1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

DU HOC PHAP VA VAI LOI TAM SU THAT LONG NHAT

Chủ đề trong 'Pháp (Club de Francais)' bởi hackxihoi, 09/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mithn

    mithn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    4.775
    Đã được thích:
    0
    Cũng theo như mẹ chị nói thì con gái nói về sa ngã cũng là do dính vào chuyện yêu đương với con trai kekeke
    Nói vui thế thôi chứ còn ngoài chuyện đấy ra thì còn nhiều cái khác mà.Hic hic nhưng mà chẳng hiểu là để đánh ra về môt lưu học sinh "được" gọi Sa ngã thì mọi người dựa vào cái gì đây??
    _Yêu đương<------- chuyện tất nhiên ở đâu chả có,mà nhất là dân xa nhà,có được người yêu bên cạnh cùng chia sẻ là nhất rồi.Tình yêu chân chính kô thể gọi là SA NGÃ được.==>loại
    _Ăn mặc<--------một xă hội thay đổi thì con người cũng phải thay đổi,kô thể mãi là người thiên cổ được keke ===> loại
    _Cờ bạc rượu chè<-------- thỉnh thoảng vui hội họp cũng chấp nhận được,ở đây tiêu tiền ,,nó chả phải là lá tre nếu tính ra VND nên chắc bà con sẽ chả có ai quá đà đâu nhể ==>loại
    _Xe cộ <---------ứ có xe mà đú đẹp với xấu.
    _Giải trí<--------cũng đến tụ họp fete với bạn bè là cùng,hoặc quá lắm là thỉnh thoảng cùng nhau vào boit de nuit mà boit ở đây kô như VN ,nói chung là lành mạnh ==> loại nốt.
    (oé oé nói như mình có vẻ như cái gì cũng là tốt cả)
    Ngoài ra có thêm một điểm là tất cả già trẻ lớn bé,từ cụ già đến trẻ em(hơi quá) từ trai đến gái ,sau những h phút vui vẻ ý thì vẫn cứ đâm đầu vào học,vào làm cơ mà.Ai cũng chỉ mong học tốt rồi kiếm được việc làm thêm phụ đỡ gia đình <====quá tốt.
    Thử hỏi như thế các bác nói con nhà người ta sa ngã ở cái điểm nào kekeke.
    @ batman... em ơi,chị ứ biết em đâu mà chột dạ hì hì.Thấy em nói hay thì tán thưởng thôi ,vì những gì em đã nói cũng như chị vẫn nghĩ hehe
    Được mithn sửa chữa / chuyển vào 23:54 ngày 03/11/2004
  2. batmanforever

    batmanforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    4

    Câu 1 típ theo...
    4 là gì? Như iem đã vít, người ta cần nhận định hướng đi của mình, và thay đổi nó nếu cần...Nói có nên đi du học hay không, đó là 1 câu hỏi mà câu trả chỉ đúng trong 1 khoảng thời gian nhất định mà thôi. Chẳng hạn bây giờ 18 tuổi, bảo đi ngay, liệu có thực sự đúng? Nhưng nếu ai đến tốt nghiệp đại học ở Việt Nam, rồi gia đình đủ điều kiện kinh tế, bố mẹ đếu khoẻ mạnh, cứ ru rú mãi ở VN để học nốt cao học, rồi tiến sĩ, cũng chưa chắc đã là hay... Cái này đưa ta đến câu hỏi 2, nên đi du học vào thời điểm nào???
  3. batmanforever

    batmanforever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    4
    He he, cái em viết chỉ rất chung chung, chả dám chửi cái nào, mắng ai, nhỡ chẳng may người ta đánh cho bỏ đời...
    Nhưng nếu nói về sa ngã, fải nói là khái niệm rất trừu tượng. Có 2 xu hướng trái ngược, một là bình thường hoá sự sa ngã, hai là trầm trọng hoá nó. Ví dụ sang nước ngoài, yêu nhau, sống với nhau, theo ông bà ở nhà, thì là nên hay không? Họ fản đối kịch liệt... Nhưng theo quan niệm bây giờ của lớp trẻ, mà thật ra nhiều bố mẹ cũng chấp nhận như 1 thực tế, nếu thật sự yêu nhau thì sống chung, cũng không fải chuyện gì to tát... Theo tỉ lệ đồng ý/ không đồng ý hiện nay, có lẽ chuyện này ko tính là sa ngã. Bây giờ ở Việt Nam, có tràn lan mấy cái tranh anh, băng đĩa đồi truỵ rồi thì bao nhiêu vụ scandal về *** đấy, tất cả thế có được định nghĩa là lối sống sa ngã của những con người sa ngã hay không? Thật ra ko có định nghĩa máy móc, đừng mong tìm ra nó, chính xã hội này đã định nghĩa khái niệm đó, theo từng thời điểm phát triển khác nhau... Tại sao ở Hà Lan người ta lại công nhận làm "kỹ nữ" là một nghề để đánh thuế? Thế rồi Nhật cũng bắt chước theo, theo một chừng mực nào đấy . Cái đấy fải nói thế nào? Vốn dĩ làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi...
    Có ai đọc bài này chưa:
    Chàng trai có 3 bằng đại học và 1 sợi dây thòng lọng

