1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Chúc mừng sinh nhật...Bé con yêu quý!
    Ngày hôm nay bé tròn 20 tuổi...và đang ở xa.Chị chẳng biết viết gì lúc này...bởi vì...sẽ là quá thừa để nói chị cảm thấy thế nào.Nhiều nhiều năm trước...chúng ta vẫn có một tuổi thơ hạnh phúc.Vài năm trước....chúng ta đã không hài lòng với nhau vì chững chuyện không đâu.Năm trước...là ngày sinh nhật đầu tiên chị ở bên bé từ khi bé tự thấy mình đã lớn.Và bây giờ lại đi xa...
    Mỗi người vẫn còn có những sai lầm không tránh khỏi.Có thể do tuổi trẻ,do thiếu kinh nghiệm...và nhiều điều khác nữa.Nhưng chị vẫn luôn biết rằng bé là người khá được trong thế giới con trai hiện đại này.Biết sống và biết yêu thương...
    Ngày nào ấy...khi bé ra đi.Chị trở về khi máy bay cất cánh.Và biết rằng...một người nữa sẽ xa chị.Một ngày nào nữa...chị đã nói rằng...dù sao bé cũng là người HN,dù cho ai đó có không hiểu,cũng không được phép cho họ có điều kiện để nói.Thỉnh thoảng chị vẫn nhận được mail của bé,với cái chữ ký rất dễ thương.Và vẫn nghe những điều bé nói với bạn bè về chị...
    Sinh nhật này...sẽ có những người bạn mới.Sẽ có rất nhiều điều phải trải qua.Và chị vẫn tin rằng...bé luôn luôn là một thằng con trai rất được trong cái thế giới hiện đại này...
    Giữ sức khoẻ nhé.....
  2. _LANVIN_

    _LANVIN_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Nghe bài hát cũ , viết tặng một người cũ ???
    Chìm vào lãng quên
    "Lãng quên " thật rồi phải không em ? phải thôi vì cũng đã lâu anh chưa thể trở về lại chốn cũ , những con đường ngập lá vàng , nơi đã có những kỉ niệm , nơi đã có em bên anh . Ngày chia tay em còn nhớ ? Anh chưa thể quên . Những lời dặn dò , cả lời tạm biệt tưởng như rất đỗi bình thản chỉ đến khi ngẩng lên thì mới biết . Ánh mắt sóng sánh nước cả nỗi ngập ngừng , những tiếng nói cứ nhỏ dần rồi là lặng im . Còn anh , chỉ thấy niềm chua xót , một điều gì đó khác nghẹn lại khi thấy em lặng lẽ quay đầu lảng tránh để sau đó không còn là cảm thấy mà là được nếm vị mằn mặn , đăng đắng nơi cổ họng .
    Vào thời khắc ấy chúng mình đã xác định : kết thúc cuộc hành trình ngắn ngủi , một kết thúc bất ngờ như khi mới bắt đầu dạo bước .Thời gian của cuộc hành trình quá ngắn để đến khi ra đi rồi mới biết niềm tiếc nuối . Vị mặn , đắng còn cho đến bây giờ . Vẫn chưa đủ để xoá đi những gì đã có nhưng lại cũng đủ để làm biến đổi tâm hồn của một con người _ là anh . Tìm chốn quên trong công việc , trốn đêm trong giấc ngủ . Có sự hoán đổi nhiều phải không em ? Vậy nhưng có những đêm tỉnh dậy lại tự hỏi :" em vô tình hay là sự chốn chạy để anh không thấy khi em yếu đuối hay vì một lẽ khác? " Dù là lẽ gì , dù nghĩ thế nào nhưng vẫn quẩn quanh anh là những kỉ niệm , anh đã níu kéo " dĩ vãng " , dĩ vãng của chúng mình và đang hy vọng vào một ngày nào đó ...........
    Hy vọng cũng chỉ là hy vọng vì những gì đã có đã mất đi nhiều quá và cứ mãi xa nhau thế này rồi thì sẽ lại chẳng còn gì . Mọi kỉ niện cứ hụt dần , hụt dần và ngay cả những cảm xúc cũng không còn như buổi ban đầu , chỉ còn lại những mông lung suy nghĩ , suy nghĩ cho em , suy nghĩ cho những ngày sắp tới .
    Giờ ở nơi em cũng thay đổi , khác trước nhiều lắm ? có ai cùng em lang thang trong những cơn mưa lá , còn ai cùng em bước trên thảm lá vàng ? Hà Nội đang Thu và Thu năm nào em còn nhớ ?
    Chưa thể quên tất cả nhưng thời gian cũng đủ để anh thấy nỗi nhớ lắng dần xuống
    Hồn im lắng tim giờ vẫn bình yên
    Vào lãng quên tình đã chìm sâu
    Về chốn nao không còn thấy nhau
    Lần yêu cuối mắt lệ dâng u hoài
    Mặn bờ môi nghe hồn dâng tiếc nuối
    Ngày ấy khi từ giã người đi
    Lệ ướt mi trong giờ phút chi ly
    Thời gian đã xoá mờ bao kỉ niệm
    Ngày im tiếng đêm về giấc ngủ yên
    Tình đã vỡ tan như bọt sóng
    Mộng đã phai sao em nỡ vô tình
    Đốt lên ngọn lửa yêu nồng cháy
    Để xót xa dĩ vãng quay về đây
    Ngày tháng trôi tình đã nhạt phai
    Đời vắng ai đâu còn những mê say
    Vàng phai dấu vết tình ta ban đầu
    Giọt sầu rơi bao lần ngập hồn nhau
    Đường phố xưa mờ dấu chân ai
    Vàng lá rơi trong chiều tím hương phai
    Thời gian đã xoá mờ bao ân tình
    Hồn im lắng tim giờ vẫn bình yên .

