1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

eMông Group: "Mường Lát - đi về để nhớ"

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi HNCasper, 09/06/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. HNCasper

    HNCasper Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/08/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    2
    Sau khi rời khỏi đường tre lãng mạn, tôi tiếp tục lên đường. Trời xanh ngắt, nhiệt độ ngoài trời ~40oC, đường đất gần như màu trắng bởi được phơi nắng dữ dội. Linga đã lên đường trước, có lẽ đây là một quyết định đúng đắn bởi hình ảnh bạc nhược đêm qua đã lập lại hình ảnh tháng trước khi hắn tới bản Nậm Lang trong chuyến Sa Pa dại khờ. Một bộ mặt xanh lét, những bước chân hờ hững như không còn cảm giác, lập tức nằm vật chẳng thiết ăn cơm, tôi biết hắn đã đạt tới giới hạn của mệt mỏi. Tuy không chính thức, nhưng tôi tự cho mình trách nhiệm bao quát nhóm đi cuối, và tất nhiên Linga là kẻ được chăm lo nhất. Hắn bé nhỏ, thậm chí nhỏ hơn cả kẻ bé nhỏ như tôi đến hơn chục kg mà lại có cô vợ nhỏ như con gấu ngựa trưởng thành…

    [​IMG]
    Đường tre

    Vậy là sự lo lắng của tôi đã đi trước, không như đêm qua tôi đã thật sự rất yên tâm khi hắn, một kẻ lanh lợi và biết ứng biến đi sau với thằng hâm dở chạy cào cào. Hai đứa này đi với nhau thì chắc kế hoạch đến Bắc cực chúng nó cũng không gặp khó khăn nhiều. Tôi bàn giao hai cô gái của đoàn cho 2 thằng, một thằng trẻ và khỏe như vâm và một thằng kinh nghiệm tràn đầy là Trieunam và Alooooo123. Tin rằng chúng nó sẽ đuổi kịp mình chỉ sau 30’ và sau 1h cả đám sẽ bắt kịp Linga, tôi tự tin nhấn bàn đạp. Những con đường xanh ngắt bóng tre, những cái dốc cao dựng đứng, những con đường sạt lở bởi thi công không còn chỗ lách,… tất cả kèm với cái nóng dữ dội nhanh chóng khiến chiếc balo trên lưng thành túi lửa nóng hầm hập. Lần lượt gặp từng người đi trước, qua hàng loạt đoạn đường nắng như đổ lửa không một bóng cây, tên Linga vẫn chưa thấy đâu. Tôi vui mừng cho rằng hắn đã hồi pin sau một đêm nghỉ ngơi thư giãn…

    [​IMG]
    Rời khỏi đường tre

    Sau khoảng 1h30’ tôi gặp hình ảnh bé nhỏ loi choi phía trước sau đoạn đường nắng lửa. Hắn đang hưởng thụ một bóng mát hiếm hoi. Tôi càng mong gặp hắn hơn ai hết bởi cái yên xoay tứ tung sau một đoạn đường nảy tưng tưng mà cái lục 8 chỉ hắn có. Khuôn mặt tươi tắn, hắn hồ hởi khoe khoang về quyết định đúng đắn của mình. Tôi nhìn hắn tự hỏi tại sao thể lực hắn như vậy mà hắn vẫn bằng mọi giá theo những cung đường khủng khiếp nhất? Và chính tôi cũng trả lời rằng nếu tôi già hơn hai mươi năm nữa tôi cũng chả bỏ cung nào của eMông!

    [​IMG]

    [​IMG]

    Nắng đổ

    Lần này, bọn khỏe mạnh lại đi trước, lũ già yếu cùng phụ nữ khởi hành sau 5’, và chính sự chậm chạp này khiến mỗi đứa được thưởng 2 cây kem đá. Cũng thật lạ kỳ, duy chỉ có trong eMông mới tồn tại chuyện may mắn đãi kẻ khù khờ. Chuyến nào cũng vậy, những kẻ đi trước chuyên gặp khó khăn khổ sở còn bọn bò sau luôn hưởng thái bình!

    [​IMG]

    Theo thời gian, nhóm đi trước 5 người, nhóm giữa gồm tôi và L2L, nhóm cuối có 3 tên còn lại. Đến một ngã ba dốc đứng, tôi quyết định rẽ lên dốc cao chứ không đi đường bằng bởi cho rằng lên dốc mới đúng đường và tất nhiên tôi cũng đã thấy vết xe đạp chạy đường này (thông minh không lại với giời, sau sẽ rõ). Tôi và L2L đi qua một khu trường học, bên ngoài trường có những cái lán nhỏ của các em học sinh dành để nghỉ ngơi ôn bài thì phải. Trong cái lán bé ti ti đó, cái thì có bàn cái không, lăn lóc những vỏ gói mì tôm, bếp củi, thậm chí có cái có cả… xí xổm.

    [​IMG]
    Chòi nghỉ trưa của học sinh

    Hai anh em lại lụi cụi lên dốc. Thể lực L2L thật tốt, tôi cứ lên đến đỉnh dốc nhìn xuống là thấy cô bé lụi cụi bò lên. Mỗi lần chạy xuống giúp đỡ, tôi lại thấy ánh mắt sáng long lanh của cô chẳng có màu mệt mỏi chút nào, chả trách thằng LôngDânCòi chả cứ cuống hết cả quýt lên, hơ hơ! Xét cho kỹ, phóng mắt tìm trong đám nữ Mông chẳng mấy nàng dẻo dai hơn bé này… 15’ và gần 5km, chúng tôi không thấy một bóng người qua lại, cũng không thấy phía trước có ai và phía sau vắng lặng, tôi cũng chột dạ nghĩ tới cảnh lạc đường giữa trưa nóng bỏng. Nhưng đã ở giữa dốc, việc đi tiếp cần thiết hơn việc lùi lại, tôi cố gắng vượt lên đỉnh núi cao nhất và nhìn xung quanh. Quang cảnh khiến tôi đoán mình đã lạc tới 90% rồi bởi xa xa phía chân núi có một con đường khác chạy uốn lượn rồi… nối với con đường chúng tôi đi. Sự kiện này được chứng thực bởi một quán hàng nho nhỏ nơi giao nhau đó, vợ chồng chủ quán thật thà khẳng định chúng tôi đã mua thêm khoảng 10km đường leo lên đỉnh núi rồi leo xuống! Trước mặt chúng tôi là chặng đường khoảng 5km nữa mới bắt vào tuyến đường cả đoàn đang đi. Nghĩa là đoạn đường chính dài 5km chúng tôi đi 15km gồm có 5km lên dốc, bó tay!

    Sau khi nạp đủ nước, hai anh em tiếp tục lên đường, ấn tượng đọng lại rõ nhất là dốc và nắng, dốc và nắng… Vượt qua một con suối có bóng mát, tôi dừng nghỉ và bàn với L2L về phương án dành cho hai anh em. Một là đi tiếp và dừng nghỉ ăn trưa ngay quán gần nhất, hai là đã đủ nước, dinh dưỡng thì tôi có khẩu phần sữa và thực phẩm chức năng Herbalife mang theo đủ cho hai người thì chúng tôi thẳng Mường Lát luôn. Nhân tiện lạc đường thì chạy thẳng đến đích đặng nghỉ ngơi ăn chơi. Đúng như tôi nghĩ, L2L lập tức tán thành phương án đi luôn…

    [​IMG]
    Lạc đường

    Hai kẻ đơn độc dưới đất đá, dốc cao và nắng cháy! Chúng tôi đi với niềm tin vào thể lực bản thân (hai kẻ này chính là hai kẻ máu lửa nhất trong dự định trong đêm đến Mường Lát hôm qua) chúng tôi nghĩ sẽ tới cầu Mường Lát khoảng 3h chiều. Dừng hỏi đường ở một lán công nhân xây dựng, tất cả mọi người đều khuyên chúng tôi dừng nghỉ, nhưng hai kẻ điên rồ vẫn từ chối và lên đường…

    [​IMG]
    Nắng và dốc!

    Tất cả chỉ có vậy. Nghe qua thì đơn giản, nhưng đó là trên 40 độ C và mỗi đứa một cái balo trên lưng cộng với những con dốc triền miên không muốn nghỉ. Con đường mới mở đất đá ngổn ngang cháy trắng trong nắng. Tuy vậy, khi tôi đề nghị dừng để chụp mấy tấm hình thấy L2L vẫn tươi tỉnh lắm, tôi thấy lạc quan hơn bội phần. Đến đoạn dốc xuống chúng tôi bỗng gặp một chiếc xe tải chắn đường, nó đã chết máy. Mấy anh thợ loi nhoi sửa chữa, chúng tôi lách qua luôn tiện buôn dăm ba câu chuyện. Bỗng một anh bộ đội lao tới, mặt mũi tưng bừng mời chúng tôi… quay lại gặp đoàn! Thú thật lúc này thì tin đó chả khác gì một quả đấm vào mặt! Cả chục km dốc và nắng chúng tôi vừa vượt qua giờ được mời… quay lại! Anh bộ đội rất nhiệt tình nhưng anh đã hại chúng tôi khi nhất quyết bắt chúng tôi quay lại để… trình giấy tờ tùy thân. Sau một hồi phân giải không được, L2L bật luôn: “Em …éo đi nữa, em …éo đi đấy muốn làm gì thì làm!”. Nhưng tôi hiểu đây là khu vực biên giới, cách nước bạn chưa đến chục km thì việc lằng nhằng với biên phòng là điều nên tránh, nên tôi thuyết phục L2L đành phải quay về. Tất nhiên thấy một cô bé xinh xắn như vậy phải đạp quay lại cả chặng đường thì cũng bất nhẫn, anh bộ đội xin… đạp xe cho L2L đi xe máy, còn tôi lụi cụi theo sau.

    Về tới lán của các anh làm đường, chúng tôi gặp Trieunam đang cười toe toét ở đó, đưa giấy tờ tùy thân và nhất quyết không đi nữa, chúng tôi nghỉ lại trong sự nhiệt tình của các anh làm đường. Sau này tôi mới biết là Linga thì nắm rõ tình hình, hắn nói cứ để chúng tôi đi vì tôi tự lo được khi gặp chuyện và L2L thể lực rất tốt không có chuyện gì xảy ra đâu, nhưng chính sự lo lắng của những người khác khiến các anh linh biên phòng đuổi theo túm lấy chúng tôi, hành hạ chúng tôi thì đúng hơn, bắt chúng tôi dừng lại khi cách thiên đường chỉ cỡ 20km.

    [​IMG]

    Vậy nên khái niệm “bị bỏ rơi” chỉ đúng với từng trường hợp, trường hợp chúng tôi thì nếu các bạn tỉnh táo như Linga khi cứ thoái mái hưởng thụ ở đồn biên phòng để chúng tôi lụi cụi về Mường Lát thì chúng tôi cũng đến đích trước các bạn dăm tiếng đồng hồ. Bởi tính toán kỹ, chúng tôi lạc 10km, thêm 5km về lại đường đúng và 5km đi qua nữa nghĩa là khi quay lại chúng tôi mất 10km. Tính ra tổng quãng đường tìm lại đoàn là 20km! Một con số điên rồ nếu đặt nó dưới nắng đổ lửa và dốc chập trùng. Còn nếu thẳng Mường Lát trực chỉ, chúng tôi sẽ đến đích lúc 3h chiều thay vì 6h như cả đoàn.

