1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có một ngày.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ke_chien_bai, 14/06/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Khanhgzh thấy vài topic thấy viết linh tinh nhiều quá, nên cũng không vào viết. Hôm qua đi uống rượu với mấy ông bạn cùng công ty xong về ngủ một mạch, sáng nay dậy sớm, lướt web và nghe nhạc. Chúc KCB một ngày mới vui vẻ!
  2. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Định viết mấy hôm nhưng rồi lại không có hứng thú mấy.
    Có hôm trưa đi về, nhìn thấy 2 cô cậu đèo nhau đi xe đạp. Cô bé tóc tím, dài, bay trong gió. Tất nhiều là ánh tím, chứ chưa sẫm. Chợt nhớ đến Ray. Nhớ cả hồi xưa một thời Thủy thủ mặt trăng rất nổi, bao nhiêu ảnh đề can dán vào sổ, có cả những cái đóng dấu hình các thủy thủ, các bạn ấn be bét ra tay, chân, các quyển sổ.
    Có hôm chiều về đi qua Cửa Bắc, thấy hàng chè Bobochacha ngày xưa mình đi cùng AD với con bạn vẫn ở đấy. Thế mà cũng mười mấy năm rồi. Quá nhanh. Mọi thứ, mười mấy, hai mấy năm cứ trôi đi vùn vụt.
    Mình rất hay điên tiết khi nghe hỏi chuyện về những đứa điên. Hôm qua bạn quen trên ttvn, lâu lắm không vào đặt một dấu hỏi chấm vào cái nick chính của mình, ra chiều ngạc nhiên lắm. Rồi hỏi mình có quen Ch không, thấy có vẻ nổi tiếng. Mình bảo Ch giỏi, nổi tiếng là điều bình thường, đến bạn... điên còn nổi tiếng nữa là, nên Ch nổi tiếng có gì lạ. Xong là nó nói linh tinh về cái đứa điên kia. Mà thế quái nào, mình cứ nghe nhắc đến bạn... ý là thấy cứ lên cơn ức chế kiểu gì ấy. Mà từ cái bạn ý, lây cái ảo tung chảo cho người khác, mà thật sự mình dùng lời lẽ nào, suy nghĩ kiểu gì cũng không thể nào biên minh nổi. Công nhận, cái ttvn này lắm thể loại thật. Mình ghét nhất là những loại câu cá rễ chùm.
    Hôm nay, trời ảm đạm. Chưa lạnh, nhưng không gian cứ u ám như đông.
    Sang tuần, thử một kế hoạch. Xem thế nào.

    Memories_maker thích bài này.
  3. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Ngày nghỉ. Tối có dịp đi chơi ngắm Hà Nội tối mùa thu. Thích.
    Mình phải công nhận mình giỏi. Toàn công thức trên mạng mà làm 1 lần được luôn. Chả phải rút kinh nghiệm gì. Hôm kia hôm kìa lần đầu tiên làm lạc rang mặn ăn cơm, đến giờ vẫn giòn ngon như cũ. Hôm nay cũng vừa làm caramen thử để sắp tới làm bánh thạch rau câu nhân plan. Cũng ok luôn. Mình vốn chẳng thích nấu nướng, nhưng lúc nào có hứng thì cũng không đến nỗi nào. :)
    Hôm qua đi làm về qua Hàng Khoai, mua một cái khay to đùng để đựng bánh. Về đặt cái khuôn 30cm lên, thấy không vừa vặn. Cóc phải 30. Giờ còn chưa đến đầu tháng 9. Còn dài.
    Sắp có Hội sách nhân 15 năm Hà Nội nhận danh hiệu Thành phố vì Hòa Bình. Cuối tháng 9 đầu tháng 10. Đợt đó mình sẽ đi, tự tặng mình một quyển sách về Hà Nội.
    Ngày nghỉ. Bận nhưng vui.
    khanhgzh thích bài này.
  4. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Birthday.
    Hôm qua, sinh nhật bạn. Hôm nay bạn rủ đi uống nước. Một vài câu chuyện. Một vài độ tuổi. Có nhiều người từng nói: Chẳng biết lập gia đình để làm gì...
    Hôm nay, một người bạn nhắn tin chúc mừng sinh nhật. Nhầm. Khi có quá nhiều thứ trong đầu, nhầm lẫn ngày tháng trở thành chuyện quá bình thường. Ngày xưa, chúng ta chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.
    Bạn thân hẹn sinh nhật đi uống nước. Mình cũng phải sắp xếp thời gian chán. Sắp tới, mình cũng mời các bạn đi uống nước. Mỗi năm, không còn háo hức chờ đến sinh nhật, không đếm mình bao nhiêu tuổi... Chỉ là một dịp để gặp lại những người bạn.
    Mình thích mùa thu, có rất nhiều những người bạn sinh mùa thu. Tốt bụng, dễ tính...:P
    Thời gian đã trôi qua, nhanh quá nhỉ...
    Ngoài trời, đang mưa.
  5. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Ngày Quốc khánh.
    Mưa nhiều, có lúc tạnh. Đường phố có vẻ xấu xí và ảm đạm. Trên fb, nhìn thấy những bức ảnh phố vắng như mồng Một Tết, cả những lời than phiền Hà Nội không cờ không hoa, và một ngày hơi bị nhiều tin không vui. Đúng thật, mình đi đường mà nhìn chẳng thấy một chút không khí nào khác.
    Tối mới qua Hàng Mã. Tưởng không đông mà cũng khá đông. Mình tưởng 2-9 mọi người đi chơi chỗ khác. Toát mồ hôi.

