1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐĂK TÔ ‘Lính nhà trời’ Mỹ trên cao nguyên trung phần Nam Việt Nam

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 01/04/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. shotkill

    shotkill Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/10/2013
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    1.105
    -em đọc truyện này của bác còn hấp dẫn hơn phim holywood nữa.truyện cỡ này thì chắc phải japan.xxx mới bằng.:D:D:D.em chỉ nói vui thôi.bác đừng giận nhá.vì bác cứ tới lúc hấp dẫn là tu be continued hoài:P
    ngthi96 thích bài này.
  2. Satthat1980

    Satthat1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2014
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    26
    Rất cám ơn ngthi96 đã bỏ công dịch lại cho mọi người cuốn hồi ký hay truyện của lính kỵ binh bay 173. Giá mà bạn cố thêm chút nữa dịch đc 2 lần trong 1 ngày thì mọi người sẽ thấy thoải mái hơn chứ ko bị vật vã kiểu như này. Nếu ko đc thì cố dịch cho xong từng trận 1 cũng đc. Chứ cứ vừa vào trận, đạn vừa mới bay. Còn chưa kịp Bùng Bình thì mọi người phải đợi nguyên 1 ngày đến hôm sau mới đc thoả cơn khát thì nói thật là dù rất cám ơn và quý bạn nhưng mình cũng rất căm bạn. Chơi thế ác quá. Y như các cụ CCB bên quansuvn ngày trc. Cứ vào đoạn hay là dừng lại uống ngụm nước cho ngọt giọng rồi mai kể tiếp tuỳ hứng.
    usadok, shotkillgaume1 thích bài này.
  3. shotkill

    shotkill Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/10/2013
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    1.105
    ý bác zúng ý em vãi cả nồi:D:D:D
  4. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Thông cảm nhé mấy bác tại tgian ko cho phép (vì còn đi làm nữa) nên mỗi ngày chỉ được chừng này....vậy phiền bác cứ chừng 1 tuần vào đọc 1 lần là ổn thui...keke
    usadok thích bài này.
  5. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Những phút sau đó Burton lo cho trung đội tháo lui. Hầu hết lính của anh giờ đang nằm trong cái yên ngựa mà họ đã đi qua lúc trước. Bản năng mách bảo Burton rằng đây ko phải là 1 vị trí tốt vì quân địch lúc đó đang chiếm lĩnh vị trí trên cao, phía trước mặt. Nhưng vào thời điểm ấy thì đó là việc tốt nhất mà anh có thể làm được.

    Phía sau Burton 25 mét, đại úy Baird cùng phần còn lại của đại đội bộ cũng đang nằm rạp xuống đất từ lúc có tiếng súng bắn. Trung úy Allen ở đằng sau anh, chỗ khu đất cao trước khi lối mòn dốc xuống, ngay lập tức phản ứng khi thấy tiếng súng bắn bằng cách cho trung đội phòng thủ vòng tròn. Do không thể liên lạc qua điện đài với Baird, nên anh bắt đầu bò tới chỗ đại đội trưởng.

    Burton cũng đang tìm về chỗ Baird, anh bò luồn qua các bụi cây cố làm sao để ko thu hút hỏa lực địch. Lúc này Baird thì cũng bắt đầu bò tới chỗ 1 cái cây lớn. Theo sát anh là trung úy Lawrence L. Clewly, sĩ quan tiền sát của pháo đội B, tiểu đoàn 3/319, cũng là cựu học viên West Point. Mới bò chưa tới 5m, Clewly đã bị đạn địch bắn trúng mông. Đau quá anh ta gào lên rằng mình sắp chết đến nơi rồi. Ai đó đã kéo Clewly đi. Điện đài viên của anh này là Sp4 Ernie L. Fulcher ngay lập tức gọi pháo nện xuống khu vực phía trước mặt trung đội Burton.

