1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sự sống và cái chết...!!!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ 1987-1989 Hà nội (87-89 Club)' bởi macodon87, 28/01/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. macodon87

    macodon87 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    589
    Đã được thích:
    0
    Sự sống và cái chết...!!!

    Thứ tư, thằng Linh rủ mình vào bệnh viện thăm nó... Lúc ấy mới biết nó ốm... Vào thăm nhưng không được, chỉ nhìn thấy giường của nó ở phía xa qua cửa kính, bác sĩ đứng đầy xung quanh... Bấy giờ mới biết nó ốm nặng... Đang không biết gì... Bó hoa ly cũng không mang vào được...
    Thứ 7, cái Hậu vào thăm nó, bảo nó đã khá hơn, ngồi được, nói chuyện được... Mình an tâm hơn, mong tết này nó khoẻ, cả lũ kéo nhau đi chơi...
    9 giờ tối thứ hai, Nga gọi điện, báo nó vừa mất trong bệnh viện... Mình không nhớ rõ lúc đấy cảm thấy điều gì... Nga bảo đến nhà nó ngay... Đến nơi, thấy nhà nó đông người lắm... Cô chủ nhiệm cùng mấy đứa đang mếu máo đi từ trên phòng nó xuống... Nó thì đang nằm trong viện E...
    Trên phòng nó vẫn còn cái dây điện thoại mà hồi sinh nhật, mình với thằng Linh mắc, để nó dùng internet. Dạo ấy mắc xong hai thằng bỏ mặc nó, nên nó không biết dùng như thế nào...
    Năm lớp 11 nó đã phải nghỉ, nên học muộn 1 năm... Sắp thi ĐH thì vào viện hơn tháng, không thi được tốt nghiệp... Vừa đỗ, đang sắp thi HK thì lại vào viện... Nó vào viện nhiều lắm rồi, ra viện lại bình thường nên lần này, mình cũng nghĩ rồi nó sẽ khoẻ lại... Ai ngờ nó đi mãi...
    Nó xinh, học khá, là một trong những đứa con gái chuyên Anh đắt giá nhất... Ngày trước thằng Anh Tuấn đẹp trai nhất khối còn phải lòng vòng chạy theo nó...
    Lúc vào viếng, nhìn nó lần cuối, mình không khóc được... Nó đang nằm trong đấy, nhưng dường như không phải là nó... Nó vẫn đấy thôi nhưng thật ra đã đi xa lắm... Mình chỉ nhận ra nó qua bức ảnh... Đấy mới chính là nó, miệng hơi mỉm cười, mắt như đang nhìn mình... Nó trong quan tài khác lắm...
    Người ta đóng đinh nắp áo quan.... Nó ra đi thật rồi...
    Khi người ta bắt đầu lấp đất, mình rải hoa hồng trắng cho nó... Tất cả đều là hoa trắng... Đất lấp lên cứ đầy dần, rồi thành ụ cao... Mọi người mang vòng hoa chất lên phía trên... Thế là hết, không còn nó nữa... Nó mới 20 tuổi... Sinh ngày 13, mất cũng ngày 13... Mình không khóc, nhưng khói hương làm mắt cay xè... Bỗng mình chợt thấy, khoảng cách giữa cái sống và cái chết thật nhỏ nhoi, mới thoáng đây thôi mà nó đã không còn. Cái khoảng cách ấy cũng chợt dài ra vô tận, khi mình với nó sẽ chẳng bao giờ còn gặp nhau nữa, chẳng bao giờ nó còn dựt tóc mình, cấu mình được nữa, chẳng bao giờ nó bắt mình phải chào sếp được nữa... Nó bây giờ đang nằm dưới kia hay là ở đâu, hay không còn tồn tại, mình cũng không biết. Liệu khi mình cũng như nó bây giờ, có gặp lại nó không... Mình cũng không biết... Khoảnh khắc ấy có thể còn lâu mới đến, nhưng cũng có thể chỉ chút nữa thôi... Mình hoàn toàn không biết được...
    Tết này chắc không ra thăm nó được vì chưa đủ 49 ngày. Nó nằm ngay gần nhà Manh. Khi nào con Manh về có thể ra thăm nó hàng ngày... 8/3, mình sẽ tặng nó một cây Quỳnh, một cây Lan, trồng bên mộ nó... Hi vọng nó thích, vì hai loài cây ấy đều là tên của nó...
    Sếp ơi, bây giơ sếp ở xa quá, không biết ở nơi đó sếp có dõi theo bọn em được không... Nhưng sếp ơi, sếp không chết đâu sếp ạ... Với bọn em thì sếp không bao giờ chết...