    [​IMG]
    Vì sự nghiệp làm caramen, c mới sang Bát Tràng mua 20 cái cốc sứ. Rẻ. Đựng vừa đẹp. Công nhận, bạn ý luôn mua bán quá giỏi.
    [​IMG]
    Sáng có nhiều việc phải dậy sớm mà giờ còn chưa ngủ.
    Mùa thu, mà mưa kiểu gì đây...
  6. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Sau nghỉ, đi làm. Đầu óc cứ lơ lửng, chẳng có hứng thú làm gì. Qua 2 ngày, tự hỏi có phải đang là giai đoạn cán cân đi xuống? Các sếp đi công tác, nên toàn về sớm, mà về hôm nào cũng thấy mệt. Thứ 7 phải đi làm bù, nghĩ thấy ngán ngán. Tháng 9 đang dần trôi. Khá nhiều việc. Sang tuần, bắt đầu một công việc mới, mà mình cảm thấy hứng thú.
    Nói chuyện khá nhiều với mặt nước. Về công việc, bạn bè cũ, tinh thần. Choáng với lượng công việc cần làm mỗi ngày. Công việc tốt, vậy là ổn, người ạ.
    Thằng bé bảo, em thấy nó cứ lải nhải mãi, thấy tội nghiệp, không bình thường, nên mới bảo nó ngừng lại đi. Nhưng nó không nghe thì kệ nó, không quan tâm nữa. Làm người tốt cũng phải biết chọn đúng người, không thì phí công vô ích. Bạn nữa, hôm gì mình bảo mình thấy buồn nôn. Nhưng bạn cứ nhầm mình buồn nôn bởi những lời lải nhải, bởi bạn có cảm giác đó. Xem ra, đúng là mắt nhìn và cảm giác có khác nhau.
    Thu, luôn mang đến ít nhiều trăn trở. Gợi lại những điều trong quá khứ. Những ký ức miên man cứ theo gió trở về, rắc đầy không gian. Mình viết cho thu, hỏi thu...Vương vấn...
    Đến hết cuộc đời này...
    Bao nhiêu tuổi, bao nhiêu năm, mà chúng mình vẫn nói chuyện với nhau như trẻ con thế anh?Chúng mình vẫn biết, nhưng vẫn tin cuộc đời có những câu chuyện như cổ tích vậy sao? Người rất tốt bụng, nhưng chả có chút lãng mạn nào, lại bỗng nhiên làm em cảm động đến rơi nước mắt. Là, tại thu?
    Tình yêu, cũng giống như cơn gió...
  7. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Cuộc đời, có rất nhiều điều không thể nghĩ được sẽ xảy ra.
    Mình, có một điểm yếu, đó là luôn ưu tiên và yêu quý những người xung quanh mình, nên hầu như chẳng thấy ai xấu cả. Cũng may mắn, mình hiếm khi gặp người xấu. Trong vô vàn những người đã từng gặp, thì đó thực sự là may mắn.
    Ngày nhỏ, mình hay được đi chơi với dì và chú. Đám cưới, mình mặc bộ quần áo nhung đỏ, bé xíu xiu. Khi em ra đời, mình được 10 tuổi. Mỗi gia đình đều có những vấn đề. Chú vượt qua hết, bao nhiêu năm vẫn thấy thế. Mình nghĩ đó là một gia đình vui vẻ, yêu thương và hạnh phúc. Thế rồi, không thể tin được con người có thể thay đổi như thế. Đánh chửi, sỉ nhục, khủng bố tinh thần....Con người ngày xưa biến mất hoàn toàn. Ngày..., là ngày cuối cùng 2 người gặp nhau tại tòa, giải quyết những vấn đề về tài sản.
    Cô hồi trẻ rất xinh. Hồi mình vài tuổi, ông nội cho cô ra giúp bố mẹ trông mình. Sau này lớn, năm nào về quê mình cũng đều gặp cô. Cô lấy chồng, cuộc sống khá giả. Ngày mình vẫn chưa lớn, hay thích linh tinh, thấy cô đeo nhẫn thì thích, cô nói sau này sẽ làm cho cái nhẫn . Sau này mình quên, nhưng cô thì vẫn nhớ. Mình nhận chiếc nhẫn tặng, nhưng cất đi chứ ít đeo.Như bình thường, mình cũng yêu quý chú, dù ít giao tiếp. Cách đây khoảng 2 năm, cô đi khám, phát hiện ung thư