  3. _LANVIN_

    _LANVIN_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Nghe bài hát cũ , viết tặng một người cũ ???
    Chìm vào lãng quên
    "Lãng quên " thật rồi phải không em ? phải thôi vì cũng đã lâu anh chưa thể trở về lại chốn cũ , những con đường ngập lá vàng , nơi đã có những kỉ niệm , nơi đã có em bên anh . Ngày chia tay em còn nhớ ? Anh chưa thể quên . Những lời dặn dò , cả lời tạm biệt tưởng như rất đỗi bình thản chỉ đến khi ngẩng lên thì mới biết . Ánh mắt sóng sánh nước cả nỗi ngập ngừng , những tiếng nói cứ nhỏ dần rồi là lặng im . Còn anh , chỉ thấy niềm chua xót , một điều gì đó khác nghẹn lại khi thấy em lặng lẽ quay đầu lảng tránh để sau đó không còn là cảm thấy mà là được nếm vị mằn mặn , đăng đắng nơi cổ họng .
    Vào thời khắc ấy chúng mình đã xác định : kết thúc cuộc hành trình ngắn ngủi , một kết thúc bất ngờ như khi mới bắt đầu dạo bước .Thời gian của cuộc hành trình quá ngắn để đến khi ra đi rồi mới biết niềm tiếc nuối . Vị mặn , đắng còn cho đến bây giờ . Vẫn chưa đủ để xoá đi những gì đã có nhưng lại cũng đủ để làm biến đổi tâm hồn của một con người _ là anh . Tìm chốn quên trong công việc , trốn đêm trong giấc ngủ . Có sự hoán đổi nhiều phải không em ? Vậy nhưng có những đêm tỉnh dậy lại tự hỏi :" em vô tình hay là sự chốn chạy để anh không thấy khi em yếu đuối hay vì một lẽ khác? " Dù là lẽ gì , dù nghĩ thế nào nhưng vẫn quẩn quanh anh là những kỉ niệm , anh đã níu kéo " dĩ vãng " , dĩ vãng của chúng mình và đang hy vọng vào một ngày nào đó ...........
    Hy vọng cũng chỉ là hy vọng vì những gì đã có đã mất đi nhiều quá và cứ mãi xa nhau thế này rồi thì sẽ lại chẳng còn gì . Mọi kỉ niện cứ hụt dần , hụt dần và ngay cả những cảm xúc cũng không còn như buổi ban đầu , chỉ còn lại những mông lung suy nghĩ , suy nghĩ cho em , suy nghĩ cho những ngày sắp tới .
    Giờ ở nơi em cũng thay đổi , khác trước nhiều lắm ? có ai cùng em lang thang trong những cơn mưa lá , còn ai cùng em bước trên thảm lá vàng ? Hà Nội đang Thu và Thu năm nào em còn nhớ ?
    Chưa thể quên tất cả nhưng thời gian cũng đủ để anh thấy nỗi nhớ lắng dần xuống
    Hồn im lắng tim giờ vẫn bình yên
    Vào lãng quên tình đã chìm sâu
    Về chốn nao không còn thấy nhau
    Lần yêu cuối mắt lệ dâng u hoài
    Mặn bờ môi nghe hồn dâng tiếc nuối
    Ngày ấy khi từ giã người đi
    Lệ ướt mi trong giờ phút chi ly
    Thời gian đã xoá mờ bao kỉ niệm
    Ngày im tiếng đêm về giấc ngủ yên
    Tình đã vỡ tan như bọt sóng
    Mộng đã phai sao em nỡ vô tình
    Đốt lên ngọn lửa yêu nồng cháy
    Để xót xa dĩ vãng quay về đây
    Ngày tháng trôi tình đã nhạt phai
    Đời vắng ai đâu còn những mê say
    Vàng phai dấu vết tình ta ban đầu
    Giọt sầu rơi bao lần ngập hồn nhau
    Đường phố xưa mờ dấu chân ai
    Vàng lá rơi trong chiều tím hương phai
    Thời gian đã xoá mờ bao ân tình
    Hồn im lắng tim giờ vẫn bình yên .