    [​IMG]

    Mường Lát, đi về để nhớ!

    (Thông tin thêm
    ở đây)
  2. LastWalkman

    LastWalkman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2008
    Bài viết:
    4.483
    Đã được thích:
    7
    Thật hoành tráng với những bước chân Ê mông.
    Cách đây tầm 3 năm cũng đã có một nhóm xe đạp vượt đường tre lên Mường Lát. Cứ tưởng những chuyến đi như thế ít có cơ hội lặp lại với bất kỳ nhóm đi nào.
    Chúc mừng các bác[r2)]
  3. cuong1102

    cuong1102 Du lịch Moderator

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    1.776
    Đã được thích:
    6
    Chúc mừng các bạn đã chinh phục xong Đường tre huyền thoại, cung này chiến thắng bằng ý chí và sự đam mê, post nhiều ảnh tớ xem với nhé.[r2)]=D>[r2)]
  4. HNCasper

    HNCasper Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/08/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    2
    Cám ơn các bạn quan tâm, chủ quan mà nói, chuyến này là chuyến quyệt vời nhất của eMông Group từ trước tới giờ, xin phép chia sẻ hình ảnh của chuyến đi đến các bạnchi tiết hơn có ở đây http://www.emong.org/forum.php

    [​IMG]
    3h sáng ở ngã ba Tòng đậu

    [​IMG]
    Qua Co Lương 10km

    [​IMG]
    Bữa trưa đủ chất

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    Mưa lớn

    [​IMG]

    [​IMG]
  5. LastWalkman

    LastWalkman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2008
    Bài viết:
    4.483
    Đã được thích:
    7
    Lên cho bà con đọc một topic hay về cung đường tình yêu một thời: Đường tre suối muống
  6. hoangtuankid

    hoangtuankid Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/05/2011
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Cách đây 3 năm mới vỡ mồm, chứ bây giờ xe đạp phóng vèo vèo còn quái gì đâu :-"
  7. thuhavnpt

    thuhavnpt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2008
    Bài viết:
    1.125
    Đã được thích:
    0
    Lão Long chụp ảnh đẹp quá cơ :( , Cung đường huyền thoại hihi , đi về là mình muốn quên nó luôn quá :))
  8. trangchic

    trangchic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2009
    Bài viết:
    1.688
    Đã được thích:
    0
    Đọc để cùng vượt lại cung đường. Thanks pác @}
  9. alooooooo123

    alooooooo123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2007
    Bài viết:
    886
    Đã được thích:
    0
    Bên cạnh a Long chụp ảnh pằng pằng, nhắc tới Emông ko thể ko kể tới a.Linh - flamencol78 :)

    Và mạn fép a Linh cùng Emong, e pọt những áng văn của a sang đây trong lúc a chưa kịp đăng kí bản quyền :D
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Phần I có tựa đề: Ngược sông Mã về Mường Lát

    Câu chuyện bắt đầu từ một mơ ước đã lâu lắm, tới 3 năm có lẻ về việc chinh phục miền đất phía Tây Thanh Hóa xa xôi có tên Mường Lát của Ê Mông gờ rúp...

    [​IMG]

    Và cứ thế từ đồng bằng tới miền núi, từ ô tô tới xe đạp, rồi dắt bộ... men theo những con đường mòn vắng vẻ, hoang sơ ngược dòng sông Mã hùng vĩ, hòa trong âm hưởng của binh đoàn Tây Tiến năm nao - chúng tôi hướng về Mường Lát...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Bến xe Mỹ Đình 20h00 ngày 2.6.2011

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đoàn đi Mường Lát của chúng tôi gồm 10 người - Những con người phồn hoa (hào hoa và phồn thực) rời đô thành lên đường tham gia một chuyến đi được chuẩn bị kỹ lưỡng và chi tiết tới từng milimet của trưởng tour nongdancoi.

    [​IMG]

    Ngoài những thành viên quen thuộc thì đoàn còn có thêm 3 nhân vật mới là nicomacjuip, Từ Thức, Triuenam.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    20h05 9/10 thành viên của đoàn + 2 tham gia đưa tiễn là è_é và NHOCBEO đã có mặt.

    [​IMG]

    20h15 Trieunam hành khách cuối cùng cũng xuất hiện.

    Trưởng tour nongdancoi vã mồ hôi chạy đi chạy lại đốc thúc anh em gấp rút gửi xe đạp. Vừa làm anh vừa than thở, oán trách tên Linga đã đẩy anh vào một tình thế trớ trêu khiến cho chưa đầy một tuần kể từ khi nhận tour tóc anh rụng đi vài phần và có nguy cơ thành "Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc sớm"

    Cốp xe ô tô thấp nên các bạn địa hình của chúng ta phải tháo rời bánh trước để đặt vào xe

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Xe đạp đã yên vị - còn gần 1 tiếng đồng hồ cho giờ xuất bến, thêm nữa sắc hương Hà Nội trong lòng bến xe Mỹ Đình khăm khẳm mùi amoniac nên tất cả đành dạt ra cổng bến xe offline chờ đợi.

    [​IMG]


    Alô - hitex nhất trong nhóm. Alô đang chuẩn bị chằng buộc camera KTS. Máy móc xịn nhưng công nghệ chằng buộc lởm nên quả mũ của Alô tựa như chú dế mèn...

    [​IMG]

    eMông cũng dành sự quan tâm cho ni cô mặc juyp thành viên mới toe của nhà Mông (lọt trại vụ test của è_é) với một nỗi lo ngại về thể lực cũng như ý trí của nàng không biết liệu có vượt qua những điều dự kiến là vô cùng gian nan phía trước hay không? Lúc đó khuôn mặt của nàng ít biểu cảm lắm, nó có nét mơ hồ thoát tục đậm không khí thiền của những vị cao tăng đắc đạo kiểu Đường Tăng - nhưng đôi khi lại phảng phất đâu đây vẻ tinh nghịch Thị Màu của dân gian Việt Nam. Ấn tượng đầu tiên là như vậy.

    Trưởng tour nongdancoi có vẻ bồn chồn, chắc anh đang còn nhiều ưu tư về chặng đường phía trước hoặc do mong ngóng cố nhân mãi mà chẳng thấy cố nhân đâu.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    ...Rồi cũng lên xe và rời bến

    [​IMG]

    ăn đêm ở Tp Hoà Bình

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    1 giờ 30 phút ngày 3/6 chúng tôi hạ cánh tại ngã ba Tòng Đậu cách thị trấn Mai Châu 5km

    [​IMG]

    Từ Thức, anh chàng may mắn gặp tiên khi gửi được xe đạp và nhà xe ưu ái miễn phí 100% tiền người đã gặp tí sự cố khi lóng ngóng làm rơi mất con long đen chèn trục trước em TREK3900. Và kỷ niệm đầu đời cho chuyến phượt xe đạp của Từ Thức chính là truy tìm con long đen trên đường nhựa tại ngã ba Tòng Đậu...

    Thợ săn.

    [​IMG]

    Chị em cũng phải vào cuộc

    [​IMG]

    Tìm 10 phút chẳng thấy đâu, Long Chân Nhân đành sáng tạo chế tạo kiểu long đen mới để TREK3900 có thể vận hành kèm theo lời doạ Từ Thức: "Anh chế cái này chú đi đường bằng thì vô tư nhưng bắt đầu đi Mường Lát lúc đổ đèo bánh trước có rời ra khi tốc độ đang cao thì anh không chịu trách nhiệm đâu nhé". Phận làm em, thêm nữa mới gia nhập eMông lần đầu nên Từ Thức đành ngậm bồ hòn làm ngọt, tạm thời từ bỏ ước mơ về một chiếc xe "chắc chắn" nhưng trong lòng vẫn lo ngay ngáy.

    Từ Thức và kỷ niệm đầu đời cùng xe đạp :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    2h00 ngày 3/6 chúng tôi nhằm hướng Mai Châu xuất phát.

    Trước lúc lên đường nongdancoi lấy quyền trưởng tour yêu cầu các Mông dân diện đồng phục. Tất cả đều tuân thủ trừ Casper_HN

    [​IMG]

    Chặng đường 5km giữa đêm tối từ Tòng Đậu tới Mai Châu làm cho cơ thể được thư giãn ít nhiều sau hơn 3 giờ đồng hồ nằm trên ô tô. Chúng tôi đạp xe, đổ dốc giữa tiếng chó sủa râm ran. Đến trung tâm TT Mai Châu, anh 3L mặc pijama ra đón chúng tôi đưa vào nghỉ tại bản Lác.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Do mục đích chính là đạp xe Mường Lát nên thời gian lưu lại Mai Châu chẳng có gì đáng nói, ngoài ấn tượng về cách làm du lịch ở đây khá tệ - Bản Lác với những dãy nhà sàn đánh số thứ tự, khách du lịch đi theo từng đoàn đến ở theo nhóm; vài tiết mục lửa trại, giao lưu, thăm vài con suối... nói chung là nhạt nhẽo, nửa vời và Mai Châu cũng chỉ xứng đáng với cách du lịch dễ dãi mà thôi.

    Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

    [​IMG]

    Vài họa tiết dân tộc Thái

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc

    [​IMG]

    Quân xanh màu lá dữ oai hùm

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Ăn sáng

    [​IMG]

    Sau gần 5 giờ đồng hồ lưu lại Mai Châu đúng 8h00 ngày 3/6 chúng tôi lên đường hướng về Mường Lát.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chặng đầu tiên Mai Châu - Co Lương 14km theo đường 15 (đường ***********). Trời không có nắng nhưng rất oi bức, tốc độ di chuyển của đoàn khá nhanh tầm 25km/h

    [​IMG]

    Gần tới Co Lương vài con dốc xuất hiện, sau khi vượt qua cả đoàn tạm nghỉ hồi sức.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Ngay tại chỗ dừng chân, sông Mã đã hiện ra trước mắt chúng tôi.
    Và kể từ đó trong suốt hành trình tới Mường Lát dòng sông Mã luôn đồng hành trên từng cây số với eMông...

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đã tới Co Lương nơi có chỗ rẽ vào con đường với vẻ đẹp đầy hoang sơ và quyến rũ tới Mường Lát. Theo thông tin của một vài thành viên từng đạp xe trên cung đường này thì hầu như chẳng có dịp để mà tiêu tiền ở đây vì dân cư rất thưa thớt. Để chắc ăn hội ê Mông đã chuẩn bị sẵn sàng đồ ăn cho cả ngày cũng như trù bị tình huống phải qua đêm trong bản xa. Cẩn thận nữa mỗi Mông dân còn ních thêm tới 4, 5 chai nước vào những chỗ có thể ních trong ba lo cho chắc ăn. Trieunam còn trẻ tuổi nhưng đã rất hay lo xa, hắn mua vài chai nước to cỡ 1,25l nhưng lại nhờ Alo chở hộ.
    Đấy là về nước uống, còn hoa quả thì chuối là một lựa chọn tốt. 4 nải chuối to được mua ở ngã ba Co Lương, cắt ra chia đều vào 10 túi ni lông. Ai tự chở đồ của người đấy. Xong xuôi vấn đề nước nôi hậu cần, chúng tôi lại tiếp tục lên đường...

