1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Muốn phá 1 người thì phải làm sao ???

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi embuon2811, 10/08/2013.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. superdreams

    superdreams Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/08/2013
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, giờ tuyển người giỏi khó lắm. Hay là em buồn sang làm lành với nó, rồi bảo nó đóng cửa hàng về làm tiếp cho mình. Tăng lương tháng cho nó thêm 1 triệu nữa so với lương hồi trước. Rồi sau đấy bất ngờ đuổi việc nó cho nó ra đứng đường. Mình nghĩ kĩ rồi, cách trả thù như thế là hay nhất mà ko vi phạm pháp luật.
  2. meomeotom

    meomeotom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2009
    Bài viết:
    1.241
    Đã được thích:
    13
    Người ta bức xúc vì công việc kinh doanh. Không phải là lúc nhăng cuội. Nếu bạn đùa thì hơi vô duyên đấy.
  3. NguLaMo

    NguLaMo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/07/2013
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Có thêm 1 tiệm thì không có nghĩa là vẫn nguyên miếng bánh đấy được chia cho 2 người, mà miếng bánh cũng sẽ to hơn. Em buồn không có điều kiện để trực tiếp tiếp xúc và thực hiện dịch vụ với khách hàng là một bất lợi trong cạnh tranh với cửa hàng kia. Thường đối với loại hình dịch vụ như thế này, thì người chủ phải trực tiếp làm không phải là thực hiện toàn bộ quá trình mà phải nắm một khâu quan trọng nào đó, hoặc không có nữa thì phải xây dựng được thương hiệu với những tiêu chuẩn riêng và đặc điểm riêng.

    Chuyện nhân viên chính nghỉ việc, hay người khác thấy mình làm ăn được thì họ mở cửa hàng như vậy để cạnh tranh cũng là điều bình thường thôi. Chuyện đó sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, đôi khi điều đó xảy ra sớm cũng là một cái tốt. Giờ là lúc chủ top phải giải được câu hỏi vì sao khách hàng sẽ đến cửa hàng mình mà không phải là cửa hàng kia. Nếu chủ top tìm được câu trả lời cho câu hỏi này một cách thuyết phục thì chủ top thành công. Còn nếu không thì phải chấp nhận thôi. Em buồn cũng nên nghĩ làm sao mình vui thôi, chứ đừng nghĩ đến chuyện dậy cho con nhân viên kia một bài học, hay là để nó được thấm thía nỗi vất vả của người làm chủ. Những cái đó nó có được hay nó không được thì cũng không giúp mình giàu có lên, hay mình vui lên mãi được đâu em à. Nếu đeo đẳng những cái ý muốn kiểu như vậy trong đầu thì chỉ có mình làm mình buồn mãi thôi em à. Hãy có những ý muốn nào nó thiết thực hơn, phải đặt quyền lợi của cửa tiệm lên trên hết, trên cả những ý muốn cá nhân của mình để cái gì có lợi cho cửa tiệm thì làm. Kinh nghiệm kinh doanh của anh là như vậy.
  4. embuon2811