    "Cũng có lúc giật mình, biết mình đang chết mòn mà con không thể dừng lại..."
    Ở phường Hòa Lạc, thị xã Móng Cái nhiều người biết Nguyễn Đức Thịnh từ khi anh còn là học sinh phổ thông. Cậu bé con nhà nghèo có chí nên vừa đi làm thêm ở chợ vừa đi học. Sau khi giành được 3 tấm bằng đại học, cậu tự kết liễu đời mình.
    Chàng trai nhiều tham vọng
    Thi ĐH năm đầu tiên đỗ cả ba trường ĐH với số điểm cao. Thịnh quyết định học hai trường là Học viện Bưu chính viễn thông và khoa Kinh tế đối ngoại của ĐH Kinh tế Quốc dân. Năm sau nữa cậu thi tiếp và học thêm khoa Tiếng Trung của ĐH Ngoại ngữ HN.
    Học như thế, Thịnh vẫn tranh thủ đi dạy thêm. Ông Nguyễn Đức Phương- bố Thịnh kể: "Cả đời nó chỉ có học, rồi lại học. Hơn sáu năm ở Hà Nội nó tốt nghiệp loại ưu ba trường ĐH. Cha mẹ ở quê nhìn thấy con có chí ăn học thành người, bao nhiêu khó khăn vất vả chấp nhận hết".
    Chàng trai tỉnh lẻ không phụ lòng cha mẹ. Ra trường, công việc ổn định, tiền lương và thưởng của anh có tháng hơn 10 triệu đồng. Nhưng Thịnh sống tằn tiện, có bao nhiêu gửi hết về cho mẹ.
    Trong một lá thư về nhà, Thịnh viết: "Con cũng muốn hoà nhập như chúng bạn, song hoàn cảnh nhà mình khổ quá rồi. Con không thể buông tay nhẹ hều vài chục ngàn vào quán xá mà con quá biết, có thể bố mẹ làm cả ngày không bù nổi".
    Bạn bè gọi Thịnh là "mọt sách". Trong anh còn nhiều tham vọng.
    Sập bẫy tình
    Mọi người trong gia đình nhận thấy sự thay đổi của Thịnh khi lần đầu tiên anh đưa Hương về nhà và giới thiệu là bạn gái. Cô gái có mái tóc vàng hoe, bĩu môi quay ngoắt khi nhìn thấy cái nhà vệ sinh lợp bằng phên nứa của gia đình.
    Quen và yêu Hương mới mấy tháng, Thịnh đã lột xác thành gã trai sành điệu chốn thị thành. Số tiền gửi về quê cho gia đình ngày một ít đi, tỉ lệ nghịch với những đêm quay vòng trong vũ trường và những buổi ăn chơi suốt sáng. Gia đình phản đối quyết liệt mối quan hệ này và dọa sẽ từ Thịnh.
    Những lời khuyên của gia đình, bạn bè, cùng với thời gian đã khiến Thịnh dần nhận ra sự hư hỏng của cô gái. Anh quyết định chia tay. Hương chỉ tay vào mặt anh tuyên bố: "Anh là thằng hèn! Bất nghĩa với tôi, anh cũng chả thọ được lâu đâu". Hương bỏ đi.
    Nhưng hai tháng sau anh gặp lại cô ở Sài Gòn trong một chuyến dẫn khách du lịch. Hương nói đã có thai với Thịnh và muốn gặp gỡ anh lần cuối để ôn lại những gì ngọt ngào nhất hai người đã có. Chút kỷ niệm xưa còn sót lại làm Thịnh mụ mị. Đêm vũ trường, Thịnh nhảy điên cuồng và sau đó, tiếp tục cùng đám bạn Hương thuê nhà nghỉ ở ngoại ô đến trưa hôm sau. Và chính trong cái ngày định mệnh đó, Hương đã bí mật tiêm vào những chai bia Heiniken anh uống một lượng thuốc lắc lớn.
    Lần này thì Thịnh không đủ bản lĩnh để từ bỏ ảo giác có được trong những chuyến "bay" (những đêm đi lắc) thác loạn cùng Hương. "650 ngàn một liều (thuốc lắc), 400 ngàn một viên hồng phiến, nó cho con cảm giác vui vẻ suốt đêm ngày và sức lực không ngờ. Con không thể chịu được cảm giác trống trải trầm uất do hậu quả của những cuộc chơi mang lại khi thuốc hết công hiệu. Ngay cả khi về Hà Nội con đã cố liên lạc với bạn của Hương nhờ giới thiệu để tìm mọi cách mua thứ thuốc giết người ấy. Cũng có lúc giật mình, biết mình đang chết mòn mà con không thể dừng lại, cũng không đủ can đảm để nói với mọi người, chỉ biết cố gắng kiếm tiền lao vào thoả mãn những cuộc chơi không ranh giới"- Thịnh viết trong thư tuyệt mệnh.
    Chưa đến một năm, từ một chàng trai khoẻ mạnh, cao 1m72 nặng 66 kg, Thịnh bệ rạc tong teo. Anh xin nghỉ làm, vào viện hơn một tháng thì bị trả về. Thịnh sống với gia đình gần hai tháng, ngày 15/6/2004 ông Phương phát hiện con trai mình đã treo cổ tự vẫn trong phòng bằng một sợi dây cắt từ máy bơm nước.
    Anh để lại một bức thư tuyệt mệnh dày đặc chữ trên ba trang giấy A4. Kẹp bên trong là tập hồ sơ bệnh án của bệnh viện. "Con xin bố mẹ cho con ra đi, con sống thêm chỉ tốn tiền và khiến bố mẹ day dứt. Chỉ khiến con đau đớn chết mòn vì tủi hổ. Con đã đi khám ở bốn bệnh viện lớn tại Hà Nội, ma tuý đã làm con viêm gan, hỏng thận, thần kinh suy kiệt... nhiều lắm cũng chỉ duy trì được sáu tháng nữa thôi".
    28 tuổi, người trai trẻ mang theo xuống mồ 3 tấm bằng đại học.
    Thế Phong
    Báo Sinh viên Việt Nam
    http://www5.tintucvietnam.com/Nhip-Song-Tre/2004/11/76703.ttvn