  4. Oui_Non

    Oui_Non Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay lại trôi qua. Tớ cảm thấy vừa vui mà lại vừa buồn.
    Bạn biết không? Bạn không đi cùng tớ quãng đường xa đó khiến tớ thấy buồn. Bạn nhìn tớ, tớ cũng thấy buồn. Tớ buồn cả vì câu "Cảm ơn" mà bạn nói với tớ dù lời nói đó là quan trọng và cần thiết phải nói. Rồi tớ bỏ về sớm tớ cũng thấy buồn..... Có quá nhiều thứ để tớ cảm thấy buồn.
    Nhưng tớ lại vui vì tớ đi quãng đường xa như thế vì bạn mong tớ đến. Vì bạn vui khi tớ đến. Rồi lại vui nữa vì bạn nhìn tớ dù chỉ thoảng qua. Tớ thật là mâu thuẫn phải không? .... Có nhiều điều tớ nhìn thấy ở bạn khiến tớ vui....
    Tớ... khó hiểu quá.
    Chẳng biết bạn đang nghĩ gì nữa. Nhưng tớ không tin bạn lắm. Tớ không tin những gì tớ thấy và cảm nhận ở bạn. Cả những tin nhắn tớ cũng không tin dù tớ đã rất vui. Thực sự trong tớ có sự nghi ngờ quá lớn.
    Tớ cho rằng bạn là người thích gây thương nhớ trong lòng người khác. Tớ cho rằng bạn đang đùa với tớ. Tớ cũng chẳng hiểu tại sao tớ lại có suy nghĩ này trong đầu nữa. Thật lạ kỳ phải không? Nhưng cái gì cũng có lý của nó. Tớ đã dừng những gì liên quan đến bạn, không tin nhắn không liên lạc, vậy tại sao tự dưng bạn lại nhắn cho tớ. Nhắn những điều không cần thiết phải nhắn cho một người chỉ là bạn như tớ? Tớ thấy lạ lắm. Và nỗi nghi ngờ trong tớ ngày càng tăng lên.
    Hình như tớ vừa vấp ngã nên bạn đã muốn giúp tớ đứng lên. Phải không hả bạn? Nhưng tớ là người vừa ngã nên tớ luôn sợ phải ngã tiếp. Tớ sợ đứng lên rồi tớ sẽ ngã đau hơn. Tớ phải tránh. Tránh thật xa bạn. Tránh đến khi nào tớ đứng được vững. Lúc đó chúng ta sẽ lại gặp nhau nhé bạn! Không biết bạn có muốn thế không? Nhưng tớ sợ tớ sẽ yếu lòng trước bạn, tớ sợ tớ sẽ có tình cảm với bạn mất. Tớ không muốn người khác hiểu lầm rằng bạn là kẻ thay thế. Và tớ cũng không muốn tớ là kẻ thay thế cho mối tình đầu của bạn vì tớ có điểm giống với "em ý" của bạn. Bạn ah, một lần nữa tớ quyết định dừng liên lạc với bạn. Bạn là quá khứ của ngày xưa.
    Và khi nào tớ tìm ra lý trí của mình, bạn và tớ sẽ có thể vui vẻ mà nói chuyện được.
  5. Oui_Non

