1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Nam Á và người Nam Á thì vào đây nào (Tầng 16: India - Giấc mơ trở thành hiện thực)

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi phamtram, 27/03/2014.

  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
  1. gee

    gee Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2010
    Bài viết:
    537
    Đã được thích:
    252
    Em thitathao mến. Đọc bài em, gee lại nổi cơn 8 lại vừa ôm con vừa ôm tablet ra mổ co vài dòng.
    Chuyện em kể cũng thiệt ly kỳ , mà cũng không lạ kỳ gì hết. Khi con người ta buồn thì có xu hướng tìm người tâm sự, giải tỏa. Hai người có cùng nhu cầu tâm sự thì sẽ hút nhau thôi. Chị chỉ muốn hỏi em về bệnh em nói, bipolar disorder ( chứ không phải pipolar) Vậy ai chan đoán cho em? Bệnh này cần được chân doan bởi 1 bác sy chuyen khoa tâm thần sau khi thăm khám trắc nghiệm kỹ càng chứ khong phải bac sy nào nói cũng được. Chị phải hỏi rõ.
    Em cũng đừng tự đóng khung mình vô cái bệnh đó mà rồi tự ám thị là mình buồn, mình mong mang, mình muốn chết.

    Chỉ thế thôi. Chứ còn những chuyện khác chị thấy chưa có gì để bàn.
    Anh nói thế này, thế kia,anh muốn, nhưng thì lo... sợ... thì túm lại là ảnh không có nghề nghiệp gì, không tự chủ được đời mình thì cũng chỉ nói vậy thôi... đương nhien là không cưới không đi xa hơn với em được rồi, cũng chưa thể bao bọc em được. Chỉ có thể nguồn động viên an ủi em từ xa.
    Vậy những lo lắng toan tính khác của em cũng là hơi dư thừa và non not
    Về chuyện bắc Ấn, Nam Ấn. Thì chị nói em nghe là chị đang ở nam Ấn. Người Nam Ấn rất dễ thương hào hiệp, chac tại khí hậu ở đây dễ chịu hơn phía bắc. Không có chuyện Nam Ấn khô hơn đâu nghe.
    Người Ấn da đen thì sao. Họ có tiền có bản lĩnh thì ai cũng tôn trọng cả. Em có gì phải lo nghĩ chuyện đó. Cái em nên nghĩ là làm thế nào để cả hai cùng suy nghĩ tích cực sống tốt hơn.

    Tâm lý khi buồn người ta hay tìm người giống mình để chia sẻ, dễ đồng cảm buồn thiu, thích xem phim buồn, coi bi kịch.... và nỗi buồn cứ thế nhân lên. Nhưng tốt hơn là hãy đi tìm những người vui vẻ lạc quan để gần gui, (như gee nè)rồi từ từ nỗi buồn bay biến như gió thổi mây bay vậy. Tốt hơn nhiều.

    @Shona Thao hình cưới đẹp lung là linh. Cô dau chung nào qua Ấn hú gee nghe.
    @ vịt. Vịt oi là vịt. Bé vịt nó dễ thương hồn nhien lắm. Trai vịt thương em như vậy chị chỉ thấy lo hơn là mừng. Thui ráng học đi, rồi đi làm ở Việt nam kiếm tiền thử chị gee coi được hem. Sống được bằng tiền mình làm ra, ở nước mình đi rồi tính tiếp. Em coi, làm ở nước mình còn khó, tính chuyện đi nước ngoài làm ai mướn? Hoc giỏi đi, đi làm rồi hiểu hà.
    Janee, chhoti_lushi, ShonaThao3 người khác thích bài này.
  2. copconmisa