    Ngã ba Co Lương

    [​IMG]

    Phòng cháy chữa cháy (nắng)

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tới đây lại là một tình huống có tính chất truyền thống của eMông.
    Chỗ rẽ vào con đường mòn nếu không để ý chắc chắn sẽ bị bỏ qua, nó khuất sâu trong một lô hàng quán và cũng chẳng có vẻ gì là dẫn tới Mường Lát cả.

    Hỏi thăm lại pà con bản địa cho chắc về đường đi, các pác xe ôm bên đường cũng khẳng định nhưng khuyên nên đi theo đường nhựa tới Hồi Xuân rồi lên Mường Lát sẽ dễ đi hơn nhiều. Nhưng eMông chỉ cần có thế là vui nên lập tức rẽ vào con hẻm này bỏ lại đằng sau những tò mò cùng cái lắc đầu ngán ngẩm của pà con :D

    Và ngay phía trước là pha đổ dốc offroad băng qua một cây cầu gỗ cũ kỹ rất hợp với xe đạp địa hình...

    [​IMG]

    Tiến về Mường Lát

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Dốc tiếp dốc, đèo tiếp đèo và than ôi... nắng...

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Dưới kia dòng sông Mã vẫn cứ trôi thản nhiên mặc cho nắng lên và càng ngày càng gay gắt, mới 10 giờ sáng mà nắng đã như thiêu như đốt...

    [​IMG]

    Một lũ dở hơi.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Dưới cái nắng gay gắt của miền Tây xứ Thanh, cộng thêm sự cộng hưởng từ những rung lắc của leo dốc, đổ dốc... các bạn chuối mà mỗi Mông dân treo tòm tem trên ghi đông xe từ Co Lương đã có sự chuyển biến rõ rệt về chất và lượng. Không biết có ai chụp được tấm ảnh nảo về vụ chuối nhũn hay không? chỉ nhớ nhất khi định ăn chuối mở ra thì chỉ còn một đống lầy nhầy , nhũn nhũn bọc trong một cái vỏ màu xanh không rõ hình thù. Mấy quả chuối treo ở xe Linga còn chuyển hóa nhanh hơn (do treo sát với ghi đông và thân xe) thành dầu chuối. Thứ chất nhờn này trôi theo phuộc trước chảy xuống trục xe chạy rất trơn và êm...

    Nắng cũng làm cho mắt mờ đi, nhìn cái gì cũng thấy hoa hoa...

    Nhìn con trâu nó đi tưởng con trâu nó phi

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cứ lần hồi trong nắng bức như vậy, tính ra đến gần 11 giờ (nghĩa là 3 tiếng từ lúc xuất phát) cả lũ mới đi được 25km. Tốc độ thật đáng lo ngại. Đang tính tới việc tìm chỗ mát hạ trại nghỉ ngơi rồi tính tiếp thì bỗng trước mắt một đoạn đường nhựa phẳng phiu và lác đác nhà dân hai bên đường bỗng hiện ra, xe lại lao đi vù vù. Và giá trị nhất là bên trái đường có một hàng treo biển: Bia lạnh - Nước giải khát - Kem. Trừ hai Mông non là Trieunam và Từ Thức thừa sức chả thấy xúc động phóng vù qua thiên đường nhỏ đó và bon thêm tới 1km (đường nhựa đẹp nên chúng chạy nhanh) tất cả số Mông dân còn lại không ai bảo ai đều hồ hởi lao vào trong quán :D

    Ốc đảo giữa sa mạc đó đây các bạn ạ

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Hơn cả một ốc đảo - đây là một thiên đường với hội ê Mông :D

    Có internet để Long Chưn Nhưn vào mở topic cho bọn ở nhà hóng chuyện :D

    [​IMG]

    Có thịt để cung cấp protein cho bữa trưa :D

    [​IMG]

    Có rau để ni co mac jup chay tịnh

    [​IMG]

    Những sinh hoạt rất chi là gia đình

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhìn cảnh đội hậu cần chu đáo và bữa cơm ấm áp như thế này (mặc dù ngoài trời còn trên cả ấm áp) chắc các bạn hậu cần kỳ cựu của nhà Mông như Chụt, Hoanganhmap, TRTIMCHUMNHO, NHOCBEO... cũng rất vui lòng. eMông đã có thêm một lớp bạn trẻ mới với nhiệt huyết và sự đồng cảm hệt như chúng ta ngày xưa vậy :D

    [​IMG]

    Ngỗng thấy thơm ngon và vui quá cũng đòi vào ăn cùng

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    [​IMG]

    Từ Thức bây giờ đã là một Mông dân chính hiệu rồi, cứ nhìn cái cách hắn xăm emong lên lưng thì biết.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Sau bữa ăn trưa tất cả thống nhất 14h00 sẽ tiếp tục lên đường tới Mường Lát. Mục tiêu 50km xem ra không đến nỗi quá khó khăn. Điều lo ngại lớn nhất là nắng gắt làm cho thể lực suy giảm nhanh chóng.

    Khoảng 13h00 thì anh 3L sau khi đã hoàn thành chặng đường đưa hai người bạn tới gần Mường Lát quay lại nhập đoàn.

    14h00 cả hội nai nịt gọn ghẽ lên đường. Trời tắt nắng báo hiệu một cơn mưa sắp đổ xuống. Mặc cho chị chủ quán khuyên nên ở lại đợi qua cơn mưa hãy đi cho đỡ vất vả chúng tôi vẫn xuất phát...

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Bầu trời bỗng tối sầm, mây đen kéo tới ùn ùn nhưng mặc kệ các Mông dân cứ đi. Vui đâu chầu đấy :D
    Đã thấy tre nhưng không phải là đường tre...

    [​IMG]

    Sông Mã khúc này rất rộng, hai bên sông là khu vực dân cư sinh sống...

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Quan trọng hơn cả: nối giữa hai bờ sông là một cây cầu treo đẹp tuyệt vời...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Các bạn hãy chú ý đến chữ Mường Lát và những mũi tên màu đỏ trên vách núi. Đó chính là dấu chỉ đường của anh 3L chạy trước vẽ ra để định hướng cho anh em khỏi mất thời gian.

    Mặc dù vẫn còn giận anh về chuyện anh cho rằng những điều eMông viết ra là bốc phét nhưng thay mặt ace tham gia chuyến này xin gửi tới anh lời cảm ơn chân thành nhất vì những đóng góp thầm lặng của anh cho thành công chung của chuyến đi.

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Mưa trên sông Mã

    [​IMG]

    Mông dân dưới cơn mưa

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cơn mưa đổ xuống làm không khí dịu mát nhưng giá như đó là địa hình ở đồng bằng với những con đường nhựa phẳng phiu thì chả có gì tuyệt vời hơn. Đạp xe trong mưa như thế quá ư là lãng mạn. Nhưng ở đây, mưa xuống biến con đường chúng tôi đi thành một thứ bùn đất nhão nhoét, níu chặt chuyển động của bánh xe. Cái lốp địa hình bình thường đã được thiết kế nhiều gai để tăng khả năng bám đường cho MTB thì nay càng phát huy tác dụng. Từng tảng đất thịt dính vào lốp xe khiến má phanh (nhất là với xe phanh chữ V) níu chặt lại không thể chuyển động như ý muốn. Đạp một lúc lại phải nhảy xuống gạt đất ở bánh xe mới có thể tiếp tục di chuyển. Điều đó làm cho tốc độ di chuyển của đoàn cực chậm.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Mưa ngớt dần lũ eMông tụ tập để chỉnh trang lại đội hình...

    [​IMG]

    [​IMG]

    Bà con bên đường tò mò ngắm nhìn lũ ê Mông

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
    Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
    Có nhớ dáng người trên độc mộc
    Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa


    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tiếp tục đạp chừng 3km thì gặp 2 Mông dân chân khỏe, mông to chạy trước là trưởng tour nongdancoi và gadaubac đang hì hục rửa xe bên đường.

    [​IMG]

    Cả bọn lại tranh thủ dừng chân rửa xe, vầy nước và trêu chọc lẫn nhau

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cơn mưa xuống cũng làm cảnh vật trở nên xanh tươi và đầy sức sống. Bỏ qua nỗi nhọc nhằn với con đường bê bết bùn đất níu kéo những vòng bánh xe thì thấy cũng đáng để đi Mường Lát một lần trong đời. Là một Mông dân nếu chưa đi cung này thì kể ra cũng hơi tiếc...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Thú vị nhất là được tắm mình cùng sinh hoạt của người dân bản địa...

    Tắm suối

    [​IMG]

    [​IMG]

    Chăn bò

    [​IMG]

    Trẻ con

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Gặp một con suối chảy ngang đường. Chẳng cần quan tâm tới tối nay ở đâu, làm gì các Mông dân lại nhảy xuống nước nô đùa.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Lên bờ

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tắm táp xong các Mông dân lại tìm một chỗ view đẹp bên dòng sông Mã để relax

    Hong

    [​IMG]

    Chiều sông Mã

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chuyến đi này có lợi thế về mặt thời gian (đã đi sớm thêm một ngày để dự phòng) nên anh em có phần yên tâm vì kiểu gì cũng đến được Mường Lát. Và cuối cùng cũng đến được thật nhưng không ngờ lại theo một kịch bản khó khăn và vất vả đến vậy. Những thử thách với nắng và mưa từ đầu đến lúc này cứ ngỡ là đã khá nhiều rồi nhưng không ai ngờ phía trước còn khó khăn hơn nhiều lần.

    Chiều buông xuống nhanh, cả đoàn lại lên đường....

    Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Ngăn giữa hai xã Trung Sơn và Mường Lý là một quãng đường đang thi công, tre ở đây đã bị chặt trụi, đường san ủi bằng phẳng nhưng do cơn mưa đổ xuống đã biến thành một quãng lầy lội khó đi. Thêm nữa dốc lên cao và không thể đạp xe trong tình trạng bánh xe ngập trong bùn nhão được nên các Mông dân đành lầm lũi dắt xe vượt qua Trung Sơn.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Thấy một số anh em có dấu hiệu xuống sức anh 3L rời chiến mã kèo kèo dắt xe hộ 2 thành viên cùng có vần L của nhóm :D

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Leo lên được đỉnh dốc thì tình trạng thể lực của một số mem có dấu hiệu báo động. Thêm nữa thông tin hóng hớt từ dân bản địa chạy xe máy gặp trên đường thì Mường Lát còn xa lắm, gần 50km nữa mới tới và đường thì cực xấu.

    Bóng tối bắt đầu xuống rất nhanh...

    Anh bạn dãi dầu không bước nữa

    [​IMG]

    Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi

    [​IMG]

    Bọn này làm hàng qué - thở hồng hộc mà vẫn toe toét cười :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Với tâm lý đó, viện cớ chốt đoàn giúp nongdancoi mình đã được đạp theo sức lực thực tế của mình. Và sự thực là luôn luôn về bét (nicomacjup chỉ chưa quen sử dụng MTB thôi chứ thể lực rất ổn).

    Tới đoạn đường giữa Trung Sơn và Trung Lý may có anh 3L dắt hộ không thì lên đến đỉnh dốc mình đã teo như vụ Kim Bôi 3 năm về trước rồi. Đợt này thì chuẩn luôn, đúng cảnh đúng tình tứ thơ "Áo mưa thay chiếu anh về đất"

    Được sự hỗ trợ đó mình cũng lết thêm được vài km nữa rồi từ đó phải chơi bài "hồi pin" giống của bác Casper_HN dùng đợt Tam Đảo năm nào.