    Oui_Non Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay lại trôi qua. Tớ cảm thấy vừa vui mà lại vừa buồn.
    Bạn biết không? Bạn không đi cùng tớ quãng đường xa đó khiến tớ thấy buồn. Bạn nhìn tớ, tớ cũng thấy buồn. Tớ buồn cả vì câu "Cảm ơn" mà bạn nói với tớ dù lời nói đó là quan trọng và cần thiết phải nói. Rồi tớ bỏ về sớm tớ cũng thấy buồn..... Có quá nhiều thứ để tớ cảm thấy buồn.
    Nhưng tớ lại vui vì tớ đi quãng đường xa như thế vì bạn mong tớ đến. Vì bạn vui khi tớ đến. Rồi lại vui nữa vì bạn nhìn tớ dù chỉ thoảng qua. Tớ thật là mâu thuẫn phải không? .... Có nhiều điều tớ nhìn thấy ở bạn khiến tớ vui....
    Tớ... khó hiểu quá.
    Chẳng biết bạn đang nghĩ gì nữa. Nhưng tớ không tin bạn lắm. Tớ không tin những gì tớ thấy và cảm nhận ở bạn. Cả những tin nhắn tớ cũng không tin dù tớ đã rất vui. Thực sự trong tớ có sự nghi ngờ quá lớn.
    Tớ cho rằng bạn là người thích gây thương nhớ trong lòng người khác. Tớ cho rằng bạn đang đùa với tớ. Tớ cũng chẳng hiểu tại sao tớ lại có suy nghĩ này trong đầu nữa. Thật lạ kỳ phải không? Nhưng cái gì cũng có lý của nó. Tớ đã dừng những gì liên quan đến bạn, không tin nhắn không liên lạc, vậy tại sao tự dưng bạn lại nhắn cho tớ. Nhắn những điều không cần thiết phải nhắn cho một người chỉ là bạn như tớ? Tớ thấy lạ lắm. Và nỗi nghi ngờ trong tớ ngày càng tăng lên.
    Hình như tớ vừa vấp ngã nên bạn đã muốn giúp tớ đứng lên. Phải không hả bạn? Nhưng tớ là người vừa ngã nên tớ luôn sợ phải ngã tiếp. Tớ sợ đứng lên rồi tớ sẽ ngã đau hơn. Tớ phải tránh. Tránh thật xa bạn. Tránh đến khi nào tớ đứng được vững. Lúc đó chúng ta sẽ lại gặp nhau nhé bạn! Không biết bạn có muốn thế không? Nhưng tớ sợ tớ sẽ yếu lòng trước bạn, tớ sợ tớ sẽ có tình cảm với bạn mất. Tớ không muốn người khác hiểu lầm rằng bạn là kẻ thay thế. Và tớ cũng không muốn tớ là kẻ thay thế cho mối tình đầu của bạn vì tớ có điểm giống với "em ý" của bạn. Bạn ah, một lần nữa tớ quyết định dừng liên lạc với bạn. Bạn là quá khứ của ngày xưa.
    Và khi nào tớ tìm ra lý trí của mình, bạn và tớ sẽ có thể vui vẻ mà nói chuyện được.
  6. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Loki à,
    Thật ngạc nhiên về loki đấy? Một cá tính mạnh mẽ được che dấu bên trong một dung mạo dịu hiền, ngây thơ như con nít, thậm chí trông có vẻ ngô ngố. Xâu chuối những mắt xích quá khứ, đâu phải đó là điều quá khó nhận ra. Người ta thường vẫn vậy, thường che mắt mình bằng những hình ảnh của quá khứ hoặc những ngộ nhận đầy màu sắc cá nhân. Như loki nói, người quan trọng thì chả nhìn thấy, còn những người nhìn thấy thì lại chả quan trọng. Ta thấy rồi. Không quá muộn chứ loki.
    Loki đã kéo ta ra khỏi cái sự hỗn độn ngu ngốc đó mà chả màng đến bản thân. Thật sự, ta không nghĩ một người như loki lại có thể làm được điều đó. Nhưng rồi, sau lần đó, ta hiểu, nó như dòng máu đỏ tươi, nóng hổi đang chảy trong huyết quản loki vậy. Bao giờ nó mới ngừng đây?
    Ta cám ơn loki nhiều lắm. Cái balô ngả màu, cuốn từ điển cũ kỹ, đôi môi khô khát, hai cặp mắt dò dẫm trong bóng tối... nhưng cuối cùng loki vẫn giúp ta thoát khỏi mớ bòng bong ngớ ngẩn. Bây giờ ta ngồi đó, nhìn mọi chuyện và nắm mọi thứ trong tay. Một tháng một ngày nhỉ
    Đêm qua, ai đó đã nói, ai đó sẽ ghen và bị ghen nhỉ?

