thôi hẳn. Thay vì đánh mất cảm xúc từ từ như thế quyết luôn đi - Có thì cởi mở lên còn ko thì thôi hẳn đỡ mất tg
  3. pxtacc

    pxtacc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    quá đà...
    Đối với mỗi đối tượng, trong từng giai đoạn bạn nên tự đặt ra cho mình một giới hạn và luôn nhắc mình về cái giới hạn đó. Ví dụ, tình cảm cao trào nhưng trong đầu vẫn lẩm nhẩm ''chưa quá, chưa quá,...'' chẳng hạn
    Chả có ai giúp được bạn về cái giới hạn ấy cả, vì còn phụ thuộc rất nhiều vào quan niệm của mỗi người, vì thế mới có cặp thoải mái ''sống thử'' mà không ai phản đối, trong khi đôi khác mới chỉ ôm thôi đã loạn hết cả làng, hoặc với người này cứ ôm hôn vô tư nhưng với người khác cầm tay đã bị ăn tát rùi.
    À, vậy bạn có cho là ''con trai'' cũng có vạch vôi để chống quá đà không?
    ''Kẻ vạch'' rồi thì cứ yêu hết mình đi, cuộc đời mấy khi được yêu nên phải tận hưởng cho nó thật tuyệt vào. Yêu và cưới là các giai đoạn hoàn toàn khác nhau, yêu ''có thể'' dẫn đến cưới, chứ không phải là ''phải'' cưới.
    Oài, mệt nhất là các đôi ''dền dứ'', vừa yêu vừa so đo liệu mình có bị ''mất'' nhiều hơn ''được'' không. Trường hợp này, tớ chịu, chả có ý kiến gì cả (ý kiến hay thì rất nhiều nhưng ''tử tế'' thì hiếm!)
  4. smiling114

    smiling114 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    haiphamtran: em cám ơn anh. em hiểu rồi ạ
    anh pxtacc: em tạm mặc định là anh, không rõ có đúng không vì tuy anh nói chuyện khá logic nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng dễ nghe, làm em nhớ đến Bảo Ngọc trong Hồng Lâu Mộng
    Tất nhiên "đà" phụ thuộc từng người. Ai mà chả biết thế Chúng ta chỉ vì mục đích muốn lắng nghe suy nghĩ của nhau mà lôi nhau lên đây thôi. Vì bất cứ vấn đề nào cũng tương đối cả. Cho nên em nghĩ trong khi bình luận nên hạn chế có ý "chê" người khác. Khen được thì quá tốt.
    Đây là chủ quan em nghĩ thế thôi. Nếu em hiểu sai em xin.. xin lỗi trước. Anh thông cảm cho em vì nếu em có nói gì không phải, anh có thể tin chắc rằng chỉ là vì em đang cố gắng làm một việc tốt nho nhỏ. Vì em thấy hôm trước tên anh đang có 5 sao, bây giờ còn 4.56 em hơi cú đứa nào vote 4 hay 3 gì đấy
  5. pxtacc

    pxtacc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, vấn đề chính ở chỗ này là ...cái topic của em có giúp ích gì cho em không.
    Anh cũng chỉ nói ý kiến cá nhân mà không định dạy bảo, khuyên nhủ hay chê bai ai đâu, càng không có ý định ''ném đá'' chơi cho vui.
    Còn chuyện vote thì ối người cả 1000vote mà chỉ có 4.99 mới ''cú'' đúng nghĩa. Tự dưng mở bị ra lại thấy ''sao'' thì phải cám ơn người ta, cám ơn nhiều nhiều dù chỉ 1 ''sao''. Tiếc rằng không biết đích xác là ai để cám ơn!

Chia sẻ trang này