1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

[HỒI ỨC] Lỡ bước Du già - Khổ ải Sáng Pá - Hà Giang yêu thương...

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi ovuong, 15/02/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ovuong

    ovuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Trời cao đất rộng, một mình tôi đi...có lẽ đúng với đoạn này quá, con đường rộng thênh thang và cũng sâu hun hút khi dẫm chân vào những vũng bùn, mưa làm đất mát lạ, nhã hết ra rồi con người như vẽ lên đó những đường chằng chịt, những vết hằn in trên con đường. Đất như reo mừng với mưa và lạnh, chúng quyện lại với nhau thật thắm thiết, chúng quyện luôn những cái gì lăn trên chúng, đẩy ngã bất cứ cái gì. Mùi đất mới, cái mùi ngai ngái của đất và mưa. Nếu bạn đã từng đi rừng thì bạn sẽ cảm nhận được cái mùi ngai ngái của rừng, giống như bây giờ vậy, mùi đất vỡ với nước mưa, cho ta cái mùi khó quên lắm, chộn rộn nhưng lại não nề...

    [​IMG]

    Thôi thì trăm thứ đất, và tạo hóa cũng vẽ lên chúng những màu sắc khác nhau, tô họa cho chúng là những đặc tính đó, đất cát gặp mưa càng mịn, đất thịt cứng mà gặp mưa thì trơn như cột bôi mỡ, đất bùn non gặp mưa thì không thấm nổi đâu, đất đỏ bazan gặp mưa thì quyện thắm lên màu đỏ của núi rừng...Nghe có vẻ cũng thi vị nhỉ, trên một đoạn đường ngắn, chúng tôi gặp nhiều loại đất khác nhau, từ đất vàng, đến đất đen như những vỉa than...dù đất gì đi chăng nữa, thì khi chúng quyện với nước hát nên bản đồng ca thì dễ làm nản lòng những kẻ lãng du lắm...

    [​IMG]

    Con đường từ Khẩu Khư lên Thái An có thể nói là khá đẹp. Đi qua những đoạn lầy đầu tiê sau con đường bê tông hào nhoáng, chợt thấy một nhô đất do ra, chạy lên đó ngắm, cái ảm đạm của buổi chiều tà, khi lão mặt trời kia không đủ sức xua đám mây đi và để nàng Lạnh và nàng Gió tung hoành ngang dọc, cái buổi chiều đó, nó buồn ghê gớm là buồn - nếu là thảnh thơi ngồi đó mà nghĩ mông lung. Nhưng cái cảm giác đầu tiên khi đứng trên cái doi đất đó là một tiếng hét lên giữa núi rừng, thích quá, con đường mờ xa trong mưa mà chúng tôi đã đi qua. Ngày mưa con đường vắng lặng, nằm trải mình trên những triền đồi, vắt vẻo và cheo leo, con đường đưa bạn đi xa hơn, đưa bạn đến những điều mới lạ...Chu choa,nghĩ thầm chắc trời nắng có lẽ sẽ đẹp lắm, tưởng tựong cái ánh mặt trời chiếu xiên qua từng khẽ mây xuống thung lũng và xuống con đường...chắc lúc đó đường sẽ hát lên bản tình ca của riêng mình mất...

    [​IMG]
  2. ovuong

    ovuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Đùa chứ, với những con dốc khá là cao, với cái mặt đường thế này, và với cái thời tiết lạnh gần 2 độ C...thì quả là không dễ chịu chút nào...He he, đi thôi, mình là dân "phượt" cơ mà, nghĩ lại buồn cười với cái cụm từ này, quan trọng gì đâu, dân "phượt" hay không thì cũng thế, đi để cảm nhận thôi mà, đi để biết bà con mình nơi đó thế nào, để được nhìn mây núi thỏa thích, đi để được vượt những con đường lầy lội hay gồ ghề, ờ, đi để mà đi thôi...

    [​IMG]

    Và có những lúc tưởng chừng như bỏ cuộc, cái cách khá hay mà dân núi rừng đi đường này để không bị trơn và trượt ngang bánh, mà nói chém mồm chém miệng chứ, dốc cao => phải đi số 1,2=> mà bị trượt quay ngang => không giảm ga kịp thì có mà===> nằm ngoan ngoãn dưới vực luôn á, đó là họ lấy xích xe máy quấn quanh lốp xe để tạo lực bám với mặt đường, chứ với lốp xe thường, kể cả là lốp mới toanh toành toành thì vào đây vẫn quay tịt như thường...

    [​IMG]

    Đường phía trước còn dài lắm, mịt mù , không gặp một ai đi ngang qua luôn ý, mà nói thế thôi, các bạn đi đường này trời nắng vì thích lắm...đi đi thôi...chần chừ gì nữa...

    [​IMG]
  3. turivn

    turivn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2007
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bác chủ thớt, làm tôi sống lại quãng thời gian 3 năm ở Hà Giang, ơi Du Già, Du Tiến, Bắc Mê, Quản Bạ, Minh Thành.. 3 năm dấn thân, trải nghiệm và thất bại. Núi rừng thật đẹp, và buồn nữa. Haizz.
    Ôi trải nghiệm là gì..