  7. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Loki à,
    Thật ngạc nhiên về loki đấy? Một cá tính mạnh mẽ được che dấu bên trong một dung mạo dịu hiền, ngây thơ như con nít, thậm chí trông có vẻ ngô ngố. Xâu chuối những mắt xích quá khứ, đâu phải đó là điều quá khó nhận ra. Người ta thường vẫn vậy, thường che mắt mình bằng những hình ảnh của quá khứ hoặc những ngộ nhận đầy màu sắc cá nhân. Như loki nói, người quan trọng thì chả nhìn thấy, còn những người nhìn thấy thì lại chả quan trọng. Ta thấy rồi. Không quá muộn chứ loki.
    Loki đã kéo ta ra khỏi cái sự hỗn độn ngu ngốc đó mà chả màng đến bản thân. Thật sự, ta không nghĩ một người như loki lại có thể làm được điều đó. Nhưng rồi, sau lần đó, ta hiểu, nó như dòng máu đỏ tươi, nóng hổi đang chảy trong huyết quản loki vậy. Bao giờ nó mới ngừng đây?
    Ta cám ơn loki nhiều lắm. Cái balô ngả màu, cuốn từ điển cũ kỹ, đôi môi khô khát, hai cặp mắt dò dẫm trong bóng tối... nhưng cuối cùng loki vẫn giúp ta thoát khỏi mớ bòng bong ngớ ngẩn. Bây giờ ta ngồi đó, nhìn mọi chuyện và nắm mọi thứ trong tay. Một tháng một ngày nhỉ
    Đêm qua, ai đó đã nói, ai đó sẽ ghen và bị ghen nhỉ?

  8. Nokia9110

    Nokia9110 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    0
    Chă?ng biết tại sao T lại thích cái biệt danh sweetie nhi?? Có pha?i tại T thích được gọi la? sweetie hay chi? bơ?i vi? T thích ăn chocolate? Chă?ng biết T co?n nhớ hôm Noel vư?a rô?i kô, nhưng Nokia thậm chí có thê? tươ?ng tượng ra vết chocolate dính trên trán T, buô?n cươ?i thật, lúc đó thực sự Nokia the?m được hôn lên trán T thế,không pha?i vi? vết chocolate đâu :), ma? bơ?i vi? chưa bao h T xinh như thế.
    Ngươ?i ta ba?o ti?nh yêu cufng giống như chocolate, ngọt va? đắng hoa? quyện lâfn nhau, nhưng tư? khi quen T đến giơ?, Nokia thực sự không biết đắng va? ngọt khác nhau ơ? đâu. Đôi khi bên T đấy ma? cô? cứ nghẹn lại, nhi?n T cươ?i đấy ma? Nokia pha?i quay đi, mặc du? có nhưfng hôm ca? đêm không ngu? được vi? nhớ đến nụ cươ?i ấy, nhớ đến nhưfng gi? thuộc vê? T, va? nhớ ră?ng chúng ta không thê? ơ? bên nhau. Chắc la? do số phận T nhi?? Nokia chă?ng muốn tin va?o số phận đâu, thật đấy, bơ?i nếu đúng như vậy thi? rof ra?ng chúng ta không có duyên với nhau. Đôi lúc cái khoa?ng cách giưfa hai đứa mi?nh gâ?n như chă?ng co?n gi?, vậy ma? bây giơ? sao xa cách thế? Cufng muốn câ?m máy lên gọi cho T nhưng chi? bấm đến số thứ 9 lại không thê? tiếp tục, cufng có lúc soạn xong tin nhắn, nhưng thay vi? nhấn dafy số quen thuộc lại chọn clear screen...
    Có ngươ?i nói Nokia đôi lúc lý trí quá ma? quên đi ti?nh ca?m, nhưng ba?n thân Nokia nghif ră?ng chính mi?nh hơi u?y mị, u?y mị đến mức giưf lại tất ca? nhưfng cặp vé xem phim cu?a chúng mi?nh, u?y mị đến mức chọn a?nh T la?m background ma? pha?i thay đối môfi khi có ngươ?i khác du?ng máy cu?a mi?nh, u?y mị đến mức chi? dám đi qua nha? T ma? kô va?o mặc du? điê?u đó chă?ng có gi? la? khó ca?. Nokia muốn quên đi tất ca?, muốn đứng trước mặt T va? nói chuyện như một ngươ?i bạn ma? sao khó thế? Hafy hiê?u cho Nokia T nhé, không pha?i Nokia kô muốn trơ? tha?nh bạn cu?a T mafi mafi đâu, ma? bơ?i vi? không thê?...
  9. Nokia9110