    Trong lúc đó thì Baird đã bò tới nấp chỗ cái cây to, Burton từ hướng khác cũng vừa tới gần. Ngay sau đó có 1 loạt đạn súng máy địch bắn đến. Burton nhận ra mình đã vô tình làm lộ vị trí chỉ huy của Baird và 1 xạ thủ súng máy Bắc Việt đang cố hạ thủ anh này. Burton vội quay trở về trung đội.

    Baird cảm nhận được 1 viên đạn đã xuyên thủng bao đựng đạn anh đang đeo ở thắt lưng, 1 viên khác bật vào báng súng, còn viên thứ 3 thì ghim vào cổ tay trái. Viên đạn đã làm đứt dây thần kinh quay làm anh đau kinh khủng. Một lính cứu thương bò đến, đâm 1 ống morphine vào bắp tay và tiêm thuốc giảm đau cho Baird. Dù vết thương vẫn còn rất đau, nhưng Baird vẫn tiếp tục chỉ huy.

    Biệt kích quân CIDG đi giữa Baird và Burton đã vội ẩn nấp ngay sau tiếng súng đầu tiên. Giờ đây khi hỏa lực nhắm vào Burton đã gia tăng cường độ và bắn cả vào chỗ của lính CIDG, thì họ mất tinh thần. Từng người một bật dậy phóng qua vị trí của Baird chạy về chỗ Allen.

    Specialist 4th Jake Duffy cũng chứng kiến việc bọn họ tháo chạy về phía sau. Anh này cùng tiền sát viên là Specialist 5th Mattingly vẫn đang chỉ thị mục tiêu cho cối 106,7mm. Từ ngày 10 tháng 7 tới nay, Duffy đã đụng độ mấy trận nên biết mình phải làm gì trong trận đánh. Dù hỏa lực địch ở đây dữ dội hơn hồi ở cao điểm 830, anh vẫn giữ được bình tĩnh, điềm đạm chỉ dẫn cho Mattingly truyền số liệu về cho các khẩu đội cối.

    Thượng sĩ nhất Collins chạy đuổi theo đám lính CIDG. Anh biết rằng phải chặn cơn hoảng loạn của bọn này lại trước khi nó lan sang các lính dù. Mặc cho anh hét lớn bắt đứng lại, tất cả bọn họ đều chạy về tới vị trí của trung úy Allen mới chịu dừng vì cũng chẳng còn biết chạy vào đâu nữa. Quay về trung đội sau khi Baird bị dính đạn, Allen đã cho các tiểu đội nống lên phía trước chiếm lĩnh các vị trí quanh vị trí chỉ huy. Anh chỉ còn biết cho đám lính CIDG đang hoảng hốt kia vào giữa các “thiên binh” của mình.

    Trung úy Burton vừa về đến trung đội thì đối phương lại bắt đầu bắn. Hỏa lực dữ dội của địch làm cho Burton phải lo sợ. Anh chưa từng thấy thế bao giờ. Thay vì tiếng nổ riêng rẽ của các loại súng thì nay chỉ nghe thấy ầm ầm liên hồi kỳ trận của cả súng máy lẫn súng cá nhân. Tiếng súng địch lớn đến nỗi anh ko thể nghe thấy tiếng súng M16 bắn trả của lính mình quanh đó. Những viên đạn bay vèo vèo xuyên qua các cây tre, nứa làm nước rơi như mưa xuống đầu quân lính tô điểm thêm vào mớ âm thanh hỗn loạn. Đây là lần đầu tiên mà Burton nghĩ tới việc mình sẽ ko sống qua được trận đánh.

    Nhưng Burton cũng ko có nhiều thì giờ để mà lo lắng về tuổi thọ của mình. Nhiều lính ở phía trước phát hiện bộ đội Bắc Việt đang chuẩn bị xung phong nên đã la hét cảnh báo. Burton di chuyển như con thoi, chỉ cho lính thấy những lối trong rừng mà địch có khả năng dùng để tiếp cận. Và rồi địch quân đã tới.