    copconmisa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2011
    Bài viết:
    1.975
    Đã được thích:
    1.138
    @thiyathao9193 Đọc bài của em từ sáng nhưng tới giờ chị mới có thời gian trả lời. Chị đồng ý với nhiều điểm trong bài viết của chị @gee, đó là bệnh này phải do một bác sĩ tâm thần khám và chẩn đoán, không thể do em tự nghĩ mình có triệu chứng lưỡng cực. Theo chị tìm hiểu thì bipolar disorder không phải là bệnh nan y mà hoàn toàn có có phương pháp chữa trị, kết hợp uống thuốc và sử dụng các liệu pháp tâm lý. Các tài liệu nói rằng bệnh này có nguồn gốc di truyền hoặc là do người bệnh trải qua những sang chấn tâm lý nhất định. Trạng thái của họ thay đổi rất nhanh chóng, có những lúc sôi nổi hứng khởi, đầu óc sáng tạo mãnh liệt, nhưng cũng có lúc rơi vào tâm trạng cùng cực đến cực điểm. Hai sự đối lập này diễn ra rất nhanh, trong tích tắc nên nó gây ra rất nhiều khó khăn trong đời sống của những người thân chung quanh. Chị có quen một cặp vợ chồng ở đây, cô con gái bị bịnh này và cô ấy sống cách ly với hai bác vì họ không thể để mắt đến cô 24/24. Cô dọn đến sống trong một căn nhà dành cho những người mắc bệnh tương tự, cô không được phép nấu nước mà chỉ sử dụng fast food hoặc ready meals rồi cho vài lò vi sóng quay mà thôi vì cô có thể quên tắt bếp lúc nào không hay. Tuy nhiên lịch sử thế giới cũng đã ghi nhận rằng nhờ những trạng thái "high" như vậy mà những thiên tài mắc bệnh này đã để lại cho đời những tác phẩm tuyệt vời mà bộ óc con người trong trạng thái bình thường không thể tạo ra được. Chỉ có những lúc hưng phấn tột độ, tinh hoa phát tiết ra ngoài thì họ mới có thể sáng tác được những tác phẩm nghệ thuật, văn chương, hội họa mang tính vĩnh cữu với thời gian. Điển hình là Van Gogh, Beethoven và cả vị tướng Wilson Churchill của nước Anh nữa.

    Như chị gee có nói, em đừng tự kỷ ám thị mình là mình đang mắc căn bệnh đó thì lúc nào cũng có tâm trạng u uất và tồi tệ. Chị cũng nghĩ như chị ấy là, thường nỗi buồn chia sẻ, niềm vui nhân đôi. Đằng này em và BF đều mang tâm trạng nặng nề, tuyệt vọng như nhau thì làm sao đôi bên có những suy nghĩ lạc quan sáng suốt để vực nhau dậy hay là tìm ra những giải pháp cho tương lai? Nhìn nhau chỉ thấy đau khổ, nhìn vào mắt nhau chỉ thấy toàn là một màu xám xịt thì cả hai lấy đâu ra nguồn an ủi cho đối phương? Em buồn 1, nói chuyện với anh buồn 2, anh nhìn em cả hai lại buồn thành 4, 8... thành ra nhiều lúc cái buồn chỉ nhỏ thôi, nhưng hai người bi quan tiêu cực đã nhân rộng cái nỗi buồn đó.

    Về các vấn đề em lo lắng, chị có đôi lời như sau:

    1. Nhà mình có rất nhiều chị yêu Nam Ấn và đã lấy chồng rồi nên em không cần phải mất niềm tin. Đúng là các anh không được trắng lắm, vậy em phải chuẩn bị tinh thần để đối phó với những cái nhìn soi mói, những lời bình luận ác ý từ người thân và xã hội. Liệu một cô gái mang trạng thái lưỡng cực như em có thể điều chỉnh được cảm xúc của mình trước sự phán xét của người xung quanh hay nó đạp em xuống vũng bùn rồi không ngoi đầu lên được nữa? Một lần nữa điều đó cho thấy em cần sự bình tĩnh và can đảm.

    2. Dù là ở đâu, VN hay nước nào thì ít nhất phải có nghề nghiệp, kiến thức trong tay. Theo lời em kể thì BF không thể hoàn thành việc học ở trường y vì căn bệnh lưỡng cực thì liệu anh có thể hoàn thành chương trình học tiếp theo hay không? Nếu anh không học xong thì khả năng anh xin việc ở VN (hay một nước khác) là bao nhiêu%? Câu trả lời này chắc em cũng có cho mình.

    Em và anh đồng cảm, chia sẻ với nhau là điều không có gì quá khó hiểu, nhưng chị có cảm giác rằng tình cảm của cả hai dành cho nhau chưa hẳn là tình yêu, mà chỉ là tình thương giữa người với người, giữa những kẻ cô đơn cùng cảnh ngộ. Cho nên, em thấy an ủi, thấy bình yên khi ở bên anh vào thời điểm này. Nhưng khi tính đến những chuyện xa hơn nữa, thì chị thấy mối quan hệ của cả hai như được xây trên một cái bè giữa nước, chùng chà chùng chình, không có gì neo đậu hay ràng buộc, có thể bị chìm hoặc bị sóng đánh tan bất cứ lúc nào.

    Theo chị, có những điều sau đây mà em nên làm:

    1. Nếu em thật sự bị bịnh thì nên nhanh chóng chữa trị để sống một cuộc sống bình thường. Chết thì dễ, sống thì mới khó. Người thân của em hay của anh cũng không mong bệnh tật hay cái chết của họ mang đến nỗi đau cùng cực cho những người ở bên đâu em à.