    embuon2811 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/04/2006
    Bài viết:
    1.946
    Đã được thích:
    1
    Ko ngờ sau 1 ngày mọi người lại quan tâm nhiều đến thế. Thực ra tính em nó bốc đồng lúc nóng tức thì tức vậy thôi. Cay cú cũng cay cú vậy thôi. Giờ nghe mọi người nói và vắt tay lên chán suy nghĩ cũng thấy chuyện này bình thường ko nghiêm trọng lắm. Có thể bỏ qua đc. Vì mình tự an ủi mình là mình có bỏ tiệm này đi chăng nữa mình vẫn có thể xoay sở cuộc sống đàng hoàng. Còn nó nó phải dùng thủ đoạn để kiếm miếng cơm nuôi con thì mình tức thì mình cũng phá vậy thôi. Nếu nó có bản lĩnh thì cũng coi như vô thưởng vô phạt. Còn nó ko có bản lĩnh thì nó bức xúc cay cú thù hận. Và sau vài ngày bị phá thấy nó có vẻ bình thường lại. Còn hôm đầu tiên bị quậy nó gọi điện cho người quen của mình khóc nức nở. Hi hi hi. Cái trò này xưa mình bị mãi nên quen rồi. Có đt nhấc lên gạ gẫm đi chơi, rồi đủ trò. Ngày xưa mình bán bcs và hồi mới mở tiệm này bị hoài. Còn nó lần đầu tiên bị mình cảm thấy rất vui. Có chuông đt nhấc lên tưởng khách giọng rất lịch sự ai ngờ toàn gặp mấy thằng ất ơ gạ. Sốc nặng. Khóc mà mình thấy tội nghiệp. Cái đó chỉ làm cho mình hả dạ thôi chứ khách tiệm mình cũng chẳng đông hơn, mà khách tiệm nó cũng chẳng vắng hơn.
    Còn các bạn nghĩ phải có cạnh tranh. OK mình hiểu cạnh tranh chứ. Khi mình mở tiệm ở HN đc 1 năm thì mình vào SG mở tiệm đang hoạt động. Lúc mở tiệm trong SG thì đồng thời mở liền 2 tiệm nữa ở HN. Trong khi đó trong SG cũng có bọn mở cùng với mình luôn nhưng ở đg khác và tiệm đó khá đông khách. Mình đâu bận tâm chuyện đó vì đó là cạnh tranh lành mạnh. Tiệm đó mở đc 1 năm thì bị chính chủ nhà đòi nhà tự mở luôn. Tiệm đó dời sang con phố bên cạnh cũng gần đó và lại quảng cáo lại từ đầu và cũng đông khách. Đến bây giờ là 5 năm, và cái nhà chủ đòi nhà đó cũng đông khách. Vì nó là dịch vụ mới tiềm năng nên ai ai cũng muốn nhảy vào.
    Và tiệm ở Đường Bười ngoài HN của mình thì xunh quanh có tận 4 tiệm nhưng tiệm của mình vẫn làm tốt. 4 tiệm đó thì 3 tiệm là nhân viên cũ tách ra mở riêng, 1 tiệm là khách vào dùng dịch vụ thấy ngon về tự mở. Mình vẫn làm đc bình thường và vẫn sống tốt.
    Còn tiệm trong SG hiện tại của mình là mình cay ở chỗ. Nó làm cho mình. OK nếu nó ko thích thì nó nghỉ. Nó mở 1 tiệm mới hoàn toàn ở gần đó rồi nó quảng cáo để có khách thì ko sao. Đằng này nó chơi chiêu vẫn làm cho mình, mở ra rồi to nhỏ với khách từ từ đẩy khách sang. Chắc chắn nó sẽ nói xấu mình đủ trò để khách hiểu lầm và thương hại nó sang ủng hộ nó. Có thể nó nói tiệm mình sắp đóng cửa dời sang tiệm mới chẳng hạn. Nên khách ào ào sang tiệm nó. Nhưng cũng có 1 số khách quay lại tiệm mình. Mình nghĩ từ từ sẽ ổn miếng bánh sẽ to ra và khách tiệm mình sẽ ổn định lại vì mình biết cách làm miếng bánh to ra. Còn nó chỉ biết ngoạm ké, ăn ké. Nó đâu có biết làm chiếc bánh to ra. Mà nó chỉ rình đớp miếng bánh của mình để đủ no. Lúc đầu mình bất ngờ ko phòng thủ nó nó đớp gần hết miếng bánh của mình là điều hiển nhiên. Khi mình biết giữ miếng bánh của mình rồi thì thử hỏi nó lấy cái gì để ăn. Nếu nó thích làm chủ, thì 4 năm trc khi mới làm với mình 1 tháng nó có thể tách riêng. Vì lúc đó khách rất tiềm năng, nó có thể mở riêng ngay lúc đó và xây dựng lượng khách thực sự của nó. Còn bây giờ nó nhìn lượng khách ổn định của mình quá ngon nó vợt sang hết. Tháng đầu tiên mình thất thu nặng bảo sao mình ko cay cú đc, ko ức chế đc. Mình ức là nó giật miếng bánh của mình 1 cách quá dễ dàng và ăn 1 cách ngon lành. Vì mình quá tin nó, tin tưởng tuyệt đối vào nó. Vì ko chỉ mình nó. Lúc trc tiệm mình có 3 nv, mình làm 3 bộ chìa khóa giao cho 3 đứa. Ra HN ăn Tết 2 tháng, tiền chúng nó tự thu, tự chi, còn dư mình đưa số tk tự ck cho mình. Mình tin vào cách đào tạo và cách nhìn người của mình. Họ đã làm cùng mình và sống cùng mình 4 năm. Và ko chỉ thế. Mình sống ở SG 5 năm cũng là 5 năm mình đi Singapore buôn bán thường xuyên. Mỗi tháng đi 2-3 lần. Mỗi lần 3-5 ngày. Tiệm mình giao toàn bộ cho nv. Thu nhập họ đủ sống, họ yên tâm làm cho mình, tiền họ thu còn nhiều hơn tiền phần mình. Vì vậy họ ko đụng đến 1 xu tiền của mình. Chỉ đến khi 1 trong 3 người đó có việc bận gia đình xin nghỉ vì chồng bị tai nạn phải ở nhà chăm chồng, khi còn lại 2 nv, thì xảy ra tranh giành khách và kèn cựa nhau để đứa kia nghỉ, và 1 mình nó còn lại tung hoành. Chính lúc này mình tuyển thêm nv mới thì chúng nó mới bàn với nhau. Mình ko ngờ là chỉ trong 1 tháng. Đứa nv mới làm đc 1 tháng thì chúng đã bàn với nhau xong hết và tách ra ngon lành.
    Cuộc sống có những lúc thăng lúc trầm. Tiền có nhiều cách kiếm. OK coi như nhường nó miếng cơm nuôi con. Nhưng miếng cơm đó nó ko giữ đc thì cũng chịu thôi. Mình sẽ ngồi nhìn xem nó thế nào. Lại trở lại con người thực của mình. Sống đơn giản cho đời thanh thản. Bon chen làm cho mình mau già và tâm địa mình xấu xa.
    Mình hy vọng có thể 1-2 tháng đầu nó cướp đc khách nó sẽ rất phấn khởi, rất vui. Nhưng tiệm mình làm 5 năm, tự mình lo toan từng tí 1 thì mình sẽ biết cái gì cần và cái gì tốt cho khách. 1 ngày nào đó khách sẽ lại quay lại với mình và khách mới sẽ đến với mình. Và mình nghĩ, khách từ tiệm mình có thể rời tiệm mình sang tiệm đó, nhưng 1 khi đã quay lại tiệm mình thì họ sẽ ko bao giờ trở lại bên đó nữa. Tuy nhiên cũng sẽ có 1 lượng khách ở với nó mãi mãi vì họ thích nó. Còn mình tin là khách tiệm mình đã lui tới tiệm mình 5 năm ko lẽ vì 1 đứa nv họ bỏ mình đi luôn. Vì có thể lúc này mình kiếm nv ko đc chuẩn. Nhưng từ từ mình sẽ lựa đc nv chuẩn để phục vụ họ. Chắc chắn 1 điều là sẽ chỉ có phục vụ tốt hơn mà thôi. Đó là điều khác biệt giữa suy nghĩ của 1 người đã từng làm chủ và 1 người làm nv và ngoi lên làm chủ. Nếu nó ngon nó nhìn thấy tiềm năng và nó copy y hệt mình mở ở 1 chỗ khác và tự kiếm khách riêng thì nó mới bền.
    Giờ chỉ hy vong tiệm sẽ ổn định trong 3-5 tháng tới. Chấp nhận lỗ trong 3-5 tháng này. Đó là điều đau thương nhất. Vì tiền đi liền khúc ruột mà. Đang thu đều đều ngon lành đùng 1 phát bù lỗ. Vô duyên quá đáng luôn. Lúc đầu mới mở thì chấp nhận lỗ là đương nhiên. Đằng này bị nó cướp, mà mình thì chăm sóc nó từng tí 1, thương yêu nó, nó thích gì cũng chiều, cũng cho, lâu lâu ngày lễ hỏi thích ăn gì, thích ăn ở đâu dắt đi ăn nhà hàng. Hồi đầu tiệm 7h đóng cửa nó kêu nhà xa con nhỏ OK cho 6h về. Vậy mà nó làm với mình như vậy thử hỏi có đau lòng ko cơ chứ.
  5. superdreams