    Binh nhất Brangaitis nhìn thấy 3,4 bộ đội Bắc Việt lao qua đám cây cối, tre nứa xông đến. Anh nhanh chóng xả hết cả băng đạn của khẩu M16. Số địch gục xuống. Nhiều lính đối phương nữa lại xuất hiện. Brangaitis nhét băng đạn khác vào khẩu M16 và nã về phía địch.

    Trung sĩ tiểu đội trưởng James D. Shafer quỳ xuống giương khẩu M16 lên bắn vào khoảng 1 chục lính Bắc Việt đang xông tới chỗ mình. Anh hạ được chừng 3,4 người rồi bị bắn ngã. Trung sĩ tiểu đội trưởng Edward J. Smith lên thế chỗ của Shafer. Anh nhanh chóng được các trung sĩ Michael A. Plank và Sp4 Leroy W. Rothwell tới trợ giúp và cả 3 bình tĩnh chặn đứng số quân Bắc Việt.

    Dù cho Specialist Fulcher và Specialist Duffy đã làm rất tốt việc điều chỉnh hỏa lực cho những pháo đội pháo và súng cối, đại úy Baird vẫ cho rằng hỏa lực này ko hiệu quả do những tán cây rừng dày đặc. Anh muốn gọi máy bay tới không kích.

    Baird gọi điện đài yêu cầu trung tá Johnson, lúc đó đang bay lơ lửng gần đó trên trực thăng chỉ huy. Johnson đã từ chối. Viên tiểu đoàn trưởng, đang bay phía trên khu rừng 150m, nên có thể đã ko lường được mức độ của thứ hỏa lực chết chóc đang nhằm vào cái đại đội nhỏ bé của Baird. Ông ta nghĩ những thứ mà đại đội Dog đang phải đối mặt chưa đủ để thay đổi nhiệm vụ quét sạch ngọn cao điểm 823 cho đại đội Bravo của những chiếc F-100 khi đó.
    01863437847, dudu5, DepTraiDeu12 người khác thích bài này.
  6. Satthat1980

    Satthat1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2014
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    26
    Bắt đầu hơi có mùi của Holywood. 1 lính Mỹ hạ đc 4-5 lính Bắc Việt rồi mới dính đạn. Bắn mục tiêu đang di động đâu phải chuyện đơn giản. Nhất là trong rừng già còn có cây cối địa hình che phủ hoặc làm khuất tầm nhìn. Mà Car 15 hay M16 băng 20-25 viên đạn,tốc độ bắn cao làm cái rẹt là hết băng. Nên với 1 băng khó mà hạ đc 3 ngươi chứ đừng nói nhiều hơn. Chưa kể tâm lý lính Mỹ lúc đấy có hoảng loạn hay bình tĩnh không? Bộ đội vận động xung phong thì cũng có súng trong tay, cũng biết bắn găm bắn gần vao lính Mẽo chứ. Và bộ đội mình cũng tản ra xung phong chứ có rủ nhau đi xem phim đâu mà túm tụm nhau lại. Ví dụ mình thấy 4-5 thằng cầm đồ ào lên chém mình cũng còn hoảng bỏ mịe ra nói gì đen súng Ak trong tay đối phương mà bảo bình tĩnh điểm xạ hay lia cả băng trúng đích
    Lần cập nhật cuối: 04/07/2014
  7. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Baird ko sao tin được điều này. Cái đại đội có chưa đến 60 quân của anh đang phải đối mặt với khả năng bị tiêu diệt hết nếu như ko được trợ giúp. Anh giật lấy ống nói của chiếc PRC25 từ điện đài viên của mình.