    2. Song song với việc trị liệu, em nên cố gắng bứt mình ra khỏi những suy nghĩ lạc quan, động viên anh vượt qua khó khăn và tìm cách để đến với nhau.

    3. Các chị trong nhà lấy chồng Ấn ở VN thì đa số các anh làm trái nghề ( đi dạy tiếng Anh) hoặc là có những anh sang đây từ trước khi gặp các chị thì mới may mắn có được công việc đúng chuyên môn nhưng cũng bấp bênh lắm vì vấn đề visa, giấy phép lao động. Còn không có rất nhiều người chấp nhận cảnh sống Ngưu lang chức nữ, chồng đi làm đâu đó ở Sing, Malay, tháng 1 - 2 lần về thăm vợ con. Vì vậy, không có mẫu số chung nào cho ai hết, nhất là khi BF em chưa có nghề nghiệp trong tay.

    4. Một khi em sáng suốt, lạc quan, bắt tay vào việc tìm hiểu thì lúc đó em sẽ có nhiều lựa chọn và hiểu biết hơn bây giờ. Mọi thứ với em, chị thấy rất mơ hồ, em phải tự giúp mình trước khi người khác giúp em. Sức mạnh ý chí rất quan trọng trong trường hợp này, người ngoài như chị chỉ nói những điều đã trải nghiệm của những người khác, còn việc hành động thế nào, ra sao là tùy thuộc vào em.

    Chúc em luôn vui vẻ em nhé!
    Lần cập nhật cuối: 09/07/2014
    Janee, hthn0204, nearlyly9 người khác thích bài này.
  3. thiyathao9193

    thiyathao9193 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2014
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    17
    Em cảm ơn các c rất nhiều
    Hắn sẽ học lại các c ạ nhưng để học gì để có dc việc làm ở vn thì rất là rối.e bàn bạc với hắn về english teacher.chef.cuối cùng thì hắn kết luận ntn
    I think I didn't get job in VN because idk Vietnamese so I intend to study Vietnamese
    I think I didn't get job in VN because idk Vietnamese so I intend to study Vietnamese
    I think I didn't get job in VN because idk Vietnamese so I intend to study Vietnamese
    E ở nha trang các c nhé.ko fai sg hay hn để có thể tìm dc cv dễ dàng
    Các c tư vân cho e vs nhé.e cảm ơn nhiều ạ
    Happy day....
  4. thiyathao9193

    thiyathao9193 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2014
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    17
    I think I didn't get job in VN because idk Vietnamese so I intend to study VietnameseAnd I intend to apply for two courses in india bba and english in correspondence that's it that's my plan .I come next month stay there for three months study Vietnamese return here to write exam and then again go there for work as I know Vietnamese and english well


    I can't study in college I surely know it it truth sorry I need your love more that's why if I go to college I will feel lonely eventually lose my hope I will study very very very good in home
    E xin post lại đoạn hắn nói
  5. jenny4t

    jenny4t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/11/2010
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    57
    Giành cho đại đa số các Indian guys, từ nói tới làm và làm được nó cách nhau vài năm ánh sáng em gái ah.
    hthn0204, Shona Thaosam.angel thích bài này.
  6. trang_inder

    trang_inder Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2012
    Bài viết:
    238
    Đã được thích:
    61
    http://soi.com.vn/?p=111222

    bài báo khá hay so sánh về ấn, pak. Đọc xong nhớ lại lời kể của một chị trong nhà " ở pak cứ 3 tiếng là cúp điện, nửa tiếng là cúp ga, chưa kể cúp nước " @@ chuẩn thiệt luôn
    Shona Thao thích bài này.
  7. Shona Thao