    Nhưng càng đạp, càng đuối, hội đi trước càng cách xa.

    Sông Mã lúc này vẫn hùng vĩ lắm nhưng trong lòng mình thấy buồn ghê :(

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Hết Trung Sơn sang Trung Lý sóng điện thoại đã không còn. Các Mông dân không thể liên lạc được với nhau. Trưởng tour nongdancoi bắt đầu linh cảm về sự bất thường của Linga nên hô anh em dừng lại đợi người Mohican cuối cùng. Chắc cái tư thế đạp xe vặn vẹo nhưng thư thả của mình lúc đó tức cười lắm nên từ xa tiến lại thấy cả bọn cười ngặt nghẽo.

    Đã thế còn có đứa dã man bảo rằng: "Thôi Linga tới rồi, trời đã nhá nhem đạp luôn đi tới Mường Lát cho sớm" :(

    nongdancoi nhìn thấy nước da tái nhợt của Linga trong bóng chiều nhập nhoạng xứ Tây Thanh Hóa đã đọc được ra vấn đề nên yêu cầu anh em tiếp tục nghỉ ngơi chuyện phiếm.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhưng nghỉ mãi chả thấy hồi được tí pin nào mình đành ngậm ngùi nói với trưởng tour nongdancoi cứ đi trước, hãy yên tâm và tin tưởng vào Linga này. Có thể hôm nay Linga không tới được Mường Lát nhưng nhất định ngày mai, ngày kia hay tuần sau Linga sẽ đến được.

    Trong lòng không an tâm nhưng đã vào tình thế này trưởng tour nongdancoi đành hô anh em tiếp tục lên đường. Công nhận hội này khỏe thật. Vừa thấy chúng lên xe, ngoảnh đi ngoảnh lại đã thấy chúng ở tận đỉnh dốc phía quả núi xa xa, để lại Linga một mình trong bóng tối đang dần buông xuống.

    Rất may còn có một thành viên thầm lặng trong chuyến đi này. Anh luôn xuất hiện bất ngờ vào những lúc cần thiết nhất. Linga đang lơ ngơ ngồi bên lán tre bên đường thì anh 3L xuất hiện hỏi thăm tình hình sức khỏe, động viên tinh thần, cho kẹo và đưa ra một sợi dây dù buộc lòng thòng sau con kèo kèo của anh. Linga ngỡ ngàng rồi chợt hiểu ra tấm thịnh tình của 3L vội vùng dậy buộc ngay cái sợi dây sống sót đó vào cổ em GIANT BOULDER và tót lên yên xe sẵn sàng lao về phía trước.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Mất 5 phút chằng buộc, thử nghiệm cuối cùng Linga cùng GIANT BOULDER cũng được kèo kèo của anh 3L lôi đi trên những địa hình offroad long sòng sọc. Cái tư thế căng sức ra, tập trung tinh thần để giữ thăng bằng cho xe đạp trong tình trạng kéo lê trên địa hình offroad cũng không sung sướng gì. Nó giải quyết được phần tiêu hao năng lượng mất đi do vận động nhưng thần kinh thì căng thẳng gấp nhiều lần. Vật lộn với cung đường offroad tầm 20 phút thì anh 3L và Linga đã bắt kịp hội đi đằng trước. Bọn chúng đang phân vân giữa một ngã 3 không biết phải rẽ theo lối nào.

    Lối rẽ này do nhập nhoạng nên anh 3L cũng không chắc chắn lắm, thêm nữa hai ngã rẽ trước mặt đều là những con dốc cao đá lởm chởm nên không thể hỗ trợ Linga thêm nữa. Anh 3L yêu cầu cả nhóm dừng lại rồi quay xe chạy đi tìm người hỏi đường.

    Anh 3L vừa đi được 2 phút thì bỗng thấy 3 thổ dân quần áo trắng toát xuất hiện ở ngã rẽ bên trái. Hỏi thăm đường thì biết là tới Mường Lát phải rẽ bên trái. Cả bọn lại hối hả lên đường. Riêng Linga vẫn chưa hồi pin nên dừng lại nghỉ kết hợp đợi anh 3L.

    Lúc đó trời tối đen như mực. Anh 3L đi mãi vẫn chưa thấy quay về. Một mình giữa rừng núi đen ngòm, Linga bỗng chột dạ. Thứ nhất nơi này hoang sơ quá - nhỡ có thú dữ thì sao? hoặc cướp!!!... miền tây xứ Thanh là nơi rừng thiêng nước độc... lại nhớ đến câu thơ "Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người" Càng thấy hãi. Và quan trọng hơn cả là không thể liên lạc được với ai vì không có sóng điện thoại.

    Tuy nhiên vẫn đủ tỉnh táo để chụp một kiểu ảnh làm minh họa cho anh em xem.
    Quầng sáng trong ảnh là đèn pin lắp trên xe đạp - quầng xanh lờ mờ là ánh sáng của một con đom đóm cứ vật vờ bay quanh. Hic hic :(

    Đêm Mường Lý

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhận thấy cứ đứng đây mãi cũng... dở hơi. Càng xa đoàn trong tình cảnh này càng nguy hiểm. Anh 3L thì có thể yên tâm vì đã chinh chiến khá nhiều, Linga quyết định mệt đến chết vẫn phải lên đường. Thế là lại hì hụi đẩy xe lên dốc. Quầng sáng trước mặt chỉ nhờ nhờ tầm 5m, cứ thế Linga cũng lần hồi lên tới đỉnh dốc. Thấy ở phía xa xa có một ánh sáng le lói, thì ra là một lán của công nhân mở đường ở giữa rừng.

    Vừa lúc đó anh 3L cũng tới nơi. Thấy có tiếng người, một anh công nhân ở trong lán chạy ra soi đèn pin và nhắc nhở "Đoạn đường phía trước đang san ủi, cực kỳ khó đi". Cảm ơn lời chỉ dẫn xong, anh 3L chạy trước để xem tình hình đường sá ra sao, Linga lại lê lết dắt xe theo sau.

    Đoạn đường này còn khó khăn gấp nhiều lần hơn nữa, những ụ đất xe ủi cào lên nhấp nhô và chúng tôi cứ phải leo qua từng ụ đất đó để tiến lên. Một bên là vách núi, một bên là vực sâu.

    Đang dắt xe thì Linga thấy tiếng anh 3L vọng từ trên cao xuống: "Linh ơi, lên đây tớ nhờ..."

    Tiếp tục qua vài cái ụ đất nữa theo hướng lên cao thì Linga nhìn thấy anh 3L. Vẫn chưa biết có chuyện gì. Tiến lại sát mới rõ là trong lúc leo lên ụ đât xe anh 3L mất thăng bằng bị đổ. Một mình anh không thể nhấc xe lên được vì xe nặng, cộng thêm địa hình khó xoay sở nên cần sự hỗ trợ của Linga. Mất vài lần nhấc nhấc, nâng nâng xe mới dựng lên được...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Vượt qua đoạn đường đang san ủi, chúng tôi đổ xuống đường tre - cung đường mà eMông khát khao cảm nhận trong chuyến đi này. Thật không ngờ lại phải đi ở đây trong đêm tối mịt mùng.

    Có sự thay đổi về chiến thuật, Linga đạp xe chạy trước, anh 3L bật pha kèo kèo chiếu sáng chạy sau...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đoạn đường tre trong đêm nếu chạy trong lúc và thể lực và tinh thần đều Ok thì chắc câu chuyện kể sẽ theo một mạch cảm xúc khác. Mình nghĩ rằng, không chỉ riêng mình mà trưởng tour nongdancoi cùng đa số các Mông dân trong nhóm chạy trước đều di chuyển với tâm trạng hồi hộp và lo lắng trong thời điểm khó khăn đó. Sức đã xuống, đích đến phía trước thì mịt mù.

    Tuy mệt, nhưng vì lo lắng bị tách đoàn, mình đạp như điên. Anh 3L chạy theo sau gọi với lên nhắc:
    - Cẩn thận bên cạnh có hố đấy.
    Trong tâm trạng bị kích động mình đáp lại:
    - Vực chứ có phải hố đâu bác!!!
    Anh 3L hơi chùng lại một tí rồi thỏ thẻ:
    - Ừ, đúng là vực thật đấy nhưng nói thế để cho đỡ căng thẳng.

    Hic hic... sáng hôm sau quay lại đường tre cả lũ đi trước lẫn mình đều thấy rợn người vì địa hình ở đây. Cái vực bên tay trái đường mà đêm trước cả bọn phi băng băng là một đoạn vách đá thẳng đứng sâu thẳm, nghĩa là không phải thoai thoải như ta thường nghĩ. Vô phúc đêm hôm trước chú nào cả xe và người lao xuống dưới đó thì riêng việc mò xuống dưới đáy để trục vớt lên cũng đã là cả một vấn đề rồi. Đã thế đoạn đường này còn dài đến gần 1km. Thật may mắn khi không có điều gì đáng tiếc xảy ra ở đây.

    Mất 10 phút đạp tốc độ cao, mình và anh 3L đã thấy giọng nói sang sảng của Casper_HN ở khoảng tối đen phía trước.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Thoát khỏi đường tre, thì thấy ngay một khu vực sáng đèn. Cả bọn tấp vào một nhà dân ven đường bán quán. Lúc đó đều quá mệt nên cứ táp vô chứ cũng chưa biết tình hình cụ thể ra sao.

    Trong cái rủi có cái may, đây là một quán hàng với cơ sở vật chất có thể đáp ứng được việc lưu trú cho lũ Mông dân liều lĩnh ở lại qua đêm.
    Có thể thổi cơm ăn, có chỗ ngủ nghỉ đàng hoàng. Đi vòng sau dãy tôn lụp xụp phía trước thì ngay đằng sau là nhà sàn rộng rãi thoáng mát có thể dư sức chứa tới 30 người.

    Một số Mông dân còn sức khỏe đưa ra ý định đi tiếp trong đêm tới Mường Lát ngay sau khi ăn uống và nghỉ hồi sức nên cả nhóm vẫn chưa quyết định là ở hay đi. Trước mắt là cơm nước cái đã...

    Các Mông mới khỏe lắm, chả thấy mệt mỏi tí ti nào lập tức nhảy vào bếp nhặt rau, nấu cơm...

    [​IMG]

    Chuyến này mình tự lấy làm hài lòng vì trong hành trình dù mệt đến chết nhưng vẫn không lơ là trách nhiệm phóng viên chiến trường nên lưu được rất nhiều hình ảnh ở những thời khắc đáng nhớ trong chuyến đi.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Biết được ý định đạp trong đêm tới Mường Lát, bà con ở đây khuyên cả nhóm không nên mạo hiểm vì phía trước rất khó đi. Tinh thần vẫn đang cao một sô Mông dân vẫn nhất quyết lên đường...

    Mệt quá nên mình cũng mặc kệ, chả có ý kiến ý cò gì hết. Tranh thủ tắm một phát, chụp vài kiểu ảnh tư liệu rồi làm 2 lon coca-cola và rải túi ngủ ra cái sàn gỗ lim mát lịm và thiếp đi mê mệt.

    Được một lúc thì cơm chín, trưởng tour nongdancoi đánh thức dậy sang cơm nước. Quá mệt nên mình cũng chỉ làm được nửa bát cơm rồi lại lăn quay ra nằm (không ngủ mà hóng hớt xem các Mông dân có đi hay không? trong bụng đã xác định tư tưởng tách đoàn ở lại qua đêm).