    “** ông, Six” Anh gào lên trong tiếng súng inh ỏi “Tốt hơn là ông nên rút cái đầu l.. của ông ra khỏi mông đi. Dưới này đang gay go lắm. Nếu ko có ko yểm thì bọn tôi sẽ bị tràn ngập mất.”

    Âm sắc đầy tuyệt vọng của Baird khiến Johnson phải cho chuyển hướng khỏi cao điểm 823, 1 số chiếc F-100. Ông cho rằng việc Baird nổi điên như thế là vì bị vết thương hành hạ cộng với ảnh hưởng của morphine. Johnson cho rằng Baird đã bị mất kiểm soát và gần như hoảng loạn.

    Nhưng Baird đâu có hoảng loạn. Anh vẫn kiểm soát tốt mọi việc. Anh chỉ nhận thấy đại đội đang bị ghìm đầu xuống có thể sẽ bị lực lượng vượt trội của Bắc Việt tràn ngập nếu như ko được chi viện.

    Ít phút sau, những chiếc máy bay phản lực đầu tiên đã gầm rú trên đỉnh các ngọn cây của dãy Ngọc Cam Liệt. Trong lượt đầu tiên, chúng thả những trái bom 250 pound trúng ngay phía trước vị trí của trung đội Burton. Trung sĩ Smith nghe tiếng bom rơi xuống liền lăn xuống sau 1 cái cây đổ. Bom nổ gần đến nỗi Smith nghĩ mình đã tiêu tùng nếu như ko được thân cây kia che chở. Mảnh của 1 quả bom rơi gần đã ghim trúng 1 lính cứu thương của Burton khi anh này đang lấy thân mình che cho thương binh.

    Dù bom đã thả trúng mục tiêu, nhưng khi những chiếc F-100 vừa xong việc thì bộ đội Bắc Việt đã lại xông tới chỗ trung đội Burton ngay. Những lính địch được trang bị tốt, mặc quân phục vừa bắn vừa xông thẳng xuống cao điểm. Quân của Burton cố bắn hạ địch. Lính bắn tỉa đối phương cũng nã đạn xuống lính dù. Khi phát hiện được mục tiêu, binh nhất Brangaitis đã cố gắng hạ tay bắn tỉa, nhưng ko may mắn lắm.

    Sau cuộc xung phong ko thành, hoạt động của đối phương bắt đầu giảm xuống chỉ còn là những tiếng súng bắn lác đác. Lính của Burton vẫn giữ vững vị trí. Những ai có thể thì tới giúp đưa thương binh về trạm cứu thương được lập ra ở vị trí giữa Baird và Allen. Thời gian tạm lắng kéo dài chừng 20 phút rồi lại bùng lên trong khoảng 5 phút trước khi trùng xuống. Việc này cứ thế tiếp diễn suốt mấy tiếng sau đó.

    Vị trí của trung úy Allen ko bị hỏa lực trực tiếp của địch bắn đến trong 90 phút đầu tiên của trận đánh. Thỉnh thoảng cũng có đạn địch cắm vào các thân cây, nhưng chúng chỉ đơn giản là đạn lạc từ chỗ Burton đang giao tranh bắn đến. Hầu hết thời gian Allen lo việc bố trí quân lính, động viên họ chuẩn bị cho việc phải đối mặt với 1 đợt xung phong mà anh biết rồi sẽ đến.

    Tới khoảng 15g thì lượng đạn bay trên đầu gia tăng đáng kể. Ít phút sau Allen nghe thấy tiếng nổ đặc trưng của súng AK-47. Quân địch đang đến gần. Anh biết bộ đội Bắc Việt đang đến chỗ mình. Allen hô gọi quân lính, hối thúc họ sẵn sàng.