    Shona Thao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/11/2013
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    246
    Nhà Ấn mình im ắng hơn xưa nhiều nha. Hôm nay rảnh rỗi nên Thảo vô đây kể chuyện cho nhà mình nghe. Chuyện này Thảo nhìn thấy trong chuyến đi Ấn vừa rồi, đã định kể lâu rồi nhưng cứ lần lữa mãi à.
    Trai Ấn ngọt ngào không chỉ cưa đổ con gái Việt Nam mình đâu nha, câu chuyện Thảo nhìn thấy cũng là kinh nghiệm cho các bạn gái mình nên cẩn thận một chút khi có ý định thân chinh đi gặp chàng.
    Lúc Thảo đi Ấn thì transit ở Bangkok 9 tiếng, khi đang ngồi chờ chuyến bay thì thấy một chị khoảng 35-36 gì đó không phải người Việt Nam, gương mặt đang vô cùng lo lắng. Thấy Thảo và má Thảo, chị đó đến làm quen, chị nói rằng chị đến từ Austraylia, cũng đang trên đường đi dehli. Chị đó hỏi thăm Thảo đủ thứ, hỏi Thảo sẽ ở KS nào vì chị đi dehli có một mình, chưa book khách sạn gì hết, đến đó cũng 2h sáng, nghe tình hình dehli không tốt, đàn bà con gái lang thang giờ đó nên cảm thấy rất sợ. Thảo hỏi chị qua đó làm gì mà đi có 1 mình như thế. Chỉ bảo quen một anh trên mạng nên có hẹn qua thăm anh, anh đó không ở dehli, nên chỉ đến dehli phải book một chuyến bay nội địa nữa để đi đến chỗ anh đó (vùng đó tên lạ lắm nên Thảo quên rồi), anh đó nói là đã đến và đợi chị ở sân bay vùng đó 2 ngày nay rồi. Thảo thấy vậy nên mới nói để đến dehli, Thảo sẽ nhờ Sandy book giùm khách sạn Thảo sẽ ở rồi chị đó đi chung luôn. Thế là chị đó bám sát Thảo với má Thảo không rời nửa bước:D.
    Đến dehli, có Sandy và bạn Sandy đón Thảo với má ở sân bay. Thảo đến đó làm xong thủ tục cũng gần 3h sáng. Ra gặp Sandy xong, mới nói Sandy case của chị này, hỏi giùm Khách Sạn đang ở còn phòng trống không, ai dè KS full phòng rồi. Rồi mới hỏi Sandy book vé máy bay để chị bay qua vùng của bạn chị đó. Sandy ngạc nhiên lắm nói :"that place doesn't have airport". Tới đây là thấy rồi nha, Sandy nói vùng đó làm gì có sân bay đâu muốn đến đó chỉ có thể đi bằng bus thôi, vậy bạn chị đó bảo chờ ở sân bay 2 ngày là làm sao. Chị đó mới gọi cho bạn chị, khóc quá trời luôn, nhìn thật rất đau lòng.
    Lúc đó mọi người đã rất mệt rồi, nhưng Sandy bảo không thể để chị này lang thang ở sân bay lúc 3h sáng, thế là Sandy và bạn Sandy bắt đầu gọi điện khắp nơi tìm KS, lúc đó ở dehli đang có lễ hội nên hầu hết KS full phòng, sau hơn nửa tiếng cuối cùng cũng tìm được 1 KS còn phòng, nên Sandy nói là giờ sẽ đưa chị đó đến khách sạn nghỉ ngơi, sáng ngày mai sẽ gọi một xe đến KS đón chị và đưa ra bến xe buýt đi đến vùng đó.
    Gần 4h sáng mới rời khỏi sân bay, chỗ khách sạn chị đó ở xa chỗ Thảo ở quá trời, đưa chị đó đến nơi an toàn quay về cũng gần 5h sáng. Lúc chia tay chị đó ôm Thảo và nói cảm ơn rất rất nhiều, nếu không gặp Thảo và Sandy không biết giờ chị phải làm sao giữa cái nơi xa lạ này.
    Qua câu chuyện này, các bạn gái chúng ta nên cẩn thận khi có ý định đi trong khi chưa thật sự gặp chàng lần nào, phải đảm bảo chàng đã lo xong xuôi mọi thứ bên Ấn, phải đón chúng ta ở Sân bay khi vừa đến và phải theo chúng ta suốt thời gian ở bên đó nha. Chứ mình là con gái, lạ nước lạ cái, qua đó khi chưa biết gì hết thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
    P/S: Qua lần này Thảo cũng thấy Sandy không thuộc típ trai Ấn keo kiệt, tính toán. Thấy Sandy với bạn Sandy lăng xăng gọi điện khắp nơi với gương mặt lo lắng, tìm khách sạn, hướng dẫn chị đó book xe buýt, thanh toán luôn tiền taxi khi đưa chị đó đến khách sạn (thấy chị đó có móc tiền ra trả nhưng Sandy nói :"no,let me pay"), rồi sáng lại gọi cho ông taxi đảm bảo đã đưa ra bến xe buýt an toàn rồi. Với một người xa lạ mà giúp đỡ nhiệt tình được như thế thật sự cảm thấy Sandy là good boy, hiihihi. Thảo khen chồng một chút mọi người thông cảm nhá.
    Jann, Janee, hthn02048 người khác thích bài này.
  8. sam.angel