    superdreams Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/08/2013
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Thêm cửa hàng thành một khu cũng tốt mà kiểu buôn có bạn, bán có phừờng í, mà sau này nó sập thì khách hàng khu đó sẽ là của em. Ngoài ra có 1 cái quan trọng, đó là không gian trong tiệm, cách bài trí, không khí, âm thanh, ánh sáng,... Những cái này nó phụ thuộc rất nhiều ở cái gu, đẳng cấp của người làm chủ, ko dễ gì có được. Em xem nó có làm thêm lợi thế cạnh tranh cho em ko.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Thôi xong, quên mất, post bài nhầm nick rồi. Nick của thằng thần đèn này là phải post bài ngu. =))
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Trong làm ăn, buôn bán, em mà để tâm trạng bực tức, thù hằn là em thua nó ngay từ đầu rồi. Bởi điều đó nó sẽ làm em mệt mỏi, ảnh hưởng trực tiếp đến năng lực làm việc của em. Áp lực đó lan xuống nhân viên, rồi thì ra không khí cửa hàng, ảnh hưởng tới khách hàng. Nó là nhân viên làm việc cho em lâu năm, giờ em trả thù nó, khách hàng mà biết họ sẽ xa lánh em, nhân viên sẽ dè chừng em. Nếu em tỏ ra bình thường, ngày khai trương sang bên nó chơi, thỉnh thoảng lại sang bên đó nói chuyện với nó, với khách hàng của nó bình thường. Khách hàng của em qua cửa hàng nó họ cũng sẽ ngại, nó cũng sẽ ko nói xấu đc em. Anh trước cũng có vụ nhân viên cứng cáp 1 chút tách ra kiểu như em nhưng anh cũng ko thấy bực tức gì, dù sao nó cũng là người lao động mưu sinh. Ai đó học được từ mình để có được cái nghề, anh cũng thấy vui. Nhưng mà nhân viên nó chơi như kiểu nhân viên của em thì đúng là cũng tức thật, định lôi kéo cả những nhân viên khác đi như thế thì cạn tàu ráo máng quá.