    Rồi thì có người hét lên “Chúng đến!”. Súng M16 và M60 khai hỏa. Cành lá rậm rịt ken dày ngăn ko cho lính của Allen nhìn rõ bộ đội Bắc Việt. Họ phải bắn vào bất cứ cái gì chuyển động hay những chớp lửa của nòng súng phía trước mặt. Hầu hết hỏa lực địch là từ trên núi bắn xuống. Allen biết đại đội Dog đã bị bao vây và đang bị ép mạnh cả 2 đầu. Rõ rang là quân Bắc Việt đã bám theo từ lúc họ leo lên sống núi và chỉ chờ thời cơ tiêu diệt lính dù.

    Trung sĩ Woods nằm bên cạnh 1 cái cây, nằm phía bên kia là 1 lính Thượng 15 tuổi. Khi đạn địch bắt đầu găm xuống đất xung quanh họ thì thằng lính Thượng bật dậy định chạy trốn. Woods giúi cậu ta xuống. Anh phải làm việc này mấy lần trước khi bị những tiếng động chỗ 1 đám cây gần đó thu hút. Khi Woods quạt 1 loạt M16 vào chỗ địch thì tên lính Thượng lại nhảy lên. Woods nắm lấy thắt lưng và kéo nó ngã xuống đất vừa hay 1 loạt AK-47 ghim vào thân cây chỗ đầu tên lính Thượng vừa ở đó. “Thấy chưa!” Woods nói với chú lính đang run lẩy bẩy. “Ở yên đó.”

    Trung úy Allen ném lựu đạn khói để đánh dấu vị trí cho các máy bay phản lực và trực thăng vũ trang. Trung úy Clewly, ở cách đó 1 quãng ngắn, nơi đặt các thương binh, nhìn thấy khói và la lên “Dừng lại! Anh sẽ làm lộ vị trí mình mất. Ngừng ngay đi! Anh sẽ làm tất cả chết hết đó!”

    Clewly cứ la hét cho đến khi Allen bảo im mồm ngay nếu ko anh sẽ giết. Clewly mới chịu thôi.

    Đạn pháo đang dập trúng phía trước vị trí Allen, nhưng anh ko biết ai gọi pháo tới. Ko có tiền sát viên nào ở cùng anh. Anh hy vọng cái người đang hiệu chỉnh pháo làm tốt việc của mình. Vì rừng quá dày Allen ko thễ nhìn thấy phần lớn nơi đạn pháo nổ. Anh ko biết chúng hiệu quả ra sao nhưng cũng ko hề muốn chúng dừng lại.

    Giao tranh vẫn tiếp diễn quanh chỗ đại đội Dog. Một đợt đánh thăm dò nữa của địch vào chu vi phòng thủ nhưng đã bị đẩy lùi dễ dàng. Máy bay F-100, trực thăng vũ trang và pháo binh đã thiết lập 1 vành đai bảo vệ quanh đại đội, nhưng nó vẫn cần tiếp viện.

    Khi mà trung tá Johnson đã nhận rõ việc việc đại đội Dog ko thể tự mình thoát ra được, ông liền ra lệnh cho cả 2 đại đội Alpha và đại đội Charlie tới cứu.
  8. bailamos_1986

    bailamos_1986 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/01/2006
    Bài viết:
    2.858
    Đã được thích:
    7
    Đọc truyện của bác ngthi96 mới thấy các cụ ngày xưa đánh Mỹ "xương" như thế nào, chỉ 1 đại đội dù thôi mà có đủ thứ hỏa lực chi viện
    usadok, shotkill, TeKuTe371 người khác thích bài này.
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Các bác cựu chiến binh vẫn đánh giá là lính Mỹ đánh nhau thì xoàng thui...chỉ ngán cái vụ bom pháo nó nhiều quá...E thấy quân Mỹ tác chiến cũng rất cứng nhắc...cứ mỗi khi chạm địch là thường chỉ biết co cụm tại chỗ rồi lại gọi hỏa lực chi viện chứ chẳng sáng tạo gì...tuy nhiên vì hỏa lực của nó mạnh nên việc ta diệt gọn được 1 đại đội Mỹ cũng khá khó...
    usadok, hoayeuquai, hk1113334 người khác thích bài này.
  10. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    8.673
    Sáng sớm hôm đó, những lính CIDG đi đầu đội hình của đại úy Muldoon. Đám lính Thượng đã nổ súng và báo là phát hiện khoảng 1 chục bộ đội Bắc Việt đang tiến tới chỗ họ từ trong rừng. Muldoon ngay lập tức cho đại đội lập chu vi phòng thủ. Anh lệnh cho chỉ huy trung đội hỏa lực là trung sĩ trung đội phó Thomas W. Thornton bắn đạn cối 60 ly ra xung quanh đại đội. Quân tuần tiễu tìm ra 1 vệt máu cùng với 2 khẩu Ak-47 nhưng ko thấy lính Bắc Việt. Muldoon tiếp tục cho quân đi tuần tiễu.