    Cơm nước xong, tinh thần các Mông dân cũng dịu lại - căng da bụng, trùng da mắt, chúng nằm ngồi ngổn ngang nghe Long Chân Nhân pha trò kể chuyện tiếu lâm.

    Lúc đó mình mới tung ra đòn quyết định. Chả hiểu lấy hơi sức ở đâu ra mà lúc đó lại nói được như vậy. hehe

    - Thứ nhất trong đêm tới Mường Lát trong khi chưa thông thuộc đường sá là quá nguy hiểm.

    - Thứ hai sức khỏe của nhiều thành viên không chắc đã đảm bảo (tất nhiên mình phải loại trừ mình vì kiểu gì mình cũng ở lại đây rồi. Hehe)

    - Thứ ba, cả đoàn đã đi sớm hơn một ngày để dự phòng nên đây chính là lúc dùng quỹ dự phòng về thời gian.

    - Thứ tư, đường tre là một mục tiêu quan trọng của chuyến đi, chúng ta đang ở ngay cạnh đường tre, nghỉ qua đêm mai quay lại vui chơi chụp ảnh... rồi đạp đi Mường Lát có phải đại tiện trăm bề hay không?

    Bài phân tích được đọc đúng thời điểm nên phát huy tác dụng ngay. Tất cả vui vẻ ở lại. Thậm chí khi đã an tọa nằm khểnh trên sàn gỗ lim bóng loáng một số tên máu đi nhất còn lẩm bẩm "May mà không đi Mường Lát trong đêm".

    Không thấy các Mông dân ỏ ê chuyện đi Mường Lát trong đêm, anh 3L thất vọng quay kèo kèo ngược về Mai Châu (Lúc đó là 21h00 ngày 3.6.2011). Anh chính thức chia tay đoàn từ thời điểm này.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Rồi tất cả các Mông dân cũng chìm vào trong giấc ngủ sâu sau một ngày mệt mỏi...

    Thỉnh thoảng thấy trưởng tour nongdancoi ngủ mê ú ớ: Love 2 Live, Love 2... báo hại Từ Thức và Linga nằm hai bên phải chịu đựng những pha ôm ghì, quờ quạng đến mất ngủ.

    Trong đêm thỉnh thoảng cũng nghe thấy những tràng cười sằng sặc ma quái của Casper_HN

    Những thứ đó cộng hưởng thành hương sắc của đêm Mường Lý khó quên...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Sáng hôm sau...

    Căn nhà Mông dân lưu lại qua đêm

    [​IMG]

    Đoạn cuối của đường tre là một khu dân cư, đêm qua nhà Mông đã thoát ra từ đây và tấp ngay vào nghỉ qua đêm ở căn nhà bên gốc cây phượng.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Các bạn xe đạp

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Alooo - con người của HITEC. Đun nước pha cà phê bằng đồ phượt chuyên dụng. :D

    [​IMG]

    Mỳ tôm trứng bữa sáng :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    8h00 ngày 4.6.2011 lũ eMông chúng tôi rời căn nhà sàn ở qua đêm ngược lại con đường tre đã đi đêm trước...

    [​IMG]

    [​IMG]

    Mông dân trên đường tre

    [​IMG]

    Tôi đi mãi mãi vào sơn cước

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đường tre - một phần mục tiêu quan trọng của chuyến đi này. Hãy để ý con đường đá gập ghềnh trước mũi xe. Chỉ cần trượt khỏi con đường đó, phía bên tay phải đã là vực sâu. Sáng hôm đó những đoạn này các Mông dân đã phải rón rén đạp cẩn thận hoặc dắt xe qua. Thế mà trong đêm trước tất cả vẫn phi vù vù. Đúng là "điếc không sợ súng" :(

    [​IMG]

    [​IMG]

    Giữa rừng tre

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cung đường xứng đáng cho những nỗ lực nhọc nhằn đã qua của chuyến đi này

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Xa xa, phía dưới vực sâu của cung đường này là dòng sông Mã

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đường tre đoạn này dài chừng 5km, cả đi và quay lại sẽ mất thêm 10km. Nhận thấy bám càng theo eMông mà thể lực không ngon thì cầm chắc không tới được Mường Lát trong ngày hôm đó, đạp trên đường tre tầm 2km mình quyết định tách đoàn nhằm Mường Lát thẳng tiến (chỗ này hơi vô kỷ luật vì không báo cáo với trưởng tour nongdancoi - nhưng có muốn thù cũng không đủ sức đuổi theo để báo cáo).

    Và từ đây mình lại ca khúc độc hành :D

    Dự kiến là chuyến đi khó khăn nên mình chuẩn bị đồ đạc lỉnh kỉnh chẳng kém anh Thích siêu thị. Trong ba lô lúc nào cũng đầy đủ đường, sữa, bánh kẹo nên cứ dừng chân nghỉ là bụp vì vậy cũng không đến nỗi không có năng lượng bù đắp. Mệt nhất là thời tiết nắng gắt làm mất quá nhiều nước nên cơ thể cứ bã ra, rất khó chịu.

    Rời khỏi đường tre thì đã 8h45, mình cắm đầu nhằm hướng Mường Lát sau khi đã trang bị đầy đủ khăn, mũ, áo dài tay. Vượt qua chỗ nghỉ tối trước gặp ngay một đoạn đang mở đường, đất đá tràn ra chặn cả lỗi nên phải dắt xe đạp vượt qua

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Vụ tách đoàn có cái lợi là không bị cảm giác tụt lại phía sau và để mọi người phải chờ đợi (tuy cũng có phần áy náy với nongdancoi một tí) thêm nữa lại yên tâm khi đằng sau mình là đồng đội. Nếu có gì xảy ra cũng có tiếp ứng.

    Với tâm trạng thảnh thơi, mặc dù đường khó đi nhưng mình vẫn ung dung tiến về Mường Lát.

    Sông Mã càng lên cao càng hùng vĩ và dữ dội.

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đường tre đoạn này đẹp như mơ...

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nắng lung linh và rung rinh trên con đường tôi qua

    [​IMG]

    [​IMG]

    Sông Mã nhìn qua đường tre.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đường tre kết thúc bằng một loạt con dốc cao ngất với đường đất pha cát trơn trượt rất khó đi.

    [​IMG]

    Hì hụi leo gần hết con dốc thì mình bị trượt chân (do mặt đường đầy cát, thêm nữa độ ma sát của giày không cao nên cả người và xe cứ tụt xuống và xe đổ đè lên người). Thấy rất oải, lại ngồi dậy, vất xe đạp đấy lôi máy ảnh ra chụp, kết hợp nghỉ ngơi.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Kết thúc đường tre, không còn được đi trong tươi xanh của những rặng tre bao bọc nữa, bắt đầu phải chống chọi với cái nắng tây xứ Thanh. Trời xanh ngắt, nắng chói chang...

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    ... Nghỉ ngơi sau cú trượt xe, mình lại gắng sức đạp trên những con đường đang mở cháy nắng giữa trưa hè. Đã đi hơn 1 tiếng mà vẫn chưa thấy bóng dáng của nhóm đằng sau. Cũng thấy hơi lo lo vì mấy thứ đồ sửa xe quan trọng nhất thì mình cầm cả - nhỡ có trục trặc gì thì nhóm đằng sau sẽ lúng túng lắm. Nghĩ thế mình đạp chậm lại có ý ngóng đợi...

    Đổ xuống một con dốc thì qua khúc ngoặt thấy một cái cầu gỗ và một bản nhỏ trên đường cây côi um tùm, cảnh sắc tươi xanh, suối chảy róc rách. Bản này thuộc địa phận Mường Lý. Để cho chắc ăn dừng lại hỏi thăm người dân tiện thể xin nước rửa mặt. Thông tin cho biết: Vẫn đúng đường nhưng phía trước là một đoạn đèo đang thi công rất khó đi. Oải - nhưng vẫn kệ, tranh thủ rửa mặt mát mẻ và chụp choẹt tí...

    [​IMG]

    Nghỉ đỡ một lát, mình lại lên đường, đi hết bản thì lại gặp một cây cầu gỗ, qua cầu là một đoạn dốc ngắn chừng 15m nhưng cực dốc và trơn. Mình căng sức dắt xe lên nhưng không tài nào qua được, cứ lên đến giữa dốc thì cả người cả xe lại tụt xuống vì không bám được đường. Đoạn này có một chi tiết rất cảm động, mấy anh thanh niên trong nhà trông thấy vội gọi một cậu bé đang chơi dưới suối gần đấy ra giúp mình đẩy xe lên dốc. Thằng cu tí toét miệng cười và rất hào hứng ra giúp mình. Chẳng biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn với sự giúp đỡ của bà con.

    Cầu cầu gỗ trước lúc lên con dốc gắt

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    @Vừa đi ăn trưa về, xin tiếp hầu chuyện bà kôn:

    Vượt cái dốc gắt là liên tục những đoạn đường đang mở với đá và cát bỏng rẫy giữa trưa hè.

    Sông Mã lấp loáng dưới cái nắng như thiêu như đốt.

    [​IMG]

    Một cái cây trơ trụi giữa nắng xứ Thanh

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Qua được hết đoạn đèo đang thi công thì sức mình cũng đã kiệt dần, lại vừa đi vừa chơi bài hồi pin của Casper_HN, đạp chừng 500 - 700m lại nghỉ. Ngồi trong bóng râm nhìn ra con đường nắng cháy ngoài kia mình thấy lòng thổn thức vì cái sự liều lĩnh không biết ta biết người chót tham gia tour Mường Lát để bây giờ rơi vào tình trạng chơi vơi. Chợt nảy ra ý nghĩ: Phải chụp lại cái mẹt mình lúc này, trong tình trạng chơi vơi để nếu còn sống sót về tới Hà Nội lên emong.org còn có cái mà bốc phét. Hehe

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chỉnh lại phục trang, leo lên xe đạp, mình lại chui ra khỏi cái quãng râm mát đó để tìm một chỗ râm mát tiếp theo. Lúc đó chả nghĩ đến Mường lát nữa, chỉ chăm chăm đi một đoạn lại ngó xem có chỗ râm mát nào chui vào để chết tiếp mà thôi :D

    Cuối cùng mình lại tiếp tục tạt vào một chỗ mát hơn lần trước, địa thế thuận lợi nên rất thoáng. Mình quyết định chọn chỗ này làm nơi tử chiến trận cuối cùng đợi nhóm đằng sau đi tới.

    Ngồi được 15 phút thì đã nghe thấy giọng cưới ma quái của Casper_HN. Từng nhóm Mông dân nối đuôi nhau xuất hiện...

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhìn thấy mình cởi trần, ngồi thanh thản và tĩnh tại trong bóng râm Casper_HN mừng như bắt được vàng. Cái lớn hơn là lấy được quả lục 8 để vặn lại yên TREK3900 lủng xủng loảng xoảng vì offroad; tiếp theo là đồng đội vẫn còn sống sót và không có vẻ gì biểu hiện đuối sức cả.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Lo lắng về tiến độ của đoàn, cộng thêm sức của anh em vẫn còn khỏe và yên tâm vì cả nhóm đã gặp nhau trưởng tour nongdancoi và một số anh em tiếp tục lên đường không nghỉ lại.