  4. FANTOMAT_FOREVER

    FANTOMAT_FOREVER Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    0
    Theo tớ thì tất cả những gì pác nói thì đều có thể là những nguyên nhân sa ngã nếu như ta quá đà hoặc ko biết tự kìm chế . Đấy là pác chỉ mới nói cái mặt kìm chế được, mà dễ gì và đâu phải ai cũng biết tự kiềm chế bản thân giữ được mức độ như pác. Và cũng ko thể nói trước là về sau pác có ân hận hay ko

  5. He-goat

    He-goat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    3.258
    Đã được thích:
    0

    đúng là được cái nọ mất cái kia...bản thân tớ thấy tớ lớn lên nhiều trong suy nghĩ, biết tự xoay xở 1 mình, ko ỉ lại vào Ba Mẹ nữa... còn mất là mất đi cái thời sinh viên (thanh niên) đi học tằng², Ba Mẹ lo cho hết, nếu có đi làm kiếm tiền thì chỉ để cho cái túi của mình mà thôi với cả ko được ở gần người thân trong vòng mấy năm trời...
    vừa có đứa bạn học 4 năm ĐH ở VN rồi sang đây học 1 cái DEA, cũng hơi² chột dạ bảo là mình cũng có thể làm như thế... nhưng mà... thôi chả biết được... tớ nghĩ chắc có sự sắp đặt nào rồi...

    Được he-goat sửa chữa / chuyển vào 02:07 ngày 05/11/2004
  6. Chow_Yun_Fat

    Chow_Yun_Fat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    Đời buồn du học, cuộc sống lụi hụi quá, đi ra đi vào, bếp núc, chợ búa, giấy tờ,... Còn thêm một điều buồn là những người ở nhà có khi không hiểu và thông cảm cho những khó khăn ấy...trong đó có cả phần trái tim để lại.
    Paris đẹp như thế, phồn hoa như thế, kinh đô ánh sáng. Nhưng ngay cả ngọn đèn sáng còn có bóng đổ nơi đế đèn cơ mà...
    ....giật mình nhìn lại ta còn lại ta tay trắng vẫn như ngày xưa....
  7. silentsoul

    silentsoul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2003
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    ..........................................
    Chấp nhận thôi đồng chí à. Đời du học là như vậy mà. Nhiều lúc chỉ mong có ai đó bên cạnh để sẻ chia mà cũng không có. Lúc nào cũng chúi đầu vào học và làm, rồi những vòng quanh thường nhật của cuộc sống.....tối về lại "mình ta với ta", thế đấy. Phải cố gắng thôi, bạn của tôi.
    NEVER-SAY-DIE ATTITUDE
    ..............................................................................
    Pourvu que chacun aie son bonheur
  8. mithn

    mithn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    4.775
    Đã được thích:
    0
    Nói chung thì cuộc sống muôn màu muôn vẻ,và con người cũng vậy.Ai cũng có lí do chính đáng dành cho bản thân mình cả.Kể cả là những người bị gọi là "hư hỏng" và cả những người được xem như những "thầy chùa".
    Nhưng có một điều là thật sự cái với cuộc sống mà mình và cả các bạn đang cố gắng này, chúng ta đều hiểu được rằng chúng ta đã, đang và sẽ phải đánh đổi khá nhiều ....
    hic hic mình thì bây h chỉ mong duy nhất một điều là học cho nhanh nhanh để về với gia đình và về với người iu và về với bạn bè thôi,nhớ họ lắm rồi

Chia sẻ trang này