    Đến 14g00 thì Muldoon nhận điện của trung tá Johnson bảo tới cứu Baird. đại đội Alpha đang ở cách chỗ của Baird 1500m về phía đông, gần cao điểm 729. đại đội Alpha sẽ phải đi xuống cao điểm, vượt qua 1 thung lũng sông nhỏ rồi mới leo tới vị trí của Baird.

    Chuẩn bị vận động, Muldoon quyết định để lính CIDG dẫn đầu tiếp. Từ trước tới giờ họ làm việc này khá ổn nhưng Muldoon vẫn chưa tin họ hoàn toàn. Anh nói với tay hạ sĩ quan của họ: “Chắc quân của anh thông thạo vùng này. Hãy dẫn tôi tới chỗ đại đội Dog và đừng có chui đầu vào rọ của Bắc Việt. Nếu các cậu dẫn tôi vào 1 ổ phục kích thì người lãnh đủ đầu tiên là các cậu đó. Giờ thì dẫn chúng tôi tới đó và đi cho nhanh vào.”

    Tay hạ sĩ quan CIDG gật đầu hứa rồi quay về chỗ lính dưới quyền.

    Sau đó Muldoon gọi điện kêu trung sĩ Terrazas cho quân lên gần. Cuộc đàm thoại sau đó cho thấy rằng Terrazas ko biết Muldoon đang ở đâu, dù có nghe thấy tiếng súng bắn. Muldoon kêu anh này cứ vận động về phía tiếng súng, đó chắc là chỗ đại đội Dog và Terrazas cũng sẽ gặp đại đội Alpha tại đó. Rồi Muldoon hạ lệnh lên đường.

    Thoạt đầu thì lính CIDG vận động khá nhanh, nhưng đến lúc đại đội Alpha tiến gần đến khu chiến của đại đội Dog và tiếng ồn của trận đánh giờ trở nên lớn hơn thì lính Thượng bắt đầu đi chậm lại. Ngay sau đó họ bắt đầu đi lòng vòng và cứ đâm quàng vào bụi rậm. Chẳng bao lâu sau thì tốc độ tiến quân của đại đội Alpha đã chậm như rùa bò.

    Muldoon liên tục hối thúc đám biệt kích CIDG di chuyển nhanh hơn nhưng ko có kết quả. Cuối cùng Muldoon nổi giận lệnh đám CIDG tránh qua 1 bên. Anh đưa trung đội 2 dưới quyền trung úy Denny lên dẫn đầu. Để tăng tốc độ di chuyển của đại đội, Muldoon ra lệnh bỏ ba lô lại. Sau đó tiểu đội xích hầu của Denny bắt đầu mở đường, cắt rừng và làm mọi cách để có thể đi nhanh nhất.

    Trong khi ấy, vào lúc 15g30, trung sĩ Terrazas và 6 lính dưới quyền đã tới khu vực phòng thủ của đại đội Dog an toàn. Trung úy Allen lập tức bố trí họ vào giữa đám quân của mình.