    Nhưng dẫu sao khi giải quyết mọi việc kị nhất là để mình rơi vào trạng thái tức giận. Anh đôi khi cũng phải thể hiện ra sự tức giận, nhưng là khi mình đã qua được trạng thái đó.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    À em buồn sang bên tuyệt tình cốc chơi cho thư giãn, sau này có gì còn thay con vẹo Ghẻ là mốt bên đó.
  6. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Rồi, nghĩa là bạn tức, bạn ức bản thân bạn.



    Chúc cho mọi hy vọng của bạn sẽ thành hiện thực, dù rằng thật ra bạn và nó đều từng làm nhân viên (vâng ạ, tự mở cửa hàng và tự làm từ a đến z) và "ngoi" lên làm chủ, như nhau cả.
  7. superdreams

    superdreams Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/08/2013
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Đùa chứ, em anxiety hiếu thắng như thần đèn. Ẩn bài của anh là em làm, hay ai làm vậy. Em cho nó hiển thị lại cho anh. Trong đấy là chia sẻ hữu ích cho em buồn. Em làm việc đấy hữu ích cho em buồn hơn là bài post trên.
  8. superdreams

    superdreams Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/08/2013
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Em anxiety cho hiển thị bài của anh lên đi, rồi anh sẽ vào sửa lại mấy chữ mà anh biết là bài viết bị ẩn vì nó. Cả bài dài, nhắn nhủ với cả em buồn mà bị ẩn chỉ vì mấy chữ ghẻ đấy, không đáng tí nào.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    À có lời nhắn nhủ với em buồn. Giờ bị ẩn lại phải nhờ đến anxiety thì cũng có lời nhắn cho anxiety là bươn trải kiếm tiền, nó ko phải là chơi chữ em à.

    Thế nhé, hiển thị bài giúp anh, rồi anh sẽ bỏ đi cái đoạn bọn em ko bằng lòng. Cái nick này lập ra là để post ngu, giờ nói nhiều quá hết cả ngu rồi. Làm người ngu cũng khó phết.
  9. superdam

    superdam Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/08/2013
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Đùa chứ, em Anxiety khóa nick anh cũng được, anh lập nick mới chỉ mất 2 phút thôi. Nhưng em An cho hiển thị cái bài của anh mà em đã ẩn lên đi, chữ nào em không thích thì em vào đó xóa. Giờ bảo anh type lại thì lại mất vài chục phút mà cũng chẳng nhớ đã nói những gì trong đấy. Đấy là những chia sẻ của anh mà anh nghĩ là hữu ích cho em buồn. Việc gì ra việc đấy em Anxiety nhỉ???
  10. supergian

    supergian Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/08/2013
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    ***** bố em @anxiety chứ, gái già dở hơi. Hiển thị lại bài cũ cho anh ngày. Nói thử xem bài đấy có chỗ nào bậy bạ ngoài cái việc bảo em buồn ứng cử làm mod TVTY
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Bố con @anxiety dở người.

Chia sẻ trang này