vòm họng. Chạy xạ nhưng không đỡ. Về nhà, rồi sau ảnh hưởng đến tủy, nên nằm liệt giường, tay chân teo dần đi. 2 năm cô nằm đấy, hàng ngày chú chăm sóc, đẩy xe ra phơi nắng, đút ăn, nói chuyện... Đợt mình về giỗ ông, chân tay cô đã cử động được, ăn uống bình thường, tuy vẫn phải nằm. Có ông lang giỏi, bố vợ chú mình thường đến nắn. gân, bấm huyệt. Hy vọng cô sẽ dần phục hồi. Ngày..., cùng ngày dì ra tòa lần cuối, mình nghe nói cô đột nhiên mê man,vào viện cấp cứu rồi bệnh viện trả về. Bố và các cô, bác lên đường về quê gấp, được nửa đường thì cô mất. Ngay hôm sau đưa tang. Mình không thể về. Quá nhanh. Quá sớm. Qua ngày thứ 3 cô mất, em họ mình bước sang tuổi 27. Cuối năm, nó dự định cưới.Đau lòng. Cuộc đời tự nhiên biến đổi như thế, sao ta lường trước được? Có quá nhiều điều cô chưa kịp làm, nhiều mong ước chưa được thực hiện. Thương em họ mình, thương chú. Và thấy thảm thương cho đời người.
    Bạn, chúng ta từng chia sẻ với nhau khá nhiều câu chuyện. Rồi đến ngày, ta không còn gặp lại. Những câu chuyện của quá khứ tưởng đã ngủ yên. Vậy làm thế nào, sau 5 năm, khi gặp lại nhau để trả lại một món nợ cũ, nói chuyện với nhau như những người bạn rất cũ, ta lại có thể nghĩ rằng, mọi điều ta từng có, vẫn cứ mãi thế, chưa bao giờ cũ? Làm sao nghĩ được rằng nhiều năm nữa, sau này, vẫn không có gì thay đổi?
    Đó- là cuộc sống.
  8. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.867
    Đã được thích:
    710
    Cả tuần, chả có lúc nào rỗi rỗi hay có hứng để viết. Việc này việc kia, cuối tuần càng bận rộn. Có con bé gọi điện, ăn nói vớ vẩn, như bố đời. Mình lên cơn bực mình, nói một tràng. Nó bảo em không phải gọi điện để cãi nhau với chị. Em chỉ hỏi... Kiểu hỏi này ở ngoài chắc cũng gây lắm chuyện với bạn bè. Xong rồi lại đọc một cái link, thấy nhiều người comment ngu quá. Mình thì bình thường nhẹ nhàng, lịch sự thật, nhưng mà những kiểu ngu quá, ứ chịu được.
    Dạo này thỉnh thoảng xem Cafe sáng. Nghe câu chuyện về mùa thu và con gái Hà Nội, thấy thú vị. Những nét đẹp xưa đã dần mất đi. Mình nhớ xưa hoa cúng rằm, mồng một thường được các bà, các chị đeo quang gánh đi khắp phố phường, gói trong những gói lá chuối nhỏ. Bách nhật( xưa mình gọi nó là hoa sao thì phải), ngọc lan hoặc hoàng lan, ngâu. Hoa để lên đĩa rồi để lên bàn thờ chứ không phải cắm. Nhiều lần, mình nhầm hoàng lan với ngọc lan. Ngọc lan trắng muốt, khi mua trong gói thường đang nụ, còn hoàng lan đã nở, cánh cong dài và vàng. Mình cứ thắc mắc sao lúc nụ màu khác, ngắn, lúc nở lại màu khác và dài thế...Có lẽ phải chục năm sau, khi đã không còn ai bán gói hoa để cúng nữa, mình mới biết hai loài hoa khác nhau, dù có cùng tên lan. Là khi mình bắt đầu quan tâm đến những bài hát về Hà Nội. Gần nhà, có cả hoàng lan lẫn ngọc lan. Và cả hoa sữa...
    Cơn bão số 3 đang đến, hình như muộn hơn mọi năm. Trời đổ mưa và dai dẳng. Phóng xe và lòng cứ thấy bất an. Nhận ra hình như ngày mình càng dần quên nhiều.
    Chỉ có mưa bão là vẫn nhớ thôi, anh nhỉ. Trời vẫn mát mẻ, thu trong bão. Có phải mình là người duy nhất gọi thu là Mùa của những chuyện đùa???
  9. khanhgzh