  4. ovuong

    ovuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Con đường đã qua, vẫn đó, những vệt cong dài vắt vẻo - những đường con mê hoặc, hay còn đó những vết lằn xe chỉ lối ta đi...

    [​IMG]

    Cũng có vài đoạn đang được rải đá cấp phối, đá nền nên rất to và lổn nhổn, chưa được lu nèn nên việc đi xe quả là không dễ...

    [​IMG]

    Bà con đang làm đường ạ...

    [​IMG]
  5. timmaikhongthayten

    timmaikhongthayten Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/10/2004
    Bài viết:
    2.096
    Đã được thích:
    0
    Em thích câu này của bác quá
    "Có những con đường luôn không bao giờ thẳng cả, như đời người vậy, cứ quanh co quanh co...rồi mãi cũng đi về với sông với núi..."

    đọc 1 lèo hết 11trang, thèm đc đi Hà Giang quá!!!!!!!!!!!!!!!!
  6. Donna_a

    Donna_a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2011
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng rất kết cái câu này của bác Ovuong, rất trải nghiệm và trăn trở, làm mình nhớ lại một bài thơ từng đọc từ hồi cấp 3 làm mình nhớ mãi:

    Ngày thường

    Có những con đường chạy dài không lối rẽ
    Có những dòng sông chảy mãi vẫn đầy
    Có kẻ đứng một mình im lặng
    Kẻ quên mình trong những cơn say

    Ta thức dậy tưởng mình là vũ trụ
    ôm cả mặt trăng ôm cả mặt trời
    Đêm mơ ngủ thấy mình ra hạt cát
    Lăn bên đường uống giọt sương rơi

    Có những chiều nắng như là bão táp
    Giữa ban trưa thèm một cơn giông
    Có những đêm da trời xanh như ngọc
    Ngửa bàn tay sao rớt vào lòng

    Thì cứ trắng và đen như thế
    Sáng khác trưa, trưa lại khác chiều
    Có những lúc lòng mình như buổi tối
    Đốt đuốc tìm không thấy một lời yêu

    Thì cứ khóc như lần đầu tập khóc
    Cười để quên hết mọi lỗi lầm
    Những con đường rốt cục vào trật tự
    Mỗi ngày thường còn lại một lời câm...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Bài hồi ức của bác Ovuong hay quá!!! Em cũng đọc qua một số bài hồi ức về một số chuyến đi lên miền dẻo cao, và em ấn tượng nhất với bài của bác. Bài viết rất phiêu với cảm xúc, dễ đọc và dễ gây xúc cảm với phong cảnh thiên nhiên núi rừng hùng vĩ và cũng thật ấm áp tình người, ảnh đẹp và rất có hồn... Một tâm hồn đẹp, tình yêu thiên nhiên và con người...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cảm ơn bác đã cho em được cùng phiêu du và chiêm ngưỡng phong cảnh và con người vùng cao.
    Mặc dù em chưa được một lần đến Hà Giang, nhưng đọc bài và ảnh của bác dường như em đã được đến Hà Giang 1 lần :D
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cảm ơn bác nhiều :)
  7. ovuong

    ovuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Qua đường đá rồi lại đến đường đất, rồi lại làm bạn với bùn lầy và mưa lất phất. Mưa đã giảm đi nhiều, trời bắt đầu tối dần, con đường phía trước vẫn dài hun hút...

    [​IMG]

    Trời tối dần, ảnh chụp bắt đầu bị rung do thiếu ánh sáng...

    [​IMG]

    Tiến lên nào...

    [​IMG]
  8. wine

    wine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2001
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    bạn Ovuong ơi, bạn đi đâu rồi, về kể nốt chuyện cho chúng tớ nghe đi...
  9. sontung1602

    sontung1602 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2011
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Chờ mãi chưa chốt. Mà em cũng đến nể các bác. Đi xe máy đó mà vẫn phi dc. Em tưởng phải có win đóng cơ. Hê hê
  10. ovuong

    ovuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Trời tối dần, con đường phía trước vẫn xa mịt mù, vẳng lại đâu đây như là tiếng thổi cơm chiều, thoảng qua mùi khói của bếp lửa, hình dung mà xem, khi bạn đang đi trong màn sương lạnh buốt, lạnh lẽo và u ám, đuờng xá mịt mù và vô hươngớng, bỗng có mùi khói bếp mang theo hơi ấm của bếp củi, bạn sẽ hiểu được cái hi vọng lớn lao đi về phía trước thế nào, tuổi thơ tôi cũng nhuốm đầy mùi khói bếp, cái mùi dai dẳng cả lũ trẻ con quê tôi...

    [​IMG]

    Đường bây giờ không còn đất bùn nhão nữa, mà lại chuyển sang đá, những cục đá, viên bé nhất là bằng nắm đấm tay người, viên lớn nhất thì cũng bằng quả dưa hấu, lăn lóc bên đường cùng mưa quyện với bùn đất làm nhọc nhằn những bước chân chúng tôi...

    [​IMG]

    Nhọc nhằn nhưng hi vọng, nhọc nhằn nhưng vẫn biết chắc rằng mình cố gắng thì sẽ đi qua được thôi...

    [​IMG]

Chia sẻ trang này