    Nokia9110 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    0
    Chă?ng biết tại sao T lại thích cái biệt danh sweetie nhi?? Có pha?i tại T thích được gọi la? sweetie hay chi? bơ?i vi? T thích ăn chocolate? Chă?ng biết T co?n nhớ hôm Noel vư?a rô?i kô, nhưng Nokia thậm chí có thê? tươ?ng tượng ra vết chocolate dính trên trán T, buô?n cươ?i thật, lúc đó thực sự Nokia the?m được hôn lên trán T thế,không pha?i vi? vết chocolate đâu :), ma? bơ?i vi? chưa bao h T xinh như thế.
    Ngươ?i ta ba?o ti?nh yêu cufng giống như chocolate, ngọt va? đắng hoa? quyện lâfn nhau, nhưng tư? khi quen T đến giơ?, Nokia thực sự không biết đắng va? ngọt khác nhau ơ? đâu. Đôi khi bên T đấy ma? cô? cứ nghẹn lại, nhi?n T cươ?i đấy ma? Nokia pha?i quay đi, mặc du? có nhưfng hôm ca? đêm không ngu? được vi? nhớ đến nụ cươ?i ấy, nhớ đến nhưfng gi? thuộc vê? T, va? nhớ ră?ng chúng ta không thê? ơ? bên nhau. Chắc la? do số phận T nhi?? Nokia chă?ng muốn tin va?o số phận đâu, thật đấy, bơ?i nếu đúng như vậy thi? rof ra?ng chúng ta không có duyên với nhau. Đôi lúc cái khoa?ng cách giưfa hai đứa mi?nh gâ?n như chă?ng co?n gi?, vậy ma? bây giơ? sao xa cách thế? Cufng muốn câ?m máy lên gọi cho T nhưng chi? bấm đến số thứ 9 lại không thê? tiếp tục, cufng có lúc soạn xong tin nhắn, nhưng thay vi? nhấn dafy số quen thuộc lại chọn clear screen...
    Có ngươ?i nói Nokia đôi lúc lý trí quá ma? quên đi ti?nh ca?m, nhưng ba?n thân Nokia nghif ră?ng chính mi?nh hơi u?y mị, u?y mị đến mức giưf lại tất ca? nhưfng cặp vé xem phim cu?a chúng mi?nh, u?y mị đến mức chọn a?nh T la?m background ma? pha?i thay đối môfi khi có ngươ?i khác du?ng máy cu?a mi?nh, u?y mị đến mức chi? dám đi qua nha? T ma? kô va?o mặc du? điê?u đó chă?ng có gi? la? khó ca?. Nokia muốn quên đi tất ca?, muốn đứng trước mặt T va? nói chuyện như một ngươ?i bạn ma? sao khó thế? Hafy hiê?u cho Nokia T nhé, không pha?i Nokia kô muốn trơ? tha?nh bạn cu?a T mafi mafi đâu, ma? bơ?i vi? không thê?...
  10. Be_Ny

    Be_Ny Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/12/2002
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Ngày qua ngày , dằng dặc với nhớ là nhớ ...em chông chênh giữa những mảnh cảm giác chồng chéo lẫn lộn nhau...từ cái tin nhắn ấy ...anh đùa ,còn em là thật...rồi từ lần nói chuyện cuối cùng ấy...em sợ giọng anh dịu dàng như thế, em sẽ chìm xuống mất ...vậy mà em vẫn đứng thẳng và đững vững, vẫn là em như thế...Em vẫn đủ tự tin và kiêu hãnh của em ...em ích kỉ tới mức không chấp nhận share với ai cả,dù chỉ là một chút thôi...anh đã nói dối em nhiều như thế.Anh với ai cũng rất thật lòng, rất galant ...còn em thì đợi anh như con nít đợi trăng mà ko biết rằng trăng đâu có phải của riêng em đâu...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này