    khanhgzh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/06/2013
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    74
    Tối đi làm về chơi đá bóng cứ ngã lăn lóc. Đã lâu lắm rồi không đá bóng. Nhớ ngày xưa hay cuộn bóng bằng giấy, lấy cửa làm khung thành, chơi sút phạt với anh trai. Đã 2 năm hay là 3 năm rồi, chia tay với mối tình đầu tiên, thời gian chỉ có thể chia làm 2 mảng, đang sống ở mảng thứ 2, có nghĩa, sống lại một lần nữa.

    Chơi đàn cũng là một ý tưởng để quay về tuổi thơ. Những bản nhạc đơn giản cho trẻ con khiến người lớn cũng bó tay vì khó. Vì những mối lo âu thường nhật hiếm ai mới có thể chơi đàn ung dung như một đứa trẻ.

    Mỗi ngày càng thêm các mối quan hệ, việc đi chơi không đồng nghĩa với sự quan tâm, để thời gian giúp đỡ và suy nghĩ cho người khác nhiều hơn. Ở một góc trong nhà thờ nghe bản nocturne của John Field cảm giác yên bình đến lạ. Chỉ có những người đi lễ sớm như hôm nay mới nhận ra.
  10. jesuisbanal

    jesuisbanal Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    3.157
    Đã được thích:
    466
    Ngoại trừ hồi mới thấy KCB vào diễn đàn, cảm giác hồi đó KCB rất là đanh đá khó chịu gần giống Anxiety, và thời gian lằng nhằng với Alp, thì thấy KCB viết bài, đặc biệt trong topic này có cái gì đó rất hợp với mình, hợp nhé, không phải giống. Những cảm xúc, những câu chuyện... giống một người bạn cấp 3 của mình ngày xưa, nhưng giờ bạn ý khác rồi... :(

Chia sẻ trang này