    Còn lại Linga, Long Chân Nhân, Alooo123, L2L và Nicomacjup. Hội đi trước vừa đi khỏi được 5 phút thì bỗng thấy một chú chở cái thùng to tướng phóng qua. Thấy 5 đứa nhễ nhại ngồi trong bóng râm chú ấy bóp còi toe toe rồi hỏi:
    - Có ăn kem không?
    Cả bọn ngỡ ngàng cảm thấy quá xúc động. Còn xúc động hơn nữa khi L2L hỏi:
    - Bao nhiêu tiền một cái?
    Chú ấy trả lời:
    - Một nghìn đồng!
    Ngỡ như là giấc mơ L2L hỏi lại cho chắc. Bao nhiêu hả chú?
    Chú ấy vẫn chắc nịch:
    - MỘT NGHÌN ĐỒNG.
    Lập tức rút ngay 10k ra trả chú ấy kèm theo 10 que kem, mỗi đứa 2 tay 2 que.

    Các cụ nói cấm có sai. Tiền nào của nấy. Cầm trong tay hai que kem màu tím (tím như topic bằng **** của yeuhanoi) mình mút thử và nghĩ rằng giá như đây là ở Hà Nội mình sẽ đích thân mua tặng yeuhanoi 2 que kem màu tím. Hệ thống cảnh báo của cơ thể lên tiếng ngay: Đây là kem làm bằng cách cho nước vào khuôn + đường hóa học + mực tím rồi để vào tủ lạnh - thế là thành KEM. Nếu không muốn bị té re từ giờ đến ML thì chớ có dại. Thế là tiện tay mình vất ngay hai que kem vào bụi rậm trong ánh mắt tiếc nuối của 4 Mông dân còn lại. Long Chân Nhân trách mình hoang phí, đáng lẽ để lại để anh ấy xơi tuốt có phải tốt hơn không.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nghỉ xong cả bọn lại lên đường đuổi theo nhóm đằng trước. Dưỡng sức lâu lâu cộng thêm hai que kem tăng lực mình rất húng phi như ngựa, lúc nào hứng chí lại nhảy xuống tác nghiệp thực thi nhiệm vụ phóng viên chiến trường.

    Lúc đó khoảng gần 12 giờ trưa ngày 4.6.2011

    Phơi mình dưới cái nắng giáp Lào - tây Thanh Hóa. Dưới kia là sông Mã

    [​IMG]

    Thỉnh thoảng gặp cái ngầm hay những con suối chảy ngang đường. Nhìn bọn trẻ con trần truồng tắm lúc đó mình chỉ thèm được như chúng nó.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cung Mường Lát với mình hãi nhất là đổ dốc. Bình thường chạy Hàm Lợn mà được đổ dốc offroad thì phê kinh khủng. Nhưng dốc ở đây cấu tạo theo kiểu hình chữ V - nghĩa là đang lao xuống dốc như tên bắn thì huỵch một cái trước mặt là đáy dốc (thường là ngầm với đá lổn nhổn, nước xâm sấp không biết có an toàn hay không) rồi khi lao lên thì ngay trước mặt là một con dốc cũng với lổn nhổn đá. Nên dốc đấy nhưng vẫn phải rón rén chỉnh xe để tìm cách vượt qua an toàn.

    Minh họa một cái dốc kiểu như vậy.

    Đổ xuống ngầm

    [​IMG]

    Lao ngay lên dốc lởm chởm đá và cát.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    hiều năm đi với eMông, có tiền sử về bét và lê lết ngay từ những ngày đầu tham gia nhóm mình có sự nhạy cảm rất lớn với sự xuống sức hoặc mệt mỏi của các thành viên. Quan sát nhóm 4 Mông dân chạy cùng mình (mình lọc ra 2 tên có thể yên tâm chiến kiểu gì cũng được là bác Casper_HN và em L2L - đôi này dư sức lại có kinh nghiệm chinh chiến nên mình loại ra khỏi tầm ngắm - kết quả là 2 anh em nhà này húng quá đi xa thêm tận 10km :D) 2 tên còn lại được mình đưa vào diện lôi kéo bầy đàn cho đỡ phải cô đơn chốt đoàn cuối cùng. Nghĩ là làm, mình chạy lên phía trước thấy một con dốc cao ngất với bóng tre xanh um, mình cố gắng tới đỉnh dốc rồi ngả xe ra ngồi đợi.

    L2L và Long Chân Nhân vượt qua - tiếp tục tăng tốc tiên lên...

    Nicomacjup và Aloooo123 cũng băng lên nhưng đến chỗ râm thấy mình ngồi đó tươi cười coi như có đồng minh thế là liền táp ngay vào vất xe nghỉ cho nó lành...

    Như Long Chân Nhân đã kết luận ở trên đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ. 3 đứa bọn tôi Linga, Alooo123, Nico chui vào bóng râm hưởng thụ, tránh được quả lạc đường như 2 tên đi trước lại có cả một câu chuyện hay để kể về người dân và cuộc sống của bà con nơi đây.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Ngồi hóng mát ở bóng râm lấy sức, trò chuyện phiếm rất vui. Con người ta cũng cởi mở chả dấu giếm gì nhau những điều khó nói. Nico thỏ thẻ thú thực là 2 cây kem màu tím của yeuhanoi lúc nãy giờ đã phát tác. Nico thấy đau bụng và cần nghỉ đặng lấy sức tiếp tục đạp đến Mường Lát.

    Thế là chúng tôi lại ngược xuống con dốc tạt vào một cái quán ven đường ngẫu nhiên nhìn thấy lúc leo dốc. Trong lúc Nico tranh thủ giải quyết hậu quả của Tào Tháo thì Aloooo123 đã nằm dài ra sàn nhà và hưởng thụ gió sông Mã dào dạt. Mình tranh thủ ngồi nói chuyện với chủ quán, anh Khiêm.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đi thực sự, sống thực sự, cảm nhận thực sự thì câu chuyện luôn có một sức hấp dẫn nhất định. Đó là tính THỰC TẾ. Được đọc, được nghe thông tin báo chí, v.v... viết về Mường Lát tôi cũng chỉ hiểu phần nào nhưng qua câu chuyện trực tiếp với anh Khiêm tôi đã hiểu thêm rất nhiều về khó khăn trong cuộc sống của bà con nơi đây.

    Anh Khiêm cỡ 42, 43 tuổi chủ một gia đình với 1 gái, 1 trai. Chị vợ chắc ít tuổi hơn nhưng có vẻ khá lam lũ và già hơn nhiều so với anh Khiêm. Theo lời kể của anh thì nơi đây đất canh tác rất ít, nếu có sức khai khẩn đất đai trồng trọt thì cũng không có nước mà tưới. Nên tình hình lương thực bấp bênh, những lúc giáp hạt chủ yếu trông chờ vào sự hỗ trợ của Chính phủ. Gia đình anh cũng được xếp vào hàng khá giả ở trong bản. Chủ yếu là vì anh có sức khỏe và nhanh nhẹn. Nguồn thu nhập của gia đình anh trông chờ vào khả năng đánh bắt thủy sản trên sông Mã. Anh Khiêm kể anh chủ yếu bắt cá **** và cá cọt. Những dịp gặp may bắt được nhiều cá anh lại mang ra Co Lương (nơi các Mông dân đi Mường Lát từ hôm trước) cách đó gần 50km để bán cho nhà hàng. 1 yến cá cũng được tầm 2-3 triệu. Cả đi và về qua những con đường rừng như vậy mất trọn một ngày. Còn hàng quán thì chỉ thu nhập thêm phần nào thôi vì người dân ở đây lấy đâu ra $ để mua sắm. Con cái học hết cấp 2 đã là cố sức rồi, lên cấp 3 phải ra TT Mường Lát học - rất tốn kém. Còn đại học, cao đẳng là một điều gì đó quá xa vời...

    Dụng cụ đánh cá của anh Khiêm

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Sông Mã qua khung cửa sổ nhà anh Khiêm. Ngồi ở đây gió mát lộng, view đẹp tuyệt.

    [​IMG]

    3 chiến mã ngoài hiên nắng

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Lưu lại quán nước, mình cũng phát hiện ra thêm những nét cá tính đặc biệt của Alooo123. Từ đầu chuyến đến lúc này ấn tượng của mình về hắn chỉ làm một dân phượt HITEC nhưng sau khi rời khỏi cái quán xinh xinh ven đường của gia đình anh CẢNH mình thấy hắn đúng là một con người phồn hoa (hào hoa và phồn thực) :D

    Những tấm ảnh sau đây là minh chứng cho nhận định đó:

    Một mình nicomacjup phải phục vụ hắn khi mệt...

    [​IMG]

    Hắn vẫn thấy chưa đủ - hắn ước mơ một giấc mơ với rượu thịt đầy mâm, thê thiếp đầy đàn

    [​IMG]

    Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.Tay Alooo này phồn thực - phồn thực quá trời luôn :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chia tay nhà anh Cảnh, chúng tôi lại tiếp tục lên đường đuổi theo nhóm dẫn đầu chắc giờ này cũng đang nghỉ ngơi ở một quãng phía trước không xa.

    Một cây sấu cổ thụ ven đường

    [​IMG]

    Cuối cùng sau khi đã di chuyển thêm 2km, chúng tôi gặp trưởng tour nongdancoi đang đi ngược lại nhặt xác đồng đội. Tập hợp mãi cũng chỉ thấy có 3 đứa chúng tôi anh nongdancoi Gia Cát Dự rằng Long Chân Nhân và L2L đã lạc ở khúc rẽ chỗ ngã 3 lên núi. Và lúc gặp lại hai mem bị lạc trên dự đoán đó là chính xác.

    Chúng tôi được nongdancoi dẫn về trạm biên phòng đóng ở Mường Lý. Tại đó các anh lính biên phòng thết đãi chúng tôi một bữa cơm rất đơn sơ, giản dị nhưng thắm đượm tình quân dân. Vì lý do tế nhị theo yêu cầu của các anh biên phòng nên chúng tôi không chụp và post ảnh các anh lên diễn đàn.

    Có hình ảnh bữa cơm tại đồn biên phòng post lên đây chia sẻ với bà con thôi.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Cơm nước xong tại đồn biên phòng chúng tôi được các anh chỉ ra một cái chòi gần đồn để nghỉ ngơi. Chòi đứng chênh vênh bên mép vực (chắc người dân dựng lên để làm quán xá nhưng chưa kinh doanh) dưới chân chúng tôi là sông Mã anh hùng. Nắng gắt giữa trưa, nhiệt độ ngoài trời lúc đó xấp xỉ 40 độ, không có gió nên trong chòi cũng chỉ đỡ được phần nào. Chúng tôi nhất trí với nhau là nghỉ ngơi tới 14h00 sẽ tiếp tục lên đường.

    Riêng Trieunam nhiệt tình đi tìm đồng đội theo một anh lính biên phòng nên vẫn chưa quay về.

    Tranh thủ nắng to cả bọn lấy quần áo, giầy dép bị ướt do trận mưa lúc chiều hôm trước ra phơi phóng.