    Khoảng 30 phút sau, những chiếc F-100 lại thả bom và napalm xuống các vị trí nghi ngờ có bộ đội Bắc Việt. Sĩ quan điều không tiền tuyến (FAC) hướng dẫn 1 chiếc phản lực ném napalm xuống trước mặt trung đội Burton. Ko hiểu có sai sót gì đó mà thay vì ném những qua bom cháy xuống trước vị trí của Burton ở đầu phía tây chu vi phòng thủ của đại đội Dog, viên phi công lại thả xuống ngay bên ngoài vị trí của Allen ở đầu đông nam.

    Allen nghe thấy tiếng bom rít lên rơi xuống và đang chờ vụ nổ sẽ xảy ra ở cách dó 100m. Thế nhưng nó lại nổ ngay phía bên kia 1 bụi tre lớn cách đó chỉ có 20m, khói đen và lửa đỏ từ trái bom phun ra tung tóe. Thứ vũ khí đáng sợ đã làm rừng rậm quang hẳn đi, Allen ko dám chắc bom napalm có làm đối phương thiệt hại gì ko nhưng anh thấy rõ là đòn không kích vừa rồi gần đến mức kinh khủng.

    Thượng sĩ nhất Collins gọi điện cho Baird phàn nàn. “Chúa ơi, Six, mẹ cha nó sao mà gần thế.”

    Baird cũng chẳng hiểu Collins nói về cái gì nữa.

    Đại úy Connolly cũng được lệnh của trung tá Johnson vận động đến cứu Baird. đại đội Charlie đang ở phía tây đại đội Dog khoảng 1km, ở vị trí cao hơn trên dãy Ngọc Cam Liệt. Connolly sẽ càn quét khu đất phía trên khu vực phòng thủ của Baird, nhằm giảm sức ép của quân địch từ hướng tây xuống.

    Connolly cứ cắt thẳng tới chỗ của Baird và đã đụng phải 1 vách núi cắt ngang. Anh ra những chỉ thị cần thiết để lính dưới quyền chuẩn bị vượt qua. Khi leo gần tới đỉnh thì trung đội CIDG, đơn vị đi đầu của Connolly bỗng lọt vào lưới lửa của bộ đội Bắc Việt nấp trong công sự. Được trung liên M60 của “thiên binh “ yểm trợ phía sau, lính Thượng đã diệt được 1 số hầm của quân địch. Khi họ lại leo tiếp lên thì tuyến công sự thứ nhì của Bắc Việt lại nổ súng. Lần này thì quân CIDG tháo lui. Connolly lệnh cho họ quay lại vị trí nhưng họ ko chịu nghe. Đối với họ ngày hôm nay như thế là đã quá đủ. Nếu lính Mỹ muốn chiếm cao điểm, thì cứ tự đi mà chiếm lấy.

    Connolly giận điên lên. Anh lệnh cho trung đội dưới quyền trung úy Paul S. Jones, 22 tuổi, lên tiến công. Kết cục là Jones bị thương và đợt tiến công bị chặn lại. Connolly bảo tiền sát pháo của mình gọi pháo dập nhưng ko có khẩu đội nào đang rảnh cả. Họ đều đang bận yểm trợ cho đại đội Dog và đại đội Bravo cũng bị rơi vào cảnh khó khăn trên cao điểm 823.

    Connolly la ó với trung tâm điều khiển hỏa lực (FDC) và cuối cùng họ cũng bắn cho vài quả đạn. Nhưng như vậy ko thể đủ. đại đội Charlie sẽ phải thanh toán bộ đội Bắc Việt mà thiếu đi cái ô pháo binh bảo vệ. Connolly phải thúc quân tiến lên dùng hỏa lực và các chiến thuật vận động; từ từ lấn vào tuyến phòng ngự của quân Bắc Việt, tiêu diệt từng căn hầm một.
    dudu5, usadok, anheoinwater12 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này