1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Twenty - sth yrs old

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi redroseandbigrose, 18/07/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. redroseandbigrose

    redroseandbigrose Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    25
    Mùi của những cơn mưa là mùi đặc biệt nhất mình biết, không những cảm giác bằng khứu giác mà cả xúc giác da thịt cũng cảm nhận được qua từng làn gió.
    Tháng 7 mưa nhiều, năm nào cũng muốn vỡ tung ra bởi những cơn mưa….
    Khi tuổi càng tăng lên, mình càng có cảm giác muốn 1 mình. Một căn phòng, một cuốn sách và môt phương tiện kết nối internet.
    Căn phòng nhỏ khi mình đóng cửa lại tức là sẽ không ai làm phiền đến mình, để mình cảm thấy an toàn trong đó. Một cuốn sách là thói quen không bao giờ muốn thay đổi từ bao năm rồi, để mình tìm kiếm bản thân, để hiểu thêm về thế giới và để ai đó dậy dỗ mình. Một phương tiênj kết nối internet để nói chuyện và yêu một ai đó màk hông cần gặp nhau.
    Khi yêu, mình thường không biết lý do cho tình cảm đó. Sau nhiều chuyện xảy ra, mình nhận ra rằng, khi yêu một ai đó, không cần thiết phải chạm vào nhau, không cần thiết phải đi bên nhau. Mà cái tâm của mình hươngs về người đó và có cảm giác bình yên ấm áp là được.

    Tình yêu không cần thiết phải gọi tên, chỉ cần vẫn nghĩ về nhau giống như điểm tựa là được rồi.

    Khi yêu một cachs thông thường thì mệt lắm. Bản thân đánh mất nhiều thói quen, không còn muốn làm gì đó một mình nữa. Mà con người, cần phải một mình để biết mình muốn gì, mình sẽ làm gì. Khi yêu một cách thông thường sẽ chẳng còn làm mọi thứ mà rõ là một mình vẫn có thể làm được. Khi ốm lúc chỉ có một mình, sẽ tự chăm sóc bản thân bằng cách tự nấu cháo, tự uống thuốc. Nhưng khi có người yêu, gọi điện nũng nịu: Anh à, ốm rồi, mệt lắm ý. Ròi nằm bẹp đấy, chờ người yêu đến chăm sóc. Khi yêu một cachs thông thường, mất thói quen một nhìn ngồi thẫn thờ ở bên một cái hồ nào đó. Thời gian đâu mà ngồi đó, còn phải đi học, còn phải đi làm, còn phải đủ thứ linh tinh, thời gian còn lại thì ở bên người yêu mà chăm sóc nhau chứ. Làm gì có thời gian cho mình ngồi ngáo ngơ thẫn thờ nữa…..

    Nhiều lúc mình ước một ngày có 36 tiếng, trong đó làm việc tầm 9-10 tiếng thôi, còn lại để ngủ, để sống cho mình, để chăm sóc người mình yêu thương, để viết mấy thứ ngớ ngẩn thế này mà không buồn ngủ.

    Thôi, tạm biệt những gì đã qua. Trời mưa đi
    xuan.sami, thaitonkhanhgzh thích bài này.
  2. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Những lúc trời mưa là cớ để nhâm nhi một tách cà phê nóng. Chẳng quan tâm tới fb và ym như xưa, chỉ nghe một chút nhạc, một chút nhạc thôi chỉ đủ để cũng nghe tiếng trái tim đập với những tiết tấu của cs thường nhật, và cũng để hiểu giai điệu của chúng.
    redroseandbigrose thích bài này.
  3. redroseandbigrose

    redroseandbigrose Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    25
    Ym giờ ko còn ai, Fb thì là cái trại tâm thần nhỉ
  4. HKAGZ

    HKAGZ Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/02/2014
    Bài viết:
    1.582
    Đã được thích:
    170
    Đúng vậy :oops:

    Thực ra từ xưa tới nay NN vẫn yêu you - theo cái cách của NN (ngay cả khi NN có cảm giác yêu A), nhưng tại vì NN luôn cảm nhận you tìm kiếm hoặc đến với NN bởi cái gì đó không thuộc về NN, ko phải là NN nên NN ko dám tiến đến, hoặc cứ lưng chừng vậy, nên trở thành bị ám ảnh :confused:

    Còn bây giờ, thời gian trở lại đây, khi NN nói you thay thế hình ảnh của A trong NN là bởi

    Vì NN yêu cái cách you dùng phương pháp kiểu như FBI để nói chuyện với NN

    Vì NN yêu cái kiểu nói của you

    Và vì …chẳng hiểu vì gì cả

    (Cảm xúc đối với A là thấy cuốn hút theo một cách an toàn, hạnh phúc, còn với you nó là cảm giác đau lòng khi thấy you đau, là sự mến phục, là sự ám ảnh cùng với níu kéo trong vô vọng, nó làm cho NN đau, cùng với ...là cái gì nữa thì NN cũng ko biết – 2 cảm giác hoàn toàn khác hẳn nhau nhưng đều nằm sâu trong tim NN!)

    You thì ko hiểu, nhưng NN thì hiểu con người của NN. Con người của NN thì yêu trong "ảo ảnh" cũng là một niềm hạnh phúc, NN thấy như thế là đủ, ko cần phải là thực tế, chính xác con người của NN là như thế đấy :confused:
    xuan.sami thích bài này.
  5. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Phải sống chung với thời đại internet thôi, càng dễ liên lạc với nhau con người càng cảm thấy mình cô đơn.
  6. HKAGZ

    HKAGZ Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/02/2014
    Bài viết:
    1.582
    Đã được thích:
    170
    Thế chiều nay NN nói những chuyện NN như thế, như thế mà vẫn thấy cô đơn à? Vậy thì NN còn biết phải làm sao:oops:
  7. redroseandbigrose

    redroseandbigrose Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    25
    Cô đơn hay khôgn là do bản thân, mình ko nghĩ là vì dễ liên lạc với nhau nên vậy
  8. HKAGZ

    HKAGZ Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/02/2014
    Bài viết:
    1.582
    Đã được thích:
    170
    Tạm thời nên cho qua cái cái tháng 7 này, ko nghĩ gì hết
  9. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Cô đơn có nhiều cách hiểu. Nhưng ít ai mà không nhiều khi cảm thấy mình không cô đơn (hoặc cô độc). Mạng internet fb có cái hay, nhưng cũng không ít những cái phù phiếm vô bổ. Đồng ý không?
  10. redroseandbigrose

    redroseandbigrose Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    25
    Uhm, thực tình thì cái gì cũng có mặt trái của nó ấy ạ. Bản lĩnh của mình thôi. Rồi ngày tháng dần trôi, xảy ra bao nhiêu chuyện trong đời, có những chuyện không thể và không muốn chia sẻ với ai, thì thi thoảng cũng cảm thấy cô đơn thôi. Bình thường ý mà.

Chia sẻ trang này