    [​IMG]

    Một số Mông dân thừa sức giải trí bằng cách vật tay

    [​IMG]

    Sông Mã anh hùng nhìn từ chòi

    [​IMG]

    Trưởng tour nongdancoi nằm dài suy ngẫm về sự dại dột của mình khi tiếp nhận vai trò trưởng tour từ Linga :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    14h00 tạm biệt các anh lính biên phòng cả đoàn lại lên đường hướng về Mường Lát, còn gần 20km nữa thôi. Đạp thêm 5km thì gặp Long Chân Nhân và L2L tại lán của các anh công nhân làm đường. Tất cả hồ hởi tay bắt mặt mừng sau khi bị tách đoàn ngoài ý muốn.

    Biết thể lực mình yếu, cả nhóm động viên mình chạy trước cho yên tâm. Thế là mình lại tiếp tục lên đường. Lúc đó trời bỗng bớt nắng vì có một đám mây to bay qua khu vực này nên cũng đỡ mệt đi rất nhiều. Qua vài con dốc cheo leo, thêm vài pha đổ xuống mấy cái ngầm đá thì thấy một cây cầu gỗ bên tay trái. Rất may là các anh công nhân làm đường đã dặn kỹ đoạn này phải qua cầu chứ không đi theo con đường to trước mặt sẽ sang một hướng khác nên mình băng qua cầu rồi tranh thủ nghỉ ngơi đợi tốp đi sau. Đây chính là khu vực có con suối đẹp tuyệt mà Long Chân Nhân đã dàn dựng chụp ảnh một lũ dở hơi tắm suối. Nghĩ lại cũng thấy thật dại dột khi trời nóng như vậy mà mấy tên đó chả kiêng dè gì, người đang nhễ nhại mồ hôi lại nhảy xuống vầy nước mát lạnh. May mà không chú nào bị cảm.

    Cây cầu gỗ bắc qua con suối mát

    [​IMG]

    Thấy đồng đội đã đầy đủ, tranh thủ lúc chúng đang nghỉ ngơi chụp ảnh mình lại phi luôn để mau tới Mường Lát. Trước mặt là mọt con dốc đường đất cao ngất, chả còn sức đạp mình lại lếch thếch dắt xe leo núi. Trời lại bừng nắng gay gắt. Đến lưng chừng dốc đuối sức quá đành dừng lại nghỉ ngơi hồi sức. Chỗ nghỉ này tính theo đường chim bay rất gần với chỗ chụp ảnh. Ngồi tự kỷ một mình trên lưng dốc mình nghe thấy rõ giọng nói đặc trưng của Casper_HN đang ra lệnh cho mấy Mông nữ, Mông trẻ tạo dáng chụp ảnh, tiếng cười lảnh lót của L2L... Trong lòng rất muốn đổ dốc xuống góp vui nhưng nghĩ đến cảnh thêm 300m dắt xe lại đoạn đường vừa đi thấy kinh quá nên đành ngồi đó buồn thiu.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Không ngờ thử thách khắc nghiệt đã đến hồi kết thúc, thêm 500m nữa trước mặt tôi đã là một con đường nhựa phẳng phiu đẹp như mơ. Cảm xúc cũng xốn xang như lúc thoát ra khỏi con đường cấp phối tại Bản Hồ Sa Pa để tấp vào đường nhựa cách đây 1 tháng. Thậm chí là nghẹn ngào vì so với vụ SaPa thì tính chất khắc nghiệt của Mường Lát có phần căng thẳng hơn. Bước chân tôi bỗng thấy nhẹ bẫng, trong lòng thanh thản như trút được một gánh nặng...

    Táp vào một đống đá bên đường, tôi tranh thủ nghỉ ngơi và ngẫm nghĩ về những gì mình đã trải qua về hành trình từ đầu đến giờ.

    Con đường trải nhựa dấu yêu

    [​IMG]

    Ngồi một lúc thì thấy Long Chân Nhân và hội thích chụp ảnh ào ào đổ dốc lao xuống

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Kể từ thời điểm này tinh thần nhà Mông lên như diều gặp gió, áp sát Mường lát lại di chuyển trên đường nhựa chúng tôi lao phăng phăng như chưa hề phải trải qua chặng hành xác cơ cực vừa qua. Kcs phi nhanh quá tách đoàn nên lỡ mất vụ bia bọt ngay tại chỗ thi công cầu Chiềng Nưa. Nhóm đi Mường Lát đợt này bắt tín hiệu rất nhạy với những chỗ bia bọt, giải khát...

    Ngồi uống bia Thanh Hoá, ăn lạc rang - ôn nghèo kể khổ :D

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    12km cuối cùng để tới Mường Lát chỉ có tầm 7km đường rải nhựa còn lại là đường đất, đưòng đá hộc nhưng đỡ dốc hơn đoạn đường tre rất nhiều nên tốc độ di chuyển tăng nhanh. Vẫn có nghỉ ngơi, vẫn có xuống sức nhưng thời gian nghỉ ngắn hơn...

    Sông Mã trong nắng chiều (đoạn này cách Mường Lát 7km)

    [​IMG]

    Nicomacjup tranh thủ chỉnh lại phục trang đứng tạo dáng chụp ảnh. Chắc chắn chuyến Mường Lát cùng nhà eMông sẽ là một trải nghiệm khó quên của Nicomacjup

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Hoàng hôn sông Mã

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Login bằng nick e Mông không thành công, đành lấy nick này hoàn thiện nốt phần tường thuật để trả diễn đàn cho ace vậy :D Từ thời điểm này tinh thần và thể lực của mình đã hồi phục hoàn toàn và không còn bị tách đoàn nên câu chuyện sẽ mang tính chất chung cho cả nhóm không còn theo góc nhìn cá nhân nữa.

    Xin tiếp tục với 2 tâm trạng bồn chồn hướng về hành trình của eMông tới Mường Lát. Chúng là Tuxedo và dihockhongdanhban những kẻ không may đã trót phải lòng với eMông kể từ chuyến Kim Bôi 2011. Tự lượng sức chưa nuốt nổi Mường Lát bằng xe đạp, chúng gia nhập đoàn Mường Lát - sẻ chia mùa giáp hạt của nhà Mong manh bên TTVNOL với một nỗi mong muốn thầm kín là hội ngộ với các Mông dân trên đường.

    Hi vọng đó đã le lói phần nào khi ngay trong đêm thứ sáu 3.4.2011, vào lúc gần 12 giờ đêm tại Mai Châu chúng thấy một dáng người cao lớn cưỡi kèo kèo đính mác VTV lướt đi trong đêm tối. Bằng trực giác của mình chúng phán đoán đó là anh 3L - người đã hộ tống đoàn trong trận Đại chiến Kim Bôi. Nhưng cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, đội eMông vẫn biệt tăm chẳng thấy đâu, mà điện thoại cho các thành viên trong đoàn cũng không thể contact được...

    Hành trình ngày thứ 2 của đoàn Mong manh băng qua Đường tre với vô vàn gian khó chúng vẫn bền bỉ vượt qua và trong tâm tưởng luôn đau đáu mơ uớc bất chợt thấy một bóng mông dân xuất hiện giữa núi rừng hoang vu. Nhưng lũ Mông dân vẫn bóng chim tăm cá...

    Thoát khỏi cung đường khủng, xe của chúng băng băng lao về Mường Lát - nỗi mong chờ hội ngộ coi như đã khó thành hiện thực. Bỗng trước mặt Tuxedo hiện ra một bóng người đang gò lưng đạp xe. Hắn reo lên với dihockhongdanhban: eMông đây rồi!!!

    ... Và lập tức tiến lại gần chào hỏi - Một cái mặt lạ hoắc quay lại (đây là ông Alooo :D)

    Tẽn tò, Tuxedo rồ ga phóng tiếp - lại một nũ nhi đang đạp xe (nicomacjup) - không phải những người mà hắn biết. Thất vọng lần nữa Tuxedo chắc mẩm đây không phải là hội eMông như hắn nghĩ...

    Ở một khúc quặt, Tuxedo bỗng thấy bóng hình quen quen. Vẫn chưa chắc chắn lắm hắn rồ ga tiến lại gần và cảm xúc của hắn không kìm được nữa - hắn thét lên: "Anh Long, đúng anh Long rồi :D!!!"

    Đáp lại thịnh tình của 2 Mông dân trên Long Chân Nhân tức tối nạt nộ: "Sao giờ chúng mày mới đến? Gặp chúng mày cách đây 5km có phải anh đã đỡ khổ hơn không. Huhu!!!"

    Đó chính là cuộc hội ngộ của anh em eMông với đoàn Mong manh có 2 Mông dân tham gia cung Mường Lát anh chị em ạ. Cảm xúc hội ngộ thật khó diễn tả đầy đủ. Có tấm ảnh 2 Mông dân Tuxedo và dihockhongdanhban post lên đây cho mọi người nghía.

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Chộp vội vài tấm trong khoảnh khắc hội ngộ của e Mông gờ rúp và nhà Mong manh

    [​IMG]

    Đang chụp ảnh ngó sang đường thấy mấy bà con bản địa đang làm thịt thú rừng

    [​IMG]

    Con dũi sắp bị cắt tiết

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tiến về Mường Lát - từ xa đã thấy cây cầu bắc ngang sông Mã đi vào thị trấn...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    17h00 ngày 4.6.2011 chúng tôi có mặt trên cầu Mường Lát. Nghĩa là để chinh phục cung đường này tính từ thời điểm 8h00 ngày 3.6.2011 chúng tôi mất 33 giờ đồng hồ với biết bao trải nghiệm đặc biệt mà giờ đây đang chia sẻ trên topic cùng các bạn.

    Người gọi điện hỏi thăm, kẻ chụp ảnh làm hàng, hò reo tíu tít vô cùng phấn khích.

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Không thể diễn tả hết bằng lời về buổi tối hôm đó ở Mường Lát. Chỉ biết rằng đó là một buổi tối thật tuyệt vời :D

    Vài tấm ảnh sinh hoạt gia đình eMông

    [​IMG]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Buổi tối hôm đó chắc sẽ còn rất nhiều câu chuyện vui và những tấm hình không thể không cười. Tiếc rằng tư liệu của mình chỉ có vậy và bây giờ mình sẽ đưa các bạn ra Sầm Sơn như đã hứa...

    5 giờ sáng hôm sau

    [​IMG]

    6 giờ xe chuyển bánh

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhà xe có cái tên rất mặn mòi Hải Muối đưa chúng tôi rời Mường Lát tiến về Tp Thanh Hoá. Tất cả đều chuẩn xác và hợp lý như lộ trình mà trưởng tour nongdancoi đã đưa ra trước chuyến đi. Nhưng có một điều mà chúng tôi không ngờ tới, xe ô tô quá đông khách vào ngày hôm đó. Hơi chủ quan nên chúng tôi không lên xe sớm ngay sau khi gửi xe đạp mà còn kéo đi ăn sáng no nê. Kết quả là khi về chẳng còn chỗ ngồi trên xe. Tất cả lũ đứa phải ngồi ghé mông nhờ người khác, kẻ ngồi bệt xuống sàn, kẻ đứng lộn xộn nhốn nháo mỗi đứa một nơi...

    Xe chuyển bánh, thời tiết nóng nực, mùi mồ hôi, mùi người, đường xóc, nhiều khúc cua... đã bào mòn sức lực và ý chí của nhiều Mông dân.

    Hãy xem hình ảnh của họ...