    ---> Bài của leRomeo...( Club 83 ). Chuyện có thật...Hic..Bên Box 83 mọi thành viên đang mang tâm trạng rất đau buồn...Bao nhiêu người phải đấu tranh để giành quyền được sống... thế mà có những lúc, mình đã muốn chết vì những lí do cực kì lãng nhách... Tệ thật!!!


    Mất em rồi anh như làn mây trắng
    Mây không nhà mây sống lang thang



  2. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    buồn quá nhỉ
    hôm trước đọc trong Chim lửa của Tezuka có câu của con chim nói với một chàng trai thế này
    chàng không được chết
    tại sao??
    vì chàng có quyền sống
    quyền sống là gì?
    là quyền được lựa chọn tiếp tục sống khi mình còn sống
    phải cố lên nhé... dù thế nào cũng không được nghĩ đến cái chết.!!!
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  3. macodon87

    macodon87 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    589
    Đã được thích:
    0
    Chết để mà yêu ( To Die is to love )
    Sống trên đờI ta căm thù tất cả ( heart of Stell - Manowar )
    NgoạI trừ em cô bé box 87 ( cai nay chiu )
    Ta ước gì đờI đôi ta chấm hết ( Crazy - Aerosmith)
    Để cùng nắm tay nơi 9 tầng địa ngục ( Kingdome come - Manowar)
    Còn đâu chiều chim phượng hoàng vỗ cánh ( Phoenix Rising - Annihilator)
    Ở đây chỉ có đôi ta làm bá chủ ( You and I - Scopions )
    Nhưng chỉ có lũ quỷ ma làm nàng sợ ( Afraid To Shoot Strangers - Iron Maiden )
    Còn ta là con trai nên cóc sợ ( Courage - Manowar)
    RồI không hiểu điều gì sẽ đến
    Đôi mắt nàng giọt lệ đã tuôn trào ( Crying- Aerosmith )
    Nhìn thẳng mắt nàng ta an ủI ( Don't Cry - Gun's )
    Nhưng ánh mắt ấy ánh lên sự căm thù ( The Unfogiven - Metallica)
    Nàng tặng liền tôi năm cái tát ( Fighting The world - Manowar)
    Thế mà tôi đã tin vào tất cả ( Beleive - Savatage )
    Chết vì tình yêu là thế này ư ( Dying For Love - Black Sabbath)
    Nhưng có sao đâu tình là vậy (Nothing eles matter ?" Metallica)
    Ta sẽ phó mặc vào đôi cánh số phận ( Wings Of Destiny ?"Rhapsody )
    Nàng quay lưng bỏ lạI minh ta ( Ozzy - Good Bye to romance )
    VớI nỗI cô đơn và hoản sợ trong đêm dài ( Fear Of The dark - Iron Maiden )
    Báo tố nổI lên mưa to ập xuống (November rain - Gun's)
    Ta lang thang trên ngả màu tăm tốI ( Fade to Black - Metallica)
    Có ai lắng nghe tâm hồn ta thổn thức ( Heal My Soul - Savatage )
    Ta không muốn nhưng vẫn phảI chấp nhận
    Vì gặp em nên ta thang ngớ ngẩn
    Đôi mắt ta thâm cuồn tím dạI ( 1.000 eyes - Death )
    Ta căm thù chính bản thân ta ( I Hate myself for loving you)
    Luôn nghĩ vì nàng sẽ lo thiếu chỗ ngủ ( Where did you sleep last night - Nir )
    Từ nay thề ta sẽ chẳng yêu ai ( I close my eyes - Ozzy + Lita)
    Chỉ có nàng là ta yêu mãi mãi. ( Forever and one - Heloween )
    Trái tim nàng rộng mở chẳng phảI chỗ cho ta ( Open your heart - Europe)
    Một buổi tốI đẹp trờI đưa ta vào cõi chết ( To day a good day to die - Manowar )
    ---> Sưu tập...

    Mất em rồi anh như làn mây trắng
    Mây không nhà mây sống lang thang

    Được macodon87 sửa chữa / chuyển vào 18:30 ngày 30/01/2003
  4. Snow_Flakes_new

    Snow_Flakes_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2001
    Bài viết:
    1.385
    Đã được thích:
    0
    mày chuối quá trời luôn, hết trò rồi á.......
    đọc bài của mày, tự dưng tao lại nhớ đến cái hôm mà mày bảo mọi người là mày vào bệnh viện....hehe....bùn cười quá đi mất.
    Tuy thế, đọc câu chuyện kia cảm động thật.
    Sự sống và cái chết, chỉ cách nhau trong gang tấc. Tao đã từng kề cận với cái chết từ hồi nhỏ và bây h lớn lên.... đã hai lần thoát chết......... nên tao cảm nhận đc fần nào đó ý nghĩa của cuộc sống. Điều tao muốn nói là hãy sống vì bản thân mình, dừng nghĩ sống vì bản thân là sống ích kỷ. Hãy ngẫm nghĩ mà coi, bây h mệt quá, chẳng ngồi viết nổi nữa mặc dù tao đang muốn nói rất nhiều kể từ sau khi đọc bài của mày.
    When I find myself fading, I close my eyes and realize my friends are my energy...
  5. songthu

    songthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2003
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    Sự sống và cái chết luôn gần kề không hiểu ta có thể sống và tồn tại được bao lâu . Co thể ngày nay có những người bạn còn găp nhau cười nói nhưng ngày mai thì dã xa rồi .------> chính vì vậy chúng ta hãy nên chân trọng những gì mình dang có . Nên giữ gìn và sống có ích .hiiiiiiiiiii đang ba hoa đó . tại thâý ko mấy ai tham gia nên minh cho thêm chút ý kiến .
  6. macodon87

    macodon87 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    589
    Đã được thích:
    0
    Em mài đường mấy lần roài...Thế mà ko chết...Số mình cao chán...He..!
    Cuộc đời chỉ là cát bụi...Cát bụi roài sẽ về với cát bụi mà thôi...

    Mất em rồi anh như làn mây trắng
    Mây không nhà mây sống lang thang
  7. songthu

    songthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2003
    Bài viết:
    659
    Đã được thích:
    0
    Nhóc nói vậy chứ đến lúc lại bảo tại số .Đừng nói lung tung heeeeeee
  8. macodon87

    macodon87 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/07/2002
    Bài viết:
    589
    Đã được thích:
    0
    He...Thật đấy chứ...Trước hôm em đi mấy ngày...Bị mài đường liên tục chị hỏi thằng Dart mà xem...He..Yên tâm là em sẽ sống đến bao giờ được đi viếng chị roài em mới chít...

    Mất em rồi anh như làn mây trắng
    Mây không nhà mây sống lang thang
  9. ChipChip_T

    ChipChip_T Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Hồi lớp 9,tui cũng có một đứa bạn như vậy.Cuối năm,tuần cuối cùng của năm học cấp 2,chuẩn bị thi tốt nghiệp,là cái tuần rất vui,cũng buồn đối với mọi người vì sắp phải chia tay với những người bạn thân yêu của mình từ thuở bé (lớp tui học chung từ 1-->9).Cả tuần tuy vẫn có tiết học nhưng chẳng đứa nào học cả mà chỉ ngồi chơi,rồi mai đài đến lớp,nghe nhạc đọc truyện,thỉnh thoảng có đứa điện giật thì lấy sách ra học bài (hic).Đầu tuần đó,hôm thứ hai là hôm bế giảng năm học,cả lớp đi đông đủ,trong cái ngày ấy thì làm sao mà có thể nghỉ được,rồi xong cả lớp còn ra bãi nỗi sông Hồng chơi....nhưng đến thứ 3 trở đi (hay thứ 4 gì đó),thì Hải Long ko thấy đến lớp nữa.Vì nó là nhân vật không nổi cho lắm trong lớp nên cũng không ai chú ý chỉ cho là nó ở nhà ôn bài (vì nó khá chăm).Trong những ngày cuối đó rất vui nhộn,đến tối hôm thứ 7 22/5/2002,tôi nhận được cú điện thoại của con bạn cùng lớp,nó nói "TL à???Mày biết gì chưa???HL chết rồi đấy!!!" vì nó khóc nức nở,nên tôi lại tưởng là nó cười,nên biết nó nói đùa,trêu nó vài câu rồi dập máy.Rồi sau đó ít phút gọi cho một thằng hỏi lại.Nó nói chuyện đó là thật,ai mà đùa được,nó ốm cả tuần trong bệnh viện,rồi mất đúng cái hôm vui nhất ở lớp.Tuy tôi không chơi thân,nhưng cũng là bạn học với nhau 9 năm,nó mất tôi không buồn sao được.Tôi còn nhớ hôm đưa nó,cả lớp tôi khóc thét trong nhà tang lễ Phùng Hưng,rồi cùng nhau về quê chôn nó nữa (và hứa hẹn 3 năm sau sẽ đi bốc).Cô chủ nhiệm tôi cứ kể mãi cho chúng tôi rằng trong suốt đoạn đường đi,có một con **** đen cứ lẩn vẩn trong xe chúng tôi,mà không ai đuổi nó đi,biết đâu ....
    I Love U MT
  10. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    buồn quá... sao số mệnh con người.... I HATE FATE!! :((
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

Chia sẻ trang này