    sam.angel Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/07/2013
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    102
    Chị Thảo kể thật đúng lúc vì để cho những bạn đi thăm chàng Ấn chuẩn bị mọi tình huống và hỏi cho kĩ trc khi đi. Hên gặp ng tốt chứ không biết chị ấy như thế nào. Chị Thảo ơi đám cưới có gì vui không kể nghe cho nhà sôi động. Chị phantram nua. Thấy chị cưới xong im re chưa thấy dc nhiều hình cưới nhen chị. Tình hình vc nhà e không gặp may nhiều. Chồng đang Học Và hiện giờ đang jobless. Làm việc khác cũng k thuận lợi. Cv e vẫn ổn nhưng đang có cơ hội đi lên rồi dạy thêm ở nhà. Cho nên đang rối bù, giúp chồng học rồi công việc. Lâu lâu thấy mình siêu nhân dễ sợ haha. Nhiều việc hết nghĩ đường con cái rồi tự nhien bên Ấn báo phải tới 2016 mới dc cưới ở Ấn Độ vì hiện giờ star của hai đứa chưa ổn định (kiểu như tử vi của mình) . Không biết giờ nên mừng hay buồn. Hai năm nữa cơ . Bữa sau update tình hình tiếp nha cả nhà :)
    trang_inderRuagirl thích bài này.
  9. trang_inder

    trang_inder Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2012
    Bài viết:
    238
    Đã được thích:
    61
    @Shona Thao chị thảo kể chuyện nghe sợ quá :((( em đọc xong thấy cô người Úc đó ngây thơ ghê, không biết bao nhiêu tuổi mà còn cả tin như vậy. Chat trên mạng chẳng biết đc bao lâu mà hùng hùng hổ hổ sang tận đất nước xa lắc, lại chẳng có chỗ ở nữa, hic, khờ ghê. Chắc nhà ấn mình thỉnh thoảng phải viết bài bằng tiếng anh, tư vấn cho các chị em ngoại quốc luôn :D :D Chúc mừng chị Thảo xinh gái đã chọn đc anh chồng vừa đẹp trai vừa galang tốt bụng nha :D :D Chị thấy hông, em đã bảo nhà mình ai tên Thảo hầu như đếu tới bến hết mà hehe :P :P Mong chờ được ngăm ảnh của bé sandythảo tí hon very vry soon :D ( p/s hai anh chị chụp ảnh đẹp như truyện cổ tích ý :D )

    @sam.angel khổ thân chị sam, đúng như bài viết ngày trc của 1sis nhà mình, nói rằng nếu để chồng ở vn làm việc thì chị em mình phải đóng vai trụ cột gia đình thôi. Chị đừng buồn, mặc dù bây giờ vất vả nhưng ít nhất hai người cũng đã cán qua mốc quan trọng là lấy đc nhau, giờ khó khăn gì cũng có người bên cạnh rồi, khổ mấy thì cũng không khổ bằng quãng thời gian 5 năm nhớ nhung xa cách phải không chị? Vợ chồng mới cưới, mấy ai mà suôn sẻ ngay được, từ từ rồi khoai sẽ nhừ mà :D :D

    Cả thế giới đang chấn động bởi vụ máy bay malay bị bắn hạ và chết toàn đoàn. Đọc xong thông tin này, em lo sợ cực độ. Tai nạn hàng không ngày càng nhiều, và mình rất có "Cơ hội" để ở trong list những người ra đi :((((((((((( còn 2 tuần nữa là em sẽ lên máy bay.. bao nhiêu kế hoạch đi chơi đã lo xong hết, giờ chỉ đấu tranh tâm lí thôi. Chuyến bay từ vn tới bankok của em bị hủy, và bây giờ thay vì bay trực tiếp từ nhà tới bankok thì em phải bay từ nhà tới sài gòn, rồi từ sài gòn mới đi bankok, tổng cộng cả đi lẫn về là 6 chuyến, rủi ro bị ngoẻo càng cao hơn huhuhu :(((( Đúng là không phải gặp mặt lần đầu nên cảm giác của em nó bình tõm lạ thường, không lo nhắng lên rồi mất ăn mất ngủ như trước, giờ ngủ như heo à :(

    Thôi, chúc cả nhà một ngày vui vẻ :D :D
  10. sam.angel

    sam.angel Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/07/2013
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    102
    @trang_inder cám ơn e đã động viên nhé!
    Mỗi nguời đều có số hết, lo lắng sẽ mất hết vui! Chừng nào đi nhớ hú cả nhà nhen..
    Chị mong đợi sử ký của e đặc biệt vùng đất Chandigarh nha nàng hí hí

Chia sẻ trang này