    [​IMG]

    [​IMG]

    Ủ rũ

    [​IMG]

    Từ Thức và cái máng lợn

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tôi bỗng phát hiện ra gót chân Asin của Casper_HN, đi với anh đã từ lâu, luôn chứng kiến anh có mặt trên tuyến đầu của mọi mặt trận, không ngại khó khăn thử thách. Tung hoành và ngạo nghễ xuyên Việt với slogan: "Một máy ảnh, một cung đường offroad và một người để yêu thương"... là thần tượng của nhiều Mông non. Vậy mà, vậy mà (viết câu này mà lòng tôi bỗng rưng rưng) chỉ cần một tay Hải Muối (cái tên nghe rất tanh và lợm) quẳng anh lên đó, lắc anh, rung anh thì anh bỗng trở thành một chú cừu non hiền lành và ngoan ngoãn.

    Loi choi từ hàng ghế cuối cùng lên trên với máy ảnh Point and Shot trong tay, tôi định săn lùng tấm hình Casper_HN giữa vòng vây về làm tư liệu post lên cho anh chị em xem chơi thì bỗng dưng sau vài cú xóc tung người, tôi bỗng thấy nôn nao, hình ảnh chị Huệ hiện lên rõ rệt và đầy ám ảnh. Tôi gập người và lịm đi trong vũ điệu của anh chàng Hải Muối...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Thằng cha Hải Muối quả là một tay đáng gờm. 33 giờ đồng hồ xuyên rừng vượt núi trong gian nan không khuất phục được ý chí cũng như tinh thần đoàn kết của các Mông dân thì chỉ cần 3 giờ rung lắc không cần đánh eMông cũng tự tan :D

    Một cuộc cách mạng ngấm ngầm nảy ra nhằm mục đích không đi theo lịch trình của trưởng tour nongdancoi do thủ lĩnh là Casper_HN khởi xướng được phát động với sự hậu thuẫn về tinh thần của L2L, về công nghệ của Alooo123 và một nhóm mông dân đang rũ rượi trong vũ khúc Hải Muối. Cương lĩnh của nhóm nổi loạn rất rõ ràng: Không đi xe Hải Muối, đạp xe về ngã ba Tòng Đậu rồi bắt ô tô về Hà Nội - đảm bảo về nhà trước 12 giờ đêm.

    Tôi bỗng nhớ đến tình tiết câu chuyện Bay trên tổ chim cúc cu (cuốn sách gối đầu giường của nhiều Mông dân - nếu Mông dân nào chưa đọc nên cập nhật). Có một sự đồng cảm đến lạ lùng trong hoàn cảnh này. Casper_HN chả phải là Mc Murphy đó sao? Lũ Mông dân đang quay cuồng trong vũ điệu Hải Muối chả phải là các bệnh nhân tâm thần đó sao? và tất nhiên nongdancoi và Linga hai tay bảo hoàng quyết tâm bắt anh em chơi đến cùng với tay Hải Muối này phải là mụ y tá Rached độc ác :D

    Và trong cuộc cách mạng này Mc Murphy Casper_HN đã chiến thắng. Các bệnh nhân tâm thần để lại nongdancoi và Linga cô đơn trong vũ điệu Hải Muối tiếp tục về Tp Thanh Hoá còn bọn chúng cùng Mc Murphy Casper_HN vui vẻ xuống xe tại Hồi Xuân.

    Chia của tại Hồi Xuân, chú về sông Lưu Sa - anh về thôn Cao Lão

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tiếp mạch chuyện của từ a Long - Casper_HN

    Tiếp nối mạch của chuyến đi, đoạn này là đoạn nói về tám kẻ nổi loạn.

    Đúng như Linga kể, với quan niệm hạnh phúc của tôi là :”Một xe đạp, một máy ảnh, một cung đường offroad, một người để yêu thương” tôi đã đi khắp nơi với chiếc máy ảnh, xe đạp, với các cung đường và với hình ảnh một người trong tâm trí. Nhưng điểm yếu của tôi là bị quăng lên xe khách, bị xáo xào lẫn lộn trong đám mùi màu giãy giụa, bị hất tung, bị lắc phải đổ trái và cay cú hơn là bị đày ải cấm túc trong khoảng vài chục cm vuông. Tuy chưa lần nào gặp chị Huệ hay cổ vũ cho Li Vơ Phun, nhưng gần năm tiếng đồng hồ bị xay sinh tố trong cái chuồng lợn Hải Muối cũng đủ khiến tôi thấy 180km dưới nắng >40oC còn hơn triệu lần nửa ngày trên xe khách! Cũng đã có lần vượt qua quãng đường tương tự từ Quy Nhơn về Quảng Ngãi trong khoảng 12h nên tôi quyết định kêu gọi nổi loạn khi nhà xe nghỉ cách Hồi Xuân khoảng 15km.

    [​IMG]

    Bê bết với chuyến xe Hải Muối


    Khi cả bọn rũ rượi ngồi nghỉ, tôi thấy thảm cảnh này tồi tệ hơn nhiều đạp xe đêm mưa gió xuyên đường tre. Tôi lập tức bảo Alooo kiểm tra xem con đường khác có thể về tới HN bằng xe đạp và được thông báo là ~180km bằng cách từ Hồi Xuân cắt ra đường *********** rồi xuôi qua Cúc Phương, về Xuân Mai tới Hà Nội. L2L lập tức hưởng ứng (chắc do hôm qua đi lạc cùng tôi giữa trưa nắng nên cảm chưa khỏi), sau đó là phiếu của Aloooo và phiếu cuối là của Trieunam, cậu ấm Hà Thành đã nằm bệt xuống đất ngay khi xe Hải Muối dừng. Tôi cảnh báo là về tới Hà Nội cũng phải qua nửa đêm đến gần sáng, tất cả đều đồng thanh hô “Đánh!”…

    Vậy là tôi cầm đầu đám nổi loạn lên kế hoạch chi tiết, nào là đạp tới đâu nếu tình hình khó khăn thì làm gì… Mọi chuyện có vẻ xuôi chèo mát mái lắm…

    Lại lên xe và chờ điểm xuống Hồi Xuân (cái tên địa danh hài phết). Bỗng gần đến nơi thấy Từ Thức và kcs báo là cũng xuống đấy, tôi ngẩn người chả hiểu chuyện gì xảy ra, và khi tìm được một bóng mát ven đường, nhà xe thả xuống 8 cái xe đạp và 8 con người, để lại Linga và nongdancoi trên xe! Tôi vẫn chưa hiểu đầu đuôi là sao!? Chúng tôi vẫy khăn chào tạm biệt nhau!

    Sau khi may mắn được cô chủ quán cho vào nhà nghỉ ngơi nhờ, tôi mới biết là 4 kẻ còn lại bị say xe thì phải chả hiểu đầu đuôi sao cũng theo chúng tôi. Thú thực giờ mới dám nói là lúc đó tôi hiểu kế hoạch đã phá sản rồi bởi tôi biết thể lực mọi người đến đâu. Từ Thức thì chắc chịu được ~ 50km nữa là chết hẳn, nico với gadaubac thì chắc được… 10km, may ra có kcs theo được chúng tôi.

    Không thể nói ra điều này trước mọi người, tôi vẫn lên kế hoạch chi tiết cho đường đi, pha cho mỗi người một cốc sữa với thực phẩm Herbalife và khởi hành sau một giờ nghỉ ngơi dưỡng sức.

    Nhiệt độ mặt đường đo được là 42oC, sau 3km và vài con dốc, kế hoạch đã tan tành. Người dẫn đầu thì bỏ xa tốp phía sau, đến con dốc cao khoảng 300m thì gadaubac đứt hơi, còn nico… dắt bộ. Lúc này tôi mới thấy giá trị của các “Mông dân hèn hạ”, những kẻ có kinh nghiệm chinh chiến mới có thể gánh vác được việc điều tiết cho một chuyến đi khó khăn như thế này, giá như có vài kẻ như vậy cùng tôi, một mình tôi KHÔNG THỂ đưa được 7 con người này theo lịch trình dưới nắng gắt và dốc cao!

    Tránh phá sức vô ích, tôi gom cả nhóm lại nghỉ và tuyên bố hủy kế hoạch (dù sao tôi cũng đã tiên lượng được điều này khi có thêm 4 người nữa theo đoàn). Sau vài cuộc thương lượng bất thành với đám xe tải, tôi bỗng vớ được một chuyến xe khách Thanh Hóa - Sầm Sơn còn vắng khách chịu chở 8 xe và 8 người. Tôi vui mừng thông báo với bọn đang nhễ nhại ngồi nghỉ là kế hoạch thay đổi theo chiều hướng rất đáng mừng, đó là thay vì đạp tiếp chúng ta sẽ… đi xe khách ra tận Sầm Sơn ăn chơi nhảy múa. Tin này như một liều thuốc tiên khiến cả đám tươi tỉnh hồ hởi như chưa đạp xe 1m nào

    Tất cả lên xe, với mỗi người mỗi ghế đàng hoàng, chờ tới biển ăn chơi trác táng…

    Dọc đường, tôi nhận được tin từ Linga và nongdancoi báo là đã tới Thanh Hóa và hỏi mọi người có về cùng không thì sẽ mua vé Hoàng Long để tất cả về. Quay ra hỏi tất cả thì cả đám đều… không về mà muốn ăn chơi Sầm Sơn. Mắt đứa nào cũng ánh lên nào mực nào ghẹ nào tôm, tôi đành thông báo lại như vậy…

    Đi thêm đoạn nữa thì tin tới tấp đến, hai kẻ lỡ đò kia không chịu cảnh cô đơn chay tịnh, cũng quyết định bỏ Thanh Hóa vào Sầm Sơn tụ với cả hội, chúng sẽ đến Sầm Sơn trước để… kiếm chỗ nghỉ, thay đồi bơi và đặt đồ ăn đón đám nổi loạn, tin này được nhận một tràng pháo tay lớn khiến cả xe ngơ ngác.

    Xuống đến nơi, đạp xe trong chiều hè mát mẻ hơi mặn mòi của biển, chúng tôi lòng phơi phới… Được một đoạn gặp hai kẻ lạc bầy đứng ven đường loi choi vẫy vẫy. Vậy là “như chưa từng có cuộc chia ly”, đoàn Mường Lát sau khi chinh phục cực Tây Thanh Hóa giờ chuyển qua cực Đông ăn chơi…

    Câu chuyện tiếp theo và hành trình đơn lẻ của hai kẻ lạc đàn thế nào, nhờ Linga tiếp tục, nghe nói cũng ăn chơi nhảy múa ở Thanh Hóa…
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    @Tiếp theo từ a Linh:

    8 kẻ nổi loạn bỏ rơi tân trưởng tour nongdancoi và cựu trưởng tour Linga tại Hồi Xuân để lại 2 tâm trạng cô đơn trên xe Hải Muối. Chúng tôi không dám nhìn vào mắt nhau, có nói chuyện cũng chỉ bâng quơ vài câu rồi lại quay đi nhìn về một nơi xa xăm nào đó. Được một lát nongdancoi nhắn tin cho tôi: "Lúc nào về Hà Nội bác gửi cho em cái file bản kiểm điểm đi Sa Pa đợt trước nhé. OK".

    14h45 xe Hải Muối dừng tại bến xe phía Tây Thanh Hoá.
  10. qu0ctuankid

    qu0ctuankid Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/04/2010
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    Mình bị lạc chỗ ngã 3 này, may mà kịp hỏi đường[:D]

    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Min Mod tách bài ra hộ với, em kéo thanh cuộn mà mỏi hết cả tay ^:)^

Chia sẻ trang này